Truyện gay: Tình đầu anh dành hết cho em – Tập 6 – Tuổi 17 – Phần 2A
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Những ngày cuối thu nơi đây thật đẹp, tất cả dường như nhuộm một màu nâu thơ mộng nhưng lãng mạng, đầm thấm. Gió lại làm đung đưa hàng phi lao mọc dọc vách tường bên ngoài trường, thổi nhẹ mái tóc bạch kim trong hoang dã bay lất phất. Đưa tay chạm nhẹ vào ngực, nhắm mắt cảm nhận nhịp tim đang đập ngày một yếu đi, nổi sợ kinh hoàng lại ùa về khiến nó co ro, nắm chặt tay thành nấm đấm cố kiềm nén nổi đau của mình.
Nhanh thật, mới đây đã được 17 rồi, thổi nến sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc bên bạn bè và người yêu nhưng lòng cũng ngổn ngang sợ hãi, vậy là chỉ còn có 3 năm nữa thôi, 3 năm tuy rất lấu đối với người bình thường nhưng đối với cuộc sống “đồng hồ cát” của nó thì cực kì nhanh. Còn nhiều chuyện nó vẫn chưa thực hiện lắm, giờ chỉ còn mong Ơn trơn nhiệm màu cho nó một chút may mắn để yêu thương, để được sống tiếp, để đem lại hạnh phúc cho em ấy, để thực hiện lời hứa năm nào nhưng sao thấy xa vời quá. Có đôi tay ai đó ôm chặt nó từ phía sau làm nó mở mắt quay về với thực tại.
– Lại trốn em nữa rồi ! – Sữa ôm Sói nói thỏ thẻ
– Hì.. có đâu, tại đi trả sách thư viện, thấy chổ này đẹp nên ngồi ngắm xíu thôi ! – Sói đưa tay sờ tay Sữa rồi mỉm cười đáp
– Cha anh về rồi à… ông ổn chứ anh ! – Nghe tin cha Sói về tuần trước, lo là sẽ có chuyện vì cha Sói rời xa mẹ con Sói từ nhỏ nên có thể Sói sẽ không chấp nhận ông,.. Sữa hỏi nhỏ nhẹ
– Ừm.. tuy giận cha đã bỏ mặt mẹ con anh suốt mấy năm trời nhưng nghe ông tâm sự nổi lòng của mình anh cảm thấy hết rồi, ngược lại còn yêu thương ông hơn.. giá như anh được sống tiếp để có thể đền đáp công ơn mà ông đã hi sinh cho anh.. – Sói cười thoải mái
– Chắc chắn sẽ sống tiếp mà, anh đừng lo lắng mong lung nữa. Anh thấy đó, có niềm tin thì chắc chắn kết quả có được sẽ tốt lên thôi. Bệnh anh vướn phải hai vấn đề nan giải, một là tim phù hợp, hai là máu hiếm, giờ chẳng phải điều kì diệu đã xảy ra khi cha anh từ xứ người đã tìm được đường về nhà, về với anh và mẹ rồi sao ? Đồng nghĩa với việc anh không cần phải lo việc tìm máu nữa bởi anh và cha anh cùng một nhóm mà ! – Đưa mặt gần Sói, Sữa cười nói vui vẻ
– Ưm.. chắc chắn, mọi giá anh sẽ cố gắn sống tiếp mà ! Chưa thực hiện được lời hẹn ước đó thì anh sẽ không bao giờ từ bỏ đâu
Phóng xuống, nó xoay người ôm Sữa vào lòng. Ấm áp, yên bình đến lạ thường, nắm tay nhau cả hai dạo bước về lớp, đâu đó ngân nga tiếng piano “River Flow In You” của Yimura nghe thật êm đềm, ngọt ngào, sâu lắng. Trong cuộc sống đôi khi gặp những khó khăn, những đắn đó suy nghĩ không biết phải làm gì, theo hướng nào, quyết định ra sao nó có thể ảnh hưởng tới cả cuộc đời và cuộc sống sau này của mình. Vì vậy đôi khi cần lắm những lời khuyên hữu ích, những lời chia sẽ, an ủi chân thành, nhiệt tình để có thể áp dụng vào hoàn cảnh của mình.
Thành công và hạnh phúc nằm trong chính suy nghĩ và sự lựa chọn của bản thân. “Mỗi nghịch cảnh, mỗi thất bại và mỗi nỗi đau buồn đều chứa đựng một mầm mống lợi ích tương đương” – Napoleon Hill. Mọi thứ trong cuộc đời đều có giá của nó. Được cái này thì phải mất cái kia, muốn nhận thì phải cho, muốn có thành công và hạnh phúc lâu bền thì phải trả giá bằng nỗ lực và cố gắng. Còn lắm nhiều phong ba, bão tố nhưng Sói vẫn sẽ cố, ngước lên mà tiếp tục chiến đấu, sợ thì sợ nhưng miễn có Sữa kề bên, có bạn bè quan tâm, có cha, mẹ lo lắng thì điều gì nó cũng sẽ nếm, sẽ thử. Tuổi 17 liệu phép màu có một lần nữa trao cho nó quả tim cần tìm hay sẽ lại tiếp tục thử thách niềm tin của con Sói này?!
– Mọi người nghe thông báo, bữa 10/10 này, nhân ngày kỉ niệm mấy trăm năm thành lập trường rồi cũng ké luôn ngày kỉ niệm 20/10 chụy em phụ nữ nước mình sắp tới, trường có tổ chức hội thao thi đấu các môn như đá banh nam, nữ, điền kinh, chạy tiếp sức.. nên mấy đứa nhào zô đăng kí nha – Sữa thông báo về cái hội thao thường niên của trường
– Lâm đăng kí đá bóng nữ nhoa, nhà còn cặp bưởi mua mà chưa ăn cuối cùng thấy có tác dụng òi – Lâm bún tay ẹo ẹo nói
– Mày định làm con “Tưng” ở cái trường này hả – Trang xoay qua táp
– Tưng con mắc mày, mọe hông cho thì thôi.. à mà đội bóng nam, nữ chắc có rồi, còn chạy tiếp sức ai với ai zạ ? – Lâm ngơ ngác
– Tao, tao đăng kí, tao, mày với ghệ tao ! – Sói đưa tay nói lớn với Lâm
– Hông được ! Đăng kí cái khác đi chứ ghệ đăng kí chạy tiếp sức tuyệt đối không được ! – Sữa lo lắng, nó nhăn mặt rầy Sói
– Mấy hội thao trước như 20/11, 26/3, 8/3.. mày có cho thằng nhỏ đăng kí môn nào đâu ? Thôi tao thấy sức trẻ cũng phải vẫy vùng xíu chứ, mày cho nó tham gia đi – Lâm năn nỉ giúp Sói
– Cái gì cũng được, miễn không liên quan đến chạy nhảy thì tao đồng ý tất mà – Sữa ung dung đáp
– Thánh thần.. đá banh, điền kinh, chạy tiếp sức.. ủa mấy này mình chơi đứng một chổ hả bây ? – Trang bắt đầu bất bình, nó phan tiếp – Đời học sinh có 3 năm thôi, chơi được có 2 năm đầu, năm 12 học ôn thi tùm lum muốn ỉa trong quần có còn được zậy nữa đâu ? Thôi thì cho em nó 1 lần được tham gia cho có kỉ niệm đi đũy !
– Vi cũng đồng ý với mọi người đó, Sữa yên tâm, có bạn bè ở đây, lại có y tá hổ trợ nữa mà, hơn nữa Sói tham gia có một môn chạy tiếp sức thôi chứ có phải cái nào Sói cũng chơi đâu ! – Vi nhẹ nhàng khuyên trong khi mặt Sữa nhăn nhó cương quyết, bực bội con Trang sùng ba khía lên
– Ê Sữa tao cho mày coi cái này nè hay lắm – Trang móc điện thoại, bật mấy tấm hình “mất hình tượng” của Sữa trên bàn nhậu ở dưới quê làm thằng nhỏ há hốc mồm tá hỏa, định zựt cái điện thoại Trang dấu liền – .. sao, mày mà còn cứng đầu tao thề, bữa hội thao tao scan cái này làm áp-phít cổ động cho lớp mình liền, hứa zinh zự !
– Ax… thiệt tình chứ !.. – cả đám vỗ tay, khoái chí cười vì tuyệt chiêu “điếm thúi” của con Trang, Sói chóp mắt ngơ ngác giả nai van xin, cuối cùng Sữa cũng chịu thua trước cái đám bạn đũy thỏa lắm chiêu của nó -.. 1 môn thôi đó nha.. nha… ! – Sói từ dưới bàn chòm lên hôn Sữa chụt chụt, con Trang khoái chí cũng chọt má zô cho Sói hun ai ngờ Sữa nhéo ngay mặt làm nó la oai ỏa, buồn cười.
Teng..teng..teng..tèng…teng…téng… ! Tiếng kèn báo hiệu khai mạc buổi hội thao thường niên của trường dưới cái nắng sớm rực rở, năng động. Học sinh đông vui áo thể thao cười nói, giỡn hớt háo hức chuẩn bị thi đấu nhìn đầy nhiệt huyết. Nổi bật nhất là “cơn lốc màu da trắng đội tuyển Đức” của lớp 11A1 của Sữa, bữa dưới quê bận bộ đồ thể thao của Đạt, lại thêm coi trận chung kết World Cup Đức vs Ác-hen-ti-na nữa nên thằng Sữa quyết định like trang Facebook hội cổ động viên tuyển Đức rồi quất nguyên lớp in áo thể thao cổ vũ tinh thần zống nó luôn.
Mà phải nói bộ đồ thiết kế nhìn đẹp thiệt, sang trọng mà quý phái. Đũy Sói lần đầu được tham gia hội thao nên nó khoái chí, cứ hí hửng nhảy nhót nhong nhong, miệng cười tươi tíu tít. Tụi con Trang, Vi cũng không vừa khi chơi áo thể thao tuyển nhưng lại quất cái quần thể thao bóng chuyền thun bó, ôm sát cặp mông tụi nó thật sexy, không phải để khoe mà để lát đá banh và đua cự li 100m cho nó thoải mái, phát huy “uy lực”. Trưởng ai-đồ lại cầm key, bước lên bụt, kê miệng vào sát micro nó thay mặt học sinh phát biểu khiến ai cũng ngoái nhìn..
– Hỡi đồng bào.. a.. hỡi các bạn học sinh ! Hôm nay là hội thao nhân ngày kỉ niệm thành lập trường ta, vậy nên hãy vùng vẫy hết sức trẻ của mình nhé.. mọi người đồng ý không ? Are you realy ?
– Ré lyyyyyyyyyyyyyy ! – Lâm hét lớn khiến nhóm Sữa cười sặc sụa !
– Vậy tôi xin tuyên bố hội thao bắt đầu ! “quét”… – tiếng kèn tổi lên báo hiệu hội thao được tổ chức
Đá bóng nam được chơi đầu tiên, lớp tụi 2S đụng ngây mấy anh, chị 12A2 – dân chuyên về Toán Tin và là chùm về bóng rổ, thân người cao to, tổ bố của mấy anh nam khiến tụi lớp Sữa khó khăn, cực độ. Nhưng nhỏ con cũng có cái lợi, chạy và chuyền cực kì linh hoạt, thêm cái nữa là lớp đoàn kết, đá ăn ý nhau khiến mấy anh A2 tá hỏa giữ khung thành nhưng vẫn không đỡ nổi hai quả từ Sữa và một thằng chung lớp. Tỉ số 3 – 0.
Cú sút của con Trang vào lưới kèm theo tiếng la “zoooooooooooooooo” của mấy thằng đực lớp nó khiến nó vui cười ăn mừng, mấy anh lớp trên còn trêu “cho anh SĐT đi gái ơi” hay “..giúp anh khỏi kiếp FA đi nàng ơi”.. đủ thể loại khiến nó cười khoái chí, có Vi tiền đạo, nhìn mềm mỏng, mong manh nhưng chạy như ngựa, lướt như gió, đội đối phương toàn bánh bèo vô dụng, đá kiểu “dích bóng” đành bất khả kháng nhìn tụi gái lớp A1 hì hụt ghi bàn mà muốn khóc, 10 – 0 !.. Đưa đội nó vào vòng trong một cách dễ dàng. Không khí háo hức đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ tràn ngập khoảng sân rộng mênh mong của trường. Những giọt mồ hôi cố gắn, ánh mắt mạnh mẽ, tinh thần thể thao sung sức khiến ai náy đều cười trong niềm vui tuổi trẻ.
Cuối cùng trận chung kết đá bóng nam nữ đều hốt ngay hai lớp của Sói và Trưởng 11 vs 12 A1. Nhìn nhau cười thách thức, Trưởng thích thú nháy mắt chóp chóp làm thằng Sói tức điên người, Hà và Quân cũng nhìn nhau cười cười khoái chí, thằng Quân thì dín như sam không khỏi rời mắt trước cái dáng nóng bỏng nhưng chơi bóng rất điệu nghệ của Vi. Thầy tuyên bố trận chung kết sẽ đá vào chủ nhật tuần sau rồi chuẩn bị dọn dẹp, tổ chức các môn khác. Nguyên nhóm Sữa đang uống nước, cười giỡn thì đâu con Trinh với đám con gái đàn chị lớp Trưởng xáp tới kiếm chuyện..
– Trời công nhận mấy đứa đa hăng quá nha.. nhất là mấy nhỏ con gái nhìn nữ tính, mềm mỏng mà dữ dằn quá chứ, đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong mà – vừa nói nó nhìn Vi
– Hi hi hội thao mà chị, lâu lâu có một lần nên phải chơi cho đã chớ – Vi cười rồi mềm mỏng đáp lịch sự
– Phải hông đó hay ra vẻ để lấy oai với trai – Trinh nhoảnh miệng châm chọc
– Hèn chi tụi con trai hông những lớp mấy bé mà cả mấy anh khối 12 cứ đua nhau hò hét, cổ vũ nhiệt tình, nhìn lại mới thấy lạ, ai đời đá bóng mà đi mặc quần bó bao giờ đâu – con Nga, bạn Trinh kích động
– Đẹp khoe thì xấu che, ta đây mông zú đầy đặn mặc cho đẹp người, thoải mái sợ đách zì ai ? – Trang đặt chai nước bước tới hất mặt đáp trả -… công nhận dáng chị Nga 3 vòng như một, nhìn chả biết cái nào 1 cái nào 2, chắc dậy nên chị mới tức phải hơm ? Thôi tụi em đàn em, có gì chị bỏ qua cho nha !
– Đụ má mày nói zì ! – Con Nga tiến tới
– Tụi em ăn nói lịch sự tôn trọng mấy chị đàng quàng, vậy nên em mong chị cũng tôn trọng tụi em như thế cho – thấy Nga định nhào tới, Vi đứng che Trang lại đáp
– Tôn trọng ?.. mày nghe con nhỏ bạn mày nói với tụi tao như vậy kìa ? Thế mà gọi là tôn trọng đó hả – Trinh giở dọng côn đồ
– Chắc tự nhiên Trang khơi khơi nói móc họng zậy quá ? Chị kia nói chuyện kím chuyện trước mà, không có lửa làm sao có khói ? – Vi lảnh lót
– Mới lớp dưới mà miệng mồm quá hén, hèn zì Quân chết mê chết mệt bởi con hồ li tinh như mày là phải rồi, đúng là đồ đỉ mà !
Trinh trợn mắt nói thì một cái “chat !”, con Vi vung tay tát mạnh vào má con Trinh liền, Trinh cũng không vừa, nó xoay qua định tán lại thì nhỏ Vi lấy tay phải đỡ, quất thêm cái “chát” bằng tay trái bên má còn lại. Con Nga mập định nhàu zô thì con Trang đưa chân đạp ngay cái bụng một hít làm nó té nhàu ra sau đè mấy con mắm còn lại rồi ôm bụng la ong óng như bị thiến. Cả hai nhóm tụi nó thấy nãy giờ định can ngăn nhưng con Vi đưa tay ra hiệu để Vi nói chuyện, nghĩ chắc la xích mích thôi, ai ngờ lại xà quần một cục thế này. Quân nhìn Vi, con Trinh ôm mặt khóc mếu máo
– Đụ má mày dám tán tao
– Tán mày thì tán mày, mắc gì không dám ? Bộ tán mày phải hỏi ý kiến bà con chồm xóm mày hả ? – Vi tức giận nói lạnh lùng.
– Anh thấy chưa Quân.. nó đánh em nè.. anh chứng kiến tận mắt bản chất mất dạy của nó đó. – Quân im thinh thích nhìn Vi, thấy có tác dụng con Trinh cười thầm trong bụng rồi khích tiếp – Đúng là đồ hư hỏng mà !
– Tao từng hư nhưng bao giờ hỏng, tao ăn chơi nhưng cũng chẳng bao giờ sa đọa, tao ngoan nhưng chưa bao giờ bảo mình hiền, ít khi nào nói tục nhưng chỉ văng tục với cái loại xảo quyệt, thú tính như mày mà thôi ! – Vi nói khiến con Trinh cứng họng mà tức ói máu – Là con gái tao thật sự tội nghiệp cho mấy đứa háo thắng cố giành giựt những thứ chẳng bao giờ thuộc về mình như mày đó Trinh à, nên mày cứ thoải mái đưa với đẩy, chị đây chả quan tâm đâu ! À méc Quân hở.. thôi thôi…đừng có cố diễn nữa, đời không trả cát-xê cho mày đâu gái à – Nhìn Quân rồi Vi cười nhếch mép nói chọc tức con Trinh – Tao có một cái tính rất là xấu, đó là đồ của tao đừng hồng lấy ra khỏi tay tao !
– Mày được lắm, mày chưa biết mày đang đụng phải ai đâu Vi ! – Trinh lại gần định nhào vào Vi, Vi vẫn cứ đứng đó không hề sợ sệch, kê mặt sát hơn vào mặt Trinh, Vi đáp trả
– Mày mới là người không biết mình đang chơi với ai đó Trinh !
Tụi Sữa lại gần cười thích thú trước “cơn thịnh nộ của nữ thần” Hạ Vi, con Trang khoái chí vỗ tay bộp bộp rồi nháy mắt trêu con Trinh và tụi con Nga mập đang tức đứng như trời chồng đằng kia. Hôn gió nhẹ rồi cười nhếch môi nham hiểm, Vi bắn cái nhìn lạnh lùng vào toàn thể dân 12A1 rồi xoay bước đi như báo hiệu trận chiến lần sau sẽ là trận “sinh tử” của lớp nó với lớp thằng Trưởng. Trời dường như nóng hơn bởi sự hăng hái, hết mình và nhiệt huyết của tụi nó. Cũng có thể sức nóng từ cơn “thịnh nộ” của nàng Hạ Vi đầm thấm cũng nên.
16h chiều, chạy tiếp sức, môn thi đấu Sói chờ đợi cũng đã đến. Háo hức nó, Lâm và Sữa kề vai nhau, chụm đầu lại nhìn nhau cười, hội ý cùng nhau quyết rinh chiến thắng về cho đội nhà mới được.
– Hú hú.. cố lên nha 3 gái, mấy đứa mà hạng nhất thì có thể đến phòng tụi chị bất cứ lúc nào.. én ny que.. én ny wây..én ni tham – Trang rống họng kèm theo mấy tiếng hú của tụi lớp nó làm ba thằng muốn đội quần với thiên hạ.
Vào vị trí, nghe tiếng còi của thầy thể dục làm trọng tài, tụi nó vào vị trí chuẩn bị, theo thứ tự đoạn từ vạch xuất phát đến đích sẽ là Lâm – Sữa và cuối cùng là Sói. Đứng chờ mọi người kiểm tra đồng hồ, rồi trao đổi gì đấy, thằng Sói hí hửng đứng nhún nhún như vận động viên thi olympic, đứng kế bên đường đua của Sói, không ai khác là thằng Trưởng, nhìn Sói nó bắt đầu trêu
– Sung dữ bây.. từ từ thôi coi chừng đang chạy cái quần nó tuột à
– Tuột con mắt anh, lo chuyện của mình đi, đứng chỏ cái mỏ nhọn qua hoài – Sói quế tèo liếc Trưởng rồi nói
– Anh lo cho cưng thôi.. bị bệnh trong người thì đừng có rán cũng như câu yếu thì đừng có ra gió ! – Trưởng tiếp tục khiêu khích
– Yếu thì kệ cha tui.. mắc zì anh phải lo ! Rảnh háng quá ha, không có chuyện zì làm thì zô nhà tắm ngồi đếm lông cho bớt nhảm đi ! Ax.. – Sói quạo nó chửi lại
– Đừng có nóng, mới khích vài câu đã tức điên lên rồi, coi chừng sức khỏe chứ em, lát còn phải bám đuôi anh nữa chứ – Trưởng nhếch mép
– Hông biết ai bám đuôi ai à ! Thôi tui không có rảnh nách nói xàm với anh nữa, lát cứ để cho đôi chân nó trả lời – Sói nhìn thẳng vạch đích không thèm để ý tới Trưởng nữa
Thầy bước ra, gật đầu ra hiệu cho mọi người phụ trách coi thi lẫn thí sinh sẵn sàng vào chổ. Hít mạnh một hơi rồi thở ra như đã chuẩn bị ra chiến trận, Sói nhìn sợi dây màu đỏ chiến thắng nơi vạch đích bằng cặp mắt rực lửa, nó vô tình ngó qua thì thấy Trưởng đang ngoáy đầu về sau nhìn Sữa chăm chú, bực bội nó quát
– Cái vạch đích chứ không phải là cái đích, anh đui sao mà không thấy, lo nhìn đâu zậy ?
– Anh biết chứ nhưng đối với anh, đích chiến thắng không phải là cái vạch trắng có sợi dây màu đỏ đó.. mà chính là – Trưởng quay lại nhìn Sữa đang buột chắt lại sợi dây dài -.. Sữa !
– Cược không ! – Sói nóng máu, nó nói lạnh lùng
– Ũm ?.. Cược ? – Trưởng thắc mắc
– Nếu tôi đến vạch đích trước, tôi muốn anh không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi lẫn Sữa nữa – Quay qua nhìn Trưởng bằng cặp mắt hừng hực, Sói gầm gừ
– Được.. nhưng nếu ngược lại, anh đến trước thì – Trưởng cười nham hiểm
– Anh mơ cũng không có cảnh đó đâu ! – Sói cười nham hiểm y chang điệu cười của thằng Trưởng
Nhìn Sói và Trưởng dường như đang nói với nhau cái gì đó khiến Sữa gãi đầu ngơ ngác. “Hú..hú…” múc đằng sau Sữa hú Sói, Sói quay đầu lại, Sữa vảnh cái môi “hôn gió” với nó rồi cười tươi hạnh phúc. Sói thích thú cũng vảnh mỏ “hôn gió” đáp trả rồi nắm tay đưa lên ra hiệu sẽ hết mình để giành chiến thắng. Cha nội Trưởng cũng quay lại vảnh mỏ “hôn gió” thằng Sữa, Sói chơi mắc dại lấy cái tay tán nhẹ vào cái mỏ vảnh của nó khiến nó hết hồn rồi chử “đụ má đụ mẹ..” xối xả khiến thằng Sữa bật cười. Sau một hồi lâu, cuối cùng mọi thứ cũng bắt đầu. Hồi hộp, tất cả im lặng, “quét”.. tiếng còi ông trọng tài báo hiệu xuất phát khiến tất cả tụi nó bật chạy một cách nhanh chóng, khởi đầu và vươn lên trước là Hà nhưng gần như sát vách Hà là Lâm, cả hai chạy song song trên hai đường đua như hai con báo, yêu thì yêu nhưng một khi lên sàn là tim ai náy cất, chẳng nhường nhịn Hà chạy hết sức, Lâm cũng chẳng vừa khi sát nút Hà.
– Sữa ơi.. khởi động máy, bay hết tóc lực nha anh.. – Vi từ đám cổ vũ hô lớn cổ vũ cho Sữa khiến thằng Quân bất ngờ, nó quay sang nhìn Sữa đối thủ chặng hai nó bằng ánh nhìn dao găm
– Anh Quân em yêu anh.. cố lên nha anh ! – Trinh bánh bèo bắt chước hô lớn rồi nhìn sang Vi nhưng Vi không hề để ý mà nó chỉ chấp tay cầu nguyện rồi chăm chú vào Sữa mà thôi, cả Quân nó cũng không thèm để mắt tới.
1..2…3s, chụp nhanh thanh cây của đồng đội cả Sữa và Quân lại một lần nữa sát nút, thằng Quân là con nhà lính, nó chạy như trâu, phần nó nóng máu vì Vi không thèm đếm Sữa tới nó làm nó còn tức hơn nữa. Sữa thông minh, mạnh mẽ cố chạy theo sát Quân, đến đoạn cua cách mấy chục mét nữa là tới Sói, dùng hết sức, đẩy mạnh đôi chân thằng Sữa lao thẳng như tên lửa vượt cả qua Quân. “Nè ghệ yêu…”.. chụp thanh cây Sói phóng nhanh liền, nó chạy như một mũi tên mới được bắn ra, bằng mọi giá nó phải đến vạch đích trước thằng khốn nạn kia, nó nhìn vào sợi dây đỏ mà lao đến như một con thiêu thân, chợt nó cũng nghe nhịp chạy gần mình, thằng trưởng nắm chặt thanh cây cũng đang rút ngắn khoảng cách của hai đứa. Đột ngột có gì đó không ổn, tim Sói bắt đầu co thắt đau nhói, nhưng nó vẫn nhắm mắt chạy tiếp, Trưởng qua mặt nó, nó vẫn không dừng tiếp tục chạy rồi bất chợt loạng choạng, đầu nó chao đảo, đôi mi chợt khép lại, hình ảnh cuối cùng trước khi nó nằm gục xuống đất là khuôn mặt hốt hoảng, đôi mắt long lanh như sắp khóc của thằng con trai nó yêu, đó là Sữa.
Một lần nữa Sói lại làm người nó yêu thương đau lòng, lại lần nữa nó làm sữa phải khóc, và thêm lần nữa nó làm cho “ghệ” nó lo lắng. Tiếng “tít tít” của mấy cái máy trong bệnh viện nghe mà ớn lạnh cả người. Ngồi bên ngoài, Sữa im lặng đưa mắt nhìn xuống nền gạch trắng xóa.
– Tụi tao xin lỗi nha mãy.. nếu – Trang hối hận nó thỏ thẻ
– Không sao đâu, không phải tại tụi bây.. đừng tự trách mình – Ngước nhìn Trang và Vi đang đứng, Sữa cười nhẹ -.. chuyện này sớm muộn gì cũng tới mà !
– Em về nghỉ đi, ở đây có anh trong Sói cho, nhìn em mệt mỏi quá – Trưởng lo lắng
– Em khỏe mà, anh đừng lo – Sữa đứng dậy đi nhè nhẹ đến cánh cửa phòng bệnh Sói đang nằm, nó nhìn nhưng không thể vào được vì mới cấp cứu ra
Thấy cảnh này, hầu như ai có mặt ở đây cũng xúc động trước sự lo lắng, quan tâm hết lòng của Sữa dành cho Sói. Một lần nữa cái cảm giác năm 9 tuổi lại hiện về, cái viễn cảnh Sói nằm trên cái giường đẩy được đẩy vào phòng cấp cứu khiến Sữa khóc thét. Lần này lại nữa, nó cầu mong cho Sói vẫn bình an vô sự để bước tiếp cùng nó tìm kiếm hi vọng cho sự sống, cho tương lai, cho hạnh phúc. Thở nhè nhẹ như mệt mỏi với những suy nghĩ mong lung, nó đứng dựa đầu vào tường, chân cà nhẹ xuống nền qua lại để mong thời gian trôi nhanh nhanh, để mặt trời lên nó có thể thăm Sói.
– Hế lô chào em.. cú có gai ! – Mở cửa bước vào, Trưởng cầm trên tay giỏ trái cây
– Ơi là chời… sao lại là anh ! Nhìn anh zô tui muốn nằm xuống ngủ con mẹ nó tiếp ! – Sói rống họng
– Nè .. mày có biết là anh mày lo cho mày lắm hông – Trưởng vừa nói trong khi mắt không rời khỏi chị y tá đang bưng cái khây đồ dùng -.. tới mất ăn mất ngủ luôn !
– Cảm động quá, con đã khóc khi thấy cảnh này – Sói nhỏ nhẹ rồi tăng dần vo-lum – đụ mẹ đi thăm bịnh hay đi ngắm gái hả..?!!
– Gì mà um xùm zậy bây ! – vừa nói Hà và Quân bước vào – Chào cu, khỏe chưa cưng ?
– Ủa Sữa đâu, tụi mấy con bánh bèo kia đâu sao mấy anh đây đông đủ quá zạ ?! – Sói ngơ ngác
– Trang với Vi, Lâm về đi học rồi, tụi nó phải đến lớp còn để ghi bài, nghe giảng thay em nữa, tội nhất là Sữa nó đứng trong em đến 3 – 4h sáng, này nỉ lắm nó mới chịu về ngủ xíu sẵn mua đồ ăn cho em luôn – Trưởng nói
Cúi mặt thoáng buồn, nó lại làm khổ Sữa nữa rồi, phải chi nó cố kìm nén cái sự mạo hiểm, phiêu lưu, cứng đầu của mình thì đâu ra như vậy. Luôn cho rằng mình chính là chổ dựa cho người mình yêu, mình là một bờ vai mạnh mẽ, một tấm lưng rộng lớn để chở che nhưng thấy yếu đuối quá. Nó biết Sữa hiểu cảm nhận của nó nên Sữa luôn tỏ ra yếu ớt, cần được yêu thương trước nó nhưng thực sự người quan tâm, chở che mới chính là Sữa. Cười nhẹ chua chát cho cái nổi buồn của mình, Sói giờ lại lùi thêm một bước về ý chí nữa rồi. Thấy mặt thằng Sói phịu xuống, Trưởng cất lời
– Thôi cứ nhìn về phía trước mà đi tiếp, đừng có nản chí !.. Còn cái vụ cá cược – Sói giật mình nhìn trưởng quéo, cười đểu Trưởng nói tiếp -.. coi như không tính hén !
– Chưa bao giờ em yêu anh như này hết đó anh Trưởng ! – Sói giơ cái mặt troll ra trêu
– Xạo quần tao hiếp liền bây giờ.. móa – Trưởng cười, rồi móc trong cặp ra mấy cuốn tạp chí và mấy tấm hình – … nghỉ ngơi tịnh dưỡng phải có mấy thứ này mới mau hết bệnh
– Play boy số đặc biệt, Hey Girl – Đài Loan, ảnh Ngọc Trinh nude nóng hổi.. ôi đu… ở đâu có mấy này đã zạ ? – Hà há hốc mồm
– Khó khăn lắm anh mày mới “săn được” đó.. thấy thương mấy đứa ghê chưa – Trưởng nói rồi nguyên đám bu đầu vào coi cười hí hí
– Ủa mọi người đang làm gì zạ ? – Sữa xách bọt đồ ăn ngơ ngác đứng hỏi, chớt nó thấy cái hình con Ngọc Trinh đang ở trần đưa vú vào vách tường hay tấm kính cũng không rõ, máu điên nổi lên – Trời đất quỷ thần thiên địa ơi…. Tui lo muốn gần chết mà zô đây gặp cảnh này – nắm vai áo zựt zựt lắc lắc cổ thằng Sói
– A..a… anh mới hết đó ghệ ơi.. nhè nhẹ thôi.. xin lỗi mà.. – Sói van xin
Ở dãy hành lang có một cô bé, khuôn mặt dễ thương trong bộ đồ bệnh trắng hồng đi nhè nhẹ từng bước theo tiếng nói quen thuộc vừa phát ra đâu đó..”Sao giống tiếng của Sói quá ta” càng đi tiếng la in ỏi càng gần, đưa lỗ tai nó nghe rồi miệng cười hạnh phúc..”phải rồi.. Sói đây mà”, từ đi nó chuyển sang chạy đến căn phòng phát ra âm thanh đó. Đứng trước phòng, mở cửa bước vào nó cất tiếng..
– Sói… là Sói à !
– Ủa Thảo… Thảo… – thằng sói đang bị Sữa ghịt đầu thấy cô bé nó mở miệng cười như vừa gặp người quen lâu năm, cả nhóm ngơ ngác, nhất là Sữa, nó chao mày thắc mắc cô bé kia là ai.. một cách khó chịu.
– 1..2…3 zô mấy đứa oi ! – Đưa mấy chai coca cụng nhau nghe cái két, giọng Lâm lảnh lót
– yeah.. mừng Sói ra tù nà a.. xuất viện nà ! – Vi cười
– Haha, cảm ơn mấy đứa, anh Sói đây nam nhi, không sợ Trời cũng không sợ Đất nên mấy em cứ yên tâm ! – Vỗ ngựa Sói chảnh chọe
– Wow.. anh Sói men lỳ quá hà.. – Trang đưa tay vào ngực làm như mấy con bánh bèo ra vẻ ngưỡng mộ
– Men mẹ zì.. còn lại cái gì anh cũng sợ hết á má oi ! – Sói ẹo qua, ẹo lại nói, con Trang với tay tán đầu Sói cái chát nguyên đám cười hô hố.
– Nè.. nhỏ ở bệnh viện hôm bữa.. – Lâm ực lon Coca hỏi
– Lâm hỏi Thảo hả ? À… Thảo là bạn của Sói hồi năm lớp 8,9 – Sói trả lời
——————-
Thuộc truyện: Tình đầu anh dành hết cho em
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 2 - 9 tuổi
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 3 - 12 tuổi
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 4 - Tuổi 13
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 5 - Tuổi 16 - Phần 1
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 5 - Tuổi 16 - Phần 2A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 5 - Tuổi 16 - Phần 2B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 5 - Tuổi 16 - Phần 3A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 5 - Tuổi 16 - Phần 3B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 1A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 1B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 2A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 2B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 2C
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 3
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 4
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 5A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 5B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 6A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 6B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 6C
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 6D
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 7A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 6 - Tuổi 17 - Phần 7B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 1A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 1B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 2
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 3
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 4
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 5
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 6A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 6B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 7
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 8A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 8B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 7 - Tuổi 18 - Phần 8C
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 8 - Tuổi 19 - Phần 1
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 8 - Tuổi 19 - Phần Cuối A
- Tình đầu anh dành hết cho em - Tập 8 - Tuổi 19 - Phần Cuối B
- Tình đầu anh dành hết cho em - Ngoại truyện 1
- Tình đầu anh dành hết cho em - Ngoại truyện 2: Trò chơi cá cược
- Anh thầy dạy kèm
Leave a Reply