Truyện gay 2017 – 2018: Tuổi teen hư hỏng – Chap 4
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Về lại nhà anh Thành tầm 22:30, từ trong ra ngoài được hai anh em tui dọn dẹp sạch sẽ, bóng loáng lúc trưa Người ta cũng bớt ra đường. Thời đó cũng không rầm rộ cái chuyện đi chùa xin lộc đầu năm, hay tổ chức ăn nhậu linh đình nhưng không khí Tết thì hơn hẳn vì tiếng pháo như chiến tranh, khói pháo lúc phảng phất lúc đặc quánh, nhớ nhất là những nồi bánh Tét réo rắt, tiếng sên mứt lạo xạo,… Tất cả những thứ đó đang dần mai một ở cuộc sống ngày nay, chỉ còn tiếng lân, tiếng trống là rộn ràng.
– Từ từ cu, chị có trốn đâu mà em…
Tui chốt cửa gọn lẹ:
– Em sợ hàng xóm thấy, kỳ lắm
Anh Thành cứ thong thả dựng xe, lột quần áo. Tui hứng lắm rồi nhưng cũng ra vẻ chần chừ nhường ảnh chơi trước. Vậy mà ảnh kéo một câu vọng cổ rồi tuốt ra nhà sau.
– Thằng cha này lại tắm nữa
Tui cố làm ra vẻ tự nhiên, kéo chị ngã ra giường:
– Em chơi trước
– Nhẹ nhàng thôi nghe cưng
Tui vừa mở miệng định “Dạ” thì chị đã áp môi vào. Má ơi, lần đầu tiên được hôn. Không phải phơn phớt đôi má đâu nhé. Môi chị áp chặt môi tôi, nồng nàn hơi thở chị phà vào, lưỡi chị vươn ra xoáy nhẹ vào khoang miệng tui. Cú phủ đầu của chị khiến tui “thất thủ”, há miệng ngu ngơ. Sau vài chục giây bần thần, bản năng giống đực đã trỗi dậy, tui đưa lưỡi ra “tiếp chiến”
Từ nhỏ tới giờ mới biết hun nhau kiểu này, chỉ mới có câu lưỡi nhau thôi mà nó phê quá trời. Lúc tự xử ở nhà, cũng mường tượng cảnh hôn hít trong phim mà nó đâu có tê tái như vầy. Hai bàn tay tui luồn vào áo chị, vừa bóp nhẹ nơi áo ngực, vừa lần hồi cởi từng nút áo. Tôi chủ động khiến chị ngạc nhiên rồi cũng “trả đũa”. Chị ra chiêu sau, nhưng rốt cuộc lại đến trước, khi tôi lay hoay cái khóa áo ngực sau lưng chị thì chị xử gọn cái áo tui ném vào góc nhà.
Môi vẫn khóa môi, chị nằm trên, đôi ti hồng nâu của chị, đung đưa trên đôi ti hồng tươi bé như hạt đâu của tui. Nói thiệt, cái màn “ti đấu ti” này chỉ kích thích nhẹ thôi. Tui khẽ đẩy đầu chị thấp xuống. chị quá hiểu tui muốn đôi môi của chị chuyển tọa độ xuống vùng háng.
– Chị ơi, em sắp ra
Mà đúng vậy thật, chị mới đảo lưỡi mấy với cái đầu khất vừa mới mở mắt lúc chiều tối mà đám tinh binh rộn ràng chực chờ xung trận. Mặt tui đỏ gay, thằng nhỏ vừa rút khỏi cái miệng điệu nghệ của chị là tui lật người chị xuống, nẩy mông nhấp thụt cho thằng nhỏ tìm đường vào hang. Nhấp tá lả, nhấp trật lất rồi thằng nhỏ như có cảm giác bị kẹp nhẹ giữa hai ngón tay chị cùng lúc mông chị chuyển nhẹ bên dưới. Cái càm giác trơn tru, tuồn tuột, cơn nứng đã lên tới đỉnh điểm. Như một luồng điện chạy dọc sóng lưng, năng lượng sinh học như cứ dồn hết vào đầu khất tròn dài như hạ mít
Thằng nhỏ vừa nhập hang liền giật hết cỡ, phóng loạt đạn đầu, rồi cứ thế mà đì đùng nhả đạn. Từng loạt nối tiếp nhau trong các khoảng không âm u, vô tận.
– Em sướng lắm rồi chị ơi, chịu hết nổi rồi
Tiếng rên vô thức. Lạ thật, vừa rồi mới hùng hổ và điên loạn là thế nhưng thoáng chốc tôi lại như con thú trọng thương, đổ gục lên người chị dù tui mới chính là kẻ hung hăng vãi đạn như mưa vào người chị. Cái cảm giác trống trải, chán nản lan nhanh trong người. Cái mùi thơm phưng phức của cơ thể chị bay đâu mất.. Cứ nằm gục trên người chị, hổn hển từng cơn. Vài phút sau, thằng nhỏ teo dần của tui rớt tọt ra ngoài cửa hang, kéo theo một dòng tinh khí trắng đục tanh tưởi
Tiếng pháo bên ngoài đồng loạt nổ vang, nổ ngất trời. Thời khắc giao thừa đã điểm. Tôi đã biết cái giao hoan đúng nghĩa, đã trở thành 1 thằng đàn ông ngay thời điểm rón rén đặt chân qua ngưỡng tuổi 14, dù rằng chưa kịp nhập thụt một cái nào cho ra hồn trong cái hang mà có nằm mơ trước đó tui cũng không nghĩ là mình có dịp khám phá
Mặt trời le lói qua khe cửa, nắng xuân nhàn nhạt rải khắp sân, tôi thức giấc lúc kim đồng hồ chỉ đúng 11:30.
Cứ nằm nướng cho sướng mà ngẫm lại chuyện vừa rồi. Với 1 thằng cu vừa chớm chạm ngưỡng 14 tuổi mà làm 3 phát trong đêm giao thừa không biết có “yếu” lắm không. Sau phát thứ 3, tui lật chỏng gọng mà thở rồi “bất tỉnh” luôn, tai còn nghe văng vẳng:
– Nó gục là phải rồi, mới có tinh trùng tháng trước mà giờ ép luôn 3 phát
– Cũng 4 giờ sáng rồi, thôi để nó ngủ đi anh. Nó 3 còn anh thì 4 phát rồi. Em trân mình chịu hai anh em hết 7 phát, sợ thật
Ở lớp, một giáo viên giảng bài cho hơn 40 học sinh, chứ đêm qua một mình tui được tới 2 gia sư “kèm riêng”, thực hành tại chỗ luôn nên không tiến bộ sao được
Giờ này chắc hai “sư phụ” đang xem cải lương. Phải chi có họ ở đây, tui thực hành thêm phát nữa. Căn phòng sặc mùi uế khí, mũi tôi vẫn còn khăm khẳm cái mùi nước l… Tối qua, chị ra bao nhiêu thì tui vá anh Thành bao tiêu sản phẩm bấy nhiêu. Tấm nệm ố từng đốm tinh tanh tưởi của cả 3 người. Tui tồng ngồng nguyên con vào nhà tắm để gột rửa bao nhiêu “ tội lỗi” đêm qua.
Sảng khoái rồi, lại thêm ở bánh mì thịt to đùng để sẵn cho tui. Chưa bao giờ tui ăn sáng ngon như vậy. Ngoài đường, thiên hạ quần là áo lượt, trẻ em ríu rít. Lần đầu tiên, thằng nhỏ tui được mở mắt đón Tết. Má ơi! Nhớ lại “bài giảng” đêm qua mà thằng nhỏ tui lại lớn dần lên nữa, rồi cứng ngắt ;luôn. Nhìn kỹ thằng nhỏ cũng dài chừng 7-8 cm, cong nhẹ, cũng hiện lên cũng đường gân xanh nhưng còn mờ. Nhưng đầu nấm thì đỏ au như mặt trời. Tụi thì thầm an ủi: “Vậy cũng được rồi, mới qua tuổi 14 chứ mấy, so sao được với tuổi 20 của anh Thành.”
– Vãn tuồng, sao anh hổng chở chị Lan về đây. Anh em mình chơi tiếp
– Thôi, bến xe còn có chuyến cuối sắp chạy, trễ sao? Đáng lẽ nó về mấy ngày trước rồi, nhưng giáp Tết bán được qua nên nán lại kiếm thêm. Biết mùi gái rồi, lát về nhà giữ im miệng nghe mậy
– Quên nữa, sao anh không rủ thằng Thắng chơi luôn?
– Năm ngoái cũng dịp Tết, tao cũng cho nó thử. Cái thằng miệng mồm láo táo, chứ cho đụng thiệt tới gái là im re, đéo dám làm gì
– Rốt cuộc rồi sao? Mà chuyện này hổng nghe nó kể gì hết
– Thấy nó tệ quá, tao cho nó ngủ bên anh Long. Mình tao với con Lan chơi ở đây. Nó mà dám kể hả, được gái bú mà người run, cu mềm xèo. Mà tao nhắc lại: về nhà im nghe, kể cả thằng Thắng cũng không nói
Hôm nay hụt suất cải lương, tui vẫn còn tiếc vì chưa biết mặt Vũ Linh. Nhưng anh Thành an ủi: “ Vũ Linh nhìn thư sinh quá mà đóng vai Trần Nguyên Hãn nên hơi bị đơ, còn Ngọc Đáng là đào võ mà vào vai a Tiên cũng không hợp. Thôi, lần sau có tuồng mới tao dẫn mày đi, tuồng này coi cũng tạm thôi hà”
– Sao anh quen anh Long vậy ?
– Thì tao mối ruột mua vé của cô Năm nên quen, quen cũng 2 năm rồi
Lúc đó anh Thành 17 , bước vào cái tuổi hừng hực, còn anh Long 23, cũng chạm vào độ “chín” của đời trai. Tất nhiên mẫu số chung của cả hai là hám gái. Trong một lần đi solo chơi gái, vốn là khách sộp nên anh được “ăn” một em con mới toanh vào nghề. Phát đầu xong thấy còn thèm, nên anh bao luôn nguyên đêm, rước về. Nhưng nhìn cái vẻ ngu ngơ của em, anh thấy tội tội sao đó nên bỏ ý định rủ anh Long chơi hội đồng. Em này đúng là số hưởng, có tiền đi khách đã đành lại được khoản bo hậu hỉ. Nhưng “sốc” nhất là khoản cư xử ân cần. Không có cái cảnh hùng hục, nhào nặn của những kẻ “ăn bánh, trả tiền” mà em vừa chứng kiến “đồng nghiệp” của mình bị hành hạ. Anh Thành như một người tình đúng chất lãng mạn, cơ thể rắn rỏi của tá điền, một cây hàng hơi khủng và tất nhiên không thiếu một kỹ năng làm tình kha khá, anh đã đưa em lên mây, bay bỗng trong khoái lạc.
Anh Thành chép miệng: “ Đụ má, mình bỏ tiền chơi gái mà phải dạy gái cách làm tình, bú cặc sao cho đừng để răng cạ vào làm đau khách, muốn khách mau ra thì cứ nút ngay đầu khất. Hì … hì. Rồi liếm đầu ti sao cho êm”. Ngheanh Thành kể, tui bồi thêm: “ Ngồi ngậm dái cho phê, nhíu 2 mép lồn cho chặt chứ gì ?”. “Khỏi nhíu, lồn nó bót sẵn rồi. Mẹ nó, gái điếm gì mà nước ra còn nhiều hơn gái lành”
Nói gì thì nói, anh Thành cũng nhờ người nhắn anh Long qua “tiếp sức”. Anh Thành bỏ đi ăn sáng để anh Long thế vai. Chẳng biết đóng vai thế nào mà khi anh Thành quay về thấy anh Long nét mặt phân vân.
“ Sao vậy, con nhỏ ngon mà?” . “Đụ má, nó là vợ của thằng bạn tao hồi dưới quê”. Thoáng bất ngờ, rồi anh Thành phân bua: “ Nhưng mà nó làm gái thì mình chơi chứ đâu có cưỡng hiếp hay dụ dỗ gì. Mà chồng nó chắc gì biết. Thôi vô chơi đi rồi thả cho nó về ”. “ Tao chơi rồi. Ngon thiệt, nhưng không tự nhiên lắm.”. Anh Thành tò mò: “Mà chồng nó sao rồi mà để cho nó đi làm gái?”. “Chồng nó chết vì xe tông lúc con mới 9 tháng, nó giao con cho nhà ngoại, đi làm tứ xứ để gửi tiền nuôi con và nuôi đám em.”
Vậy đó, hai anh và chị Lan gặp nhau trong hoàn cảnh mà chẳng biết nói là may mắn hay éo le nữa hay gì gì đó nữa. Anh Thành vừa tận tình “truyền nghề” cho chị Lan chưa hết thì lại anh Long lại tính cho chị Lan “bỏ nghề”. Rồi chị Lan cũng được hai anh giúp cho cái sạp bán lạp khô ở chợ. Chị trở về kiếp gái chính chuyên thờ chồng nuôi con như bao người phụ nữ thời ấy, nhưng trong tim chị đã thọ ơn 2 anh chồng đầy lòng hào hiệp. “Gái một con trông mòn con mắt” là quá đúng với chị Lan. Hai anh không còn la cà mấy nhà chứa nữa. Chị Lan đúng ngon, đúng sạch sẽ, tình cảm tràn trề, mạch xuân tình vừa được khơi lại, phun trào lai láng. Solo hay double, chị chiều hết chứ không nhùng nhằng như đám gái nhà chứa . Cả ba làm thành một vòng tròn nhục dục khép kín thì đố có con vi rút nào gây bệnh được
Rồi chuyện phải đến đã đến, chị Lan buồn nôn. Ngửi tí thức ăn là nôn. Với kinh nghiệm của gái một con, chị biết có một em bé đang hình thành trong chị. Hai anh đưa mắt nhìn nhau tự hỏi ai là thủ phạm. Đến chị Lan còn hổng biết thì nói gì tới hai anh. Đi bệnh viện giải quyết nhẹ nhàng, rồi đặt thêm một cái vòng là mọi thứ hoàn hảo.
Nghe xong chuyện anh Thành vừa kể, tui há hốc mồm, dụi mắt như vừa tỉnh giấc: “ Vậy em với thằng Thắng là hưởng tí xái của hai anh”. “ Lúc trước anh Long có cho thằng em kết nghĩa trạc tuổi thằng Thắng chơi 1 đêm cho biết mùi gái”. “Vậy cho em vô đội hình chính thức với hai anh đi”. “Thôi, mầy còn nhỏ, lo học đi. Ít năm nữa lớn rồi tao tính”
Thấy tui mặt thừ ra, anh Thành hất hàm:
– Bộ mày thấy chuyện của tao lạ lắm hả. Thiệt 100% nghe mậy
– Anh hổng chơi gái ngoài sao lại bị rận lông vậy
– Cái chuyện này khác, bữa nào tao kể cho nghe
Để đến được ngôi trường làng xiêu dẹo, run rẩy trong những cơn mưa xối xả, tôi phải lội bộ chừng 2 km đường ruộng mà nhiều đoạn hẹp đến mức hai người chạm mặt nhau thì phài nghiêng người ép sát vào nhau để lách qua. Cuốc bộ xong con đường đê thì “thênh thang” trước mặt là con lộ đất đỏ rộng cỡ … 7m, mịt mù bụi mỗi khi có chiếc xe nào chạy. Hít bụi đỏ chừng 500m nữa thì tới trường. Đám bạn cấp 2 rụng theo năm tháng vì kế sinh nhai, nhà xa, vì… đủ thứ lý do. Từ bốn lớp sáu teo dần còn ba lớp bảy, rồi teo tiếp chỉ còn hai lớp tám. Con gái thì còn “sắm” được đôi dép kẹp cao su, mái tóc gọn gàng bằng những sợi dây thun chứ làm gì có nơ, bím xanh đỏ như bây giờ. Con trai thì hầu hết là chân đất, cứ lội bùn, tới con mương nước trước cổng trường thì rửa qua loa rồi vào học
Nghèo, nghèo lắm. Làm gì có hàng quán trước cổng trường. Cứ tô cơm nguội hay củ khoai nhai vội mà đến trường. Thiếu thốn vậy mà đứa nào cũng tươi tắn, tâm hồn không một chút gợn đục . Đơn giản thôi, vì làm gì có game hay phim xxx để mà sục sạo. Cái điện thoại bàn chỉ có ủy ban xã mới có. Mỗi lần muốn gọi sang huyện khác hay tỉnh khác thì phải xin tổng đài tỉnh kết nối. Thời gian chờ kết nối thì tùy, nhanh thì 15 phút, lâu thì có khi nửa ngày. Cell phone, Computer. Internet,… hả? Đến khái niệm còn chưa có. Chúng tôi chỉ mường tượng chuyện trai gái qua từ chịch hay thì thầm kể cho nhau nghe chuyện đi rình mò, xem trộm những cặp trai gái hẹn nhau vào đêm vắng
Hạt lúa mà chúng tôi ăn hàng ngày thấm đẩm chất phù sa tinh nguyên làm gì có thuốc trừ sâu, phân hóa học mà bón. Dĩa cá, món canh tôm tươi rói, ngọt lịm tinh chất thiên nhiên chứ đâu được nuôi bằng thứ thức ăn công nghiệp như thời nay. Còn rau cải thì thôi rồi, cứ lấy đọt non còn đẫm hơi sương mà ăn, ăn không hết thì bán rẻ cho thương lái thu gom đem lên thị trấn. Thời đó, khắp miền Tây, từ phố thị xuống miệt quê, người ta gọi rau là rau, cải là cải chứ làm gì có từ rau sạch hay rau phun thuốc như bây giờ. Cây ăn trái thì mùa nào ăn trái nấy, không sai quả oằn cành như bây giờ. Vỏ sần sùi chứ không bóng loáng, bắt mắt, làm gì có khái niệm chất bảo quản nhưng ăn vào thì ngọt thanh nhẹ nhàng
Những thứ thực phẩm tạo ra từ tinh khí của đất, của trời đã hun đúc vào cơ thể của tôi, thuần khiết đến từng tế bào, tinh túy từng giọt máu, trong veo từng hơi thở. Dù rằng ngoại hình của một thằng bé vừa tròn 13 tuổi đen nhẻm, đúng chất con nhà nông. Mái tóc vàng hoe mùi nắng cháy, kẻ chân đầy bùn nhưng lội ruộng băng đồng khỏe như xe tăng, Nhờ có cái đêm giao thừa ở thị trấn mà tui “đi trước” đám bạn trong lớp chuyện trai gái. Tui ăn nói mạnh dạn hơn với tụi con gái, thỉnh thoảng cũng tụ tập với đám con trai chơi đá cầu, đá banh,…
– Sao ngồi học mà mầy cứ nhìn con Thảo hoài vậy Trung?
Tui trả lời trơn tru:
– Ừ, thì trai đang lớn , thấy gái đẹp thì nhìn. Chuyện bình thường thôi
Trong mắt tui, con Thảo đẹp thật. Đẹp đúng nghĩa một gái quê, giản dị chứ không mặt hoa da phấn như gái thị thành. Đã đẹp lại còn học giỏi nữa chứ. Hỏi bài nó một lần, hai lần thì còn thấy bình thường, chứ tui hỏi thường xuyên với động thái không bình thường thì nó cũng biết tỏng rồi. Con gái nó nhạy lắm. Mấy lần sau, chỉ bài cho tui nó cũng cố tình tỏ ra nét duyên ngầm, khéo léo đong đưa. Cứ cách vài ngày, tui âm thầm nhét trong hộc bàn con Thảo quả me dốt ngọt lim, khi thì miếng bánh in rẻ tiền, … hay thứ quà ăn vặt nào đó kèm theo mảnh giấy viết vu vơ: “ Trả công cho bài tóan hôm qua”, “ Trả công trước, mai hỏi bài tếp”, “ Ăn đi, nhìn ốm quá”…. Tán tỉnh vậy chứ ốm cái nổi gì, thấy nó ngày càng mơn mởn ra dáng thôn nữ thì có. Cứ lần nào nhận quà, nó cũng cười tủm tỉm liếc mắt sang tui
Mối tình học trò nào cũng ngu ngơ, vụn dại, đôi khi cũng tào lao, thấy nó sao sao đó. Lần đầu tiên, trong hộc bàn của tui cũng có một miếng bánh bò kèm theo một mẫu giấy nắn nót: “ Thảo làm đó, Trung ăn lấy sức tối nay xem cải lương”. Tín hiệu phản hồi quá rõ rồi. Thiên địa ơi! Chưa bao giờ tui ăn miếng bánh bò ngon như vậy. Buổi đó, tui có học vô được con chữ nào đâu. Cứ vui vui, lòng phơi phới, lâng lâng. Tối đó, đài Cần Thơ phát tuồng mới mà cũ, vì trên radio nghe rồi, ở rạp cũng diễn rồi. Tuồng “ Khoai tím tình son” do đoàn cải lương nào đó tui quên rồi
Chương trình thời sự vừa hết thì nhà anh Thành thì đông vui thôi rồi. Các trung niên lẫn lão niên thì khề khà bên ly rượu với dĩa khô cá lóc nướng. Phụ nữ thì í ới bàn luận chuyện đào kép. Đám thanh niên thì đủ thứ chuyện tầm phào, chuyện bóng đá, chuyện ăn nhậu nhưng rôm rả nhất cũng là chuyện gái gú. Tuồng cũng hay, kể chuyện một hoàng tử yêu 1 cô thôn nữ nhưng bị hoàng gia từ chối, rồi triều đình có biến loạn, vua và hoàng hậu dắt díu nhau đi lánh nạn vô tình vào trúng nhà cô gái. Mẹ cô gái tiếp đãi ân cần, mời ăn khoai mà nhà vua cứ hỏi: “ Con khoai lang là con gì mà tui chưa được ăn?”. Kết cục có hậu, vua quay về ngai vàng, cô gái và hoàng tử lấy nhau.
Vãn tuồng lúc 22:00g, tui với thằng Thắng vẫn ngủ lại nhà anh Thành như mọi khi. Anh Thành xối xong ít ca nước cho mát rồi kêu một đứa ngủ vô ngủ chung, chứ 3 thằng vô chung một giường khó ngủ lắm. Biết tật thằng Thắng sợ ma nên tui chịu ngủ ngoài, nhường nó ngủ với anh Thành. Trời nóng thiệt, nằm loay hoay, nhớ tới con Thảo và cái bánh bò hồi sáng. Tui yêu Thảo thiệt rồi. Nhắc tới nó tự nhiên tui nứng lên, thêm cả tuần nay chưa sục nên thằng nhỏ vươn thẳng chĩa lên mái nhà. Một tay vuốt ve thằng nhỏ, tay kia cứ mân mê hai đầu ti, mắt tui nắm nghiền tự sướng, chép lưỡi tưởng tượng đang liếm vú con Thảo
– Á đụ, chưa ngủ hả Trung, lại sung quá ta
– Hả, em tưởng anh ngủ rồi
Tui bối rối khi bị anh Thành bắt gặp, chưa kịp kép quần lên thì bị ánh đèn pin chiếu thẳng xuống thằng nhỏ đang cương hết cỡ
– Ủa, chưa xịt hả
– Sắp xịt thì anh phá, giờ quê rồi. Còn thằng Thắng đâu?
– Nó mệt, ngủ như chết. Thôi ra xối ít ca nữa cho mát, mới ngủ được
Hai anh em xối nước ầm ầm. Sảng khoái quá trời luôn. Tui hỏi dò:
– Tết tới giờ cũng hơn tháng, sao không thấy anh ra thị trấn?
Như đoán được ý tui, anh Thành nói luôn:
– Muốn lắm, nhưng con Lan phải tuần sau mới lên. Thôi chờ. Mày chơi đêm đó được rồi, lo học ít năm nữa đi tao mới tính
– Anh nhịn nổi hông vậy?
– Tất nhiên tao có cách xả, đừng tưởng tao cũng vọc cu như mày nghe.
– Cách gì? Em thấy anh có quen chị nào đâu
– Giờ tao chưa nói được, sau này mày biết
Trăng 16 sáng lung linh chiếu thẳng vào hai cơ thể đang loang loáng nước, tui rà tay vào phía dưới rốn anh Thành:
– Ai chà, lông anh ra lẹ thiệt., Biết khi nào em mới được như anh, vừa bự vừa rậm
– Mày mới dậy thì mà, lo gì. Thấy cũng phơn phớt đen rồi đó
– Lông em dài ra cũng hơn 1 phân hà anh. Mà nè, anh chơi gái trinh chưa vậy?
Cứ lần nào mà tui hỏi thăm dò là anh Thành rọi trúng tim đem tui luôn. Đúng là “ sinh ta ra là cha mẹ, nhưng hiểu được ta chỉ có anh Thành”.
– Mày quen con nào rồi, nói nghe coi
– Ờ,… ờ thì học chung lớp. Mới mến nhau thôi, tay chân còn chưa nắm nói gì chuyện kia
– Ừ thì con trai mà, mất gì. Cứ tiến tới, hun hít được thì cứ theo bài bản như hôm Tết mà làm. Nhưng con trai mình phải chủ động nghe. Khăn kìa, lau lẹ rồi vô ngủ mày
– Thôi, bắt chước anh để ướt vậy cho mát. Vụ tình cảm này em có gì mới sẽ kể cho anh nghe để anh còn “binh” cho em
———————
Thuộc truyện: Tuổi teen hư hỏng – by langdukhapnoi.
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 2
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 3
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 4
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 5
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 6
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 7
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 8
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 9
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 10
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 11
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 12
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 13
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 14
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 15
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 16
- Tuổi teen hư hỏng - Chap 17
Leave a Reply