Truyện gay: VALENTINE ĐỊNH MỆNH – Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-6 giờ 30 rồi sao nhỏ Hà này vẫn chưa đến nhỉ ??? Nó đang loay hoay đi qua đi lại trước cổng nhà chờ đợi nhỏ Hà, không biết tại sao hôm nay nhỏ lại đi học trể vậy?? mọi bữa khoảng 6 giờ 10 phút là nhỏ đến la om sòm rồi, vậy mà tới giờ chẳng thấy tâm hơi đâu.
Tít…tít…….Điện thoại có tin nhắn mới.
‘’Cuong oi hom nay tao co viec k den ruoc may di hoc dc, may di xe buyt bua nay nhe. Sory ’’
-Con Hà chết tiệt , vậy mà không chịu nhắn tin sớm hơn.
Chạy vụt ra khỏi hẻm, nó đến trạm xe buýt và đón xe đến trường.
-Úi giời……..…….cũng mai là tới kịp giờ, cổng trường vẫn còn mở.
Đang đi bộ vào lớp ,nhìn từ xa thì nó thấy lớp hôm nay có cái gì đó khác thường,’’sao chưa tới giờ vô học mà lại yên tỉnh thế nhỉ ?’’ Nó thầm nghĩ.
Lạ thật, không có một đứa nào đứng ở ngoài lang cang lớp tám như mọi ngày, cũng không thấy đứa nào xuống căn-tin ăn hàng, nhỏ Hà cũng không đứng ngoài hành lang đợi nó?? Chắc là có chuyện gì đang sảy ra đây. Không suy nghĩ nhiều nó chạy thật nhanh vào lớp ,vượt qua 2 cái cầu thang,nó quẹo nhanh vào lớp thì:
‘’’’’’Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday Happy Birthday
Happy Birthday to you ’’’’’’’’’
-HAPPY BIRTHDAY CƯỜNGGGGGGGGGGGGGG.Cả lớp đồng thanh. Giờ thì nó đã biết lý do tại sao mà lớp nó hôm nay lạ rồi,nó quên mất hôm nay là ngày 19/9, là ngày sinh nhật của mình, thì ra tất cả mọi người điều muốn dành riêng cho nó một bất ngờ
Nó xúc động vô cùng, một nụ cười bất hiện trên gương mặt nó cùng với dòng nước mắt hạnh phúc, đây quả là món quà vô cùng tuyệt vời đối với nó, càng xúc động hơn nữa vì tình cảm mà cả lớp dành tặng cho nó, một lớp học được trang trí với thật nhiều chòm bong bóng đủ màu sắc, nhìn lên bảng một dòng chữ to đùng ‘’Happy birthday Cường’’ do chính tay thằng Huy ( họa sĩ của lớp nó vẽ) bên dưới dòng chữ là tất cả những lời chúc đáng yêu mà mọi thành viên trong lớp dành cho nó.
Tất cả mọi người quây quần xung quanh nó tặng cho nó những món quà sinh nhật thật ngộ nghĩnh, có cả những tấm thiệp xinh xắn được trang trí rất tinh xảo, lúc này nó không thể nói gì được ngoài 4 từ : cảm ơn mọi người.
-Cường, chúc bạn sinh nhật vui vẻ. Bất ngờ hơn,khi thằng Thái từ cuối lớp tiến tới, tặng cho nó một bó hoa Tu-lip thật to , cả lớp vô cùng ngạc nhiên và ồ lên làm cho nó gượng đỏ mặt và cũng cố gắng nhận lấy (thằng Thái là đứa thích nó từ năm nó học lớp 10, thích ngay lần đầu tiên 2 đứa gặp mặt vì cái tính hiền lành và dể thương của nó, nhưng đeo đuổi mãi mà chẳng được, cho đến năm 12 nghe nhỏ Hà nói nó đã có người yêu thì Thái mới chịu bỏ cuột, bây giờ không biết tặng hoa lại có ý đồ gì nữa đây?)
Do nhỏ Hà thông báo với lớp quá trể nên không có thời gian chuẩn bị bánh kem, nên tụi thằng Nghĩa và nhỏ Bích lớp trưởng quyết định làm chiếc bánh kem tự chế, đó là một cái đĩa được đặt 39 cái bánh Chocopie tượng trưng cho 39 đứa bạn trong lớp, phía trên cùng được đặt một cây nến mà nhỏ Bích đã mua ở căn-tin, nhìn có vẻ thật đơn giản nhưng lại chứa đựng tình cảm sâu sắc.
Nhỏ Hà bưng đĩa Chocopie tiến về phía nó, còn thằng Nghĩa thì thắp nến lên.
-Rồi, bây giờ xin mời nhân vật chính của chúng ta cầu nguyện đi nào. Nhỏ Bích lớp trưởng lên tiếng.
Nó chắp tay ,nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện điều gì đó.
Phù..u….u….u……….. lời cầu nguyện vừa kết thúc thì cây nến đã được thổi, cả lớp ồ lên, vỗ tay chúc mừng sinh nhật nó, không khí trong lớp trở nên vô cùng háo hức và nhộn nhịp hòa lẫn vào đó là tiếng cười của các bạn trong lớp và những câu chúc dể thương. Còn nó thì nói thầm trong lòng: ‘’Phải chi có anh Hào ở đây ha’’??????
Như vậy là buổi tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu, một buổi tiệc sinh nhật thật đơn giản, không bánh kem, không rượu bia, không cầu kì và xa xỉ, chỉ đơn giản là bánh Chocopie, bim bim, bánh tráng, kẹo Sugus, Snack, Cocacola, C2…..tất cả những thứ có sẳn ở căn-tin , chỉ đơn giản thể thôi nhưng thật sự rất vui và rất ấm áp, vui vì những món quà bất ngờ mà mọi người danh cho nó, ấm áp vì tình cảm của cả lớp. Ở lớp, nó là một người bạn tốt bụng, thường giúp đỡ bạn bè trong mọi hoàn cảnh khó khăn, luôn sẳn sàn hướng dẫn bài tập cho những bạn yếu hơn mình,….vì thế mà ai cũng quý mến nó, cũng tốt với nó là điều đương nhiên……..Mở màn buổi tiệc là bài hát Nhớ mãi nụ cười xinh do cặp đôi của thằng Trung và nhỏ Cúc trình bày, 2 đứa này là một trong những cặp đôi đang yêu nhau của lớp , 2 đứa nó rất xứng đôi và hát rất hay, ai cũng vỗ tay khen ngợi không ngớt . Kế tiếp là trò chơi đập bong bóng do nhỏ Như đề nghị, chỉ trong 2 phút mà toàn bộ số bong bóng của lớp đã được đập tan tát cùng với những tiếng cười giòn tan.
Cuối cùng là trò chơi ‘’bịt mắt bắt dê’’ do thằng Thái đề nghị được cả lớp nhiệt tình hưởng ứng, lớp đến 40 đứa mà người bắt lại là chủ nhân chính của buổi tiệc , thế là nó đành chịu trận, dù sao lâu lâu mới được vui vẻ như thế này , nó cũng không nở để các bạn mất hứng. Luật chơi là nó bắt được người nào thì bắt buộc phải hôn người đó 1 cái ( cái lớp quỷ )
-Ở đây nè
-Bên đây nè
-Ở đây……
-Bên đây nè….. Nó vồ mãi mà chẳng được đứa nào , bổng nhiên nó chộp được một cánh tay, lạ nhỉ !!!!! cách tay này không dùng dằng mà hình như đang cố tình cho nó bắt lấy, không ngại ngùng nó vội kéo cánh tay nó vào .
-BẮT ĐƯỢC DÊ RỒI , HEHE .Nó vui mừng mở miếng vải bịt mặt ra nhìn con dê mà mình đã bất được, mặt nó hoảng hốt khi con dê đó chính là:
-THÁI……’’trời ơi tính sao bây giờ’’ Nó khóc thầm trong lòng.
-HÔN ĐI
-HÔN ĐI
-HÔN ĐI
-HÔN ĐI
-HÔN ĐI ………tiếng hò reo của cả lớp làm cho mặt nó đỏ chín, còn Thái thì mắt ngước lên không thèm nhìn nó, miệng cười điểu chờ đợi một nụ hôn từ ai kia.
-‘’Thôi kệ hôn đại đi, dù sao đây cũng không phải nụ hôn đầu của mình’’ Nó tự nghĩ rồi mồi mắt đầu tiến sát vào má Thái, mọi người trong lớp reo hò nhiệt tình hơn khi thấy nó đang chủ động,khoảng cách lúc này chỉ còn 3cm .
-TRỜI ƠI LÀ TRỜI ,MẤY EM ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ ???????????????????????????????????????????
Tiếng hét kinh hoàng của ông thầy Bình làm cho cả tầng 1 lung lay.
-MẤY EM MUỐN BIẾN CÁI LỚP NÀY THÀNH BÃI RÁC HẢ GÌ? CÓ BIẾT TỚI GIỜ HỌC RỒI CHƯA???
Cả lớp vội vả thu dọn bãi chiến trường, nó thì vừa mừng thầm trong lòng vừa cảm ơn ông thầy, còn thằng Thái thì đầu bốc khối, nhìn ông thầy Bình chỉ bằng nữa con mắt.
Buổi tiệc sinh nhật đơn giản cuối cùng cũng đã kết thúc, cả lớp nó lại tiếp tục vào buổi học, trong suốt tiết đầu chỉ nghe được bài cải lương quen thuộc của ông thầy Bình, cảm giác giống như ai đó lấy cái muỗng mà cạo cạo vào cái đái nồi vậy ,kinh khủng nảo nề.
5 tiết học lặng lẽ trôi qua, trước khi ra về mỗi đứa điều để lại cho nó một câu ‘’sinh nhật vui vẻ’’ nhưng đến lượt thằng Thái thì có khác biệt khi câu nói mà nó để lại là:’’ Vậy là coi như Cường nợ Thái một nụ hôn nhé’’ nói xong Thái nháy mắt với nó rồi quay lưng ra về, bỏ lại cho nó với nhỏ Hà một ánh mắt bó ta chấm com.
Nhỏ Hà phụ nó mang quà về nhà, vừa về đến nhà 2 đứa đã mở quà ra xem, nó mỉm cười khi thấy những món quà vô cùng đang yêu, đó là chiếc đồng hồ báo thức hình con heo của nhỏ Hà, con chim cánh cụt của thằng Trọng, cái phòng đeo tay của nhỏ Trâm, chai nước hoa hiệu IZZI của nhỏ Cúc, con gấu bông của thằng Toàn, cái móc khóa của thằng Nghĩa……..và còn rất nhiều những món quà đang yêu khác cùng với những tấm thiệp sinh nhật dể thương….tất cả những món quà tuy không có giá trị nhiều về vật chất nhưng mang đậm giá trị về tin thần.
-Ê Cường! Hôm nay này đi đâu chơi với anh Hào vậy????? Nhỏ Hà sắp xếp những món quà phụ nó rồi hỏi .
Câu hỏi của nhỏ làm cho nó sựt nhớ, từ sáng tới giờ Hào chưa có chúc mừng sinh nhật nó, cũng chưa nhắn cho nó tin nào hết, chắc tại anh đã quên hay anh đang muốn dành cho nó bất ngờ chăng?????
-Nè!!!!! Sao không trả lời ta???? Nhỏ Hà đánh vai nó.
-Ờ…thì…tao…cũng chưa biết nữa tại ảnh chưa có hẹn tao mà, mắt nó bắt đầu xuất hiện nỗi buồn.
-Tao nghĩ chắc chắn là anh Hào sẽ dành cho mày sự bất ngờ .Nhỏ Hà cười nhết mép????
Quay sang nhìn nhìn nhỏ hà, cười nhẹ nó đáp:
-Ừ thì tao cũng mong là như vậy. Thế nhưng trong đôi mắt nó vẫn chưa thoát khỏi nỗi buồn.
Vừa nói xong nó mới nhớ hôm nay cũng là sinh nhật của nhóc Quy. Sau khi nhỏ Hà về, nó đến một quầy lưu niệm mua cho nhóc Quy một quyển lưu bút rồi cho vào hộp quà .Nó thầm nghĩ khi cậu nhóc nhận được món quà này chắc sẽ vui lắm đây, vì sở thích của nhoc Quy là viết nhật kí mà , bây giờ nó cũng không quan tâm đến Hào có còn nhớ đến ngày sinh nhật của mình hay không????????? Vì từ sáng tới giờ nó không thấy bóng dáng của anh đâu cả !!!!!!!!!
Tối hôm đó nó vẫn đi làm, thấy cậu nhóc Quy đang ngồi trong phòng đồ đạc sắp xếp lại các linh kiện máy móc, nó bức vào , trên tay cầm hộp quà mà mình đã chuẩn bị sản.
-Sinh nhật vui vẽ……nó đứng trước mặt Quy ,đưa cho cậu nhóc một hộp quà và nhẹ nhàng nói.
Nhóc Quy ngước mặt lên, cậu vui mừng ôm chầm lấy nó, nhận lấy món quà từ nó, cậu tỏ ra vui vẻ vô cùng, (đương nhiên là nhóc Quy không biết hôm nay cũng là ngày sinh nhật của nó).
Sau đó 2 người cùng nhau vui vẻ làm việc, đang chăm chú làm việc thì………Ánh đèn trong phòng chợt tắt, có lẽ là bị mất điện.
2 đứa đang loay hoay định đi tìm đèn pin thì cách cửa phòng bậc mở, ánh sáng từ cây nến sinh nhật lóe lên, Hào đang cầm chiếc bánh sinh nhật thật đẹp tiến về phía nó, phía sau là toàn thể các anh em trong cửa hàng cũng đi vào, lúc này nó hạnh phúc lắm, nó không ngờ Hào lại còn nhớ đến ngày sinh nhật của nó , xúc động nó lấy tay che miệng lại, mắt đỏ hoe vì quá vui mừng, Hào càng tiến gần về phía nó hơn, nó định nhào ra ôm lấy anh thì:
-Quy, chúc mừng sinh nhật em.Chiếc bánh kem trên tay Hào đã quay sang hướng Quy, kèm theo một lời chúc ngọt ngào tràn đầy yêu thương từ anh.
Nó đứng im thin thít tại chỗ, ánh mắt nhìn anh với vẽ vô cùng thất vọng và hụt hẫn,cảm giác của nó lúc này khó ai có thể diển tả được, chỉ có thể so sánh như một con thiên nga đang bay trên bầu trời xanh thẩm thì đột nhiên bị bắn trúng một mũi tên và rơi xuống vực sâu, một cảm giác đau đớn và tuyệt vọng vô cùng. Đôi mắt của nó lúc này đã ngấm nước, những giọt nước mắt của sự thất vọng đã tuôn trào. Bây giờ nhìn kỉ lại nó mới phát hiện chiếc bánh ấy được đặt cây nến số 17, chứ không phỉa số 18, chủ nhân của buổi tiệt hôm nay anh làm ra là dành cho Quy chứ không phải dành cho nó. Chẳng lẽ ngày sinh nhật của người yêu mình mà anh cũng không nhớ hay sao? Anh quả thật là quá vô tình với nó mà, sinh nhật của nó ai cũng nhớ, nhỏ Hà nhớ, bạn bè nhớ, nhưng chỉ có anh là không nhớ???tại sao chứ???????
Hào cùng mọi người hát bài chúc mừng sinh nhật Quy, nó cũng hát theo, trong lòng thì đau vô cùng, cố gắng kiềm chế cảm xúc, nó tự an ủi mình : ‘’Mày đừng có buồn, dù sao đi nữa thì mày cũng đã được bạn bè mày hát bài chúc mừng sinh nhật rồi, anh không hát cũng không sao mà, anh không chúc mừng sinh nhật mày cũng không có gì đâu…..mày không được buồn….không được khóc nghe chưa……….’’ Nhìn thấy Quy vui vẽ cắt bánh mừng sinh nhật cùng Hào mà nó thấy tủi thân vô cùng, cũng may là ánh đèn trong phòng đã tắt nên không ai nhìn thấy gương mặt của nó…..Lát sau ánh đèn bật mở, nó cố gắng cười thật tươi, để hi vọng nụ cười của mình sẽ che đi hết tất cả những nỗi buồn trong lòng, và để anh không nhìn thấy điều đó.
Mọi người cùng nhau uống rượu ăn mừng, thật nhiều những món ngon được Hào đặt sẳn đã được nhà hàng mang đến vào lúc đó, tiếp đó Hào cho người đóng cửa hàng lại, mở nhạc lên ,bài nhạc chúc mừng sinh nhật được cất lên ,không gian lúc này của cửa hàng là một bữa tiệt thật hoành tráng và vui tươi, nhóc Quy thấy nó một mình ngồi trên bàn, cậu bèn lấy một đĩa bánh kem thật ngon đưa cho nó , vui vẽ nhận lấy đĩa bánh từ Quy, nó cầm chiếc muỗng lên và nếm thử, quả thật mùi vị này ngon thật, ngọt thật, cuối cùng ngày hôm nay nó cũng đã cảm nhận được hương vị thơm ngon của miếng bánh sinh nhật rồi, nhưng điều đáng tiếc là chiếc bánh này không dành riêng cho nó thôi.
Hào thấy nó đang đứng ăn bánh kem 1 mình nên đi lại phía nó.
-Bã xã ,cho anh xin lỗi, nguyên ngày hôm nay anh bận công việc và chuẩn bị buổi tiệc sinh nhật cho thằng Quy nên không thể gọi điện cho em được, em có nhớ anh không???
Nó nghe câu hỏi của anh mà lòng càng đau hơn, ánh mắt nó nhìn vào anh, một câu hỏi hiện lên trong đầu nó: ‘’Chẳng lẽ anh không nhớ hôm nay cũng là sinh nhật của em sao anh?? Em mới chính là người yêu của anh cơ mà ‘’Nhưng nó chỉ nói trong lòng thôi chứ những lời như thế nó không thể nói ra được ,vì nếu nói ra anh sẽ nghĩ nó là người ích kỉ. Rồi nó cũng vui vẻ trả lời cho anh yên lòng:
-Không có gì đâu anh, tại hôm nay là sinh nhật của Quy mà, em đâu thể trách anh được…….Thôi em xin phép về trước nha anh, anh ở lại với mọi người vui vẻ. Nói xong nó đặt đĩa bánh kem xuống bàn rồi quay lưng đi.
-Cường, khoang đã. Hào gọi nó lại.
-Hay là để anh đưa em về nhé. Hào chạy đến đứng trước mặt nó.
-Đúng rồi đó, hay là để anh Hào đưa cậu về .Quy từ phía sau bước tới lên tiếng.
-Thôi không cần đâu cảm ơn Quy, Cường tự về được rồi với lại từ cửa hàng về nhà cũng gần ,đi bộ khoảng 15 phút là tới à, anh Hào ở lại cùng với Quy và mọi người đi. Tạm biệt. Dứt lời, nó quay lưng đi .
Hào đứng nhìn nó khuất dần sau cánh cửa kính, rồi quay vào thì chợt nhìn thấy đĩa bánh kem nó đang ăn dang dở vẫn còn nằm trên bàn, mà hình như trên miếng bánh kem ấy đã bị thấm nước thì phải, những giọt nước long lanh, trong suốt.
—————
Thuộc truyện: VALENTINE ĐỊNH MỆNH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 2: LỜI CẦU HÔN KHÓ TỪ CHỐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 3: LÀM SAO ĐỂ EM QUÊN ĐƯỢC ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 4: EM BIẾT LÀ ANH RẤT YÊU EM, EM CŨNG VẬY
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 5 : NGÀY CHỦ NHẬT XUI XẺO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 6: CHÀNG DÂU TUYỆT VỜI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 7: GẶP LẠI EM CHỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 8: BÀ XÃ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI MÀ
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 9 : CÔNG VIỆC MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 11 : EM ĐÃ TIN ANH CÒN SỐNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 12: ĐÊM MẶN NỒNG
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13 : BUỔI SÁNG NGỌT NGÀO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 13: TÔI GHÉT ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 14: TÌNH ĐỊCH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 15: THA CHO ANH ĐI MÀ BÀ XÃ …. HUHU …..
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 16: RẮC RỐI ĐẾN RỒI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 17: KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 18: HIỂU LẦM ĐÃ KHIẾN EM RA ĐI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 19: CUỘC SỐNG MỚI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 20 : THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ ANH
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 21: ANH ĐÃ GẶP ĐƯỢC EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 22: CAO THIÊN VŨ LÀ ANH SAO?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 23: HÃY BUÔNG TAY EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 24 : ANH YÊU EM
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 25 :EM ẤY LÀ CỦA TÔI
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 26: KHI KHOẢNG CÁCH XA KHÔNG CÒN NỮA?
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 27: HẠNH PHÚC ĐÁNH MẤT
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - Chương 28: Nơi Cuộc Chiến Bắt Đầu
- VALENTINE ĐỊNH MỆNH - CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH THẤT BẠI RỒI !!
Leave a Reply