Truyện gay: Thượng Ẩn – Chương 42: Bất đắc dĩ ở lại
Tác giả: Sài Kê Đản
Edit by Tiểu Phong dâm đãng
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Cố Hải từ phòng vệ sinh đi ra, thấy Bạch Lạc Nhân đang đứng ở hành lang hút thuốc, không biết Vưu Kỳ đang nói chuyện gì với cậu ta, hai người nhìn nhau cười, nhìn rất đẹp đôi.
Ánh mắt của Cố Hải càng lúc càng lạnh lẽo u ám.
Vưu Kỳ nhìn thấy Cố Hải đứng ở cách đó không xa, quay sang cậu vẫy vẫy tay rất anh tuấn.
Người vừa rồi là em trai cậu hả?
Em trai cậu!
Cố Hải đen mặt, cho dù cậu vừa mới cãi nhau với Kim Lộ Lộ xong, cũng thật khó nghe khi người khác đánh giá bạn gái cậu ta như thế!
Vưu Kỳ ném cho Cố Hải một điếu thuốc.
Vậy là ai hả?
Giọng nói của Cố Hải lạnh lùng,”Bạn gái của tôi.”
Ánh mắt của Bạch Lạc Nhân vẫn mơ màng không xác định.
Ah ! !————–
Một tiếng thét chói tai phá vỡ yên tĩnh trong góc hành lang.
Toàn bộ hành lang đều ầm ĩ cả lên.
Hình như có người đánh nhau. Vưu Kỳ nhìn thoáng qua.
Bạch Lạc Nhân thản nhiên trả lời,”Làm sao tôi lại nghe tiếng hét giống giọng của Đan Hiểu Tuyền vậy nhỉ?”
Vừa dứt lời, tiếng rống tiếng kêu khóc của con gái lại lần nữa truyền đến, sắc mặt của Cố Hải thay đổi, sải bước đi đi ra ngoài. Còn chưa đi đến cửa lớp học, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho không nhấc nổi chân.
Kim Lộ Lộ túm tóc của Đan Hiểu Tuyền, đang đẩy cô nàng đỏng đảnh đến gần phía cửa sổ, lại một bạt bạt tai đánh qua, toàn bộ hành lang liền nghe thấy tiếng thét chói tai của Đan Hiểu Tuyền.
Kim Lộ Lộ dường như thấy vẫn chưa hết tức giận, đạp hai cái vào bụng Đan Hiểu Tuyền. Đan Hiểu Tuyền liền ngã xuống đất, vừa khóc vừa ôm bụng, kết quả lại bị Kim Lộ Lộ đạp cho hai cái.
Cái con mẹ mày! Mày là đồ đê tiện!
Vưu Kỳ và Bạch Lạc Nhân cũng đi ra xem.
Vưu Kỳ liếc mắt một cái liền nhận ra Kim Lộ Lộ, lập tức dùng cùi chỏ chọc Bạch Lạc Nhân một cái.
Cậu nói xem Cố Hải làm sao có thể thấy cô ấy vừa mắt?
Cậu hỏi tôi làm sao tôi biết?
Không phải cả ngày cậu dính lấy Cố Hải hay sao? Cậu ta chưa từng kể chuyện bạn gái với cậu hả?’
Bạch Lạc Nhân dường như chỉ phản ứng lại câu nói đầu tiên của Vưu Kỳ.
Lúc nào tôi dính lấy cậu ta hả?
Lúc nào cậu cũng dính lấy cậu ta!Vưu Kỳ tức tối, mặt hung hăng cứng ngắc rốt cuộc cũng phun toàn bộ khó chụi trong lòng ra,”Trước đây hai cậu sống chết đối đầu với nhau, bây giờ suốt ngày dính lấy nhau, trong lớp ai không biết hả!”
Bạch Lạc Nhân không lên tiếng, xoay người đi vào phòng học.
