Truyện gay: Cậu nhỏ sao hoài không lớn – Chap 12: Xa nhau đến bao giờ
Tác giả: Hải Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chap 12: Xa nhau đến bao giờ
(Nội dung chap trước: Út bị hại, không biết sống chết, Kỳ bị đưa đi điều trị, anh thì đc cho đi học.)
Ông Tân về nhà, ông liền lên phòng không thấy Út đâu, qua phòng Gia Hân thì nó đã chuồn tự bao giờ, đồ đạt đều dọn sạch, ông toát mồ hôi, ông đoán là có chuyện gì nghiêm trong lắm nên Hân nó mới bỏ đi như thế:
– Út, Út đâu rồi con?
Ông chạy đi khắp nhà tìm Út, nhưng không có tiếng ai trả lời ông cả, ông lo lắng hơn nữa vì Út đâu có đi lại như người bình thường.
Út trong phòng tắm Út mơ về mẹ, Út cảm thầy người mình lạnh ngắt, tay chân tê cứng, phía xa xa là mẹ Út đang cõng Út chạy trong đêm mưa, và kia là chiếc xe đạp chở anh và Út, Út được anh ôm lấy… Út khóc…
– Mẹ ơi đừng bỏ Út mẹ ơi!- Tiếng Út lớ mớ gọi.
Ông Tân chợt thấy cửa nhà tắm bóp khóa mà đèn bên trong còn sáng, ông hớt hãi đi lấy chìa khóa dự phòng, “cạch”, cách cửa mở ra, ông liền nhào tới trong vũng nước lên nửa đùi, Út đang nổi như phao, ông chộp lấu Út và bế Út ra ngoài, cũng may Út còn chút hơi ấm, hơi thở yếu ớt, tay chân Út lạnh ngắt hết rồi, ông gọi ngay cho bác sĩ. Và ông biết, biết rất rõ kẻ nào đã làm ra chuyện độc ác này, ông sẽ không tha cho nó đâu.
Khoảng hai ngày sau thì Út tỉnh lại, chút xíu nữa thôi là Út đã chết.
– Con của ta thấy sao rồi?
– Con đỡ hơn rồi thưa cha.
Út uống ly sữa nóng, kí ức về cái chuyện Hân tính giết chết Út trong bồn tắm hơi mờ nhạt.
– À, ta đã đăng kí cho con học khóa học vượt cấp rồi đấy, còn nữa, sau khi con khỏe hơn ta sẽ đưa con sang Mĩ, con sẽ chữa bệnh và học ở đó luôn!
– Nhưng cha ơi, nơi đó có gần ở đây không?- Út không biết gì về nới Út sắp đến.
– Không đâu con trai bé bỏng của ta à, Mĩ ở rất xa nơi này con à, nửa vòng trái đất đấy!
– Nghe thú vị thật cha nhỉ…-Cứ thế hai cha con Út cười đùa, cuộc sống bỗng chốc yên bình hơn khi không có phần tử khủng bố.
——————————————————
Ở nhà Huy, anh cũng được đi học nữa, anh quyết định học thật giỏi, trở thành một giáo sư tiến sĩ ngành y để về chữa bệnh cho Út.
– Daddy đã chọn cho con ngôi trường tốt nhất ở ngoài Đà Nẵng rồi đấy, ở đó có bạn hồi học cấp 3 với daddy, nhà ông bà nội cũng gần đó nữa, con cứ qua đó ở, sẵn chăm sóc ông bà nội luôn nhé!-Huy.
– Vâng ạ, có chỗ cho con tá túc là được rồi.-Anh xếp vài bộ đồ bỏ vào vali, trên giường có cả đống sách vở anh mới được Huy mua cho đấy, sướng thật.
– Thế mai con bay ra đó nhé!
– Vâng, sao cũng được daddy ạ!
– Ừ, daddy không phiền con nữa hihi, lo chuẩn bị đi.
– Dạ.
———————– Đà Nẵng 8:00 ———————-
Liêm vừa hạ cánh, Huy đã gọi cho ba mẹ ra đón Liêm khi đến, hai ông bà ngoài 60 rồi mà còn tươi tắn hẳn hoi ra đấy. Anh loay hoay đứng chờ không biết là ông bà có đến chưa nữa ở đây đông quá…
Út và ông Tân sáng nay cũng ra sân bay để bắt chuyến bay tiếp theo trong ngày, họ đang cùng nhau tiến về trạm soát vé, kiểm duyệt hành lí:
– Của ông xong rồi ạ?-Cô tiếp viên hàng không.
– Thanks!-Ông Tân.
Hai cha con ông kéo vali rẽ theo hướng anh đang đứng chờ, Út đang được cha dìu đi một cách cẩn thận, tích tắc tiếng đồng hồ điện tử nháy nút đúng giờ “Xin thông báo, chuyến bay sang Mĩ sắp được khỏi hành, xin quý khách vui lòng lên máy bay và ổn định chỗ ngồi!”…
– Nhanh lên con trai, cần thận nào.
Ông Tân thật đúng là người cha cao cả, lo cho con từng li từng tí. Khoảng 10 bước nữa là Út được thấy Liêm rồi đấy. Nhưng có một tốp người đi qua đụng trúng chân Út, Út đau quá té ngã rồi la lên đau đớn, ông Tân hoảng hốt:
– Con không sao chứ? Để cha xem nào.-Ông Tân nhẹ nhàng đỡ Út dậy, chỉ là sưng chút đỉnh thôi.
– Con không sao đâu cha!.
Anh đứng đó và nghe thấy tiếng la quen quen, giọng nói ấy cũng quen nữa, rất quen thì phải, đằng chỗ phát ra tiếng kêu đó đang tụ tập rất đông, không biết có chuyện gì xảy ra ở đó thế nhỉ?… Anh liền chạy tới… “Xin thông báo, các quý khách nhanh chóng khẩn trương lên máy bay để chuẩn bị khởi hành”….
– Con đi được không Út?-Ông Tân có vẻ lo lắng.
– Dạ được.
Thế là ông Tân vòng qua khỏi đám đông để đưa Út lên máy bay. Anh chạy tới nơi thì mọi người đã tản ra hết, anh chẳng thấy gì cả:
– Chú ơi, chú có thấy một em trai chừng 6 tuổi không chú?- anh níu tay một người đàn ông lạ cũng từ đám đông lúc nãy ra.
– Nhìn cậu cũng có lớn bao nhiêu đâu nhỉ?… Uk… có thấy đấy, nó đi với cha nó lên máy bay rồi thì phải.-Nói xong ông ta bỏ đi.
Anh cụt hứng, có cha sao?… Chắc không phải Út của anh rồi…
– Này, con của thằng Huy phải hông?-Một bà già vỗ vai anh, sức khỏe thật.
– A, con chào bà nội.- Anh nhận ra ngay bà nội liền vì lúc tối Huy đã đưa cho anh đống hình cũ về ông bà.
– Ừ, đi ra xe về nè, có đói không về bà nấu cho bữa trưa lun, ông bay đợi ngoài kia kìa!
– Dạ vâng…
Thế là anh đi theo bà… Trên chiếc máy bay to lớn, Út nhìn qua khoang cửa sổ khi đã ngồi ngăn ngắn và thắt dây an toàn… Út nhìn ra ngoài cửa sổ… chợt Út nhìn thấy anh… anh đang quay mặt lại cười với Út.
– Anh LIÊM!!!!-Út thét lên.
Nhưng Út chợt dừng lại khi anh cùng một người đàn bà đi ra ngoài cửa, hóa ra anh cười với bà ấy… Chuyến bay đã bắt đầu, bánh xe lăn nhanh, chiếc máy bay nhanh chóng theo đường bay mà cất cánh lên cao vút.
– Sao con thét tên ai vậy Út?
– Dạ không, không có gì đâu cha…
Út nhìn xuống con đường dưới mặt đất, có một chiếc xe hơi đang di chuyển… chuyến xe đó có anh của Út không?…
——————————————————————
Chừng 30p anh về tới nhà bà nội, trên xe ông bà cháu trò chuyện inh ỏi luôn. Căn nhà của ông bà cũng lớn thật đấy. Phía trước cổng trắng tinh, có cái xích đu bé bé, cái vườn hoa cúc, hóa hồng sắp nở, ông còn nuôi 2 ba con chim khướu đầu đỏ, anh đang đùa với chú chó con bé tẹo của ông.
– Con thấy nhà của ông có bự hơn nhà của thằng Huy không?-ông cười.
– Dạ bự chứ ông, nhà của daddy sao bự bằng được.-Anh cũng hùa theo ông cười.
– Nhanh lên vô nhà nghỉ tí đi, tui nấu cho ăn, cực đã có thằng con nó đi lấy chồng bỏ cha bỏ mẹ hết biết!
Ông và anh không khỏi bật cười thêm tiếng nữa.
Bên nhà hàng xóm có người đã nhìn thấy anh, vẻ thích thú, nhưng anh nhỏ hơn thì phải, trông anh hơi bực con nhưng nhìn còn non quá, “dậy thì chưa nữa??”… Cái ý nghĩ đồi bại ấy là của Gia Hân đấy, nó dọn qua nhà cô ba của nó, bà này thì ế chồng, lại hay bài bạc, xiếc nhà hoài nên bả sống lung tung, nó chui vô ở thế, có gì nói không biết là xong tấc. Nó nhìn anh chặc lưỡi:
– Tên này cũng được đấy nhỉ, tiếc cái là trai tơ, thôi kệ, ăn không được bây giờ thì chờ nó lớn rồi ăn á hihi!-nó cười cái giọng đĩ ngựa nhà nó đấy.
(Hết chap 12: Câu chuyện sẽ trở nên hấp dẫn hơn nữa với những tình huống éo le đầy cảm xúc, liệu Nam và Liêm có là của nhau?… đón xem chap tiếp theo nhé các bạn…)
Thuộc truyện: CẬU NHỎ SAO HOÀI KHÔNG LỚN – MẸ ƠI ĐỪNG KHÓC! – Em chỉ là thằng bán bông bí
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 2: Mẹ ơi đừng khóc
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 3: Bình An
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 4: Ngoan nha anh đi
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 5: Sao em còn buồn
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 6: Chán cái đời trai
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 7: Đừng tưởng hứng là nứng
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 8: Tình cờ mình gặp lại nhau
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 9+10: Hạn hán lời
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 11: Cái đám cưới và cái kết bất ngờ
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 12: Xa nhau đến bao giờ
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 13: Câu chuyện 11 năm sau
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 14: Tiếng hát buồn
- Câu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 15: Có được không
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 16: Mưa sa hay là boong boong
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 17: Xa
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 18: Yêu là thế
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 19: Hạnh phúc bất ngờ
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 20: Ngày em lớn
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 21: Khi em 18
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 22: Âm mưu và tình yêu 1
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 23: Âm mưu và tình yêu 2
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 24: Âm mưu và tình yêu 3
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 25: Âm mưu và tình yêu 4
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 26: Kình địch của tiểu thụ tinh
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 27: Bộ mặt thật của Hàn Hàn
- EM CHỈ LÀ THẰNG BÁN BÔNG BÍ - Chap 28: Mất tất cả
- EM CHỈ LÀ THẰNG BÁN BÔNG BÍ - Chap cuối: Nhớ em
tuấn sama's says
mình chờ mòn mỏi luôn cuối cùng đọc được có 1 siếu hết mất tiêu. viết dài hơn đi t/g ngắn quá đọc không đã gì hết
Leviathan says
Zin đái dắt à s mãi ms ra mà ra có 1 chap