Truyện gay: Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường – Chap 21
Tác giả: Sú Hoàng Long
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thằng Cu dẫn Thịnh lại bụi chuối , chỗ sàn nước, lấy cái gáo dừa múc nước trong lu tắm cho Thịnh. Bên cạnh có cái buồng tắm che bằng tàu dừa, rỗng nốc. Ví như có ai đó chỉ cần đu cây chuối cũng ngó đầu dô coi được
Thằng Cu thấy Thịnh nứng bèn dắt dô buồng để tiện cởi quần ra ngắm. Hình như đó cũng là lí do khiến nó bỏ tắm sông sớm
Thằng Cu bú Cu Thịnh trong buồng tắm nghe chùn chụt
_” Aaaa…..síttttt….. aaaa”. – Tiếng rên của Thịnh
_” Rên nhỏ nhỏ thôi anh, má em nghe”
Thằng Cu nhấc tay bụp miệng Thịnh cho Thịnh dễ hiểu ý. Miệng dưới thì nó vẫn bú cặc Thịnh ngon lành.
Mới nhắc ” Tào Tháo” đã đi ra. Bà đứng ở trong cái “láng” lộng gió , ko hứng thú với tuồng ” Cổ Thạch Xuyên” hay nhớ chồng mà ra gào: _ ” Cu ơi! Mày ra coi tía mày, ổng xĩn té sông chết tao hông biết à?”
_” Không sao đâu má ơi! Có ba anh Thịnh kèm”
Không thấy người mà chỉ nghe giọng thằng Cu sao tàu dừa. Ai làm gì mà kêu một tiếng ” sạc” như muốn sập buồng. Thì ra là Thịnh lỡ lưng dựa vào vách ngỡ là tường biệt thự .
_” Mày coi chừng ổng với ba thằng Thịnh dùm tao nhen, tắm xong ra khuyên nghỉ sớm đi, ba thằng Thịnh cũng sung lắm đó”
Mẹ thằng Cu nói là nói vậy thôi chứ lòng nào đành. Nếu nhậu mà té sông chết thì ba thằng Cu đã chết lâu rồi. Mấy hôm ông đi cắt cỏ, bò đợi nằm nhai không khí muốn rụng cả hàm răng . Cốt là bà dặn gửi đề mình thư thái coi tuồng, ko nhỡ quên
_” Dạ! Con biết rồi má ơi!”
Mặt trời núp xuống rặng dừa bên Cù Lao. Từng đàn chim đi tìm chốn ngủ. Mấy chiếc ghe của người trong xóm thằng Cu thỉnh thoảng chạy qua , chạy lại dưới dòng kênh nhưng có mấy ai nghe được tiếng thở hồng hộc ở trong cái buồng tắm che chắn bằng tàu dừa. Buồn tắm có 4 cây cột , các tàu dừa xếp ngang , tàu trên chồng lên tàu dưới, lá trên khoả lấp cho lá dưới , coi vậy mà cũng kín
Mẹ thằng Cu chờ tắm, lúc này lại ra ngóng. Thấy người vẫn chưa xong, mỉm cười một cái rồi quay vào trong nhà tạm. Có những suy nghĩ vẩn vơ ở trong đầu bà vì lúc này bà ko rõ hai thằng con trai thì làm cái gì nhau?
Chuyện đó rất thầm kín. Nếu ko kể tới cảnh gì đang diễn ra bên trong thì cũng ko ai trong xóm biết được
Thằng Cu đang ôm cột, chu mông ra sau cho Thịnh ôm eo và nắc, thở há hốc bổng nghe tiếng bên ngoài kênh vọng lại
_ ” Quá trời quá đất”
Thằng Cu nghĩ là đang nói mình vội lật đật ra hiệu cho Thịnh ngưng nắc. Nó trèo lên cái lu thò đầu ra ngoài. Mẹ nó đang ở bên kia cây cầu dừa. Thằng Cu hỏi ;
_ Cái gì vậy má?
_ Bay ra bay coi tía bay với ba thằng Thịnh xĩn quắc cần câu nằm ôm nhau ngủ trên ghe luôn kìa
_ Thì kệ đi má, chút tía tỉnh tía dậy
Mẹ thằng Cu hứ lên một tiếng: _ ” Bay tắm nhanh đi rồi ra đánh cái ghe dìa, tao giựt máy ko nổi”
_ ” Dạ! Một lát con ra liền”
_” Một lát, một lát, từ nẩy giờ mày mấy lát rồi?”
Thằng Cu nhe răng cười rồi bước từ trên cái lu xuống. Nó lại vịnh cột đưa mông cho Thịnh
Thằng Cu di chuyển từ cây cột lên cái lu ngồi. Mặc dù nó ko hề muốn cuộc vui cọ sát bị gián đoạn, nhưng vì chuyển sang một tư thế khác để gây thú vị cho ” chồng khùng” của nó. Thằng Cu lấy hai tay giữ đùi nên lên khoe cái lỗ ướt át , lúc này hồng đậm và nở bung như miệng phá lấu
Thịnh nắm cặt vật nóng rực như lửa , cứng như thỏi thép, nhắm ngay cái lỗ thẳng tiến. Dục vọng đàn ông to dài xâm nhập vào cơ thể gây nên một tiếng ” A” cho kéo dài cho đôi bên. Không sợ bật ngã, thằng Cu lấy chồng khùng làm điểm tựa chịu đựng những rung lắc.
Cái nắp lu lúc này kêu cành cạnh. Dường như thằng Cu ko còn quan tâm đến vạn vật xung quanh mình nữa. Nó hăng hái mút lấy đầu vú của Thịnh. Nhờ có hai cặp chân trụ lại của Thịnh mà chân thằng Cu có điểm tự lực . Thịnh hăng hái đưa đẩy. Thật là thoải mái. Thằng Cu toàn thân rung rẫy, có thể cảm nhận đc từng nơi trong hậu huyệt đc ma sát mãnh liệt, dịch nhục dục của Thịnh nhanh chóng bắn tràn ra, phóng sâu vào bên trong cái lỗ của thằng Cu, pha rút lui làm dòng tinh nóng hổi chảy tràn ra cái nắp lu. Lúc này thằng Cu mất ý thức dựa vào lá dừa làm bung một tàu. Nó vội vã buột sợi kẽm sét lại
Đoạn Thịnh cầm cặt thằng Cu lúc bú lúc sụt cho đến khi bắn tinh. Là ai đã thức tỉnh trí khôn của Thịnh ? Câu trả lời chỉ có ở thằng Cu. Đây là lần đầu tiên thằng Cu được Thịnh bú cặt cho. Nó cảm thấy niềm hạnh phúc tăng thêm một bội số
Tiếng kêu réo từ trong nhà
Cu ơi ! Muỗi cắn tía bay với ba thằng Thịnh chết
_ ” Dạ con ra liền”
Thằng Cu giựt máy đẩy nổ rầm rập làm ông Bảo Lộc giật mình tỉnh giấc. Chính ông cũng ngạc nhiên khi thấy mình đem bộ cái đùi to tướng gác lên bụng một người ốm o gầy mòn. May mà ba thằng Cu ko tắt thở.
_ ” Chú cứ ngủ tiếp đi chú, con đánh ghe dô kênh rồi căn mùng cho chú”
Thịnh đến ngồi gần ông Bảo Lộc
_” Papa”
Ông Bảo Lộc xoa đầu Thịnh: _” Con ở đây chơi với em nha con, ba về Đà Lạt luôn đó”
_” Oui”. – Thịnh gật đầu._” yêu..yêu”
_” Có phải con định nói con yêu em không?”
_” oui”
Thằng Cu chuyển máy đẩy ra con nước. Thảo nào mẹ thằng Cu nói giựt máy ko nổi cũng đúng. Chiếc ghe này lớn hơn chiếc ghe cũ rất nhiều, máy đẩy cũng lớn để có lực giãn nước lớn. Nếu ko là đàn ông thì khó bề giựt nổi. Thằng Cu đem ghe về kênh gần đất nhà, nơi có cánh đồng và mương thuỷ lợi dẫn nước vào các thửa ruộng.
_ ” Chú nằm nghỉ tiếp đi chú”
_ ” Đc rồi cháu! Chú ko sao, chỉ là chạy xe lâu thiếu ngủ chứ chú ko say”
Ông Bảo Lộc qua bờ. Thằng Cu vác ba nó đi vào nhà, đặt cho nằm lên bộ ván ngựa. Ông Bảo Lộc sửa soạn ra về và chỉ có 3 người tiễn ông ra xe. Ông dừng bước xoa đầu con trai ông một lần nữa:
_” Ba về nha con trai”
_” Oui”. – Thịnh gật đầu
Ba thằng Cu lững thững đi ra chuồng bò, mới thức dậy nên mặt mủi chưa sáng sủa mấy
_” Sao anh Lộc dìa mà bà hổng kêu tui dậy?”
Mẹ thằng Cu đang cho bò ăn cỏ buổi sáng. Nghe chồng trách bèn đáp:
_ ” Ăn nhậu cho dữ dô, đến lúc khách đến uống vài ly đã xĩn! Ông thiệt hông biết xấu hổ là gì”. – Mẹ thằng Cu ném thêm rơm vào chuồng bò: ” Bữa nay ông đừng có nhậu nữa nhen”
Chẳng biết ba thằng Cu có nghe hay ko mà thấy ko trả lời, bỏ qua sàn nước múc nước rữa mặt sàn sạt
_” Ủa! Rồi nó đi đâu sớm vậy bà?”
_ ” Thằng Cu dắt thằng Thịnh đi chợ nổi Cái Bè chơi rồi”
Chợ nổi Cái Bè nằm ở trên sông Tiền , ranh của ba tỉnh Tiền Giang, Bến Tre và Vĩnh Long. Chợ nằm dọc theo cù lao Tân Phong. Chợ diễn ra vào buổi sáng rất nhộn nhịp. Ba thằng Cu cũng hay đem dừa về chợ này bán. Nhưng đúng là bán dừa ở cái sứ ba tỉnh này mấy khi đc khá. Vĩnh Long, Tiền Giang cũng chẳng thiếu gì dừa, ko nhiều như Bến Tre nhưng nếu chia theo đầu người thì bình quân mỗi người uống 5 trái mỗi ngày thì cung còn dư chán. Giàu chăng là bán đc cho thương lái miền đông , nhưng làm sao mà qua đc mấy cái vựa lớn
Mẹ thằng Cu nói:
_” Ông ơi! Tui thấy ông đừng có quỡn mà đi Cái Bè làm chi đâu, bữa nay ông ở nhà ông phụ tui dọn dẹp đi, mơi tui định mần tân gia , ông rũ mấy bạn ông nhậu xả cảng tui hổng nói”
_” Tui có nói với bà bữa nay tui đi Cái Bè hồi nào đâu, bà muốn mần tân gia thì bà mần, tui đánh răng xong tui đi mời lối xóm cho bà”
_” Ừa, mần đơn sơ cúng Thổ Địa đất đai”
Buổi sáng, hầu như toàn bộ nhân công đều làm việc trên những cánh đồng hoa màu. Họ đúng là mình đồng da sắt . Nhưng có một người khác còn mình đồng da sắt hơn, chỉ với chiếc áo sơ mi mỏng , thắt chặt cổ bằng chiếc cà vạt kẻ sọc đang đứng bên ngoài ngôi nhà ngói đỏ. Đám hoa màu muôn sắc chung quanh làm cho ngôi nhà nhỏ bé đẹp không khác cảnh mơ, như resort giữa chốn tiên cảnh. Khí hậu lạnh và sương mù làm mờ những mặt người, là là bay tạo cảnh như chốn bồng lai .Những khi nói chuyện thoát ra như luồng khói thuốc
Hữu Vi ngủ ở một mình một nhà. Bên ngoài gió bấc lồng lộng . Hữu Vi mở cửa đi ra ngoài. Chàng hướng dẫn viên du lịch cất giọng nói đầy quan tâm: – “Anh Vi dậy rồi à?”Hữu Vi nhướng mày, thấy một gương mặt nhã nhặn điển trai của Tuấn Vũ: – ” Em đến từ khi nào?”
Hữu Vi bị gió lạnh thổi vào thật có chút chịu không nổi, bèn mời vội Tuấn Vũ vào bên trong. Thêm củi thông vào lò sưởi. Một lát sau du khách mới được một hướng dẫn viên địa phương dắt vào trang trại cho thăm quan. Những tiếng nói và tiếng bước chân ở bên ngoài
Hữu Vi làm cho Tuấn Vũ một ly ca cao sửa nóng
Anh Vi chỉ sống một mình ở đây sao?.- Tuấn Vũ quan tâm sâu sa
_ ” Ừ! Nhưng ko thường ở đây! Chủ yếu anh sống ở căn nhà trên đường Hồ Tùng Mậu… Nhưng cũng chỉ một mình”.- Hữu Vi nhìn Tuấn Vũ cười thẹng. Quả đúng là sự thật! Đến giờ Hữu Vi vẫn một mình, yêu tình thì tình chạy, chạy tình thì tình theo, ko phải ai cũng yêu và được đáp lại tình yêu. Lần này thì Hữu Vi cũng có chút cảm tình với người Sài Gòn
Xa cách địa lý một quảng đường trên 400 cây số , bất giờ gắn kết từ một cuộc điện thoại. Hữu Vi xin phép nghe máy
Thằng Cu gọi điện thoại cho Hữu Vi từ chợ nổi Cái Bè, nơi những ghe hoa đầy ắp một bến sông. Đa phần hoa được lấy từ làng hoa Sa Đéc cung cấp cho cái chợ được xem là cái chợ sông nước ba tỉnh . Không đi Đà Lạt thì thôi, đi Đà Lạt mới biết hoa Sa Đéc không thể sánh bằng. Thằng Cu muốn lập một vựa hoa ở Cù Lao Tân Phong, mang hoa Đà Lạt về để chiếm lĩnh thị trường. Rồi đây các thương hồ sẽ chuyển về cù lao Tân Phong để lấy hoa thay vì phải đi tận Sa Đéc , cũng dịp tết tư sắp đến rồi, bắt tay vào làm ngay bây giờ là thuận lợi. Nhưng nổi lo của thằng Cu là thiếu nguồn vốn. Hữu Vi thấy nó có khối óc tinh tường bèn nhận lời cung ứng hoa cho nó một chuyến. Thằng Cu vui lắm!
_ Em cảm ơn anh Vi rất nhiều
Thịnh thích thú ngắm nhìn những chiếc thuyền như thể ai chở mùa xuân của Thịnh đi đâu. Cúc đại đoá mâm xôi nở vàng rực . Nhiều nhất là hoa vạn thọ. Cái Bè ko mấy phong phú về hoa. Thằng Cu toang tính như vậy cũng thật là biết nắm bắt thị trường. Dường như nó cũng có khối óc làm kinh doanh
Chiếc ghe tắt máy khi lạc vào một ” rừng hoa” . Những con người miền Tây phơi phới rạng ngời. Có đoàn du khách Tây cũng đến thăm quan, vui thú chụp hình. Người ta treo các nông sản lủng lẳng trên một cây bẹo thay cho bãn hiệu. Treo gì bạn nấy ấy chính lả chợ nổi. Riêng treo cái mâm thì ko hẳn là bán mâm
Một chàng thanh niên có body thể thao cầm cây dùi gõ leng beng vào cái mâm đang treo trên . Bình thường nếu là treo cái mâm , đục thủng một lỗ ngay tâm đó chính là đấm bóp, dát hơi cạo gió. ” Bán mâm” thôi , có cần phải đẹp trai dữ vậy không? – Thằng Cu nghĩ trong bụng
Bỗng có tiếng động cơ ca nô vang rền ập tới. Một chiếc ca nô chặt chẻ con nước ra thành hai đường dài . Trên ca nô chở một anh Cảnh sát đường thủy , dẫn theo đám trật tự Cái Bè
Người thanh niên mặc áo thun ba lỗ khi nảy vội quăng bỏ cái mâm , giựt máy bỏ chảy. Nhưng lúc này xuồng ghe chằng chịt, giàn trận như bát quái ko dễ gì lưu thông đc ngay.
_” Anh gì đó ơi! Cái mâm của anh nè”
Cái mâm đã vô tình lăn qua ghe thằng Cu. Mặc cho thằng Cu kêu trả của. Người thanh niên chỉ chú trọng đến chuyện tháo chạy. Chợ nổi Cái Bè một phen bát nháo. Cảnh sát trật tự đường thuỷ vây bắt hết những ghe nào có treo mâm. Thằng Cu hoạ vô đơn chí. Nó cũng bị cảnh sát bắt. Họ kéo nó đi, nó giằn dụa la hét
_” Buông tui ra, tại sao lại bắt tui?
_” Về đồn sẽ biết”.- Một cảnh sát nói vừa lôi nó đi
Thịnh xông tới đánh cảnh sát cũng bị còng tay và dẫn theo qua Ca nô
Về đồn công an Thị trấn Cái Bè, thằng Cu mới vỡ lẽ ra là những chiếc ghe treo mâm thật chất là bán dâm trá hình. Sau một hồi thẩm tra, cảnh sát tin rằng thằng Cu bị oan và Thịnh cũng ko phải là khách mua dâm. Có một ông Tây cũng bị bắt trong pha càn quét . Ông Tây mua dâm là thật! Nghe nói cãnh sát đã bắt quả tang ông Tây đang đụ một thanh niên trong ghe , đậu núp trong một bụi bần nước
Thằng Cu vốn định dắt Thịnh đi về. Nhưng nó ngạc nhiên khi trông thấy thằng Tí đang bị đám trật tự thị trấn Cái Bè dẫn dô. Nếu ko gặp nhau trong hoàn cảnh này thì có lẽ thằng Tí đã rất mừng. Trong lòng thằng Tí có nhưng cúi gầm mặt xuống ko muốn nhìn thằng Cu
Thằng Cu cố tình ở lại chờ thằng Tí đc thả ra sau khi đóng phạt. Nó với Thịnh đứng trước cổng để chờ
_”Tí”. – Thằng Cu vội gọi
Mặt thằng Tí đầy u sầu
_” Tại sao mày lại làm cái nghề này?”
_” Ở đây nói chuyện ko tiện, mày ra quán cà phê với tao đi”
Đoạn trong quán cà phê, thằng Tí nói
_ ” Tao ko biết làm gì mà sống, rồi tình cờ biết được làm cái nghề này có thu nhập cao mới nhắm mắt buông tay mà làm, chứ tao đâu có muốn”
Thằng Cu mở ra cho thằng Tí một cơ hội:
_” Tao định mở một vựa hoa ở cù lao Tân Phong, tao thì chắc ko thể ở lâu đc ở đây vì gia đình anh Thịnh sẽ ko cho, hay mày phụ tao đi”
_” Được, khi nào?
_ Trong thời gian sớm nhất
_ Tao có nghe mọi người trong xóm đồn mày yêu 1 anh ở Đà Lạt… là anh này sao?
Thằng Cu gật đầu
_ Xin lỗi mày nha Cu, tại tao mà mày phải bỏ nhà ra đi
_ ” Chuyện đó tao quên rồi, cũng nhờ bỏ đi mà tao mới tìm đc anh Thịnh, chính anh Thịnh đã làm cho tao phải sống can đảm hơn, phải vượt qua mọi định kiến để sống cho chính mình
Ông Bảo Lộc mở cửa bất chợt và nhìn xuống phòng khách thấy Hưng sầu khổ ôm chai rượu Hennessy trút vào cuống họng . Trên bàn hãy còn đó một chai rượu nữa nhưng đã cạn sạch. Ông xuống đoạt chai rượu trong tay Hưng:
_” Giờ này mà con còn ngồi đây uống rượu nữa hả Hưng”
Hưng giựt lại chai rượu, rút đổ vội vào miệng rồi nói: _” Papa cứ để cho con uống đi”
_” Cổ đông cô lập con là đúng, vì con quá ngạo mạng”
——————-
Thuộc truyện: Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường – by Sú Hoàng Long
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 2
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 3
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 4
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 5
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 6
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 7
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 8
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 9
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 10
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 11
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 12
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 13
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 14
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 15
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 16
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 17
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 18
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 19
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 20
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 21
- Thằng Cu và Thằng Khùng Cầu Nhị Thiên Đường - Chap 22
Leave a Reply