• Skip to main content
  • Skip to secondary menu
  • Skip to primary sidebar
  • Trang Chủ
  • Truyện Gay Mới
  • Truyện Gay
  • Gay 18
  • Giới thiệu
  • Đăng nhập

TruyenGay.mobi

Kênh truyện gay

  • Truyện Gay
  • Truyện mới cập nhật
  • Truyện gay 18+
  • Gay bạo
  • Gay L.Luân
  • Truyện gay rất hay
  • Truyện ma

Dây Dầu Gai – Chương 13: Dây dầu gai*

April 4, 2021 by truyen-gay Leave a Comment

Truyện BoyLove: Dây Dầu Gai – Chương 13: Dây dầu gai*

banner truyen gay
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.

by LazySheep – Dịch by hanthanhha – cám ơn bạn Đình Thi đã gửi truyện.

“Đừng bỏ lỡ sự kiện chiều nay được tổ chức tại CLB Bơi, những chàng trai vẫy vùng cùng sóng nước.”

“Bạn nào quan tâm tới Khoa Kinh Tế tới đây nhận phiếu đổi đồ tại quầy ăn vặt siêu ngon.”

“Muốn tìm hiểu Khoa Quản trị, mời rút đầu sợi chỉ đỏ để đàn anh siêu ngầu dẫn đi tham quan nha.”

“Ngôi sao của CLB diễn xuất, anh Alex đang chờ các bạn trên sân khấu kịch Định mệnh lúc mười một giờ nhé.”

Ngày hội trường Open House diễn ra thông qua một chuỗi những hoạt động rộn ràng và âm thanh náo nhiệt. Cổ động viên từng khoa cũng như từ các CLB đều muốn lôi kéo sự chú ý của nhóm học sinh cấp ba tới tham gia hoạt động của mình bằng nhiều hình thức hấp dẫn: giảm giá, đổi thưởng, trao quà hay thậm chí là những món tặng phẩm có giá trị.

CLB Bơi vì thế cũng không ngoại lệ.

Trong phòng thay đồ đông đúc, một số thành viên vẫn còn thay quần áo, một số khác mang theo túi cá nhân đi qua đi lại đến chóng mặt. Hoạt động dạy bơi diễn ra buổi sáng, phần hấp dẫn dành cho buổi chiều là sự kiện ‘Nhảy hồ’ dành riêng cho sinh viên năm nhất.

Hôm nay, mọi hoạt động của CLB đều do phó chủ tịch phụ trách. Chủ tịch của bọn họ, Dean đã kẹt hoạt động của Khoa từ sáng sớm, trách nhiệm đảm bảo cho sự kiện nơi này trôi chảy, hiển nhiên đặt lên vai Win.

“Tất cả phía bên trái theo thứ tự…”

Người đàn ông trẻ lẩm nhẩm, ngón tay di chuyển trên danh sách đầu việc cần hoàn thành trong lịch trình bận rộn. Dò tới phần bảng biểu, đúng lúc một nhóm đàn em ngang qua, anh liền gọi:

“Nhóm ABC, lại đây chút!”

Câu nói khiến các thành viên khác trong CLB đang luôn chân luôn tay phải bật cười. Biệt danh của ba thành viên năm nhất ghép vào nhau tạo thành dãy ký tự ABC một cách ngẫu nhiên.

Cậu nhóc nhỏ nhắn nhất hội tên Ae nói lớn.

“Ôiii, đàn anh! Anh gọi nhóm tụi em nghe như mẫu giáo thế.”

Trong khi người phía sau, cậu nhóc khác uể oải cằn nhằn “Biệt danh của em là Bumblebee, không phải à?”

“Tốn chữ.” Phawin thở dài.

Tên thật của cậu nhóc này chỉ có một âm tiết, vậy mà biệt danh lại dài gấp ba. Cậu tiếp tục truyền cho người trong nhóm phía sau và nghe cậu ta lầm bầm phản đối “Em là Sea trong Biển cả, không phải C trong Ầy Bì Ci.”*

(Chơi chữ của tác giả theo phiên âm.)

“Anh gọi tên ba đứa cùng lúc thì kiểu gì cũng thành ABC.”

Phawin nhận lại tập giấy rồi gõ nhẹ lên đầu lũ nhóc “Hay muốn gọi là Kasadit Thip Phanuphath hử?”

Cả ba cậu nhóc lập tức ngẩn ra, sau đó cương quyết lắc đầu. Phải nói khi nhắc tới tên khai sinh bằng tiếng Thái*, người ta liền liên tưởng ngay tới bộ phim truyền hình dài tập Cô dâu tám trăm tuổi. Mà quan trọng hơn cả, đi học nào ai muốn giáo viên nhớ mặt chỉ tên bao giờ. Vừa rồi chính là bằng chứng cho việc vị phó chủ tịch của bọn họ có bộ não nhiều nếp nhăn với khả năng ghi nhớ tên của mọi người không chỉ Như lời đồn.

(Ví dụ như tên gọi, biệt danh là Team, tên khai sinh đầy đủ là Teerayu Siriyothin.)

“Giúp anh đưa hộp phiếu này cho năm nhất rút thăm lượt chơi trò “Ngã hồ”. Khi có đủ số thứ tự rồi thì lập thành danh sách.”

Phawin vừa giải thích, vừa đánh dấu trên bảng công việc “Sau đó…”

“Nặng bà cố…”

Còn chưa kịp hết câu đã nghe thấy giọng sang sảng của một thành viên năm nhất khác vang lên.

Team vừa tới, tay xách nách mang hai túi to cơm hộp to đùng cho mọi người, cậu bơ phờ thả phịch xuống sàn, mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra.

“Này nhóm ABC, mang đồ ăn chia cho nhóm năm nhất. Anh sẽ lo phần năm hai, năm ba.”

