Truyen gay: Long đong phận trai nghèo – Chương 6
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Thầy đâu có làm gì đâu.Thầy chỉ nhìn Hiếu ngủ thôi.
– Thầy thích nhìn em sao? Vậy nếu thầy cho phép,em sẽ thỉnh thoảng đến đây ngủ với thầy.Thầy đồng ý không vậy?
– Thỉnh thoảng em nhớ ghé nhé!
Lúc này tay thầy đang mân mê trên bắp đùi Hiếu.Cuộn tròn vào lòng thầy,Hiếu hỏi:
– Thầy đi chơi trong giới này lâu chưa?
– Cũng lâu rồi.Từ hồi còn là sinh viên.
Và thầy bắt đầu kể cho Hiếu nghe về chuyện của thầy.Từ hồi còn sinh viên,thầy đã quan hệ với người bạn ở chung phòng.Sau khi ra trường,thầy được giữ lại trường.Còn người bạn ấy về quê.Và gia đình đã cưới vợ cho người ấy.Lúc này,thầy bắt đầu lên mạng.Cũng có quen vài người,cũng đi khách sạn,cũng có khi về nhà người bạn tình.Nhưng cũng chẳng quen được ai lâu.Những người thầy quen trên mạng,chủ yếu là quan hệ tình dục.Quen nhau chỉ một thời gian ngắn,quan hệ tình dục vài lần rồi đường ai người nấy đi.
Tình trai trong giới này thật chớp nhoáng,sớm nở tối tàn. Và có một lần, thầy quen với một người.Người ấy nói đã ra trường,không đi làm mà buôn bán phụ giúp gia đình.Người ấy rủ thầy về nhà chơi.Thấy người ấy nói chưyện đàng hoàng,thầy theo người ấy về.Nhà người ấy chẳng có ai.Sau khi quan hệ tình dục xong,thầy về mới phát hiện mất tiền và điện thoại di động.
Cái điện thoại NOKIA thầy để trong túi quần được thay thế bằng điện thoại đồ chơi.Quay trở lại,chẳng thấy người ấy đâu,chỉ thấy hai tên giang hồ bậm trợn.Hai tên đó hăm he đủ điều.Thầy đành rút lui.Cũng hên lần đó chỉ mất tiền và điện thoại,không bị mất giấy tờ . Sau lần đó,thầy chẳng còn về nhà ai.Một lần khác,thầy quen với một người khác.Người ấy xưng tên Hòa,sinh viên đại học dân lập Văn Lang.Hòa nói chuyện rất nhỏ nhẹ,đàng hoàng.Ngồi quán nước,Hòa mới gợi ý nói phòng Hòa đang ở trọ hiện không còn ai.Nhớ lại
lần mất điện thoại,thầy bèn không chịu về mà nói đi khách sạn tiện hơn.Hòa đồng ý.Không ngờ quan hệ xong,Hòa chụp quần áo của thầy và đòi tiền.Hòa không cho thầy mặc đồ vào.Hòa nói,nếu thầy không đưa thầy một triệu,Hòa sẽ la lên.Đang khỏa thân lại sợ Hòa làm dữ,làm um sùm,thầy đành gật đầu đồng ý với điều kiện của Hòa.Trong túi không đủ tiền,thầy đành để Hòa tạm giữ điện thoại di động.Hôm sau,thầy mang tiền đến chuộc điện thoại về.Sau lần đó,thầy chẳng còn muốn quen ai nữa.
Nghe thầy kể chuyện xong,Hiếu bèn hỏi tiếp:
– Thầy không quen ai nữa sao? Thế những khi hứng lên,không lẽ thầy tự xử?
Đưa tay cốc nhẹ đầu Hiếu,Thầy cười cười trả lời:
– Thì chỉ có cách đó thôi.Biết làm sao hơn .
– Thôi,mai mốt thầy đừng tự xử nữa.Có gì em sẽ đến với thầy,được không vậy?
– Ừ.Có gì em nhớ thường xuyên ghé nhá!
– Dạ.
Và thầy đã cúi xuống đặt một nụ hôn.Lưỡi thầy bắt đầu lướt trên ngực,xuống dưới bụng và quanh hai bắp đùi.Bất chợt thầy hỏi:
– Quần lót của em phải quần hàng hiệu không?Quần này không rẻ đâu.Em mua bao nhiêu vậy?
Nghe thầy hỏi,Hiếu giật mình.Chết cha rồi!Sao mình sớ suất thế nhỉ?-Hiếu nghĩ thầm-Hôm nay,đến nhà thầy,mình đã cố tình mặc áo sơ mi,quần jean cũ cũ.Thế mà không chú ý đến quần lót.Ừ,mà quần lót của mình hiện nay chỉ toàn là quần lót khêu gợi,quần lót hàng hiệu không.Đứa nào làm callboy mà chả thế.Chắc buổi trưa đi học về,mình phải ghé chợ mua vài cái quần lót rẻ tiền mới được.
Hiếu đang suy nghĩ cách trả lời thì thầy lên tiếng:
– Sao em làm thinh vậy? Sao không trả lời?
– Dạ,thầy hỏi gì vậy?
– Thầy hỏi em không nghe sao?
– Dạ,thầy rê lưỡi làm em thích quá,em đã quá!Vì thế em không nghe thầy hỏi ạ.
– Em thích thầy rê lưỡi à?Vậy thầy làm tiếp nhé?
– Dạ.
Thế là thầy tiếp tục rê lưỡi.Hiếu mừng húm.Thầy không hỏi nữa.Vậy là thoát nạn rồi.Hiếu giang hai chân ra.Lưỡi thầy đi nhè nhẹ quanh hai bắp đùi.Hai tay thầy cởi quần lót Hiếu ra.Không ngờ thầy hỏi tiếp:
– Quần lót của em là quần lót hàng hiệu ,đúng không vậy?Em mua bao nhiêu vậy?
Lúc này Hiếu đã nghĩ ra câu trả lời.
– Dạ,quần lót này em đâu có mua.Chính Gia Bảo đã cho em đó.
– Gia Bảo là ai vậy?Tại sao Gia Bảo lại cho em?
– Dạ.Gia Bảo là bạn học chung lớp,ở chung nhà trọ với em ạ.Cái quần lót này,bạn trai Gia Bảo cho .Bảo bực mình không mặc nên đã cho em.
– Gia Bảo cũng ở trong giới này?
Hiếu giật mình.Nói hớ rồi.Thôi lỡ rồi,cho lỡ luôn.
– Dạ. Gia Bảo cũng ở trong giới này ạ.
– Có phải em và Gia Bảo đã từng quan hệ với nhau?
– Dạ,vậng.Đúng thế ạ.
– Và có phải Gia Bảo đã chỉ cho em cách đấm bóp?
– Dạ,không phải thế.Ở dưới quê,em từng đấm lưng,đấm vai cho ba em.Còn Gia Bảo thì có lần đã xoa bóp vào các vùng nhạy cảm trên cơ thể của em.Vì thế,hôm nay em bắt chước Gia Bảo.Em đã….
Nói tới đây,Hiếu nhào đến ôm chặt thầy.Hiếu cởi đồ thầy ra.Thầy làm Hiếu.Vì không muốn ra và biết thầy mau xuất tinh,Hiếu đã ngậm nút dương vật thầy.Quả thật,thầy đã xuất tinh .Hiếu đứng dậy lấy khăn chùi sạch sẽ cho thầy.Nhìn Hiếu khỏa thân đi tới lui,thầy cảm thầy thích vô cùng
Sáng nay,đi ăn sáng với thầy xong,Hiếu đi học luôn.Vào lớp,gặp Bảo,cười cười ,Bảo hỏi: ” Xong rồi chứ? ” Hiếu mỉm cười gật đầu.Ngồi học trong lớp,không hiểu sao,Hiếu cứ nghĩ ngợi,cứ nhớ chuyện đêm qua.Phải công nhận là thầy ốm quá.Trên giảng đường,nhìn thầy mặc áo trắng,quần tây,thắt cà vạt,khuôn mặt sáng sủa,trông khá đẹp trai.Nhưng khi cởi quần áo ra,dáng thầy ốm ốm,xương sườn xương sống hiện đủ ra,hai chân dài ốm cao lêu nghêu như hai cây tre nhìn không đẹp chút nào.Còn khi quan hệ,thầy còn vụng về lắm.
Nếu so với Gia Bảo,quả thật thầy còn kém xa.Gia Bảo lúc này đã trở thành ngôi sao sáng trong thế giới callboy.Ừ,mà sao mình lại so sánh thầy với Gia Bảo nhỉ?Gia Bảo là callboy nên chuyên nghiệp rồi.Còn thầy thì khác cơ.Thầy là giảng viên mà.Thầy với Gia Bảo vốn là hai người ở hai thái cực khác nhau rất xa.Bảo thì lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền.Bảo kiếm tiền cũng chỉ để đánh bài,ăn chơi hưởng thụ mà thôi.Còn thầy,thầy có một trái tim nhận hậu,có một tấm lòng cao cả.Thầy xuất hiện đúng lúc,ngay lúc Hiếu đang gặp khó khăn.Đúng là thầy tuy bên ngoài thân hình ốm ôm nhưng bên trong lại chứa đựng cả một tấm lòng vàng.
Mới đây mà sắp đến ngày 20.11 rồi.Hiếu không biết nên tặng gì cho thầy.Bàn với Bảo,cười hì hì,Bảo đáp:
– Thì tới ngày đó,Hiếu cứ tưng bừng với thầy.Hiếu cứ đưa thầy lên mây,cho thầy thật khoái lạc sung sướng.Đối với thầy,món quà như thế là nhất rồi.
Hiếu sụ mặt:
– Bảo ơi,thầy đến với Hiếu,thầy có đòi hỏi vấn đề tình dục đâu,Thầy lo cho Hiếu thật tình mà.Chính Bảo còn lập kế để Hiếu với thầy quan hệ mà,Bảo không nhớ sao?
– Nhưng Bảo hỏi thật nhé,có phải sau đó,thầy cũng thích quan hệ,đúng không nào?
– Ừ
– Thì tới ngày đó,Hiếu cứ quan hệ thật nồng nhiệt vào.Đó không phải là món quà mà thầy thích nhất hay sao?
– Bảo ơi là Bảo! Ngày 20.11 đâu phải là ngày làm tình đâu?Sao Bảo nói chuyện khó nghe quá !
– Thì Bảo chỉ nói vậy thôi,còn tặng như thế nào thì tùy Hiếu.Môt bó hoa,một cuốn sổ,một cây viết có khắc chữ,một xấp vải,Hiếu thấy cái nào được thì cứ mua tặng thầy.
Nghe Bảo nói,Hiếu bắt đầu suy nghĩ : ” Mình không thể nào tặng thầy món quà đắt tiền được.Bó hoa có lẽ là thích hợp nhất. Hay là mình chỉ tặng một cành hoa,trong đó có kèm một bài thơ do mình sáng tác?Ừ,cách này được đó.Hy vọng thầy sẽ hài lòng với món quà này.
Đêm đó,Hiếu hì hục làm thơ.Viết rồi lại xóa.Cuối cùng cũng được một bài thơ.Kêu Bảo lại đọc thử rồi nhận xét dùm.Bảo cầm bài thơ và lẩm nhẩm đọc
Trăng sao chiếu sáng bầu trời
Tình thầy lặng lẽ sáng ngời trăng sao
Mênh mông bát ngát dạt dào
Giúp em vượt ải biết bao thâm tình
Đời em khắc mãi bóng hình
Người thầy kính mến chân tình thiết tha
Tặng thầy kính tặng cành hoa
Nhân ngày nhà giáo tiếng ca vang lừng
Chúc thầy sức khỏe muôn trùng
Niềm vui hạnh phúc đến cùng thầy luôn
Đọc xong Bảo cười hì hì :
– Hiếu cũng biết làm thơ nữa hả?Biết từ khi nào?
– Mình biết làm thơ từ khi còn học cấp 3.Lúc ấy minh là lớp trưởng.Cứ mỗi kỳ báo tường,mình đều phải gửi một bài thơ,vài truyện ngắn,truyện cười.
– Sao Hiếu không mua tặng thầy cái áo hay xấp vải quần tây?Như vậy thiết thực hơn,đúng không?
_Mua tặng thầy kiểu ấy,rủi thầy hỏi tiền đâu ra,Hiếu trả lời làm sao? Không lẽ trả lời tiền do đi khách mà có?Bảo biết không,lần đầu quan hệ,thầy hỏi :”Quần lót Hiếu mua bao nhiêu?” Mình đã ngớ người,đành phải nói dối cái quần lót ấy là của Bảo cho.
– Quần lót nào?Sao thầy lại chú ý đến cái quần lót?
Hiếu bèn kể lại sự việc cho Bảo rõ.Nghe xong ,Bảo cười:
– À thì ra là thế !Hèn gì hôm bữa thấy Hiếu mua mấy cái quần lót rẻ tiền,mình ngạc nhiên ,hôm nay mới rõ.Vậy là Hiếu đóng hai vai: Khi đến với thầy,Hiếu là anh chàng sinh viên nghèo khổ.Còn đi khách,Hiếu là một công tử hào hoa.Hiếu biết đóng kịch từ khi nào vậy?
Nói xong Bảo cười ngất.Mấy đứa kia ngạc nhiên quay đầu ngó nhìn.Tiến Dư hỏi:” Chuyện gì vậy?” Bảo trả lời: ” Không có gì.Chỉ là chuyện giữa tao và Hiếu,không liên quan đến tụi bay. ” Khi mấy đứa quay đi,Hiếu mới nói:
– Thì hoàn cảnh nên mình mới làm người hai vai.Thật ra,mình không muốn dối gạt thầy đâu.Chắc mình không làm callboy nữa ,Bảo à?
– Không làm thì tiền đâu Hiếu gủi về gia đình?
Bảo nói làm Hiếu ngớ người.Đúng là Tiền! Vì cần tiền gửi gia đình,Hiếu mới làm callboy.Vì cần tiền đánh bài,ăn chơi hưởng thụ,Bảo cũng như mấy đứa kia mới làm callboy.Thật là chua chát ! Tiền ơi là tiền !
Ngày 20.11,Hiếu mang cành hoa trong có bài thơ,ngoài bọc ni lông đến .Trong nhà chỉ có mình thầy.Nhận cành hoa,khi thầy bài thơ,thầy ngạc nhiên:
– Bài thơ này do chính em làm à?
– Dạ,vâng chính em làm.Ngày 20.11,em không biết tặng gì.Nên em cố gắng làm bài thơ để tăng thầy.Bài thơ em làm chắc dở lắm phải không?
– Bài thơ em có ý nghĩa lắm. Em chúc thầy hạnh phúc.Thế em có biết hạnh phúc đối với thầy là gì không?
– Dạ,em không biết ạ !
– Hạnh phúc đối với thầy là em học tốt, sau này ra trường làm ở công ty nước ngoài lương cao .Lúc ấy em có tiền lo cho gia đình.Đối với thầy,như thế là hạnh phúc lắm rồi .
Nghe thầy nói thế,Hiếu nghẹn ngào nhào đến ôm thầy.Mắt Hiếu đã rưng rưng,giọng xúv động : ” Thầy ơi!” Và còn bao điều muốn nói nhưng nói chẳng nên lời ,Hiếu chỉ biết ôm chặt lấy thầy.Một nụ hôn ngấn lệ điễn ra.Hiếu vẫn quấn chặt lấy thầy.Hàng nút áo đã bung ra,áo Hiếu cởi ra.Thầy đưa tay vuốt dọc sống lưng rồi ra trước ngực,xuống bụng.Dây nịch đã cởi,chiếc quần tây rớt xuống.
Đặt Hiếu nằm xuống,thầy đưa tay lần vào trong quần lót khều khều móc móc.Hiếu vẫn còn chìm đắm trong nỗi xúc động nghẹn ngào.Bắp đùi căng cứng,ngực nở nang,da thịt trắng trẻo,Hiếu đã nằm phơi bày.Thầy nhìn ngắm thỏa thuê.Quần lót kéo ra luôn.Hiếu khỏa thân hoàn tòan.Trứơc vẻ đẹp của Hiếu,thầy buột miệng:”Đẹp quá ! Em hấp dẫn quá !” Đưa tay nắm lấy thầy,Hiều hỏi :” Sao thầy không cởi đồ ra? ” Và thế là,hai người khỏa thân quyện chặt lấy nhau.Môi trong môi,bốn bàn tay sờ vuốt rờ rẫm lẫn nhau.Bất chợt ,Hiếu hỏi :
– Thầy có bao cao su không?
– Không.Em thích đâm sao?
– Dạ,Bảo đã đâm em mấy lần.Thầy có muốn đâm không?
– Em không sợ đau sao?
– Dạ,Bảo đâm em,Bảo có dung dịch bôi trơn nên đâm không đau lắm. Thầy có dung dịch bôi trơn không?
– Không có.Lúc trước thầy quen mấy người trên mạng.Khi đâm,người ta chuẩn bị sẵn dung dịch bôi trơn.Thầy nghe nói tiệm thuốc tây có bán nhưng thầy chưa dám hỏi mua bao giờ.
– Thế đã có ai đâm thầy bao giờ chưa?
– Thầy chỉ đâm người ta thôi.Chưa ai đâm thầy.Để người ta đâm vào đau lắm !
– Để lần sau em hỏi Bảo,em sẽ mang bao cao su và dung dịch bôi trơn đến.Khi đó,em sẽ để thầy đâm.
Và cuộc truy hoan lại tiếp tục.Thầy nằm ngửa,Hiếu chồm dậy liếm,ngậm nút dương vật.Thầy căng cứng người.Những giọt tinh dịch bắn ra.Hiếu lấy khăn nhẹ nhàng lau chùi sạch sẽ.Thầy vẫn nằm lim dim hưởng cảm giác ngọt ngào.
Nằm khỏa thân bên nhau ,bao lời âu yếm ngọt ngào đã tuôn ra.Bất ngờ,Hiếu hỏi:
– Thầy ơi !Thầy mong em sau này ra trường làm việc ở công ty nước
ngoài nhưng mà em lo lắm.
– Em lo điều gì?
– Nhiều sinh viên ra trường còn thất nghiệp kia kìa.Em nghe mấy bạn nói rằng xin vào làm công ty nước ngoài khó lắm.Điều kiện tuyển dụng của các công ty nước ngoài rất gắt gao.Như vậy làm sao em dám hy vọng sau này mình sẽ được vào làm việc cho các công ty nước ngoài ,phải không thầy?
– Công ty nước ngoài chỉ tuyển những người tài giỏi thôi .Bởi thế,Thầy mới mong em học thật tốt.Năm vừa rồi,em học chưa tốt đâu.Còn phải thi lại một môn đó.
– Nhưng kỳ thi lại,em đã làm bài thi khá tốt mà.Năm nay thầy cứ yên chí,em sẽ học tốt tất cả các môn,không để thi lại môn nào.Thầy chịu chưa?
Vừa nói,Hiếu vừa nũng nịu ôm lấy thầy.Hôn nhẹ lên môi,thầy nói:
– Muốn vào làm ở công ty nước ngòai,quan trọng nhất là phải biết cách học.
————————
Thuộc truyện: Long đong phận trai nghèo
- Long đong phận trai nghèo - Chương 2
- Long đong phận trai nghèo - Chương 3
- Long đong phận trai nghèo - Chương 4
- Long đong phận trai nghèo - Chương 5
- Long đong phận trai nghèo - Chương 6
- Long đong phận trai nghèo - Chương 7
- Long đong phận trai nghèo - Chương 8
- Long đong phận trai nghèo - Chương 9
- Long đong phận trai nghèo - Chương 10
- Long đong phận trai nghèo - Chương 11
- Long đong phận trai nghèo - Chương 12
- Long đong phận trai nghèo - Chương 13
- Long đong phận trai nghèo - Chương 14
- Long đong phận trai nghèo - Chương 15
- Long đong phận trai nghèo - Chương 16
- Long đong phận trai nghèo - Chương 17
- Long đong phận trai nghèo - Chương 18
- Long đong phận trai nghèo - Chương 19
- Long đong phận trai nghèo - Chương 20
- Long đong phận trai nghèo - Chương 21
- Long đong phận trai nghèo - Chương 22
- Long đong phận trai nghèo - Chương 23
- Long đong phận trai nghèo - Chương 24
- Long đong phận trai nghèo - Chương 25
- Long đong phận trai nghèo - Chương 26
- Long đong phận trai nghèo - Chương 27
- Long đong phận trai nghèo - Chương 28
- Long đong phận trai nghèo - Chương 29
- Long đong phận trai nghèo - Chương 30
- Long đong phận trai nghèo - Chương 31
- Long đong phận trai nghèo - Chương 32
- Long đong phận trai nghèo - Chương 33
- Long đong phận trai nghèo - Chương 34
- Long đong phận trai nghèo - Chương 35
- Long đong phận trai nghèo - Chương 36 Hết
Leave a Reply