Vưu Kỳ ở phía sau lẩm bẩm một câu,”Bảo dính lấy nhau chứ có bảo yêu nhau đâu, có cần nhạy cảm như vậy hay không hả?”
………..
Cố Hải kéo Kim Lộ Lộ gần như phát điên dẫn đến trong thao trường.
Rốt cuộc em muốn làm gì?
Khóe miệng Kim Lộ Lộ cũng bị tay của Đan Hiểu Tuyền cào chảy máu, đối mặt với chất vấn của Cố Hải, Kim Lộ Lộ nở nụ cười mê hoặc có chút bất cần.
Tôi muốn cho cô ta biết, cướp bạn trai của tôi thì kết cục sẽ ra sao.
Cố Hải nheo mắt lại, ánh mắt lạnh lẽo uy hiếp Kim Lộ Lộ.
Tôi cảnh cáo em lần cuối cùng, đừng có gắn tội vớ vẩn lên người tôi.
Không phải bạn gái anh vì sao không liên lạc với tôi? Giọng Kim Lộ Lộ có chút khàn khàn,”Không phải bạn gái anh thì làm sao lúc nào anh cũng trốn tránh, không muốn để cho tôi xuất hiện trước cửa lớp anh hả? Anh thấy tôi mất mặt lắm hay sao? Anh thấy tôi không xứng với anh hay sao?”
Tôi ghét con gái thần kinh.
Kim Lộ Lộ khẽ cười một tiếng,”Anh cũng đã bắt đầu chán ghét tôi rồi, được tôi sẽ làm cho anh càng ngày càng chán ghét tôi. Không phải cậu không muốn để tôi ló mặt vào lớp cậu hay sao? Được lắm, sau này tuần nào tôi cũng đến, đến khi nào cậu chịu đi thì thôi.”
Trên mặt của Cố Hải bay tới một đám mây đen kịt.
Làm sao em cứ muốn ở đây vậy? Chỗ này có gì tốt hả?
Nơi này không có gì tốt, nhưng có anh.
Ánh mắt cố chấp của Kim Lộ Lộ chạm đến từng giây thần kinh, cậu ta trầm mặc một lúc lâu, rồi vươn tay lau sạch vết máu ở khóe miệng Kim Lộ Lộ.
Tôi dẫn em đi đến phòng y tế bôi chút thuốc.
Tôi không đi! Kim Lộ Lộ níu Cố Hải lại, vành mắt có chút phiếm hồng,”Kỳ thực, yêu cầu của em rất giản đơn, em chỉ muốn nhìn xem chỗ anh sinh sống thế nào thôi, có tồi quá không? Anh thử hỏi xem một người anh thích, anh có quan tâm đến tình hình cuộc sống của người ta hay không? Em muốn ở trong cuộc sống của anh, trở thành một phần cuộc sống của anh, như vậy mới gọi là người yêu, chúng ta như thế này gọi là cái gì? Thậm chí ngay cả chỗ ở của anh em cũng không biết!”
Cố Hải lẳng lặng nhìn chăm chú Kim Lộ Lộ một lát, mở miệng nói,”Tôi đồng ý với em, để em ở lại đây mấy ngày.”
Mặt của Kim Lộ Lộ lập tức vui vẻ toả sáng.
Thế nhưng có một yêu cầu!
Lúc này Kim Lộ Lộ tỏ ra rất thấu tình đạt lý.
Anh nói đi.
Không được để bạn học trong lớp biết được thông tin gì về gia đình tôi và tình hình cuộc sống trước kia của tôi. Bây giờ em thấy tôi là người nghèo, tôi chính là người ngèo, nhất định em phải nhớ kỹ hai chữ này, bất kể em nói gì làm gì cũng không được tách rời hai chữ này. Hơn nữa tốt nhất bản thân em ở trước mặt bạn học tôi bớt tỏ vẻ giàu có đi, khiêm tốn một chút.
———————————————————
Người nghèo? Mặt Kim Lộ Lộ lộ ra vẻ nghi hoặc,”Nghèo đến mức nào?
Phải nghèo hết mức có thể.
Kim Lộ Lộ kinh ngạc một chút, nhưng mà vẫn gật đầu một cái. Dù sao thân phận của Cố Hải cũng đặc biệt, ngay cả hồi còn học ở trường trước, cũng không có người nào biết lai lịch gia đình của cậu ta, làm bạn gái Cố Hải, cô nàng cũng có đủ kinh nghiệm, vì bạn trai của mình không muốn phiền phức.
…..
—————
Truyện gay: Thượng Ẩn – Chương 43: Em có thấy cậu ta rất đáng thương không
Tác giả: Sài Kê Đản
Quyển thứ nhất: Rung động thanh xuân.
Edit by Tiểu Phong dâm đãng
Buổi trưa tan học, Bạch Lạc Nhân thu thập xong cặp sách, cảm giác vai bị người khác đập hai cái, theo thói quen đem thân thể nghiêng về phía sau, hỏi một câu,”Có việc gì thế?”
Buổi trưa cùng nhau ăn một bữa cơm đi, bạn gái của tôi mời khách.
Bạch Lạc Nhân dừng một chút,”Người ta tới đây tìm cậu, cậu kéo tôi vào làm cái gì hả? Tôi không đi làm bóng đèn.”
Tôi với cô ấy là vợ chồng, đâu còn phải ý tứ lịch thiệp gì? Bảo cậu đi thì cậu đi, còn lằng nhằng làm gì?
Cố Hải đứng lên không nói lời gì liền kéo Bạch Lạc Nhân đi ra ngoài.
Kim Lộ Lộ đứng ở bên ngoài nhìn thấy Bạch Lạc Nhân đi ra, sảng khoái cười cười,”Quán ăn tôi đã tìm xong rồi, chúng ta bắt xe tới đi.”
Ba người đi vào một quán ăn chuyên phục vụ món xương, biểu hiệu là ‘Lẩu sống dê’. Đây là sở thích lớn nhất của Kim Lộ Lộ, cô nàng vô cùng thích ăn các bộ phận trên mình con dê, sở trường nhất chính là đùi dê, chỉ cần ngửi được mùi sẽ ngấu nghiến ăn đi phát điên.
Ngồi bàn này đi.
Kim Lộ Lộ cầm thực đơn, giống như đang nhìn một lượt đồ ăn.
Lẩu xương sống dê muốn ăn ngon, thoải mái tất nhiên phải cầm gặm, Bạch Lạc Nhân nhìn thấy mọi người chung quanh tỏ ra vặn vẹo mà gặm xương, trong lòng không nhịn được cười, cậu ta bội phục Kim Lộ Lộ, thông thường thì con gái không dám cùng bạn trai đi ăn lẩu xương sống dê.
Ba người đang lúc cười cười nói nói, thì một nồi lẩu xương sống dê liền bưng lên, Kim Lộ Lộ xoa xoa tay, đôi đũa ở trong nồi không ngừng ‘nhảy múa’ vẻ mặt chuyên chú dáng vẻ thì ấu trĩ chọn lựa, người đang ngồi trước mặt cậu và người vừa đánh nhau trong trường giống như hai người khác nhau vậy.
Đôi đũa của Cố Hải gẩy gẩy nồi lẩu một chút, đột nhiên phát hiện một miếng đuôi dê, hễ ai đã từng ăn lẩu xương sống dê thì đều biết, thịt trên đuôi dê ăn ngon nhất.
Ánh mắt của Kim Lộ Lộ liền phát sáng .
Cố Hải đem đuôi dê gắp ra, bỏ vào trong bát của Bạch Lạc Nhân.
Nếm thử cái này đi, vị rất ngon.
Toàn bộ động tác làm liền một mạch, cảm giác trước đây đã xảy ra vô số lần, lúc này đây chẳng qua chỉ theo thói quen mà làm việc. Thậm chí Cố Hải đã quên bên cạnh còn có một người, người này thích ăn nhất chính là đuôi dê, cậu ta lại đem đồ mà cô thích ăn nhất bỏ vào bát người khác.
Con gái ai cũng đều nhạy cảm, mặc dù cô ấy bề ngoài lôi thôi lếch thếch như thế nào đi nữa.
Anh thiên vị quá mức!
Cố Hải và Bạch Lạc Nhân song song ngẩng đầu.
Em cũng muốn ăn đuôi dê. Kim Lộ Lộ chỉ chỉ bát của Bạch Lạc Nhân.
Có gì khó khăn đâu? Cố Hải gọi người bán hàng tới,”Cho chúng tôi thêm một nồi đuôi dê.”
Nếu muốn một một nồi toàn đuôi dê cần phải thêm tiền, vì đây là phần lẩu đặc biệt.
Kim Lộ Lộ quay sang người bán hàng khoát khoát tay, sau đó nhìn về phía Cố Hải,”Tôi không muốn một nồi toàn đuôi dê, tôi chỉ muốn ăn miếng mà anh gắp ra ngoài cho tôi như thế kia thôi.”
Nói bóng gió, tôi phải ăn miếng anh ta gắp cho Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân nở nụ cười, cậu ta đột nhiên nhớ tới Thạch Tuệ, dường như toàn bộ con gái đều như thế này.
Cho cậu, tôi có thể ăn miếng khác được mà.
Bạch Lạc Nhân lại gắp miếng đuôi dê cho Kim Lộ Lộ.
Kim Lộ Lộ nháy mắt với Cố Hải, tỏ ra nhỏ nhen đắc ý vô cùng.
Nhìn miếng thịt ngon nhất gắp đến trong bát Kim Lộ Lộ, Cố Hải đột nhiên cảm thấy trong lòng có cảm giác rất khó nói, cụ thể có phải cảm giác có lỗi hay không, cậu ta cũng không rõ. Sau đó cậu ta lại gắp rất nhiều miếng khác cho Bạch Lạc Nhân, nhưng có gắp thế nào cũng vẫn nghĩ Bạch Lạc Nhân chịu ủy khuất, đều nghĩ do cậu ta không tốt, loại cảm giác này còn kéo dài đến khi nồi lẩu nhìn thấy đáy.
Cậu ăn no chưa? Cố Hải hỏi.
Bạch Lạc Nhân đã sớm no rồi, thầm nghĩ bây giờ Cố Hải đang cố tình trêu mình, hăng hái gắp thức ăn vào bát mình, xong lại còn hỏi cậu ăn no chưa, sợ người khác không biết Bạch Lạc Nhân tôi đây sức ăn lớn hay sao.
Cậu nghèo như vậy hả? Bạch Lạc Nhân lau miệng một cái.
Cố Hải không lên tiếng, lúc này mới đem ánh mắt di chuyển đến trên người Kim Lộ Lộ.
Ăn no chưa?
Kim Lộ Lộ hừ một tiếng,”Anh vẫn còn biết quan tâm đến em hả?”
Bạch Lạc Nhân ở bên cạnh chen vào một câu đùa giỡn.
Không ngờ cậu lại ghen cả với bạn bè nhé.
Mặt của Kim Lộ Lộ đang cứng ngắt lập tức bật cười, kỳ thực cô nàng không có tức giận thật, dù sao cô ấy cũng hiểu tính tình Cố Hải. Bọn họ chung sống ba năm, hễ là có cô và bạn bè Cố Hải cùng xuất hiện một nơi, Cố Hải cũng sẽ quan tâm đến anh em mình một chút, chỉ là lần này biểu hiện hơi quá một chút thôi.
Này, hỏi cậu chuyện này!
Ngoài mặt Kim Lộ Lộ nói với Bạch Lạc Nhân, kỳ thực ánh mắt liếc về phía Cố Hải.
Bạch Lạc Nhân không đợi Kim Lộ Lộ hỏi, liền mở miệng,”Cậu ta ở trường không có bạn gái, cậu yên tâm.”
Kim Lộ Lộ kinh ngạc trợn to hai mắt,”Làm sao cậu biết tôi muốn hỏi cái gì?”
Cố Hải ở bên cạnh đáp một câu,”Người ta cũng từng có bạn gái.”
Vậy mà trong lời này Kim Lộ Lộ lại nghe thấy có chút mùi vị chua chát.
Đi ra cửa tiệm cơm, Kim Lộ Lộ vẫn còn nhỏ giọng dặn dò Bạch Lạc Nhân,”Giúp tôi để ý cậu ta một chút nhé, trở về tôi cho cậu số điện thoại di động của tôi, có chuyện gì thì hãy liên lạc cho tôi nhé.”
Bạch Lạc Nhân chỉ cười không nói.
Cố Hải đẩy chiếc xe đạp của mình, nhìn Bạch Lạc Nhân.
Có đi hay không hả?
Bạch Lạc Nhân trực tiếp đi qua người Cố Hải, quăng cho cậu ta một câu.
Cậu đó, có phải bây giờ không có mang theo não hay không?
May là lúc ánh mắt Cố Hải ra hiệu cho Bạch Lạc Nhân, thì Kim Lộ Lộ đang cúi người xắn quần của mình, lúc ngẩng đầu lên, liền cho Cố Hải một nụ cười sáng lạn.
Đi!
Cố Hải đạp xe, mắt nhìn chăm chú vào Bạch Lạc Nhân càng lúc càng xa.
Kim Lộ Lộ hưng phấn mà ngồi vào gác ba ga sau xe, mặc dù có chút cộm mông, thế nhưng cảm giác mới mẻ phá vỡ tất cả khó chịu. Cô nàng đưa tay ôm hông của Cố Hải, mang trên mặt hào quang vui vẻ, mỗi cô gái đều có một giấc mơ lãng mạn, mơ là một ngày sẽ ngồi sau xe đạp cùng người yêu đi về. Cảnh đẹp dọc đường cùng tấm lưng rộng, dù có ngồi bao nhiêu xe sang trọng cũng không hạnh phúc như vậy, đó là mùi vị thanh xuân, nó chính là một chiều thu se lạnh ngồi sau chàng trai của lòng mình đi qua những con ngõ quanh co, lẳng lặng ở phía sau hít thở mùi hương thơm trên áo anh, mùi hương thuộc về riêng mình, con đường cứ thế trải dài, đi mãi không ngừng.
Tốc độ xe đi rất chậm, bóng dáng trước mắt càng lúc càng lại gần.
Bạch Lạc Nhân đi trên đường, vẫn như vậy, vai rộng lưng thẳng, mạnh mẽ bước….
Nhưng ở trong mắt của Cố Hải lại có một chút mùi vị thê lương.
Đi đến bên cạnh Bạch Lạc Nhân, Kim Lộ Lộ cố ý ho khan một tiếng, Bạch Lạc Nhân quay đầu, hai người nhìn nhau cười.
Gặp thoáng qua trong nháy mắt, Cố Hải đột nhiên tăng nhanh tốc độ bàn chân.
Một cánh tay Kim Lộ Lộ ôm thật chặc hông của Cố Hải, một cái khác thì vung lên hô to.
Lần đầu tiên ngồi xe đạp, cảm giác thật tuyệt vời!
Thật đáng thương.
Hả?……
Cố Hải đột nhiên toát ra ba chữ, khiến cho Kim Lộ Lộ không giải thích được.
Ai đáng thương hả?
Cố Hải sâu kín trả lời một câu,”Em không cảm thấy Bạch Lạc Nhân rất đáng thương hay sao?”
Cậu ta đáng thương? Kim Lộ Lộ càng hồ đồ,”Cậu ta đáng thương cái gì?”
Em ngồi xe, cậu ta đi bộ, em không cảm thấy cậu ta rất đáng thương hay sao?
Kim Lộ Lộ cảm thấy những lời này của Cố Hải thật quái lạ.
Cố Hải không lên tiếng.
Kim Lộ Lộ bấm một cái vào hông của Cố Hải,”Trước đây sao em không biết anh sợ làm tổn thương người khác hả?”
Giọng của Cố Hải giảm xuống mấy độ.
Tôi đã nhắc em bao nhiêu lần rồi? Không có việc gì thì đừng ôm thắt lưng tôi.
Kim Lộ Lộ liếc mắt nhìn bầu trời, trong lòng tức tối, ngón tay nhỏ dài trượt xuống, muốn di chuyển lên hông của Cố Hải một chút. Nhưng rốt cuộc không dám hành động, cô hiểu rõ tính tình của Cố Hải, cái cậu ta thiếu thốn nhất chính là kiên nhẫn và bao dung. Nếu muốn là người bên cạnh cậu lâu dài hơn nữa, thì có hai hiểm quan trọng nhất chính là ngoan ngoãn và hiểu chuyện.
—————
Thuộc truyện: [HOT] Thượng Ẩn – by Sài Kê Đản
- Thượng Ẩn - Chương 3 - 4: Hỏng Việc
- Truyện gay: Thượng Ẩn - Chương 5 - 6
- Thượng Ẩn - Chương 7 - 8: Tên tôi là ---- Đặc biệt.!
- Thượng Ẩn - Chương 9 - 10: Cậu sao có thể ăn như vậy hả
- Thượng Ẩn - Chương 11 - 12: Tặng một túi giấy vệ sinh
- Thượng Ẩn - Chương 13 - 14: Đi theo cậu bạn kia
- Thượng Ẩn - Chương 15-16: Tôi đây gọi là con bò đó
- Thượng Ẩn - Chương 17-18: Cố Hải quá xuất sắc
- Thượng Ẩn - Chương 19 - 20: Cháu rùa của ta
- Thượng Ẩn - Chương 21 - 22: Gừng càng già càng cay
- Thượng Ẩn - Chương 23 - 24: Cố Hải rất thích cậu
- Thượng Ẩn - Chương 25 - 26: Bạch Lạc Nhân xảy ra chuyện
- Thượng Ẩn - Chương 27 - 28: Cậu là đồ tạp chủng
- Thượng Ẩn - Chương 29 - 30: Cởi quần ra đã
- Thượng Ẩn - Chương 31 - 32: Hôm nay thời tiết thực sự ấm áp
- Thượng Ẩn - Chương 33 - 34: Cảm giác bắt đầu thay đổi
- Thượng Ẩn - Chương 35 - 36: Nhéo má cậu
- Thượng Ẩn - Chương 37 - 38: Cha con không đồng lòng
- Thượng Ẩn - Chương 39 - 40 - 41: Đáng tiếc tại là một kẻ đần độn
- Thượng Ẩn - Chương 42 - 43: Bất đắc dĩ ở lại
- Thượng Ẩn - Chương 44 - 45: Có phải anh bị tâm thần hay không
- Thượng Ẩn - Chương 46 - 47: Hai vợ chồng thương xót con trai.
- Thượng Ẩn - Chương 48 - 49: Đấu vật
- Thượng Ẩn - Chương 50 - 51: Sao lại cố ý rơi vào cậu ta?
- Thượng Ẩn - Chương 52 - 53: Tiểu Hải khẩu chiến Khương Viên
- Thượng Ẩn - Chương 54 - 55: Chỉ muốn ở cùng với cậu.
- Thượng Ẩn - Chương 56 - 57: Trận đấu bóng rổ
- Thượng Ẩn - Chương 58 - 59: Vỡ bình dấm chua lâu năm!
- Thượng Ẩn - Chương 60 - 61: Trong lòng rục rịch
- Thượng Ẩn - Chương 62 - 63: Sạp hàng thím Trâu bị đập
- Thượng Ẩn - Chương 64 - 65: Vì sao tôi lại thích cậu như thế hả?
- Thượng Ẩn - Chương 66 - 67: Còn không bằng một con chó
- Thượng Ẩn - Chương 68 - 69: Cảm giác không tốt lắm
- Thượng Ẩn - Chương 70 - 71: Lương tâm Cố Hải thức tỉnh
- Thượng Ẩn - Chương 72 - 73: Bạch Hán Kỳ gặp may
- Thượng Ẩn - Chương 74 - 75: Ba Bạch hóm hỉnh
- Thượng Ẩn - Chương 76 - 77: Rốt cuộc tình cảm cũng rạn nứt.
- Thượng Ẩn - Chương 78 - 79: Thân phận sắp bại lộ
- Thượng Ẩn - Chương 80 - 81: Vưu Kỳ đến tìm Nhân Tử
- Thượng Ẩn - Chương 82 - 83: Cố Hải thổ lộ tình cảm
- Thượng Ẩn - Chương 84 - 85: Điên cuồng tấn công
- Thượng Ẩn - Chương 86 - 87: Lá thư tình khôi hài
- Thượng Ẩn - Chương 88 - 89: Bây giờ kéo không ra
- Thượng Ẩn - Chương 90 - 91: Một đêm điên cuồng mê loạn
- Thượng Ẩn - Chương 92 - 93: Vợ chồng son mua đồ gia đình
- Thượng Ẩn - Chương 94 - 95: Hai tên xấu xa làm giàu
- Thượng Ẩn - Chương 96 - 97: Hiểu tôi muốn cái gì
- Thượng Ẩn - Chương 98 - 99: Rốt cuộc cũng tìm được thủ phạm
- Thượng Ẩn - Chương 100 - 101: Cố Dương
- Thượng Ẩn - Chương 102 - 103: Cậu có phải đồ ngốc hay không?
- Thượng Ẩn - Chương 104 - 105: Cái gì mà gọi là không biết xấu hổ?
- Thượng Ẩn - Chương 106 - 107: Dương Mãnh bị đè
- Thượng Ẩn - Chương 108 - 109: Ngày đại hỉ của ba Bạch
- Thượng Ẩn - Chương 110 -111: Chỉ vì đó là cậu ấy
- Thượng Ẩn - Chương 112 - 113: Chính thức lập gia đình
- Thượng Ẩn - Chương 114 - 115: Cuộc điện thoại lạ
- Thượng Ẩn - Chương 116 - 117: Cố đại thiếu gia phát điên
- Thượng Ẩn - Chương 118 - 119: Tình địch của Đại Hải
- Thượng Ẩn - Chương 120 - 121: Ba ngày không xuống giường
- Thượng Ẩn - Chương 122 - 123: Cuối cùng vẫn chậm một bước
- Thượng Ẩn - Chương 124 - 125: Ngẫu nhiên gặp nhau trên phố
- Thượng Ẩn - Chương 126 - 127: Sắp đến bước đường cùng
- Thượng Ẩn - Chương 128 - 129: Tôi sai rồi
- Thượng Ẩn - Chương 130 - 131: Đừng khinh người như vậy
- Thượng Ẩn - Chương 132 - 133: Trai lớn như quả bom nổ chậm
- Thượng Ẩn - Chương 134 - 135: Ngủ đến không biết trời đất
- Thượng Ẩn - Chương 136 - 137: Nhân Tử phản kích thành công
- Thượng Ẩn - Chương 138 - 139: Thiếu tướng đến hỏi thăm
- Thượng Ẩn - Chương 140 - 141: Họ Cố tôi da mặt dày
- Thượng Ẩn - Chương 142 - 143: Nhà Nhân Tử có chuyện
Leave a Reply