Bọn họ sẽ phải chia suất ăn tới tận tay mỗi người. Bởi vì đặc thù của CLB phần lớn đều là vận động mạnh, nên ai cũng có tốc độ tiêu thụ đồ ăn sánh ngang với tốc độ ánh sáng, nếu để bọn họ tự phân chia, đảm bảo người tới sau sẽ chẳng có nổi hạt cơm bỏ bụng.

Nhóm ký tự ABC cười tươi như hoa, miếng mồi ngon dâng đến tận miệng đã tới.

“Đúng lúc quá nha mầy.” Cậu bạn tên Ae giả bộ đang đợi người lập tức trao hòm phiếu cho người mới đến.

“Hả?”

Mặc dù chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, Team vẫn thò tay vào hòm rút một tờ phiếu số đưa cho bạn.

“Ồ, chúc mừng! Mày là số cuối cùng trò nhảy hồ nhé. Chốt!”

Bumblebee đá lông nheo, hạ bút viết con số lên cuốn sổ ghi chép.

Não Team tới giờ đã kịp phản ứng, cậu đưa hai tay vò đầu “Người cmn cuối cùng, tao chết đây.” Nghe đâu, người cuối cùng là người ăn hành nhiều nhất.

“Muốn anh chuyển em lên xếp đầu hàng?” Phawin cười nham hiểm. Anh đương nhiên vẫn muốn ném bóng trúng Team, bản thân hóng trò vui nhìn cậu nhóc nhảy xuống nước vài lần.

“Hia, đồ khốn nhà anh. Sao anh thích bắt nạt em thế hả?”

Team thở dài, đứng dậy lấy túi cơm tiếp tục công việc dang dở, nhưng chưa kịp nhặt lên đã có người túm lấy.

“Anh sẽ lo chia phần ăn cho năm ba. Này ABC, khi nào xong danh sách để lên bàn cho anh.”

Phawin ngoái đầu nói với ba đứa đàn em lần nữa, sau đó kéo cậu nhóc vẫn còn đang bối rối đi cùng.

“Xong việc, chúng ta tới Can-tin cùng ăn cơm.”

Team sáng mắt “Còn cơm hộp tính sao?”

“Giữ chiều ăn. Tin anh đi, em sẽ đói ngay thôi. Rồi có đi không đây?”

“Heyyy!!! Đi chớ.” Team lập tức vểnh tai vẫy đuôi, chân trước chân sau bám dính lấy anh như keo dán.

Phía sau, ba kẻ bị bỏ lại ngây như pho tượng gỗ trước cửa phòng thay đồ, họ chỉ có thể nhìn theo cho tới khi bóng lưng hai người khuất hẳn.

“Show ân ái cho chúng ta xem luôn.” Sea lắc đầu, người ta nuông chiều đến mức không để ý ánh mắt xung quanh.

“Chuẩn cơm mẹ nấu.” Bumblebee gật đầu tán đồng ý kiến.

Các thành viên của CLB chỉ còn cách thở dài. Họ không mù nên dễ dàng nhìn thấu gian tình của hai người, còn rõ ràng hơn chính kẻ trong cuộc là Team. Dường như chỉ có mình cậu cho rằng mối quan hệ của hai người họ trong sáng dưới con mắt của mọi người.

“Tốt ghê, hai người đó thân nhau quá.”

Tức thì, tất cả các thành viên trong đội mắt chữ O mồm chữ A, đồng loạt nhìn về phía cậu nhóc Ae đang ôm thùng phiếu. Ánh mắt cậu nhóc trong trẻo, biểu cảm ngây ngô, nhất mực tin mối quan hệ kia chỉ đơn thuần chỉ là tình anh em trên bến dưới thuyền.

“…”

“Làm sao?”

Bumblebee và Sea nặm cho cậu nụ cười khô khốc cùng cái lắc đầu ngao ngán.

“Không.”

“Chả sao.”

Thôi thì cứ ngây thơ đi khi cuộc đời cho phép.

Khoai Môn Hầm Xương WordPress

Sau khi hoàn thành xong tất cả các hạng mục thuộc phạm vi mình đảm trách, thời gian cũng đã là sáu giờ chiều, gần một tiếng đồng hồ từ lúc Team bốc được vị trí cuối cùng trong trò chơi vận động ở hồ bơi. May mắn cho họ, giờ này can-tin không đông người, một phần vì sinh viên đã tản ra các quầy đồ ăn dựng tạm trong ngày lễ, điều đó giúp hai thanh niên bụng đói không phải chờ quá lâu để có món mình cần.

“Ngon vãi!”

Team xoa cái bụng căng tròn thỏa mãn. Dù nó đã được lấp đầy thức ăn cũng không ngăn được ánh mắt của cậu lưu luyến trên đống đồ ăn vặt gần đó.

“Còn ăn nữa bội thực đấy.”

Phawin cằn nhằn. Đứa trẻ này quên mất việc mình còn phải tham gia trò chơi vận động sau đấy rồi à?

“Một gói thôi nha Hia, bé xíu.” Team cười nịnh bợ.

Cậu nhóc bướng bỉnh tiến lại gần đống đồ ăn vặt yêu thích của bản thân, nhịn bụng chọn lấy túi có kích cỡ nhỏ nhất với số miếng bên trong đếm trên đầu ngón tay.

Ngay khi yêu cầu được đáp ứng, cậu nhanh chóng mở bao bì, vừa lướt điện thoại vừa thưởng thức một cách ngon lành.

Thông báo mới trên tường Facebook hầu hết đều về Ngày hội trường, ai cũng muốn đăng những bức hình lưu lại một phần hồi ức đẹp đẽ cho bản thân. Team vui vẻ kéo màn hình di động, hàng lông mày cậu nhíu lại khi bắt gặp ảnh chụp của người bạn thân. Cậu nhấp đầu ngón tay, hình ảnh chi tiết phóng to rõ ràng, là Parm đi cùng Dean tại sự kiện.

“Hia, xem này!” Cậu hào hứng vỗ người bên cạnh.

Win nghiêng đầu, tầm mắt rơi trên cái miệng liến thoắng của cậu khi nhắc đến Parm. Khác với thái độ lúc nào cũng giương nanh múa vuốt với người khác thì khi nhắc đến người bạn này, ánh mắt của cậu lại ẩn chứa sự dịu dàng hiếm thấy.

“Họ đi đâu vậy nhỉ?”

Tòa nhà Khoa Quản Trị. Trò này mỗi đàn anh sẽ làm một Người hướng dẫn, Muốn thử không?”

“Không đời nào.”

Nghĩ đến việc bị lôi lôi kéo léo đi xem một loạt những thông tin này nọ khiến Team nổi da gà. Gì chứ liên quan đến việc học, lựa chọn của cậu luôn là lẩn nhanh hơn trạch.

Với vai trò hai người bạn tốt cùng tám chuyện về hai người bạn thân, bọn họ còn nhanh tay hợp ý lưu về máy những bức ảnh, dự cho những lần trêu ghẹo về sau.

“Thật tốt, cậu ấy nhìn thật sự hạnh phúc.” Team mỉm cười.

Dạo gần đây, cậu biết Parm có nhiều tâm sự, ngay cả nụ cười trên gương mặt cũng trở nên gượng gạo. Giờ nhìn dáng vẻ hạnh phúc tràn ra khỏi màn hình, Team cảm thấy bản thân như trút đi một gánh nặng.

“Em thật là… Lo cho bạn tới như vậy, không hay còn tưởng em thầm thương trộm nhớ người ta, biết không hả?”

“Không có đâu, hêyyyy! Đệt, Hia.”

Team cười sằng sặc.

“Parm là bạn tốt nhất của em, cậu ấy lo lắng cho em nhiều thế, đương nhiên em phải có lòng quan tâm tới cậu ấy chứ.”

Vừa nói cậu vừa lắc lắc túi khoai tây gần thấy đáy.

“Vậy còn anh?”

Phawin chống cằm, nghếch mặt nhìn cậu thẳng thắn hỏi: “Có quan tâm tới anh không?”

“Anh hỏi ngu à…”

Người mới đưa ra được nửa câu trả lời cúi đầu rũ mắt, cậu vo vo vỏ bao ni-lon trong tay nhắn thành một nhúm rồi đứng dậy tính tìm chỗ vứt.

“… đương nhiên là có.”

Phawin úp lòng bàn tay che miệng, giấu đi độ cong khó cưỡng nơi khóe môi và một trái tim rộn ràng trong lồng ngực.

Mặc dù có chỗ bỏ rác ngay gần nơi hai người đang ngồi, nhưng cậu nhóc kia lại chọn đi cả một đoạn đường dài tới phía cuối Can-tin.

Đôi khi, một câu hỏi phạm quy như thế này là điều cần thiết.

Giống việc nếu ví mối quan hệ như một cái cây, tưới nước giúp cây đâm chồi nảy lộc thì lời nói ngọt ngào cũng sẽ khiến tình cảm con người thêm gắn kết, đậm sâu.

Khoai Môn Hầm Xương WordPress

Chạng vạng tối, phòng thể chất của CLB bơi chật kín người. Những người tham gia trò chơi vận động chính của CLB xếp thành một hàng dài, tiếng cười nói râm ran.

Team vừa kết thúc lượt thứ hai bị ném xuống bể nước, cậu lật đật chạy về khu vực nghỉ người ở riêng một góc. Nhìn dòng người trên hàng đợi lượt, cậu khẳng định sẽ mệt hơn mình tưởng tượng nhiều. Bọn họ phải ngồi trên một bồn nước được quy định theo số thứ tự họ đã rút thăm trước đó. Tới giờ phút này, Team chỉ còn cách thầm chửi bản thân cho sáng kiến ‘Trai ngã nước’ của mình, chính xác hơn là cậu đang đem cơ thể ra trả giá.

“Vừa nãy sao? Mày la to vãi.”

Ae nhích tới chỗ người bạn trên hàng ghế, cậu giữ vị trí đầu tiên của hàng tiếp theo, giờ cũng đang được xả hơi ít phút.

“Sợ muốn chết chứ sao. Lúc quả bỏng lao tới tim tao muốn nhảy mẹ ra khỏi lồng ngực.” Team giải thích.

“Lấy đâu ra lắm người ném giỏi vậy? Có bao nhiêu bóng trúng bấy nhiêu à? Thật mẹ nó muốn cho bọn họ biết là leo lên thuyền mệt bỏ cụ.”

Hai thanh niên đồng cam cộng khổ thở ngắn than dài, thề thốt năm sau nhất định ngày hội trường thà chết cũng không tham gia mấy trò chơi mất sức này lần thứ hai.

“Ae, lượt cậu.”

Tiếng gọi của đàn anh Prug, người phụ trách hàng xếp lượt, vang lên.

Ae thở dài thườn thượt như đến ngày tận thế.

“Quên mất mày là người cuối cùng, sau mày là tới lân tao.”

“Phải á, chiến đi.” Team phẩy tay.

Ngồi lại một mình khiến cái dạ dày rỗng của Team phát huy cao độ cảm giác tồn tại. Đúng như lời Win nói, thời điểm này hoạt động trao đổi chất trong cơ thể đang phải làm việc hết công xuất. Hơn nữa để chuẩn bị cho việc mình bị ném xuống nước nhiều lần, Team đã chén sạch hộp cơm chừa lại trước đó. Giờ năng lượng hay lương thực đều cạn, cậu mở túi đeo, lấy điện thoại nhắn tin cho vị đầu bếp quen thuộc.

(-__-)/: Nhanh tới đây. Xong việc từ lúc bốn giờ gòi.

(-__-)/: Đói chết gòiiiiiiiiii.

Ph@rm:

Ph@rm: [Tới đây

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Ph@rm: [Tới đây. Mình mang món này cho cậu.]

Team hô to “Yes!!!” khi đọc dòng tin nhắn, trong đầu lập tức điểm danh những món ăn ngon miệng mà anh bạn dạ dày kêu gọi từ nãy giờ. Cậu còn muốn gửi thêm yêu cầu một phần đặc biệt thì bị cắt ngang bởi những lời bàn tán từ nhóm sinh viên đang tham gia sự kiện gần đó.

“Đây có phải anh Dean không?”

“Đúng đúng, người trên facebook đó.”

“Đẹp trai, tiếc là ảnh gay.”

Mặc dù nhẹ giọng nhưng với người ở khoảng cách gần như Team cũng đủ nghe không thiếu một từ. Team ngẩn ra, liếc đám người bên cạnh bằng ánh mắt không bằng lòng.

“Tao chẳng hiểu đám người trên Facebook gào rú cái gì. Này được gọi là đu couple à? Tởm muốn chết, nổi hết da gà.”

Cậu trai nhỏ tuổi nhất nhóm làm điệu rùng mình khiến cả hội lớn tiếng cười cợt.

“Thằng nhóc năm nhất này dễ thương đúng không? Con gái như tao còn ghen tị. Nếu không phải vì gương mặt đó thì anh Dean đổ nó chắc. Tụi nó chỉ bán hủ thôi.” Một cô gái khá bình phẩm.

“Thứ đó mà tình yêu gì. Kinh bỏ mọe.”

Cả đám vẫn vui vẻ bàn tán xôn xao mà không hề để ý những người xung quanh họ cảm thấy như thế nào.

Team cuộn chặt tay thành nắm đấm, tâm tình buồn bực, tức giận khi chứng kiến người bạn thân và đàn anh của cậu phải hứng chịu những lời lẽ độc địa, nặng nề. Cậu nghe không nổi, định đứng dậy cãi lộn một trận.

“Các người—”

“TEAM!”

Cơ thể đang nhoài về phía trước của Team bị ai đó kéo về khiến cậu mất đà loạng choạng. Đám sinh viên bị dọa giật mình khi thấy một thành viên của CLB Bơi đột ngột đứng phắt dậy, nhưng khi thấy người đó bị lôi sang hướng khác, họ lại tiếp tục câu chuyện dở dang một cách sôi nổi.

“Hia, thả em ra!”

Team gạt cánh tay đàn anh đang giữ chặt cậu, nhưng sức lực của chủ nhân mái tóc vàng không hề nhỏ để cậu có thể thoát ra một cách dễ dàng.

“Bình tĩnh đi đã, nếu em không muốn gặp rắc rối.”

“Anh cũng nghe rồi đó, bọn họ nói toàn những lời khốn nạn về anh Dean và Parm.”

Phawin đẩy cơ thể đàn em về phía phòng thay đồ vắng người, giam cậu bằng một cánh tay khỏe mạnh để cậu điều chỉnh lại cảm xúc và kìm chế lửa giận ngùn ngụt trong lòng.

“Em bình tĩnh lại chưa?” Anh hỏi, cậu ngược lại cúi gằm mặt xuống đất, ánh mắt từ chối giao tiếp với anh.

“Em không bình tĩnh, em không muốn nghe những lời lẽ độc ác đó.”

“Vậy em muốn quay lại đấm bọn họ?”

Team chậm chạp ngẩng đầu nhìn anh.

“Ngoài kia vẫn còn rất nhiều người chưa chấp nhận đồng tính luyến ái. Em cũng không thể bắt tất cả mọi người chấp nhận chuyện đó được.”

“Nhưng… cũng đâu nhất thiết phải cay nghiệt như thế.”

Kinh tởm, rùng mình, dị hợm.

“Nếu em không muốn nghe những lời đó, tại sao còn chú ý tới họ?”

Bàn tay to lớn đặt lên đầu Team, vò tóc cậu dỗ dành.

“Mỗi người đều có cảm xúc và suy nghĩ khác nhau. Rồi những bức hình đăng trên mạng xã hội, tất nhiên sẽ có những ý kiến trái chiều.”

“Sẽ ra sao nếu Parm hay anh Dean nghe được những lời đó? Bản thân em còn thấy uất ức như vậy, nếu họ nghe được sẽ cảm thấy như thế nào chứ?”

Giọng nói của Team tràn ngập sự thất vọng. Cậu hoàn toàn hiểu những điều Phawin nói, chỉ là cậu không chịu đựng được việc bạn mình bị xúc phạm.

Cùng là tình yêu, tại sao lại phụ thuộc vào giới tính?

“Dean nó biết hết những chuyện này.”- Phawin cười khổ- “Nó từng mắt thấy tai nghe những lời nặng nề hơn thế nhiều…”

“Lúc đó ảnh…”

“Nó bỏ ngoài tai. Không đáng để hao tâm vì những điều như vậy.”

Anh chạm vào mu bàn tay đã cuộn chặt đến tím tái của cậu.

Win vẫn không quên thái độ của Dean đọc những lời bình luận phỉ báng hướng tính của mình trên Facebook, hắn chẳng thèm bận tâm hay thậm chí cho họ một cái liếc mắt. Win cũng đã từng đặt câu hỏi rằng liệu Dean có thấy phật lòng vì những phán xét tương tự như vậy không thì hắn chỉ nhún vai hững hờ đáp:

Không cần coi trọng những người không tôn trọng mình.

Team cắn răng, vành mắt nóng lên vì đau lòng, nhưng Hia Win nói đúng, cậu không thể quản được miệng lưỡi thế gian, điều duy nhất cậu nên làm là bỏ ngoài tai những lời lẽ thiếu thiện chí.

“Parm… Em lo cho cậu ấy.”

“Haizz.” Người đàn ông trẻ thở dài mỉm cười.

Đứa nhỏ này lúc có chuyện thì không khác gì một con mèo giương vuốt, hiểu ra rồi lại hệt như một chú cún con bị bỏ rơi.

“Lại đây.”

Anh kéo đầu cậu nhóc ôm ghì vào ngực.

“Parm không phải đã có Dean lo rồi sao? Rồi cả chúng ta nữa. Cho dù Parm có đọc bất cứ thứ gì thì vẫn có em bên cạnh cậu ấy. Có MaNow, còn có anh. Em ấy sẽ dễ dàng vượt qua được, hiểu chưa hả?”

“Ừm.” Cái đầu tròn tròn anh ôm trong tay gật gật thay cho lời đồng ý.

“Còn em? Em lo chuyện đó hả?”

“Hửm? Chuyện gì?”

“Chuyện của anh và em.”

“Nếu bảo không lo là em nói dối.” Giọng mũi cậu nghèn nghẹn vì cả khuôn mặt đã vùi kín trong lồng ngực vững chãi của người đàn ông này.

Anh mắt, lời lẽ châm biếm, thái độ dè bỉu của mọi người có khác nào liều thuốc độc.

“Ừm…” Phawin cảm thông.

Bản thân anh cũng giống Dean, không quản người khác nghĩ gì. Có lẽ vì phát hiện xu hướng tính dục của mình đối với cả hai phái từ khi còn học cấp hai, nên đối với anh những lời lẽ miệt thị đã giống như nhờn thuốc. Nhưng đối trường hợp của Team thì khác. Cậu mới chỉ nhận thức vấn đề hướng tính của mình cách đây ít lâu, và dù cố tỏ ra không quan tâm nhưng nó vẫn có những ảnh hưởng nhất định tới tâm sinh lý của cậu.

“Nhưng…” Team ngẩng cao đầu, như thể vừa ra một quyết định quan trọng.

“Em có anh mà, đúng không?… Em cũng có Parm, có Manow, anh Dean và những người bạn khác ở bên mình.”

Cậu mỉm cười lém lỉnh “Anh nói đúng, không ai ép được người khác đồng tình với mình, nên tốt nhất bản thân nên biết phân biệt tốt xấu. Chỉ cần không làm hại đến chúng ta, em sẽ bỏ ngoài tai.”

Dẫu trời có sập, cũng sẽ có anh gánh vác cùng em.

Khí thế hùng hồn như sắp đánh nhau tới nơi của cậu khiến nụ cười của anh ngọt như được ngâm trong nước đường. Nhanh như vậy tư tưởng của cậu nhóc này đã thay đổi theo chiều hướng tích cực. Đang lúc tinh thần sẵn sàng ra trận thì cánh cửa phòng thay đồ mở cái ầm, kèm theo tiếng hô quen thuộc của vị chủ tịch nào đó.

“Team!!! Lượt cậu.”

Hai người đột nhiên bừng tỉnh, nhận ra xung quanh đang bị bao phủ bầu không khí ngại ngùng. Họ lập tức trở lại hồ bơi để Team hoàn thành nhiệm vụ kết thúc trò chơi còn dang dở.

Dean lớn tiếng hô to rồi nhanh chóng vào hàng, cùng lúc Team run rẩy leo lên phao, chờ thần chết điểm danh đếm số.

“Hai người họ thân nhau thật đấy.”

Ae hết lượt nhảy đang đứng cạnh hồ bơi lau khô người, cậu nhìn đồng đội cùng đàn anh ra khỏi phòng thay đồ bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Khi quay trở về nhận phần cơm hộp thì bắt gặp ánh mắt cạn lời của hai người bên cạnh.

“Sao vậy?” Ae ngây thơ hỏi.

Cả nhóm lắc đầu ngao ngán.

“Không có gì.”

“Chả sao hết.”

Khoai Môn Hầm Xương WordPress

Ngày hội trường kết thúc, Win Team, Dean Parm, Manow và Del quyết định cùng nhau thưởng thức món lẩu Shabu nổi tiếng ở trung tâm thương mại. Khay thịt được xếp cao, mùi thơm của nước dùng bốc lên trong không khí khiến cái bụng đói của Team nhiệt liệt biểu tình. Suốt bữa ăn, Manow kể một câu chuyện vui về vở kịch của CLB Diễn xuất, truyền thuyết về Sợi chỉ đỏ.

Trong khi đó, Team cắm mặt vào đống đồ ăn trên bàn. Cậu lướt miếng thịt bò thái mỏng trong nước dùng sôi sùng sục, chờ màu đỏ của nó chuyển sang màu nâu nhạt, chấm nước sốt đặc biết rồi bỏ vào miệng nhai ngon lành.

“Ngon.”

“Cậu làm gì để ăn như con nhà chết đói.”

Parm đẩy một phần nước chấm mới tới trước mặt Team. Suất ăn của cậu cả ngày có khi chỉ là một chén cơm, trong khi đó Team đã chén được mấy bữa chính phụ đủ cả.

“Cậu ăn thêm đi, ăn như cậu có khác nào ngửi hương mà sống đâu.” Nói đi đôi với làm, Team nhanh nhẹn gắp hai miếng thịt bò bỏ vào bát Parm.

Tín đồ ẩm thực như Team, chia sẻ đồ ăn đồng nghĩa với việc thể hiện tình yêu với người khác.

Phawin quan sát hai người chia nhau thức ăn bằng ánh mắt u ám. Rình lúc đàn em không chú ý liền gắp trộm một miếng thịt trên đĩa của cậu cho vào miệng, nhưng rất nhanh đã bị cậu nhóc phát hiện, đôi đũa đang cầm trên tay ngay lập tức bị chặn đứng.

Anh ôm cảm giác mất mát, mặt ỉu xìu quay lại với phần thịt nhúng của mình, bỏ lỡ mất ánh mắt tinh quái và khóe miệng cong cong thỏa mãn của đàn em.

Dỗi nghê chưa.

Cậu nhóc vui vẻ dùng bữa, trong đầu chạy mông lung suy nghĩ về truyền thuyết sợi chỉ đỏ, nhưng khuất dưới mặt bàn, một trận chiến trả thù ngầm vô cùng sôi nổi đang diễn ra. Team nhúc nhích, cọ cọ chân mình vào đôi chân dài của người nọ trong khi bàn tay hư hỏng bận rộn xoa xoa, gãi gãi như nựng mèo.

Trái tim Phawin hệt như bị ai cào nhẹ. Làm sao anh có thể thoát khỏi mị lực của người này đây?

Kết quả là nô lệ của mèo dễ dàng bị hàng phục, tình nguyện hi sinh, tận tay dâng món thịt nhúng ngon lành cho đàn em.

Khoai Môn Hầm Xương WordPress

Mười giờ khuya, bóng đêm đen đặc bao trùm bãi đậu xe khu Ký túc xá, le lói vài tia sáng yếu ớt từ mấy cột đèn đường. Một chiếc ô tô kiểu Nhật tiến vào vị trí đậu xe quen thuộc, theo sau là chiếc mô tô phân khối lớn thuận tiện rẽ vào khu vực đỗ cạnh đó.

Tới giờ phút này, Team chỉ muốn về nhà thật nhanh, thả mình xuống giường đánh một giấc tới sáng, nhưng khi mở cốp nhìn đống đồ tinh tinh sót lại từ hoạt động hôm nay của CLB chờ được dọn dẹp, cậu bất đắc dĩ thở dài thườn thượt.

“Hia, hay cứ để chúng đây đã nha.” Team cất tiếng xin ý kiến của người đang bước tới.

“Ừm, mau mang chúng để trong xe trước. Ngày mốt chở dần dần tới CLB.”

Phawin sắp xếp đồ đạc xong xuôi, trong lúc chờ Team buộc chúng lại gọn gàng, anh đứng dựa lưng vào cửa xe hỏi vu vơ:

“Em có tin câu chuyện sợi chỉ đỏ không?”

Bắt nguồn từ vở kịch, trong lúc cùng ăn lẩu, bọn họ bàn tán về nguồn gốc câu chuyện ở các quốc gia khác nhau, về cách họ buộc sợi chỉ định mệnh như thế nào. Từ ngón tay, cổ tay cho đến mắt cá chân, từ độ dài khi cố định sợi dây đỏ ở những bộ phận khác nhau trên cơ thể…

Team ngập ngừng “Ý anh là sợi chỉ đỏ và tình yêu định mệnh?”

“Ừ.”

“Tin một phần. Nếu đó là sự thật, hẳn sẽ thú vị.”

“Anh không tin.”

Giọng Win nghiêm túc đến nỗi Team nghểnh cổ nghi hoặc hỏi lại.

“Tại sao?!?”

“Sợi chỉ mỏng manh quá. Theo em thì nó có đủ sức mạnh không? Nhẹ tay kéo cái là đứt rồi.”

Anh vừa nói, tay vừa làm động tác minh họa.

“Ôiiiii, ha ha…” Team bật cười ha hả.

Anh zai à, đừng nghiêm túc thế chứ.

“Đệt Hia, anh chẳng lãng mạn gì cả. Định mệnh thì đây có dễ dàng cắt đứt như anh nghĩ.”

“Ò, anh chỉ nhìn nhận một cách thực tế.”

Sợi chỉ thôi mà, dùng sức mạnh tay liền đứt. Phawin không hiểu, định mệnh sao có thể ràng buộc bằng thứ mong manh như vậy?

Team buồn cười lắc lắc đầu. Cậu sắp xếp đồ đạc, đóng gói cẩn thận, xong xuôi cậu quay lại chìa tay trước mặt đàn anh.

“Gì? Muốn chơi trò thú cưng à.” Vừa nói anh vừa đặt cằm vào lòng bàn tay cậu.

Team bật cười khinh khích.

“Không phải. Tay, đưa tay anh đây.”- Đợi cho tới khi anh ngửa tay ra- “Cái này thì sao?”

Một sợi dây thừng bện bằng dây dầu gai* vô cùng chắc chắn được cậu buộc vào cổ tay anh. Món đồ sử dụng trong ngày hội trường, thời điểm này trở thành sợi chỉ đỏ định mệnh của riêng hai người họ.

“Tuy không có màu đỏ, nhưng cái này thì không thể giựt đứt được, đúng chứ? Chắc lắm đấy.”

Team kéo nhẹ sợi dây phô bày sức mạnh của nó cho đối phương thấy.

Win chăm chú nhìn sợi dây thừng cột ở cổ tay rồi mỉm cười.

Anh chớp thời cơ, nhân lúc Team chưa kịp phòng bị, vòng sợi dây qua vai cậu, kéo mạnh về phía mình, dùng lồng ngực vững chãi giam lấy cơ thể cậu, đem mặt mình ghé sát mặt cậu.

“Hia!!!”

“Sao nào, định mệnh của anh?”

Cậu nhóc thiếu chút nữa sặc nước miếng. Cậu dụi dụi chóp mũi đỏ bừng, trợn mắt nhìn kẻ rất tình thú chơi trò con nít “Chết tiệt nhà anh.”

“Em nói đúng lắm.”

Ánh mắt Win trở nên hết sức lưu manh, nhưng giọng nói lại cực kỳ nghiêm túc.

“Sợi chỉ đỏ không đủ sức, chúng ta cần sợi dây thừng như thế này, buộc chặt định mệnh của anh và em tới cuối đời.”

Lời nói bùi tai như được nhúng nước đường, khiến kẻ bình thường không chịu thất bại như Team hôm nay chỉ biết im lặng tròn mắt. Cậu le lưỡi, nhìn anh trêu ghẹo.

“Thứ này á, phải thử rồi mới biết, có thể tới cuối đời được hay không.”

Phawin nhún vai, anh siết chặt sợi dây thêm một chút, kéo sát khoảng cảnh của hai người, gần tới nỗi có thể nhìn thấy từng cọng lông mi.

“Buộc chặt em lại, xem em chạy đằng nào. Chờ đó.”

Cánh môi giao thoa, hòa quyện nồng nàn cùng hô hấp phập phồng, nóng bỏng, như muốn đem bản thân mình cùng đối phương tan vào nhau giữa trời đêm tĩnh lặng.

Cánh môi giao thoa, hòa quyện nồng nàn cùng hô hấp phập phồng, nóng bỏng, như muốn đem bản thân mình cùng đối phương tan vào nhau giữa trời đêm tĩnh lặng

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

***

Win: Team chết tiệt, cột nút chết hay gì?
(Cố gỡ sợ dây thừng khỏi cổ tay.)

Team: Không có mà, cái này gỡ được. Anh đừng có kéo nó như vậy, làm thế không gỡ được đâu. Chết tiệt, anh chưa được học hướng đạo sinh à?

Win: Không học.

Team: Đợi đó, em đi lấy cây kéo.

Win: Không, Không, Không!!! Đồ đần. Không được cắt! Ai cho cắt!!!!!!

Không được cắt! Ai cho cắt!!!!!!
—–End Chap.13—–

Chú thích: Dây dầu gai dân gian mình gọi là dây thừng/dây chạc đó các cậu nhé. Gọi thế thì hơi thô nên để nguyên như lúc đầu nha.

Đặc biệt cám ơn cô gái nhỏ Kiều Anh đã giúp tôi lưu và gõ lại chương 11, 12, 13 của truyện. Mong các cậu theo dõi và ủng hộ công sức của chủ nhà bằng cách đọc truyện trên WordPress nhé!

Chương trước

Thuộc truyện: Dây Dầu Gai The Hemp Rope Between US

  • Truyện BoyLove: Dây Dầu Gai - - Chương 2: Thuốc giảm đau
  • Dây Dầu Gai - Chương 3: Ăn thịt trẻ con, trường sinh bất lão.
  • Dây Dầu Gai - Chương 4: Tưởng không tốt mà tốt không tưởng
  • Dây Dầu Gai - Chương 5: Ký ức chìm sâu dưới làn nước biếc
  • Dây Dầu Gai - Chương 6: Vòng tay ấm áp
  • Truyện BoyLove: Dây Dầu Gai - Chương 7: Tâm tình phức tạp
  • Dây Dầu Gai - Chương 8: Ngoại lệ
  • Dây Dầu Gai - Chương 9: Lo sợ
  • Truyện BoyLove: Dây Dầu Gai - Chương 10: Sống là chính mình
  • Dây Dầu Gai - Chương 11: Tin tưởng
  • Dây Dầu Gai - Chương 12: Theo tiếng gọi trái tim
  • Dây Dầu Gai - Chương 13: Dây dầu gai*

banner truyengay

Filed Under: 18+ Chương truyện Tagged With: between us, between us chapter 32, between us the series, between us the series vietsub, dây dầu gai, dây dầu gai 10, dây dầu gai 2, dây dầu gai 5, dây dầu gai 7, dây dầu gai chap 1, dây dầu gai chương 10, dây dầu gai chương 7, dây dầu gai full, dây dầu gai tập 1, dây dầu gai wattpad, dây dầu gai winteam, phim between us, phim dây dầu gai, truyện boy love đam mỹ, truyện boylove, truyện đam mỹ, truyện đam mỹ hay

Reader Interactions

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Primary Sidebar

Click vào tag TÊN TRUYỆN để đọc các chương/chap khác của truyện.

Recent Posts

  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 5: Tạm Biệt Dưới Hàng Phượng Vĩ
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 4: Bí Mật Vỡ Lở Trong Phòng Thể Dục
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 3: Đêm Trốn Nhà Dưới Cây Cầu
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ – Chương 2: Căn Phòng Nhỏ Sau Giờ Học
  • Dưới Hàng Phượng Vĩ: Tình Yêu Của Phong và Kiệt – Chương 1
  • Chuyến Công Tác Dưới Mưa: Kiên và Những Gã Đàn Ông Thị Trấn
  • Tuần Đi Biển Hoang Dại: Quân và Năm Gã Trai Xăm Trổ Trên Bãi Cát
  • Đêm Điên Cuồng Trong Căn Hộ Tầng 17: Nam và Những Gã Thợ Sửa Ống Nước
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 7: Dục Vọng Tan Rã
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 6: Dục Vọng Tái Sinh
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 5: Dục Vọng Đỉnh Cao
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 4: Dục Vọng Điên Loạn
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 3: Dục Vọng Vụn Vỡ
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 2: Dục Vọng Trỗi Dậy
  • Hơi Thở Kìm Nén – Phần 1: Ba người một đêm

Bình Luận

  • tdat on Bạn Thân (Tg: zacc) – Chương 41
  • tdat on Thằng bạn thân – Phần 2 – Chap 3
  • SPORTZFY APK on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier
  • e on Em Trai Tôi Là Tên Biến Thái Cuồng Tình Dục – Chương 1
  • shshshsh on Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – Chap Ngoại truyện
  • Son on Người hàng xóm quê ngoại – Chương 13
  • Son on Người hàng xóm quê ngoại – Chương 13
  • Phuc_pika on KHÓA HỌC DÂM DỤC 2 (Chap 3 – cuối) – BOYBOY08
  • Ngothanhnhan on Em Trai Tôi Là Tên Biến Thái Cuồng Tình Dục – Chương 18
  • boyboy08 on CHIẾC QUẦN RÁCH ĐŨNG – BOYBOY08
  • boyboy08 on KHÓA HỌC DÂM DỤC 2 (Chap 3 – cuối) – BOYBOY08
  • Nunglon on Truyện gay theo yêu cầu
  • 91 club official on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier
  • Niji on Hãy Làm Vợ Anh Nhé Em Trai Của Anh – Đoạn 29
  • Bùnd on Thằng bạn thân – Phần 2 – Chap 3
  • lồn on Anh có thật sự yêu Tôi
  • Long Phạm on Phòng Ký Túc Xá Nam Sinh Số 607 – Chap 6: “T-tao sai rồi, t-tha cho tao đi mà!!!
  • Ponk on Hạnh phúc học đường – Chap cuối
  • Ponk on Hạnh phúc học đường – Chap cuối
  • nulls brawl on Khi con trai yêu ba – Tác giả: Xavier

Truyện ngẫu nhiên

Củ Cải Yêu Thỏ – by Thỏ Chín Đuôi

Tên truyện: Củ Cải Yêu Thỏ Tác giả: Thỏ Chín Đuôi ——— Em ấy là một … [Read More...] about Củ Cải Yêu Thỏ – by Thỏ Chín Đuôi

Tôi và Những Lần Ái Ân

Truyện gay có thật: Tôi và Những Lần Ái Ân. Tác giả: Em_yeu_Anh. Nói … [Read More...] about Tôi và Những Lần Ái Ân

Chú nhóc Nhật – UP

… [Read More...] about Chú nhóc Nhật – UP

Chuyện tình giữa một chàng trai và một kid – Đã chuyển

Truyện gay boy Chuyện tình giữa một chàng trai và một kid. Một câu … [Read More...] about Chuyện tình giữa một chàng trai và một kid – Đã chuyển

Thứ quý giá nhất thế gian – Quà tặng cuộc sống

Thứ quý giá nhất thế gian - chuyện quà tặng cuộc sống :  Trước miếu … [Read More...] about Thứ quý giá nhất thế gian – Quà tặng cuộc sống

Trai Thẳng – by Bindylee [chap mới trong phần Bình Luận]

Truyện gay: Trai Thẳng. Tác Giả: Bindy Lee. Khụ khụ.. khụ. Tiếng thằng … [Read More...] about Trai Thẳng – by Bindylee [chap mới trong phần Bình Luận]

Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 29

Anh ta bước ra gần tới cửa tôi mới thoáng nhớ ra là người nhân viên … [Read More...] about Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha – Đoạn 29

Đêm Tình – truyen gay

Truyen gay Đêm Tình. Tôi là một thằng sinh viên năm nhất, ngoại hình … [Read More...] about Đêm Tình – truyen gay

Vòng xoay định mệnh {truyen gay}

Truyen gay: Vòng Xoay Định mệnh. Tác giả: minhvu1992. Tình yêu của họ … [Read More...] about Vòng xoay định mệnh {truyen gay}

Một lần và mãi mãi Truyện gay

Đọc truyện gay Một lần và mãi mãi online | Ở cùng với nhau trong nhà … [Read More...] about Một lần và mãi mãi Truyện gay

Tình Thầy Trò – by HuyGaySex

Truyện gay: TÌNH THẦY TRÒ By:Huygaysex  CHAP 1 Một vài lời từ mình … [Read More...] about Tình Thầy Trò – by HuyGaySex

Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La – Nhĩ Nhã (Hoàn)

Truyện gay: Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La. Tác giả: hoangtubongdem. … [Read More...] about Đại Mạo Hiểm Chi Thập Nhị Kim La – Nhĩ Nhã (Hoàn)

Giữ chặt tay anh – Tác giả: Trao Hết Thanh Xuân

Truyên gay: Giữ chặt tay anh - Tác giả: Trao Hết Thanh Xuân! Mình xin … [Read More...] about Giữ chặt tay anh – Tác giả: Trao Hết Thanh Xuân

Bạn cũ, mình yêu nhau đi – truyen gay boy

Truyen gay boy Bạn Cũ, Mình Yêu Nhau Đi - Truyện Thế Giới Thứ 3 - … [Read More...] about Bạn cũ, mình yêu nhau đi – truyen gay boy

Trại giống – by blackscorpion86

Truyện gay: Trại giống. Tác giả: blackscorpion86. Tuấn Kiệt là một … [Read More...] about Trại giống – by blackscorpion86

Most Liked

  • Mùa Hè - by MenClo +192
  • Dượng Ơi! Làm Chồng Con Nha - Đoạn 1 +138
  • Anh RỂ TƯƠNG LAI +107
  • Fun cùng anh rễ ciu to - by CauBeSieuDam +91
  • Cha và anh - by XiaoYU +73
  • Tôi yêu giám đốc tôi - by Hentai Nguyễn +71
  • Phòng Ký Túc Xá Nam Sinh Số 607 - Chap... +45
  • Đi may đồ Tết +44
  • Người cha hoàn hảo - by Khanhbot +42
  • Những ngày tháng hạnh phúc By Grand +40

Copyright © 2025 · Genesis Framework · WordPress · Log in