Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Đâu chỉ là yêu. Tác giả: Manly79. “Đâu Chỉ Là Yêu” là câu chuyện viết về mối tình học trò thật đẹp của 2 nhân vật Chí Kiên (4Mắt) và Quang Hào (Hắn – răng khểnh) với bối cảnh miền Trung nắng gió…
Truyện gay: Đâu chỉ là yêu – Tập 1: Tôi – Hắn và chiếc mũ
Tác giả: Manly79
Trẻ con ở quê tôi sinh ra, lớn lên, cứ lăn lê bò toài như hột mít…
Tôi thì đỡ hơn mấy đứa trong xóm, phần vì ba má tôi khó tính hơn ba má tụi nó, phần nữa là từ nhỏ tôi cũng ngại tham gia mấy trò con nít cho nên tự do của tôi luôn được đặt trong khuông khổ, chừng mực. Ví dụ như thằng ku Kẹo nó thích tát cá, trưa đứng bóng nó ưỡn ngực dẫn nguyên đoàn tùy tùng đi ngênh ngang ngoài đồng, còn tôi muốn đi thì phải lén, đợi khi mọi người trong nhà ngủ hết mới mò ra cửa sau, bước nhè nhẹ xách bộ “đồ nghề” và cấm đầu chạy ào ra đồng, hệt như chim ra ràng lần đầu tung cánh…
Nói bộ “đồ nghề” cho sang vậy chứ chỉ có cái đục để bỏ cá, tôi mang vào vai như cái bóp của mấy bà đầm mang đi dạ hội, cái nón lá của má được tôi gọt chóp và lấp vào đó chùm lá chuối nhỏng nhảnh bởi ảnh hưởng hình ảnh Tể tướng lưng gù, rồi chiếc gầu con với cái cuốc cùn của ba dựng trên đầu hè. Tất cả mấy thứ đó theo tôi suốt mấy mùa hè…
Tôi cứ thế lớn lên, làng quê đó, con người nơi đó, đất nơi đó và cánh đồng con mương đó theo những mùa nắng đã dựng nên chân dung tôi với tính cách vừa đủ đề nhu mì nhưng sẽ mạnh mẽ lúc cần. Tôi biết buồn rất sớm, và sẽ đi đến tận cùng nỗi buồn nhưng bao giờ cũng đứng dậy chạy qua nỗi buồn ấy để thấy mình nhẹ như thinh không, táo bạo và mãnh liệt nhưng lại khá ôn tồn.
Lớn lên, sâu bao mùa bấm ngón chân xuống đường đi học gần nhà, thời điểm mò mặt đạp xe đi học cấp 3 cũng đến. Thi đậu vào khối chuyên, không học chung với bạn cấp hai nên trước ngày khai giảng tôi lo lắng đủ đường, lo mối quan hệ với bạn mới, thầy cô mới, lớp học mới… Có điều, tôi lại mong làm quen nhiều hơn nữa mấy thằng con trai nhưng cũng lo lắng không biết trong số bạn mới đó có bao đứa nào làm mình vừa lòng. Thật ra, chỉ thoáng nghĩ vậy thôi, chứ chưa biết rõ mình thích con trai. Bởi cuối cấp 2 vẫn còn bày trò tỏ tình với mấy đứa đèm đẹp ngồi chung bàn. Vậy mà có ai biết, chỉ mấy tháng hè thôi, gió tự dưng chuyển hướng, thổi nghịch mùa để rồi cuối cùng gió đã bạt tôi về phía trái…
Gì đến rồi cũng đến, lớp tôi không nhiều con trai, đành rằng tụi nó sức học chuẩn không cần chỉnh nhưng thằng thì quậy, đứa thì tỏ ra thái độ con nhà giàu có, đứa thì chửi thề dòn tang như tôi từng lặt cọng rau muống sau hè nhà mình. Tôi không thích chơi với người giàu, càng không thích chơi với bạn quậy, chửi thề thì lại không ưa. Bởi thế, cứ lầm lũi một mình. Với bạn bè trong lớp, tôi chỉ dừng lại ở mức giao tiếp chứ không thân như cấp 2. Có khi, thấy chán, chán vì hy vọng đó rồi lại thất vọng cũng đó.
Nguyên học kỳ 1 trôi qua, tôi không hứng thú với cái lớp này nên Tết năm đó tôi không có ai để đi chơi, chỉ quanh quẩn với mấy đứa bạn tát cá bắt cua trong xóm. Tối mùng 6 Tết, ngồi soạn bài chuẩn bị đi học lại, tôi nghĩ khá nhiều về những ngày sắp tới. Đêm đó, tôi cho phép mình cố thêm học kỳ nữa thôi, lên 11 xin chuyển sang lớp khác. Nếu không lớp nào chứa, bức quá thì chuyển trường, học không chuyên cũng được. Tạm chấp nhận như vậy để được lang thang vào giấc ngủ bình thường không mộng mị.
Hôm sau trở lại với cái góc cửa sổ gần cuối lớp, tôi vẫn lặng im. Đến ngày học thể dục đầu tiên sau Tết, lớp tôi và lớp Lý học chung một giờ, một thầy. Lớp mình đã lạ, thêm mấy đứa lớp kia vào nữa, chán hơn. Cứ vậy mà thói quen ngồi gục đầu trong giờ thể dục được phát huy hết cỡ.
