Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Tối nay anh sẽ chở em về nhà để ra mắt mẹ, em đồng ý chứ???
-HẢ?????? Nó há mồm trợn mắt tỏ vẻ ngạc nhiên
-Em sao vậy? Em không thích à?? Hào nghiêm mặt hỏi nó
-Dạ ….không, nhưng ….như vậy có nhanh quá không anh??…Nó nói ngập ngừng.
-Chuyện đó em không cần phải lo đâu, anh đã nói cho mẹ biết hết rồi , mẹ cũng ủng hộ chúng ta, em đừng sợ.Hào ôm nó vào lòng rồi xoa đầu nó nhè nhẹ ….
-Sao em không nói gì??? Em không đồng ý hả?? Hào thấy nó im lặng nên anh hỏi tiếp.
-Sao lại không chứ…đương nhiên là em đồng ý rồi.
Nó trả lời cho anh cảm thấy yên lòng rồi tựa đầu vào ngực anh, nhưng không ai biết phía sau câu trả lời đó lại là một sắc mặt không chút biểu cảm….
Suốt buổi chiều hôm đó nó cảm thấy lo lắng vô cùng , không biết mẹ của Hào là một người như thế nào nữa, liệu nó có thể làm vừa lòng bà không đây?????? Nó thật sự rất lo lắng.
Đây là lần thứ 2 mà nó lo lắng như thế này, hơn 2 năm trước lúc Vũ nói sẽ đưa nó về ra mắt lòng nó lại có cảm giác bâng khuâng tột cùng, nó không biết mọi việc rồi sẽ sảy ra như thế nào đây?? Nhưng cuối cùng thì đâu cũng vào đó, nó rất vui khi được ba mẹ Vũ và cô em gái của anh tiếp đón một cách nồng nhiệt ,tất cả điều cười vui chào đón nó như một thành viên chính trong gia đình vậy, nó hạnh phúc lắm, nó không ngờ rằng mọi người lại thông cảm và ủng hộ cho tình cảm của nó và Vũ như vậy, thứ tình cảm mà nó chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ được toàn vẹn như ý muốn, nhưng trái với suy nghĩ đó lại là một niềm vui không tả siết…mọi người đã thấu hiểu và chấp nhận , dù là yêu con trai hay yêu con gái đi chăng nữa thì không hề quan trọng, quan trọng nhất là 2 người sống với nhau có hạnh phúc hay không mà thôi……………
Nhưng tất cả cũng chỉ là quá khứ mà thôi, bây giờ nó lại một lần nữa đối mặt với thử thách khó khăn nữa rồi.
Có lần Hào tâm sự với nó , ba anh đã mất trong khi anh còn đang trong bụng mẹ, và thế là cuộc sống của anh luôn luôn được mẹ bao bọc và che chở, bà luôn dành tình yêu thương đặc biệt và sâu sắc nhất dành tặng cho đứa con trai của mình, đối với cảm nhận của riêng Hào thì bà vừa đóng vai trò là một người mẹ và vừa đóng vai trò là một người cha.Bà luôn thấu hiểu tâm tư và tình cảm của con trai mình , khi bà phát hiện ra còn trai mình là người đồng tính, không những bà không la mắn hay trách phạt gì mà ngược lại bà còn lên tiếng ủng hộ con, đối với bà thì hạnh phúc của đứa con trai là quan trọng nhất, bà không quá quan tâm đến những tư tưởng phong kiến xưa , quan trọng nhất vẫn là niềm vui của đứa con trai mà bà đã nuôi nấng trong mấy chục năm qua.
….Nghĩ đến đây nó cảm thấy càng lo lắng hơn, bà ấy thương Hào như vậy chắc đứa con dâu mà bà lựa chọn chắc phải đòi hỏi nhiều việc khắc khe lắm đây !!!!!!! Nó nhìn lại mình thì chẳng được tích sự gì, năm nay chỉ mới học 12, không có bằng cấp gì, lại không làm ra tiền, nấu ăn thì chỉ được vài ba món tạm bợ, việc nhà thì cũng chẳng giỏi gian gì cho lắm……càng nghĩ nó càng thấy lo hơn…..
Ngước nhìn lên đồng hồ thì bây giờ đã được 7 giờ rồi, Hào nói đúng 8 giờ anh sẽ đến đón nó mà bây giờ nó chưa chuẩn bị gì cả, vẫn đang ngồi một chỗ suy nghĩ đột nhiên đôi mắt nó sáng rực lên, chắc đã nghĩ ra một điều gì đó rồi nhanh chóng chạy lên phòng lấy cái điện thoại bấm số.
-Alo. Giọng nhỏ Hà từ đầu dây bên kia.
-Hà, mày phải giúp tao
-Có chuyện gì vậy??????????
-Bữa nay anh hào chở tao về nhà ra mắt mẹ, bây giờ tao phải chuẩn bị những gì đây?
-HẢ????? SAO NHANH VẬY?? Nhỏ hà tỏ vẻ ngạc nhiên khi 2 người quen nhau chưa đầy một tháng mà đã ra mắt người nhà.
-Bởi vậy tao mới nói, bây giờ tao phải làm gì đây?? Tao lỡ nhận lời rồi, 1 tiếng nữa anh Hào tới rước.Nó nói mà như khóc.
-Há…há……..há……..há……Tao nghi chắc với cái đà này vài bữa nữa tao sẽ được đi ăn đám cưới quá
-Thôi làm ơn đi , bây giờ không phải lúc đùa đâu, mày mau nghĩ cách giúp tao đi.
-Thôi được rồi, để tao trợ giúp cho, khi đã mới về ra mắt thì phải cố gắng tạo ấn tượng tốt cho người lớn, biết chưa???
-Là sao, nói rõ ràng hơn coi…….
………………………
-Ờ……………..
………………
-Ờ…ờ…………..
……………………
…………………….
…………………………..
-Ờ…ờ…..ờ……
……………….
-Ờ…….ờ…………………
…………….
-Ờ……….
………………………………….
-Ờ.
-Được chưa???????
-Ukm tao biết rồi, cảm ơn mày nha
-Nhớ lời tao dặn đó, chúc mày thành công nha. Bye
-Bye
Vừa ngắt máy, nó ghi nhớ rõ từng lời mà nhỏ Hà dặn rồi chạy tới tủ đồ chọn cho mình một cái áo thật đẹp, nhưng áo của nó toàn là áo thun thời trang, mà nhỏ Hà bảo nó phải mặc áo sơ mi cho lịch sự…..áo thun thì nhiều vô số kể, còn áo sơ mi thì chỉ đếm được bằng đầu ngón tay mà thôi, thế là nó gom hết mấy cái áo sơ mi trong tủ ra và bắt đầu việc lựa chọn, trước mặt của nó hiện tại là 5 cái áo sơ mi.
-Cái này….sọc carô………….không được
-Cái này, màu trắng sữa…… không được
-Cái này……………….màu mè quá……….không được
-Cái này………..sọc đen trắng, giống ngựa vằn quá…….không được
-Cài này…………………….Đ….Ư……Ợ……C…………
Quyết định cuối cùng của nó chính là chiếc áo sơ mi màu xanh dương đơn giản, không quá màu mè, không kiểu cọ ,không quá phô trương, chỉ đơn giản là một màu xanh nhẹ nhàng dể chịu, đó cũng là màu xanh hi vọng, hi vọng cho mọi thứ trở nên tốt đẹp và suôn sẻ hơn. Tiếp tục nó chọn cho mình một chiếc quần jean vừa vặn với chiều cao khiên tốn 1m69 của nó, cuối cùng nó chọn cho mình một đôi giày thể thao màu nâu nhạt mang đôi giày này vào nó được tăng them 3cm, sướng quá đi.Thế là xong , việc bây giờ là chỉ cần ngồi chờ đợi ông xã tới rước mà thôi.
Đúng như lời đã hẹn trước, đúng 8 giờ Hào đã có mặt tại nhà nó, anh tiến đến cánh cửa cổng, tay vừa chạm vào nút chuông chưa kịp bấm thì cánh cửa bên trong ngôi nhà bậc mở. Nảy giờ nó đã ngồi trong nhà đợi anh rất lâu, vừa nghe tiếng xe của anh nó bước ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở thì một luồng sáng tỏa ra sáng hực cả một vùng sân cỏ , xuất hiện trong mắt anh bây giờ là một bóng dáng hoàn toàn khác, , một bóng dáng vô cùng thanh nhã, lịch sự nhưng lại vô cùng đáng yêu , một thân hình nho nhỏ, một nụ cười bẻn lẽn , một đôi mắt long lanh trong sáng tựa như một thiên thần nhỏ….
Thiên thần ấy bước tới, những bước chân lặng lẽ bước xuống những bậc thềm nhưng không phát ra bất kì tiếng động nào, rồi dần dần tiến về phía anh, khoảng cách lúc này của 2 người chỉ còn cách nhau bởi một cách cửa sắt, anh nhìn nó,nó nhìn anh, và rồi cánh của sắt ấy cũng được bàn tay bé nhỏ ấy mở ra, Hào chợt đúng hình trong vài giây, rồi anh nhìn chằm chằm vào nó, từ trên xuống dưới tất cả điều đươc lọt vào điểm vàng của đôi mắt anh, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nó với một phong cách như vậy, trái ngược với những chiếc áo thun và quần ka-ki thời trang hằng ngày, thay vào đó là hình ảnh chững chạc và vô cùng đáng yêu. Hào nói thầm trong lòng:’’Nhóc à nhóc,nếu như em là một same thì em sẽ làm cho hàng triệu cậu uke ngây ngất vì em đó, còn bây giờ thì em đang khiến cho anh phải ngây ngấy nè’’
-Anh? Làm gì mà nhìn em giữ vậy??? Câu hỏi của nó làm anh thức tỉnh.
-À không, tại anh thấy hôm nay em khác hẳng hằng ngày thôi.
-Khác là sao??? Không đẹp à??? Nó hỏi với sắc mặt lo lắng.
-Không, đương nhiên là đẹp rồi, bà xã anh là số 1 mà.
-Xí, xạo quá đi ha. Thôi mình đi, cũng trể rồi.
Chiếc xe lại tiếp tục nhiệm vụ lăn bánh trên con phố, con phố của đêm hôm nay đầy màu sắc của những ánh đèn màu, dòng người đong đức như bầy kiến, còn thời tiết thì vô cùng lạnh lẽo, thế nhưng Hào lại không thấy lạnh chút nào bởi phía sau lưng anh đã có một vòng tay ấm ôm anh thật chật từ phía sau làm cho lòng anh cảm thấy ấm áp vô cùng.
Sau 15 phút lăn bánh, chiếc xe cũng đã dừng lại tại một căn biệt thự cao cấp, vừa tới nơi Hào đã lấy ra một chiếc điều khiển và nhấn nút, lập tức cách cửa cổng ấy tự động mở ra, chiếc xe dần dần tiến vào khoảng sân rộng lớn của ngôi biệt thự, hiện ra trước mắt nó là một vẽ đẹp tráng lệ vô cùng, ngôi biệt thự được xây dựng theo phong cách rất hiện đại ,vừa nhìn đã thấy được sự cao quý của nó, ở mỗi cách cửa phòng trên tầng lầu đều có một khoảng ban công rộng để hóng gió, kèm theo trên lang cang được làm bằng lớp kính trong suốt ấy là những giàn hoa giấy đỏ rực tạo cảm giác dể chịu vô cùng. Ở phía chính diện của ngôi biệt thự, tại đại sảnh được đặt 2 ngọn đen 2 bên tạo nên một cảm giác vô cùng huyền bí.
Chiếc xe vừa dừng Hào đã nắm tay nó và tiến vào bên trong ngôi biệt thự , nó cảm thấy đôi chân mình như rả rời khi phải bước lên những bậc thềm cao vời vợi, tiến vào bên trong, một cảm giác vô cùng lạnh lẽo và hiu hắt, bên trong vắng vẻ vô cùng, chỉ thấp thoáng bóng dáng của người giúp việc. Vừa thấy nó và Hào, cô Kim( người giúp việc ) vô cùng mừng rỡ rồi chào 2 người,nó cũng lễ phép chào lại. Sau đó bà ấy lên lên phòng gọi mẹ của Hào xuống, còn anh và nó thì lại phòng khách chờ đợi.Vừa ngồi xuống ghế nó đã bắt đầu cảm thấy ớn lạnh xương sống, 2 chân khép lại, đôi tay run rẩy căng thẳng vô cùng, bổng nhiên có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên tay nó và xoa dịu.
-Em đừng căng thẳng quá, có anh đây mà! Hào nói với giọng điệu diệu dàng làm cho nó cảm thấy yên lòng một phần.
Trên cầu thang lúc này một người phụ nữ bước xuống:
-Con về rồi đó à!
‘’Giọng nói này’’ Nó thầm nghĩ sao mà quen quá nhỉ, dường như nó đã nghe được ở đâu thì phải??????? Do chiếc cầu thang được đặt khuất phía sau phòng khách nên nó không thể nhìn thấy được gương mặt của người phụ nữ ấy mà chỉ nghe được giọng nói quen quen khiến cho nó vô cùng tò mò.
Vừa bước xuống cầu thang, người phụ nữa ấy xoay người đi về phía phòng khách nóng lòng muốn xem mặt con dâu của mình.
-Thưa mẹ ! đây là Cường, người yêu của con. Thấy bà Hào lên tiếng trước.
Vừa nhìn thấy nó, mẹ của Hào tỏ ta ngạc nhiên vô cùng, còn nó thì mở to mắt không nói nên lời, rồi 2 người cùng đồng thanh:
-Là con sao / Là cô sao???????????????
-Hai người quen biết nhau à? Hào ngạc nhiên quay sang nhìn nó rồi nhìn mẹ mình.
-Thật không ngờ! đúng là trái đất này tròn thật , không ngờ người cứu mạng mẹ lại chính là con dâu của mẹ. Bà vừa nói vừa cười tươi rồi ngồi xuống.
Sao đó bà thuật lại sự việc diễn ra vào sáng nay, Hào cảm thấy rất tự hào về vợ của mình, còn mẹ anh thì tỏ vẻ vô cùng hài lòng trước nàng dâu mà anh đã chọn, còn nó thì khỏi phải nói, vui như được ăn kẹo, cuối cùng thì cũng đã vượt qua thứ thách của lần này rồi.
Xong rồi cả 3 cùng đến bàn ăn cơm, sáng nay bà đã đi siêu thị mua đồ và tự tay làm những món ăn thật ngon để tiếp đãi ‘’chàng dâu’’ tương lai của mình , lúc đầu bà có hơi tò mò vì người mà con trai mình chọn không biêt là người như thế nào nhưng khi bà gặp được nó thì bà cảm thấy vô cùng ưng ý đứa con dâu này, ngay từ lần đầu tiên gặp được nó thì bà đã cảm nhận được nó là một con người tốt, nhưng không ngờ rằng nó lại là người mà con trai mình đã chọn, bà thầm nghĩ trong lòng’’ Con trai của mẹ đúng là thật khéo nhìn người’’
-Cường, con thấy những món ăn này như thế nào? Có vừa miệng không? Mẹ Hào vui vẻ hỏi nó.
-Dạ ngon lắm ạ, thật sự những món ăn này con rất thích.Nó lễ phép trả lời.
Lúc ăn cơm nó gắp một miến thịt thật ngon rồi cho vào chén của mẹ Hào làm cho bà cảm thấy rất vui vì hành động thân mật của nó, bà cảm thấy nó thật sự chu đáo và cởi mở trước người lớn ( cái này không phải là chu đáo hay cởi mở gì đâu mà là làm theo lời dặn của nhỏ Hà thôi ^^)
-Ganh tị quá đi em gắp cho mẹ mà không gắp cho anh ha! Không chịu đâu. Hào nói với nó bằng một giọng nủng nịu đáng yêu vui cùng.
-Ý..em quên nưa….cái này cho anh nè. Vừa nói nó vừa gắp một miếng thịt đút cho Hào ăn, nhìn cả 2 tình tứ vô cùng.
Bữa cơm gia đình trở nên vui tươi hẳn với sự xuất hiện của nó, tạo nên những tiếng cười rộn rã của Hào ánh mắt hài lòng của mẹ anh và cả gương mặt tươi tắn của nó nữa.Cả 3 người mang 3 tâm trang khác nhau, nó thì cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi có được một người mẹ chồng tốt bụng lại dễ tính như , Hào thì cười tươi suốt buổi khi vợ của mình được lòng mẹ như vậy.Còn mẹ hào thì là người vui nhất, đã lâu lắm rồi bà không nhìn thấy con trai của mình cười nhiều như vậy, nhìn thấy nó và Hào hạnh phúc bên nhau bà cũng yên lòng, cuối cùng con trai của bà cũng đã tìm được hạnh phúc đích thực của mình, nhìn vào mắt Hào bà nhận thấy được Hào yêu nó rất nhiều.
Bữa ăn tối vui vẽ đã kết thúc, nó phụ cô Kim rữa bát đĩa, lúc đầu thì cô Kim rất ngại không chịu cho nó giúp nhưng với tính cách dể thương và nhiệt tình của nó cô Kim cũng đã đồng ý để nó phụ giúp ( Cường nhà ta dữ thiệt, lấy lòng người giúp việc luôn ^^)
Sao khi rữa bát xong nó và Hào tạm biệt mẹ anh rồi về vì lúc này cũng đã hơn 9 giờ rồi.
Trên con đường về:
-Hôm nay anh vui lắm, cảm ơn bà xã.
-Sao lại cảm ơn em???????
-Vì em đã cứu mẹ anh, vì em đã đồng ý đến ra mắt mẹ và vì em đã chọn anh. Hào vưa nói vừa cười nhẹ.
-Anh ngốc quá đi.Vừa nói nó vừa chồm người về phía trước hôn vào má Hào rồi ôm anh thật chật.
Nó chợt nhớ ra điều gì đó nên hỏi Hào:
-Anh nè, lúc nảy em khi em phụ cô Kim rữa bát anh và mẹ ở ngoài phòng khách nói gì em vậy?????
-Sao em biết anh và mẹ nói về em. Hào cười tủm tỉm
-Thì trong lúc rữa em vô tình quay người ra thì thấy mẹ anh nhìn em cười rồi nói gì với anh nên em hỏi thôi.
-Ừ đúng rồi, lúc đó mẹ anh hỏi về chuyện gia đình em.
-Hỏi về gia đình sao??? Rồi anh trả lời như thế nào????
-Thì có sao anh nói vậy. Anh nói là em đã sống một mình từ năm học lớp 9, ba và em em thì đang sống và lập nghiệp tại Hàn Quốc, do em không muốn xa quê nên không đi cùng, rồi sống một cuộc sống tự lập nhờ vào số tiền mà ba mẹ em gởi về hằng tháng và sự giúp đỡ của mấy người cô chú ở gần nhà. Thế thôi
-Ờ chỉ có vậy thôi hả anh?? Cô còn hỏi gì em nữa không?????
-Còn, mẹ anh còn nói 1 câu. Hào cười điểu
-Câu gì????????
-Anh không nói!!!!!
-Nói đi mà…………………
-Không nói !!!!!!!
-Nói đi mà ông xã………….
-Không….
-Không nói em giận anh luôn…………
-Được rồi anh nói. Mẹ anh còn nói là : Con đúng là khéo chọn, mẹ rất ưng ý đứa con dâu này, quả là ‘’chàng dâu tuyệt vời’’
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply