Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 10 : Thiên đàng địa ngục cách chỉ gang tay

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Các bạn đọc và cho ý kiến nhé
Part A: tầng mây hạnh phúc mong manh.
Khi sự xuất hiện của chị xinh đẹp Ngọc Mai kia, Phong và người yêu gặp bị hạn chế đi đặt biệt là tới nhà thầy.
Cuối tháng 11 là sinh nhật thầy Phong quyết định gom tiền mua cho người yêu một món quà kỷ niệm 1 năm vả lại bù cho những ngày lễ, cứ bất kì lễ gì sinh nhật, valentine, tết,…thầy đều mua quà cho cậu cả kiềm 1 nụ hôn. Thành ra cậu lấy cái thùng để chứa đồ quà ( trừ hoa và kiss).
Phong chọn mua quà là một chiếc áo sơmi màu carô, cái mà cậu xem là hạp với thầy. Cậu đạp chiếc xe đạp lon ton tới nhà thầy nhưng tới nơi cậu chỉ gặp được một người là chị Ngọc Mai.
– em chào chị, có an..thầy Tân ở nhà không ạ. Phong lịch sự hỏi chị Mai đang dọn dẹp nhà.
– thầy Tân mới đi ra ngoài rồi, có chuyện gì vậy em?
– dạ. Không thể nói mang quà cho anh yêu được, Phong đành nói ” đại diện lớp để đưa quà cho thầy ạ”
– vậy à. Chị Mai mời cậu vào nhà ngồi rót cho cậu tách nước. ” em có phải là người dẫn đường hôm nọ phải không, em tên là Phong đúng không?”
Cậu gật đầu, chị Mai ngồi đối diện cười tiếp cậu. Cậu đặt món quà lên bàn cũng nói chuyện với chị Mai.
– em chờ thầy 1 lát, mà anh Tân công nhận được lòng học sinh thật, học sinh biểt ngày sinh nhật mang quà tặng. Chị Mai niềm nở nói.
Phong cũng cười, gật đầu. Cậu nói chuyện với chị Mai có ý làm quen với người nhà của thầy Tân. Được lúc sau, cậu hỏi mang tính vừa vui vừa thăm dò
– chị xinh đẹp, chị là em gái hay là người quen thân của thầy ạ.
– em gái ư, chị trẻ vậy sao. Chị lại mĩm cười. Chị là người thân cũng đúng, chị làm ” vợ sắp cưới” của anh Tân.
Như tiếng sấm giữa trời quang, cậu bàng hoàng cố giữ bình tĩnh, tay run run lấy cả 2 tay cầm tách ly nước đưa ngụm nước vào miệng rồi giữ giọng ” vợ sắp cưới ạ”.
– ừ, anh Tân với chị quen nhau từ nhỏ hai bên có hôn ước rồi, chắc đầu năm sau là cưới. Chị Mai rất vui kể cho cậu nghe chuyện của mình.
choảng chiếc tách rơi từ tay cậu xuống vỡ thành mấy mãnh. Nghe từ ‘ cưới’ trong lòng đau nhói làm cậu mất bình tĩnh, cậu vội ” xin lỗi chị” cúi xuống lượm mãnh vỡ nhưng ” úi” ngón tay trỏ bị cứa chảy máu.
Chi Mai vội nói ” em để đó chị dọn cho, để chị lấy hộp ytế băng vết thương” khi chị đi lấy quay lại thì không còn ai nữa, ngay cả xe cũng không còn. Ngọc Mai hơi khó hiểu ” sao thắng nhóc đang nghe chuyện thì mặt tái mét, chưa kịp băng cho nó thì chạy mất, chắc nó thấy có lỗi đây”
Phong thực sự trong lòng có gì rất đau, chắc vì thầy Tân lừa nó chăng <> cũng 1 phần vì có phải thầy lấy vợ và sẽ xa cậu vĩnh viễn. Máu trên ngón tay nhỏ giọt nhưng Phong vẫn lái xe phóng ra đường mặc kệ xe cộ có đông hay không.
Từ hôm ấy, không nhớ cậu đã về nhà khi nào lên giường ra sao. Trong đầu chỉ có suy nghĩ lang man, cảm nhận mệt mỏi không muốn làm gì kết quả là nguyên thứ 6 ( sáng học thường, chiều thể dục )cậu xin nghỉ học cộng thêm thứ 7 + chủ nhật là 3 ngày.
Chiều chủ nhật cùng tuần đó, Phong không bị sao cả chỉ tâm trạng không ổn nên nằm ỳ trên giường ở nhà một mình.~ Ly đã đậu sư phạm nên không có ở nhà, bố mẹ cậu bận nên đi xa~ tiếng Hàn gọi cậu ngoài sân.
– thằng khỉ, gọi mốc gì nữa vào trong này đi. Phong lười nhác gọi từ phòng ra.
– thất tình sinh ra bệnh lười hả mày, tao mang thuốc chữa bệnh cho nè. Hàn đứng trước cửa phòng cậu cười.
– bệnh chó gì chứ, tao buồn thôi thuốc gì chữa được.
– thì mày xem nè, tranh thủ mày ở nhà một mình mang thuốc tới nè. Vừa dứt lời một người sau lưng Hàn mà cậu vừa muốn vừa không muốn gặp’ thầy Tân.’
– thằng chó ai mượn mày hả Hàn. Phong tức giận hét.
– làm ơn mắc oán, tao mặc xác mày. Hàn quay đầu bỏ đi để lại hai thầy trò nhìn nhau không nói lời nào.
Phong không nhìn thầy nữa lại quay đầu sang hướng khác, thầy Tân lại gần nắm tay cậu nhưng bị cậu đẩy ra. 1 hồi người mở miệng trước chính là thầy ” anh nghe Mai kể nghe hết rồi, em giận buồn vì anh giấu em phải không”
Phong nghe nhưng đầu vẫn hướng cửa sổ. Cậu vẫn nghe thầy Tân giải thích
đúng là anh với Mai là thanh mai trúc mã nhưng anh chỉ xem cô ấy là em gái, là bạn thôi. Mặc dù hai nhà hứa nhau kết thông gia nhưng anh không hề muốn thế thầy ngừng nhìn cậu ” anh không ngờ Mai lại lên kiếm tận anh, Mai lại nói thích anh từ lâu hơn nữa thầy u anh lại qua đám hỏi – bên nhà gái đã nhận lời.” Phong hơi nheo mắt. ” Mai lên để nhắc chuyện đám cưới nhưng..” thầy đưa hai tay quay mặt cậu lại ” anh đã nói rằng sẽ không có đám cưới nào” thầy cười dịu dàng ” vì anh chỉ yêu mỗi mình em”.
Phong thoát lên niềm vui trong lòng ” thật sao”. Thầy cười gật đầu nói ” anh đã tiễn Mai về quê hôm qua” ” giờ không cản trở chúng ta nữa, đặt biệt không ai làm em buồn nữa”. Thầy hôn nhẹ lên ngón tay bị thương sau cho nụ hôn sâu vào môi cậu.
Part B Vực thẳm đau khổ. Cội nguồn của gió.
– này ku, ở đây nè. Phong ngồi cạnh thầy Tân vẫy tay gọi thằng Hàn trong quán lẩu cá. Hôm Phong buồn giận cá chém thớt thằng bạn nên Hàn giận không thèm nói chuyện với cậu, cậu không ngờ nó lại giận thế nên cùng người yêu mời nó sẵn cảm ơn nó bao che và giấu chuyện của nó cả năm qua.
