Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 7: Có phải khi yêu thì khờ phải không

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Các bạn đọc và cho ý kiến nhé
– Cái thằng hám gái giờ ở đâu thế không biết. Phong lầu bầu khi đợi
Cậu đợi lâu nên quyết định mang đèn pin đi quanh đầm xem có dấu hiệu bắt trộm hay không. Tiếng bọn cóc nhái kêu rộn cả khu, cậu đi qua mé vườn trái cây của chú năm~ ông hàng xóm nóng tính của nhà cậu~ nhìn thấy buồng chuối chín cậu nảy ý định ” xin” vài quả về để 2 đứa ăn. Cậu đang hái chuối bỗng nghe những tiếng lạ tính tò mò khiến cậu muốn biết đó là gì. Đôi mắt cậu nhìn xém lồi ra ngoài
– ư ư..mạnh lên chồng ơi, sướng quá, mạnh nữa lên.
Chú năm đang trần chuồng hai tay đang bám cây buởi cúi người đưa mông cho anh ~ anh tư xóm trên~ không ngừng đụ phầm phạp xúc tiến ra vào.
– sướng hả cưng, đêm nay chồng phục vụ hết mình. Anh tư không ngừng nẳm eo chú năm mà hoạt động.
Phong tình cờ nhìn hình ảnh đó chút nữa là xuất hàng. ” ku Phong, mày đâu rồi?” giọng thằng Hàn oi oái làm cậu giật mình rớt mấy chuối rơi lợp đợp lá khô dưới. ” Thằng khỉ này giỏi phá đám thiệt” Phong mới quay đầu xem Hàn ở đâu quay lại thì không còn ai ở đó nữa.
****-****
Hai đứa ngồi trong chòi gần nhau nói chuyện, Hàn ăn xong quả chuối vứt vỏ qua cửa sổ nói miệng còn chuối trong mồm ” này ku, tao đéo tin đâu. Làm sao lão già năm miệng thét ra lửa lại là pê… à gay được, đã thế anh tư lại cùng đám được”
– mày đéo tin thì thôi tao mới thấy 2 gã hú hí nhau hồi nãy đấy thôi.
– Anh tư nhìn không menly nhưng rất nam tính cơ mà.
– Men lỳ và nam tính là gay thiếu gì, y như bồ tao vậy.
Hàn không quan tâm bồ nó là ai nên không hỏi nhưng nghe nói vậy nên hỏi cho biết :” tao chả thèm biết bồ mày là thằng nào, nhưng lỡ rồi nói tao biết là thằng nào đê?”
à ừ tuần nào mày cũng gặp đó Phong ập ờ nói.
– Nói đéo lẹ cho rồi khỏi mất công đoán. Hàn bóc thêm quả chuối bỏ mồm cắn.
– Thì thầy Tân chứ ai.
– ặc ặ..c, cái gì ..lão ác ôn đó hả. Thằng Hàn nghe xong ăn chuối cũng nghẹn.
Vừa vỗ lưng vừa cười vừa kể câu truyện khi đi thi cấp huyện ( nhưng không kể chuyện liên quan thầy Khoa, Quân). Hàn có vẽ quan tâm nghe hết câu chuyện.
– ai ngờ lão ác ôn đó lãng mạn, đẹp trai to lớn mà lại.. Hàn ngừng nói cười gian.
– mà lại gì mày. Phong nheo mắt nhìn nó.
– hè hè, mà lại thích thằng ngu như mày.
– thằng khỉ gió. Mà sao mày cứ gọi ổng là ác ôn hoài vậy.
– cứ buổi thể dục là ổng hành tao hoài, mệt muốn chết à, không gọi là ác ôn mà là an gồ ( angel) hả.
– ừ, cũng lạ thật sau cái hôm đó với bữa kia thầy làm kì lạ ghê.
– bữa nào vậy mày.
Phong kể buổi hôm tụi nó nói chuyện với hôm chở bà chị đi về rồi thái độ thầy Tân sau bữa hôm đó. Hàn ngâm nghĩ 1 lát rồi lấy đèn pin gõ vào đầu cậu rồi ngao ngán nói :
– ăn gì mà ngu dữ vậy mày, mày không biết ổng đang ghen hả, mấy người như mày hay ghen lắm, mày chả biết gì cả.
– tao làm gì mà ghen hả. Phong vừa nói vừa xoa đầu.
– ngu khó đào tạo, ổng thấy mày ôm tao nên ghen báo hại ổng trút hết lên đầu tao nè, còn hôm mày chỡ bà hồ ly chắc ổng nghĩ mày chở gái chứ gì.
– thầy ghen sao không làm gì tao nhỉ. Phong đưa ra ý kiến.
– chịu, làm sao tao biết. Mày mau giải thích cho lão biết không ổng hành tao nữa thì khổ. Nếu không thì…he he ..tao kể cho người muốn nghe như bà ‘ hồ ly’ chẳng hạn.
******
Phong suy nghĩ lời thằng Hàn có lẽ nó đúng, cậu tìm gặp thầy Tân gần nhưng thầy hình như tránh gặp cậu nên đành đến gặp thầy Khoa giúp. Thầy Khoa nghe hết lời Phong kể, thầy cú nhẹ vào đầu cậu nói ” một đứa thì quá ngây thơ không biết gì, một đứa thì hở một tí là ghen lại ghen ngầm nữa chứ.” thầy thở dài ” ai biểu tui ghép cặp cho hai người chứ”.
– Phong chiều sang nhà thầy nghe, để thầy giải quyết cho.
*****
Chiều chủ nhật Phong ghé vào nhà thầy Khoa, thầy Quân. Cậu từng ghé nên không có gì lạ. Trong nhà chỉ có mỗi thầy Quân nên thầy trò trò chuyện với nhau.
Một lát sau
– Tân, anh bó tay chú rồi, vào nhà nói chuyện đi. Giọng thầy Khoa ngoài sân.
– ừm, Quân có ở nh..à, ơ sao em lại ở đây hả Phong. Thầy Tân vừa bước vào thấy cậu ngồi đó.
Hai người nhìn nhau, ” hai người sao vậy?” thầy Khoa mới khóa cổng đi vào. ” thầy Quân đâu rồi đâu Phong” cậu chỉ tay lên trên gác. Thầy Khoa cũng từ từ lên gác không quên ánh mắt như ” hai người tự giải quyết đi.
– bộ anh không thích gặp em sao, thầy Tân. Phong nhấn mạnh hai từ cuối.
Phong quen gọi thầy nên khó đổi, ít khi gọi là anh khi đặt biệt lắm thôi, thầy Tân cảm thấy không ổn trong cách xưng hô.
– không, anh thích chứ. Chỉ hơi lạ khi ở đây thôi.
– anh thích ư, vậy tại sao thầy tránh né em, tỏ ra thờ ơ.
– làm gì có anh đâu có…
– có phải thầy ghen khi thằng Hàn bên em phải không.
Thầy Tân im lặng không nói gì nhìn cậu 1 hồi nói đúng câu ” anh không..”
– Nếu không chứng tỏ anh đã không yêu em đúng không chứ tại sao anh tỏ thái độ như vậy. Như vậy chúng ta không còn gì để nói. Phong tỏ thái độ như kịch bản, cậu đứng dậy đi ra cửa đi ngang người thầy.
– Đừng đi em. Thầy Tân chụp tay cậu lại. ” anh thừa nhận là anh khó chịu khi nó gần em”.
– Thằng Hàn chỉ là bạn của em thôi.
– bạn mà ôm nhau thân thiết vậy, đã thế có hôm em chở một cô gái xinh đẹp nữa, anh sợ em chỉ quen anh cho biết nên anh sợ …sợ mất em.
– sao thầy không nói cho cho em biết mà phải im lặng như vậy. Phong im lặng vài giây mới nói.
– vì ~ thầy quay ra ôm cậu~ vì em chưa hề nói ‘ em yêu anh’ với anh hứa chỉ cần em chấp nhận tình cảm của anh sẽ chấp nhận tất cả nhưng ..nhưng anh không chịu được.
Việc này làm lệch khỏi kịch bản thầy Quân chỉ. ” thì ra là do lời hứa khi đi thi huyện” cậu không ngờ thầy Tân yêu cậu nhiều như vậy. Trái tim cậu rung động nói lên
– em yêu anh, anh Tân. Câu từ miệng Phong nói bên tai làm thầy sững người. Hàn chỉ là bạn thôi, nó biết chuyện chúng ta rồi nó hứa giúp chúng ta nữa. Còn cô gái hôm em chở về là chị gái của em.
– thiệt sao. Thầy Tân tỏ ra vui mừng.
Phong chủ động ôm cổ thầy hôn thật lâu. Không nhớ rõ bao lâu 2 đôi môi rời nhau. ” đủ chứng minh chưa anh thầy yêu của em” chẳng biết sao hôm nay cậu lại nói như thế.
2 đôi mắt nhìn nhau đắm đuối, ” à hem” tiếng ho từ phía cầu thang. Thầy Quân, Khoa nắm tay nhau đứng đó. ” hai đứa định ôm nhau trước nhà cho thiên hạ xem hả”
Phong ngượng đẩy thầy Tân ra nhưng thầy ôm chặt hơn nói :” người yêu tôi tôi ôm mặt kệ thiên hạ”.
Cổng nhà kín thì ai mà thấy được, chỉ do cậu đỏ mặt quên là ở nhà người khác, nói gì bị nghe hết rồi nên ngượng thôi. Hai thầy kia nhìn cười nên xấu hổ.
này hai ông kia, xúi bậy gì cục cưng tui phải không, người yêu tui đâu có bạo dạn như thế này thầy Tân cười tươi nói.
——————–
Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian
- Dòng ký ức thời gian - Chap 2: Cuộc đi thi cấp huyện cùng thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 3: Thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 4: Lời tỏ tình bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 5: Có lẽ là yêu - bắt đầu hành trình trái tim
- Dòng ký ức thời gian - Chap 6: Bạn thân vs Ghen?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 7: Có phải khi yêu thì khờ phải không
- Dòng ký ức thời gian - Chap 8: Hồ ly tỷ tỷ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 9: Giới hạn của thiên đường
- Dòng ký ức thời gian - Chap 10 : Thiên đàng địa ngục cách chỉ gang tay
- Dòng ký ức thời gian - Chap 11: Tai nạn bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 12: Hành trình của gió bắt đầu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 13: chúng ta từng gặp nhau bao giờ chưa?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 14: Gia Sư
- Dòng ký ức thời gian - Chap 15: Đi Bơi
- Dòng ký ức thời gian - Chap 16: cuộc hẹn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 17: bạn trai Ngọc Lan
- Dòng ký ức thời gian - Chap 18: Cơ Hội
- Dòng ký ức thời gian - Chap 19: thời cơ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 20: Hắc Ngưu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 21: nụ hôn vụng trộm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 22: bữa tiệc
- Dòng ký ức thời gian - Chap 23: tái ngộ ân nhân
- Dòng ký ức thời gian - Chap 24: cảm xúc chân thật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 25: buổi sinh nhật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 26: ngongiocodoc, maimaitimgio và Rungxanhlon
- Dòng ký ức thời gian - Chap 27: Đối mặt
- Dòng ký ức thời gian - Chap 28: quà sinh nhật tuổi 20
- Dòng ký ức thời gian - Chap 29: tình yêu được thú nhận
- Dòng ký ức thời gian - Chap 30: họa đơn vô chí
- Dòng ký ức thời gian - Chap 31: những ngày kém may mắn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 32 - 33 - 34: Kỳ nghỉ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 35: sự hiểu lầm khốn khổ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 36: Tai nạn định mệnh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 37: Từ bỏ tình yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 38 - 39: Dối tâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 40: anh rể tương lai
- Dòng ký ức thời gian - Chap 41: Chân thật bị lộ ra
- Dòng ký ức thời gian - Chap 42 - 43 - 44: Lê ( Vũ) Đại Lâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 45: Gỡ bỏ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 46: thừa nhận yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 47: để em đi vì anh yêu em
- Dòng ký ức thời gian - Chap 48: Hãy Tha Thứ cho anh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 49: sự thật người hiến máu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 50: Chuyến về quê và chiếc xe bị cháy nổ
Leave a Reply