Truyện gay: Tình phí – Chương 8
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Khôi tựa người vào vách, tay nhè nhẹ vuốt ve đũng quần, rồi tiện tay moi ra khối thịt mập ú cứng ngắt. Gã bắt đầu sục, ngó cái cặp mông tròn, ngó sợi dây vải treo áo.
Nó sẽ kinh ngạc khi gã đột ngột đạp tung cửa vào, sẽ thét lên nhưng Khôi mau lẹ bịt miệng nó, khóa cửa lại rồi dùng dây vải trói nghiến nó lại, nó chỉ là thằng nhóc, dễ gì mạnh bằng Khôi, cái đôi môi tuyệt đẹp đó sẽ bị Khôi tấn công đầu tiên, gã sẽ nắc dồn dập rồi nhìn nó nhăn nhó. Tiếp theo tất nhiên là cái vùng cấm địa đó rồi. Tay Khôi sục càng nhanh, miệng khẽ rên ư ử, một dòng khí đặc sệt bắn ra ào ạt. Chỉ thủ dâm khi nhìn nó trần truồng lại tạo cho Khôi khoái cảm cực đỉnh đến thế. Gã thở phì phò kéo lại phẹc mơ tua. Nó cũng sắp tắm xong, gã phải chuồn gấp, Khôi móc lấy cái nùi giẻ gần đó lấp lên đống tinh dịch nhầy nhụa rồi bỏ ra. Không ngờ gặp Thắng đang đứng đợi ở ngoài.
Anh Khôi thiếu kiềm chế quá nha
Khôi tái mặt nhìn Thắng. Rồi quay lại phía cửa phòng, nước vẫn đang xả. Khôi kéo Thắng ra một góc khuất đã đấm Thắng xịt máu, giận điên người.
Thằng ch* này mày đứng đó bao lâu rồi? Mày muốn gì tại sao lại rình tao hả?
Thắng ôm mũi giãy nãy.
Anh bình tĩnh coi, em đâu có rình, có người quen thằng Di đến tìm nên em mới… em chỉ tình cờ thấy thôi
Đ.m mày chứ tình cờ, mày muốn cái ch* gì
Em chẳng muốn gì hết, muốn là anh đó, anh bắn tung tóe còn gì
Khôi giận run. Thắng lật đật nói.
Anh yên tâm em không nói với chị Yến đâu, anh thích làm gì cứ làm em không có ý kiến… cái thằng Di đó cũng có tốt lành gì đâu mà em ngạc nhiên, nó có tài dụ dỗ đàn ông mà.
Hả?
Nó là đĩ đực đó, nó đang cặp bồ với thằng cha nào đó nên em nghĩ nếu anh thích thì dụ dỗ nó cũng dễ thôi à
Khôi ngạc nhiên, Di nhỏ quá mà lại làm…đ… sao? Không tin được. Gã nuốt nước bọt, nhưng như thế càng tốt chứ sao, gã cho nó tiền rồi tha hồ chơi nó, khỏi phải lo nghĩ hay lén lút nhìn nó rồi thủ dâm. Khôi cười tà, nhưng lại đấm Thắng thêm một cú.
Mày liệu hồn, có ai mà biết chuyện này tao sẽ cho mày thừa sống thiếu chết.
Anh yên tâm. Em sẽ giúp anh mà. Thắng vội nói.
Khôi bỏ đi, Thắng nhìn vào phòng tắm cười tàn ác. Mục đích Thắng sắp đạt được, Vy đã tìm hiểu nhận thấy lão Tiên là loại người không thể tùy tiện kiếm chuyện được nên nhờ Thắng, Thắng vốn biết Khôi là gay nên tìm cách cho nó và Khôi gặp nhau, không ai cưỡng nổi đứa hấp dẫn như nó cả, Thắng giúp Vy làm cho nó thân bại danh liệt, tiện thể nắm tẩy vòi tiền lão Tiên, tiện cả đôi đường.
Nó bước ra ngoài thì Huy báo cho nó có người cần gặp. Nó đang thắc mắc là ai thì bắt gặp cái mặt thằng Sang đang cười toe toét.
Mày về chưa?
Rồi… chi vậy? Nó vừa ngạc nhiên vừa lúng túng, sao Sang lại ở đây, đã trễ lắm rồi mà. “Mày… đến đây làm gì?”
Tao qua đón mày. Sang nói, hai tay giả bộ cung kính. Nó đơ người nhìn, rồi cũng dắt xe đạp ra, hai đứa đạp xe về. Sang hít hà bầu không khí đêm dịu mát. Sang mỉm cười.
