Truyện gay: Tình phí – Chương 2
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Vy hẹn nó đi uống nước 3 lần, nó từ chối, lại thêm bác sĩ Tiên cứ làm phiền nó. Điện thoại nó đầy nhóc những tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ của lão Tiên, từ ngày mẹ nó xuất viện, nó trở quẻ, nó chẳng bao giờ gặp lão dê già ấy nữa.
Hôm nay thì khác, vừa bước vô nhà nó đã thấy lão Tiên ngồi chiễm chệ trên li văng như khách quý, lão nở một nụ cười chào nó. Mẹ nó đon đả bảo nó mua ít bánh trái tiếp đãi ông, nhưng ông cứ từ chối và bảo nó cứ ở nhà.
Nhà này mát thật, đúng là cây nhà lá vườn. Mà dạo này mẹ con chị bận rộn lắm không, sao tôi chẳng liên lạc được
Dạ cũng tới mùa gặt nên tôi hơi bận
Còn Di, sao tôi gọi cho cháu không được
Tôi phụ mẹ
Di, con nói chuyện vô lễ quá vậy
Không sao đâu chị, bọn trẻ bây giờ cứ cá tính như vậy. Vài ngày nữa tựu trường rồi, gần đây mẹ cháu gần hết thuốc nên lát cháu ghé bệnh viện lấy thuốc nhé
Nó bỏ ra ngoài nhà, ông muốn dụ nó gặp riêng lão, ý đồ quá rõ ràng còn gì, nó đâu có điên mà nạp mạng, lão đã gửi tin nhắn đe dọa nó liên tục, nó xem như không biết, bây giờ lại đến tận nhà. Nó không thể tin nổi một vị bác sĩ lại có thể như thế.
Một tin nhắn gửi cho nó, nội dung ngắn gọn. “Dứt khoát một lần, bằng không tôi sẽ nói hết với mẹ em”, nó nhìn vào trong nhà, lão Tiên nhếch mép cười, tay đung đưa chiếc điện thoại.
Nó nghiến răng tức tối, chỉ muốn đấm vào mặt lão cáo già đó.
Nhỏ Vy cũng học chung trường, ngày tựu trường, 6 mắt nhìn nhau cười toe toét, thằng Sang không có vẻ gì là bất ngờ, phải rồi, nó sực nhớ, cái ngày xếp lớp và lao động, nó phải chăm sóc mẹ nên được miễn, thằng Sang có đi nên gặp nhỏ từ trước rồi, thế rồi Sang mới thích Vy.
Nó học chung lớp 10A2 với Sang, còn Vy học 10A6. Chưa tới giờ, Sang chạy tót sang 10A6 gặp Vy, nó ngồi chông ngốc nhìn theo.
Một năm học nhiều biến động. Nó thừ người.
Lớp nó năm nay nhiều gái đẹp kinh, bọn con trai có vẻ hào hứng khi tụm năm tụm ba ngồi bình luận, chỉ có nó gằm mặt không nhìn. Nó cũng thấy bản thân mình lạ, nó không có hứng với con gái, hình như trong thế giới nhỏ bé của nó, “phụ nữ” là mẹ, “đàn ông” là thằng Sang, còn những người còn lại chỉ là những kẻ quấy nhiễu sự yên bình của nó. 7 tuổi, mẹ và nó bị hắt hủi, đi học bị tẩy chay, mẹ nó bị xóm giềng đàm tiếu, tại sao trong cuộc sống bộn bề lo toan, họ lại có nhiều thời gian rỗi rảnh để ngồi lê đôi mách như thế, nó như thế, mẹ nó như thế thì đã sao? Ảnh hưởng gì đến ai chứ?
Thằng Sang là vị cứu tinh của nó, là đứa bạn đầu tiên giang tay đón nhận nó, vậy thì có gì sai nếu nó yêu quý đứa bạn đó chứ.
Nó nghĩ là nó thu hút, nó tự cảm nhận được qua ánh mắt người khác, cớ sao… trong số họ lại không có thằng Sang?
Nó gục mặt xuống bàn mệt mỏi, cơ thể nó đau nhức, mắt nó nhìn ra nơi xa, những tia nắng mai rực rỡ đang rót vào.
Bình minh của hôm nay thật nhạt, thật buồn…
Sang trở vào lớp nhìn nó nằm gục, hốt hoảng chạy đến.
Di!Diiii. Sao vậy?
Nó liếc nhìn bộ dạng lo lắng của thằng Sang, một cái gì đó vừa ấm áp lại vừa chua xót trong lòng nó. Sang áp tay lên trán nó, bàn tay hơi khô. Nghĩ đến thằng Sang vừa vui vẻ bên Vy về, nó gạt tay Sang ra khiến Sang ngỡ ngàng.
Tao buồn ngủ thôi
Tao thấy trán mày nóng lắm, để tao lên phòng y tế xin thuốc cho mày
Không cần! Ai nhờ đâu
Đợi tao một chút
Đã nói là không
Vậy thì mày lên phòng y tế nằm đi, trán mày như cái lò than rồi kìa
Không mượn mày quan tâm
Đồ bướng bỉnh
Không thèm cãi, Sang kéo nó ra khỏi lớp, nó thấy lũ bạn hiếu kì nhìn theo. Sang ghì nó xuống giường bệnh, còn Sang đi tìm giáo viên y tế, ngay lúc này lại chẳng thấy đâu, nó lại nhìn bóng Sang khuất dần.
Tình yêu? Nó có cơ hội không?
Trốn học sao nhóc
Giọng nói vang lên khiến nó giật mình, nó ngước nhìn kẻ đang đứng trước mặt, mắt hắn và mắt nó chạm nhau, nó tái mặt, hắn thì nhìn nó đầy thú vị.
Anh…. tại sao?!?
Nó đã có một ngày tồi tệ.
Bác sĩ Tiên đưa nó về từ bệnh viện. 6h chiều, con đường quê vắng lặng, nó nhìn bâng quơ bên ngoài cửa kính, những cánh đồng sau mùa gặt trơ xác lúa, một lớp sương mờ mờ phủ khắp cây cỏ, những ngôi nhà nằm sâu trong đồng ruộng khiến cảnh vật càng hiu hắt, chỉ có tiếng côn trùng kêu rỉ rả.
Bàn tay lão Tiên trườn nhẹ lên đùi nó, nó đẩy tay lão ra.
Tôi muốn kết thúc chuyện này
Là sao?, lão nhếch mép.
Tôi không muốn là nô lệ tình dục cho ông, thế thôi
Gì mà nô lệ khó nghe thế. Em nghiêm trọng hóa mọi việc rồi, anh yêu em nên muốn ân ái cùng em thôi, lão dừng xe, quay sang bẹo má nó. Nó gạt mạnh tay lão.
Ông đã quá tuổi để nói câu đó rồi
Em muốn trở mặt sao? Em nghĩ tôi sẽ để em yên sao? Đừng có mơ.
Mặt lão gian hiểm, tim nó thót lên nhưng nó vẫn giữ giọng bình tĩnh.
Đừng dọa tôi. Ông đừng quên tôi mới 15, ông giao cấu với trẻ em vị thành niên, thiên hạ sẽ nhìn lão bác sĩ như ông hay nhìn một con quái vật đây, và cả vợ con ông nữa
Lão cười, cười đê tiện, tóm lấy tay nó mà vuốt ve.
Em đang lo cho tôi sao? Em đừng lo, ai mà tin được bác sĩ Tiên hiền lành đức độ lại cưỡng dâm một thằng nhóc con như em, huống chi mẹ em làm đĩ, em cũng là một thằng đĩ non, ai mà biết em ngủ với tôi hay chung chạ với thằng nào
Quân đốn mạt, nó giận dữ khi lão ngang nhiên xúc phạm mẹ nó.
Lão Tiên vật nó xuống ngấu nghiến môi nó, lão đè cả thân người đồ sộ lên nó đến ná thở. Nó mím môi không đáp trả. Lão tát nó hai bạt tai choáng váng, ngay khi nó bật lên tiếng rên yếu ớt thì cái lưỡi nhớt lập tức len vào vòm họng nó nút liếm.
Mụ vợ già của tao thì làm sao thỏa mãn được tao, xem nè xem nè, mày tin nổi không mỡ trên người mụ dày cả lớp tao nhìn mà muốn vãi cả mật
Lão vừa cười dâm đãng vừa lòn tay vào áo nó véo mạnh vào hông nó. Lão xé nát lớp áo sơ mi rồi dán mắt vào vùng ngực ngon mắt.
Lão ngậm đầu vú nó mà nút thật mạnh, da thịt nó luôn thơm tho mơn mởn như thế, thật kích thích người ta xơi tái nó, lão cứ bú đôi vú bé của nó, nước bọt lão chảy tràn trong khi đôi tay lão bóp chặt mông nó.
Buông… ra, nó kêu yếu ớt, nó tê rần cả người vì kích thích, mỗi ngày nó đều bị lão đè xuống làm tình, nó đã quen với sự va chạm xác thịt ấy, và bây giờ cơ thể nó đang dồn dập đáp trả lão.
Không…, nó tóm lấy gạt tàn thuốc và đập thật mạnh.
Và nó thấy máu lão tuôn ra…
Lão ôm lấy đầu, nhìn dòng máu rít chịt trên tay.
Nó hoảng sợ. Nó không nhớ vì sao nó đẩy lão ra khỏi người mình nổi, nó mở cửa xe bỏ chạy.
Nó chạy như điên, rồi loạng choạng vấp té xuống mặt đường, đám hoa mắc cỡ cứa vào tay nó nhưng nó nào có cảm giác gì.
Nó đã giết người?!? Lão hồ li đó có chết không? Nó phải làm sao đây.
Nó cuống cuồng gọi điện thoại cho Sang, giọng Sang vang lên xoa dịu nó. Nó tức tưởi.
Sang ơi… tao….
Giọng nó im bặt khi nghe một giọng nữ loáng thoáng trong điện thoại.
Ai vậy Sang?
Giọng nhỏ Vy.
Nó chợt nghe tiếng xe. Chiếc Toyota của lão Tiên đâm thẳng vào nó. Nó né người té xuống bãi cỏ.
Ông… chưa chết, giọng nó vừa mừng vừa sợ, lão Tiên như một bóng ma với cái đầu còn rỉ máu bước xuống xe nhìn nó đầy căm tức.
Có chết tao cũng lôi theo mày, lão đá vào bụng nó, xán tới tấp vào người nó bầm dập, lão Tiên liếc sang bãi mía, đột nhiên lão cười gian ác.
Lão Tiên bẻ gãy một cây mía thành một cây gậy dài, xong cầm lấy quật túi bụi vào người nó, nó chụp cây mía giằng mạnh khiến lão chới với, nó vùng chạy.
Bốp
Cây mía đập mạnh vào đầu nó gãy đôi, nó té xuống ngất ngư.
Lão tóm lấy tóc nó kéo cả người nó lên, lại xán cho nó thêm vài bạt tai, nó nghe cái vị mằn mặn tanh tanh của máu trong môi mình.
Sao? Dám phản kháng sao? Tao có tiền! Tao có quyền! Mày muốn tố cáo sao? Tao cho mày tố xem ảnh hưởng gì đến tao? Tao sẽ cho mày và con đ* mẹ mày sống không bằng chết? Sao? Đánh lại tao đi. Mày giỏi lắm mà, vừa rồi mày còn dám đập vào tao cơ mà
Nó thấy lùng bùng, nó muốn khóc nhưng tuyệt nhiên không nhỏ giọt lệ nào. Nó biết lão không dọa, lão đủ quyền lực để bưng bít mọi chuyện. Ngày xưa cũng thế, gia đình ba nó rất có thế lực, nhờ thế mà mẹ nó bị rạch nát mặt, và,… nó đã nói chưa nhỉ, nó đã bị cưỡng hiếp lần đầu tiên trong đời… trước mặt mẹ nó… VÀ…họ vẫn thong thả ngoài vòng pháp luật, không hề có một bản án nào… chỉ có nó và mẹ trở về quê với vết thương lòng không bao giờ tan.
Nó vô cảm nhìn người bác sĩ thân thiện đã từng động viên nó ngày mẹ mới nhập viện, ông đã trấn an nó, đã tận tâm giúp đỡ mẹ nó. Và ông ép nó lên giường cùng ông, đổi lấy số tiền viện phí cao ngất ngưỡng kia. Nó thất vọng tràn trề, nhận ra mình đã quá tin vào vẻ ngoài, ông ta cũng như người khác, dâm dật, đê hèn, những kẻ khác ra vẻ khinh bỉ nó, để rồi khi không có ai lại tìm cách cưỡng nó, nó khinh….
Nó ngất xỉu.
