Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 46: thừa nhận yêu

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Các bạn đọc và cho ý kiến nhé
như vậy, cậu ta không lợi dụng em của anh mà ngược lại em anh lại lợi dụng cậu ta thành công cụ ( sau thích luôn) cậu ta đã giúp em anh, cả anh nữa lúc anh bị thương, nấu cho anh em ăn mà không hề phàn nàn, anh đã hiểu lầm về Phong hiểu lầm tất cả
Lâm thẩn thờ không biết làm gì ngoài hối hận những hành động, lời nói tệ mạt đã đối với thằng nhóc đó.
Lâm thừa nhận anh đã sai khi hiểu lầm Phong nhưng anh không thừa nhận anh đã có tình cảm với Phong. Anh phủ nhận rằng từ khi Phong xuất hiện trong nhà anh, điều đó làm anh đã thay đổi lúc nào mà không hay, anh đã vui, cởi mở hơn, cười nhiều hơn và nói thân thiện hơn. Anh đã giận mất khôn rằng nếu Phong tiếp cận anh thì sau khi Hắc Ngưu xuất hiện thì Phong đã ít tới nhà anh, tránh mặt anh.
Lâm không tin vào tình cảm gọi vào tình yêu nếu không cha anh đã vứt bỏ mẹ con anh để lấy người phụ nữ khác, hơn nữa sao lại tin vào tình cảm luôn cho là giả dối, mau thay đổi của người đồng tính luyến ái chứ.
Nhưng hình ảnh Phong trong anh càng nhiều và rõ, anh tự dối mình là do đã có lỗi với Phong. Anh hỏi Trung về nơi làm việc của Phong, anh tới đó định để xin lỗi nhưng thấy rồi lại không can đảm nói ra nên lái xe bỏ về. Anh đã nhiều lần như vậy, mỗi lần anh thấy khuôn mặt của Phong sao thật đáng yêu lẫn lộn với sự tội lỗi anh đã làm Phong khóc rơi từng giọt nước mắt, anh không nói lời nào.
Không hiểu sao trở thành thói quen mỗi lần rãnh và sau giờ làm, anh canh giờ làm về của Phong để xem Phong có mạnh khỏe không… Có lần anh thấy Trung lấy 2 vé của Nam chắc hẳn biết là cho ai đi cùng rồi. Tuyết cùng đội cũng có vé do người khác tặng mà không muốn đi nên Lâm xin vé đó. Khi xem phim rạp Lâm ngồi trên hàng mấy đứa tóc đỏ cách hàng Trung, Phong mười mấy hàng, anh chỉ chủ yếu nhìn Phong thay vì coi phim.
– hôm nay, tôi mời tất cả đi nhậu 1 bữa vì hôm nay là sinh nhật tôi. Trung chủ yếu đi ủng hộ cho Phong.
Lâm phiền lòng không muốn đi nhưng là sinh nhật Trung nên không đi không được.
– mặt đưa đám thế kia là sao. Trung nhìn Lâm. Không phải mẹ cậu mới về nước sao, không cần lo cọp bị chết đói đâu.
Trung, Lâm và nhiều đồng nghiệp, không có sếp Tuấn, đi đến nhà hàng Lục Châu nơi Phong làm việc.
Ở Lục Châu, Trung gọi gặp Phong, Lâm gặp Phong nhưng không biết phải gì khi anh đã hiểu lầm cậu ấy tất cả. Phong đến chào mọi người trừ anh ra. Lâm cảm thấy hơi đau trong lòng, Phong tươi cười nói lớn nhỏ với Trung mà thèm nhìn anh 1 lần, tim anh như sát muối, sao lại đau thế nhỉ ?
Lúc gọi món, anh chẳng muốn gì cả anh buồn vì thái độ của Phong, anh thở dài ‘ cũng đúng chính anh đã làm cậu ấy tổn thương thế kia mà, Trung muốn thử độ quan tâm của Phong nên gọi món tùy chọn, đến lượt anh thì không biết gọi gì nên gọi món giống Trung.
