Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Nhìn thấy cái vẻ mặt của anh trên màn hình mà nó không thể nào ngưng cười được, cười một lúc nó mới chợt nhớ lại chuyện sáng nay anh đã thất hẹn với nó làm cho nó bỏ lỡ bộ phim mà mình yêu thích nhất nên nghiêm mặt bắt máy nhưng không nói câu nào.
Hào vui mừng khi nó đã chịu bắt máy, nhưng lại thấy nó im lặng đến lạ thường, anh vẫn chờ đợi tiếng alo từ nó không gian của 2 người lúc này lọt vào tình trạng tỉnh lặng đến vô cùng.
1 giây
5 giây
10giây
15 giây
………….
-Bà……. xã…… ơi …..bà ……xã…..Hào xuống nước trước.
-Nó im lặng.
-Bà…xã….yêu…của…….anh……..ơi
-Nó im lặng (miệng bắt đầu mỉm cười)
-Sao em không lên tiếng vậy bà xã???? Đừng giận anh nữa mà…………..
-Nó im lặng ( đã bắt đầu mềm lòng)
-Bà xã ơi em lên tiếng đi mà, anh đang đứng trước cổng nhà nè, muỗi chích quá chừng, ra mở cửa cho anh đi. Hào lại tiếp tục màn nhỏng nhẻo của mình ( 25 tuổi rồi mà như con nít vậy)
Nó nghe anh nói vậy nên mới hé màn cửa sổ nhìn ra ngoài, đúng là anh đang đứng trước cửa cổng nhà nó, thấy vậy nó mới chịu lên tiếng:
-Khuya rồi sao không ở nhà ngủ đi? Tới đây làm gì??? Giọng nó lạnh lùng.
-Thì anh tới xin lỗi bà xã của anh mà, hôm nay anh thực sự rất rất rất bận, sáng sớm anh đã phải chạy tới chi nhánh, rồi lo giải quyết chuyện nội bộ, sau đó lại đi kí hợp đồng mua xe, khi về lại giải quyết hồ sơ của khách hàng, đến tối lại kiểm tra máy móc, đã vậy còn phải hướng dẫn nhân viên kiểm tra linh kiện nữa chứ, đến giờ mà vẫn chưa có gì trong bụng nè, anh mệt muốn xỉu luôn á, vừa xong việc là anh chạy tới chỗ em liền nè, chứ có thời gian đâu……..đừng có giận anh nha bà……xã…….Hào nói một loạt cho nó nghe toàn bộ hoạt động của mình hôm nay, hi vọng nó sẽ tha thứ cho mình.
-Mệt thì về nhà nghĩ đi, ở đây làm gì?????????? Nó vẫn tỏ vẻ lạnh lùng nhưng trong lòng thì lại rất thương cho sự vất vả của anh.
-Không…anh không chịu……..anh muốn ngủ với bà xã của anh hà, ra mở cửa cho anh đi mà…anh thực sự rất mệt……anh chịu hết nỗi rồi bà xã ơi….anh…..anh…………Đang nói bổng nhiên Hào ngã quỵ xuống đường, chiếc điện thoại trên tay cũng đã rơi theo, hình như anh đã ngất do quá kiệt sức và mệt mỏi (Nhưng thật ra là giả vờ ngất thôi, chứ làm gì có chuyện người khỏe như Hào mà lại ngất chứ, anh muốn thử lòng nó, anh thừa biết bản chất của con người nó là một con người rất tốt bụng,
mặt dù bên ngoài tỏ vẻ lạnh lùng vậy thôi nhưng bên trong lại rất lo lắng cho anh, thế nên anh quyết định thử một phen giả vờ ngất)
Lúc này nó ở trong nhà, đang nghe anh nói thì bổng nhiên anh im lặng đến lạ thường, trong lòng lo lắng nó hé màn ra một lần nữa để xem anh thế nào, nó chợt thoát tim khi thấy anh đang nằm bất động dưới đường, không do dự nó chạy nhanh xuống xem anh có sao không????? Nó rất lo lắng cho anh, nếu anh mà sảy ra chuyện gì thì nó sẽ ân hận suốt đời.
-Anh Hào…..Anh Hào..anh làm sao vậy ?????? Anh mau tỉnh lại đi, anh đừng làm em sợ mà. Vừa mở cửa cổng thì nó đã chạy thẳng tới chỗ anh đang nằm dưới đât, ngồi quỵ xuống bên cạnh anh, 2 tay thật mạnh đỡ đầu anh vào trong lòng, nó sợ hãi khi thấy mắt anh nhắm nghiềng, miệng thì há hốc, còn bàn tay thì cứng đơ, ……lo sợ nó lại càng lo sợ hơn nữa ( Cường nhà ta đúng là ngây thơ quá đi, nó đâu biết rằng mắt nhắm nghiềng là anh dang giả bộ, miệng há hốc là đang chờ sẳn nụ hôn hô hấp nhân tạo từ nó, còn bàn tay cứng đơ là đang chờ đợi tình thế mà hành động tấn công, lúc này nó chính thức sập bẩy ^^)
-Anh Hào, anh đừng làm em sợ mà, anh mau tỉnh dậy đi, nó nói trong khi 2 hàng nước mắt đang thi nhau tuôn trào làm cho gương mặt anh ướt đẩm.
-Em xin lỗi, …..lỗi tại em …..em không nên cứng đầu như vậy…là do em…..anh tỉnh lại đi mà…..em sẽ không giận anh nữa đâu……anh tỉnh lại đi…..anh Hào………..Nó khóc thật lớn, vừa khóc vừa áp sát mặt anh vào ngực mình. Bổng nhiên nó cảm thấy hình như không còn nghe thấy hơi thở của anh nữa, nó liền buôn anh ra, mặt nó lúc này tái mét vì quá hoảng sợ.
-Đừng làm cho em sợ nha anh……nó vừa nói vừa đặt anh xuống, 2 tay đặt vào ngực anh để kích thích nhịp tim.
-1
-2
-3
-4
-5
-6
-7
-8
-Đặt ngón tay vào mũi anh, anh vẫn chưa thở lại, mặt nó lúc này không còn một chút máu, nó định gọi xe cấp cứu đến nhưng nó sợ khi xe cấp cứu đến nới thì đã quá muộn nên nó quyết định thực hành bài tập sơ cứu mà mình đã từng học ( Đúng là ngốc có khác )
-1
-2
-3
-4
-5
-6
-7
-8
Anh vẫn chưa thở , lúc này nỗi lo sợ lại càng chất chồng, và thế là nó dùng biện pháp sơ cứu cuối cùng, ‘’hô hấp nhân tạo’’. Nó hít một hơi thật sâu rồi dùng tay mở miệng anh ra ( nảy giờ miệng đã mở sản rồi)
,sau đó nó áp sát môi mình lên môi anh và thổi vào, thấy anh vẫn không thay đổi gì nó vẫn típ tục buôn ra hít một hơi thật sâu rồi áp sat miệng anh thổi tiếp, trong lúc nó đang thổi thì có một bàn tay đã quấn lấy lưng nó, kéo sát nó vào người mình, bất giác nó vội buôn anh ra thì mắt anh đã mở ra từ lúc nào , miệng thì cười một nụ cười mãn nguyện.
-Anh…anh dám lừa em……
Nó tức dậy bỏ anh ra vội đứng dậy, nhưng chưa kịp đúng thì Hào đã bật ngồi dậy và ôm nó vào trong lòng, nó cố chấp dùng dằn đẩy anh ra, nhưng với sức yếu đuối của nó thì làm sao có thể chống lại sức mạnh ‘’lực sĩ’’của Hào chứ, anh ôm nó vào lòng thật chật khiến cho nó không thể chống cự được nữa.
-Hức….hức………..hức……..anh dám lừa em……hức ….hức……anh ác lắm, anh ác lắm….hức…hức………Nó vừa khóc vừa nói, còn tay thì đấm mạnh vào ngực anh khiến anh đau điến người.
Còn Hào thì vẫn im lặng ôm chặt lấy nó, mặc cho nó đấm vào ngực mình, mặc cho anh kiệt sức vì mệt mỏi, chỉ cần anh có nó là anh được ấm áp và xua tan đi mọi buồn phiền và vất vả trong ngày.
-Hức…hức…….anh có biết là em sợ lắm không hả? ..cái đồ độc ác…độc ác….độc ác……độc ác……….Mỗi chữ độc ác kèm theo là một tiếng nấc nghẹn ngào và một cú đấm vào ngực anh.
-Anh xin lỗi…..Đến lúc này Hào mới chịu lên tiếng.Anh nói tiếp:
-Anh không làm vậy thì làm sao anh biết được có người đang rất quan tâm anh? Anh không giả vờ ngất thì làm sao biết có người đang rất lo lắng cho anh?????? Anh không giả vờ nín thở thì làm sao anh biết được có người đang hốt hoảng vì sợ mất anh chứ????????????????????
Lúc này nó mới chịu nín khóc, 2 tay không đấm nữa mà vòng qua ôm anh , nhẹ nhàng dùng đôi bàn tay vuốt lưng anh, nép vào lòng anh như một chú mèo con vô cùng đáng yêu, còn miệng thì nói đủ để anh nghe: ‘’cái đồ đáng ghét’’.
-Nè ..bà xã…cấm ghét anh nha……lúc nảy em nói những gì anh đã nghe hết rồi , em hứa cái gì anh cũng đã nghe hết rồi nha, lời đã nói ra thì không bao giờ rút lại được……..haha…….
-Hứ…..có mình anh nghe à…có ai làm chứng đâu chứ?? Nó nủng nịu
-Có, nhìu lắm đó, ở trên thì có Ông Trời làm chứng nà, ở dưới thì có đất làm chứng nè, còn ở giữa thì có chú SH của anh làm chứng nữa, em hết chối rồi nhé..Hào vừa cười vừa đùa.
-Đúng là cái đồ trẻ con. Nó vừa nói vừa áp sát mặt vào ngực anh.
Lúc này Hào buôn cánh tay trái ra loàng xuống dưới đôi chân nó, còn cách tay phải thì nâng phần lưng của nó lên và bế nó vào trong nhà, anh chỉ vội dùng chân đóng cách cửa lại mà không kịp dắt chiếc xe vào nhà, bỏ chú SH tội nghiệp ở bên ngoài, nếu trong trường hợp này chiếc SH biết nói thì chắc chắn nó sẽ nói là: ‘’2 người này sến như 2 con hến’’ Cũng may con hẻm của nó là con hẻm an ninh, có đèn đường sáng trưng, với lại lúc tới đây Hào đã bật nút chống trộm cho chiếc xe rồi nên không sợ mất mát gì cả, bây giờ anh chỉ lo đến nó mà thôi.
Anh bế nó vào trong nhà, nhẹ nhàng từng bước đi lên cầu thang , tiến vào trong phòng rồi đặt nó xuống chiếc giường, sau đó anh chồm người hôn lên môi nó một nụ hôn thật sâu, rồi cả cơ thể của anh đã định vị sẳn trên cơ thể bé nhỏ của nó, đôi môi Hào lúc này di chuyển khắp nơi trên cơ thể của nó, anh hôn môi, hôn cằm, từ từ đi xuống vùng cổ, ngực và cắn nhẹ vành tai của nó, sau đó anh nhẹ nhàng cởi nút chiếc áo sơ mi của mình ra, 1 nút, 2 nút, 3 nút……
Ọt….ọt……ọt………
Cả 2 khựng lại vì cái bụng của anh sôi lên vì quá đói.
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply