Truyện gay: Dòng ký ức thời gian – Chap 36: Tai nạn định mệnh

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Các bạn đọc và cho ý kiến nhé
– sắp cuối năm rồi, mọi người sẽ vất vả đấy. Anh quản lý nhà hàng – quán nhậu Lục Châu động viên nhân viên.
– vậy cuối năm có thưởng không anh Quân. 1 nhân viên nữ hô lên.
– nếu mấy em làm việc tốt thì có thể lắm. đám nhân viên phục vụ ồn lên. ‘Phong, em ở lại một chút.’
Phong làm đã việc tại Lục Châu 1 tháng, cậu làm chỗ có lúc bận lúc rảnh, môi trường làm việc khá thoải mái, ai làm việc cũng thân thiện.
– có phải em từng làm ở nhà hàng Leo ở quận Ninh Kiều phải không ?
Cậu gật đầu, cậu không biết ý anh Quân khi hỏi cậu như vậy.
– bác Hiếu nói em có tài về nấu nướng mà làm phục vụ thì uổng quá, may bên nhà bếp thiếu người nên em có muốn qua đó không ?
Bác Hiếu là đầu bếp chính của nhà hàng, là người tốt, hay quan tâm đến người khác. Lần trước bác phát hiện tài năng của cậu khi cậu pha nước chấm món lẩu cá.
Được cơ hội tốt sao không nhận, cậu mừng hú lên đồng ý và cảm ơn anh Quân. Cuối cùng cậu được làm việc cậu thích.
Hết ca làm, cậu cùng Dũng, người bạn sinh viên ĐH Cần Thơ cùng vô làm với cậu, được nghỉ. Cả 2 dắt xe ra khỏi nhà hàng.
– anh Quân gọi cậu nói gì thế Phong?.
– anh Quân nói mình được chuyển sang làm bên nhà bếp.
– sướng quá ta, tha hồ ăn vụng nha. Mà sao cậu yếu xìu thế kia ?
Từ khi cậu đi làm, phần lớn phải làm ca tối, ngày phải đi học thành ra ít gặp Trung. Giờ làm bếp thì toàn ca tối. Hôm không làm, Trung phải làm phải trực tối. Cậu thấy hơi có lỗi với Trung.
– đâu có, mình đi làm toàn ca tối nên người ở nhà lo thôi.
– là con trai phải không ? Đột ngột Dũng hỏi.
– hả, à ờ ừ. Cậu trả lời cho xong.
– ước gì có người lo cho mình như cậu. Dũng ngước đầu quay lại ngó bên trong nhà hàng.
– như vậy… cậu cũng…
– phải, tụi mình giống nhau mà, chỉ khác là chưa ai thích mình.
Cậu đã ngộ ra Dũng cùng hệ với cậu và đang thích ai đó trong nhà hàng này. Phong lại nhớ đến bản thân, chợt cậu thấy bóng chiếc xe jupiter màu trắng chạy đi ở góc đường. Chiếc xe jupiter giống của Trung nhưng màu trắng lại giống chiếc xe của ….
– cũng lạ ghê dạo này, hay có ai đậu chiếc xe giống sirius hay jupiter màu trắng gần nhà hàng mình ấy. Dũng thuận miệng nói ra.
– chắc trùng hợp thôi mà. Thôi, mình đi trước nha. Cậu chào Dũng lái xe đi hướng ngược lại hướng của Dũng.
Thoáng qua, Phong nghĩ người lái chiếc xe màu trắng hay đậu gần đây là Lâm theo dõi cậu hàng ngày, nhưng cậu mau gạt ý nghỉ đó vì làm gì có việc đó xảy ra, Lâm rất ghét cậu.
*****
– ô, cục cưng của anh nấu gì thơm quá đi. Trung mới về tới nhà là xông vào bếp ôm eo cậu từ sau lưng.
– em nấu món anh thích nè, món thịt bò xào. Cậu để mặc kệ Trung ôm cậu. Tay xúc đổ vào dĩa, rắc ít tiêu bột.
chát, ” phải tắm rửa rồi mới được ăn” cậu gõ tay Trung khi bóc miếng thịt bò ăn.
– cục cưng anh ra dáng bà xã – vợ ngoan rồi đó nha. Trung đành bỏ cậu ra đi lấy đồ đi tắm.
– anh còn nói nữa, em cắt cơm ráng chịu. Cậu cười dọa Trung.
– cắt cơm mà tưởng cắt lên giường, cắt ôm ” em yêu” chứ, thế mới sợ. Trung cười gian gian với cậu mới chịu vào phòng tắm.
– anh nói nữa, tối ôm gối bông đó. Cậu lại cười tươi. Nhớ để bộ cảnh phục treo riêng ra giặt, không bị bạc màu nha.
– anh nhớ rồi, bà xã. Tiếng cười của Trung vọng ra.
Cấp bậc của Trung vẫn là thiếu úy, mỗi lần cậu giặt đồ cho Trung, gỡ hai mãnh quân hàm trên vai và cặp tùng bạc, cậu lại tự trách mình lại nhớ con người kia nữa, lắc đầu.
– AAaaa nào. Trung đút miếng thịt vào mồm Phong. Đút lại cho ông xã cái nào, bà xã.
– ai là bà xã anh chứ. Phong đút miếng thịt lại cho Trung.
Khi Trung và Phong bắt đầu, Phong chưa hề gọi Trung ngoài ‘ anh’, còn nghỉ ngơi Trung chỉ ôm và hôn cậu chứ không vượt thêm giới hạn, Trung cũng không ép buộc cậu.
Sống cùng Trung đáng lẽ là rất hạnh phúc nhưng trong cậu lại thấy thiếu thiếu trống vắng. ( có phải quá tham lam không ?).
– cưng à, chút mình đi xem phim mới chiếu rạp nha. Trung vừa nhai vừa lấy trong túi ra 2 tấm vé.
– sao anh không nói sớm, lỡ em bận thì sao.
– em mà bận là anh đá đi hết. Em toàn làm ca tối chẳng để dành cho anh tí nào hết. Đã thế giờ lại làm toàn ca tối thì còn gì nữa thời gian hẹn hò nữa. Trung giả vờ giận dỗi như trẻ em. Mặc dù mặt Trung hợp lạnh lùng hơn.
Cậu tức cười khi nhìn thấy mặt Trung như vậy. ” ai nói là không đi bao giờ”. Hiếm khi có dịp như vậy mà không đi tội nghiệp cho Trung quá. Chồm qua hôn má Trung.
******
– tưởng phim gì, ai lại đi coi phim xác sống chứ, chẳng hay ho gì cả. Anh có mua nhầm vé rồi à. Phong ràm ràm với Trung trong rạp chiếu phim.
– không phải, vé này do Nam cho. Nó nói mua vé dụ con gái nhưng lại không ai đi nên cho anh. Anh thì thấy em học với làm không có thời gian đi chơi nên anh rủ em đi cùng.
– ha, chứ không phải dụ em sợ để ôm anh à.
– em thông minh ghê. Trung gãi đầu cười.
– đúng là, em có phải là con gái đâu. Hì hì hay em giả vờ nhỉ.
– mất hứng luôn rồi, tối về phải bù lại đó. Trung hôn má cậu. Mà lạ ghê y như có sát khí nhìn tụi mình thì phải.
– anh nhiễm phim rồi. Phong nhìn quay ngang dọc bỗng thấy bóng ai sao giống Lâm. ‘ không, chắc mình gặp ảo giác rồi’ cậu nghỉ thế.
Hết phim, Trung chở cậu đi dạo mới về nhà nhưng hình như ai đó đang theo dõi họ.
********
– hì, cậu thích anh Quân phải không, Dũngggg? Cậu hỏi anh bạn cùng vào làm với mình.
– suỵt, nói nhỏ thôi. Nói gì to thế. Dũng lấy tay bịt mồm cậu lại.
– vậy đúng rồi. Cậu gỡ tay Dũng ra. Nhưng anh Quân có vợ con rồi mà.
– kệ, chỉ cần thấy anh ấy hằng ngày là được rồi.
– …. khờ quá. Cậu không biết nói gì luôn.
– thôi, đừng nhắc nữa. không thấy thằng mới vô làm đâu nhỉ.
Dũng nhắc tới người mới vô làm thay cho vị trí phục vụ của cậu mà cậu mới chuyển qua bếp làm.
– nó tên là gì nhỉ, mình chưa biết ấy ?
– hình như là Trường thì phải, mà nó láo lắm, gọi nó mà nó cứ đơ đơ như tượng đá ấy. Làm với nó phát tức. Dũng khó chịu nói.
Hai đứa đang nói chuyện thì anh Quân gọi ” Dũng, bàn 7 gọi thêm bia kìa. Phong, người bàn số 5 muốn gặp em”
kỳ vậy có bao giờ khách muốn gặp đầu bếp chứ, thậm chí chưa nấu ăn nữa chứ. Có chuyện gì vậy ta ?.
Bàn số 5 dài và rộng nhất quán- nhà hàng thường dùng để tiếp khách với số lượng đông. ” nhóc à, bên này nè ” giọng người khác gọi cậu.
Thì ra là anh Trung cùng với đồng nghiệp mặc thường phục tới đây ăn nhậu về 1 dịp nào đó. Tất nhiên đồng nghiệp của Trung thì có cả ..Lâm.
– anh giới thiệu với mọi người quán ăn này, có người ở đây từng thưởng thức món ăn của em. Nên rủ anh em tới ủng hộ. Trung vừa nói vừa cười, nháy mắt với cậu.
– à mà em chưa thử món ăn do cậu em nấu nha. Nam hào hứng xen vào.
– cậu em đẹp trai, nấu giỏi vậy có bạn gái chưa. Một trong những chị công an hỏi cậu.
Cậu chỉ cười duyên, nhìn Trung rồi ngó sang Lâm im im mặt không biểu cảm gì cũng không nói gì. Trung kéo cậu nói nhỏ ” người yêu của em ngồi đây chứ đâu, anh nhớ em” xém nữa là không vì giữa đám đông Trung hôn má cậu rồi.
Cậu cười cười, gọi Nhung cùng quán cậu để oder ghi những món ăn còn cậu chào mọi người quay lại bếp, không hiểu sao cậu lại quay đầu nhìn Lâm nữa.
– chà, mấy bạn cậu chơi sang ha. Lẩu cá trắm, cá rô phi chiên xù, mực lăn bột,…. ủa 2 món tùy chọn là sao. Chú Hiếu đọc không hiểu gì gọi Nhung oder lại hỏi.
– 2 món tùy chọn là do 2 anh ngoài kia gọi ‘ anh tóc đầu đinh nói biết Phong biết làm món gì, còn anh tóc ngắn vuốt keo như diễn viên hàn quốc im im xong cũng nói vậy’.
– trời, hết cách gọi rồi hả. Chú Hiếu bực bội muốn chửi.
– chú để con lo 2 món này cho, khách là thượng đế mà. Cậu cười tủn tỉn nói với bác Hiếu.
Món tùy chọn đầu tiên của anh tóc đầu đinh, cậu nấu món thịt bò xào hoa bông thiên lý cho Trung vì Trung thích ăn thịt bò. Còn món còn lại thì cậu hơi do dự vì Lâm thích ăn trứng nhưng lại hay ăn vội vàng nên thiếu chất vì vậy cậu nấu cơm chiên trứng thập cẩm kiểu Dương Châu.
– mà con dao chuyên thái rau củ đâu rồi. Chú Hiếu hỏi.
– con hồi nãy thấy thằng Trường bồi bàn lấy mất rồi.
…….
Trừ món lẩu các món kia gần xong cả. Cậu gọi Dũng lại.
– này Dũng, món thịt bò đặt trước mặt anh tóc đầu đinh, còn dĩa còn lại này trước anh tóc ngắn có vết sẹo ở cánh tay trái nha.
– rành với nhìn kỹ quá ta, có phải thích…
– để tao mang đồ này lên bàn 5 cho, tao cũng biết đặt ở đâu.
Trường bồi bàn xen vào cắt lời Dũng nói rồi mang 2 món tùy chọn đi.
– thằng đáng ghét, làm như giành của vậy, mang đi mà không có đồ chấm kìa, hết nói nổi. Dũng tức giận.
– để mình mang ra cho, sẵn hỏi có đúng món họ tùy chọn nha. Cậu vừa nói với Dũng vừa mang chén nhỏ đựng đồ chấm ra chỗ bàn nhậu.
Phong đi đến bàn số 5, Trường đặt dĩa bò xào thiên lý trước mặt Trung như lời cậu nói, Trường cũng từ từ đặt món cơm chiên trước mặt Lâm rồi đi ra sau lưng khách, nhưng tranh thủ mọi người quanh bàn đều hướng nhìn vào dĩa món tùy chọn thứ hai trước mặt Lâm tò mò, Trường bất ngờ lấy con dao nhỏ chuyên thái rau củ của nhà bếp sáng loáng dưới khay bưng đồ nhắm vào lưng Lâm mà đâm. Phong không còn biết phải làm gì nữa ngoài ném đồ trên tay đi, hô to ” anh Lâm coi chừng” và lao tới chắn trước mặt Lâm đang quay người lại.
Phập .
Lần cuối cùng cậu thấy dòng máu đỏ phun ra và cậu không biết gì nữa chìm vào bóng tối cùng âm thanh ồn ào sau là im bật.
——————–
Thuộc truyện: Dòng ký ức thời gian
- Dòng ký ức thời gian - Chap 2: Cuộc đi thi cấp huyện cùng thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 3: Thầy Khoa
- Dòng ký ức thời gian - Chap 4: Lời tỏ tình bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 5: Có lẽ là yêu - bắt đầu hành trình trái tim
- Dòng ký ức thời gian - Chap 6: Bạn thân vs Ghen?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 7: Có phải khi yêu thì khờ phải không
- Dòng ký ức thời gian - Chap 8: Hồ ly tỷ tỷ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 9: Giới hạn của thiên đường
- Dòng ký ức thời gian - Chap 10 : Thiên đàng địa ngục cách chỉ gang tay
- Dòng ký ức thời gian - Chap 11: Tai nạn bất ngờ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 12: Hành trình của gió bắt đầu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 13: chúng ta từng gặp nhau bao giờ chưa?
- Dòng ký ức thời gian - Chap 14: Gia Sư
- Dòng ký ức thời gian - Chap 15: Đi Bơi
- Dòng ký ức thời gian - Chap 16: cuộc hẹn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 17: bạn trai Ngọc Lan
- Dòng ký ức thời gian - Chap 18: Cơ Hội
- Dòng ký ức thời gian - Chap 19: thời cơ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 20: Hắc Ngưu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 21: nụ hôn vụng trộm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 22: bữa tiệc
- Dòng ký ức thời gian - Chap 23: tái ngộ ân nhân
- Dòng ký ức thời gian - Chap 24: cảm xúc chân thật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 25: buổi sinh nhật
- Dòng ký ức thời gian - Chap 26: ngongiocodoc, maimaitimgio và Rungxanhlon
- Dòng ký ức thời gian - Chap 27: Đối mặt
- Dòng ký ức thời gian - Chap 28: quà sinh nhật tuổi 20
- Dòng ký ức thời gian - Chap 29: tình yêu được thú nhận
- Dòng ký ức thời gian - Chap 30: họa đơn vô chí
- Dòng ký ức thời gian - Chap 31: những ngày kém may mắn
- Dòng ký ức thời gian - Chap 32 - 33 - 34: Kỳ nghỉ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 35: sự hiểu lầm khốn khổ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 36: Tai nạn định mệnh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 37: Từ bỏ tình yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 38 - 39: Dối tâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 40: anh rể tương lai
- Dòng ký ức thời gian - Chap 41: Chân thật bị lộ ra
- Dòng ký ức thời gian - Chap 42 - 43 - 44: Lê ( Vũ) Đại Lâm
- Dòng ký ức thời gian - Chap 45: Gỡ bỏ
- Dòng ký ức thời gian - Chap 46: thừa nhận yêu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 47: để em đi vì anh yêu em
- Dòng ký ức thời gian - Chap 48: Hãy Tha Thứ cho anh
- Dòng ký ức thời gian - Chap 49: sự thật người hiến máu
- Dòng ký ức thời gian - Chap 50: Chuyến về quê và chiếc xe bị cháy nổ
Leave a Reply