Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 14: TÌNH ĐỊCH
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Tối hôm nay nó vẫn đi làm như mọi ngày, nhưng có một thông báo bất ngờ là nó và nhóc Quy sẽ được về sớm 30 phút.
Đồng hồ lúc này là 8 giờ 30, nhóc Quy thì đã về nhà , nó thấy vẫn còn sớm nên ghé qua nhà nhỏ Hà chơi, tuy nói là ghé chơi vậy thôi nhưng mục đích chính của nó vẫn là thích thú với cái ban công rộng thường thược mát mẻ của nhà nhỏ……..
-Ê Cường, theo tao thấy hình như mầy với thằng thái có vấn đề thì phải?
-Vấn đề gì mậy?
-Tại tao thấy lạ lắm, sao tự nhiên lại đổi cách xưng hô với Thái?? Lại còn xưng hô theo kiểu ngọt sớt nữa chứ.
Nhỏ Hà nghi ngờ là cũng đúng thôi, trước giờ nó dị ứng cái tên này, lúc nào cũng cách xa 3 mét vậy mà tự nhiên hôm nay đùng đùng lại kêu bằng anh-em ,đã vậy còn nói chuyện với hắn nhiều đến mức làm cho thầy phải phạt quỳ gối nữa chứ.
-Hahahaha…..tao quên kể với mày nữa, thật ra là tối hôm thứ 7 á, lúc đó tao đang đi trên con đường nguy hiểm mà lại không biết , không ngờ tao gặp được hắn nên tao đành nhờ hắn chở về……vậy mà hắn đã đặt điều kiện với tao, bắt tao phải gọi bằng an hem,….đúng là mệt ghê…..Kể rành mạch toàn bộ cho nhỏ Hà nghe, tuy nhiên nó vẫn không quên lượt bỏ một số chi tiết như đi chơi trong công viên và những câu hỏi khó trả lời của hắn.
-Ồ….thế à…..
-Ủa..mà mày với anh Minh dạo này sao rồi?
-Thì vẫn như ngày đầu mới quen thôi, mà có điều ít đi chơi như mọi khi vì ảnh đi học về lại phải phụ giúp gia đình trông coi cửa hàng sách nữa nên chỉ đi chơi được 2-3 lần một tuần thôi.
-Vậy cũng được rồi, mày còn đòi hỏi gì nữa….
-Được gì mà được?? tao muốn được như mày với anh Hào cơ, 2 người thật là hạnh phúc, với lại ảnh rất yêu thương mày, lúc nào cũng cưng chìu mày hết mực còn gì bằng nữa……huống hồ chi ảnh là chủ của mấy chi nhánh xe gắn máy, sau này mày khỏi học khỏi làm cũng có chỗ nương tựa mà sống………..
-Thì ảnh cũng rất tốt với tao, đôi lúc nhìn ảnh cứ như một đứa con nít vậy, đáng yêu lắm….hihi
-Điều đó là đương nhiên rồi, tao thấy anh Hào tốt hơn anh Vũ gấp trăm lần.
Vũ……….nhỏ Hà vừa nhắc đến chữ Vũ thì nó mới sựt nhớ, chuyện về món quà sinh nhật của Vũ nó vẫn chưa kể cho Hà nghe, nó nghĩ tốt nhất bây giờ là nên tâm sự với nhỏ Hà để tìm cách giải quyết hợp lý.
-Hà nè…mày có tin rằng bây giờ anh Vũ vẫn đang còn sống không?????Gương mặt nó lúc này trở nên nghiêm tục nhìn nhỏ Hà
-Nữa…khùng nữa……Nhỏ Hà ngắt nhéo nó túi bụi
-Bây-giờ-anh-Vũ-vẫn-đang còn-sống…………Nó nhấn mạnh từ chữ cho nhỏ Hà nghe.
-Tại sao mày lại dám khẳng định như vậy? Nhỏ tỏ vẻ nghi vấn.
Lúc này đứng trước mặt nó, nó từ từ kể lại cho nhỏ nghe toàn bộ câu chuyện về món quà lạ mà nó nhận được,…..Nghe xong câu chuyện ấy nhỏ hà không thể thoát khỏi vẻ ngạc nhiên, bây giờ nhỏ đã tin rằng Vũ vẫn còn sống, nhưng có một số câu hỏi mà nhỏ đã tự đặt ra, đó là Vũ đang ở đâu? Bao giờ Vũ mới chịu xuất hiện? Tại sao Vũ lại giả chết ???????…………….và vẫn còn có một điều mà nhỏ phải quan tâm hơn đó là hạnh phúc của Hào và thằng bạn thân của mình sắp bị đe dọa.
Bước ra từ nhà nhỏ Hà, nó không ngừng suy nghĩ về mối quan hệ giữa nó và anh, không biết mọi thứ rồi sẽ ra sau đây? Còn khi Vũ quay trở về thì nó sẽ phải đối mặt với Vũ như thế nào đây? Còn anh nữa, chắc chắn anh sẽ rất đau khổ? Liệu nụ cười có còn trên môi anh như lúc này nữa hay không?…….Nhưng dù sao đi nữa thì nó vẫn yêu Hào ,vẫn tin vào một tương lai tươi sáng và một tình yêu nó dành cho anh, …còn Vũ thì đã là quá khứ……anh đã đánh mất đi lòng tin và tinh yêu mà nó dành cho anh……anh bỏ mặt nó trong suốt hơn 2 năm qua, để nó sống trong nỗi cô đơn và hiu quạnh, giờ anh quay lại có còn quá muộn hay không?
Về đến nhà, nó vào phòng rồi ngồi ôm gối tại một góc tường, dường như tình yêu của nó vào ngay lúc này đã chính thức đi vào chặn đường bế tắt, nó phải làm sao, làm sao đây chứ???……Ngước mặt lên nhìn lọ hoa hồng trắng được đặt trên bàn, những bông hoa hồng tinh khiết vẫn còn đang tỏa hương thơm ngây ngất, vẫn còn nguyên vẹn, nhưng tình yêu của nó thì không như thế, tình yêu của nó bây giờ đã dành riêng cho hoa hồng đỏ, tình yêu chỉ dành riêng cho Hào mà thôi, lúc này nó hỉu rỏ rằng bản thân không thể nào bỏ rơi Hào được…..nhưng…..nó lại đủ hiểu bản chất của Vũ, một con người rất chung tình nhưng lại rất cương quyết, 1 khi Vũ đã yêu ai rồi thì không bao giờ anh sẽ bỏ cuộc…..
RENG….RENG………..
-Là tiếng chuông điện thoại bàn. Bình thường thì không có ai gọi đến số bàn nhà nó, chỉ thỉnh thoảng một vài người gọi đến hỏi thăm cha mẹ nó thôi, không suy ngẫm lâu, nó chạy xuống nhà nghe máy.
-Alo
-Là mẹ đây
-Mẹ…….sao hôm nay mẹ lại gọi số máy bàn cho con? Sao mẹ không gọi số di động của con á.
-Thì cha của mày muốn mẹ gọi thử xem con có ở nhà hay không, hay là đi đâu chơi nữa rồi.
-Mẹ này, mẹ yên tâm đi, con của mẹ ngoan lắm, …ủa mà mẹ gọi cho con có chuyện gì không mẹ?
-Tại vì lâu quá không gọi cho con nên mẹ muốn gọi hỏi thăm nhà cửa và chuyện học hành của con thôi.
-Mẹ yên tâm đi, nhà cửa thì mỗi ngày con điều dọc dẹp sạch sẽ, còn việc học tập thì cũng khá ổn định, năm nay là năm con sẽ thi tốt nghiệp nên rất bận rộn, nhưng con cũng sẽ cố gắng ….
-Cường à…mẹ nghĩ con không cần phải thi tốt nghiệp đâu
-SAO? mẹ nói gì con không hiểu????
-Vì cha và mẹ đã quyết định sẽ đón con về bên đây để sinh sống, sang đây ba mẹ sẽ cho con tiếp tục đi học, với lại chương trình học ở bên đây cũng tốt hơn ở Việt Nam….Mẹ vừa mới mở một shop hoa, khi sang đây đây con sẽ vừa học vừa quản lý shop hoa cho mẹ.
-Mẹ….nhưng mà con……Nghe bà nói thật sự nó rất bang hoàng, nó không ngờ bà lại có quyết định đột ngột như vậy.
-Cha và mẹ sẽ cho con thời gian một tuần để chuẩn bị đồ đạc, sau một tuần mẹ muốn con có mặt ở đây.
-Nhưng mà con….con…..
Tút….tút…..tút……….Không để cho nó có cơ hội từ chối, bà ngắt máy.
‘’Bây giờ phải làm sao đây’’ Nó thừa biết sớm muộn gì cũng có ngày này mà, vì lúc bà đi bà đã có sắp xếp cho nó học tiếng Hàn Quốc, nó biết ngay là sẽ có một ngày nó sẽ phải đi về đó với bà, nhưng không ngờ mọi việc lại nhanh như thế……nó cũng thừa hiểu được bản tính của bà, bà rất yêu thương nó nhưng đôi lúc cũng rất khắc khe với nó…..suốt những năm tháng qua bà cho nó ở lại Việt Nam là vì bà muốn nó có một cuộc sống tự lập, và bây giờ nó đã trưởng thành, là lúc nó phải trở về với gia đình của mình.
Trước giờ bà nói một là một, không ai có thể thay đổi ý định của bà được…nhưng có lẽ lần này nó đành phải cãi lời bà một lần , nó không muốn ra đi, hay nói chính xác hơn nó không muốn bỏ Hào.
