Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Anh…!
-Thôi…! Anh em gì ở đây nữa…….. tắm nhanh đi…… cũng tới giờ rồi đó….! –anh nói mà mặt anh tỏ vẻ rất Bí mật.
-Chuyện gì zạ……!!!!! nói em nghe coi…! Hồi hợp quá à……..
-Muốn biết phải hok…?
-Uhm uhm…… -tôi gật đầu lia lịa.
-Vậy thì massage cho anh đi rồi anh nói cho nghe…..
-Ủa sao lạ zậy….? anh không làm cho em mà bắt em làm cho anh….?
-Thì làm đi….. chút anh làm lại cho …… đảm bảo không “Phê” không ăn tiền…..!
-Không có là đừng trách sao em “ …” à nghe…! –tôi vừa nói vừa ra hiệu hai ngón tay nhấp nhấp như cây kéo.
-Uhm…. Tùy em muốn làm gì thì làm….. nhưng bây giờ làm cho anh trước đi…..
Vậy là cuối cùng chúng tôi cũng đã tắm xong và chúng tôi cùng nhau dắt tay xuống dưới khách sạn để xem cái “bất ngờ” của anh là gì….. (anh bắt tôi massage cho anh gần cả tiếng chứ có ít ỏi gì đâu…..!!!! đúng là đồ thằng Top “khốn lạn” mà….. ko bit iu zk của mình ghì hết á……..! ơ mà nghĩ lại sao cảm thấy tui ngu ghê zậy á ta ơi! Bình thường toàn là người khác phục vụ tôi từ “A -> Z” chứ có đời nào tôi phục vụ người khác đâu, vậy mà bây giờ tui phải phục vụ anh như vầy nè coi có tức không chứ…!!).
-Đâu….? Anh nói cho em xem cái gì có thấy đâu…! –tôi nhìn xung quanh không thấy gì khác lạ nên quay lại hỏi anh.
-Đó……. –anh chỉ tay về phía chiếc xe đạp trước cửa khách sạn.
-Cái đó là chiếc xe đạp mà…… có gì lạ đâu chứ!
-Hôm nay chúng ta sẽ đi dạo biển bằng chiếc xe đạp đó đó…!
-Đi bằng xe đạp…? – tôi nhạc nhiên trừng mắt nhìn anh.
-Uhm…….. bằng xe đạp….. em không thích hả…?
-K….h…ô..n…g. …… -tôi ấp úng.
-Không thì thôi………
-Không phải…. ý em là….. anh nói thật chứ……. – lúc này tôi vui mừng hết cở luôn khi được nghe anh nói như vậy.
-Đương nhiên là thật rồi…… anh có lừa em bao giờ đâu nè…..(uhm….. đúng là ko có lừa toàn là dụ dỗ không hà đồ quỹ)
-Đúng ….đúng.. đúng…… đúng là bất ngờ thiệt đó………
-Vui lắm đúng không…….?
-Uhm uhm……. –tôi gật đầu lia lịa.
-Vậy nhanh ra đi anh chở cho đi nè…..
Anh chở tôi đi hết con phố này đến con phố khác……. Vì đây là thành phố lớn nên lượng xe lưu thông cũng hơi bị “nhiều” mà từ trước giờ tôi đâu có đi bằng xe đạp như vậy đâu (lần này là lần đầu tiên tui đi xe đạp luôn đó), nên thấy anh chạy giữa một “Rừng” người và xe đông đúc thế này tôi cũng hơi sợ… (sợ chết á)… nhưng được ngồi sau lưng anh, ôm chặt anh như vầy là tôi cảm thấy hạnh phúc lắm lắm luôn rồi……. (tuy có phần sợ nhưng phần sướng nhiều hơn)
-Bây giờ anh chở em một chút về em phải chở anh đó à….! –anh quay đầu ra phía sau nói với tôi.
-Trời đất!!!!!!!! đây là lần đầu tiên trong đời em đi xe đạp đó sao mà biết lái chứ …….!!!!
-Em có cần nói dóc trắng trợn vậy không….? 20 tuổi đầu rồi mà lần đầu tiên gì chứ…?
-Thật mà……. Em gạt anh làm gì….!!!!! Không tin thì anh hỏi bố á!!!!! Xe gắn máy mà em cũng chỉ có đi được vài ba lần huống hồ là xe đạp….
-Chắc anh phát điên với em mất….!!!!! ko biết em có phải là người của hành tinh này ko nữa…….!!!!!
-Thôi nghe !!!! đụng chạm tới tự ái của người ta ùi đó nghe…..
-Thôi đc rồi……… anh sẽ chở em đi suốt đời này luôn chịu chưa……… ko bắt em chở anh nữa đâu…….
-Nói zậy thì còn nghe được chứ…..!!
-Haizzz !!!!! Anh sợ em luôn rồi đó……….
-Hihi……. –tui cười mãn nguyện sau lời nói của anh.
-Mà anh nè…..!
-Gì ?
-Mai mốt về lại Sài Gòn thì anh tập cho em lái xe đi …… em muốn lái xe đạp, xe gắn máy, và cả ôtô luôn…….
-Sao nhiều nhiều quá zậy…….?
-Rồi bây giờ em thích vậy đó…… được không thì bảo…? –tôi trừng mắt nghiến răng hỏi anh.
-Hihi…. Tuân lệnh cậu chủ………
-Uhm….. biết vậy thì tốt…… nếu không thì… “…” –tôi lại giơ hai ngón tay nhấp nhấp như cây kéo để dọa anh.
-Cứ tự nhiên……… ai tiếc biết liền à…… -như hiểu ý tôi anh trả lời lại ngay.
-Xi….. ko bao giờ đâu cưng ơi…..!!!!
-Vậy mà lúc chiều ai muốn “…” dữ zậy ta….
-Thì lúc chiều khác….! Bây giờ khác…..!!!!
-Nhưng cái này có một cái à nghe….. bây giờ ko cần cắt rồi lúc cần lấy gì sử dụng…?
-Ko có cái này thì dùng cái khác có sao đâu nè…!
-Cái nào….. ở đâu…….. lạng quạng là không xong với anh đâu đó…. –anh hỏi tôi dồn dập hết cả lên (chắc anh đang nghĩ là tôi định ngoại tình chứ đâu)
-Yên tâm đi……. Cái đó cũng của anh chứ của ai đâu mà anh lo….!
-Uhm….. vậy thì còn có thể suy nghĩ lại.,…!!
-Vậy là đồng ý cho em cắt đó đúng ko…?
-Nhưng cho anh lần cuối rồi hả cắt he…..?
-Ủa….. có vụ đó nửa sao…?
-Đương nhiên là phải có chứ……… chứ em không thấy trước khi xử trảm thì tội phạm đều được ăn một bửa hoành tráng mà huống chi anh đâu phải là tội phạm đâu.!!!
-Vậy chút anh ghé sang cửa hàng tạp hóa đi em muốn mua mootjcasi dao lam cho nó bén chút….. em sợ kéo ko nỗi đâu……
-Ôi trời ơi!!!……. Người iu của tui đây sao trời …….dã man rợ quá đi……
-Hehe………. –tôi cười khoái chí…
-Bây giờ mình đạp ra biển chịu hok nè…..!!
-ờ ờ…!! Được á…. Em chưa từng ngắm cảnh biển ban đem hết á….. ra đó đi….!!!!!1
-Nhưng mà……..
-Sao nữa …? Có chuyện gì….???
-Xa quá à….!
-Thôi ráng đi he….. em cưng nhìu…..!!!!
-Thôi kệ….. được em cưng vậy có vất vả chút cũng không sao….!
————————–
Phần 23 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
Vậy là anh đã đạp ròng rã hơn nữa giờ đồng hồ mới đến được đường “Hoàng Sa”. Buổi tối ở đây phải nói là Tuyệt đẹp, đèn đường thì vàng rực rất lãng mạn, tiếng gió và tiếng sóng biển làm cho con người ta có thể quên đi hết mọi âu lo, Những cơn gió biển len lõi qua các hàng cây lùa thẳng vào người tạo nên một cảm giác mát mát, lạnh lạnh xen lẫn với sự ấm áp từ người anh truyền sang vòng tay của tôi lan tỏa khắp cơ thể tôi.!
-“Tục tưng” của em mệt không nè….?
-Tuy hơi mệt nhưng ko sao…… được em ôm như vậy có vất vả tí cũng hem sao…..???
-Thôi, tìm chổ nào ngồi nghĩ chút đi, anh đạp suốt từ nãy giờ rồi đó……
-Hôm nay lạ quá ta ơi…!! Biết lo cho anh nữa…..
-Không thích thì thôi,….!
-Ai nói là không chứ…… tại anh thấy lạ nên mới nói vậy thôi chứ bộ…!
-Suốt ngày cứ thích kiếm chuyện với người ta ko hà…! Ghét quá….!
-Hihi….bot mà nói ghét là thương đúng hok ta…..
-Ai bảo thế…….? Ghét là ghét hiểu chưa…?
-Không cần biết……. ai đó nói ghét nhưng sao ôm cứng ngắt zậy ta……..
-Thì người ta ghét người ta mới ôm cho nghỉ thở luôn đó…..
-Được tắt thở kiể này chết cũng mãn nguyện nữa…. hehe….!!!
(trùi ui….!!!!! Tức tức tức….!!!!!! nói cái gì ảnh củng trả lời được ghét quá đi trùi ui….!!!!!! )
-Anh ….! Em buồn ngủ quá à……
-Uhm….. vậy bây giờ mình về đi…… anh cũng hơi “đuối” ùi….
Tôi nghĩ : “Trời ơi lúc nãy đạp gần cả giờ đống hồ mới đến được đây, bây giờ mà đạp về chắc chết anh iu của tui quá..” nhưng cuối cùng không phải vậy, từ đường “Hoàng sa” anh chỉ vòng qua một con đường khác rẽ vào thành phố, chạy mới chỉ được gần khoảng 5 – 10 phút gì đó thì anh ghé lại một cái nhà rất to nhưng đang khóa cửa, anh bảo tôi xuống xe nên tôi cũng nghe lời anh mà bước xuống. Tôi vô cùng ngạc nhiên khi anh đậu xe lại trước cái nhà đó rồi anh bước xuống nắm tay tôi bước ra đón taxi.
-Anh bị cái gì zạ…… tự nhiên để xe khơi khơi ở đó rồi ra đây đón taxi là sao…?
-Khơi đâu mà khơi, xe đó là anh mượn của anh Sơn, bây giờ anh trả lại ngay nhf ảnh là đúng rồi chứ khơi gì nữa…?
-Là sao…… ? –tôi nhìn anh một cách khó hiểu!
-Là Tuấn anh mang xe đạp đến tận khách sạn cho Tuấn mượn thì bây giờ Tuấn mang đến đây trả là đúng rồi chứ có sao đâu nè……. –anh sơn từ đâu sao lưng tôi bước tôi làm tôi giật cả mình.
-Í giời ơi…….!!!! Anh làm gì như ma zậy…. đi không tiếng động luôn – tôi.
-Hihi…… hai đứa zô trong nhà đi….. đứng đây làm gì…… Bách đang ở trong đó đó….
-Để mai đi……. Phong hơi mệt rồi nên tụi em về khách sạn luôn. Sáng mai em ghé lại….. –Anh Tuấn.
-Uhm…. Vậy để anh lấy xe đưa về khỏi mắc công đón Taxi.
-Thôi được rồi…..! em đón taxi cho tiện mắc công anh chạy tới chạy lui nữa….. – tôi hơi ngại khi nghe anh sơn nói vậy.
-Có gì đâu……!
-Vậy anh vào lấy xe đi rồi đưa tụi em về….. –Anh Tuấn.
-Uhm…… vậy hai đứa đứng đây chờ anh he…..
Anh Sơn vừa bước vào trong chừng vài bước thì anh Tuấn đã bắt được một chiếc Taxi và chúng tôi nhanh chống “chùn” lên taxi.
-Không ngờ anh nhanh thiệt……..
-Không nhanh thì làm sao làm lại anh ông Sơn chứ……!
-Haizz…..Bó tay……… -tôi nhìn anh mà lắc đầu….!!!
Leave a Reply