Hơi Thở Kìm Nén – Phần 3: Dục Vọng Vụn Vỡ

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Sau đêm ở bar, mối quan hệ giữa Hùng, Nam và Phong không còn đơn thuần là một trò chơi dục vọng nữa. Nó đã trở thành một thứ gì đó phức tạp hơn, vừa cuốn hút vừa nguy hiểm. Hùng bắt đầu cảm nhận được một sự bất an len lỏi trong lòng, dù anh không thừa nhận. Phong, người chồng của anh, vẫn giữ vẻ ngoài rắn rỏi, nhưng ánh mắt anh giờ đây luôn tránh nhìn thẳng vào Hùng, như thể đang giấu giếm điều gì. Nam, kẻ khởi nguồn mọi chuyện, ngày càng tỏ ra thoải mái, thậm chí trơ trẽn, liên tục nhắn tin cho cả hai: “Ê, cuối tuần làm gì? Nhậu tiếp không? Tao còn nhiều trò hay lắm!” Hùng đọc tin nhắn, cười khẩy, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó chịu khó tả.
Cuối tuần ấy, Hùng không muốn nhậu ở nhà hay bar nữa. Anh đề nghị cả nhóm đi cắm trại ở một khu rừng nhỏ cách thành phố vài giờ lái xe. “Đổi không khí chút, nhậu ngoài trời cho thoáng,” anh nói, giọng cố tỏ ra hào hứng. Phong gật đầu, giọng trầm: “Cũng được, lâu rồi không ra ngoài tự nhiên.” Nam nhếch mép, mắt lướt qua Phong: “Cắm trại thì vui, đêm xuống càng dễ chơi.” Hùng liếc Nam, nửa đùa nửa cảnh cáo: “Mày đừng có quá đà, tao không thích đâu.” Nam cười lớn: “Yên tâm, tao biết chừng mực mà!”
Nhưng chuyến đi này không chỉ có ba người. Khi cả nhóm tập trung tại điểm hẹn, Nam bất ngờ dẫn theo một người lạ mặt. Gã tên là Khoa, dáng người cao lớn không kém Nam, da ngăm đen, khuôn mặt góc cạnh với vết sẹo nhỏ trên má trái, toát lên vẻ bụi bặm và nguy hiểm. Khoa mặc áo ba lỗ bó sát, để lộ cơ bắp cuồn cuộn, tay xách một túi đồ cắm trại. Nam vỗ vai Khoa, giới thiệu: “Đây là thằng bạn tao hồi xưa, giờ mới gặp lại. Nó muốn đi cùng cho vui.” Hùng cau mày, giọng trầm: “Mày không nói trước, tự nhiên dẫn người lạ làm gì?” Nam nhún vai: “Thì có sao đâu, càng đông càng vui mà!” Phong đứng cạnh, im lặng quan sát Khoa, ánh mắt thoáng qua một tia tò mò.
Chuyến đi bắt đầu trong không khí gượng gạo. Cả bốn người lái xe lên khu rừng, dựng trại gần một con suối nhỏ, nơi tiếng nước chảy róc rách hòa lẫn với tiếng chim hót. Buổi chiều, họ nhóm lửa, nướng thịt và uống bia. Khoa tỏ ra hòa đồng, nói chuyện rôm rả với Nam và Hùng, nhưng ánh mắt gã liên tục hướng về Phong, như thể đang đánh giá anh. Phong ngồi cạnh Hùng, tay cầm lon bia, nhưng đầu óc anh dường như không ở đây. Anh cảm nhận được cái nhìn của Khoa, và một cảm giác kỳ lạ trỗi dậy trong lòng – vừa sợ hãi, vừa kích thích.
Đêm xuống, không khí trở nên lạnh hơn. Sau vài lon bia, Nam đứng dậy, vỗ vai Khoa: “Ê, đi kiếm thêm củi đi, lửa yếu rồi.” Khoa gật đầu, rồi bất ngờ quay sang Phong: “Anh đi với tôi không? Hai người kiếm nhanh hơn.” Phong ngập ngừng, liếc Hùng như muốn xin phép. Hùng nhún vai: “Đi đi, đừng đi xa quá.” Anh không nghĩ nhiều, nhưng ánh mắt Nam lúc đó lại thoáng qua một nụ cười nham hiểm.
Phong và Khoa bước vào rừng, ánh trăng mờ nhạt xuyên qua tán lá chiếu lên con đường mòn. Cả hai im lặng, chỉ có tiếng bước chân và tiếng côn trùng kêu vang. Đi được một đoạn, Khoa bất ngờ dừng lại, quay sang Phong: “Anh đẹp trai thật đấy, Hùng may mắn có được anh.” Phong giật mình, giọng cứng: “Mày nói gì vậy? Đừng linh tinh.” Nhưng Khoa không dừng lại, tiến sát lại, tay đặt lên vai Phong: “Tôi không đùa đâu. Nam kể nhiều về anh rồi, tôi tò mò muốn thử.” Phong đẩy tay Khoa ra, thì thào: “Mày điên à? Hùng mà biết thì chết cả lũ!” Nhưng Khoa cười khẩy, giọng trầm: “Hùng không biết đâu, anh đừng la là được.”
Chưa kịp phản ứng, Khoa đã đè Phong xuống một gốc cây lớn, tay lột áo anh để lộ lồng ngực săn chắc, rám nắng. Phong cắn môi, cố giằng ra: “Đừng, Hùng ở gần đó!” Nhưng Khoa không quan tâm, cúi xuống cắn mạnh vào cổ Phong, tay kéo quần anh xuống. “Nam nói anh ngon lắm, giờ tôi phải kiểm tra,” Khoa thì thầm, giọng đầy dục vọng. Hắn lột quần mình, để lộ “thằng nhỏ” to lớn không kém Nam, rồi đâm mạnh vào Phong từ phía sau. Phong nghiến răng, tay bấu chặt vào vỏ cây, cố kìm tiếng thở dốc: “Nhẹ thôi… tao không muốn bị phát hiện.”
Khoa nhấp đều đặn, từng cú dập mạnh mẽ nhưng im lặng, chỉ có tiếng lá xào xạc dưới chân. “Sướng không? Tôi làm anh sướng hơn thằng Hùng không?” Khoa thì thào, tay bóp mông Phong. Phong không đáp, nhưng cơ thể anh bắt đầu phản ứng, hông khẽ đẩy lại theo nhịp của Khoa. Sự hồi hộp vì sợ bị Hùng phát hiện khiến anh vừa căng thẳng vừa kích thích tột độ. “Nhanh lên… xong đi,” Phong thì thầm, giọng nghẹn lại vì khoái cảm.
Trong lúc đó, tại trại, Hùng và Nam ngồi bên đống lửa. Hùng nhấp một ngụm bia, giọng trầm: “Tụi nó đi lâu quá, mày nghĩ có ổn không?” Nam nhún vai, cười đểu: “Chắc ổn, Khoa nó khỏe lắm, lo gì.” Nhưng ánh mắt Nam lại ánh lên một tia gian xảo. Hùng cau mày, đứng dậy: “Tao đi xem sao, cứ thấy lạ lạ.” Nam kéo tay Hùng lại: “Thôi, ngồi đây đi, đừng phá hỏng chuyện vui.” Hùng gằn giọng: “Chuyện vui gì? Mày biết gì mà tao không biết hả?” Nam cười lớn: “Mày nhạy cảm quá, cứ bình tĩnh đi.”
Nhưng Hùng không nghe, anh gạt tay Nam ra, bước vào rừng theo hướng Phong và Khoa đã đi. Tiếng bước chân của anh vang lên đều đặn, tim đập thình thịch vì linh cảm chẳng lành. Khi đến gần một gốc cây lớn, anh khựng lại. Dưới ánh trăng mờ, anh thấy Khoa đang đè Phong xuống, cơ thể trần truồng của cả hai dính chặt vào nhau, từng nhịp nhấp đều đặn nhưng im lặng. Phong cắn môi, mắt nhắm chặt, tay bấu vào cây, rõ ràng đang cố kìm nén. Hùng đứng sững, máu nóng dâng lên đầu, nhưng “thằng nhỏ” của anh lại cương lên một cách phản bội.
Khoa quay sang, bắt gặp ánh mắt Hùng, không chút ngượng ngùng: “Tham gia không, bro? Vợ mày ngon thật đấy!” Phong giật mình, mở mắt ra, hoảng hốt thì thào: “Hùng… tao…” Nhưng Hùng không để anh nói hết, bước tới gần, giọng khàn khàn: “Mày dám làm vậy sau lưng tao? Để tao cho mày biết ai là chồng!” Anh cởi quần, kéo Phong ngồi dậy, bắt anh ngồi lên đùi mình với tư thế cưỡi ngựa, đâm mạnh từ dưới lên. “Mày thích thằng khác đụ mày hả? Tao làm mày sướng hơn!” Hùng gầm lên, tay bóp chặt hông Phong.
Khoa cười lớn, đứng phía sau: “Chồng mày ghen rồi kìa, để tao giúp một tay!” Hắn đâm từ phía sau, kẹp Phong giữa hai người, tạo thành một tư thế “sandwich” đầy kích thích. Phong bị kẹp giữa hai cơ thể rắn chắc, thở dốc: “Mạnh nữa… tao chịu được!” Hùng gằn giọng: “Mày dâm thật, tao phải dạy lại mày!” Anh đẩy Phong nằm sấp xuống đất, đâm từ phía sau với tư thế doggy, trong khi Khoa quỳ trước mặt, nhét “thằng nhỏ” vào miệng Phong: “Liếm đi, đừng để tao thua thằng chồng mày!”
Cả ba lao vào nhau trong rừng, dưới ánh trăng mờ ảo, tiếng thở dốc kìm nén hòa lẫn với tiếng lá xào xạc. Nam, từ xa, nghe thấy động tĩnh, lững thững bước tới. Khi thấy cảnh tượng, hắn nhếch mép: “Chơi mà không gọi tao à? Để tao tham gia cho đủ bộ!” Hắn cởi quần, kéo Phong đứng dậy, ép anh dựa vào cây, đâm từ phía trước với tư thế đứng, trong khi Hùng và Khoa thay phiên nhau từ phía sau. “Mày thấy chưa, vợ mày thích cả ba thằng đấy!” Nam khiêu khích, tay tát nhẹ vào mông Phong.
Hùng gầm lên: “Mày đừng tưởng mày giỏi hơn tao!” Anh đẩy Nam ra, kéo Phong nằm ngửa trên đất, nâng hai chân anh lên vai, đâm từ trên xuống với tư thế truyền giáo: “Mày là vợ tao, chỉ tao mới được làm mày thế này!” Khoa chen vào, nằm nghiêng bên cạnh, đâm từ phía hông với tư thế spooning: “Tao làm mày từ góc khác, sướng hơn không?” Nam không chịu thua, quỳ phía trên, nhét “thằng nhỏ” vào miệng Phong: “Phục vụ hết đi, đừng bỏ sót ai!”
Cả bốn thay đổi tư thế liên tục, từ đứng, quỳ, đến nằm, mỗi người đều muốn chứng tỏ mình. Phong bị kẹp giữa ba cơ thể, cơ thể run rẩy vì khoái cảm, thì thào: “Sướng… làm nữa đi…” Nam cười lớn: “Mày nghe chưa Hùng, vợ mày nghiện rồi đấy!” Hùng gằn giọng: “Nó nghiện tao, không phải mày!” Anh kéo Phong ngồi lên, đâm từ dưới lên với tư thế cưỡi ngựa ngược, trong khi Khoa và Nam thay nhau từ phía trước và sau.
Bất ngờ, một tiếng súng nổ vang lên từ xa, khiến cả bốn khựng lại. “Cái gì vậy?” Phong hoảng hốt, thì thào. Hùng đứng dậy, mặc quần vào: “Chắc kiểm lâm, tụi mình vào sâu quá rồi.” Nam nhếch mép: “Hồi hộp thế mới vui, tiếp tục không?” Nhưng Khoa lắc đầu: “Thôi, rút đi, không là toi.” Cả nhóm vội vàng mặc đồ, quay về trại, nhưng không khí giữa họ đã thay đổi. Hùng nhìn Phong, ánh mắt đầy nghi ngờ: “Mày thích tụi nó hơn tao thật hả?” Phong cúi đầu, không đáp.
Đêm đó, họ ngủ trong lều, nhưng không ai nói với ai câu nào. Sáng hôm sau, khi thu dọn để về, Hùng phát hiện một tin nhắn trong điện thoại của Phong, từ Khoa: “Lần sau gặp riêng nhé, anh ngon hơn tôi tưởng.” Hùng siết chặt tay, lòng như vụn vỡ. Anh quay sang Phong, giọng lạnh lùng: “Mày giải thích đi.” Phong tái mặt, lắp bắp: “Tao… tao không biết.” Nhưng Hùng không nghe, anh ném điện thoại xuống đất, hét lên: “Mày phản tao, còn thằng Nam với thằng Khoa nữa, tụi mày muốn gì?”
Nam bước tới, vỗ vai Hùng: “Bình tĩnh, chuyện vui thôi mà.” Nhưng Hùng đẩy tay Nam ra, gầm lên: “Vui cái con khỉ! Tụi mày phá nát đời tao rồi!” Anh quay lưng bỏ đi, để lại Phong, Nam và Khoa đứng đó, không khí nặng nề như sắp vỡ tan. Phong nhìn theo Hùng, mắt đỏ hoe, nhưng anh biết, mọi thứ đã không thể quay lại như trước.
Leave a Reply