Tối hôm sau, tại chỗ làm
Nó và nhóc Quy đang tranh thủ làm café cho các anh em , lúc này cửa hàng trở nên bận rộng hẳn nên đối với mọi người thì nó và Quy đóng vai trò vô cùng quan trọng, hơn nữa mọi người cũng rất thích uống cafe do nó làm.
-Nè Cường, cậu và anh mình vẫn hạnh phúc chứ. Nhóc Quy hỏi nó.
-Ừ thì hạnh phúc. Nó mỉm cười trả lời rồi tập trung pha cafe.
-Cường thật hạnh phúc khi có được anh trai mình đó, anh là một người rất tốt,rất chung tình…..và có một điều là anh mình rất yêu Cường……hihi
-Mình biết mà , và mình cũng rất yêu anh ấy.
-Ừ….mình chúc cho…….Đang nói thì Quy ngừng lại rồi nhìn về phía bên ngoài.
-Cường, Cường…. nhìn kìa. Vừa nói Quy vừa chỉ tay về phía bên ngoài.
Lúc này nó mới để ý , nhìn về phía tay Quy chỉ thì nó thấy Hào đang bước vào, nhưng bên cạnh Hào có một anh chàng rất rất đẹp trai , nhìn anh ta chỉ nhỏ hơn Hào vài tuổi, ăn mặc thì rất hợp thời trang và sành điệu, thân hình gợi cảm, body chuẩn, chiều cao ngang ngữa với Hào, dáng vẽ thật nam tính và cuốn hút, nói chung là vô cùng tuyệt vời,…….tất cả mọi điểm trên người anh ta điều hơn hẳn nó.
Điều làm nó ngạc nhiên là anh chàng kia đang khoắc tay Hào, 2 người có vẻ tình tứ vô cùng, còn Hào thì cũng cười tươi và tiếp đãi lịch sự.
Đứng nhìn ông xã mình và một anh chàng đẹp trai lạ đang tình tứ với nhau mà nó không thể không ghen tức được, nhưng hiện tại nó đang là nhân viên của anh, và anh chàng kia lại là khách hàng của anh, trường hợp này nó đành phải đứng nhìn 2 người thôi, trong đầu nó hiện lên một câu hỏi:’’ Anh ta là ai’’?
-Anh ta tên là Kiệt,.Quy nói với nó ,dường như biết được câu hỏi trong đầu nó.
Thấy nó nhìn mình bằng một ánh mắt tò mò khó hiểu, Quy nói tiếp:
-Trước kia Kiệt rất yêu Hào, có đến hàng người kể cả trai lẫn gái đeo đuổi anh ta nhưng anh ta chỉ yêu một mình Hào, cứ đeo theo Hào suốt không buông, bây giờ anh ta lại diện cớ là khách hàng để tiếp cận anh. Cường nhớ chú ý nhiều đến Hào nha, tên Kiệt thủ đoạn lắm đấy.
-Kiệt, em cứ xem tự nhiên nhé ! Đây là các mẫu xe mới nhất của cửa hàng anh, em cứ thoải mái lựa chon, anh sẽ nhờ nhân viên tư vấn cho em.Nói xong Hào cố tình bỏ đi vào trong.
-Không được, em muốn anh tư vấn cho em. Kiệt cố tình nắm chặt tay Hào không để cho anh đi.
Ân cần gỡ cách tay của Kiệt ra, Hào nói:
-Em thông cảm đi, anh đang có chút việc cần giải quyết.
-Việc gì mà quan trọng hơn em chứ? Em đã đồng ý chúng ta là bạn tốt của nhau rồi mà, nếu vậy thì thôi em về, không mua nữa…..
-Thôi được rồi, anh sẽ ở đây……Hào rất muốn vào trong để gặp bà xã yêu của mình, nhưng anh không muốn trở thành một người bạn thân vô mình, và cũng không muốn mất đi một khách hàng.
Thấy anh thuận theo ý mình, Kiệt cố tình kéo anh lại sát mình, quàng tay qua eo anh, tỏ vẻ vô cùng tình tứ, nhưng Kiệt đâu biết rằng bên trong đang có một ánh mắt rực lữa đang nhìn 2 người.
Lúc đó bên trong quán:
-Nè Cường, phải làm gì đi chứ, đứng đó nhìn họ như vậy mà chịu nỗi à? Quy đưa cho nó 2 tách café mà cậu mới pha xong.
-Làm gì bây giờ….nó cầm lấy 2 tách café nhưng vẫn không hiểu ý của Quy.
Kê sát vào tai nó, Quy nói nhỏ điều gì đó, …….nghe xong ánh mắt nó sáng hẳn lên, gật đầu với nó 1 cái rồi cười tươi cầm 2 tách cafe , đầy vẻ tự tin bước ra ngoài kia.
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply