Truyện gay: Cậu nhỏ sao hoài không lớn – Chap 11: Cái đám cưới và cái kết bất ngờ
Tác giả: Hải Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chap 11: Cái đám cưới và cái kết bất ngờ
(Nội dung phần 7: Câu chuyện được kết nối từ phần 6 như các bạn đã đọc, đến phần này nghĩa là từ chap 11 trở đi, câu chuyện về Nam và Liêm(chỉ mượn tên và nhân vật thiệt ngoài đời, đọc giả nào kêu là bịa chuyện thì đừng đọc, Zin chỉ mượn ảnh và tên couple Nam Liêm cho đẹp thôi, còn nội dung của hai nhân vật chính truyện có thật ngoài đời) sẽ đi đến những kết thúc… tạm thời các bạn cứ chờ đọc đi sẽ hiểu điều Zin muốn gửi tới cho các bạn, truyện của Zin có nhiều ý nghĩa lắm, nào là tình yêu đẹp, tình yêu sóng gió, chuyện tình dục thì chắc chắn ko ai không biết kể cả nhỏ lẫn lớn, Zin tin chắc bây giờ các bạn ko đen tối nhưng khi trưởng thành có khù khờ đến mấy các bạn cũng sẽ đen tối, có cô đơn, độc thân cũng thủ dâm vài lần chứ không ít.
Sẵn đây nói cho các bạn đọc giả thích chọt luôn ha, Zin hạn hán lời với các bạn nhá, bốc hơi lời rồi, đọc không đọc thì thôi, có đọc hết truyện chưa mà có ý lầy lội vậy hả?… Trong sáng thì ngồi đó soi cái bản mặt trước gương đi nha, Zin viết khêu dâm là để đáp ứng một số nhu cầu cho các bạn đọc giả yêu cầu thôi, truyện ko hẳn là dâm dục hết.
Lúc Zin viết buồn quá, thì là sao cho cặp đôi đó chết tội dữ, zừa lòng chưa??? Viết truyện phần hai có chút hư cấu trở về thời quá khứ xa xưa mục đích là tạo cái lạ, thú vị cho các bạn đọc giả nhỏ tuổi thích truyện có phép thuật, đọc hiểu dùm Zin cái ha. Để đáp ứng cái mồm, cái hạ bộ và cái não say mê của các bạn… Zin cạn lời, Zin quỳ lạy.
Zin viết không giới hạn cho giới riêng nào đọc cả. Đọc truyện để hiểu hơn về cuộc sống, ẩn trong một câu chuyện của Zin là một mảnh đời thật trong cuộc sống. Các bài hát trong truyện là theo trào lưu giới trẻ theo tháng theo thời hết, Zin ko bỏ xót đâu nhé. Nói vậy chứ chắc cũng có đứa kêu Zin mỏ nhọn ha, ừ thì biết hết rồi, hiểu hết rồi… Tới đây ngưng, mỗi lần chửi là tràn lan, vô truyện ha…)
Ông Tân đứng đó, ông Tân ngồi đấy, ông Tân nằm đó, ông Tân lại ngồi, ông Tân nhìn ra cửa sổ, ông Tân ngồi lại bàn, ông Tân sốc sổ đổ thau tấm hình bà Mỹ ngày ấy, gái tơ, cô gái của cuộc đời ông. Ông vắt óc suy nghĩ về Gia Hân. Ừ, nó là con riêng của vk lẽ, nó đâu phải ruột rà gì của ông, nhưng mẹ nó chết rồi, ông hứa: “Bà cứ yên tâm đi thanh thản, tôi sẽ chăm lo cho con,…” và giờ cái lời hứa ấy đã thành hiện thực suốt 6 năm. Giờ thì sao? Nó làm biết bao nhiêu chuyện đồi bại, đâu phải ông không biết, ông biết hết chứ, lúc nó 12 tuổi nó đã lãng vãng theo trai rồi, giờ thì quá rành cái nghề này còn gì, như một con đĩ đực vậy đó. Lúc ông đi làm thì nó ở nhà rủ rê trai, bà ở đợ thì bị nó đuổi lên đuổi xuống, ông toàn ăn ở nhà hàng hay là ở công ty. Nó thì đi du học về rồi cái tính vẫn vậy, lười và chỉ biết cái đẹp của bản thân. Hôm nay, trước con trai ruột bé nhỏ của ông nó đã làm gì chứ?… Quá đê tiện.
– Cha ơi, cha đừng buồn!-Út từ trên giường ngồi dậy, Út ngủ nãy giờ trong phòng ông.
– Cha không buồn đâu Út của cha, con không ngủ nữa sao?
– Không ạ, Út không ngủ nữa, ngủ Út lại nhớ mẹ, nhớ dì 6 nữa, mà cha có đem cây đàn bầu của Út theo không cha?
– Có đây, để cha lấy, Út của cha biết chơi đàn bầu luôn đấy!
ÚT nhận lấy cây đàn từ cha, Út lại gãy điệu buồn phương Nam…~ Zề phương nam, lắng nghe cung đàn… thổn thức zọng dưới trăng mơ màng, rồi theo sông, Cửu Long nhớ nhung dâng tràn… Chợt thương con sáo bay xa bầy, sương khói buồn để lạnh lòng ai…~. Út lại hát, cha Út nghe mà não lòng hơn, dưới nhà, Gia Hân nó đang gọi điện kể lễ với thằng bê đê bạn thân của nó, bê đê hẳn hoi luôn đó:
– Bồ biết gì không bồ? Ba tui zừa quát tui một trận đó, ổng chưa bao giờ làm vậy zới tui hết!
– Ủa bộ nay có chuyện gì hả?-Bạn Hân.
– Ừ, tui rủ hai anh người mẫu về nện, chưa xong trận mà ổng dắt theo cái cục nợ về mới chết chứ, còn nữa cái giống đó là gì không biết, nó hát nó đàn cái gì nghe buồn thúi hết ruột, ăn cái táo cũng muốn ói luôn đây này!
– Trời ạ, bồ lại nện nữa hả, nện hoài zẫy, tui nhớ không lầm bồ nện gần hết thằng đàn ông ở Đà Nẵng rồi đấy, bồ mà là gái chắc bác sĩ nạo thai không kịp quá ha ha.-Bạn Hân châm chọc.
– Mô, bồ nói vậy còn thiếu sót, tui chịch với 2 anh hàng xóm, 2 anh quán barr gần nhà, 4 anh đầu bếp, 5 anh ca sĩ, 6 anh người mẫu, bác ba bảo vệ, ông hai bán trà đá, 3 anh Tây balo, 9 anh công an tơ và tập thể ngân hàng Vietcombank… À, hôm bữa tui còn chịch tập thể với mấy anh đại học bách khoa nữa đó hihi!-Gia Hân.
– Cạn lời.
Với cái lịch sử tình trường Hân kể đều lọt vào tai ông Tân và nó đã bị ông tát một cú trời giáng vào mặt, và sau đó là toàn bộ đồ đạt của nó bị ông văng ra ngoài. Ông suy nghĩ lại nhiều rồi, ông chờ coi thái độ nó có thay đổi không, nhưng không hề thay đổi gì cả, nó hư hỏng đến thế cơ đấy!…
– Cha ơi, cha đừng đuổi anh Hân đi mà cha!- Út thấy thương.
– Con ngồi xuống đi, để cha!
Hân nằm bại liệt dưới sàn, nó trợn mắt nhìn Út, khiến Út e dè.
– Tao nói cho mày nghe, trong nhà này chỉ chứa những đứa biết thân biết phận có đạo đức, không phải là thứ lăng loàn bê đê bóng gió rõ chưa, tao sẽ cho mày cơ hội cuối cùng, nếu mà không sưae dổi thì tao sẽ đoạn tuyệt tình cha con với mày, còn sau đó thì mày tự biết!
Hân khóc, nó khóc thật đấy, nó chạy nhanh lên phòng, khóe môi có ít máu chảy ra.
———————————————————————-
Nhà Huy và Long đang diễn ra lễ cưới. Ôi thôi tất bật quá, Thiên kỳ hắn vui lắm thì phải, được cưới cái cục vàng hắn thèm thế mà không thích mới lạ.
– Nhanh lên đi anh, kêu người dắt con dâu ra để bắt đầu.-Huy hối Long.
– Chờ tí, cưới vk cho con chứ có phải em đám cưới đâu mà em nôn, hay là?-Long cười đểu.
-*Phán dép*-Huy.
Anh thì ko thích tên Kỳ chút nào, hắn ko phải người thận thà, anh sợ có lỗi với Út quá, nhưng vì bệnh tình của hắn anh phải chấp nhận, còn chuyện chăn gối từ từ tính.
– Chào, cậu vui lòng ra để bắt đầu buổi lễ.-ông giúp việc.
Khách khứa đông ngẹt, rượu nồng nồng, anh nắm tay hắn trước đám đông, ahihi ngại chết.
– Nào chúng ta hãy chứng kiến những lời yêu thương ngọt ngào từ chú dâu chú rể.-MC.
Cứ thế buổi lễ diễn ra suông sẻ. Huy và Long hạnh phúc lắm, y chang cái ngày hai người lên xe bông. Nối đoạn hắn và anh đi rót rượu mời khách. Anh thì điềm đạm, hắn thì xô bồ láo nháo và rồi… hắn lăn đùng ra giật tưng tưng cả người. Ai cũng hết hồn, cái dây điện từ đâu ra vướng lên người hắn khiến hắn giật điện:
– Trời ơi, nhanh rút phích ra, cứu con tui, gọi bác sĩ mau lên!- Huy và Long cùng víu, cùng chạy ào tới.
Hắn xui xẻo thật, giả bệnh giờ bệnh cực nặng rồi đấy, trời có đực hiếu sinh, hắn không chết được đâu. Nửa tiếng sau thì.
– Bác sĩ con tôi?-Huy.
– Cậu ấy bị giật đến liệt thần kinh, có thể bị liệt chân tay luôn đó, tại sao người nhà lại bất cẩn thế chứ?-Bác sĩ.
– Tui cũng không biết gì về sự cố này cả, đó là điều không ai mong muốn! Bác sĩ hãy cứu con tui.
– Hiện tại tôi có ông bạn thân bên Úc, ông ấy giỏi về cách chữa bệnh này, thân nhân có thể đưa cậu ta sang chỗ bạn tôi điều trị, còn thời gian hồi phục bao lâu thì tùy ở bạn tôi chữa!
– Vậy cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!
Hai ngày sau thì hắn được đưa sang Úc điều trị. Anh thoát khỏi cái trên biến thái đó. Tự dưng anh muốn tiếp tục đi học để có nghề nghiệp như người ta, lúc trước sơ dạy anh học cũng nhiều, giờ anh tính hỏi Huy thử Huy có đồng ý ko, Long thì đưa hắn đi rồi.
– Daddy à, con muốn đi học!
– Ừ, con thích học thì daddy cho con đi học.-Nói rồi Huy cười, Huy xuống bếp nấu ăn, anh thì ngồi đó tưởng tượng ra những điều trong tương lai.
———————————————————————
Ở nhà ông Tân hai ngày sau đó. Hân nó bày lên kế hoạch giết Út để trừ mối họa về sau. Nó tỏa vẻ hiền lành, thân thiện:
– Út làm gì đó em?-Hân dịu dàng.
– Dạ em tính đi tắm.-Út cầm trên tay bộ đồ rồi dựa tường tiến tới nhà tắm.
– Từ từ, để anh dìu Út đi, anh phụ Út tắm luôn cho, chân Út thế sao tự tắm được!
