Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Liệu có phải là sự thật ?/ Chap 3
Chính hôm đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện tình này ,liệu nó có chắc chắn không,liệu nó có bền vững không,tôi mặc kệ nó sẽ diễn biến như thế nào
Hôm nay vẫn trên chiếc xe đạp matteen xanh ,tôi chậm rãi đi đến trường ,hôm nay tôi cố tình ăn diện một chút
tôi đậu xe vào bãi và chào chú giữ xe rồi đi vào lớp, vẫn là chiếc bàn thân quen đó tui lấy tập ra ôn bài lại (một tiểu thụ làm biếng ở nhà ko học lên lớp mới học ~)bỗng nhiên tui nghe tiếng ai đó bước vào là Luân anh đang đi vào lớp cùng một cô gái.Nhìn từ xa đã thấy cô gái đó rất xinh đẹp da trắng,môi hồng ,tướng đi thục nữ ,vóc dáng mảnh mai y như một model chuyên nghiệp .Tôi giả bộ học bài tiếp tục và không màn đến anh và cô ấy ,được tầm 1,2,3,4…..minutes tui hơi bị tức vì mức độ cẩu lương nên vội đi ra ngoài thì Luân nhìn tui
– Em đi đâu thế ?
– À chỉ định đi ra ngoài một chút thôi !
– Đợi anh đi với !
– À ,mà em có việc nên cần qua lớp bạn ! Xin lỗi anh
– Nếu như vậy thì anh cùng em đi một đoạn nhé !
– Um,như vậy cũng được! Cảm ơn anh ~
Tui cùng anh đi ra ngoài tôi vội đi nhanh hơn anh (cố tránh mặt )thì anh ấy đè áp sát tui vào tường mặt chạm mặt ,tui ngại và đỏ mặt lên
– Anh….anh …làm gì vậy ?
– Em nghĩ anh không biết em đang cố né tránh anh bởi vì cô ấy à ?
– Em..em …không có suy nghĩ như thế !
– Mặt em nó nói lên hết tất cả rồi đồ ngốc ! Đó chỉ là em gái của anh thôi ~
– Em gái của anh hở ? Em tưởng là…!
– Em tưởng là bạn gái anh chứ gì ! Kí cái đầu cho bớt suy nghĩ tào lao !
– Đau em …anh mạnh tay ghê á !
Anh ôm tui vào lòng tay xoa xoa đầu tui ,lại là cảm giác dễ chịu ,ấm áp này ,tui không muốn vẫn thân vào nó nhưng lại không được ….tại sao thế ? Chẳng nhẽ vì thích anh ta hả ? Không thể như thế được …….anh ta hôn lên trán tui
– Sau này ,đừng có ngốc như thế nữa !
– Em …em !
Tui nhanh chóng chạy đi khi anh thả tui ra ,tui chạy nhanh về phía lớp 11A3 , Vân đang đợi tui ở đó
– Vân ơi ! Mau cứu tao với ~~
– Mau vào đây !
– Ai đánh mày à Khánh của cao ?
– Không có tao bị anh ta …..!
– Này thằng kia mày định cướp đời con gái bạn tao à ?
Anh từ từ đi tới với khuôn mặt bình thản , soái ca ,tui trốn sao lưng con bạn ko dám nhìn thẳng vào anh ,anh nói câu xanh rờn
– Khánh là người yêu của tôi, bạn không hiểu vấn đề đâu .
– Thế vẫn đề ở đây là gì , nói chị mày nghe xem !
– Tôi yêu Khánh thế thôi , còn em mau về với anh ta đi ăn nhé có được không nào ?
– Em…em không muốn đi ăn !
– Đụt xị mày hạnh phúc vậy ròi đến khoe tao đúng không?
– Không có không phải như thế !
Tui thì thầm vào tai của Vân
– Anh ta là trai thẳng đó Vân , tao sợ …..!
– Được rồi ,tao hiểu rồi mày yên tâm !
– Còn anh , mau về lớp đi Khánh ở đây chơi với tôi một chút rồi mới về
– Vậy thì tôi về trước,em nhớ về nhé Khánh anh đợi em ở cửa lớp !
– Dạ ….ạ !
Anh quay lưng dần đi vì phía lớp 11A1 lớp của tui và vào lớp ,tui tám với con bạn đến gần vào học ,tiếng chuông vang lên báo hiệu vào học ,tui tạm biệt con Vân ròi về lớp nhanh nhanh ,thì bỗng thấy một cảnh tượng trước mắt khiến tui ngã quỵ xuống đất ,anh ta đang ôm cô gái đó với một cách thân mật và đầy tình cảm ,anh thấy tôi nên chạy ngay đến đỡ tui ngồi dậy ,tui hất tay anh ra và đi xuống phòng y tế mặc cho anh chạy theo phía sau
– Không phải như em thấy đâu Khánh à !
Tui nhanh chóng chạy vào phòng y tế vào khoá cửa lại ,tui ngồi vào một gốc và bắt đầu khóc ,nước mắt rơi vì một người dưng ,tui đã suy nghĩ là sẽ ko yêu anh ta ,ko bao giờ nhưng đó chỉ là lý trí ,còn con tim thì đã chạy theo anh ta ,anh ngoài cửa gõ mạnh lên vào gọi
– Khánh mở cửa cho anh ,mọi chuyện không như em thấy đâu mà ! Mở cửa cho anh đi
THẤT VỌNG là từ để diễn tả đúng nhất lúc này ,tôi ngồi trong góc 5,…25..phút rồi lau sạch mặt của mình và bước ra ngoài ,anh định đến ôm tui nhưng tôi đã chặn lại ,không nói một lời và đi về lớp học ,anh vẫn đi theo sao tui ,lớp đã vào học ,tui chào cô giáo và ngồi vào bàn lấy vở ra chép, cô mới hỏi anh
– Lớp trưởng em làm gì mà vào lớp trễ thế ?
– Em …xin lỗi cô …em !
– Lớp trưởng có việc ở Phòng Đoàn Đội ,em có đi qua đó nên thấy !
– Ra là như thế , chúng ta trở lại bài học nhé !
Thời gian cứ trôi qua ,nhanh rất nhanh ,những chú chim con cứ chao đảo ngoài sân trường rồi bay vào lớp học ròi lượn ra,ánh nắng không còn gắt gỏng nữa nhẹ nhàng ấm áp và cũng báo hiệu cho mùa xuân đến ,những nhánh phượng vĩ cứ thi nhau lớn lên vương ra tứ phía , những chú chim đậu trên đó hát lên giai điệu mùa xuân ngân nga sâu sắc ,âm điệu mùa xuân trong lành ! Rồi bõng nó bị làm sợ hãi bởi tiếng chuông reo cho giờ ra chơi ~~tui mệt mỏi ko còn chút sức lực nào nữa gục đầu xuống bàn ,ngước đầu nhìn ra phía cửa sổ cũ kĩ ,bỗng anh ta lại đến bên tui ngồi vào ghế
– Cảm ơn em lúc nãy !
– Không có gì đâu
– Em vẫn còn giận anh sao ??
Tôi không muốn trả lời nên cứ im lặng ,anh kéo tôi dậy ,ôm tui vào lòng lần nữa ,anh ta nâng cằm tui lên môi gần môi anh trao tui một nụ hôn nó ngọt ngào ư ,không như thế ,nó khô khan và cả chiếc lưỡi của anh đi hết khoang miệng tui ,tôi cố gắng đẩy ra nhưng anh ôm tui cứng ngắc ,tui cố buông môi anh và quay mặt đi
– Làm ơn buông tôi ra
– Không ,không được nếu buông ra thì em sẽ đi mất ,anh không muốn mất em ,anh yêu em !
– Nhưng tôi không yêu anh !?
– Tại sao vậy , anh yêu em cơ mà , em có hiểu không ?
– Tôi không hiểu cái thứ tình cảm đắc tiền đó ! Vả lại anh còn là trai thẳng cơ mà …..có thể yêu cái mà xã hội đặt tên “thân thiện” cho tôi “bê đê”…anh không thấy kinh tởm sao
– Không ,anh ko quan tâm em là gì ,anh yêu em thôi Khánh ạ ! Là em cho anh cái cảm giác ấm áp đó sao có thể nói bỏ là bỏ được hở em ?
– Anh…..anh….yêu tôi sao nực cười đúng là nực cười mà!
Hahaha nực cười …..
Leave a Reply