Lão nhếch mép vác nó vào đám mía. Giữa bao hàng mía dài, lão chọn một góc khuất rồi thô bạo ném nó xuống. Không gian mờ nhạt sương, chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả bài nhạc đêm, lão già quét mắt khắp cơ thể bất động của thằng nhóc, ánh mắt lão đầy thèm khát, lão như thú đói lao vào cắn xé nó, từng nhát cắn như xé dứt da thịt nó chứa bao dục tình và oán hờn, mặc cho nó ú ớ phản đối trong vô thức, nút liếm cơ thể nó hồi lâu, lão bắt đầu moi ra khối thịt vĩ đại cứng ngắt cắm vào người nó, tiếng hét bật vang xé màn đêm.
Nó thét lên bừng tỉnh khi cự vật to lớn chọc khuấy trong người nó, nó cảm nhận được mình bị lột trần trụi, cái lưỡi nhớp nháp liếm khắp người nó, nó căng mình chịu trận nỗi đau đến tận tủy, lão hành hạ nó, dập tàn bạo vào hậu môn nó, nó la hét tuyệt vọng, mồ hôi rịn ra thấm vào đất, nó không cầu xin lão, nó sẽ không cầu xin lão, mặc cho nỗi đau khiến não tủy nó gần như đông cứng.
Đây là số kiếp của nó phải không?
Nó lại thét khi lão cho cả bàn tay vào trong nó, nhớp nháp, tanh nồng, nó thực muốn chết, chết để thoát khỏi nỗi đau của thể xác và tâm hồn.
Lão làm tình với nó đến mệt nhoài, mặc cho nó không còn chút hơi sức, nó lại như một sex toy, để mặc lão xoay trở như một cái bánh hay nhai nuốt một súc thịt tươi. Nghĩ kĩ thì đã có ai đối xử với nó trân trọng chưa.
Thỏa mãn, lão mặc quần áo rồi bỏ đi, không quên liếm lên da thịt nó.
Giữ gìn sức khỏe rồi chúng ta lại tiếp tục nhé em yêu
Nó nằm bất động lắng nghe tiếng chiếc Toyota phóng đi, lão bỏ mặc nó nằm giữa đồng, mắt nó nhìn thẫn thờ vào màn đêm, tối tăm, chỉ có ánh đèn đường le lói, thỉnh thoảng lại có tiếng xe lôi hay xe ba gác thồ hàng. Muỗi vo ve bên tai, nó mệt quá rồi. Trời càng về khuya càng lạnh, nơi nó nằm lại gần con kênh nên càng thê thảm hơn, nó gắng ngồi dậy nhặt lấy quần áo nó, rồi lê lết đến bờ kênh, dòng nước lạnh buốt khiến nó gợn da gà da vịt, ngẫm nghĩ một hồi, nó nhảy ùm xuống nước, thứ tanh tưởi lão bắn lên người nó khiến nó kinh tởm, nó muốn được gột rửa thật sạch.
Nước lạnh, nó run lẩy bẩy, giọt nước mắt ấm nóng chợt rơi. Nó khóc.
Nó đi bộ về, nó muốn gọi cho Sang rước nó, nhưng lúc nãy nó đã đánh rơi điện thoại mất rồi, nó cũng dáo dác tìm (vì tiếc của) nhưng không tìm được, nỗi tủi hổ lại dâng trào.
Nhà xa, nó đi mà mồ hôi vã ra, nó không lạnh nữa, chỉ thấy nóng và hạ bộ đau nhức, nó đi ngang cây cầu, mỏi chân lại ngồi nghỉ một chút, nó cẩn thận chui vào một góc khuất đèn mà nghỉ, giờ này còn ngoài đường chỉ có thương lái và bọn lưu manh.
Nó đang ngồi suy nghĩ miên man thì một đám rú xe chạy ngang, tiếng cười bạt mạng vang rền, nó co người gục xuống.
Chợt một giọng vang lên.
Nè em, muốn tự sát hả?
Hắn cúp điện thoại trong tâm trạng chán chường, Viết Nhật, thằng bạn chí cốt vừa gọi điện hỏi thăm, con mẹ nó, cái xứ khỉ ho cò gáy này có gì vui mà thăm với hỏi, hắn khi ở Sài Gòn, đốt tiền như đốt thuốc, bồ bịch đàn đúm, vũ trường đua xe, cờ bạc cá độ thâu đêm, biết bao vui thú cuộc đời mà suốt bao năm trời hắn tận hưởng chưa bao giờ biết chán. Nhà hắn giàu nứt đổ vách nên cuộc đời hắn cực kì bằng phẳng, học có gia đình lo lót, việc có gia đình bợ lưng, chơi bời phá phách có gia đình giải quyết hậu quả, vâng, đời hắn an nhàn nhờ dựa hơi gia đình, thế nhưng hắn chẳng thấy xấu hổ mà còn tự hào mình con nhà có máu mặt.