Khi mang thức ăn lên món thứ nhất tự chọn là thịt bò bông thiên lý, Trung thích ăn thịt bò anh cũng biết, chứng tỏ Phong rất quan tâm và hiểu Trung, trong anh có gì đó nhọn đâm thật đau. Đến món tùy chọn thứ 2 thì anh vui lên vì là món trứng chiên dương châu, vậy Phong vẫn nhớ anh thích các món trứng anh nhoẽn cười còn đồng nghiệp xúm lại xem món gì mà làm Lâm vui ” món gì thường quá mà lắm màu sắc thế kia đỏ ( carot) xanh ( đậu và rau) vàng ( trứng) đen ( tiêu)…
Ai cũng nhìn Lâm, không để ý có người đòi giết anh. Trong khoảng khắc tiếng thất thanh của Phong, anh quay người lại thì Phong đã chắn trước người anh đỡ lấy mũi dao kia.
phập con dao đã ghim vào ngực Phong. Lâm chết đứng người. tên Trường rút con dao trên ngực Phong làm máu đỏ phun ra đòi đâm Lâm lần nữa ” vì mày đã giết anh tao chết vì mày mà gia đình tan nát, mày phải chết…” nhưng với nghiệp vụ của những chiến sĩ công an cảnh sát đã được huấn luyện trực chiến đã phản ứng kịp không cho xảy ra lần nữa. Kẻ kia bị bắt nhưng Lâm còn sững sờ chết đứng nhìn Phong đang ngã vào người anh máu trên ngực không ngừng chảy ra thấm ra ướt cả quần áo anh.
Trong lúc này Lâm chỉ có Phong, xung quanh mọi thứ không còn quan trọng nữa, cả người Lâm run lên vì sợ, anh sắp mất thứ quan trọng nhất đời anh, Phong sẽ chết trên tay anh sao ? Anh sẽ không bao giờ gặp lại Phong nữa sao ? Anh chưa kịp nói lời xin lỗi mà !…
Lâm chỉ biết lấy tay chặn vết thương trên ngực Phong để nó bớt chảy ra, ôm chặt Phong, gọi tên Phong, nhưng Phong không phản ứng gì mặt càng lúc càng tím. Lâm càng lúc càng sợ càng run ôm Phong ” đừng chết Phong ơi, em đừng chết trên tay anh “…
Lâm không còn khái niệm thời gian nữa, anh ôm Phong dòng nước mắt tuôn trào hòa vào máu. Cho đến khi xe cấp cứu tới gỡ tay Lâm ra để đưa ra xe, Trung cùng Lâm lên xe đến bệnh viện, Phong mê sảng gọi tên anh ” anh Lâm..anh Lâm ..anh đừng chết”. Tim Lâm như bị dao cứa vào đau đớn, sót xa. Lâm nắm chặt tay Phong ‘ anh luôn bên em’ cho đến Phong được đưa vào phòng cấp cứu.
– có ai là người thân của bệnh nhân Hoàng Thanh Phong ? Một y tá từ phòng cấp cứu đi ra.
– là chúng tôi. Lâm và Trung đều nhận.
– bệnh nhân mang nhóm máu hiếm B trừ (B âm, B -), trong 2 anh ai mang cùng nhóm máu.
Trung thì hoảng hốt nếu người nhà tới thì không kịp nữa.
– tôi cùng nhóm máu B âm. Hãy lấy máu của tôi. Lâm đứng ra nhận.
– anh chuẩn bị đi lấy nhiều máu đó, vết thương chạm mạch chủ rất nguy hiểm. Y tá thông báo.
– lấy bao nhiêu cũng được miễn cứu sống cậu ấy. Lâm lo lắng hối.
– theo tôi. Lâm vội đi theo y tá.
******
Lâm vẫn ngồi chờ tin trước phòng cấp cứu, cả người Lâm dính máu, chờ lo đến nổi không đi chịu lau rửa. Trung vỗ vai Lâm an ủi.
Lâm vội nắm tay 1 bác sỹ chạy vội vã từ phòng cấp cứu ra hỏi :
– cậu ấy sao rồi bác sỹ.
– giờ nguy hiểm vô cùng lại thiếu máu nữa.
– xin bác sỹ lấy máu của tôi để cứu cậu ấy. Lâm van nài.
– không được, lấy máu anh nữa thì anh sẽ gặp nguy hiểm đó. Y tá lấy máu ngăn Lâm lại.
– đúng rồi đó Lâm, cậu sẽ chết đó. Trung cũng khuyên Lâm dừng lại.
Lâm mặc kệ lời ai nói cứ cầu xin lấy máu anh để cứu Phong.
– là nhóm máu B trừ phải không. Hãy lấy máu tôi để cứu cậu bé đó. Một người phụ nữ trạc bốn mấy gần 50 tuổi đang đi đến gần Lâm.
– mẹ… Lâm thốt lên.
– Trung, cháu chăm sóc Lâm hộ cô, cứu người quan trọng. Nói xong mẹ Lâm đi theo bác sỹ.
Mẹ Lâm gọi Lâm nhưng Lâm quá lo cho Phong nên chỉ nói đang ở bệnh viện phòng cấp cứu rồi tắt máy nên bà lo cho con trai nên tới bệnh viện gặp ngay cảnh Lâm đang cần xin bác sỹ.
Mẹ đi rồi Lâm có thở nhẹ hơn, chợt đầu óc quay cuồng Lâm đổ sụp xuống vì thiếu máu. Trung phải đỡ Lâm vào nằm lên 1 giường trống trong phòng gần nhất. Lâm vẫn lo vì chưa có tin về Phong nhưng không chịu nổi phải bất tỉnh lúc nào không hay.
——————–
Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian
- Dòng ký ức thời gian - Chap 2: Cuộc đi thi cấp huyện cùng thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 3: Thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 4: Lời tỏ tình bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 5: Có lẽ là yêu - bắt đầu hành trình trái tim
- Dòng ký ức thời gian - Chap 6: Bạn thân vs Ghen?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 7: Có phải khi yêu thì khờ phải không
- Dòng ký ức thời gian - Chap 8: Hồ ly tỷ tỷ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 9: Giới hạn của thiên đường
- Dòng ký ức thời gian - Chap 10 : Thiên đàng địa ngục cách chỉ gang tay
- Dòng ký ức thời gian - Chap 11: Tai nạn bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 12: Hành trình của gió bắt đầu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 13: chúng ta từng gặp nhau bao giờ chưa?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 14: Gia Sư
- Dòng ký ức thời gian - Chap 15: Đi Bơi
- Dòng ký ức thời gian - Chap 16: cuộc hẹn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 17: bạn trai Ngọc Lan
- Dòng ký ức thời gian - Chap 18: Cơ Hội
- Dòng ký ức thời gian - Chap 19: thời cơ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 20: Hắc Ngưu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 21: nụ hôn vụng trộm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 22: bữa tiệc
- Dòng ký ức thời gian - Chap 23: tái ngộ ân nhân
- Dòng ký ức thời gian - Chap 24: cảm xúc chân thật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 25: buổi sinh nhật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 26: ngongiocodoc, maimaitimgio và Rungxanhlon
- Dòng ký ức thời gian - Chap 27: Đối mặt
- Dòng ký ức thời gian - Chap 28: quà sinh nhật tuổi 20
- Dòng ký ức thời gian - Chap 29: tình yêu được thú nhận
- Dòng ký ức thời gian - Chap 30: họa đơn vô chí
- Dòng ký ức thời gian - Chap 31: những ngày kém may mắn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 32 - 33 - 34: Kỳ nghỉ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 35: sự hiểu lầm khốn khổ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 36: Tai nạn định mệnh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 37: Từ bỏ tình yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 38 - 39: Dối tâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 40: anh rể tương lai
- Dòng ký ức thời gian - Chap 41: Chân thật bị lộ ra
- Dòng ký ức thời gian - Chap 42 - 43 - 44: Lê ( Vũ) Đại Lâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 45: Gỡ bỏ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 46: thừa nhận yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 47: để em đi vì anh yêu em
- Dòng ký ức thời gian - Chap 48: Hãy Tha Thứ cho anh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 49: sự thật người hiến máu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 50: Chuyến về quê và chiếc xe bị cháy nổ
quan says
hay ra phan hai di
truyen rat hay