Truyện gay: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 12
Tác giả: EunJung
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Nó gật đầu
– Uhm, còn ai vào đây nữa.
Anh cười gian nhìn nó
– Đẹp quá cũng khổ ha
Nó nhếch môi
– Đẹp khỉ gì đâu, em cũng ưa nhìn thôi chứ có phải là hotboy gì đó như ai kia
– Ờ phải rồi, ưa nhìn là ai cũng thích chứ gì
– Anh nghĩ bắt bẻ em từng chữ đi nha, em có máu điên trong người đó, không biết sẽ cắn anh lúc nào đâu
– Ở Việt Nam có chích ngừa mà, nếu bị điên mà xinh như em có bị cắn anh cũng chịu
Nó đấm vào lưng anh thùm thụp
– Bỏ cái tật đó đi nha hôn, tánh kì
Anh cười cười nhìn nó
“Nếu nói cho nhóc biết sự thật thì sao ta?”
Nó xem đồng hồ, quanh đi quẩn lại cũng đã gần 3h, vậy mà chưa tới, lưng của nó đã ê ẩm như ai đánh nó trăm cây, mông thì chai sạn đến nỗi không biết đau, vừa lúc đó bác tài nói lớn
– Gần tới rồi đó mấy đứa ơi, chuẩn bị xuống nha
Nó mừng đến nỗi không nói lên lời, sau khi anh Dương đem đồ đạc giúp nó xuống, mọi người bu quanh người chỉ đường
– Tôi được trường phân công để chỉ dẫn các em trong đợt này, theo quy định các em sẽ chia theo cặp để vào nhà dân do trường đã liên hệ xin trước đó, các em phải dốc toàn lực giúp đỡ hộ dân này trong 15 ngày các em ở đây, ăn uống và sinh hoạt của các em sẽ được các hộ dân lo và lưu ý rằng, ở đây vườn tược mênh mông mà ít em nào trong đây có thể biết được độ rộng lớn ở đây đâu vì đa số dân sinh ở đây sống nhờ vào buôn bán nông sản, đây là một trong những tỉnh của Đồng bằng Sông Cửu Long – vựa lúa lớn nhất cả nước, hy vọng trong chuyến đi này các em sẽ hiểu biết và trau dồi thêm nhiều kiến thức cho ngành nghề mà các em lựa chọn, tôi sẽ ở nhà của trưởng ấp, nếu có gì thắc mắc các em có thể tìm đến tôi để hỏi. Nào. Bây giờ các em hãy theo tôi để vào từng nhà dân để làm quen và xin tạm trú. Đi thôi.
Không cần nói cũng biết nó và anh cùng một đội, mặc dù có nhiều nàng theo hỏi anh đã bắt cặp với ai chưa? Có thể cho đi chung được không? Nhưng câu trả lời của anh vẫn chỉ vào nó, mấy cô nàng tiu nghỉu trở lại chỗ của mình, nó nhìn anh, nói thật ngoài mẹ ra thì nó tin tưởng Dương hơn cả, như một người anh trai bao bọc cho nó, nhờ vậy mà nó luôn cảm thấy ấm áp vô cùng. Mãi mơ màng mà nó đã đến nhà hộ dân đầu tiên lúc nào không hay, đến khi Dương khều nó nó mới trở về thực tại
– Em xem, người dân ở đây vừa hiền hậu, thân thiện lại dể gần nữa đúng không?
Nó cười
– Tất nhiên rồi anh, người dân ở đây vô cùng chất phác luôn đó
– Uhm, anh cảm thấy thoải mái hơn rồi đó
Nó kéo ngón cái của hắn chạm vào ngón cái nó
– Cố lên nha anh trai
Nhìn nó cười tươi mà quả thật trong lòng anh có gì đó cứ nao nao khó tả, nghĩ mãi không thông nên anh cho qua luôn.
Cuối cùng cũng đến nhà hộ dân cuối cùng, lúc này cũng đã xế 5h, nó mệt mỏi còn anh thì cảm thấy rất hưng phấn vì nhìn hàng dừa trải dài tít tấp, dòng sông không lớn nhưng đẹp khó tả, điểm xuyến những bông hoa lục bình tim tím cứ làm anh thích mê, những hình ảnh này quả thật trước nay anh chưa bao giờ thấy ở đâu, nó nhìn anh cứ như đứa trẻ thì cũng thấy vui trong lòng
– Nè, thích lắm hả?
Anh gật đầu lia lịa
– Thích, thích lắm luôn chứ sao không
– Vậy để em tìm cô nàng nào ở đây rồi bắt anh làm rể dưới này cho anh ở luôn, chịu không?
Dương lắc đầu nguầy nguậy
– Không được, nếu em làm vợ anh thì anh sẽ nghĩ lại
Nó đập vai anh
– Ông Tùng mà nghe chắc ổng cấm cửa em luôn anh ơi, anh muốn em tung tăng bên anh nữa không mà nói vậy?
– Uhm, anh biết rồi, trêu em thôi. À mà em nhìn bèo tây kìa, đẹp quá phải không?
Nó cười khúc khích
– Này gọi là lục bình, ở đây anh gọi bèo tây dân bản xứ không biết đâu, ở đây anh chỉ có thể đem sự hiểu biết ra nói chứ không sài được kiến thức sách vở đâu anh.
Anh gật đầu tỏ ý hiểu nhưng hình như … cũng chưa hiểu lắm
Bước vào nhà, anh dẫn đường niềm nở
– Dạ con chào 2 bác, 2 bác vẫn khoẻ chứ ạ? Như đã xin phép trước hôm nay con dẫn 2 bạn sinh viên này đến để xin tạm trú nhà mình, nếu có việc gì 2 bác cứ bảo cậu này làm giúp
Chỉ vào Dương, anh tỏ ra bất ngờ
– Sao anh chỉ nói có em?
Anh dẫn đường nháy mắt
– Chẳng phải bên Tây có câu Lady First đó sao? Đằng nào thì anh cũng biết mày sẽ tranh làm hết việc của cậu nhóc này thôi, vậy thì bây giờ anh giới thiệu luôn cho 2 bác sai, hehe
Nó trợn mắt nhìn anh dẫn đường
– Cái anh này, cái gì mà “Lady First” hả? Em có phải phụ nữ đâu mà ga lăng chứ, thiệt tình.
Anh chàng dẫn đường cười rồi quay lại 2 cụ già
– Thôi con xin tạm biệt 2 bác, con lên nhà ông Chuẩn ở đầu thôn đây ạ, mong 2 bác giúp đỡ
2 cụ già tỏ ra niềm nở
– Không sao, không sao, nhà chỉ có 2 ông bà già đơn chiếc, có tụi nhỏ đến thì vui thêm chứ sao, cậu cứ đi đi.
Anh cúi đầu chào rồi bước đi, trước khi đi anh còn quay lại dặn dò
– 2 đứa có gì thắc mắc nhớ đi hỏi anh, không được đi lung tung hay tự ý làm gì biết chưa?
Nó gật đầu cười
– Biết rồi mà ông cụ non, cứ đi đi
Đợi anh chàng đó đi khuất nó quay lại cười tươi với ông bà chủ nhà
– Dạ xin lỗi vì tụi con đã làm phiền ạ
Ông cụ xua tay
– Không sao mà con, ông bà già này cũng quen rồi, lâu lâu cũng có những tốp như mấy đứa xuống đây ở chung, vui được một thời gian rồi chúng lại dìa thành phố, lúc đầu còn buồn chớ bây giờ quen rồi.
Nó cười tươi
Bà cụ cười hiền nhìn nó
– Thôi hai đứa đi tắm đi rồi ăn cơm, chắc bụng tụi bây trống trơn rồi chớ gì, chiều nay biết bây xuống nên tao chạy ra chợ mua con cá lóc dìa kho tộ cho bây, rồi bẻ mấy trái mướp ngoài vườn nấu canh.
Nó thắc mắc
– Ở mình không có cá sao mà mua hả bà?
– Có chớ con, tại ông bà già yếu quá rồi, phóng xuống dưới mò cá nữa chắc có nước ở dưới luôn chớ sao mà lên, mà có lên được chắc cũng nữa đêm, thôi chạy ra chợ mua cho nó rồi
Nó nhìn ông bà cụ mắt hơi cay, lại nhớ đến mình chưa từng gặp ông bà nội ngoại lần nào lại thêm tủi, nhìn họ như vầy sao mà thấy thân thương quá. Thấy nó sắp khóc Dương vỗ vai nó
– Đi tắm thôi em, ông bà chờ kìa
Nó lấy tay quẹt vội giọt nước chực chờ lăn xuống rồi nhìn anh cười tươi
– Uhm, đi thôi anh
Bà cụ dẫn nó ra sau vườn, chỉ vào nơi gọi là nhà tắm, nhà tắm ở đây được dựng từ lá dừa nước có một cửa đi vào, bên trong là sàn được lót bằng ván, phía trên là một dàn bầu trĩu quả, trong nhà tắm còn có một ống nước, một cái lu chứa đầy nước và một cái gáo dùng múc nước
– Thôi 2 con tắm đi, bà đi vô nhà.