Thế là Út ngây thơ gật đầu, Hân đỡ Út vào rồi đóng cửa phòng lại. Sau đó nó xả nước vào bồn, nó pha xà bông ngào ngạt, nó để cục xà bông dưới đất cho lát nữa Út trượt ngã. Út đâu biết gì, Út được nó đưa cho chai dầu gội rồi Út tự bước vào bồn sau khi treo bộ quần áo lên dây đồ… Bất chợt, Út dẫm phải cục xà phòng ngã ngửa ra bồn, đầu đập vào thành bồn bất tỉnh hẳn.
Hân hớn hở vặn vòi nước cho thật đầy bồn để lấp đầy người Út cho Út chết nước, cộng thêm xà bông mù mịt chắc Út khó thở lắm. Nó liền biến ra khỏi phòng đóng chặt cửa lại lấy bóp khóa chốt kĩ hơn. Ông Tân thì đi làm chưa về… Nước trong bồn ngày một dâng cao, tràn cả đầu Út, Út nổi lềnh bềnh…(Hết chap 11: Liệu Út có sống không?… hãy đón xem chap tiếp theo nhé các bạn…)
Thuộc truyện: CẬU NHỎ SAO HOÀI KHÔNG LỚN – MẸ ƠI ĐỪNG KHÓC! – Em chỉ là thằng bán bông bí
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 2: Mẹ ơi đừng khóc
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 3: Bình An
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 4: Ngoan nha anh đi
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 5: Sao em còn buồn
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 6: Chán cái đời trai
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 7: Đừng tưởng hứng là nứng
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 8: Tình cờ mình gặp lại nhau
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 9+10: Hạn hán lời
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 11: Cái đám cưới và cái kết bất ngờ
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 12: Xa nhau đến bao giờ
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 13: Câu chuyện 11 năm sau
- Cậu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 14: Tiếng hát buồn
- Câu nhỏ sao hoài không lớn - Chap 15: Có được không
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 16: Mưa sa hay là boong boong
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 17: Xa
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 18: Yêu là thế
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 19: Hạnh phúc bất ngờ
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 20: Ngày em lớn
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 21: Khi em 18
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 22: Âm mưu và tình yêu 1
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 23: Âm mưu và tình yêu 2
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 24: Âm mưu và tình yêu 3
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 25: Âm mưu và tình yêu 4
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 26: Kình địch của tiểu thụ tinh
- Em chỉ là thằng bán bông bí - Chap 27: Bộ mặt thật của Hàn Hàn
- EM CHỈ LÀ THẰNG BÁN BÔNG BÍ - Chap 28: Mất tất cả
- EM CHỈ LÀ THẰNG BÁN BÔNG BÍ - Chap cuối: Nhớ em
libraS2cancer says
truyện lắm zin cứ thế mà phát huy đi ai cmt kệ ai cứ viết HE như z đi mik thích lắm HE đọc rất kích thích^^ mau ra chap ms nhaz zin!
Bảo bảo says
Trừi ơi zin ác ghê vậy ak đang tới khúc hay mà hết rùi chắc tui hóng dài cổ quá ak
Hhh says
Ác wá à T.T
Hhh says
Anh zin ơi a viết truyện dài dài thêm vài chương nửa nhá 🙂 mà tập a viết về mình có thật không ạ ?
Hhh says
Anh zin cho e xin face nhá !
Siny says
Huy Long la ai z tác giả
kendy says
Mình tên KenDy 22t gửi lời cảm ơn đến Zin đã viết nên câu truyện này ,bản thân là 1 náo động viên luôn mang niềm zui tiếng cười cho người khác và cũng đã đọc rất nhiều truyện nhưng khi đọc câu truyện này kendy cả thấy rất buồn ,chứa đựng những tình cảm sâu sắc và đã lấy đi nước mắt của kendy trong chap bà Mỹ ra đi tiếp tục nhe mong sớm có chap mới