Truyện gay: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 6 – Chương 7
Tác giả: PhanAn
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chính Vũ đã mang thân xác ra để đánh đổi mạng sống cho mình. Ai chứ Phú thì Phi Hùng còn lạ gì nữa. Phi Hùng còn nhớ, lúc bị rơi vào ổ phục kích của tên Bảo, chính Phú là kẻ đã bày trò hành hạ. Vợ tên Bảo bị bắt nên Bảo chưa muốn ra tay hạ sát. Trước hết, Bảo chỉ muốn mang Phi Hùng ra để đổi lấy sự tự do cho vợ của mình. Và chính tên Phú đã bày trò để hành hạ. Được sự đồng ý của tên Bảo, Phú liền đè và lột quần Phi Hùng ra. Trước mặt bao người, Phú đã làm tình cùng Phi Hùng cho mấy đứa khác chụp hình và quay phim. Rồi có vài đứa hứng lên đè Phi Hùng ra mà nắc. Cảnh đó làm sao mà Phi Hùng quên được.
Giờ thấy Vũ hai tay bị trói thúc ké ra sau, Phi Hùng thầm đoán được Vũ đã bị khống chế. Lại thấy Phú nói chuyện với Vũ bằng giọng lả lơi, Phi Hùng hiểu là Phú đã chết mê thân xác của Vũ. Mấy ngón nghề của Vũ, Phi Hùng quá rành. Và Phi Hùng cũng biết được là nhờ mấy ngón nghề đó mà mình đã thoát khỏi quỷ môn quan. Bởi thế, Phi Hùng biết rằng mình nên im lặng để mọi việc cho Vũ đối phó. Đợi khi khỏe rồi, Phi Hùng sẽ tính sổ với tên Phú.
Một ngày trôi qua. Vũ sau một đêm ngủ li bì từ từ mở mắt ra. Mặt trời lên cao. Phú đã thức dậy từ bao giờ. Nhìn thấy Vũ đã tỉnh giấc, Phú liền cho Vũ hay hôm nay, Phú phải ra ngoài mua một chút đồ. Vũ liền hốt hoảng:
– Anh đi rồi, thế tôi thì sao? Không lẽ anh để tôi bị trói thế này sao?
– Thì em đi một lát rồi về liền hà. Cưng làm gì mà lo dữ vậy?
– Anh muốn đi đâu thì tùy. Nhưng trước hết phải cởi trói cho tôi đã
– Em cởi trói cho cưng rồi, rủi cưng cõng anh cưng trốn đi thì sao?
– Anh tôi còn chưa hồi phục, làm sao tôi có thể trốn đi? – Vũ bực bội – Hãy cởi trói cho tôi mau
Phú dùng dằng không muốn nhưng Vũ cứ một hai ép buộc làm Phú phải cởi trói cho Vũ. Nhưng do sợ Vũ trốn đi nên Phú đeo ở chân phải Vũ một sợi dây xích dài rồi mới cởi trói. Vũ nhăn nhó:
– Tại sao anh lại làm vậy?
– Em phải làm vậy để cưng không thể bỏ trốn mà
Phú trả lời xong rồi nhìn Vũ cười. Vũ ngao ngán nhìn Phú rồi lắc đầu. Tiếp theo đó, Phú bắt đầu căn dặn Vũ mọi việc. Dặn dò đâu đó mọi thứ xong xuôi rồi Phú mới đi ra ngoài. Còn Vũ ở lại chăm sóc cho Phi Hùng. Sợi dây xích lòng thòng ở chân phải làm Vũ không thể di chuyển nhanh lẹ được. Mỗi lần Vũ di chuyển, sợi dây xích không va vào tường thì cũng chạm vào đất kêu rổn rảng. Bởi vậy, Vũ rất hạn chế đi lại
Sau một giấc ngủ dài, Phi Hùng mở mắt thức dậy nhìn quanh. Chỉ thấy một mình Vũ, không thấy Phú đâu, Phi Hùng thều thào hỏi:
– Chỉ còn mình em hả? Thằng kia đâu rồi?
