Truyện gay: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 2
Tác giả: EunJung
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Chẳng sao cả con à, chẳng phải có câu “đời trải qua giông tố nhưng không cúi đầu trước giông tố” đó sao? Đời người ai cũng phải trải qua khó khăn, thử thách, con không chỉ có mẹ đâu, con còn có ba nữa mà con trai. Mẹ biết con nghĩ gì nhưng con à, Ba con có lí do của ông ấy chứ ông ấy không tự nhiên mà rời bỏ mẹ con chúng ta như chúng ta tưởng đâu, vì thế hãy bỏ qua cho ba con nhé.
Chúng ta đã từng vuợt qua nghèo khó, bệnh tật, chỉ hai mẹ con ta, và đến bây giờ thì con gặp chuyện về tình cảm. Ai cũng có cảm xúc của riêng mình và tình yêu là thứ cảm xúc mãnh liệt nhất, đời mẹ chưa trải qua nên không biết 2 thằng con trai khi yêu nhau sẽ ra sao nên mẹ không thể khuyên con được, mẹ chỉ khuyên con nên giữ lấy tình yêu của mình, khi mà con đặt niềm tin vào người ta qúa nhiều thì khi thất vọng cũng sẽ rất nhiều, vậy nên khi yêu hãy chừa chút gì cho bản thân con nhé, mẹ từng nghe nói yêu là cho đi mà không cần nhận lại, tuy nhiên không nhận lại cũng phải chừa cho mình chút gì đó để khi có chuyện gì con cũng còn lí do tin người tin đời và không đánh mất bản thân.
Nhưng mẹ sẽ không đứng ngoài cuộc chuyện này đâu, 3 năm trước mẹ đã nói sẽ giao con cho nó, vậy mà bây giờ thì sao? Nó chỉ gây ra cho con những đau khổ, mẹ nghĩ mẹ cần nói chuyện với nó.
Bà vịnh chặt hai vai nó đưa nó ra đối diện nhìn vào mình
– Còn con bây giờ thôi chán nản và hãy làm điều gì mà bản thân thích, đừng có đau khổ mà tự dày vò bản thân, như thế thật rất ngốc nghếch, mẹ đã từng nói gì với con? Khi ta đau khổ hãy biến niềm đau thành sức mạnh, còn bây giờ chắc con mệt rồi, nghĩ ngơi đi, mẹ ra ngoài, khi bớt mệt thì đi tắm rồi ra ăn cơm.
Bà dợm bỏ đi thì nó nắm tay bà lại, bà nhìn nó
Nó thỏ thẻ
– Mẹ à, đừng làm gì anh Tùng nha
Bà nhìn nó hồi lâu rồi gật nhẹ
– uhm, con nghĩ đi
Cạch
Tiếng cửa khép lại, nó mệt mỏi nhắm nghiền đôi mắt, nó nói chỉ đủ nó nghe
– Nếu bây giờ hai đứa mày còn ở đây thì hai đứa mày sẽ cho tao câu trả lời đúng không? Tao ghét tụi mày rồi, tao sẽ không gọi facetime cho tụi mày nữa, ai kêu bỏ tao lại làm gì…
Nó khép mắt rồi nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ, đồng hồ trên tuờng đang điểm 13h20’…
– Tuờng à. Dậy đi con, tối rồi, con có bệnh không đó. Tuờng, Tuờng
Nó ngủ nhưng lơ mơ nghe tiếng mẹ nó gọi nên cố mở mắt
– Con..không…sao…đâu…mẹ
– Thật không đó, sao nghe giọng con yếu vậy?
Nó ngồi dậy vỗ đầu mấy cái
– Chắc do con mới thức nên choáng thôi mẹ
– Uhm, con làm mẹ lo quá, gọi nãy giờ không thức, điện thoại con hình như có cuộc gọi
Nó lục trong cặp ra, nhìn chiếc điện thoại mà nó nghĩ tới hắn. Chẳng là chiếc điện thoại anh Kỳ mua năm đó bị trộm mất lúc nó đang chen chúc coi pháo bông, mấy hôm trước lúc mới ngủ dậy nó bất ngờ nhìn trên đầu nằm hộp quà kèm tấm card
“Tặng vợ iu. Em quăng cái 1280 của em đi, iu em”
Khỏi thắc mắc nó cũng biết đây là của ai và chứa cái gì trong này, còn ai ngoài hắn và trong này không khác là cái điện thoại mới, tại nó tiếc tiền nên không mua smartphone nữa nên xài chiếc nokia 1280. Nó mở ra và vô cùng bất ngờ khi được tặng chiếc iphone6s. Chưa hết bất ngờ thì hắn ở đâu nhào vô
– Ten ten, bất ngờ chưa? Em làm ơn giữ cho cẩn thận giùm anh, khóa touchID giúp anh luôn, anh thấy em tay nhỏ nên mua cho em chiếc này thôi, à mà quên em đổi bản plus đi, plus to hơn, em thích “hàng to” mà. Hehehe
Nó đỏ mặt
– Anh nói xàm không à
Hắn nhìn nó cười gian
– Em biết anh nói gì không mà nói anh nói xàm, anh nói e thích xài điện thoại lớn mà, chẳng phải anh Kỳ mua cho em cái note 5.7 inch còn gì, nhưng không sao, anh thích cách nghĩ của em. Kekeke
Mặt nó đỏ như trái gấc
Hắn thấy vậy thích thú nên bồi thêm
– Em yên tâm, anh không phụ lòng em đâu, 21 năm qua anh đã dưỡng nó rất cẩn thận, hồng hào, mịn màng và … dài 19cm đàng hoàng nha
Không còn từ gì để diễn tả mặt nó lúc này, không thể đỏ hơn. Nó chạy vào nhà vệ sinh la lớn
– Anh đi chết đi, tên biến thái này.
Hắn lấy hai tay chống người a phía sau cười cười
– Dể thương thiệt…
Thấy nó cứ nhìn chiếc điện thoại chầm chầm bà Mai lay nhẹ làm nó như thoát khỏi cơn mộng du
– Con sao vậy? Mẹ thấy con không ổn. Sao con không xem ai gọi mà thẫn thờ ra vậy?
– Dạ dạ
Nó mở khóa điện thoại, 19 cuộc gọi nhỡ, 52 tin nhắn, đa số là của hắn nhưng lạ là 2 trong số cuộc gọi nhỡ đó có một cuộc là ủa Duơng và một tin nhắn. Bây giờ nó không muốn nói chuyện với hắn nên bật tin nhắn của Duơng lên, Duơng gửi bằng Line chứ không phải Messenger
“Bạn bận hả? Sao mình gọi không được? Tối nay bạn có rãnh không? Mình đi dạo, nếu đi đuợc bạn trả lời tin nhắn này nha, mình sẽ đón bạn trước nhà”
Nó cầm máy trả lời biểu tượng thỏ Cony hạnh phúc
“Tui rãnh, tui về bên nhà ba mẹ rồi, để tui nhắn địa chỉ cho ông nha. Số xxx đường xx. Nhớ đón tui nha, ở nhà chán wớ”
Nó trả lời chưa đến 30s đã có hồi âm
“ok”
Nó tự nói thầm
“cái tên này, trả lời như chọi đá vào mặt người ta, vậy mà mấy đứa con gái cứ điên đảo, đúng là trai đẹp không hẳn đã tốt, nhất là với tên này và … ông Tùng”
– Con, đi ăn cơm đi, ăn chiều luôn chứ bây giờ còn sáng gì nữa, con cứ như vậy không khéo lại đau dạ dày, viêm loét không phải chuyện chơi đâu đó
– Uả mà bây giờ mấy giờ rồi mẹ? 3- 4h gì chưa?
Bà cốc cho nó cái rõ đau
– 3- 4h gì? Giờ sáng hả? Đã 6h rồi đó
– Thiệt hả mẹ, ôi trời, bữa nay con ngủ dữ ta
– Còn nói, ngủ lâu như vậy đầu óc mụ mẫm chứ chẳng chơi đâu, con còn đi học mà bị rối loạn đồng hồ sinh học là không tốt đâu đó
– Dạ con biết rồi, mẹ yên tâm nha, bây giờ đại học đỡ áp lực hơn hồi cấp 3 nhiều rồi, bây giờ mẹ cho con ăn cơm đi, con đói qúa rồi nè
– Cha mày, đói sao không ra sớm.
2 mẹ con ra khỏi phòng vừa đi vừa cười nói rôm rả, ít ra bây giờ nó cũng bớt nhớ ông già ở nhà. Nó tự nhủ
“Bỏ cho chết đói hay ăn cơm bụi gì đó cho rồi”
Hắn vò đầu bứt tai
– Aigu…~ cái thằng nhóc này, nói vậy mà làm thiệt hả trời, tính về bên đó luôn chắc, lúc mình giải thích thì không chịu nghe, đùng đùng bỏ đi, lúc nào cũng cho mình đúng hết á? Được rồi, đi thì cho đi luôn.
Nói thì nói vậy, hắn đi ra ngoài hiên ngồi trên chiếc ghế gỗ ngó hoài. Thấy anh Kì về hắn đứng lên đi đi trong vườn
– Mày làm gì vậy Tùng? Tuờng đâu?
Hắn giả ngơ
– Ai biết, nói đi học gì đó sao giờ này chưa về nữa
Anh Kì cặp cổ hắn kéo vô nhà
– Mày còn bày đặt xạo? Tao nghe nhóc nói rồi
– Nói…nói gì chứ?
– Vô nhà rồi biết
Anh quăng cặp một bên ngồi đối diện hắn trên sofa
– Chả lẽ bây giờ anh lại lôi mày ra đập một trận chứ, lớn rồi sao để nhắc hoài vậy?
– Vụ gì?
– Vụ mày quen với con Huơng con ông Sơn chứ gì
– Thì lớn rồi mới biết yêu đó, chứ nhỏ sao yêu
Anh Kì cốc đầu hắn rõ đau
– Mày còn dám nói? Được rồi, mày nói vậy nha, có chuyện gì đừng nói tao không cảnh báo trước, mày nghĩ Tường là ai? Dể cho mày muốn làm gì làm hả? Mày cũng từng khen nó dể thương, nó đẹp, hơi hun dữ nhưng tốt tính còn gì, nó lại là người biết lo cho gia đình, nếu bỏ qua vấn đề nó là con trai thì nó là người vợ tốt, mà bây giờ mày thấy rồi đó, Top đâu có thiếu, đầy ngoài đường ra đó, mày làm vậy chẳng khác dâng mỡ miệng mèo. Mấy con hotgirl chân dài mày quen khi về làm vợ mày nó có nấu ăn cho mày không? Không em ạ, nó là tiểu thư đó, không lí do gì nó chịu động tay chân đâu, bây giờ thậm chí nó còn chẳng sinh con vì sợ xấu body. Mày trông chờ gì từ tụi nó
– Vậy người yêu ông không phải con gái chắc?
– Mày thấy vợ tao không? Đảm đang như nhóc Tuờng vậy đó
– Vợ vợ. Có cuới đâu mà…
– Chứ không phải mày ghanh tị tao vì Tuờng nó không cho mày kêu bằng vợ hả?
– Ờ…thì…nó nói sến súa, nghe ngại nên xưng từ toàn dân…
– còn tao đợi Thục Anh về nước là cuới nha mậy, đừng có nói nhảm.
– Anh cuới em không cuới à?
– Ờ mày cuới, cuới mà giờ này vợ mày làm gì? Đi với ai? Sống chết gì mày còn không biết, nếu là tao tao không ưng mày rồi đó Tùng
– Ê ê, ông đừng có trù ẻo.
– Tao nói vậy thôi, mày không sửa đổi mày sẽ hối hận đó
Hắn trầm ngâm một hồi mới nói
– Ờ thì,…vụ Hương thật ra chỉ là em lịch sự với con gái thôi chứ có yêu đương gì, anh 2, em tâm sự với anh nha…
– Nói đi
– Thật ra em….em…
– Mày nói đi, anh em mày ngại gì, tao biết mày năm nay 21 năm rồi nha mậy
– Dạ thì…như anh cũng biết rồi đó, Tường thì không bao giờ cho em chạm vào người, thậm chí hôn còn chưa, mà… em thì … nhu cầu hơi cao, nếu ngoại tình thì em thật sự rất có lỗi, mà không thì em không chịu nổi, ăn bánh trả tiền thì em cũng làm được thôi nhưng em lại sợ bệnh này bệnh kia nên em không làm, anh có cách giúp em không?
Anh Kì trợn mắt nhìn hắn nãy giờ, mồm anh như hóa đá chẳng nói được gì
– Mày…Mày…nói thiệt hả?
Hắn ngượng ngùng
– Thì…thật. Chứ nói dối anh làm gì…
Anh Kì thở dài
– Haiiizzzz… Anh chịu thôi
– Vậy khi anh bức bí thì anh làm gì?
– Thì…
– Đó, tới anh còn ngại huống gì em
– Đuợc rồi, ở đây có tao với mày đàn ông không tao phải ngại gì. Tao “tự xử” đó
—————–
Thuộc truyện: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh – Phần 2 – by EunJung
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 2
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 3
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 4
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 5
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 6
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 7
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 8
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 9
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 10
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 11
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 12
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 13
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 14
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 15
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 16
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 17
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 18
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 19
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 20
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 21
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 22
Leave a Reply