Truyện gay: Giấc mơ có thật – Chap 11 : Lễ đính hôn
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Vậy là chỉ còn một tuần nữa thôi là tôi xa nơi này , sao thời gian trôi nhanh quá vậy . Một tuần nữa cũng là thời gian anh sẽ làm lễ đính hôn với Hạnh .
– Đồ ăn sáng của cậu ây . … Cậu trang …. cậu trang … cậu làm sao vậy . Tiếng chị Lý hốt hoảng là tôi giật mình
– Sao cớ . Có chuyện gì mà chị hốt hoảng vậy ? Tôi Ngơ ngác nhìn vẻ mặt hốt hoảng của chị ta .
– Mũi cậu … chảy máu cam kìa . Rồi chị ta vội vàng đưa cho tôi chiếc khăn để lau
Tôi lấy chiếc khăn mà chỉ Lý đưa cho để lau mũi . Chả mấy chốc chiếc khăn lem nhem là máu . Đây đã là lần thứ 3 trong tuần này tôi bị như vậy rồi . Sức khỏe của tôi ngày càng yếu đi tôi có thể cảm thấy rõ điều đó . Bây giờ những lần chóng mặt của tôi cũng tăng lên dáng kể .
– Không sao đâu . Chuyện bình thường đó mà .Tôi chấn an cho chị ta nhìn chị ta bây giờ mặt cắt không còn một giọt máu .
– Àh chị đừng nói với ai chuyện này nha . Tôi ăn đủ rồi tôi lên phòng đây .
Bây giờ tôi phải giấu không cho ba thấy sức khỏe của tôi ngày càng yếu đi nếu không ba sẽ bắt tôi phải nhập viện ngay tức khắc còn thôi thì không muốn như vậy . Mấy hôn nay do phải chuẩn bị cho lễ đính hôn nên anh chảng mấy khi ở nhà . Hôm nay anh và Hạnh sẽ đi thử đồ cưới không biết anh mặc lễ phục sẽ như thế nào nhỉ chắc sẽ rất đẹp trai đây mà đã đẹp trai sãn rồi mà nên mặc gì mà chả đẹp . Không biết anh sẽ chọn lễ phục mà gì nhỉ chắc là màu trắng vì trong tất cả các màu thì màu trắng là hợp với anh nhất .
– Sao lại cứ ngồi nhìn ra cửa hoài vậy .
Lúc này tôi mới để ý Tuấn đã ngồi bên cạnh tôi từ bao giờ .
– Không có gì đâu em chỉ ngắm cảnh thiên nhiên thôi . Không biết có thể trở lại đây được nữa không nếu xa nơi này em sẽ thấy nhớ nó lắm . Mà anh đến từ bao giờ vậy .
– Anh cũng vừa mới đến thôi . Hôm nay trông thần sắc của em yếu lắm chả có chút sức sống gì cả .
– Thì suốt ngày em bị bắt ở nhà mà có được ra ngoìa dạo chơi như anh mấy đâu mà thầy sắc chả kém đi .Tôi đổi giọng nũng nịu .
– Vậy hôm nay anh sẽ đưa em đi chơi nha .
– Nhưng còn ba em thì sao ? Từ lúc biết tôi bị bệnh đến giờ ba quản tôi còn chặt hơn trước .
– Không sao anh xin phép ba cho em rồi em không cần lo .
Thì ra anh đã được ba tôi cho phép thảo nào hôm nay trông anh rạng rỡ đến vậy . Khi biết được trong lúc tôi bị bệnh chính anh là người đã chăm sóc cho tôi nên ba tôi không còn ghét anh như trước nữa . Vì vậy anh mới hay được đến thăm tôi đến vậy điều cũng giúp cho Hùng tin rằng rôi đã quay lại với Tuấn .
– Hôm nay mình sẽ đi đâu ? Gương mặt tôi lúc này giống y như một đứa trẻ được ba hoạc mắ cho đi chơi công viên .