Nó nhìn anh
– Ai tắm trước?
Bâng khuâng một hồi, anh nhìn nó
– Tắm chung đi
Nó mở to mắt
– Tắ…tắm chung hả? Được không vậy trời?
– Chứ bây giờ em nghĩ đi, 2 cụ trong nhà đói rồi mà trong khi đó lại có một chỗ tắm duy nhất, chẳng lẽ em muốn bắt 2 cụ chờ? Đúng không?
Suy nghĩ thấy cũng đúng nên nó gật đầu
– Vậy em vô nhà lấy quần áo, anh chờ em tí
Anh gọi với theo
– Lấy giúp anh một bộ luôn
– Em đâu biết anh mặc gì mà lấy
– Gì cũng được, thoải mái được rồi
Nó gật đầu rồi chạy nhanh vào trong
Bước ra nó cầm trên tay 2 bộ đồ ngắn, 2 cái khăn tắm. Nhìn quanh không thấy anh nên nó gọi
– Anh Dương ơi! Đâu rồi?
Nghe nó gọi, anh từ trong nhà tắm trả lời
– Anh đây nè, vô tắm nhanh đi nhóc
Nó nghe thấy nên chạy vội vào, vừa mở cửa làm bằng tấm phên nứa ra nó sắp ngất khi thấy bộ dạng này của anh. Một cơ thể hoàn hảo với cơ bụng 6 múi, đôi chân lông rậm rạp, trên người anh chỉ còn mỗi chiếc quần lót trắng, nước chảy từ trên đầu xuống làm chiếc quần lót mỏng manh kia không che được vật thể to lớn hùng dũng kia như trực chờ muốn nhảy ra ngoài, khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính, tóc rủ xuống che một phần trán làm anh menly hơn bội phần, nước chảy qua ngực, xuống bụng rồi xuống đến phần thắt lưng của chiếc quần rồi tan vào bên trong. Nếu cần nêu hình ảnh hiện tại của nó thì chỉ còn một câu “chết đứng như Từ Hải” mà thôi. Thấy nó ngây người ra anh ngạc nhiên
– Sao em không vào đi chứ, nhanh còn ăn cơm, anh đói bụng quá rồi
Bây giờ nó mới như thoát khỏi cơn mê, chợt lao vào treo vội quần áo lên vách rồi quay mặt vào trong luon chẳng dám quay lại nhìn nữa. Anh mới đầu còn hơi bất ngờ nhưng khoảng vài giây sau dường như đã hiểu nên anh cười lớn
– Hahaha…thằng nhóc này lại suy nghĩ gì bậy bạ rồi đúng không? Thôi tắm nhanh đi, anh suy nghĩ phóng khoáng lắm, đừng có lo.
Nó tần ngần một hồi chợt nghĩ
“Người Tây họ có tư tưởng phóng khoáng, mình cứ tưởng tượng đang tắm biển thôi chứ có làm sao”
Nó tự cốc vào đầu nó
“Tối ngày suy nghĩ bậy bạ gì đâu không, chắc bị lây của ông Tùng chứ không ai khác”
Nó quay lại nhìn anh cười gượng, anh đang khoanh tay nhìn nó
– Hì hì, vậy em cởi đồ ra tắm đây, anh em thôi mà đúng không con trai với nhau thôi mà, sợ gì ha.
Nói xong nó cũng tự nhiên cởi quần áo ra, lần này đến lượt anh chết đứng. Cơ thể mặc dù không qua tập gym nhưng trông rất đầy đặn, vòng eo lí tưởng, bộ ngực săn chắc, còn vòng 3 thì e rằng nó đang mặc big size vậy, làn da trắng trẻo, 3 vòng lí tưởng, bờ môi đỏ tươi căng mọng như quả anh đào đang chín, hàng mi dài cong vút, đôi mắt to tròn với màu nâu, dù không phải màu xanh như anh nhưng nó mang một nét đặc trung riêng khiến anh khó khăn để kìm chế.
Nó nhìn anh một hồi chợt mắt nó mở to ra như gặp chuyện động trời, máu trong mũi của anh đang rỉ ra một đường dài xuống môi, nó hốt hoảng lấy nước rửa cho anh
———————
Thuộc truyện: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh – Phần 2 – by EunJung
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 2
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 3
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 4
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 5
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 6
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 7
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 8
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 9
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 10
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 11
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 12
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 13
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 14
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 15
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 16
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 17
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 18
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 19
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 20
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 21
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 22
Leave a Reply