Hay tao nói ba mẹ mua xe máy rồi đưa rước mày về cho nhanh, trễ vầy còn đạp xe mệt lắm.
Mày không cần mất công đâu, tao chẳng sao? Với lại mới lớp 10 đi xe máy chỉ tổ ăn phạt
Nhận lòng tốt của tao khó khăn lắm sao? Lúc nào mày cũng từ chối vậy. Sang thở dài.
Tao chỉ sợ mày mất công, nó lí nhí nói.
Vì mày thì chẳng có gì gọi là mất công hết. Sang thở phào. Sang không muốn nó xem Sang là một kẻ phiền phức vẽ chuyện. Còn nó, trong một chốc tim nó đập loạn nhịp.
Thằng này, đừng nói chuyện dễ gieo hy vọng như thế chứ…
Vì tao yêu mày mà….
Thằng Sang gần như ăn dầm nằm dề ở nhà nó vài ngày sau đó, đưa rước Vy mỗi ngày, rồi lại rước nó làm Sang mệt phờ râu, dù gì thì ban ngày nhà Sang cũng chẳng có ai ở nhà, ba mẹ Sang đi làm toàn 6, 7h mới về, nên ban ngày Sang cư trú luôn ở nhà nó, nó thấy thích thích, nhưng nhìn Sang chốc chốc lại gọi điện cho Vy tám quên hết trời trăng mây gió lại làm nó bực mình.
Nó sáng nay đi học hơi trễ, vội vã gửi xe rồi chạy lẹ, ngang phòng y tế hắn đột ngột xuất hiện làm nó hết hồn, thứ 6, hắn vừa về lại Tây Ninh trước sinh nhật ba hắn một ngày, lí do: bị ba hắn đuổi!
Làm gì mà vội vàng thế học sinh? Còn TỚI gần 3 phút mà. Hắn cười toe toét ngó mấy giọt mồ hôi rịn trên má nó. Nó hơi lúng túng, hắn mới vắng mặt vài ngày mà nó đã quên béng luôn sự hiện diện của hắn rồi.
Chẳng liên quan tới THẦY
Nó vọt mất, hắn lắc lắc đầu. Thật chẳng dễ thương.
Thằng Sang đánh nhau với đám bạn trong lớp. Di chưa kịp hỏi thăm thì thằng Sang với một thằng đầu đinh đã bị lôi đầu lên văn phòng uống trà. Không khí trong lớp lao xao thật khó chịu. Được một lúc thì loa phát thanh trường vang vọng gọi nó.
Mời em Huỳnh Bảo Di lớp 10A2 lên văn phòng giám hiệu
Nó đực mặt ngạc nhiên, gì mà có nó nữa.
Thằng Sang ngồi khoanh tay trên ghế, mặt cau có khi thấy nó. Mặt Sang hơi bầm, môi rách một mảng nhỏ khiến môi Sang đỏ tấy lên, nhưng so với thằng kia thì khá khẩm hơn nhiều.
Bên cạnh hai thằng “phạm tội” là thầy hiệu phó, thầy giám thị, và cô chủ nhiệm lớp, đằng sau nữa là hắn-giáo viên y tế quèn của trường-An Đông.
Thầy nghe nói vì em mà hai bạn này xích mích, có đúng không?
Thưa thầy chuyện này không liên quan gì đến Di hết. Là em với thằng kia vô tình xô xát. Thằng Sang vọt miệng.
Thầy không hỏi em. Thầy hiệu phó nghiêm khắc nhìn Sang rồi quay sang nó chờ câu trả lời.
Em… không biết
Không biết?
Em ấy chỉ vừa mới vào nên chắc không biết gì đâu thầy. An Đông đột ngột lên tiếng, khuôn mặt thản nhiên nhưng thằng Sang chộp ngay câu nói của hắn.
Tụi em đánh nhau trước khi Di vào lớp mà, chỉ tại thằng Quý ghẻ này nó nói bậy
Mày nói ai nói bậy bạ thằng kia vặt lại.
Không bậy vậy mày có gan lặp lại cho thầy nghe không?
Mày…
Mặt thằng Sang đắc thắng, cô chủ nhiệm tức tối.
Mấy đứa này trước mặt thầy cô còn như thế vậy bình thường thì thế nào…
Nó thấy bàn tay hắn đặt nhẹ lên vai cô cười hết sức tà.
Được rồi được rồi, em Sang… bạn Quý không có gan nói thì chắc em sẽ có gan nói xem bạn ấy đã nói gì đúng không?
Sang đứng hình, phản xạ như nhiên lén đưa mắt nhìn nó đang ngáo ra, rồi lắc đầu.
Không có gì ạ
Thế thì chứng tỏ em cũng có lỗi nên không dám khai thật?
……..Dạ… Thằng Sang suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Hắn ngạc nhiên. Rồi đưa mắt sang nó.
Được rồi em Di cứ về lớp đi, xét cho cùng không-liên-quan-gì-đến-em
Hắn nói thay cô chủ nhiệm, dù cả hắn, cả nó đều thấy 80% là liên quan đến nó. Thay vì về lớp, nó lén ra ngoài đứng đợi thằng Sang. Chưa được 30s thì đã bị hắn ra lùa về lớp.
Sang và Quý được quẳng cho một vé mời phụ huynh, Sang rầu rĩ không biết nói sao với ba mẹ, vào trường giỏi ba mẹ chưa kịp mừng được bao lâu đã gây rối, may mà chưa bị đình chỉ học tập, không thì chắc bị cạo đầu khô.
An Đông ngoắc Sang lại hỏi han, Sang không muốn lôi thôi nhưng có về lớp cũng chẳng có tâm trí đâu mà học.
Có chuyện gì? Ông thầy cười cười.
Dạ chẳng có gì. Sang tiu nghỉu.
Hỏi chơi thôi. Vậy tôi hỏi thằng Quý vậy, dụ dỗ một chút chắc nó sẽ nói thôi.
Thằng chó đó mà dám thì em…
Em sao? Em làm gì? Đánh nó tiếp à?
Ê Sang. Nhà mày gần nhà thằng Di đúng không?
Cách vài hẻm. Có chi không?
Tao nghe nói má nó làm đ* nên mới có nó đúng không? Mặt bả bị rạch nát hết thiệt hả?
Thằng em họ tao nhà gần đó kể cho tao nghe tao mới biết nhà nó tai tiếng đầy ra đó. Mà nghe nói nó chảnh chó lắm đúng không?
Hèn chi nhà xa vậy mà nó vô học trường này… có chuyện nào vui không kể tao nghe xíu coi
Sang liếc xa xăm nơi cửa lớp, chuyện vui? Thế nào gọi là vui? Chuyện nó bị xa lánh à? Di đã chọn một trường thật xa nhà không phải để tránh cái nhìn kì thị của người khác sao? Tại sao phải moi móc cái quá khứ chẳng mấy vui vẻ đó… Sang nghiến răng.
Sang không muốn nói với bất kì ai về Di, kể cả với An Đông, hay bất kì ai có vẻ biết cảm thông, ban đầu vì Di, về sau Sang lại nhận ra chính bản thân Sang không muốn chia sẻ với ai điều này. Đây là sự độc chiếm ư, Sang nghĩ, có lẽ nó quanh quẩn bên Sang đã quá lâu rồi.
Thế… em chọn ai?
Chọn cái gì? Sang ngơ ngác nhìn An Đông. Hắn cười phá lên.
Thì giữa cái Vy và thằng cu Di, em chọn ai?
Hai người đó liên quan gì đâu mà chọn ạ?
Em bị ngốc à? Em có iu” thằng Di không?”
Thầy cứ đùa. Hai thằng đực rựa sao yêu nhau được?
Vậy nếu một ngày Di nói yêu em, em có đồng ý không?
Không thể nào… Sang nhíu mày, “không thể được.”
Em cứ suy nghĩ đi, tôi nhìn thế nào cũng thấy nó yêu em rõ mồn một.
THẦY SAI RỒI… KHÔNG THỂ THẾ ĐƯỢC!
Mặt thằng Sang thực sự bị sốc. Rồi lại lắc đầu, không đâu, sao nó yêu mình được… thầy Đông cũng chỉ đoán mò thôi mà… nhưng… nếu là thực thì sao? Mình không kì thị… nhưng…
Đầu óc Sang quay mòng mòng, nếu là sự thật Sang phải làm sao? Sang nghiền ngẫm, quá đột ngột… Sang nên làm gì đây…
Năm ấy mưa dai dẳng. Mưa dầm dề, vì ngoại, mẹ đồng ý qua lại với ông Bảy gì đó. Thằng bé ngồi thừ trên giường tre ngắm mưa. Hoa thiên lý vàng rợp sân, nó nhìn xa xăm khoảng sân nhỏ.
Thằng Sang từ đâu xuất hiện, cười tươi rói trong khi tóc tai ướt nhẹp. mặt nó vẫn lạnh nhạt nhưng không thờ ơ như trước nữa, nó lấy cho Sang cái khăn lau, Sang chà chà lên mặt rồi dừng lại.
Khăn của mày hả?
Ừ
Thơm mùi nắng. Sang hít hít như một tên biến thái chính hiệu, nó giật mạnh cái khăn.
Đi tắm mưa không?
Không
Sao vậy?
…..
Đi đi mà, tao sẽ dẫn mày đi bắt cá lòng tong.
Làm gì, tính nuôi nó hả? Nó bật cười.
Ăn chứ nuôi gì
Gớm, cá lòng tong nhỏ xíu
Chủ yếu là vui mà. Đi đi nhaaaa Thằng Sang làm cái mặt dễ thương dụ khị, nó lắc đầu.
Không
Mày ghét tao lắm hả?
Sao cứ vài ngày mày lại nói câu này vậy?
Vậy là ghét rồi, Sang giả bộ ăn vạ, nó cũng chịu thua trước thằng nhóc lì lợm.
Tao không đi được
Ngoại tao cấm tao ra khỏi nhà, nó bình thản, “mẹ với bà ngoại đi ra mắt rồi, ngoại sợ họ gặp tao thì nhà bên kia đổi ý…”
Bà già này kì cục vậy… Thằng Sang la làng, tức muốn chết, “bả có coi mày là cháu không vậy, quá đáng!!!!”
Nó im lặng, ngoại có coi nó là cháu không? Cần xem lại a, vết thương âm ỉ trên người nó thay câu trả lời. Thằng Sang lì lợm dụ dỗ.
Mà giờ mày đi với tao đi, ngoại mày có nhà đâu mà lo. Ba cái vụ ra mắt nó lâu lắc lắm.
Đang mùa mưa muốn bao nhiêu cá cũng có. Nếu bắt được cá to tao sẽ cho mày hết
Nó nhìn Sang rồi… mủi lòng, thằng bạn ướt nhẹp đang háo hức chờ nó trả lời.
………ừ lâu thật là lâu nó gật đầu. Sang mừng húm.
Mày không lột áo ra hả?
Không. Mày lớn rồi mà cứ tồng ngồng
Mới hết lớp 5 chứ nhiêu đâu. Xóm tao có đứa trần truồng tắm mưa có sao đâu
Đi lẹ
Thế là đi. Nước mưa mát rượi thấm vào người nó. Sang kéo nó chạy giỡn trên cánh đồng xanh mướt, mùi cỏ mùi đất lẫn trong không khí dịu dàng.
Sang, cá kìa…
Đâu?
Nè nó cúi đầu xuống cái mương nước trong vắt, cả đàn nhỏ xíu đen thui bơi nghoe nguẩy.
Thôi lạy mày… nòng nọc đó, bắt về vài bữa nó rụng đuôi nhảy khắp nhà
Woa…
Mắt nó bừng sáng làm thằng Sang phì cười, nhiều cái nó ngu ngu dễ thương ghê.
Mẹ mày tính cưới ông Bảy thật à?
Chắc có…
Mày ghanh tị không?
Có gì đâu mà ghanh
Thì… lấy ổng xong, mẹ mày sẽ có em bé, rồi mày ra rìa chứ sao.
Nó xụ mặt, thằng Sang nói trúng y tim đen của nó, cái điều mà nó lo ngây ngấy mấy ngày qua.
Mà cái ông Bảy đó… Mẹ tao nói mẹ tao biết thằng cha đó, ổng nghiện rượu với cá độ, hơn 40 rồi mà chẳng ai thèm lấy, lấy ổng mẹ mày chỉ có khổ. Sang nói khi gỡ lưới cá, nó tròn xoe mắt nhìn, thấy nét sợ trong mắt nó, Sang lật đật nói thêm. “Mà cái này tao chỉ nghe nói thôi, chuyện người lớn thì đừng để tâm quá làm gì”
Hết vui. Mưa cứ lắc rắc, nó ngồi ũ rũ, Sang gỡ hết cá cho nó một bịch to thật to, như thằng Sang nói nó đi lưới cho vui chứ chả ham gì cá. Di ngó sơ một lượt, rồi thả cả đám cá con xuống nước. Sang há hốc mồm tiếc rẻ.
Lớn chút xíu hãy bắt
Ừm….
Hai đứa nhóc líu ríu dắt nhau về. Ngoại về rồi. Nó kêu trời trong bụng. Con nít chục đứa chẵn chục thường có gan chơi nhưng ít đứa có gan chịu mà.
Thôi mày về đi, tao xách cá xuống sau nhà luôn!
Sang gật gật ngoan ngoãn. Nó lén lút chạy vòng ra nhà sau, bịch cá vừa bỏ vô rổ đã nghe bà ngoại nó nạt.
Mày đi đâu mới về? Tao đã dặn mày cái gì hả? Mày có lỗ tai không?
Nó tái mét. Hồn vía bay lên mây. Tim nhảy lô tô chờ cây chổi lông gà của ngoại. Có tiếng bước chân đằng sau ngoại. Nó ngạc nhiên khi có thêm một người đàn ông lạ mặt trong nhà.
Đây là chú Bảy, ba tương lai của mày.
Người đàn ông mỉm cười thân thiện, gương mặt ngăm đen hiền thật hiền cùng dáng người lù khù khiến ông trông thật chất phác. Nó đứng ngây ngốc. mẹ mày lấy thằng cha Bảy chỉ có khổ, lời thằng Sang khiến nó nhìn ông đầy đề phòng. Ông xoa đầu nó.
Con phải nghe lời bà chứ
Di khó chịu, ông ấy có là gì của nó đâu mà vô tư chạm vào nó chứ, lại còn xem nó như trẻ con.
Phải nhớ… trẻ hư sẽ bị phạt… lần sau con đừng cãi lời nữa biết chưa…
Ông lại cười.
Bà ngoại có vẻ hài lòng.
Nhưng nó cảm thấy thật khó chịu. Người này sắp cướp mẹ của nó… nó ghét ông ta…
Sang ngó nó không chớp mắt. Mắt nó dán lên bảng không quan tâm, nó đã quen với những ánh nhìn nên cũng không thấy “nhột” lắm. Rõ ràng sau khi nghe An Đông nói, Sang chú ý đến nó kĩ hơn bình thường thì phải. Khi tập trung giải bài, chân mày nó hơi díp lại, hàm răng trắng gặm gặm đôi môi, Sang thực không biết có nên vinh hạnh hay không khi được cái thằng bạn đẹp trai khó đỡ này yêu thích đây, nếu Sang là con gái chắc Sang đã chết mê chết mệt vì nó rồi, nhưng nếu là nếu, Sang là con trai cơ mà… mắt nó khẽ động, rồi ánh nhìn đen láy liếc qua Sang, mắt nó nhìn Sang như ngạc nhiên, môi mấp máy gì đó, Sang đực mặt như người mộng du, chỉ khi bàn tay nó vươn ra định chạm vào Sang, Sang mới giật mình.
Gì… Gì vậy?
Làm gì mà la toáng lên vậy? Đưa vở bài tập đây. Cô kêu nộp nãy giờ kìa. Nó nạt.
Giờ Sang mới để ý là cả lớp đang mắt tròn mắt dẹt nhìn Sang, kể cả bà cô đang nhăn nhó trên bục giảng.
Em Sang khi ngủ thì nên tranh thủ ở nhà nhé. Giọng cô mát mẻ làm cả lớp cười rần lên, Sang cũng cười hề hề mặt dày xin cô tha lỗi đừng ghi tên em vào sổ đầu bài, không biết xấu hổ… Di quạu quọ với tay lấy cuốn vở trước mặt Sang gộp chung vào chồng vở đem nộp cho cô.
Mày ngủ mớ hả? Nó hỏi khi về chỗ, giọng lạnh như tát nước vào mặt thằng Sang.
———————-
Thuộc truyện: Tình phí
- Tình phí - Chương 2
- Tình phí - Chương 3
- Tình phí - Chương 4
- Tình phí - Chương 5
- Tình phí - Chương 6
- Tình phí - Chương 7
- Tình phí - Chương 8
- Tình phí - Chương 9
- Tình phí - Chương 10
- Tình phí - Chương 11
- Tình phí - Chương 12
- Tình phí - Chương 13
- Tình phí - Chương 14
- Tình phí - Chương 15
- Tình phí - Chương 16
- Tình phí - Chương 17
- Tình phí - Chương 18
- Tình phí - Chương 19
- Tình phí - Chương 20
- Tình phí - Chương 21
- Tình phí - Chương 22
- Tình phí - Chương 23
- Tình phí - Chương 24
- Tình phí - Chương 25
- Tình phí - Chương 26
- Tình phí - Chương 27
- Tình phí - Chương 28
- Tình phí - Chương 29
- Tình phí - Chương 30
- Tình phí - Chương 31
- Tình phí - Chương 32
- Tình phí - Chương 33
- Tình phí - Chương 34
- Tình phí - Chương 35
- Tình phí - Chương 36
- Tình phí - Chương 37
- Tình phí - Chương 38
- Tình phí - Chương 39
Leave a Reply