– Mình đến khu trung tâm giả trí đi anh nghe nói hôm nay có lễ hội bắn pháo hoa ở đó đó . Tuấn cũng tỏ rõ niềm phấn khích không kém .
– Mình đi thôi .
Tôi đứng dậy kéo anh đi nhưng anh tròn xoe mắt nhìn tôi , lúc này tôi mới nhớ ra mình vẫn còn mặc đồ ngủ .
– àh chờ em đi thay đồ đã .
Chắc do lâu ngày không đi ra ngoài nên bây giờ đầu ó tôi cũng bị … mất rồi .
– Ngày hôm nay vui quá . Lâu không ăn KFC hôm nay ăn em cảm thấy ngon thật nên bụng em bây giờ căng tròn như quả bóng nè .
– Nhìn em cứ như con nít vậy .
Tui lườm Tuấn mội cái rồi lại tiếp tục tung tăng chạy khắp nơi ở cái công viên sunshine này .
– Chạy cẩn thậy thôi . Tuấn nói to rồi chạy theo tôi
…..
– Không ngờ em nhìn vậy mà cũng nghich ra phết đấy nhỉ ? Anh chỉ chạy theo em thôi mà cũng mệt thở không ra hơi đây này .
– Nếu như em không ốm thì chắc em còn chơi được nhiều thứ nữa ….
– Ngồi chỗ này đi em . Ngồi chỗ này ngắm pháo hoa mới thích .
Tuấn chỉ xuống vệ cỏ bên đường cạnh một con ” sông ” chạy qua . Bên cạnh đường là những hàng cây chạy dài . Công nhận anh là người lang mạn .
– Nhưng mà chưa đến giờ bắn pháo hoa mà hay là anh đi mua bắp rang bơ đi vừa ngắm pháo hoa mình vừa ăn luôn . Tôi để nghị
– Ok ! Vậy ngồi đây chờ anh nha . Rồi Tuấn đứng dậy đi mua bắp rang bơ
Không gian ở đây thật yên tĩnh , không biết sao Tuấn ấy lại tìm ra chỗn này vậy nhi?
– Em ơi đi chơi cùng anh đi .
Tôi quay người lại xem tiếng nói đo ở đâu ra . Thì ra đó là tiếng của một tên du côn , trông hắn ăn mặc nhìn luộm thà luôm thuông , tóc tai thì bù xù . Nhưng trông mặt hắn thật rữ tơn nhìn mà tôi thấy run hết cả người .
– Ngồi ở đây một mình lạnh lắm đi chơi với anh , anh sưởi ấm chó . Nói rồi hắn tiến lạ gần tồi chọc gẹo
– Tôi không quen anh … làm ơn anh tránh xa tôi ra . Vừa nói tôi vừa tránh những cái sờ tay , sờ mặt của hắn .
– Anh muốn tránh lắm …. nhưng mà em làm anh mê quá rồi không tránh được nữa . Hay đi qua đêm với nha . Nói xong hắn ôm chầm lấy tôi .
– Không …. không … bỏ tôi ra . Tôi cố ra súc vùng vằng để thoát khỏi hắn .
– Không anh không bỏ đâu . hahahah
Nghe tiếng cười man dợ của hắn làm tôi sợ mà khóc thét lên .
– Bỏ cậu ấy ra .
Có tiếng người đến anh ta bỏ tôi ra và nói chuyện với người đó .
– Thằng kia mày là ai mà dám phá hoại chuyện tốt của ông khôn hồn thì cút khỏi đây mau nếu không thì .
Chưa kịp nói hết câu hắn đã bị người đó cho ăn một phát đấm vào mặt . Rồi tên đó bị người kia đánh cho tới tấp . Vì người đó quay lưng lại phía tôi nên tôi không thấy rõ mặt người đó nhưng nhìn người đó rất giống Hùng .
Sau một lúc giằng co tên kia cũng phải bỏ đi . Lúc này ngừoi đó quya mặt lại , quả thật người đó chính là Hùng . Nhưng đúng lúc này đầu tôi lại quay lên như chong chóng .
– Anh .
Đôi chân tôi không giúp tôi đứng cũng được nữa may mà anh chạy đến đỡ tôi nếu không tôi đã ngã ra đường mất rồi .
– Trang … Trang em không sao chứ .
– Hùng . Tôi quay lại nhìn thì thấy Hạnh đang đứng đàng trước tôi và cô ta đưng như chờ chồng luôn khi thấy Hùng đang ôm tôi trong lòng của mình
– Tramh anh mua bắp về cho em rồi nè . Đang vui vẻ khoe đống bắp mình mới mua được thì anh cũng giống Hạnh đứng yên mà nhìn cành Hùng đnag ôm tôi trong lòng .
Tôi vội vàng đẩy Hùng ra ,có lẽ Hạnh đang tức giận lắm. Cô ta bước tới gần chỗ tôi nhìn mặt cô ta lúc này có vẻ không được bình tĩnh như mọi khi .Nhìn mặt cô ta lúc này dễ cho tôi một cái tát lắm … nhưng không .
– Mình đi thôi anh .
Cô ta không tát tôi mà chỉ nắm lấy tay Hùng mà kéo đi . Lúc này Tuấn mới tiến lại chỗ tôi nhưng anh không nói gì .
– Mình về nhà được không anh …. Em không muốn xem pháo hoa nữa . Tôi viện lý do
Cả trạng đường hôm ấy về Tuấn không nói với tôi một câu nào . Nhưng tôi không đến điều đó điều đang xâm chiếm tâm trí tôi lúc này đó là thái độ của Hạnh . Sao Hạnh có thể bỏ qua như vậy trong khi cô đang rất tức giận . Có lẽ hôm nay cô ấy không bình thường vì nếu như mọi lần thì có lẽ cô ta đã cho tôi một cái tát rồi .
Chỉ còn vài phút nữa là máy bay của tôi sẽ cất cánh ,chuyến bay này sẽ mang tôi đi thật xa ,xa đất nước Việt Nam nhỏ bé mà tôi rất yêu thương này và đặc biệt là xa một người mà tôi rất yêu thương đó là anh . Chuyến bay này sẽ đưa tôi đến một nơi thật xa và không biết tôi có thể trở về nơi này để gặp anh nữa không .
– Công ty hàng không X chúng tôi xin trân trọng thông báo .Chuyến bay E trừ Việt Nam sang Mĩ sẽ cất cánh trong 10 phút nữa .Đề nghị các khách hàng di chuyến bay E nhanh chóng để làm thủ tục và lên máy bay để máy bay để cho việc cất cánh được thuận lợi . Xin Cảm ơn quý khách .
– Đi thôi em đến giờ rồi .Mình đi thôi em .Tuấn đứng dậy khỏi chiếc ghế chờ và nhắc tôi sau khi kết thúc bản thông báo .
– Dạ .
Tôi đứng dậy và đi theo anh . Nhưng không hiểu sao chân tôi vẫn không muốn đi mà cứ mãi trần trừ như chờ một điều gì đó . Mà tôi có ai để chờ nữa đâu , ba thì do chưa sắp xếp được việc nên sẽ sang sau . Nên chẳng có người thân nào đến tiễn tôi cả .
– Đừng khóc nữa . Anh đi rồi bốn năm nữa anh lại về với em mà .Chàng trai bên cạnh tôi ôm cô bạn gái của mình vào mà dỗ dành . Khi đó chúng mình sẽ làm đám cưới và lúc đó anh sẽ làm cho em thành cô dâu đẹp nhất và hạnh phúc nhất trên đời này .
– Nhưng anh đi những bốn năm liền em sẽ nhớ anh đến chết mất . Cô gái kia nép vào lòng người yêu mình mà thút thít .
– Hãy cững rắn nên em chứ .Tuy anh xa em nhưng trái tim anh vẫn mãi bên cạnh em mà . Em hãy chứng minh cho anh thấy tình yêu của em dành cho anh đi .
Nhìn cảnh chia tay của đôi tình nhân kia mà tôi thấy sống mũi mình cay cay và trái timtooi lịa nhói đau và nghĩ về anh . Chắc lúc này anh đang làm lễ đính hôn với Hạnh và chắc chắn rằng anh đang rất hạnh phúc . Không biết anh trong vai trò là một chú rể thì như thế nào nhỉ . Chắc anh sẽ rất đẹp và sang trọng trong bộ lễ phục màu trắng giống y như bạch mã hoàng từ vậy .
– Đi thôi em sắp trễ giờ rồi kìa .
Tồi gật đầu rồi đi theo Tuấn , nhưng không hiểu sao mắt tôi dường như đang mờ đi thì phải . Mọi thứ trước mặt tôi dường như đang mờ thì phải . Càng ngày tôi cnagf không nhìn rõ mọi thứ nữa chân tôi dường như chẳng còn một chút sức mạnh nào và phải cố gắng lắm tôi mới bước đi được những bước đi theo em .
– Trang …. Trang ơi ! Đừng bở anh như vậy … anh yêu em .
Dường như anh đang gọi tôi thì nhưng hiện giờ anh đang ở khách sạn mà sao anh có thể ở đây được chứ . Không tin đó là sự thật nên tôi quay lại … và ở đằng xa xa kia là anh .Anh mặc bộk lễ phục mằu trắng thắt cavat mà hồng nhìn không khác gì một tràng hoàng từ trong chuyện cổ tích vậy . Nhưng sao anh lại ở đây không phải anh đang ở khách sạn sao ,chắc tôi bi bệnh hoa mắt mât rồi . Mặc dù nghĩ như vậy nhưng tôi vẫn muốn chạy về anh . Vớ sức lực của tôi bây giờ đi cũng đã khó chứ nói gì đến việc chạy đến anh . Nhưng anh vẫn đang gọi và chạy đến tôi mà , cố hết sức mình tôi chạy đến anh choduf đó chỉ là trong ý nghĩ thôi cũng được .Nhưng chưa kịp chạy đến anh thì anh đã biến mất và tất cả mọi thứ chuyển thành màu đen hết cả . Nhưng cho dù vậy tôi vẫn còn nghe thấy tiếng anh gọi tên tôi
—————–
Thuộc truyện: Giấc mơ có thật
- Giấc mơ có thật - Chap 2 : Tình cờ
- Giấc mơ có thật - Chap 3 : Nhóc đi học
- Giấc mơ có thật - Chap 4 : Nhịp đập con tim
- Giấc mơ có thật - Chap 5 : Rối bời
- Giấc mơ có thật - Chap 5B : Rối bời
- Giấc mơ có thật - Chap 6A: Chuyến đi thú vị
- Giấc mơ có thật - Chap 6B: Chuyến đi thú vị
- Giấc mơ có thật - Chap 6C: Chuyến đi thú vị
- Giấc mơ có thật - Chap 7A: Kí ức bị lãng quên
- Giấc mơ có thật - Chap 7B: Kí ức bị lãng quên
- Giấc mơ có thật - Chap 8A: Đối mặt
- Giấc mơ có thật - Chap 8B: Đối mặt
- Giấc mơ có thật - Chap 9A: Trở về
- Giấc mơ có thật - Chap 9B: Trở về
- Giấc mơ có thật - Chap 10 : Chia tay
- Giấc mơ có thật - Chap 11 : Lễ đính hôn
- Giấc mơ có thật - Chap 12A: Bại lộ
- Giấc mơ có thật - Chap 12B: Bại lộ
- Giấc mơ có thật - Chap 13: Quyết định - Chap cuối
Leave a Reply