Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Như vậy là Mình và Hà đã chính thức quen nhau, sao bao nhiêu sự kiên nhẫn và chừo đợi thì cuối cùng tình yêu cũng đã đến với họ , một tình yêu vừa chớm nở như những nụ hoa hồng, thật đẹp và thật kiêu hãnh. Vài tuần sau đó nó phát hiện ra phong cách sống nhỏ Hà đã bắt đầu thay đổi, không còn ăn mặt đơn giản như ngày xưa nữa, mỗi tuần thì đi shopping 3-4 lần , cứ vài ngày lại thay đổi kiểu tóc, lại còn đắp mặt nạ dưỡng da nữa chứ……và đương nhiên chuyên gia trợ giúp cho nó chửng ai khác chính là Cường nhà ta .
Đúng là khi đã yêu rồi thì con người ta thay đổi hẳn , thay đổi từ cách sống cho đến hình thức bên ngoài, nhữung thứ mà mình ghét nhất cũng phải cố chấp nhận, những điều mình không thích cũng phải cố gắng làm cho bằng được…. tất cả là vì yêu , tình yêu luôn đem lại cho con người ta một cảm giác tuyệt vời, đó là cảm giác của sự hạnh phúc, cảm giác của sự quan tâm và sẽ chia, nhữn glúc ta vui luôn có một ai đó để san sẽ và khi ta buồn thì bên cạnh luôn luôn có một bờ vai vững chắc để ta nương tựa. Đúng là tinh yêu thú vị thật đấy, thế nhưng đôi khi tình yêu cũng đem lại cho con người ta không ít những song gió, những trắc trở trong cuộc sống này, đòi hỏi mỗi chúng ta phải có một nghị lực sống kiên cường vượt qua nó để có được một tình yêu vững bền và toàn diện.
Trở lại với nó, trong suốt nhữung khoảng thòi gian này nó cũng hạnh phúc không kém gì nhỏ Hà đâu nhé, vì tình cảm mà anh dành cho nó ngày càng mận nồng hơn, mỗi ngày cho dù bận rộn cách mấy anh cũng tranh thủ đến gặp nó, thỉ thoảng lại đưa nó đi chơi rồi cùng ăn món kem mà nó yêu thích , sáu đó còn đến công viên để tâm sự, anh luôn chí sẽ với nó tất cả những điều trong cuột sống hằng ngày của mình, kể cả những việc nhỏ nhặt nhất , đối với anh nó đã chím một vị trí vô cùng quan trọng trong trái tim mình, anh yêu nó rất nhiều, nhiều đến mưac khiến anh quên luôn cả bản thân mình…..anh chỉ biết điều anh cần là làm cho nó vui, điều anh muốn là nhìn thấy nụ cười trên đôi môi xin xắn của nó …….thế là đủ.
Vẫn như thường lệ, chiếc đồng hồ báo thức lại reo vang ầm ỉ vào mỗi buối sáng………
RENG……….RENG……………………
-Ái ….tới giờ đi học rồi.
Nó lật đật ngồi dậy tắt đồng hồ và chạy vào nhà vệ sinh.
-Cái khăn lau mặt đâu rồi ta!!! Đây có rồi
Hớt hải chạy ra ngoài
-Ý….Chưa tắt vòi nước
Nó lật đật chạy vô tắt vòi nước rồi chạy ra ngoài, thay đồ một cách nhanh chóng.
-Cái quy hiệu Đoàn đâu rồi ta????
-Cái đôi giày hôm qua vẫn còn ở đây mà…..
-Bữa nay sài mùi gì đây????? Mùi trái cây cho ngọt hehehe
-Ý !!!!!chưa chảy đầu!
-Vuốt thêm tí keo thôi!!!!!
-Cái áo khoác đâu rồi ??? Đây thấy rồi
-XONG…..à quên, còn bữa sáng nữa.
Với tay lấy cái cặp rồi chạy thẳng xuống nhà, mở tủ lạnh ra …gim cái ống hút vào hộp sữa Fami
-ỰC…ỰC……..ngon quá. Thế là xong buổi sáng.
5 phút sau:
-Haizzz sao nhỏ Hà giờ này mà chưa tới nữa ta???????? Gọi điện cho nó thử xem
-A…..L……Ô…………..Giọng nhỏ Hà ngáp dài ở đầu đây bên kia.
-MÀY BIẾT MẤY GIỜ RỒI KHÔNG??SAO CHƯA ĐI HỌCNỮA?????? Nó hét lớn
-Học…..cái…..đầu…..á………bữa…..nay….CHỦ…..NHẬT…….MÀ………….
-HẢ???? Cái mặt nó lúc này chỉ có thể diễn tả được một từ mà thôi : ‘’NGU’’
Vừa cúp máy
-TRỜI ƠI CÓ AI LÚ LẪN NHƯ TÔI KHÔNG????
Đúng là ngớ ngẫn, bữa nay là chủ nhật mà cũng không biết, và thế là nó quay trở lên phòng quăng cái cặp lên bàn một cái ‘’phịch’’ rồi thay đồ ra……sau đó nó phóng lên giường định nướng một giấc cho đã nhưng không tài nào ngủ được, định gọi điện rũ Hào đi chơi nhưng nhớ lại hôm qua anh có nói với nó hôm nay chi nhánh xe của anh nhập hàng mới nên không thể chở nó đi chơi được. Định rủ nhỏ Hà thì càng không được, phá giấc ngủ của con này thì bị chu di tam tộc chứ không giỡn vả lại có đi thì cũng đi với anh Minh của nhỏ chứ không tới lượt nó đâu…. Còn mấy đứa bạn trong lớp thì không thân với đứa nào hết nên nó quyết định không đi chơi mà đến siêu thị mua một ít đồ ăn, nghĩ là làm, nó nhanh chóng bậc dậy khỏi giường , thay một bộ đồ đơn giản nhưng thời trang rồi guốc bộ đến siêu thị gần nhà.
Khoảng cách từ nhà nó đến siêu thị cũng không xa , chỉ cần ra khỏi hẻm đi bộ khảng 100m là tới thôi .Buối sáng, những tia tắng ấp áp soi gọi xuống cả một con phố tấp nập người qua lại, không khí sinh hoạt của con đường Sài Gòn lại nhộn nhịp hơn bao giờ hết , thời điểm nắng lên cũng chính là thời điểm mà con phố này rộn rã hắn lên, dòng người đi lại thì đông đúc, người thì đi làm, kẻ thì đi học, những âm thanh quen thuộc của con phố lại vang lên, đó là âm thanh của những tiếng còi xe, tiếng reo hò của mấy thiếm bán hàng rong và có cả tiếng cười nói của những người đi đường, tất cả tạo nên một con phố Sài Gòn đúng chất…..còn đối với nó thì vừa tập thể dục vừa ngắm cảm đường phố Sài Gòn vào buổi sáng thật là thú vị không gì sánh bằng……
Bây giờ siêu thị chỉ còn cách nó 10 mét mà thôi , đi gần tới siêu thị thì nó nhìn thấy một người phụ nữ lớn tuổi ăn mặc thật đúng điệu một quý bà từ trong siêu thị bước ra, trên tay xách thật nhiều đồ, nhưng do xách nhiều quá nên bà ấy làm rơi túi trái cây xuống đất ,những quả táo đổ ra ngoài lăn tung tứ khắp nơi, thấy người đó có vẽ thật khó khăn khi vừa xách thật nhiều đò mà lại lom khom nhặt trái cây nên nó không chần chừ tiến lại nhặt phụ, vừa đi gần tới thì:
-CẨN THẬN ĐÓ! Nó hét lên khi nhìn thấy 1 chiếc xe Honda đang lao thẳng tới người phụ nữ kia trong khi bà đang tiến ra phía lề đường để nhặt lại những quả táo, do chú tâm nhặt nên bà không để ý mối nguy hiểm đang cần kề.
Nhanh như tia chớp, nó lao tới chổ người phụ nữ đẩy bà thoát khỏi vị trí mà chiếc xe đang lao tới, bà ta mất đà nên ngã xuống vĩa hè còn nó thì không may bị quẹt vào chiếc xe và té xuống đường, chủ nhân của chiếc xe vô tâm ấy đã chạy vụt đi mất, đúng là chạy mà không nhìn đường , va phải người ta mà không chịu trách nhiệm.
-Này cậu bé ! con có sao không????Người phụ nữ hốt hoảng tiến về phía nó và đỡ nó dậy.
-Dạ con không sao đâu ạ! Nó lễ phép trả lời.
-Cảm ơn con rất nhiều, nếu không nhờ con cứu ta thì bây giờ không biết chuyện gì đã sảy ra với ta nữa. Người phụ nữ nói với vẻ mặt vô cùng cảm kích
-Dạ không có gì đâu cô !
Nó mỉm cười rồi cuối xuống nhặt những quả táo còn lại, rồi đưa lại cho người phụ nữ kia.
-Táo của cô đây, mai mốt cô phải cẩn thận nhé, thanh niên ngày nay chạy xe ẩu lắm
Người phụ nữ nhận lấy túi táo rồi cảm ơn nó không siết, lúc này bà phát hiện ra cách tay phải của nó chảy máu vì lúc nảy bị chiếc xe quẹt trúng.
-Tay của con chảy máu rồi, để ta kêu tài xế đưa con đến bệnh viện băng bó. Người phụ nữ tỏ vẽ lo lắng và ân cần nói với nó.
-Dạ không cần đâu ạ, vết thương cũng khá nhẹ không cần thiết phải tới bệnh viện đâu, nhà con cũng ở gần đây , để con tự về băng bó là được rồi, cảm ơn cô. Tuy cách tay rất đau nhưng nó cũng cố gắng tỏ thái độ lịch sự đối với một vị trưởng bối.
Người phụ nữ kia một mực đòi đưa nó đến bệnh viện, nhưng với tính khí cố chấp của nó bà đành chịu thua, sau nó bà lấy ví tiền ra đưa cho nó tờ 200 nghìn để nó băng bó nhưng nó lại khăng khăng từ chối rồi gật đầu chào nhanh một cái và quay lưng đi về nhà.
Bà nhìn thấy dáng vẽ của nó vừa đi vừa ôm cách tay chảy máu rồi thở dài:
-Trên đời này mà cũng còn người tốt như vậy sao??????????
Sau đó bà lấy điện thoại ra gọi cho tài xế riêng của mình.
-Alô, cậu Trung tôi mua đồ xong rồi, cậu cho xe tới chở tôi về đi.
-Dạ bà chủ ! tôi sẽ tới ngay ạ !
Nó về đến nhà tự băng bó vết thương cho mình, mặt mày nhăn nhó vì đau, miệng thì lầm bầm:
-Cái ngày gì mà xui xẻo giữ vậy trời, đi siêu thị thì không mua được gì mà lại bị thương nữa…huhuhu
-Nhưng …dù sao cũng cứu được một người, coi như là làm việc thiện đi…..Nó tự an ủi bản thân mình.
Nhìn lên đồng hồ, mới đây mà đã 8 giờ 30 rồi, nó tự dọn dẹp lại nhà của cho tươm tất sạch sẽ rồi đi ra siêu thị một lần nữa mua đồ ăn về rồi tự nấu bữa cơm trưa cho mình, sao khi ăn cơm xong nó lên phòng thư giản, nghe nhạc, đọc sách, lướt wep,xem tivi……………..và thế là một ngày chủ nhật cũng lặng lẽ trôi qua.
5 giờ chiều
Nó vừa tắm xong, đang loay hoay lau khô máy tóc thì nghe tiếng chuông cổng , ngó đầu ra nhìn thì nó đã nhìn thấy một người mà nó đang chờ đợi từ sáng tới giờ, nó cười thật tươi rồi chạy nhanh ra cổng mở cửa, cách cửa vừa mở đã đã có người lên tiếng:
-Bà xã có nhớ anh không?? Hào mỉm cười nhìn nó, một nụ cười mà nó muốn nhìn thấy suốt ngày hôm nay.
-Em nhớ anh đến phát điện luôn đó ! Nó nhào tới ôm lây Hào , tựa đầu vào ngực anh, cảm nhận hơi thở của cả 2 đang lan tỏa .Hào cũng đáp trả lại cái ôm đó, anh cũng nhớ nó đâu kém gì.
-Vừa xong công việc là anh đến đây liền đó, anh rất nhớ em. Hào vừa vuốt tóc nó vừa nói.
-Cánh tay của em bị sao vậy?? Hào hoảng hốt khi nhìn thấy cánh tay của đang băng bó của nó.
-À không sao đâu anh. Chuyện là sáng nay em đi ra siêu thị mua đồ rồi gặp một người phụ nữ đang gặp nguy hiểm, nên em lao tới giúp bà ấy nên bị chiếc xe quẹt vào …nhưng không có sao hết á, anh đừng lo.
-Uhm không sao thì tốt rồi, mai mốt em có giúp đỡ ai thì cũng phải nhớ nghĩ tới bản thân mình trước đã.Anh không muốn em gặp nguy hiểm đâu.
-Thôi em biết rồi, mình vào nhà đi em mỏi chân quá…..nó nủng nịu
Sao đó anh thì dắt xe vào, nó thì đóng cổng, 2 người vừa ngồi xuống so-pha đã tiếp tục màn ôm ấp mận nồng, nó ngồi lên đùi anh, đầu dựa vào bờ vai vũng chắc , một tay vòng ra sau ôm eo anh, tay kia thì vuốt nhẹ bờ ngực vạm vỡ ấy, một cảm giác thật ấp biết bao….còn Hào thì thích thú khi nó đang ngồi lên đùi mình như vậy, 2 tay ôm nó thật chật, chiếc mũi thì cọ nguậy lên máy tóc cảm nhận mùi hương ngọt ngào đây sức hút, miệng thì khẻ cười rồi thỏ thẻ vài từ: ANH….YÊU….EM…..
Nó nghe anh nói mà lòng cảm thấy hạnh phúc vô cùng , lúc này nó co cảm giác như vừa được ăn những viên kẹo ngọt, ngọt ngào vô cùng…..Nó im lặng rồi nhẹ nhàng ngước môi lên hôn lên má anh một nụ hôn thật sâu, tạo nên một cái CHỤttttttttt thật lớn . Làm cho mặt anh đỏ bừng lên.
-À quên nữa, anh có chuyện này muốn nói với em nè.
-Chuyện gì anh??? Nó ngước nhìn anh bằng ánh mắt tò mò.
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply