Truyện gay: Tình đầu – First Love – Chap 46 – Hạnh Phúc
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hôm đó đang lao đầu tìm kiếm cho mình giáo sư hướng dẫn và chỉnh chu đề tài nghiên cứu thì chị Kim – bạn thân của tên Vũ gọi đến.
– Nhóc hả? Chị Kim nè! Còn nhớ chị không?
– Nhớ chứ, sao em quên chị được. Hì hì.
– Ừm, chị đang ở thành phố, tối nay em rảnh không chị em mình nói chuyện một chút.
– Có chuyện gì mà chị đến tìm em thế? Chị làm em tò mò quá!
– Sao? Vậy tóm lại có gặp bà chị này gặp không?
– Ấy! Ấy… gặp chứ, tại em bất ngờ quá nên nói vậy thôi. Em gặp chị ở đâu được?
– 7g30 ở quán cũ nhé!
– Dạ, có gì em tranh thủ đến sớm. Nhớ chị quá!
– Thằng nhóc này, dẻo miệng quá!
Buổi tối, tôi hồi hộp không biết chị muốn nói với tôi chuyện gì nên 6g30 tôi đã vác lap đến đó bám trụ. 7g25 chị đến vẫn khoác trên mình bộ áo kí giả lịch lãm, chị vỗ vai tôi hỏi :
– Nhóc đến lâu chưa?
– Cũng khoảng 45 phút rồi. Hì hì.
– Đến chi sớm rứa? Chị hẹn cưng 7g30 mà.
– Em vác máy đến đây xài ké wireless chứ chẳng tốt lành gì đâu, hehe.
– Mà em ăn gì chưa?
– Chưa. chị ăn gì chưa?
– Chị cũng chưa. Vậy 2 chị em mình ăn gì đi rồi vô chủ đề chính luôn.
Tôi với chị gọi 2 cái pizza, công nhận pizza ở đó ăn đúng ngon, ăn nửa ngày không hết ^^. Thấy chị ăn gần xong tôi vung vẩy hỏi :
– Chị gặp em có chuyện gì à?
– Ờ, nghe nói em đang tính đi nước ngoài học thạc sĩ đúng không?
– Dạ, em chuẩn bị thôi chứ chưa biết có đi được không.
– Ừ, chị sợ em đi bất chợt sẽ không nói được chuyện này nên tiện hôm nay đến thành phố chị hẹn em nói luôn.
– Chuyện gì có vẻ căng thẳng vậy? (bắt đầu lo lắng)
– Ừ, chuyện của em với Vũ.
– Giời ạ. Em với ổng còn gì nữa đâu mà nói chị. Ổng bây giờ có cuộc sống riêng rồi liên can gì đến em nữa.
– Em cứ nói thế, có chuyện gì nó chả bẩm tấu với chị.
– Thế à? Vậy ổng bẩm tấu gì với chị. Chắc nói xấu em thậm tệ đúng không? Cũng phải thôi, em có gì tốt để ổng nói cho em chứ.
– 10 năm gặp em, em vẫn cái tật đó. Sao lúc nào em cũng xem thường bản thân thế? Phải tự tin lên chứ.
– Sự thật em tự thấy mình đối xử không tốt với ảnh mà, anh giận em cũng phải thôi.
– Vậy muốn hết giận không? Hai đứa làm hòa đi.
– Thôi, em xin. Em mới yên được vài hôm, em không muốn lòng mình lại khuấy động.
– Haizzz… Hai cái thằng này, đúng là …
– Là gì chị?
– Y như nhau, thằng kia thì quằn quại đau khổ, nó kêu nó đã làm quá mọi chuyện khiến em buồn. Giờ nó thấy hối hận nên muốn em quen lại với nó.
– Dẹp, đến lời xin lỗi còn chẳng có. Khỏi lan man đây đó để than vãn.
– Em nghe chị nói nè. Thời gian vừa qua nó cứ nhìn em với ước mong xin lỗi nhưng em cứ hầm hầm rồi lảng tránh làm nó không dám chứ đâu phải nó không muốn xin lỗi em đâu.
– Thôi đi, nếu muốn thì thiếu gì cách, điện thoại nè, email nè. Con trai gì mà hèn nhát, đến lời xin lỗi cũng không dám nói.
– Haizz… mệt em ghê, nó bảo mỗi lần em giận, nó gọi em, em có thèm nghe đâu. Chị xúi nó lừa em dùng số lạ thì nó bảo em có tính không bắt máy khi thấy số lạ. Bởi vậy nó không gọi là phải rồi. Coi như em nể mặt chị, nhận lời xin lỗi của nó đi.
– Chị khỏi làm chuyện ruồi bu. Anh Đạt cũng nói chuyện này với em rồi. Chả ai trên đời lại đi xin lỗi giùm, mà cũng chả ai tin lời xin lỗi kiểu vậy hết á. Biết đâu ổng mới than vãn có mấy câu chị siêng năng đi làm “sứ giả hòa bình”.
– Vậy chị gọi nó đến xin lỗi em nhá.
– Thôi, thôi. Chị làm thế là em về liền đó. Làm lỗi tự khắc biết xin lỗi.
– Vũ là người nội tâm, nó sống ngoài mặt thế thôi chứ sâu bên trong nó yếu đuối lắm.
– Bộ ổng biết yếu đuối em không biết yếu đuối à? Chị biết lần này là lần bao nhiêu ổng thử thách lòng tin của em rồi không? Chị biết lần vừa rồi em suýt chết vì ổng không? Nói thật với chị, có những lúc em chỉ mong chết quách đi cho khỏi đau đớn, khỏi nhớ nhung đến hắn – tôi điên máu
– Thì nó cũng vậy thôi. Hai đứa thương nhau vậy thì bỏ qua đi. Bộ em còn hận nó lắm à?
– Hồi trước hận nhưng giờ thì hết rồi. Em chỉ mong ổng chính chắn hơn với con người ổng thôi. Người gì đâu mà như con nít ấy. “thích thấy em lạy lục, năn nỉ”, “thích thấy em ghen, thích em tức điên lên anh mới thấy mình là người mạnh mẽ”. Em kể chị nghe nhé. Lúc đầu thì chọc em bằng chuyện bà giáo vụ, sau đó là lăng nhăng với bé iu hôm mùng 5 tết, cuối cùng là con Quyên năm 4. Hỏi chị em sống làm sao với loại người ấy.
– Em bình tĩnh nghe chị nói. Em trong trường mà chẳng biết gì cả, em biết bà giáo vụ là ai không? Là chị đó. Hồi xưa Vũ có nói bà giáo vụ là bạn tâm giao cùng quê đúng không? Là chị đó, chị và nó vô tình tạo ra một nhân vật để xem coi mức tình cảm của em dành cho nó như thế nào.
– Ủa? Vậy sao em không thấy chị trong phòng giáo vụ?
– Mấy bà thím giáo vụ toàn U40 trở lên không sao thằng Vũ chịu làm bạn gái được. Đã bảo “vô tình tạo ra” thì làm gì có thật.
– Nhưng chuyện ấy chỉ là một phần nhỏ, còn cái lớn là vụ mùng 5 và con Quyên kìa.
– Thì chấp nhận là nó sai, nó ham của lạ nhưng nó xin lỗi em rồi mà. Đánh kẻ chạy đi ai nỡ đánh kẻ chạy lại. Hơn nữa bây giờ nó mới biết em là người tốt với nó thực sự…
– Chả ai thương lại đi ghen tuông thế cả. Em nói thật em cũng chẳng còn giận gì ổng nữa, em chỉ xin gác ổng qua một bên để cả hai nhận ra thứ tình cảm của mình giành cho đối phương thôi. Còn duyên em nghĩ ắt sẽ gặp lại.
– Thằng Vũ nói đúng, em đúng là khó tính và kiên định.
– Vâng, em thà chấp nhận đau một lần chứ để dai dẳng khổ lắm. Chị đừng nói chuyện em với chị nói với nhau khi nãy cho ổng nghe nhé!
– Ý em nói chuyện cho nhau thời gian rồi cũng sẽ quay về ấy hả?
– Cho nhau thời gian để suy nghĩ, nếu thấy chính chắn thì xem xét, còn không thì …
– Ừ, chị tin là nó sẽ chinh phục lại em mà.
– Thôi đi…
Từ sau buổi nói chuyện đó, Vũ cũng có đôi chút thay đổi, hắn bỏ đi cặp mắt lạnh lùng hằn học thuở ấy. Thay vào đó hắn có quan tâm tới tôi nhiều hơn. Đại khái như khi đi rót nước, hắn không quên hỏi : “Thanh uống nước không, anh … ơ … tôi rót!”. Mặc dù lòng thèm trả lời : “uống… uống … rót cho em một ly đầy đầy vào” lắm nhưng lòng tự ái chỉ cho phép tôi giãn nét cau có trên trán và đáp trả bằng một cái gật nhẹ. Cứ thế hắn và tôi quan tâm nhau cách âm thầm cho đến ngày hắn gửi email cho tôi :
“Gửi nhóc! Thời gian qua anh biết nhóc đã khổ rất nhiều vì anh. Thời gian 3 tháng đã là bài học giúp anh nhận ra : chỉ có nhóc là người tốt bụng và chung thủy thật sự. Anh còn thương nhóc lắm, chấp nhận bỏ qua lỗi lầm và trở lại với anh như xưa nhé!”
Nhận được email của hắn mà lòng tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi in ra, đọc đi đọc lại, tôi kê đầu giường để mở mắt ra là thấy anh. Sáng hôm đó, một chuyện vui nữa lại đến với tôi : trường anh tôi tổ chức cho giáo viên đi Malaysia, thế là hè này tôi lại được đi du lịch nước ngoài, nhận được tin của tỷ tỷ tôi vội đi Saigon square sắm ít quần áo, giày dép nhưng đồng thời cũng không quên soạn sẵn một bức email trả lời anh :
“Gửi anh!
Thời gian qua quả là một thời gian kinh hoàng đối với em. Em như điên dại khi thiếu anh và em nhận ra rằng anh là một phần của cuộc sống em.
Nhận được cuộc hẹn với “chị giáo vụ” và email của anh, em biết anh đã rút ra được bài học mà trước nay em vẫn luôn mong chờ. Có điều vết thương lòng do 3 tháng trước mà chúng ta vô tình gây ra cho nhau với em đến nay vẫn chưa lành hẳn, em còn sợ lắm cái nỗi đau đó, hơn nữa em tự thấy bản thân chưa hoàn toàn trưởng thành để xứng đáng với anh. Xin anh cho em thêm thời gian để em hoàn toàn cảm thấy tin tưởng với tình yêu hai đứa. Thời gian đó có thể là sau một tuần em đi vắng này, cũng có thể là khi em kết thúc khóa học thạc sĩ nhưng cũng có thể là mãi mãi. Tất cả tùy thuộc vào anh đó, anh Vũ.
Đính kèm email này là tập hồi ký những tháng ngày chúng ta bên nhau. Có thể nói đây là bằng chứng nỗi nhớ của em dành cho anh. Tập truyện gồm 46 chaps và em đã hứa với lòng phải cố viết đến chap 50 nhưng câu chữ và khả năng của em đã hết. Em cũng không đủ tự tin để ban cho mình cái quyền bịa thêm đoạn cuối. Truyện nếu chỉ kết thúc ở đây xem như thiếu và thiếu rất trầm trọng.
Vậy phần này em xin nhường cho anh nhé! Anh biết không? Trong những bộ phim hay trong những tập tiểu thuyết người ta thường có những đoạn kết có hậu. Em cũng muốn cho kết thúc của tập truyện này có hậu lắm! Có thể có hậu đối với một mình anh đang đồng vai sát cánh bên người con gái nào đó hay với một mình em với tấm bằng thạc sĩ chẳng hạn nhưng em vẫn thèm một ngày nào đó chúng ta có thể cầm tay nhau vẽ lên hai chữ “hạnh phúc” cho những chap cuối của câu truyện này. Em còn thương anh lắm, anh à! …
11g25 tức còn 5 phút trước khi vào máy bay, tôi bấm nhanh nút send để gởi email này. “mẹ kiếp!” sao cái số tôi ăn mày thế không biết? wifi của sân bay không đủ mạnh để tôi gởi cái email này. Nút “try again”, “try again” cứ hiện lên miết. Đến khi hành khách cuối cùng đã vào cổng soát vé thì email đó cũng được gửi đi trọn vẹn. Tôi lôi thôi, lếch thếch vừa vác lap vừa chạy mà lòng vui lắm. Hy vọng anh sẽ hiểu thông điệp mà tôi gửi cho anh.
11g55, chuyến bay Tiger 915 cũng cất cánh, đưa những ước mơ, hoài bão và tình yêu của tôi lên bầu trời miền Nam … ^^
P/s : Em thà chấp nhận hy sinh niềm vui hiện tại để chờ anh thay đổi còn hơn hạnh phúc tạm bợ để lãnh lấy đau thương … I will wait for you, my love.
— HẾT —
Thuộc truyện: Tình đầu – First Love
- Tình đầu - First Love - Chap 2: Gặp anh
- Tình đầu - First Love - Chap 3: Hội ngộ
- Tình đầu - First Love - Chap 4: Đi học
- Tình đầu - First Love - Chap 5: Biết nhà
- Tình đầu - First Love - Chap 6: Đến trường
- Tình đầu - First Love - Chap 7: Đồng hành
- Tình đầu - First Love - Chap 8: Nhớ
- Tình đầu - First Love - Chap 9: Vắng Anh
- Tình đầu - First Love - Chap 10: Yahoo
- Tình đầu - First Love - Chap 11: Hẹn hò lần 1
- Tình đầu - First Love - Chap 12: Làm Mai
- Tình đầu - First Love - Chap 13: Tai tiếng
- Tình đầu - First Love - Chap 14: Hối hận
- Tình đầu - First Love - Chap 15: Nhớ em
- Tình đầu - First Love - Chap 16: Nhớ em (tiếp theo)
- Tình đầu - First Love - Chap 17: Trắc trở
- Tình đầu - First Love - Chap 18: Thử thách
- Tình đầu - First Love - Chap 19: Hè về
- Tình đầu - First Love - Chap 20: Mùa hè xanh
- Tình đầu - First Love - Chap 21: Phúc
- Tình đầu - First Love - Chap 22: Tình cũ không mời cũng tới
- Tình đầu - First Love - Chap 23: Đi chung
- Tình đầu - First Love - Chap 24: Bảo Bảo
- Tình đầu - First Love - Chap 25: Gặp gỡ
- Tình đầu - First Love - Chap 26: Đám tang
- Tình đầu - First Love - Chap 27: Xích mích
- Tình đầu - First Love - Chap 28: Bênh vực
- Tình đầu - First Love - Chap 29: YOU ARE THE BEST PRESENT FOR ME
- Tình đầu - First Love - Chap 30: Bản sao
- Tình đầu - First Love - Chap 31: Rõ ràng
- Tình đầu - First Love - Chap 32: Hiểu lầm
- Tình đầu - First Love - Chap 33: Mùng 3 tết
- Tình đầu - First Love - Chap 34: Tính toán
- Tình đầu - First Love - Chap 35: Sinh nhật
- Tình đầu - First Love - Chap 36: Món quà sinh nhật
- Tình đầu - First Love - Chap 37: Không có gì
- Tình đầu - First Love - Chap 38: Ghen
- Tình đầu - First Love - Chap 39: Tôn trọng
- Tình đầu - First Love - Chap 40: Hành hạ
- Tình đầu - First Love - Chap 41: Anh Đạt và ngày xưa
- Tình đầu - First Love - Chap 42: Anh Đạt và ngày nay
- Tình đầu - First Love - Chap 43: Tình yêu và nỗi nhớ
- Tình đầu - First Love - Chap 44: Tình yêu và thù hận
- Tình đầu - First Love - Chap 45: Chia tay và hối hận
- Tình đầu - First Love - Chap 46 - Hạnh Phúc
Moomoo says
Truyện hay lắm. Kết hay <3 . Riêng mình thấy vũ ko xứng vs thanh tí nào cả
minh ngọc says
vũ thì sao sao á….giống như chẳn quan tam ai ngoài sĩ viện ảo
trí says
sau sau ấy mìh thấy khôq đk vui cho lắm
... says
đúng đúng đúng … Vũ ko xứg vs Thanh tí nào cã …
FbBoyTran says
TRUYỆN RẤT HAY , KHÔNG CẦN BÀN CÃI !! Hành văn lưu loát và gần như có sự sai sót gì cả. Thật sự truyện có 1 sức hấp dẫn rất lớn bởi những tình tiết và sự việc vô cùng bất mạn, bức xúc mà đến bản thân người đọc cũng không khỏi bực mình, tức giận thay cho nhân vật Thanh. Mình nghĩ Thanh cần phải chính chắn hơn nữa, phải lạnh lùng và mạnh mẽ lên, không thể cứ yếu đuối mãi được. Thanh không nghĩ cho bản thân thì không ai giúp được cho Thanh đâu !! Cảm thấy mình còn quá yêu và có thể làm thay đổi được con người của Vũ thì Thanh cứ tiếp tục tình yêu đấy, còn không thì hãy dứt khoát kết thúc nó đi ngay, còn bao nhiêu người ngoài kia chấp nhận yêu thương và bảo vệ Thanh đến suốt cuộc đời mà, còn có cả Phúc nữa kia mà, thế nên đừng tự làm khổ mình nữa, mình khuyên chân thành đấy!! Riêng theo mình nghĩ thì Vũ không đáng đâu !! KẾT THÚC, MÌNH MUỐN CẢM ƠN TÁC GIẢ VỀ CÂU TRUYỆN TÌNH NÀY , RẤT HAY :))~