Hôm nay, 2 lớp gần 50 người, dĩ nhiên là la xao hơn lớp 26 người của tôi rồi. Quá chán, tôi chọn một góc riêng tách biệt để ngồi, lại khoanh tay, bó gối, gục đầu như tránh thế sự bên ngoài. Gục lâu cũng mệt, vừa ngẩn mặt lên nhìn thẳng ra bãi xe thì phát hiện cái mũ trong rổ xe của mình đã nằm trên đầu của một thằng lớp Lý đang lởn quởn gần đó. Vậy là cứ dán mắt vào nó, bực bội nhưng im lặng đến lúc ra về. Tôi bước lại chỗ hắn, cười.
– Bạn, cho mình mượn lại cái mũ, cái mũ này của mình!
Hắn im lặng, tay hắn gấp đôi chiếc mũ lại, gõ nhịp nhịp cái mũ vào tay còn lại, hắn nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nhìn từ đầu xuống chân, rồi cười cười. Tôi nhìn thẳng vào mặt hắn, tự dưng tôi đơ người ra. Thật tình mà nói, từ trước giờ chưa bạn nào tôi gặp ở trường này có nụ cười được như hắn, nó đủ để làm nên nét riêng: một chút xấc láo, một chút ngỗ ngược nhưng lại hiền hiền, đặc biệt hàm răng đều với cái răng khểnh mọc rấ đúng vị trí. Bất chợt tim tôi đập nhanh, đập mạnh và tôi cảm nhận được rất rõ sự bất thường trên gương mặt mình, chẳng biết máu từ đâu mà cứ rần rần kéo dồn lên mặt. Thế là tôi đành cuối đầu quay đi, thấy vậy hắn nói với theo, trỏng không.
– Mai đi học trả cho!
– Uhm – Tôi quay lại, gật đầu.
Một đoạn đường dài từ nơi học thể dục về nhà đầy nắng…
Đi trong nắng, đi trong nóng, đi trong sự ức hiếp như vậy mà lòng thấy vui vì nhận ra mình không say nắng mà lại say kiểu cười ấy, thầm nghĩ: chắc mình bị điên mất rồi! Suốt đoạn đường trong đầu cứ lang mang nghĩ về hắn, dáng cao chừng 1m67, gầy gầy, đôi mắt sáng như hút cả thế gian vào đó chứ chẳng phải cho có hồn người mà cụ thể là hôn tôi.
Về đến nhà là nằm vật ra, má hỏi mũ nón đâu mà giơ cái đầu trần đi như vậy, trong đầu thoáng lên câu dân qua “qua cầu gió bay” nhưng đâu ngu dại gì nói bị bạn trấn lột, bởi bạn ấy nói mai trả nên chọn đường im lặng cho qua.
Cả đêm hôm ấy tôi bị mất ngủ, trong đầu cứ hình dung ra hắn, nghĩ về hắn, thắc mắc sao cả học kỳ rồi mình không biết hắn… Chán rồi cũng tự trả lời: đúng thôi, có mò mặt ra ngoài đâu để mà biết ai. Tự trách mình, rồi thấy vui vui rồi chợt nghĩ hắn trả mũ hay không không quan trọng nữa, việc nhìn hắn cười mỗi ngày quan trọng hơn. Cứ thế, tôi mang vào giấc ngủ cả một trời niềm vui và hạnh phúc.
—————–
Danh sách các chương:
- Đâu chỉ là yêu - Tập 2: Tôi điên mà tôi đâu có tin!
- Đâu chỉ là yêu - Tập 3: Bất chợt Gọi tên hắn...
- Đâu chỉ là yêu - Tập 4: Đồng lõa với bóng đêm
- Đâu chỉ là yêu - Tập 5: Đêm lửa trại
- Đâu chỉ là yêu - Tập 6: Con đường yêu thương
- Đâu chỉ là yêu - Tập 7: Hắn đau mà tôi nào hay biết
- Đâu chỉ là yêu - Tập 8: Ghen bóng ghen gió…
- Đâu chỉ là yêu - Tập 9: Đó là hạnh phúc
- Đâu chỉ là yêu - Tập 10: Bình yên
- Đâu chỉ là yêu - Tập 11: Người giữ khung cửa sổ
- Đâu chỉ là yêu - Tập 12 - 13: Biết buồn vì nhớ
- Đâu chỉ là yêu - Tập 14: Ăn trộm tập thể
- Đâu chỉ là yêu - Tập 15: Buổi học cuối cùng
- Đâu chỉ là yêu - Tập 16: Món quà sinh nhật
- Đâu chỉ là yêu - Tập 17: Tổng kết năm học…
- Đâu chỉ là yêu - Tập 18: Chợ chuối bình yên…
- Đâu chỉ là yêu - Tập 19: Đêm mùa hè yêu thương
- Đâu chỉ là yêu - Tập 20: Bình minh thức dậy
- Đâu chỉ là yêu - Tập 21 - 22: Những ngày tươi đẹp
zin kute says
Cho e nick face đi tgia ơi, hâm mộ quá, truyện hay nữa <3
t says
Tiếp yk tg ơi. Văn phong rất tốt, lối kể chuyện cũng từ ngữ rất tinh tế, sâu sắc. Từng câu chữ rất có hồn, rất hấp dẫn ng đọc. Ủng hộ tg
socdonglaplanh says
Mong ngóng tác giả viết tiếp câu truyện và chờ một cái kết có hậu. Truyện viết rất cảm xúc rất hay. Mong tác giả cho ra chap mới bị ghiền rồi. Please, help me. :)))