Reng reng… Tiếng chuông điện thoại của thầy. ” 2 đứa ăn đi anh ra ngoài tí”
Còn lại hai đứa, ” thằng khỉ, hết giận chưa mày” Phong mở miệng chọc Hàn. ” tao có giận giận mày đâu’ Hàn nói tỉnh bơ. -” chứ sao mấy ngày nay mặt mày như băng ngàn năm còn không nói chuyện nữa” cậu ngó mặt thằng bạn nghi ngờ. ” mày ngu kinh niên rồi, tao đang điên đầu vì con ghệ tao với con bồ sơ cua gặp nhau nên điên đầu nè” .
– ha ha, cho mày chừa tội mê gái. Giờ tính sao rồi hử ?.
– hai con chơi thân với nhau rồi tao tránh chưa dám gặp, mà tao mê gái hơn mê zai như mày à.
– thằng chó, tao biết dậy khỏi rủ ăn lẩu chi.
– he he, tao biết tính mày mà. Tao biết tao làm vậy mới có ăn miễn phí chứ.
Phong hơi cau mày ‘ không lẽ mình dễ bị lừa vậy sao’. Hàn nuốt miếng rau liếc cậu nói
– từ khi mày ngu ra mặt kìa, coi như phí canh dùm mày đi.
– phí canh gì mày, tào lao.
Hàn thấp giọng nói ” phí coi nhà với canh cửa phòng mày khi ‘ đưa’ mông cho ai đó phầm phập á” – ” à mà đó là cách của gay hả”.
Tự nhiên cậu nhớ lại đỏ mặt không nói lời nào. ” hai đứa nói chuyện gì vui thế, mà sao mặt em đỏ thế” thầy Tân vô ngồi cạnh cậu. Phong ghé tai thầy nói, sau đó mặt thầy cũng hồng lên.
Thằng Hàn thì cười xém sặc do thằng bạn mặt đỏ như ớt còn thầy thì như tôm luộc. Phong chọc lại cho đỡ ngượng cười theo. Cả 2 đứa không để ý khuôn mặt thầy Tân sầm xuống vẫn cố cười nói.
************()************
Trước ngày noel, tối hai thầy trò dẫn đi chơi giữa làn đông người. ” anh Tân ơi, con tuần lộc hay sao bạc cái nào đẹp hơn” 2 tay cầm 2 thứ Phong vui quơ quơ hỏi người yêu. ” anh Tân” cậu gọi lần nữa. ” hả, à cái nào cũng được” thầy dứt dòng suy nghĩ khi Phong gọi.
hôm nay anh lạ vậy. cậu hỏi.” không có gì, hay mua cả hai nha” thầy nhìn triều mến nói với cậu. Cậu quyết định mua ngôi sao bạc, sau khi trả tiền hai thầy trò sang bờ hồ ngồi tại góc khuất.
Ánh trăng bị che khuất chỉ còn lại những phản chiếu nhiều màu của dây đèn noel. Thầy Tân nắm tay cậu mặt lại đăm chiêu, Phong lại háo hức không để ý, đầu cậu dựa vào vai người yêu dọc ngôi sao bạc. Bỗng giọng như khó nói ” Phong, giả sử có một ngày nào đó anh phải xa em mãi mãi, em vẫn phải tiếp tục sống tốt được không”.
– tại sao anh lại nói vậy, có chuyện gì xảy ra phải không? Cậu cảm thấy bất an.
– đâu có chỉ là anh nhiều tuổi hơn em nên chắc anh chết trước em, anh sợ bỏ em một mình trên thế gian này thôi.
– phì, hôm nay anh lo xa với nói mỹ miều vậy. Cậu cười chọc. Ai biết ai chết trước mà lo xa, có khi mai em tai nạn chết ấy chứ.
– tầm bậy, em phải sống tốt dù có anh hay không nghe Phong, hứa với anh đi. Tay thầy ôm siết chặt cậu đến nỗi bị đau.
Trước sự đột ngột của thầy Tân cộng với sợ cuộc đi chơi mất vui, cậu gật đầu cho qua. ” em đồng ý mà, đau”.
– Anh xin lỗi. Em đau lắm không. Thầy buông tay ra rồi lấy trong ra một chiếc hộp nhỏ. ” anh có quà cho em nè”.
– quà ư, mai mới noel mà. Dù nói nhưng mắt cậu vẫn dán vào cái hộp trên tay thầy Tân.
– anh chịu không nỗi nên…thầy mở hộp lấy 1 cặp dây chuyền bạc. Mỗi cái là một nữa trái tim.
– wow, đẹp quá. Phong nhìn chúng thích thú.
Thầy lấy 1 cái đeo vào cổ cậu. “Em mở ra xem”, mỗi người cầm nữa trái tim bạc mở ra thành 1 trái tim có 2 ảnh nhỏ. Phong và thầy Tân cười hạnh phúc. ” dù mở hay không hai nửa cái ghép lại thành 1 trái tim thể hiện tình yêu của chúng ta”.
Phong đeo cái còn lại vào cổ thầy ” anh cũng mua cặp tình nhân con nít ha” cậu hơi chồm phía trước nên hai mặt dây chuyền hút nhau xếp thành trái tim hoàn chỉnh. Đêm hôm ấy, hai người cười hạnh phúc nhìn cặp dây chuyền mới đeo.
**********-******-*-
– chúc giáng sinh vui vẻ. Phong vừa chúc vừa cười đểu cặp anh tư-chú 5 khi đi qua nhà chú năm.
– cảm ơn ku, đi nhanh gặp anh yêu đê. Chàng đợi ku nãy giờ kìa. Anh tư chọc ghẹo cậu.
Phong với thầy Tân có hẹn tại vườn chú 5, tất nhiên cậu lấy cớ đi chơi và ngủ tại nhà bạn nên cha mẹ mới cho đi rồi. Qua nhà chú 5 bằng đường vườn là nhanh nhất.
Không hiểu trời đang sáng trăng thì có đám mưa rào kéo tới đột ngột, Phong chạy gấp sang chòi đang thắp sáng. Mưa có dính trên áo nhưng ai quan tâm khi có người đang bận chiếc áo carô ( cậu tặng khi sinh nhật) quần jean đang ngồi chờ cậu.
Cả hai chưa kịp nói lời nào, thầy lao vào cậu như hổ báo, rồi cả hai làm như chưa bao giờ làm ai quan tâm đồ trên người họ nằm trên giường dưới đất hay góc nhà nào, họ chỉ hòa nối sung sướng âm thanh hoan hỉ cùng tiếng mưa đập vào mái tôn chòi. Hai người đã làm tình với nhau biết bao nhiêu lần, Phong mệt rã ngã người xuống đầu tựa vào vai thầy thở hổn hiển.
– sao hôm nay anh xung quá thế, em chẳng biết anh hiếp em nhiêu lần nữa. Cậu vẫn thở hỗn hiển chọc người yêu.
– bởi vì chưa bao giờ anh cảm thấy yêu em nhiều thế như bây giờ, anh cảm thấy làm bao nhiêu lần cũng không đủ. Anh ước được ôm em mãi mãi như thế này. Thầy cũng thở như Phong, thầy ôm chặt cậu, cằm đang trên đám tóc cậu, khóe mắt thầy có giọt nước mắt chảy xuống.
Phong cũng áp vào ngực thầy có thể nghe tiếng tim đập từng nhịp. Nhưng linh cảm không hay trong cậu nên hỏi ” anh có gì thật lạ nha?”.
– đâu có gì lạ, chỉ là anh có cảm giác hạnh phúc mà thôi. Thầy nói lời nghẹt ngào như muốn khóc làm trái tim cậu nổi lên cảm xúc hạnh phúc khó tả.
Từ lúc nào cậu ngủ thiếp đi, nếu không bị ánh nắng rọi vào mặt từ kẻ cửa sổ thì cậu không giờ muốn thoát giấc mơ hồng đêm qua. Tay cậu quơ qua nhưng không có gì. ” Có lẽ anh đã dậy sớm và ra ngoài rồi” cậu nghĩ vậy. Cậu xuống giường mặc đồ đã gom về 1 chỗ.
Phong bận chiếc áo cuối cùng, phát hiện từ áo rơi ra 1 tờ giấy. Tay cài nút áo cuối cùng rồi mở tờ giấy là 1 nữa tờ đôi có những dòng chữ như tiếng sấm giữa trời quang
” em Phong, tình yêu của anh.
Anh xin em hãy tha thứ cho anh, khi em đọc dòng chữ này e anh đã rời xa nơi này, xa em mất rồi. Anh thật không đủ can đảm nhìn nước mắt trên khuôn mặt thiên thân của em, anh cũng sợ khi nói lời chia tay anh sẽ không nói được, không can đảm rời khỏi mảnh đất nhiều kỷ niệm hạnh phúc này.
Em hãy tha thứ cho anh, em vẫn phải sống tốt dù bất kỳ xảy ra nha em. Anh phải hi sinh tình yêu của cả cuộc đời mình dù tim anh rất đau. Nhưng chữ tình chữ hiếu biết chọn bên nào anh không thể vì hạnh phúc riêng mình mà gia đình phải vào cõi chết.
Em hãy thông cảm cho anh, anh sẽ mãi mãi ghi khắc hình ảnh hạnh phúc trong tim mình. Mãi mãi yêu em, Phong.”
——————–
Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian
- Dòng ký ức thời gian - Chap 2: Cuộc đi thi cấp huyện cùng thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 3: Thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 4: Lời tỏ tình bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 5: Có lẽ là yêu - bắt đầu hành trình trái tim
- Dòng ký ức thời gian - Chap 6: Bạn thân vs Ghen?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 7: Có phải khi yêu thì khờ phải không
- Dòng ký ức thời gian - Chap 8: Hồ ly tỷ tỷ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 9: Giới hạn của thiên đường
- Dòng ký ức thời gian - Chap 10 : Thiên đàng địa ngục cách chỉ gang tay
- Dòng ký ức thời gian - Chap 11: Tai nạn bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 12: Hành trình của gió bắt đầu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 13: chúng ta từng gặp nhau bao giờ chưa?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 14: Gia Sư
- Dòng ký ức thời gian - Chap 15: Đi Bơi
- Dòng ký ức thời gian - Chap 16: cuộc hẹn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 17: bạn trai Ngọc Lan
- Dòng ký ức thời gian - Chap 18: Cơ Hội
- Dòng ký ức thời gian - Chap 19: thời cơ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 20: Hắc Ngưu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 21: nụ hôn vụng trộm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 22: bữa tiệc
- Dòng ký ức thời gian - Chap 23: tái ngộ ân nhân
- Dòng ký ức thời gian - Chap 24: cảm xúc chân thật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 25: buổi sinh nhật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 26: ngongiocodoc, maimaitimgio và Rungxanhlon
- Dòng ký ức thời gian - Chap 27: Đối mặt
- Dòng ký ức thời gian - Chap 28: quà sinh nhật tuổi 20
- Dòng ký ức thời gian - Chap 29: tình yêu được thú nhận
- Dòng ký ức thời gian - Chap 30: họa đơn vô chí
- Dòng ký ức thời gian - Chap 31: những ngày kém may mắn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 32 - 33 - 34: Kỳ nghỉ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 35: sự hiểu lầm khốn khổ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 36: Tai nạn định mệnh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 37: Từ bỏ tình yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 38 - 39: Dối tâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 40: anh rể tương lai
- Dòng ký ức thời gian - Chap 41: Chân thật bị lộ ra
- Dòng ký ức thời gian - Chap 42 - 43 - 44: Lê ( Vũ) Đại Lâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 45: Gỡ bỏ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 46: thừa nhận yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 47: để em đi vì anh yêu em
- Dòng ký ức thời gian - Chap 48: Hãy Tha Thứ cho anh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 49: sự thật người hiến máu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 50: Chuyến về quê và chiếc xe bị cháy nổ
Leave a Reply