
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh – Phần 2 (Nhoc a em phai la cua anh). Tác giả: EunJung. 3 năm sau …- Em à, anh thấy không ổn lắm đâu, em có thể đừng giao du với hắn đuợc không? nhìn hắn là biết không phải nguời tốt rồi.
Truyện gay: Nhóc À! Em Phải Là Của Anh – Phần 2 – Chương 1
Tác giả: EunJung
Bạn có thể đọc lại phần 1 tại đây
Nó vưà đi xuống cầu thang vưà nói
– Anh à, anh nhạy cảm qúa rồi, nhìn vậy thôi chứ Duơng không phải nguời xấu đâu, dạp này em thấy “cool boy” đang là most đó
hắn ló đầu ra cửa phòng la lên
– À, thì ra đó là điểm khiến hắn có thể quyến rũ em chứ gì, để em đi theo hắn bỏ anh đúng không?
Nó vưà đem chảo ra chuẩn bị làm thức ăn sáng, nghe xong nó bỏ xuống đi đến chân cầu thang nguớc lên nhìn hắn
– Em mới biết anh có máu ghen à nha
– Ừ, yêu em nên mới như vậy đó, không phải máu lạnh như em, lúc anh quen Thanh Vy em còn dửng dưng còn gì
– Ô, anh còn dám nhắc hả? nhìn mu bàn tay anh đi, vết thẹo axit chắc còn hả? máu lạnh gì chứ, em sống theo chủ nghĩa tự do, yêu thì đến, không yêu thì đi chứ anh không yêu em có giữ lại cũng vô ích
Hắn chạy xuống cầu thang, đứng trước mặt nó
– Em không yêu anh chứ gì? anh biết mà
Nếu bảo nó nêu cảm nghĩ về nguời truớc mặt có lẽ không còn từ nào ngoài 2 chứ đáng thuơng. Quần áo sốc sếch, mặt còn ngáy ngủ, đầu tóc bù xù như tổ quạ
Nó thở dài quay lưng đi vào bếp
– Anh đi rửa mặt đi, ra ăn sáng rồi em nói chuyện với anh
Hắn ậm ừ rồi đi lên phòng, lát sau trở xuống với tình trạng ổn hơn, ngồi vào bàn ăn cũng là lúc nó dọn thức ăn lên
– Anh ăn đi rồi em nói
Hắn cầm nĩa lên, nó ngồi xuống đối diện với một phần ăn tuơng tự nhưng nó chưa ăn vội
– Nguời ta hay nói “trời đánh tránh bữa ăn” nhưng em không có đánh anh nên em nói anh nghe, nói chuyện thẳng thắn đi. Thế này nhé, 3 năm truớc kể từ cái hôm mìn h về từ Đà Lạt em dọn về sống chung với anh cho tới giờ đúng không? và anh có nhớ mình đã quen nhau bao lâu chưa?
Hắn im lặng, nó tiếp

– Anh không nhớ đúng không? vậy chứng tỏ nó rất lâu rồi, kể từ khi em gặp anh rồi yêu anh cho đến nay đã gần 5 năm, chẳng lẽ trong thời gian đó chưa đủ tạo dựng cho anh chút niềm tin nào về em sao? Anh biết có nguời thích em đúng không? Em không giấu anh điều gì thì tại sao anh lại hay ghen vậy? Nguời nên ghen là em mới phải, qúa khứ em chưa làm gì có lỗi với anh còn anh thì không thiếu đúng không? quen đủ nguời rồi còn làm em đau khổ, nhiều khi em tự hỏi anh là gì vậy? Gay đúng chứ? hay là một thằng con trai chính hiệu đang trong thời trẻ trâu muốn tìm cảm giác mới nên quen em. Sẵn đây em nhắc anh nhớ luôn nha, cách đây không bao lâu anh cặp kè với Huơng con gái giám đốc công ty Mai Sơn sau lần quen biết qua bữa tiệc nhà anh đó, đúng chứ?
Hắn mở to mắt nhìn nó đầy ngạc nhiên
– Sao…sao em biết vậy?
Nó nhìn hắn cuời
– Sao em lại không biết, nói cho a nghe cho vui nè, không có chuyện gì anh làm mà em không biết đâu, con giun xéo lắm cũng quằn huống gì em tiến hóa hơn nó, hôm nay là ngày em quằn đây, thấy anh với cô ta cũng không đi qúa đà em định im luôn nhưng anh bắt em phải nói, bản thân anh đã hư hỏng anh còn bắt bẻ em đủ thứ, ăn đi rồi tự rưa, hôm nay em về bên ba mẹ, anh nhớ em đã từng nói em chưa tha lỗi cho anh nhớ chứ, chắc quên rồi hả? nhiều cô vây quanh qúa mà sao mà nhớ mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Nó đứng dậy đi lên phòng, khi đi xuống cùng với chiếc cặp đi học thuờng ngày. Hắn vẫn còn trong bếp đơ nguời chưa biết chuyện gì, thấy nó xuosng hắn liền chạy ra nắm tay nó lại
– Em… Em à, anh biết anh sai rồi, tha anh lần này nữa thôi, nha, nha
nó vừa mang giày vưà trả lời hắn
– Em nghe câu này nhàm tai rồi, khỏi nói nữa, em nghĩ đôi khi xa nhau sẽ là chuyện tôts đó chứ.
Hắn nổi cáu
– Hay là em muốn về bên đó để dể đi chơi với thằng Duơng đó
nó đứng dậy phủi tay
– Ừ rồi sao, muốn nghĩ sao nghĩ, dạo này trống tiết nhiều cũng không biết làm gì, rủ nó đi chơi cũng tốt
Nó tỏ vẻ suy nghĩ
– Có thể hẹn hò, xem phim, cafe, shopping,… làm những chuyện anh chưa làm với em cũng không tệ.
Hắn lắp bắp
– Nè…nè…nè…quen 5 năm nay em…em…em chưa bao giờ ngủ chung với anh hay làm chuyện gì gì đó với anh, không lẽ em định….?
Nó như phát hiện ra một điều gì mới mẻ cực kì, mặt nó toát lên vẻ như Colombo tìm ra Châu Mĩ vậy
– Ôi~ anh yêu à, đúng là một ý tuởng không tồi nha, em năm nay 21 tuổi rồi đúng hôn nè? và em chưa từng biết cảm giác đó như thế nào hết, có lẽ em sẽ đề nghị với Duơng chuyện này cũng không chừng
– Nè…nè…nè anh cấm em nha, chuyện đó, chuyện đó anh cũng có thể … giúp em mà…sao…sao em có thể…có thể…ban lệnh cấm vận anh trong khi lại thoải mái ngọai giao thế kia hả?
Nó tỏ vẻ ngây thơ
– Em cấm anh cũng lách luật đó thôi, em đâu có ủng hộ anh đi ngoại tình nhưng anh cũng làm đó, bây giờ em cho đúng ý nguyện của anh rồi, em không có ở đay thì có thể ruớc cô nào đó về mà. Thôi em đi nha honey. hahaha…
Hắn đứng đó nhìn nó đi mà ấm ức vô cùng, lại tủi thân, cô Huơng đó thật ra có là gì đâu, chỉ là chỗ quen biết của ba hắn nên hắn mới galăng một chút, ai có ngờ con thỏ năm nào đã hóa cáo hắn không hay, mọi động tĩnh đều bị báo cáo kịp thời.
– Haizzzz…số nhọ thật mà
Hắn vừa đi vừa than thở
Nó lên lớp hơi sớm, cứ nghĩ giờ này chưa có ai xuất hiện nhưng hình như nó đã sai, thật ra có 1 nguời…
Bộp.
Nó giật mình quay lại, thì ra là Duơng
– Ôi, ông này, là tui giật mình
– vậy hả? xin lỗi
– Không có gì, nè chơi với tui thì phải bắt kịp vụ nói nhiều của tui nha, cứ im ỉm là ko đc đâu, tui không phải như mấy em bên kia theo đuổi ông mà theo xu huớng boy lạnh lùng gì đâu nên ông thôi cái mặt lạnh như tiền đó đi
– Tớ quen vậy rồi không phải phong trào gì đâu, vơi lại tớ không nghĩ cậu nói nhiều
– thì nhiều hơn ông là đuợc rồi
– Uhm, vậy… mình phải làm sao?
– Ôi ông thích sao làm vậy đi, hì
– mà sao hôm nay cậu lên sớm vậy?
– Cãi lộn với ông chú ở nhà nên không muốn ở nhà
– Là cậu con trai hay đi cùng cậu đúng không?
– Thật ra cũng không thuờng đi cùng, hắn cứ như con ngựa hoang vậy, không cầm chân đuợc
Duơng im lặng một hồi lâu, chợt hỏi
– Tuờng, nguời đó là nguời yêu bạn hả?
Nó ngạc nhiên
– sao ông hỏi vậy?
Duơng bối rối
– à không, không có gì, mình chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, bạn có thể không trả lơì mà
– ông biết tui là gay hồi nào?
– uhm………..lúc mới thâý bạn
– wow! thiệt hả, sao tinh mắt vậy, haha
Duơng chỉ gãi đầu cuời trừ với chiếc răng khển, nó nói thầm
Bây giờ thì biết sao đám con gái điêu đứng với tên bad boy này rồi
Sau khi Thục Anh và Tuyết Niệm đi du học bỏ nó lại thì ngoài ba mẹ và Tùng thì nó chẳng còn ai ngoài Duơng, nó coi Duơng là một nguời bạn thân không thua kém gì Niệm và Thục Anh, chiều nào cũng vậy, sau khi ra về là nó quyết định đi dọc theo con đuờng này, nó rất thích Nhật Bản và đó là í do tại sao nó yêu nơi này đến thế, dọc theo hai bên đuờng hàng cây rẽ quạt tít tắp, đứng ở đây, đi giưã con đuờng này nó có cảm giác yên bình đến lạ, có cảm giác như đứng truớc biển, không thấy nơi đâu là bờ, nó yêu nơi này khi mùa thu hơn, nó gọi rẽ quạt là cây gọi mùa thu về vì khi sang thu, cây rẽ quạt sẽ là loài cây duy nhất ở đây chuyển mình thành vàng rồi thi nhau rơi xuống xoay tít mù trng không trung và đáp xuống nhẹ như lông hồng, nó đoán họ đem loài cây này từ Nhật về vì ở đây truớc kia nó hoàn toàn không thấy, chiều nay cũng như mọi ngày, lại một mình nó với đám lá xanh che đi cái gắt của nắng ban chiều, nó thích vậy, yên bình hơn bao giờ hết, có lẽ khi những cây này đâm chồi cây con, nó sẽ mua một cây để trồng
Chợt từ đâu Duơng bất chọt đi ra từ một trong những cây rẻ quạt dọc đuờng, 2 nguời nhìn nhau bất ngờ
– uả,Duơng. Sao ông biết chỗ này?
– Hì, ưà thì bạn biết mình cũng biết mà
Nó gãi đầu
– Ờ hen, xin lỗi, tui vô duyên qúa
Duơng cuời
– Không sao đâu mà, bạn thích rẽ quạt hả?
Nó cuời
– Hi, ưà, Duơng cũng vậy luôn hả?
Duơng gật đầu
– Uhm
– Không ngờ nhe, ông nhìn vậy mà cũng yêu thiên nhiên cơ á?
– Thì thiên nhiên là điều tuyệt vời mà Tuờng.
Hai nguời cùng nhau đi dọc quãng đuờng còn lại, cùng chuyện trò đủ thứ chuyện, và liệu có ai đó nghĩ rằng “Tình yêu có thay đổi một con nguời hay không?”
Sau khi chào hỏi ba mẹ qua loa nó đi một mạch vào phòng mà không nói với ai tiếng nào, là một người mẹ chuyện này không thể qua mắt được bà, ngay lập tức bà ỏ dở cuộc nói chuyện với chồng để đi theo nó. Nó nằm lăn ra giường ánh mắt đăm chiêu, ánh mắt này chính là ánh mắt khi bắt gặp hắn với Thanh Vy năm nào
Bà nhẹ nhàng đi vào phòng, đặt người ngồi xuống cạnh nó, bà ôn tồn hỏi
– Sao vậy con trai? Có chuyện gì à?
Nó nhìn mẹ rồi bật dậy đi đến tủ quần áo
– Dạ không có gì đâu mẹ, chẳng qua có vài chuyện nhỏ nhặt ở truờng khiến con mệt mỏi thôi
– Con trai, mẹ nuôi con đến nay là được 21 năm rồi, cái biểu hiện đăm chiêu, phờ phạt của con như thế kia làm sao lừa được mẹ, con lại có chuyện với thằng Tùng đúng không?
Nó quay lại ngạc nhiên nhìn bà
– Sao mẹ biết được?
Bà cười nhỏ nhẹ
– Đợn giản vì mẹ là mẹ của con, nào bây giờ lại đây và nói cho mẹ biết đã có chuyện gì xảy ra với con?
Nó thở dài rồi đi lại chiếc ghế ngang bà bắt đầu kể
– ông Tùng lại có bồ mẹ à
Bà Mai mở to mắt nhìn nó nhưng hình như bà không muốn nói, bà để nó kể hết câu chuyện
– đó là cô Huơng gì đấy, anh ta gặp trong một bữa tiệc của bác Thành, hai người đã có qua lại nhưng hình như không lâu, con thật sự mệt mỏi rồi, bây giờ con chỉ còn mẹ là nơi đặt niềm tin thôi mẹ à, con phải làm sao?
Bà Mai cười nhẹ nhàng, xoa đầu nó và ôm nó vào lòng
—————–
Danh sách các chương:
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 2
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 3
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 4
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 5
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 6
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 7
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 8
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 9
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 10
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 11
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 12
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 13
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 14
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 15
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 16
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 17
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 18
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 19
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 20
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 21
- Nhóc À! Em Phải Là Của Anh Phần 2 Chương 22
Khoa says
Truyen hay lam do kb vs minh nka Khoa by’k
phúc nguyễn says
mình là bot 15t đang tìm top chung tình từ đến 15t đến 20t
liên hệ facebook: https://www.facebook.com/profile.php?id=100009633075932
hoặc zalo: 01675834340
nếu ở an giang thì càng tốt.
Fatowl says
tg cho ra chap mới đi chứ hóng dép kiểu này mỏi đít dữ lắm >< Please
Bi says
Ra chap mới đi tg:* hóng mòn hóng mỏi chờ đợi tg ra chap mới mà chẳng thấy ;(;(
Hoan le says
Ra chap moi đi tg
nhật nguyễn says
Truyện của ban rất hay, rất y nghĩa
_ minh ko bit mấy kiến thức sâu và chi tiết từng dong sp ma ban viet ve kinh te, ca chinh tri, ko cần bit no đung hay sai, mih ko đủ kiến thức để nhận bit điều đo nhưng bạn viet rat chi tiet rat cu the, neu sai th ng doc van doi theo cái ban viet vẫn đúng rat hay.
_ vấn đề thứ 2 là minh cám ơn ban, ban xây dựng 1 nv tường rat cá tinh, rat dep, rat bản linh trên đoi chân cua cậu ây. Nhờ nv tường đo ma minh co thêm dc rat nhiu nghi lực de đưng lên bắt đầu lại sau những cái té đau.
_ cám ơn bạn rất nhiu hy vong ngoài đời thực co 1 câu chuyện tinh như vậy và cuk hy vong bạn giống nv tường trong chuyện, ng ma co thể mang lai cho nguoi khac 1 chỗ dựa tinh thần wa nhung cau chuyen cua ban kèm thel do la su quan tam nong am, co lẽ nhưng ng ban cua ban nen tu hao khi co 1 ng ban nhu vay nếu thực sự ban giống tuong.
Cam on ban