Mẹ hắn dễ, nhưng ba hắn khó, sau khi hắn làm banh chành một dự án lớn của ba hắn, hắn bị đá về Tây Ninh khuất mắt ba hắn, được gọi là “cải tạo”, hắn tức muốn điên nhưng ba hắn vô cùng kiên quyết, thêm cái gương mặt lạnh căm của thằng em trai làm hắn sôi máu, hắn được lo lót làm giáo viên trong một trường công lập, mức lương làm hắn choáng, mẹ hắn năn nỉ hết lời, hứa hẹn sẽ khuyên nhủ ba hắn nguôi giận trong thời gian ngắn nhất để hắn có thể trở về, hắn mới miễn cưỡng chấp nhận.
Hắn rít thuốc lá bực bội, 11 giờ đêm, giờ này lẽ ra hắn đang ôm ấp một con nhỏ bốc lửa, hay một thằng nhóc gợi cảm nào đó, chứ không phải ngồi rít thuốc lá ở đây.
Hắn đang khát tình, nửa thân dưới lúc nào cũng sục sôi tìm chỗ phát tát, chạy mỏi mòn mới kiếm được cái vũ trường tẻ ngắt dành cho bọn trẻ học đòi, đứa nào đứa nấy ăn mặc diêm dúa, trang điểm lòe loẹt đến phát nản, chỉ nhìn thôi thì cái của hắn đã mềm oặt ra vì chán chường, tâm sức đâu nữa mà làm việc. Hắn thích làm tình nhưng tiêu chuẩn lại cao, chân dài, da trắng, hợp mốt, không thì cũng phải đẹp rực rỡ hay cốt cách thu hút, tệ nhất cũng phải có nét riêng biệt nào đó quyến rũ người khác. Và hắn thất vọng, xứ này không thiếu gì trai xinh gái đẹp, nhưng để đúng sở thích của hắn như những ngày hắn thác loạn thì lại ít ỏi vô cùng. Nhớ lần hắn đi cà phê, những em gà mặc áo bà ba, có em còn xài cả dầu gió, hắn thở dài rồi đi mất.
Hắn đua xe cùng đám các đảng mới quen, hắn cùng chúng hè nhau cá độ rất som tụ, tiền và gái, cứ đem bồ của đám này ra cá cược là xong, lên giường kiểu này khiến hắn có chút kích thích, vui vẻ với chiến tích khiến hắn dễ dãi bỏ qua những gương mặt không thuộc sở thích của hắn hơn, tiêu chuẩn tụt xuống, hạ bộ hùng dũng cứ thế mà ngóc đầu.
Hắn đập lên cánh tay cái bép, cảm giác được con muỗi chèm nhẹp trong lòng bàn tay, đúng là…. lần này ba hắn ác với hắn quá rồi, hắn ở đây chưa kịp giác ngộ thì chắc cũng chết vì buồn chán và… sốt xuất huyết. Thế giới yêu thích của hắn luôn rực rỡ đèn màu, còn nơi đây lúc nào cũng loe loét đèn đường, đi lâu lâu lại thấy ruộng lúa trước mặt, thật chán quá mà.
Hắn chạy lòng vòng, hắn nghe tiếng nước. Dừng xe, hắn lén nhìn, hình như là một thằng nhóc đang tắm dưới kênh. Hắn không rõ mặt, chỉ thấy được tấm lưng mượt mà trắng nõn. Hắn ngẩn ngơ nhìn, hà bá lên bờ chăng, hay là ma da ma nhớt gì đó, thôi kệ, ma gì cũng được, hắn nuốt nước bọt ừng ực, phần dưới cơ thể đang cứng ngắt.
Thằng nhóc tắm xong lò mò lên bờ khoác lên người lớp quần áo, trông dáng nó ngoan hiền đấy chứ, chẳng bù với lúc nãy, trông thật gợi cảm!
Hắn thấy thằng nhóc tìm gì đó, rồi lại khóc, rồi bỏ đi, hắn tắt đèn xe chầm chậm chạy theo, thằng nhóc lơ đãng đến mức chẳng nghe được tiếng động cơ xe đang đuổi theo nó.
Nè em, muốn tự sát hả?-hắn hỏi bằng giọng cợt nhã. Nó không trả lời, trong ánh sáng lờ mờ, hắn cảm nhận được nó khẽ rụt người, chảnh hả, hắn cóc sợ đâu, hắn vẫn chơi trò mặt dày.
Con nít bây giờ thật là… cứ muốn chết lại chơi trò nhảy cầu ô nhiễm nguồn nước, thôi thì…
Anh muốn gì?
Đằng nào em cũng chết, thôi thì cho anh trinh tiết của em đi, hắn phán xanh rờn, nó đơ mặt chưa thấy ai trơ trẽn như thế, “anh sẽ giúp em có một cái chết chẳng gây hại môi trường”
Hạ lưu
Anh hạ lưu để giúp em giữ gìn môi trường còn gì, em nên cảm động, hắn cười.
Vậy sao? Tiếc thật, không còn trinh tiết để cho anh, nó đứng dậy bỏ đi, “cũng không định chết”
Vậy sao?
Nó đau, cố gắng bước chân thật tự nhiên, hắn phóng xe theo chân nó, chầm chậm, chầm chậm, thật khó chịu.
Anh định theo tôi đến bao giờ?
Đến khi em gật đầu
Được thôi?, nó đột ngột nói, lần này đến lượt hắn sững sờ.
Hắn đưa nó vào khách sạn, ngạc nhiên trước sự dễ dãi của con mồi, nhưng hắn cũng không thèm tìm hiểu, lợi cho hắn mà rờm rà làm gì, hắn khóa cửa, nó bước lên giường ngồi chờ đợi.
Tắm không?-hắn hỏi cho có, hắn thừa biết nó vừa mới tắm xong.
Không, ở bẩn sống lâu mà, nó nói lạnh lùng, hắn nhún vai chui vào phòng tắm.
Hắn chẳng hiểu chi, thằng nhóc này dạn dĩ thế nhỉ, có mưu đồ gì không? Hay có bệnh tật gì không? Xem ra hắn nên dùng condom ngay cả khi oral sex cho an toàn. Ánh mắt chán chường của thằng nhóc khiến hắn thấy lòng mình lợn cợn, chấp nhận theo người ta mà bày cái mặt thế đấy. Mà thôi, đã bảo hắn không quan tâm mà.
Hắn bước ra khỏi phòng tắm thì nó đã ngủ từ bao giờ, hắn bị sốc tập hai, điên tiết lay nó dậy.
Này thằng ranh, mày đùa với anh à, anh đưa mày đến đây để ngủ sao?
Thì anh muốn làm gì thì làm đi, giọng nó ỡm ờ, nó khép mắt ngủ tiếp, nó thấy mệt.
Hắn đứng như trời trồng, một câu “trời ạ” ngắn gọn, hắn đành xuống sảnh đăng kí lại thành thuê phòng trọn đêm rồi trở về phòng. Hắn leo lên giường nằm cạnh nó, ngó gương mặt đẹp của nó một lúc, rồi nằm xuống suy nghĩ một điều gì đó thật là kì cục, hắn không muốn tự xử, cũng chẳng muốn cưỡng ép, hắn cứ thấy bức bối khó chịu vô cùng.
Hắn thức giấc vì cảm giác tóc cọ nhẹ vào mũi mình, mở mắt hắn thấy thằng nhóc đang nằm đối lưng với hắn, gáy thằng nhóc thật bắt mắt, hắn kéo nó về phía mình hôn lên gáy nó, nó khẽ mở mắt, rồi lại khép, đã bảo hắn muốn làm gì làm mà.
Nó thấy hắn xoay người nó lại, hôn lên môi nó, cũng khá dịu dàng, hắn lột bỏ quần áo nó, nhìn ngắm cơ thể tơi tả của nó một hồi, lẩm bẩm vài câu chửi thề. Nó nhếch mép.
Sao hả? Tôi không nhớ đã nói mình còn trinh
À. Anh chỉ thắc mắc thằng nào khốn nạn quá thôi
Lão Tiên đánh nó bầm dập, nhưng trừ vài cái tát trên mặt, những nơi dễ thấy lão đều không đụng tới, có lột bỏ quần áo nó mới thấy, cơ thể nó lúc này chằn chịt vết bầm đã chuyển sang tím đen, một vài chỗ sưng lên một cục, một vài chỗ rỉ máu, kinh khiếp như người đánh trận về. Hắn kéo nhẹ hai chân nó ra để nhìn rõ lỗ hậu môn sưng phù rỉ máu. Mỗi cái chạm nhẹ của hắn khiến nó đau buốt.
Mẹ kiếp! Em không biết phản đối sao? Tơi bời thế này còn theo tôi về! Định tự sát thật à?
“Không phải anh nói sẽ giúp tôi có cái chết không ô nhiễm môi trường sao?
Điên rồ”””
Nếu anh thực sự muốn chơi tôi thì dù tôi từ chối anh vẫn chơi được, còn không thì anh sẽ không đụng tới tôi, thế thôi
Tự dâng mình cho sói rồi trông đợi vào lòng nhân đức của con sói đó, em mơ à?
Vậy nếu hôm qua tôi từ chối anh sẽ làm gì?
-làm gì nhỉ?-hắn nghĩ. Trong bóng tối mờ nhạt đó, hắn có thấy được thằng nhóc đang bị thương mà tha cho nó không? Thằng nhóc nhìn hắn cười khinh thường. Hắn hạ giọng
Được rồi, xem như em đúng, nếu xui xui anh cưỡng em thì sao?
Thì làm tình thôi
Hắn ngạc nhiên về sự dạn dĩ của thằng nhóc.
Em mấy tuổi?
Hỏi làm gì? Thích tôi rồi à?
Hắn làm lơ.
Cha mẹ đâu mà nửa đêm nửa hôm còn để con mình lang thang ngoài đường thế? Không sợ bị cướp sao? Hay em làm nghề đó?
Sao tôi phải trả lời?
Hắn trừng mắt, nó lặng im.
Chỉ là hắn không ngờ vài ngày sau lại gặp nhau…
Thằng Sang chạy lòng vòng để tìm thầy y tế mà không ra thì chán nản, lòng suy nghĩ có nên ra ngoài trường mua thuốc không, nhưng cũng nhớ là nhà thuốc cách đây rất xa, bèn quay trở lại với nó, bước vào phòng Sang mừng húm khi thấy hắn. “Thầy Đông…”
Hắn nhoẻn cười giả tạo.
Mày thấy sao rồi? Tao còn đang tính ra ngoài mua thuốc cho mày nè, Sang thật thà nói.
Đã bảo không sao mà mày cứ lôi tao lên đây, giờ thì mất một tiết rồi đó
Một hai tiết nhầm nhò gì
E hèm-hắn tằng hắng-“được rồi, em về lớp đi, chuyện ở đây để tôi”
Sang gật đầu, nó nhìn theo thằng Sang đến khi khuất bóng. Hắn tựa lưng vào tường châm chọc.
May phước nhỡ, hôm bữa đè em ra hiếp thì giờ này chắc cuốn gói khỏi trường rồi
…., nó tự hỏi tên này phải thầy giáo thật không đây.
———————-
Thuộc truyện: Tình phí
- Tình phí - Chương 2
- Tình phí - Chương 3
- Tình phí - Chương 4
- Tình phí - Chương 5
- Tình phí - Chương 6
- Tình phí - Chương 7
- Tình phí - Chương 8
- Tình phí - Chương 9
- Tình phí - Chương 10
- Tình phí - Chương 11
- Tình phí - Chương 12
- Tình phí - Chương 13
- Tình phí - Chương 14
- Tình phí - Chương 15
- Tình phí - Chương 16
- Tình phí - Chương 17
- Tình phí - Chương 18
- Tình phí - Chương 19
- Tình phí - Chương 20
- Tình phí - Chương 21
- Tình phí - Chương 22
- Tình phí - Chương 23
- Tình phí - Chương 24
- Tình phí - Chương 25
- Tình phí - Chương 26
- Tình phí - Chương 27
- Tình phí - Chương 28
- Tình phí - Chương 29
- Tình phí - Chương 30
- Tình phí - Chương 31
- Tình phí - Chương 32
- Tình phí - Chương 33
- Tình phí - Chương 34
- Tình phí - Chương 35
- Tình phí - Chương 36
- Tình phí - Chương 37
- Tình phí - Chương 38
- Tình phí - Chương 39
Leave a Reply