Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Một buổi tối mát mẻ trong lành, bầu trời đầy sao , ánh trăng sáng lung linh soi rọi cả một vùng trời đen tối, những làn gió thổi nhè nhẹ khiến cho mái tóc của đôi bạn thân phất phới, một cảm giác vô cùng thanh thản và trong trẻo, đúng là đứng hóng gió trên ban công nhà nhỏ Hà tuyệt thật, lâu lắm rồi nó mới được hóng gió thế này, vừa mát mẻ lại vừa được chia sẽ với nhỏ Hà mọi chuyện nữa chứ , và thế là mọi việc của ngày hôm nay nó đem ra làm chủ đề tám với nhỏ Hà, không loại trừ chuyện Hào đã cầu hôn nó…..
-Hà….mày thấy bây giờ tao nên làm gì??????
-Làm gì là làm gì?
-Chậc…thì cái chuyện tao với ông Hào đó, sao tự nhiên tao có cảm giác tao không xúng với ổng.
-Thôi nhen mậy ! Dù sao thì mày cũng đã nhận lời rồi, nhẫn cũng đã đeo rồi, bây giờ mày mà thay đổi là làm tổn thương cho ông Hào đó…nhỏ Hà nhìn nó và trả lời, thấy nó đăm chiêu suy nghĩ nhỏ Hà bèn nói tiếp:
-Theo kinh nghiệm nhìn người lâu năm của tao thì….90% ông Hào là một con người tốt, mày nghĩ thử xem một người đàn ông thành đạt ở độ tuổi 25, và còn đảm đan ,đẹp trai ,tốt bụng , ga lăng ….không những thể chỉ một mình mà có thể quản lý đến 3 chi nhánh xe gắn máy, lại còn hào phóng nữa chứ….nhiu đó thôi cũng đủ làm cho hang tá người ngất ngây rồi, mày phải tu 3 kiếp mới gặp được người như vậy đó, biết chưa thằng ngốc?????
-Tao biết…..
-Mày biết tại sao mày không chịu tận hưởng hạnh phúc với ảnh đi, giờ còn ở đây than thở với tao làm gì???
– Ừ …thì……tao……….tao……… Nó nói ấp úng.
-Tao chưa quên được anh Vũ phải không? Nhỏ Hà biết ý nó nên vội cướp lời.
Nó im lặng rồi gật đầu nhẹ.
-Trời …ơi……tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi….anh Vũ đã là người của quá khứ, một quá khứ không thể quay lại được nữa, mày nhớ tới làm chi cho lòng thêm đau??
-Nhưng..tao luôn có một linh cảm rằng anh Vũ đang còn sống
CÓC……..cái đồ tào lao……nhỏ Hà cóc lên đầu nó 1 cái.
-Thì tao có linh cảm vậy mà, với lại tao chưa nhìn thấy anh lần cuối, và tao chưa tận mắt nhìn thấy anh ra đi nên……………..
CÓC….thêm một cái cóc nữa từ nhỏ Hà
-Ui……….da……….đau
-Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi, ông Vũ đã chết, xác của ổng đã được thêu và cha mẹ của ổng đã đem cốt tro về Mỹ chôn cất rồi..
-Mà mày có nhìn thấy tận mắt chưa???????????
-Ừ… thì …chưa………..
-Mày chỉ nghe ba mẹ anh Vũ nói đúng không???? Mày có cảm thấy trong lời nói của họ có điều gì đó vô lí không hả??????quê hương của họ ở Việt Nam vậy tại sao không chôn cất ở Việt Nam mà lại thiêu tán rồi đem cốt tro về Mỹ chứ?? Vả lại………
-Thôi thôi……nín…nín…….. giùm tao đi , tao nỗi da gà rồi nè, mày có tin hay không cũng được, tao đính chính lại lần cuối:
-ÔNG ….VŨ….ĐÃ….CHẾT…..RỒI………..
-Nhưng mà mày nghe tao nói đã, tao cảm thấ…….
-CƯỜNG GGGG……..HÀ AAA……….2 đứa xuống ăn chè nè. Tiếng gọi của mẹ nhỏ Hà làm gián đoạn cuộc nói chuyện.
-DẠ…..TỤI CON XUỐNG LIỀN………….nhỏ Hà lên tiếng
-Thôi thôi không nói nữa, đi xuống ăn chè rồi còn làm bài tập nữa….. bữa khác bàn tiếp…. đi thôi
Nhỏ Hà vừa nói vừa đẩy nó đi xuống nhà, và thế là 2 đứa quên đi cuộc nói chuyện hôm đó và cùng nhau ăn chè rồi giải quyết đống bài tập nhiều như núi…. Và rồi mai đây, chuyện gì tới nó cũng sẽ tới, cái gì đến nó cũng sẽ đến, chẳng ai có thể đoán trước được điều gì…..
Sáng hôm sau:
Tích tắc…tích tắc………………….RENG.RENG……RENG………………
Tiếng chuông đồng hồ chợt reo làm nó tỉnh giấc sau một giấc ngủ mệt mỏi, nó ngồi dậy vươn vai chào đón một ngày mới …..rồi chộp lấy chiếc đồng hồ báo thức và tắt đi tiếng chuông khiến nó nhứt cả đầu, cùng lúc đó điện thoại của nó báo có tin nhắn mới:
-Ba xa oi ba xa….hom nay xe cua Ha bi hu roi, Ha di hoc bang xe buyt . 5 phut nua ong xa toi don ba xa do nha, ba xa chuan bi di.. yeu ba xa nhieu….
Nó không trả lời lại , thở dài một tiếng rồi đặt chiếc điện thoại lên bàn sau đó hối hả chuẩn bị đi học , nó biết ngay đó là mưu kế của nhỏ Hà đây mà, tuần trước mới đi bảo dưỡng sao giờ lại hư chứ, mà nếu có hư thì phải gọi cho nó chứ gọi cho anh Hào làm gì chứ…..chắc là bị Hào mua chuột rồi………….
Vừa bước ra cổng nó đã nhìn thấy anh, hôm nay anh có vẻ rất vui , trên miệng không ngừng nở nụ cười tươi tắn, nụ cười đó khiến cho người ta có cảm giác phấn chấn và tươi vui hơn vào mỗi buổi sáng…..
-Anh tới lâu chưa?????
-Anh cũng mới tới thôi, vừa nói anh vừa nắm lấy bàn tay nó kéo nó vào lòng , 1 cái ôm thật ấm áp, một vòng tay vững chắc và rộng lớn từ anh , và kèm theo đó là một câu nói nhẹ nhàng và tràn đầy sự yêu thương:
-Chào buổi sáng bà xã yêu của anh.
-Chụtttttttt…………..một nụ hôn ngọt ngào đã được đặt lên má nó…..
Lúc này nó chẳng khác 1 kẻ đang say rượu , vừa ngại mà lại vừa ngượng ( nói chung là đang mắc cỡ ^^)
-Nè…em không trả lại anh sao????
-Hả? trả cái gì????
-Thì cái này,….vừa nói anh vừa chỉ vào má mình….
Rồi…..chụttttt……. một cái hôn nữa đã được đặt lên mặt anh………
2 người nhìn nhau một hồi lâu rồi cùng nhau đến trường, trên suốt đoạn đường đi anh luôn nói những lời yêu thương dành riêng cho nó, còn nó thì chỉ biết : Dạ em cũng vậy, Dạ đúng rồi, Dạ hjhjhjhj………….Lát sau chiếc xe ấy cũng đã đến trường, lúc nó xuống xe Hào vội lấy hộp cơm mà mình đã chuẩn bị sản ở nhà rồi đưa cho nó.
-Bữa sáng nà bà xã, anh tự làm đó nha, nhớ ăn cho hết đó, anh xin lỗi tại buổi sáng không có thời gian nên không chở em đi ăn sáng được nên đành phải làm cơm hộp cho bà xã vậy..
Nó mỉm cười nhận lấy rồi hỏi anh:
-Vậy…..còn anh thì sao?? sáng giờ anh chưa ăn gì mà…..
-Không sao đâu, lát nữa anh ăn ở chỗ làm cùng với mấy anh em luôn, quan trọng nhất vẫn là bã xã của anh mà.
-Cảm ơn anh…………
-Chỉ cảm ơn thôi sao ? Hào vừa nói vừa nhìn nó như đang chờ đợi điều gì đó…
-Um……..Moa…………Được chưa nè???
-Được rồi, thôi anh đi làm đây, bà xã vào học đi, nói xong Hào rồ ga phóng đi, còn nó thì cười hớn hở nhìn theo bóng Hào khuất xa dần trong dòng người tấp nập, miệng khe khe cười rồi nhìn vào hộp cơm do anh đã chuẩn bị sẳn…….Chắc là ngon lắm đây…………
………………………………………..
Vừa bước vào cầu thang thì nó đã nhìn thấy nhỏ Hà đứng trước cửa lớp nhìn nó, miệng cười tủm tỉm, còn đôi tay thì vuốt vuốt mái tóc nhìn thấy mà ghét, nó vừa bước tới thì nhỏ góng lên:
-Trùi…ui………….ghen tị quá hà………bữa nay có người được ông xã chở đi học sướng quá ta ơi………ý…………cơm hộp tình yêu nữa kìa ta ơi……..há há há há….ghen tị quá đi hà……….
-Mày có tin cái mỏ mầy ăn trầu mà cái đầu tha thuốc không???? Nó giơ nấm đấm lên
-Ý……có người dùng bạo lực kìa……….chắc kêu Hào về dạy vợ lại quá. Há há há……
-Nín…mày muốn cả cái trường này biết hả??????? Vừa nói nó vừa bóp miệng miệng nhỏ Hà, khi nó buôn ra nhỏ Hà nói tiếp:
-Chọc mày vậy thôi chứ tao cũng thấy hết rồi.
-Thấy gì??????? Nó trơ mắt hỏi lại.
-Thì ..tao thấy:
1 người chở 1 người đến trường
1 người đưa cơm hộp tình yêu cho 1 người
Rồi 1 người hạnh phúc hôm 1 người
Người ngoài kia thì cười tươi chạy đi
Người trong này thì hớn hở đi vào lớp. ôi hạnh phúc quá đi
-Mày nhìn rõ quá ha…… nó nhăn răng nói với nhỏ Hà.
-Đương nhiên rồi, mắt tao tinh lắm. hahahahahahaha
-Thôi mệt quá , con quỷ, đi vào lớp học đi………
Thế là suốt buổi học hôm đó nó không tài nào tập trung được, nào là lo nhìn hộp cơm do anh làm rồi mỉm cười , nào là phải xử con nhỏ Hà vì cứ chọc nó suốt, nào là cảm thấy vui và hạnh phúc và cũng cảm thấy có cái gì đó khiến nó cảm thấy buồn trong lòng.
Tan học, nhỏ hà thì đi xe buýt về nhà, còn nó thì do không muốn làm phiền đến Hào nên gọi điện báo cho anh là về chung xe buýt với Hà,nhưng thực chất nó lại tự mình ‘’guốc bộ về nhà’’…..con đường này khá dài nhưng nó cảm thấy không hề mỏi, từng bước, từng bước thật chậm rãi mà tiến về phía trước, con đường này ngày xưa nó và Vũ vẫn thường đi cùng nhau mỗi khi trời mưa, có lẽ những hàng cây xanh và những khóm cỏ đã chứng kiến hết tất cả những gì nó và anh đã trải qua trên con đường này, nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đã khác , con đường xưa 2 đứa đi cùng giờ chỉ còn một mình nó lặng lẽ đi, những bước chân nặng nề vô cùng, vất vả vô cùng…… nhưng nó vẫn không cảm thấy bất lực mà lại cố gắng bước đi tiếp, nó tự nhủ với lòng rằng :’’
Không có anh em vẫn bước tiếp, không có anh em vẫn không bỏ cuộc, dù con đường này có dài đến cỡ nào, dù đôi chân em có mỏi đến cở nào đi chăng nữa em cũng sẽ không dừng lại đâu anh, em sẽ sống, sống thật tốt cho dù quảng đường mà em sắp bước tiếp không có bóng dáng của anh’’.Đúng thế, tình yêu mà anh đã trao cho nó chính là nguồn động lực để cho nó tiếp tục sống, ngày xưa khi 2 đứa còn đi chung anh đã nói với nó rằng’’ Anh không tự tin khi nói rằng anh là người hạnh phúc nhất, nhưng anh lại rất tự tin để nói rằng anh là người duy nhất mang lại hạnh phúc cho em, anh sẽ mãi yêu em cho dù em có là người như thế nào đi chăng nữa, anh sẽ mãi nhớ đến em cho dù em có ghét bỏ anh, vì đối với anh thì em là tất cả’’……..Những lời nói, những ý nghĩ mà anh nói ra vẫn còn đang in sâu trong tâm trí nó, có lẽ đó là những kí ức không thể quay lại và cũng chính là những kí ức không thể nào quên………
Đột nhiên, đôi chân nhỏ bé của nó dừng lại trước một tiệm trà sữa nhỏ, đây chính là địa điểm quen thuộc mà nó và Vũ vẫn thường hẹn hò từ 2 năm trước, không do dự nó đẩy cửa vào,hôm nay có lẽ tiệm vắng khách quá, chỉ lưa thưa vài đôi tình nhân. Đã 2 năm rồi, mọi thứ xung quanh đây vẫn không có gì thay đổi, từ cách trang trí cho tới cách sắp xếp bàn ghế, tất cả điều được giữ nguyên, nhưng chỉ thay đổi một điều, đó là không có bóng dánh của anh mà thôi. Tiếp theo nó chọn cho mình một chỗ ngồi, vẫn chổ ngồi này, cái chỗ ngồi gần cữa sổ mà Vũ thường chọn, khi nó ngồi xuống , ảo giác lại xuất hiện , hình ảnh của Vũ vẫn đang ngồi trước mặt nhìn nó, anh vẫn đang nhìn nó, vẫn cười với nó, vẫn thường nhẹ nhàng dùng tay vén mái tóc mỗi khi thấy nó rối, vẫn thường nắm chặt và hôn lên đôi bàn tay nhỏ bé của nó….Nhưng khi nó nhìn lên đôi bàn tay mình thì đập vào mắt nó là chiếc nhẫn cầu hôn của Hào. Mọi thứ đã thay đổi, thay đổi thật rồi………………………………
-Em ơi, em dùng gì??? Giọng nói của chị tiếp viên làm nó thức tỉnh.
-Dạ ,cho em ly trà sữa dâu đi chị.
-Rồi sẽ có ngay……..
Lát sau, ly trà sữa được mang ra, nó cầm ly trà sữa lên và cho chiếc ống hút lên môi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó uống trà sữa một mình, một cảm giác trống vắng và lạnh lẽo vô cùng , nó cảm thấy nhớ anh rất nhiều, rất nhiều, nhiều đến mức không thể điếm được là bao nhiêu, nó chỉ biết là nó nhớ, nhớ rất nhớ………Nhưng nó sẽ phải cố quên cho dù quên không được, cố bỏ đi những nỗi nhớ mà nó đã cố nhớ về anh, nó đành xin lỗi anh vì đã phản bội anh, và sẽ bắt đầu lại với Hào mà thôi.
Bỗng nhiên âm nhạc từng quán trà sữa vang lên, lọt vào tay nó là một câu hát :
Một cuộc tình chỉ toàn nước mắt em thôi
Mà cũng không thể giữ được anh ở đây
Mới hôm nào mình còn hẹn thề bên nhau mãi
Mới hôm nào mình còn đi chung một lối
Mới hôm nào mình còn giận hờ nhưng vẫn tha thứ
Nhưng tại sao hôm nay lại không bỏ qua
Anh nói dối em, em biết anh sẽ không quay về
Cho dù em ngồi đây chờ anh đợi anh, lắp bắp tên anh
Dù trong mơ em cũng thấy bóng anh kề bên
Dù lang thang em vẫn thấy bóng anh
Giờ nơi đâu ở nơi đâu em cũng chỉ thế thôi
Làm sao đây làm sao em quên được anh, anh nói đi
Đúng vậy, hợp với tâm trang của nó quá nhỉ?????……nó cười thầm rồi nhẹ nhàng nói:’’ Giờ em phải làm sao đây anh Vũ? Làm sao để em có thể quên được anh đây’’????????
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply