Truyện gay: Một chút dại khờ một chút tôi – Chương 10

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Em muốn chào sân anh, em cơ quan vậy mà. Trước là để gặp gỡ, giao lưu sau là học hỏi thêm kinh nghiệm của người đi trước.
– Tôi cười: chỉ có vậy thôi sao? Chuyện đó có gì lớn lao đâu mà phải xin ý kiến của anh nữa chứ.
– Em muốn mời anh tham dự cho vui.
– Chiều mai, anh bận công việc gia đình nên có lẽ anh không đến được rồi, em đừng có buồn nghe, vậy anh, em cơ quan cứ tham dự vui vẽ đi, nếu không có việc gì nữa, thì em ra ngoài được rồi, anh còn một số chuyện cần giải quyết, có gì sẽ nói sau.
Tôi không thích đến cái “gia đình trị ” của nó, nên từ chối cho rồi, gặp mấy cái người đó mất công phải đóng kịch nên mệt mỏi lắm, ở nhà đi chơi với thằng Sơn coi bộ có ý nghĩa hơn, nhưng không biết thằng Sơn nó có nhận lời của thằng Minh nó mời hay không? Thôi để nó tự nhiên vui chơi với anh, em đi nếu nói cho nó mình không đi mất công nó vì mình mà ở nhà nữa.
Chiều tôi về nhà trước, để anh, em cơ quan khỏi phải ngại ngùng khi tập trung qua nhà thằng Minh.
Về đến nhà, tôi tắm rửa sạch sẽ, ăn cơm với gia đình xong, 6h30 tôi lấy xe chạy qua cà phê Hoa Sứ tính ngồi trầm quán một chút rồi về ngủ, đến 7h thì có điện thoại reo, nhìn thấy thì Sơn văn hoá gọi đến:
– Sao không vui vẽ, tiệc tùng mà gọi điện cho tao vậy Sơn, có chuyện gì không?
– Tại sao mày không cho tao biết là mày không đi.
– Nếu cho mày biết thì mày có muốn đi cũng không đi được, không phải là mày đang ở đó hay sao, cứ tự nhiên đi, đừng lo lắng gì hết. Tao..
Thằng Sơn nó vội cắt ngang lời tôi, nhấn từng giọng một
– Ngừng ngay lập tức, tao không muốn nghe bất cứ một lời nào nữa, ngắn gọn là Đang!Ở!Đâu!
– Ở nhà.
– Đợi đó, Tao qua liền. Nói xong nó cúp máy cái cụp. Tôi hết hồn, lỡ nó qua không thấy mình, rồi mất công cho nó nữa, nên tôi gọi lại cho nó, nhưng nó không chịu bắt máy, nó biết nó nói không lại tôi nên chỉ còn cách gặp mặt trước rồi tính gì thì tính, cái tính gì mà nóng như lửa.
Khoảng 10p nó gọi lại cho tôi:
-Tao đang đứng dưới nhà.
– Tao không có ở nhà.
– Vậy thì tao bấm chuông tao lên.
-Tao đang ở quán cà phê Hoa Sứ nè
– Tao qua mà không thấy thì đừng có trách nghe thằng chó.
Nó cúp máy cái cụp, 15 phút sau thấy nó đi vào quán,…
Mặt hầm hầm, thằng Sơn ngồi vào bàn, người nó nồng mùi bia:
– Ê! Mày tính chơi tao hả Long? Không đi thì cũng phải nói với tao một tiếng chứ, tao thấy mày không tôn trọng tao gì hết.
– Tao không muốn chi phối mối quan hệ cá nhân của mày đâu Sơn? Đừng có nghĩ sai về tao.
– Vậy thì mày xem tao là cái quần gì mà mày lừa tao như vậy.
– Ê. Đừng có lạm dụng từ ngữ với anh nghe cưng! Tao lừa mày chuyện gì?
– Mày đã nói với mọi người là mày mắc công chuyện nên đến trễ một chút, sao mày không đến.
– Ai nói với mày là tao đến trễ vậy Sơn?
– Thằng Minh nó nói chứ ai.
– Mày bị nó thuốc mày rồi, tao từ chối lời mời của nó từ lúc đầu giờ chiều nay lận, nhưng chắc là nó muốn mày đi chơi với nó cho vui chứ gì, xem ra chắc nó kết mày rồi Sơn. Tao thấy hai người cũng xứng đôi à nha.
Chọc một chút, nó quê, hướng mặt nhìn ra ngoài, không biết suy ngẫm vớ vẩn chuyện gì rồi nói:
– Mày đừng có chọc quê tao nghe Sơn, Cái thằng cá trê phi đó hả, nghe nó nói chuyện là tao không ưa rồi, xạo quần bà cố.
– Người ta đi học ở nước ngoài đó cha.
– Mọi người hỏi nó sao không ở bên Pháp làm luôn đi, mày biết nó trả lời sao không Long.
– Mày Không nói sao tao biết.
– Nó nói “Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi, quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nỗi thành người” nên làm ở đâu cũng không bằng nơi nó được sinh ra và lớn lên. Chứ không phải cái nghề truyền thống, cha truyền con nối nên bỏ không được.
– Ừ, nó xạo quần thiệt, sến như con hến.
– Ê Long, Thằng Minh cá trê nó có vợ con rồi đó, nhưng vợ con nó còn ở bên Pháp, chỉ có mình nó về đây làm thôi.
Tôi bật cười vì thằng Sơn nó gắn cái danh hiệu cá trê cho thằng Minh, nhưng tôi không hiểu lý do tại sao nó lại nghĩ ra cái tên này, vì thằng Sơn nó có bao giờ gắn biệt hiệu cho ai đâu, tôi hỏi cho ra lẽ :
– Mày thấy thằng Minh như thế nào mà gắn danh hiệu Minh cá trê cho nó vậy Sơn?
– Tao nghe bà nội nó kêu nó là cá trê phi, tao mắc cười quá trời. Chắc đây là cái tên mà người nhà nó đặt rồi, thằng Minh gốc của nó cũng ở miền tây, nên hay có thói quen đặt tên xấu để gọi ở nhà cho dễ nuôi vậy mà.
– Vậy khi mày ở nhà thì mày tên gì vậy Sơn?
– Tao dễ nuôi lắm nên chỉ có một tên thôi, tao thấy hơi đói, mày đi ăn với tao nghe Long?
– Đi ăn tiệc bộ bị bỏ đói sao mày còn đòi đi ăn nữa Sơn.
– Tao nâng ly cụng lia lịa, không thấy mày đến, tao sốt ruột gần chết, sao ăn nỗi nữa, tao giả bộ đi nghe điện thoại, thấy không ai để ý nên chuồn luôn.
– Ừ cũng được, đi ăn bánh tráng phơi sương nghe Sơn.
– Định chuộc lỗi với anh hả cưng, nhưng đâu có dễ như vậy được.
– Vậy mày muốn tao phải làm sao?
– Tối nay cưng ngủ lại nhà Sơn đẹp chai này một đêm còn hoạ mai, anh niệm tình tha thứ.
– Thấy tao khờ, nhỏ dại dụ tao hoài vậy ba.
Tôi và thằng Sơn rời khỏi quán cà phê Hoa Sứ, mỗi đứa một con ngựa(xe), phi nhanh đến quán ăn Hoàng Ty. Ngồi vào bàn ăn, tôi gọi hai phần cuốn và chè khúc bạch xong, tôi và nó bắt đầu:
– Mày thấy ông Châu như thế nào Sơn.
– Ổng đối xử với tao cũng tốt lắm, tao thấy ổng cũng thương tao lắm, mà có chuyện gì không Long? Mày hỏi là phải có vấn đề rồi.
– Mày nên cẩn thận khi tiếp xúc với mọi người trong cơ quan, nhất là đối với thằng Châu và thằng Lâm, vậy là đủ rồi, nên phát biểu ý kiến nhiều hơn trong các cuộc họp, không nên thật lòng tâm sự với ai, người ta không giống như tao đâu, biết chưa.
– Thằng Sơn nó nhìn tôi trầm lặng hồi lâu rồi nói: Đ.M đúng là lòng người khó đoán thiệt mày ơi, tao cứ tưởng là ổng thương tao lắm, ai dè.
– Mày bình tĩnh, không gì phải lo lắng, cứ đối xử với thằng Châu như mọi khi, nhưng phải dè chừng một chút là ok. Còn thằng Minh với bà Thanh cũng không ngoại lệ, ai cũng có phe cánh hết, mày cứ bàng quang đứng bên ngoài đi, để tao tính.
– Mày có hoạch định gì chưa.
– Tao để cho bà Thanh với thằng Châu cắn với nhau, nhưng mày cứ chấp hành theo những gì tao nói là được.
– Thằng Sơn nó cười, nghiêng đầu nói: Ok em, vợ -chồng mình sẽ cùng một chiến tuyến, anh hậu phương, còn em nơi tiền tuyến…
– Mày cứ giỡn hoài đi, con chó ghẻ ơi!
Ăn xong, tôi và thằng Sơn, ra xe:
– Vậy tao về nghe Sơn.
– Cái mặt nó buồn thiu, nhíu mày một cái: Ừ cũng được, Bye…
– Mày làm cái gì vậy Sơn? Mày không muốn tao về nhà mày hả. Vậy tao về nhà tao. Bye..
– Thằng chó, mày thích chọc cho tao điên lên mày mới chịu hả? Về nhà mình thôi em yêu
Về đến căn hộ chung cư, thằng Sơn nó ngồi phè trên sofa:
– Bé Long, Lấy cho anh chai nước đi cưng.
– Ở đây tao là khách biết chưa, tự đi lấy đi, sẵn lấy cho anh luôn đi bé Sơn, vừa nói tôi vừa bấm điện thoại gọi về nhà để báo cho má tôi, tối nay tôi ngủ ở nhà thằng Sơn, gọi xong tôi nằm ngả đầu trên ghế.
Thằng Sơn nhoẻn miệng cười một cái, đứng lên, tôi tưởng là nó đi lấy nước, ai ngờ nó xoay người lại đè tôi nằm dài xuống sofa, đưa cái mặt nó sát mặt tôi, nó nhìn đăm đăm một lúc, rồi mỉm cười nói:
– Em yêu,…chuẩn bị tiếp chiêu.
– Mày hôi mùi bia quá đi, thằng chó ghẻ ơi! Tôi đẩy cái mặt nó sang một bên, nó cố gồng để giữ lại, rồi nó quặm cái ngón cái tôi, dùng răng cắn nhẹ, lưỡi của nó thì lùa qua, lại ngón tay của tôi phía bên trong, nó làm vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn tôi:
– Hình như là ngón tay của cưng còn vương mùi nước mắm thì phải.
Tôi vổ vào vai nó một cái, cười nói: mới nảy tao ăn xong, tao nhớ đã lau kỹ lắm rồi, chắc tại cái miệng của mày đó, đồ ở dơ, không xúc miệng gì hết mà muốn làm…chuyện đó.
– Hứng lúc nào thì làm lúc đó thôi cưng. Thôi đứng lên vào phòng, cưng tắm cho anh đi. Vừa nói, vừa kéo tôi đứng dậy, nó nắm hai tay của tôi để trên vai rồi khom cái người xuống, cõng tôi vào trong phòng tắm.
Thằng Sơn xã nước nóng vô bồn tắm, tôi đứng dưới vòi hoa sen bên ngoài tắm sơ sơ xong bước vào bồn, đến lượt nó cũng vậy, hai đứa vào trong bồn bắt đầu kỳ cọ, thay phiên nhau giữa tôi và nó, ngồi trên thành bồn tắm, nó bành háng ôm lấy tôi, hàng lông ngực nó ướt đẫm, phân thành từng nhúm không có thứ tự, nó đặt một nụ hôn say đắm vào môi tôi, không nhẹ nhàng như những lần trước mà lần này như một con mãnh hổ đang vờn mồi, từ từ nó để đầu tôi ngã ngữa trên vòng tay của nó, lưng tôi tựa vào chân thằng Sơn, môi của nó trùm hết trên môi tôi, mút chùn chụt, rồi nó lại luồng cái lưỡi nó vào trong miệng tôi vừa ngoáy, vừa cạp lại vừa đè mạnh vào, mùi bia, với mùi miếng ngậm Listerine, cộng hưởng với lượng nước bọt dồi dào, ấm nồng từ lưỡi của nó cứ đẩy tràn vào trong khoang miệng của tôi, từng đợt, hơi thở dồn dập của nó có mùi đặc trưng của trà xanh, thật đê mê, mạnh mẽ, một nụ hôn dài như vậy thôi đối với tôi là hạnh phúc nhất rồi, không còn gì có thể tuyệt vời hơn bằng một nụ hôn say đắm trong lúc này mà thằng Sơn đã trao đến cho tôi, nâng nhẹ người tôi lên, đặt trên tấm đá hoa cương, phản xạ tự nhiên tôi cong người lên vì lạnh, thằng Sơn hiểu ý nên nó với tay lấy cái khăn lớn màu trắng trải dài lên trên, tôi chơi rắn mắc không nằm ngửa mà nằm xấp xuống, nó nhìn tôi xong, cười:
– Bày trò gì nữa đây em yêu, nói vừa dứt thì nó trườn lên liếm dọc đường xương sống của tôi từ trên xuống, đến mông thì nó lại lấy hai cái tay vừa nhồi, vừa bóp, vừa nói:
– Hôm nay, anh mần thịt cái lỗ này nghe em yêu, nó cứ thách thức anh hoài hà, từ trước đến nay chưa thử qua sao cưng, anh sẽ đem đến một cảm giác mới nhé.
Khi làm tình, giọng của thằng Sơn cứ thỏ thẻ bên tai tôi, không nói thì cười, hay những tiếng rên khẽ, một chút hài hước, một chút cợt đùa, những cử chỉ âu yếm, vuốt ve của nó cứ mơn trớn liên tục trên thân thể của tôi, mang đến cho tôi một cảm giác rất lãng mạn và đậm chất “Tình”.
– Tôi vội lật ngửa lên cười rồi nói: từ từ thôi, tại vì tao chưa chuẩn bị sẵn sàng cho việc đó, thời gian mình còn dài mà Sơn, vội gì chứ.
– Anh biết rồi, anh sẽ khám phá những cung bậc cảm xúc từ từ nha, em yêu. Nó bắt đầu liếm, cái lưỡi của nó dường như không bỏ sót những ngóc ngách nào trên cơ thể của tôi, nó như là một cây chổi, quét không ngừng nghỉ, nhất là những vùng tập trung nhiều dây thần kinh và vùng nhạy cảm thì thời gian ở lại để làm nhiệm vụ rất lâu, rất chăm chỉ, rất nhiệt tình, đúng là càng làm thì càng kinh nghiệm, bú, mút trở nên điêu luyện hơn, Khi nó không bị ọi… Ọi… Như lần đầu tiên nó ngậm dương vật của tôi, một tay nó cầm dương vật đưa lên, xuống thật nhịp nhàng theo chiều của miệng nó, một tay thì se se đầu vú. Không chịu nổi cái sung sướng đê mê này, lấy tay tôi đẩy nhẹ đầu nó ra, vì những anh tinh binh trong người tôi sắp sửa bung dù ra ngoài rồi, thằng Sơn nó hiểu nhưng nó lại không muốn làm theo ý tôi muốn, mà cái đầu nó ngoan cố trước bàn tay của tôi bằng động tác kênh cứng lại, miệng vẫn ngậm, đầu nó cố nhấp, đếm không đến 3 là nó hứng trọn gói những dòng tinh khí nóng ấm, phụt ra từ dương vật của tôi rồi, nó cũng vẫn còn giữ nguyên tư thế ngậm trường kỳ, tôi thấy vậy, nhăn nhó nhưng vẫn gượng cười:
– Sao không nhả ra đi Sơn. Ngậm vậy rồi sao phun tinh trùng trong miệng ra được.
– Nó nhìn tôi rồi nói: anh nuốt hết trọn tinh hoa của em vào bụng anh rồi, em yêu.
– Trời ơi, không biết dơ là gì hả, con chó ghẻ ơi.
– Cái gì trong người của em anh cũng nuốt tuốt tuồn tuột hết. Anh thích như vậy.
– Tao pó tay mày rồi Sơn ơi.
Không để thời gian thừa thãi, tôi lật ngược người nó lại, nằm trên mình nó, một thảm lông trên ngực của nó mới gợi tình làm sao, tôi thích thú khi đắm nhìn thân thể của nó, nhẹ nhàng xoa tay trên ngực, nơi cái vết đỏ mà tôi đã vô ý thúc mạnh lúc trong cơ quan, giờ đây nó đã ngã sang màu xanh – tím, vừa xoa đều tôi vừa hôn lên vết thương đó, ngã đầu lên ngực của nó như ngầm xin lỗi tình yêu của tôi, thằng Sơn xoa xoa tay trên đầu tôi:
– Khờ quá, em yêu, có gì đâu mà cưng phải dằn vặt mình như vậy, anh không sao đâu, tình yêu của em là nghị lực sống của anh đó.
– Tao cảm thấy mắc nợ trước tình yêu cuồng nhiệt mà mày đã hết lòng dành trọn cho tao, nếu sao này… Thằng Sơn nó lấy tay đặt trên môi tôi, chặn lại: không có nếu, kéo gì cả, mình nên trân trọng những gì đang có nghe cưng, chuyện khác thì cứ để cho định mệnh quyết định. Tôi giật mình khi nó cũng giống như tôi, lại tin vào định mệnh, nhưng cũng đúng thôi vì có ai lại thoát khỏi định mệnh bao giờ đâu, tôi và nó cũng không ngoại lệ.
Tôi bắt đầu vào nhiệm vụ, lần này còn gì nữa mà ngại ngùng nữa chứ, nên tôi làm hết mình, lột tã hết những gì mình thích, sự khao khát cháy bỏng và dục vọng trong lòng tôi cũng không thua kém thằng Sơn chút nào, nhưng sự hưởng ứng của người đang hưởng thụ thì tôi lại thua nó, vì nó cuồng nhiệt hơn, sự vuốt ve, âu yếm thể hiện với bạn tình mảnh liệt hơn, nó không muốn sự thụ hưởng tuyệt đối mà muốn bạn tình mình cũng được chia sẻ những cảm xúc thăng hoa của mình.
Tôi biết Thằng Sơn thích tôi rà hàm râu của tôi vào hai bên háng của nó, nên tôi dùng lưỡi dạo quanh một vòng trên người của nó rồi dừng lại nơi trung tâm cảm giác của nó, những lần lưỡi và râu của tôi lướt qua là tôi nghe được tiếng rên “sướng anh quá em yêu” của nó, đưa lưỡi qua vùng dưới bều dái, dùng miệng tôi bú, mút hai hòn bi đỏ hỏn, tôi biết thằng Sơn nó đang phê đến tột cùng vì qua từng động tác uốn người kèm theo tiếng rên mỗi ngày một tăng dần của nó, tôi bắt đầu chuyển hướng lên bú tiếp phần dương vật của nó, cũng giống như tôi, vừa lên xuống chưa điếm được tới 3, là nó tính rút để ra bên ngoài, vì nó biết tôi không thích những anh tinh binh của nó hành quân trong miệng của tôi, nhưng tôi muốn thử xem mùi vị của nó như thế nào, nên tôi cũng ghì chặt đầu mình nhấp tiếp tục, thì thằng Sơn nó a…….
A….. A…một tiếng dài kèm theo câu Long ơi! anh yêu em….. dương vật của nó giật lên liên tục rồi bắn ào ạt những dòng tinh khí nóng ấm vào trong miệng của tôi, người nó cũng nảy lên giật hai ba lần theo sự co giật của dương vật, một mùi tanh nồng rất khó chịu, tôi muốn nôn ra, nhưng cố gắng nén lại, dự định để từ từ quay qua rồi tôi sẽ nhả ra ngoài, nhưng vừa quay mặt qua thì hai tay của thằng Sơn nâng mặt tôi ngẩng lên, tôi vừa ư.. ư… Vừa Chỉ vào miệng như muốn cho nó tín hiệu là hãy để tôi nhả ra cái đã, tôi biết là nó đã hiểu nhưng nó lại cứ làm tới tấp, rồi nó vội hôn vào môi tôi, vừa đưa cái lưỡi nó vào trong khoang miệng vừa hút hết trọn những tinh binh, sản phẩm của nó từ trong miệng của tôi rồi nó nuốt liên tục, tôi trợn tròn mắt, hai tay đẩy nó ra, nhưng nó lại ôm tôi siết chặt hơn nữa vào lòng của nó, hôn tôi xong, nó nói: đừng nên lãng phí sản phẩm mình đã tạo ra nghe em yêu. Hãy để cho anh giữ nó, những tinh binh bé nhỏ của anh và em,….
Hai đứa tôi đùa giỡn với nhau một lúc trong nhà tắm, hết nâng niu lại chiêm ngưỡng những sản phẩm của tạo hoá đã ban tặng trên thân thể của hai đứa.
Mặc đồ vào, nhưng tôi chưa muốn ngủ, mặc dù đã 23h30 phút, tôi với nó ngồi trên khung cửa sổ của phòng ngủ, có một cái bụt dài khoảng 2m, ngồi dài trong lòng của thằng Sơn, tôi bắt đầu chìm vào giấc ngủ “Gọi giấc mơ về”.
Sáng thức dậy, không biết sao tôi lại nằm trên giường, gối đầu trên cánh tay của thằng Sơn…..
Tôi thương lắm cái nết ngủ của thằng Sơn, chỉ Một tư thế nằm ngữa thôi, mà sao có thể giữ như vậy, suốt một đêm dài không cựa quậy gì hết, khi chìm vào giấc ngủ, tôi không quên kéo nhẹ cái gối nằm vào để kê đầu, thay cho cánh tay của nó, vì tôi sợ nó bị đau, khó ngủ hoặc tê cứng cánh tay khi phải chịu lực từ sức nặng của đầu mình, nhưng không, khi tôi giật mình thì tôi lại thấy mình đang gối đầu trên cánh tay của nó, chắc có lẻ sự nhẹ nhàng trong từng động tác của thằng Sơn cộng với một giấc ngủ sâu của tôi là điều kiện thuận lợi để đầu tôi không thể nào từ chối gối trên cánh tay của nó, thấy thằng Sơn đang vuốt ve tay tôi, tôi cựa mình, quay sang hôn nó một cái rồi úp mặt lên ngực của nó, trên cái thảm lông mềm mượt ấy, tay tôi vuốt xuôi xuống bụng, theo chiều của đám lông, rồi lấy một ngón tay tinh nghịch ngoáy nhẹ ở lỗ rún, cái chân tôi cũng có sở thích kỳ lạ không kém, lúc nào cũng muốn gác lên ngay cây hàng đang cương cứng của nó, chẳng những vậy mà còn chà qua, chà lại mới chịu, khi ngủ thì thằng Sơn nó để Nuy không hà, vậy mới ác chứ, lúc này, tôi thay cái chân bằng tay, bắt đầu vuốt ve, sờ nắn, phục vụ cho thú vui của tôi một hồi, tôi lại đặt cây hàng của nó vào nhượng chân kẹp lại, tôi hỏi:
– Ê Sơn! Tao nhớ là trước lúc ngủ tao đã nằm trên gối rồi mà, sao tao thức dậy lại nằm trên cánh tay của mày vậy Sơn?
– Nó cuối xuống hôn nhẹ tóc tôi một cái nó nói: có cần hỏi vậy không em yêu? không phải cưng thích như vậy hay sao? Lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi mà, nói thiệt cho anh nghe coi, em thích mùi lông trên cơ thể của anh lắm hả, nhất là mùi cánh đúng không?
Nói đến đây thì nó cất tiếng cười khoái chí. Nó nói trúng phóc sở thích của tôi rồi còn gì, nên tôi bị đứng hình, vỗ nhẹ lên bụng nó một cái rồi ngồi dậy nhìn nó:
– Mày khùng quá thì chết hồi nhỏ đi thằng chó ghẻ ơi!
Thằng Sơn vội chồm tới, nằm trên đùi tôi: mắc cỡ cái gì không biết nữa, anh cũng thích cưng làm như vậy với anh mà, cưng đã là người của anh rồi còn gì, Thích thì nói đại ra đi để anh biết em thích thì anh chiều, em khiều thì anh chích.
——————
Thuộc truyện: Một chút dại khờ Một chút tôi
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 2
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 3
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 4
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 5
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 6
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 7
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 8
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 9
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 10
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 11
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 12
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 13
- Một chút dại khờ một chút tôi - Chương 14
Leave a Reply