– Nó đi ra ngoài mua đồ rồi, chỉ còn mình em thôi.
Vũ nhỏ nhẹ trả lời. Phi Hùng nhìn Vũ mà trong lòng chứa chan. Phi Hùng muốn hỏi nữa nhưng Vũ đã ngăn lại. Vũ nhẹ nhàng nói:
– Anh còn yếu lắm, hãy cố gắng tịnh dưỡng. Đợi khi anh khỏe mạnh rồi, em và anh sẽ nói chuyện nhiều hơn.
Phi Hùng gật đầu đồng ý. Đúng lúc này, có tiếng lao xao, có tiếng bước chân người. Vũ giật mình nói khe khẽ: “ Có người đến. Anh hãy nhắm mắt lại, giả bộ mê man. Mọi việc để em đối phó.” Phi Hùng nghe lời nhắm mắt lại, tay vẫn nắm chặt tay Vũ như thầm nhắc nhở Vũ hấy hết sức cẩn thận.
Phú đã bảo chỗ này hết sức bí mật, không ai biết thế nhưng tại sao lúc này lại có người đến? Không có vũ khí trong tay, chân lại đeo sợi xích, Vũ thầm lo lắng tột độ. Không biết có thể qua được kiếp nạn này không, Vũ thầm suy nghĩ như thế. Và Vũ cố gắng giữ bình tĩnh để xem tình hình, tùy cơ ứng phó.
Vũ chẳng phải chờ lâu. Chỉ thoáng chốc có ba bóng người bước xuống hầm. Vừa thấy Vũ, tên đi đầu liền móc súng ra chĩa thẳng vào mặt Vũ và hỏi:
– Mày là thằng khốn nào? Tại sao ở đây?
– Dạ … em là callboy…Anh Phú đã đưa em đến đây – Vũ lắp bắp
– Đ.M thằng Phú hết chỗ rồi hay sao mà dẫn trai về đây chơi?
Tên đi sau bất ngờ vọt miệng. Tên đi đầu lại nói tiếp:
– Má Phú cũng gan dễ sợ. Hôm nay lại dám dẫn trai về đây? – Nói đến đây, tên đi đầu bất chợt bước lại bẹo má Vũ rồi nói tiếp – Mà công nhận anh này đẹp trai hấp dẫn quá. Không biết má Phú kiếm ở đâu ra? Mà anh tên gì vậy?
– Tôi tên Sơn. Còn anh tên gì? Anh là bạn của anh Phú hả?
– Ờ, cũng có thể gọi là bạn. Chị tên Gia. Hãy gọi là chị Gia đi
– Vâng, em xin chào chị Gia.
Vũ bắt đầu líu lo, giở giọng callboy lả lơi. Còn Gia, tên bóng lộ đi đầu vốn là em vợ của đại ca Bảo. Hay tin Bảo đã chết, Gia liền đến hiện trường xem xét. Và chính Gia cùng đám tay chân đã lo chôn cất Bảo và những tên thuộc hạ. Sau đó, Gia tìm cách đến thăm và báo tin cho chị mình hay. Thủy, vợ Bảo hay tin Bảo chết thì khóc hết nước mắt. Và trong lúc giọt ngắn giọt dài, Thủy đã cho Gia hay hai vợ chồng Bảo có một số tiền rất lớn được cất giấu trong căn hầm bí mật. Thũy cũng cho Gia biết rõ chỗ cất giấu tiền.
Vì thế, hôm nay, sau khi dẫn đám thuộc hạ đi thực hiện cuộc giao dịch mua bán xong, Gia liền đến đây để lấy hộp tiền. Và khi tới đây, Gia để cho mấy tên thuộc hạ đứng ở bên ngoài. Còn Gia cùng với hai tên thân tín là Kim và Lực bước xuống đây thì gặp Vũ và Phi Hùng. Kim muốn khử Vũ nhưng Gia thấy Vũ quá đẹp trai nên chưa muốn ra tay. Đã thế, Vũ cứ liến thoắng luôn miệng làm Gia tò mò. Gia muốn khám phá thân thể Vũ. Tay Gia bắt đầu sờ soạng khắp nơi rồi lần lần đưa xuống hạ bộ. Quần của Vũ đã được kéo xuống. Vũ lại tiếp tục ưỡn ẹo khiêu khích gọi mời. Kim thấy chướng mắt liền lên tiếng:
– Thôi chị, nhiêu đó đủ rồi. Nếu chị có hứng quá thì cứ mang tên này về để nó hầu hạ cho chị. Giờ chúng ta hãy lo chuyện chính đi đã.
– Từ từ đã nào, việc gì vội thế? – Gia miệng trả lời Kim mà tay vẫn cứ mân mê vùng hạ bộ của Vũ – Để vui vẻ một chút rồi về, có sao đâu. Không lẽ Kim ghen hay sao mà cứ hối người ta về hoài vậy?
– Thôi đủ rồi má – Kim quạu quọ – Có người hầu hạ má là con mừng muốn chết đây, hơi sức đâu mà ghen? Má có muốn thì để tôi lôi cổ tên đó về cho má tha hồ hú hí. Còn đồ chị Thủy dặn thì má làm ơn lấy nhanh đi rồi về.
Nói xong, Kim nắm cổ Vũ lôi đi. Vũ tỏ vẻ hoảng hốt ôm chầm lấy Gia:
– Chị ơi! Cứu em với! Anh ấy tính giết em kìa? Chị cứu em với
– Đ.M cái thằng đĩ đực này, ai mà thèm giết mày? – Kim sừng sộ – Tao mang mày về để mày hầu hạ chị Gia. Lúc đó cho mày tha hồ sướng
– Nhưng em sợ quá, chị Gia ơi! Anh ấy không giết em chứ?
Vũ vừa sợ sệt, vừa ôm Gia cứng ngắt. Lúc nãy,quần của Vũ, quần trong quần ngoài bị Gia kéo xuống hết nên khi ôm chặt Gia, Vũ cố tình cho hàng của mình cạ cạ vào thân thể của Gia. Còn tay của Vũ trong lúc ôm thì tranh thủ vuốt vuốt. Gia dần dần cảm thấy cơ thể đang có sự chuyển biến khác lạ. Bởi thế, tuy Gia muốn nghe lời Kim nhưng Vũ đang ôm chặt thế kia làm Gia bắt đầu thấy rạo rực.
Vũ biết, nếu bây giờ, mình theo Kim ra ngoài thì chắc chắn Phi Hùng sẽ bị hạ sát. Còn ra tay tấn công, Vũ tự nhủ là mình không nên mạo hiểm. Tay không vũ khí, chân đeo sợi dây xích, Phi Hùng lại nằm kia nên Vũ không dám mạo hiểm chút nào. Vũ cứ giở trò rửng mở với tên Gia để tìm cơ hội. Và Vũ cứ mân mê . cứ cho cạ cạ một hồi làm Gia chịu hết nổi. Gia bèn ra hiệu cho Kim và Lực ra ngoài. Lực bước lên rồi nhưng Kim không chịu. Gia đành phải kéo Kim ra xa xa rồi nói nhỏ:
– Anh cứ lên trên trước đi. Để tôi tranh thủ một chút.
Kim nhăn mặt không chịu nhưng Gia đã hứng quá rồi, Kim đành chịu thua. Kim bèn leo lên trên. Trong đầu Kim dự tính rằng, khi Gia đú đởn xong rồi, Kim sẽ xuống khử Phi Hùng. Còn Vũ thì để mặc Gia xử lý. Nếu Phú có về, Kim cũng sẽ xử lý luôn Phú. Sau đó, Kim cùng Gia sẽ về gặp ông Tư, ba của Gia và Thủy ( ông Tư cũng là ba vợ của đại ca Bảo)
Kim vừa bước lên trên, Gia liền đè Vũ xuống và nút chùn chụt. Vũ giả lả:
– Sợi dây xích này vướng víu quá, bất tiện vô cùng!
– Tại sao cưng bị xích vậy? – Gia mơn trớn hỏi
– Dạ, anh Phú có việc ra ngoài, ảnh sợ em bỏ trốn nên xích em lại.
– Con mắm đó coi vậy mà cũng khôn đó chứ – Gia nham nhở – Trai đẹp thế này mà trốn đi thiệt uổng hết biết
– Tại ảnh nghĩ vậy chứ em đâu có ý định trốn đi đâu – Vũ phân bua – Vả lại, ảnh chưa cho em tiền mà, làm sao em có thể trốn đi được
– Con đó chưa cho em tiền sao? – Gia trố mắt lên hỏi
– Dạ,ảnh chưa cho tiền. Ảnh bảo em ở với ảnh vài bữa, ảnh mới đưa tiền cho em. Trong khi đó, em đang rất cần tiền. Mẹ em đang bị bệnh tim, bác sĩ nói tốn rất nhiều tiền mà gia đình em lại nghèo. Bởi vậy, em mới nhận lời …..
Vũ bắt đầu kể khổ. Chuyện callboy than khổ, Gia đã quá rành. Bởi thế, Gia luôn miệng mắng chửi Phú là con bóng keo kiệt, bủn xỉn, không biết thương người. Sau đó, Gia lại hứa hẹn với Vũ đủ điều. Vũ tỏ vẻ mừng rở cảm ơn rối rít. Gia lại mở dây xích cho Vũ. Do Phú dùng ống khóa số của Bảo khóa lại sợi dây xích nên Gia biết cách mở ra. Sợi dây xích rời khỏi chân, Vũ mừng quá ôm Gia hôn lia lịa. Gia và Vũ nút lưỡi cho nhau. Vũ bắt đầu giở ngón nghề ra làm Gia sướng tê người, miệng cứ luôn rên rỉ. Phi Hùng nằm đó, nghe Gia rên rỉ liền he hé mắt ra nhìn. Thấy Vũ đang quấn quit cùng Gia, Phi Hùng lòng đau như cắt. Vài giọt nước đã long lanh nơi khóe mắt.
Lưỡi vừa liếm vừa rê, bàn tay cứ mân mê, Vũ từ từ làm cho Gia rơi vào cảm giác khoái lạc. Để cho sướng ngất ngây một hồi, Vũ mới lật úp Gia lại. Lưỡi rê dọc theo sóng lưng rồi từ lên mang tai. Lưỡi Vũ lại quét hai lỗ tai, ngón tay Vũ từ từ đưa vào lỗ hậu của Gia mà ngoáy ngoáy. Gia sướng tê người. Lúc này, Gia đã hết biết trời trăng gì rồi, chỉ còn biết nằm im tận hưởng sự sung sướng của thể xác. Biết Gia đã mất hết cảnh giác rồi, Vũ mới bắt đầu ra tay. Bất thình lình, Vũ nắm đầu Gia bẻ mạnh một cái. Gia gãy cổ chết liền, không kịp kêu la. Vũ lại mau lẹ, nhảy tới chụp con dao găm trong túi quần Gia đâm Gia thêm mấy nhát nữa. Vũ sợ Gia giống như Lộc, chưa chết hẳn. Bởi vậy, Vũ đâm thêm mấy nhát nữa mới an lòng.
Hạ sát tên Gia rồi, Vũ mới tính chuyện hạ sát mấy tên ở ngoài. Trong túi quần Gia có một con dao và một khẩu súng, Vũ lấy đó làm vũ khí. Vũ suy ngẫm một hồi rồi mới nghĩ ra kế. Tìm chỗ cất giấu súng và dao xong, Vũ cứ để trần truồng rồi bước lên kêu:
– Anh Kim ơi! Anh Kim xuống dưới này phụ chị Gia một chút
– Mày kêu gì đó? – Kim lên tiếng – Đ.M sao không mặc quần áo vào?
– Dạ, tại chị Gia hối quá nên em không kịp mặc đồ – Vũ phân trần – Dạ, chị Gia bảo em lên kêu anh Kim xuống dưới phụ chị một tay. Còn anh kia thì đứng trên này canh chừng, đừng cho ai xuống
– Tại sao kêu thằng Kim xuống, bắt tao đứng canh ở trên này – Lực gặng hỏi
– Dạ, chị Gia nói như thế ạ, còn tại sao thì em không rõ – Vũ lí nhí đáp
– Thôi, con bóng đó nói như vậy, mày cũng nên nghe theo đi – Kim vỗ vai Lực nói – Mày cũng không nên hơn thua với thằng đĩ đực này làm gì. Mày cứ đứng canh chừng trên này, để tao xuống dưới xem sao
Nói xong, Kim chui xuống hầm. Vũ cũng xuống theo. Kim trừng mắt:
– Mày theo tao làm gì?
– Dạ, em xuống mặc quần áo vào ạ
– Đ.M, mày xuống mặc đồ xong rồi biến cho tao
– Dạ, dạ
Vũ gật đầu vâng dạ rối rít. Thấy Vũ trần truồng nên Kim cũng chẳng đề phòng gì. Nhưng xuống dưới rồi chẳng thấy Gia đâu, Kim liền hỏi:
– Ủa, chị Gia đâu? Sao tao không thấy?
– Kìa! Chị Gia đang ngoắc anh kìa
Vũ đưa tay chỉ, Kim nhìn theo không thấy gì. Trong lúc đó, Vũ đã nhanh tay rút con dao trong kẹt ra và xoẹt một cái. Vũ đã mau lẹ vung dao cứa cổ một đường dài làm Kim ngã quỵ. Máu tuôn xối xả, Kim chỉ còn biết kêu ú ớ “ Mày … mày …” Vũ đã mau lẹ nhào đến nắm đầu Kim cứa thêm một đường nữa ngay cổ làm Kim chết tốt. Và để chắc ăn, Vũ đâm thêm mấy nhát nữa.
Trong túi quần Kim có một khẩu súng và con dao găm, Vũ tịch thu luôn. Rồi Vũ nghĩ cách trừ khử tên Lực. Suy ngẫm một lát, Vũ cũng nghĩ ra cách.
Vũ mặc đồ, giắt dao và hai khẩu súng vào túi quần. Đồng thời, Vũ cũng lột sạch quần áo của Kim ra. Hai thân thể trần truồng của Gia và Kim, Vũ đặt nằm sát bên nhau. Các vết máu cũng được lau sạch một cách vội vã.
Lực đang đứng ở trên thì nghe tiếng Vũ kêu giật giọng. Lực vội bước xuống hỏi thăm sự thể. Vũ cứ ú ớ đưa tay chỉ về phía Gia và Kim. Lực nhìn theo rồi giật mình. Hai thân thể trần truồng đang nằm sát bên nhau. “ Không lẽ giờ này Gia và Kim lại làm tình với nhau? Đã có thằng callboy này rồi, sao Gia còn muốn ân ái cùng Kim? Mà sao lại ân ái vào lúc này? Và hình như hai thân thể này không có cử động gì hết? Đúng là có vấn đề rồi!” Lực suy nghĩ đến đây vội giật mình quay đầu lại. Vũ đang cầm hai khẩu súng chĩa về phía Lực. Vũ cất giọng ra lệnh:
– Giơ tay lên! Quay lưng lại! Quỳ xuống!
Quá bất ngờ nên Lực răm rắp làm theo. Trừng mắt nhìn Vũ, Lực rít giọng:
– Có phải mày đã giết Gia và anh Kim?
– Phải thì sao nào? Có phải mày cũng muốn theo hai đứa nó? – Vũ hất giọng
– Mày giết tao rồi, mày cũng không thoát khỏi đây đâu
– Vậy sao? – Vũ trề môi – Vậy để tao giết mày thử xem sao?
Vũ nói xong rồi bước tới ấn ấn cây súng vào đầu. Lực tái xanh mặt, cắn răng không nói một tiếng nào. Vũ nhá nhá cây súng một hồi rồi nói:
– Sao hả? Có muốn chết không?
– Muốn thì sao? Không muốn thì sao?
– Nếu mày muốn sống thì phải nghe theo lệnh tao
– Mày muốn tao làm gì?
– Trước hết, mày hãy cởi áo ra. Nhớ không được giở trò. Nếu không, tao bắn
Nói xong, Vũ lùi mấy bước để giữ khoảng cách an toàn. Hai khẩu súng luôn chĩa về phía Lực. Vũ tập trung tối đa đề phòng Lực giở trò. Lực cởi áo ra rồi, Vũ liền bắt Lực dùng áo bịt hai mắt lại. Lực không muốn nhưng Vũ dùng súng uy hiếp, Lực đành phải làm theo. Và tiếp theo là một cú đạp thật mạnh bất ngờ của Vũ làm Lực té chúi nhủi. Vũ nhào đến chân đạp lên lưng, nắm hai tay Lực lôi ra sau. Cái còng phụp lại mau lẹ. Lực đã bị khóa tay. Vũ liền lột quần Lực ra, tịch thu thêm được một khẩu súng và cây dao găm.
Lực đã bị khống chế hoàn toàn. Vũ rít giọng bên tai Lực:
– Tao không muốn giết mày. Nhưng nếu mày cãi lời tao thì đừng có trách
– Mày còn muốn tao làm gì nữa?
– Mày hãy gọi từng đứa xuống đây!
– Gọi từng đứa xuống để mày làm thịt à? Mày có giỏi thì lên kêu tụi nó
– Mày thách thức tao đó hả? – Vũ nghiến răng đấm cho Lực một cái – Được rồi, tao sẽ lên thanh toán với tụi nó. Nhưng trước hết, tao phải cho mày chết
– Khoan đã. Tao không muốn chết. Có thể thương lượng không?
– Mày muốn thương lượng thế nào hả?
– Chỉ cần mày chừa cho tao con đường sống, tao sẽ cho mày một số tiền lớn
Sau đó, Lực cho Vũ biết chuyện Gia đến đây để lấy tiền. Lực nói, chỉ cần Vũ đồng ý, số tiền đó sẽ chia đôi cho hai người. Vũ băn khoăn:
– Được rồi, tao đồng ý với mày. Nhưng còn đám trên kia thì sao?
– Đâu có gì khó! Đã có tôi làm con tin, anh cứ làm như vầy…như vầy….
Lực mới bày vẽ cho Vũ cách thoát thân. Vũ nghe xong liền lưỡng lự:
– Nhưng còn anh tao thì sao? Cách đó đâu thể đưa anh tao thoát khỏi đây? Tao thấy chỉ có một cách duy nhất là mày hãy dụ từng đứa xuống đây. Tao sẽ khống chế từng đứa một. Thế là xong. Mày đồng ý không?
Vũ vô tình để lộ sơ hở. Nãy giờ, Lực cứ tưởng giữa Phi Hùng và Vũ không có mối quan hệ nên còn sợ sệt. Nay biết điểm yếu của Vũ rồi, Lực liền giở quẻ. Lực bắt Vũ phải thế này thế nọ. Đến khi Lực bắt Vũ phải cúi xuống ngậm nút thằng nhỏ của mình, Vũ liền nổi khùng lên đấm Lực một phát. Máu bắt đầu rỉ ra. Lực nghiến răng:
– Mày có giết tao chết thì hai anh em mày cũng không thoát khỏi đây đâu
Lúc này ở trên có tiếng văng vẳng xuống gọi. Vũ liền kề dao nói nhỏ:
————–
Thuộc truyện: Cay đắng và ngọt ngào – Tập 6 – Chương 1 – by PhanAn
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 2
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 3
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 4
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 5
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 6
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 7
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 8
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 9
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 10
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 11
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 12
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 13
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 14
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 15
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 16
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 17
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 18
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 19
- Cay đắng và ngọt ngào - Tập 6 - Chương 20
Leave a Reply