Truyện gay 2017 – 2018: Tuổi teen hư hỏng – Chap 17
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Năm học lớp 11 của tui cũng trôi qua. Ròng rã hai năm trời tui đạp xe đi buôn, công trình đã vào giai đoạn cuối. Tui bước vào năm học lớp 12 cũng là lúc số công nhân được tăng thêm để chạy nước rút. Chiếc xe của tui càng nặng trĩu, nổi vất vả tỉ lệ thuận với đồng lời kiếm được. Má tui đếm tiền mỗi tối rồi chép miệng:
– Sắp tới xong công trình chắc mất nguồn thu nhập này rồi
Ba tui thì “tỉnh” hơn:
– Thì cái tiệm tạp hóa cũng có đồng ra đồng vô, thằng Trung năm nay còn phải lo thi cử nữa chứ
Thêm cái bất lợi nữa là phải học buổi sáng, tui phải dậy thật sớm để cùng ba má chuẩn bị hàng. Khi trời còn chạng vạng là tui phóng xe ra khỏi nhà. Quen đường, quen lối, quen từng cái ổ gà, khúc quanh, lại thêm làn sương sớm mát lạnh nên tui phóng xe cũng nhanh hơn. Giao hàng cho vợ chồng anh Trung xong là tui cũng kịp vào lớp đúng 7h.
Thực ra tui cũng chẳng thuộc dạng siêng học, nhưng cũng không làm biếng. Hai năm qua, bài vở cứ vừa đủ để đạt học sinh tiến tiến. Nhưng bước vào năm 12, thấy cả lớp bắt đầu chăm chỉ hơn khiến tui cũng đua theo. Tan học về công trường, tập tành qua loa với cây tạ là cũng 11g30. Ăn trưa với đám thợ hồ là vui nhất, chuyện gái gú, cho pê đê sờ mó, thổi kèn, cứ kể từa lưa chẳng ngại ngùng. Được cái là đầu óc tui khá chính xác trong chuyện giờ giấc.
Cứ 14h là tỉnh giấc ngủ trưa, giờ này mà đạp xe về thì nắng thôi rồi mà coi như mất luôn buổi chiều. Hay nhất là học bài, cứ tập trung học đến 16:30 là ra đẩy tiếp cây tạ. Đây mới là buổi tập chính, tạ xong thì hít xà, gập bụng. Xong buổi tập thì lại có màn vui tiếp khi tắm rửa cùng với đám thợ hồ. Tui ăn luôn bữa tối rồi học tiếp đến 20g thì đạp xe về nhà. Trời tối mát mẻ, đến nhà là ngủ
Vì công trình lớn, thi công trên hai năm nên nơi tắm giặt cho công nhân tuy không đẹp như nhà phố nhưng cũng rất tươm tất và kín đáo. Đó là căn phòng rộng, xây tường lợp lá hẳn hoi, ở giữa là bể nước to đùng, trong góc được treo những tấm màn tạo thành những ô nhỏ cho công nhân thay đồ. Mấy ngày đầu còn quần cụt mình trần mà xối nước ầm, quen rồi thì cứ mặc sịp cho dễ kỳ cọ, về sau thì … chỉ trừ mấy ông trung niên có tuổi là còn che được chỗ kín nhất chứ thanh niên thì mạnh ai nấy cởi hết luôn theo kiểu “Không cởi truồng thì tắm không sạch”. Làm hồ thì dù tướng tá cao thấp gì thì cũng làn da cháy nắng, chắc thịt. Tui tuy chưa phải dạng cao to nhất trong đám như cơ múi thì nổi bật. Anh Kiệt trét bọt xà phòng vào bộ đùm rồi tuột lớp da qui đầu ra để vệ sinh, tui thì đang giơ tay kỳ cọ chùm nách, miệng tủm tỉm chọc ảnh:
– Rửa cu kỹ quá, nó nhỏng lên kìa anh
– Đụ má, cũng cả tuần rồi hổng chơi. Mà em Liên nhắc mầy kìa, tướng mày mà nó hổng khen mới lạ. Lâu quá hổng chịch chung, cặc mày lớn tới đầu rồi
Nhắc tới gái mà lại đúng ngay em Liên khiến tui nhỏng lên, lại nhớ cái thế “ôm trụ” của hai đứa, vậy là thằng nhỏ cương bằng bặt. Tui xoay người về phía anh Kiệt:
– Lớn cỡ này được chưa anh
– Trời đất, bự hơn tao rồi hả mậy.
Anh Kiệt lại áp gang tay vào thằng nhỏ tui, miệng tấm tắc:
– Còn dài nữa, gang tay tao là hai mươi phân đó nghe
– Chưa đâu anh, còn cái này mới độc nè
Tui vuốt hết đống bọt xà bông, để lộ đầu nấm to đùng, anh Kiệt không khen mà còn bĩu môi:
– Tưởng gì, đầu bự kiểu này dễ kẹt súng
– Kẹt sao được, sướng tê luôn đó anh
Vài anh thợ hồ còn tắm chung cũng sáp tới nhìn thằng nhỏ tui, kẻ bắt chước anh Kiệt áp gang tay vô rồi cười trừ, người thì đưa tay nắm lấy chùm lông vú tui giật mạnh
– Đau nghe mấy cha, để tui còn đi cua gái nữa chứ
– Gái mà thấy mày như vầy, thì mầy bị nó cua thì có
Vậy là anh Kiệt kêu tui thứ bảy tuần này ở lại công trường, hai anh em sẽ rước em Liên về nhà ba anh Thành. Nhắc tới em Liên là hai an hem tui duyệt ngay. Nhưng người tính hông bằng trời tính, hai anh em vừa chuẩn bị dắt xe thì mưa đổ xuống ầm ầm, mưa to đã đành lại dai dẳng. Cuối tuần kiểu này chỉ có nước xuống chị Gái đong xị rượu với dĩa mồi mà nhậu. Công nhân cũng tranh thủ về nhà hay lang bạt từ lúc chiều, công trường chỉ còn tui với anh Kiệt và một tay phụ hồ cho anh Kiệt mới vô làm chừng ba tháng nay, anh Kiệt vỗ vai tui:
– Nè Trung nhỏ, ở đây mày nhỏ nhất, rót cho hai anh đi
– Dạ em uống với anh Quân một ly làm quen, biết anh làm chung với anh Kiệt mà bây giờ có dịp ngồi lại. Anh Quân vợ con gì chưa?
– Mới ngoài hai mươi mà vợ con gì mậy
Rượu vào lời ra, cả ba cũng tê tê rồi nên vô lán ngã lưng, chứ biết chừng nào cho tạnh mưa. Có tí rượu, mưa lộp bộp trên mái nhà, gió hiu hiu mát lạnh, kiểu này không làm một giấc mới lạ. Cái tật tui uống rượu là phải có một ca nước to đùng kế bên để chữa lửa. Nốc một ngụm rượu là tui ực hai ba ngụm nước để cho loãng. Anh Kiệt hay chửi: “Mầy uống rượu mà đi đái còn hơn uống bia, còn gì hương nếp xộc lên mũi, vị cay nồng nơi cuống họng”,….
Bàng quang căng cứng, tui quay qua không thấy anh Kiệt với anh Quân đâu hết. Giờ này thì chỉ có nước đi chịch gái chứ đi đâu nữa. Phóng vô bụi cây tui móc hàng ra đái ầm ầm. Chết mẹ còn chiếc xe ngoài kia, dạo này công trường cũng hay mất trộm nên tui đâm hoảng. Đi ngang gian bếp tui biết vợ chồng anh Trung lớn chưa ngủ khi nghe tiếng chị Gái làu nhàu:
– Cái thằng Trung nhỏ thiệt tình, anh cứ giấu chiếc xe nó hết buổi sáng mai đi cho bỏ cái tật nhậu nhẹt rồi cẩu thả
– Khùng hả, lỡ chưa hết buổi sáng mai mà nó phát hiện mình giấu thì có mà tình ngay lý gian. Chỗ anh em, nói là nó hiểu rồi
Phòng ngủ của hai vợ chồng khá kín đáo, nhưng tui ăn ngủ mấy năm nay ở đây nên cũng biết một khe hở để nhìn vào. Ánh đèn cổng hắt vào thêm nữa mắt tui cũng đã quen dần với bóng đêm.
– Để em đi rửa cái rồi chơi, chứ không thôi anh nói bắt anh ăn lẩu mắm lồn
– Khuya rồi, lẩu gì cũng ăn lẹ rồi ngủ. Dạo này thấy em bú cặc anh hổng được nhiệt tình lắm
– Cặc anh ngắn mà lông thì dài, đâm vô mũi em nhột lắm
– Ừ, mai nhắc anh cạo
Tui nghe mà cảm thấy bình thường vì quá quen với anh chị. Cái tâm tính tốt đẹp của họ đã làm lu mờ đi mọi thứ dung tục ngày thường. Mà cũng chẳng có gì là dungh tục khi họ đã là hai vợ chồng. Có lẽ anh Trung lớn cũng muốn nhanh rồi còn đi ngủ nên chỉ dạo đầu hun hít cho có lệ rồi quay qua thế 69 ngoạm luôn. Anh Trung lớn lại suýt xoa
– Ừ, bú vậy mới là vợ anh chứ
Tui còn lạ gì cái tuyêt chiêu bú liếm của chị Gái, dù chỉ được chị cho hưởng có hai lần, cũng mấy năm rồi “nghề” chị bây giờ còn cao hơn nữa là khác
– Nứng lắm rồi, để anh đút vô cho em sướng nữa
– Bữa nay ngày dễ có bầu, anh cắm sâu vô luôn đi
– Anh cũng mong em đẻ cho anh thằng cu
Ban ngày anh chị mộc mạc đến thô thiển, thì ban đêm khi lên giường anh chị cũng trần trụi, đơn giản như đúng bản tính của họ.. Phía xa xa, ánh đèn đường hắt vào, thấp thoáng bóng ai đó đang chuyển động trên tường. Đêm khuya cuối tuần, công nhân vắng vẻ, mấy tuần trước cũng vào cuối tuần là mất trộm. Lúc đầu chỉ mất lặt vặt như áo quần phơi ngoài sân, nhưng tuần rồi là mất luôn cái máy bơm nước. Muốn kêu anh Trung lớn đi rình bắt trộm nhưng ngay cái thời điểm nhạy cảm này thì hổng lẽ tui tự tố cáo mình đang rình chuyện vợ chồng người ta. Dù còn ngổn ngang vật liệu nhưng tui đã quá quen với chốn này, ngôi nhà thứ hai của tui hơn hai năm qua mà. Mặc kệ trời tối không trăng sao, tui cũng nhanh nhẹn áp sát “mục tiêu” với khúc gỗ trên tay. Núp ngoài căn phòng tối đen như mực, dù tui có căng mắt hết cỡ cũng chẳng thấy gì, nhưng tai thì nghe tiếng cọt kẹt rất rõ.
– Lẹ đi, tụi nó đi nhậu khuya sắp về rồi
– Thì ai hổng muốn lẹ, hối chi dữ vậy
Hai tên trộm lại thì thầm đứt quãng. Đêm tĩnh mịch mà tui căng tai hết cỡ cũng nghe văng vẳng được như thế. Rồi tiếng cọt kẹt thì như cưa khóa lại vang lên. Căn phòng này có để một cái rương gỗ to đùng dùng để chưa những vật dụng và máy móc cầm tay do anh Kiệt giữ chìa khóa. Tui cầm chắc khúc gỗ, chuẩn bị xông vô đập rồi la làng thì kiểu gì tụi trộm cũng bỏ chạy
– Ách xì, … ách ách xì
Dầm sương khuya xem phim chỗ vợ chồng anh Kiệt khiến tui nhiễm lạnh, cơn hắt hơi đột ngột khiến tui không kiềm được. Không chậm trễ, tui xông vào ngay chỗ chiếc rương gỗ đập mạnh xuống. Tụi trộm này đúng là chuyên nghiệp, cái hắt hơi lộ diện của tui khiến tui nó phản xạ nhanh như chớp, lăn người né đòn.
Trời tối, cú ra đòn đầu tiên của tui trượt mạnh vào mép rương, cây gỗ nện xuống nền đất phát ra một tiếng “bịch” chẳng lớn lắm, người tui chúi ập lên rương. Một tên phóng vào ôm chặt lấy tui, khóa tay thuần thục, tay kia như gọng kìm bóp chặt miệng khiến tui ú ớ. Cái tuổi trai mười bảy tui vùng lên mãnh liệt, dù bị khóa chặt tay như tui ráng bật người lên lộn nhào một vòng. Thế này anh Kiệt đã từng dạy cho tui trong lúc tập tạ. Tên trộm này quả là một võ sĩ Judo có nghề, cái lộn nhào bất ngờ của tui không khiến cả hai văng ra mà hắn cũng nương theo rồi khóa chặt tui hơn, miệng hắn bình tĩnh phát một câu ra lệnh cho tên kia:
– Đụ má còn không biết nhào vô phụ tao, đứng gì mà như trời trồng vậy
Tui sững người. Miệng thảng thốt:
– Trời anh Kiệt, tưởng đi chơi gái, sao lại vô đây?
Cú xô xát vừa rồi khiến tui còn bất ngờ hơn, hỏi dồn tiếp:
– Mà tự nhiên trần truồng chi vậy trời?
– Suỵt, mầy im đi Trung nhỏ, tao với thằng Quân đang thử …
Ngày thường, cái giọng đểu của anh rất trôi chảy, chứ đâu vấp váp như bây giờ. Tui biết ý cũng nói nhỏ vừa đủ nghe:
– Thôi em biết rồi, chơi trò pê đê chứ gì
– Thôi vô ngủ, có gì sáng tao kể nghe
Hai anh lầm lũi mặc quần áo, anh Quân phóng luôn ra cổng rồi mất dạng trong màn đêm, anh Kiệt quày quả kéo tay tui về lán trại. Cơn gió lại lành lạnh thổi mang theo hơi nước của cơn mưa tối nay khiến tui nổi gai óc
Tánh anh Kiệt kén chọn nên chỉ chơi toàn gái ngon mà gái ngon thì đâu có rẻ. Lương thợ hồ của anh, trừ ăn xài, gửi về quê theo định kỳ thì số lần ăn gái của anh rất ít, trong khi cơn nứng của tuổi thanh niên thì cứ luôn thường trực. Anh thà quay tay chứ dứt khoát không ăn gái thiu. Anh cũng lười kiếm em nào nhìn được được làm bạn gái. Còn anh Quân chỉ là phụ hồ cho anh Kiệt chừng vài tháng nay, tất nhiên là phải “nịnh” mới được thợ chỉ dẫn, cho lên dàn giáo tập tành. Nhanh lắm thì một năm cũng biết nghề để “leo” lên làm thợ. Được lên làm thợ thì lương kiểu gì cũng cao hơn phụ hồ, lại không bị “đì”, không vất vả mang vác. Nếu lãnh thêm mối sửa chữa lặt vặt bên ngoài thì cũng kiếm kha khá. Cái chuyện hai anh đi nhậu cũng là cách để anh Quân lấy lòng anh Kiệt. Anh Kiệt cũng biết chuyện, nhậu nhẹt thì cứ chia nhau trả cho sòng phẳng chứ lương phụ hồ còn bèo hơn lương mình, ai nỡ anh Quân trả hoài. Được cái anh Quân biết cách gợi chuyện trong bàn nhậu nên hai anh rất vui vẻ, chuyện tầm phào có, chuyện bức xúc trai gái cũng cứ thế mà tuôn ra theo ly rượu.
Cũng vài lần anh Kiệt rủ rê nhưng anh Quân cười trừ: “ Lương phụ hồ sao đi chơi gái được anh, em tự xử quen rồi”. Trong một lần đi ăn đám, anh Kiệt nhậu xỉn quắc cần câu, lếch về gần tới cổng là gục. Cũng may anh Quân thấy được nên kéo về lán. Sáng ra anh Kiệt thấy nằm trên cái rương đồ to đùng, anh Quân liền giải thích: “ Vô lán nằm anh ói tè le, người ta chửi chết”. Nhìn đống quần áo dính đầy chất ói nồng nặc, anh Kiệt thầm cảm ơn. Anh Quân tiếp lời luôn: “ Anh nằm như xác chết, tuột đồ hết anh ra là đuối rồi, mặc vô còn khó hơn nên em đắp tạm cái mền, anh mặc quần áo vô rồi đi anh sáng”. Anh Quân chu đáo thật, lau người anh Kiệt sạch tươm như mới tắm. Lúc cúi xuống để tròng cái quần, anh Kiệt nghe cái mùi thum thủm nơi thằng nhỏ nhưng tự nhủ: “Cặc dái mình như vầy ai dám lau kỹ, hôi là phải rồi” . Nhưng mà lạ, sao hai núm vú cũng thum thủm như con cặc bên dưới nhỉ? Đúng là cái mùi của nước bọt mà mấy em gái điếm đã bao nhiêu lần ngậm đầu ti anh.
Cũng vài tuần sau, anh Kiệt lại nhậu với ai đó về,có vẻ như đã xỉn nhưng cũng lôi anh Quân ra quán làm tiếp một chập. Kiểu này thì chỉ có nước anh Quân hốt xác anh Kiệt về cái rương nằm như lần trước. Anh Kiệt cũng nhợn người ói dữ dội, nhưng có vẻ như ăn ít nên chỉ ói một ít rượu hòa với thứ dịch tiêu hóa tanh rình rồi lăn ra như xác chết, anh Quân lại thực hiện cái kịch bản tuột đồ và lau người. Cái bẫy anh Kiệt giăng ra quá hay, cứ để cho anh Quân khai vị chán chê hai đầu ti của mình. Rồi món chính nằm giữa hai háng anh Kiệt cũng được anh Quân há miệng ra ngoạm. Đói gái hơn một tuần, lại được cái ấm nóng trong khoang miệng, cái ma sát hai vành môi ra vào rất dễ chịu mà anh Quân đang tạo ra bên dưới, anh Kiệt không nhỏng cặc lên sao được. Kế hoạch lật mặt thằng em tốt bụng mà anh Kiệt bày ra tạm gác lại, cứ hưởng đã. Lần này anh Kiệt ra nhiều thật, tồn lâu quá mà. Ra xong , anh Kiệt như cái xác chết đột ngột sống dậy: “ Mày pê đê mà giấu kỹ quá nhả Quân”. Anh Quân thất thần, mặt xanh lét, khóe miệng còn rỉ dòng tinh nóng ấm từ anh Kiệt phóng ra, rồi lắc đầu buông xuôi: “Em bị anh cho vào bẫy rồi”
Mặt trời đã le lói qua khe cửa, nằm nghe anh Kiệt kể mà tui say mê như xem cải lương, chép miệng hỏi:
– Vậy anh có chỗ xả rồi, chơi gái chi cho tốn tiền
– Đụ má, tao mang tiếng kén gái mà lại cho pê đê bú cặc, nhiều khi thấy mình sao sao đó
Tui chọc thêm:
– Anh kén gái chứ đâu có kén pê đê, mà nó bú liếm cũng đâu thua gì gái, lại miễn phí, tội gì không cho
– Bộ mầy cũng cho nó làm rồi hả sao rành vậy?
– Em cho rồi, nhưng không phải anh Quân mà người khác
Đến lượt anh Kiệt há miệng nghe tui kể chuyện tui với anh Tuấn bảo vệ. Tất nhiên là chỗ anh em quá thân thiết nên cả hai anh em rất tự nhiên nhưng tui cũng đủ tỉnh táo để giấu biệt mối tình đang rất đẹp của tui với em Thắng. Đó là góc sâu kín nhất, đẹp nhất trong tâm hồn hai đứa, là thiêng liêng, là …
Tiếng anh Trung lớn oang oang ngoài cửa
– Hai thằng bây dậy đi, ra bếp làm lai rai nè. Bữa nay vợ tao đi phụ đám chiều tối mới về
– Ừ, để rửa mặt cái đã, hai đứa tao có chuyện mới nè, hổng có bà Gái mới nói được
Đã lâu lắm rồi ba anh em mới có dịp ngồi riêng với nhau như thế này, dù rằng gặp nhau mỗi ngày. Lần này chưa bàn chuyện gái gú như mọi khi thì anh Kiệt đem chuyện tối qua với anh Quân ra kể. Tưởng anh Trung lớn ngạc nhiên ai dè ảnh nghe xong còn bĩu môi:
– Mày nói tao với thằng Trung nhỏ ăn tạp. Mầy chơi lâu cũng bị nhiễm cái tánh của hai anh em tao rồi
– Để tao uống cái ly này cho. Chuyện với thằng Quân kêu là đổi tông cho biết thôi mầy, bộ mày tưởng thằng Trung nhỏ tưởng chỉ gái gú không thôi sao. Kể cho nó nghe đi mầy với anh bảo vệ gì đó
Ba anh em tui là vậy, nhậu thì mạnh ai nấy uống theo sức của mình chứ không xây tua, ép uổng. Tui lại làm thằng oắt con của mấy năm về trước, tập tễnh đi làm, miệng cứ một dạ hai vâng rồi rót rượu cho hai đại ca.
Cao hứng tui không kìm được miệng:
– Sáng nay anh Trung lớn cạo lông chưa, không thôi chị Gái bị nhột lỗ mũi bây giờ
Anh Kiệt nghe xong ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, tui thì xanh mặt sao tự trách mình buột miệng nói chuyện đó chi vậy trời. Lỡ phóng lao nên tui đu theo luôn, tìm cách lảng sang chuyện khác:
– Không biết người khác thì sao chứ em lâu lâu cũng cạo cho nó sạch, nhìn trụi lũi, tếu tếu sao đó
– Tối qua rình vợ chồng tao hả cu.
Anh mỉm cười, gõ đầu tui cái cốc trong khi tui thì đang chờ cơn thỉnh nộ của anh. Đã vậy anh còn kéo hẳn quần xuống để lộ thằng nhỏ cùng đám lông ngắn củn cỡn
– Cạo chi, cắt sát da được rồi
Anh Kiệt cũng lờ mờ hiểu chuyện, vỗ đùi cái đét:
– Tưởng chuyện gì mới, hồi hai vợ chồng thằng Trung lớn chưa công khai với nhau, khuya tao xuống bếp rình hoài. Mầy nhớ hông, hồi công trình cũ tao coi chán luôn. Hì hì, bây giờ có phòng riêng rồi há
– Thì hai thằng bây còn lạ gì vợ chồng tao, muốn thì cứ coi. Nhưng đứa khác thì đâu dễ. Má nó, tao chịch muốn rụng cu mà đéo có bầu
– Nghe đâu qua Tết, xong công trình này, tụi mình phải làm cái mới cách đây hai chục cây số.
– Thì tao, mày với con vợ mày quen đi lang bạt như vậy rồi. Còn cu Trung nhỏ thì sao?
Dù đã lớn, lông lá, gái gú ngon lành nhưng ngồi với hai anh tui cũng khoái được trở lại là thằng cu như ngày nào, cái cảm giác rất gần gủi
– Em lúc đó chắc lo ôn thi thôi. Đạp xe như vầy là oải rồi, sức đâu thêm hai chục cây nữa. Mà quay về nữa thành ra thêm bốn chục cây. Chắc chỉ lo cái chuyện tạp hóa với ôn thi thôi.
Thời gian trôi qua nhanh nhất là trên bàn nhậu, nhất là lâu lắm rồi ba anh em mới ngồi riêng như vầy. Cũng đã 2 giờ chiều, anh Trung lớn than mệt nên nằm trước. Anh Kiệt còn vạch hàng anh Trung lớn ra kiểm chứng xem đã cắt trụi lông chưa
– Đụ má, bộ mầy chưa thấy cặc tao hả Kiệt
– Công nhận mầy nghe lời vợ ghê. Thôi ngủ đi mầy, tối có sức chơi bà Gái. Cu Trung, lên xe anh chở đi công chuyện
– Mới hai giờ trưa mà anh, để tối tối chút đi
– Mày rề rà quá, cứ leo lên xe, tao có nói đi chới gái đâu mà phải đợi tối
Anh Trung không chở tui đến quán em Liên, mà đi chỗ mới cũng khá xa:
– Chắc gái chỗ này ngon hả anh, em đi về mỗi ngày trên đường này sao hổng biết ta.
Mà tui sao biết được khi anh Trung rẽ vào một con đường đất nhỏ chừng hơn trăm mét rồi dừng lại. Căn nhà tường lợp tôn cũ kỹ giữa bãi đất trống, đóng cửa kín mít. Anh Kiệt phải gõ mấy chập thì mới nghe tiếng cọt kẹt mở cửa
– Trời ! Anh Kiệt hả. Sao giờ này tới đây
Tui giật mình khi anh Quân sừng sững trước mặt tui. Anh Quân còn thảng thốt hơn khi thấy tui:
– Lại dẫn theo thằng Trung nữa
– Chuyện tối qua nó thấy rồi, mà sau đó tao cũng kể cho nó nghe hết luôn rồi. Thằng Trung cũng thử với pê đê còn trước tao nữa. Mày ngại gì. Tối qua chơi chưa ra, lại mới nhậu nên tao khó chịu lắm rồi, mày làm cho tao ra nghe Quân
– Còn thằng Trung nhỏ thì sao, hổng lẽ cũng …
– Tao ra xong thì để hai thằng bây tự giải quyết
Nảy giờ tui đứng im, nghe hai anh nói chuyện này liền tủm tỉm:
– Em thì sao cũng ok hết, có mất gì đâu.
Anh Quân như bắt được vàng, mắt sáng lên, vỗ vai tui:
– Anh để ý em lâu rồi, nhất là mấy lúc đi tắm, nhưng đông quá nên ngại. Thôi anh em mình vô trong đi
Tui với anh Kiệt thì quen quá rồi, chơi gái chung, tắm chung, nghịch cu tè le, vậy mà bây giờ hai thằng đang trần truồng chuẩn bị “thịt” anh Quân thì cảm thấy nó ngượng nghịu sao đó. Anh Kiệt lí nhí:
– Ai chơi trước đây?
Tui mỉm cười lủng lẳng bộ đùm bỏ ra phòng trước nằm, nhường cho anh Kiệt “ăn” trước. Tối qua mất ngủ, thêm một cử nhậu sáng nay nên tui thiếp đi lúc nào cũng không rõ. Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tui vẫn nghe tiếng xì xào giao hoan bên trong
– Ứ, chết em
Nghe tiếng rên thảng thốt, tui bật vậy chạy vào trong. Thấy anh Quân mặt nhăn nhó, còn anh Kiệt thì mồ hôi nhỏ giọt bên thái dương, miệng phân trần:
– Đụ má, lỗ gì còn khó chơi hơn gái trinh, tao mới vô được có nhiêu đây mà kẹt cứng rồi
– Anh ơi, lần đầu em bị chơi kiểu này, anh từ từ
Nhìn anh Kiệt đang cương cứng, gân guốc thằng nhỏ nổi ngồn ngộn, đầu khất vừa lọt vào trong, anh Quân thì đang gồng mình chịu đựng, tự nhiên tui nhớ tới thằng Thắng cũng lâm vào cảnh này khi “nhắm mắt trao thân” trai cho tui. Tui chép miệng:
– Thôi anh đừng vô sâu nữa, ảnh chết bây giờ
– Ừ, em bú cho anh ra luôn đi Quân
Ah Kiệt nhỏm dậy, rút cây hàng đang trong trạng thái cực đại, đầu khất còn đỏ hơn mọi khi do bị “nướng” trong hang nảy giờ rồi đưa thẳng vào miệng anh Quân
– Thôi em ra ngoài, hai anh cứ thoải mái đi
Lần này nằm xuống là tui làm một giấc luôn vì quá mệt. Thêm cái nữa là ngủ nuy, phơi hàng thoải mái, giấc ngủ rất sâu, chẳng còn nghe thấy gì hết. Cũng chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu,bao nhiêu mệt mỏi rồi cũng tan theo giấc mộng.
– Ngủ gì như chết vậy Trung?
Tui hé mắt, miệng thều thào:
– Tối rồi hả anh, anh Kiệt đâu rồi?
– Ảnh thấy mày mệt quá nên về trước rồi. Tỉnh chưa? Cũng 6 giờ rồi. Mùa này trời mau tối lắm
– Em nằm nghỉ tí nữa
Tui lại lim dim, nghe tiếng sột soạt của anh Quân nằm cạnh, rồi tay ảnh chồm qua se se hai đầu ti trên bộ ngực vạm vỡ của tui
– Hồi nảy hai anh chơi tới đâu rồi?
– Ừ thi lần đầu hơi đau, nhưng cũng xong. Giờ tự nhiên ngứa đít mới khổ
Thuộc truyện: Tuổi teen hư hỏng – by langdukhapnoi.
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 2
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 3
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 4
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 5
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 6
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 7
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 8
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 9
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 10
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 11
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 12
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 13
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 14
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 15
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 16
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 17
Nguyễn Lê Phát says
Ra chap mới đi ad ơi. Truyện hay lắm. Rất nhẹ nhàng
nguyen says
viết ngắn ngắn lại, truyen rất hay nhưng đọc hơi mệt….cực kỳ gần gũi nhất là những người ở quê như mình