Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Truyện gay: Thật Sự Chú Rất Yêu Ba – Phần 2. Tác giả: Park Ji Sung (Rồng Rồng – Long Long). Tui đang nằm trong mùng bấm đt thì tui phát hiện ra ox tui đang chuẩn bị chui dô mùng với tui. TUI lật đật úp cái đt vào ngực. Xoay mặt dô tường và giả bộ ngủ coi ox tính sao. Đầu tiên là ộng sờ bụng tui vừa vuốt vừa lay và gọi
Truyện gay: Thật Sự Chú Rất Yêu Ba – Phần 2 – Chap 1
Tác giả: Park Ji Sung (Rồng Rồng – Long Long)
– em. Ngủ rồi hả
Tui mắc cười quá nên tui cười khì khì .ox đang ôm bụng tui thì quính tui 1 cái. Mới nảy ông coi đá banh trên cái ghế nằm của ổng. Tui lại tui nằm dô lòng ổng. Cũng coi dc 1 chút. In như là shocker city đá với livepoor.có coi đâu. Nằm bấm đt coi phim sex này nọ chờ ổng thội. Thấy lâu quá ne6n cũng nôn. Cứ chút cái anh ơi đi ngủ. Anh à em muốn.
Tui mò cu ổng thì ổng cho. Hun ổng cũng nhận. Nói chung sàm sỡ thì o63ng cho hết. Thậm chí bú ox cũng cho luôn. Mà tới khi tui trèo xuống tui đi lấy cái chai bôi trơn. Chưa kịp chế dô con cu ổng thì ox đã cản tui lại rồi. Ổng nói từ từ lát đi. Tui nhăn nhó -hôi em muốn anh đụ. Xong tui thoa dô cái ass tui. Nói chung thoa dô mông cũng đc có sao đâu. Cũng trơn đút cu dô đc vậy. A..mới vừa bắt 1 chân qua. Chưa đc nhét cu ổng dô nữa là ổng giựt con cu ổngra ko cho tui nhét roồi . Tui gào lên
. – Ư..Ư..
– lát đi em. Lắc đi ngủ rồi đụ luôn
Ổng cứ lấy cái mình tui ra để coi tivi. Tui giận ổng tui bỏ đi luôn. Cu nứng cỡ đó mà kệu tui chờ. Coi thì coi cho tui ngồi tui nhúng 1 lát cũng ko đc nữa
Bây giờ là tới tui làm giá với ổng nè.
Tui lấy tay ox ra ko cho ôm
– thôiiiii….em đang viết truyện…em làm tình với nhân vật no ồi…em ko thèm anh đâu
Ổng cười khắc khắc
– phải hông…
– phải….đi ra ngoải đi
– anh nghỉ coi rồi…giờ anh muốn đụ
– rất tiếc cho ba…giờ chú chỉ muốn đu dây mạng
Ổng chồm đầu qua
– đâu…viết truyện đâu..coi coi
Tui đọc cho ổng nghe
– nè…
Tui dí cái đt sát dô mắt ổng
– ông xã tui mê coi tivi. Rũ ổng đụ ổng nói khoan nói dùi..kêu tui đợi thiên thu..tui giận ổng
Ổng đẫy tay tui ra xa con mắt 1 chút
– đâu…đâu….xạo ke…có thấy đâu
– nè…..nhưng mà bây giờ tui hết giận ổng ồi…ổng mà ko quất tui là tui cho ổng ngủ dưới đất..ox tui cười hữa hữa và lật tui xoay ngữa ra và trườn lên đè tui..nhìn dô cặp mắt tui
. Ổng ngoác miệng cười . Tui nhấc tay bóp lỗ mũi ổng giựt ngang 1 cái
– ghét 3 quá
Ox cúi xuống đóng môi tui và hun như húp lẩu. Cái luoi ổ lè dô miệng tui ổng đảo ổ liếm.môi cắn môi chụt chụt. Tay ổ thì sờ soạn rổi thọt dô quan tà lõn mò mẫm cin cu nứng của tui. Nảy giờ tui có viết truyện gì đâu. Coi phim sex nhật đụ nhau trong rừng mà nứng thấy mụ nội luôn. Có chồng giống như ở dá. Ko đc chồng đụ buồn như con chuồn chuồn.
Thoa thuốc dô mông mà chồng ko nhét cu dô để nó khô queo. Con cu ox tui to tỗ bố ep dô bụng tui cọ cạ.tui tượt quần ổ xuống cho da thịt cọ dô da thịt cho nó đã. Ui cưng cái đám lông của ổ ghê. Cái style cạo sạch lông hỗng hợp với tui. Nếu ko tui cạo lông ổ luôn rồi. Ổ dễ lắm. Chỉ cần tui nói tui thích cạo lông ổ là ổ cho cạo lie62n hà..có điều là thích lông hơn biết hông. Nhìn cũng ghiền..lúc ổ đụ lông dúi dô mông nghe đã ass hết
Tui quay lại nằm kiẻu 69 cầm cu ổng bú cho đã. Cũng phải nói thêm là bữa nay tụi nhỏ ngủ vối bà nội . Bởi tui nghĩ nếu có tụi nhõ ngủ chung phòng thì cũng khuya tui mới đc. Ox ấy ấy….coi như là hổng giận..cái phòng chia 2 khu vực…tụi nhỏ ngủ nệm trãi đất…nằm nói chuyện dụ con ngũ xong xuọi ox mới lên giường ngủ..làm tình im ru bà gù..ko rên to.
Ko nắc mạnh..bú từ tốn…tiêu chí là vậy..nếu muốn ko trằn trọt khuya quá thì 9 giờ dụ con ngủ sớm..bữa nay cũng có 1 sự hên nhẹ là tụi nhỏ xuống coi doreamon với bà nội rồi ngủ luôn. Bà nội ko trả cháu lại cũng hên. Vì hời nảy a P có xuống lãnh con. Nội nói hôi cho nó ngủ đây luôn đi..ó…hên hông…ỗng khoái gần chết..vừa dô là ỗng cười tếu tỡn rồi. Hõi sao rồi anh. Cái ổng nói má nói cho ngủ với má. Ổng cười tui cười…khoái…tui đấm dô bụng ổng 1 cái..tưởng sao nằm ì coi đá banh mở tiếng om xòm
………ox tui nắc dồn dập trong tư thế qùy ôm đùi tui. Trong khi thì tui nằm ngữa. 2 chân nhấc cao gác lên vai ổng…Day là kiểu thứ 4..trc đó có 3 kiểu. Nằm sấp nhổng mông. NGỒI lên đùi ổng..ổng đứng dưới dat.. trong 3 kiểu đó cũng có phần I la mã. II La mã. Ví dụ kiểu 3 là ổng đứng dưới đat thi tui co 1 la mã là nằm ngữa. 2 la mã là nằm sấp.
Ngoài ra còn có phan62 A phần B là .thôi tính gọn 3 kiẽu thôi. Kiểu thứ 4 là ỗng nac xuất tinh luôn…ổ ko rút cặc ra mà xịt dô trông luôn. Nắc thêm 1 ít nữa mới rút ra. Ỗng thở phà phà rồi nằm lăn quay. Tui xoay ngay ôm chầm lấy ỗng. Tui khen ngợi ổng bằng những nụ hôn ngon ngào. Công nhân cha nội đụ đã thiệt chứ
Ngày hôm sau
Tui đi ăn sáng với ỗng và Thuùy Dưong. Còn thằng đạt bỏ nhà cho người giúp việc và bà nội phụ coi. nó ngủ hay trễ. Thuong 8.9 h nó mới dayậy. Bữa nay đi học phụ huynh nè..họp thứ 7. Thứ 7 con cũng ko có đi học. Thứ 6 thì con học có 1 buổi. Ngoài ra thì học sáng chiều. Con tui mới học lop 1 hà. Ox li dị thì đc chia con gái. Thằng Đạt còn nhỏ toà cho mẹ nuoi.
Dc thời gian vo75 ảnh chịu trả con rồi đi lu linh lưu địa cặp bồ cặp bạn này nọ. Nói chung chuyện người ta ko muốn kể nhièu. Nó cũng ít ve62 thăm con. Mỗi lần nó về tui cũng ko vui gì. Thấy tui rất thương tụi nhỏ nên giờ nó cũng bớt quậy. Tui thì ngoài măt4 cũng vui vẻ thôi chứ ko có gì. Nghĩ sao quậy tui lâu đc..hồi trc tui yêu a P trc nó chứ bộ.
Tui đi họp phụ huynh là để lãnh thưởng luộn. Khoe với mấy bạn là thùy dương học sinh giỏi. Dc thưởng 20 cuốn tập và nêu tên lên cột cờ lãnh bằng khen. Ngồi dưới thấy con lãnh thưởng vui quá. Học kỳ 1 đã vậy hỏi sao ko nở mày nở mặt
Họp xong he. Tui với con tung tăng đi trong sận trường voi 1 hộp quà rúng rính. Kể thêm cái nhe. A…nhà trường kêu gọi quye6n góp cho quỹ học sinh nghèo hiếu học. Tùy lòng hảo tâm. Biết tác dụng của cái thư moi ra gì nữa hơng? Bỏ money dô đưa cho giáo viên chủ nhiệm lúc họp riêng tring lớp con. Có bàn về vấn đề học thêm học bớt.
Tui ko có quan tâm…thầy tội nghiệp con biết hông. Hoọc cả ngày rồi tối cho ở nhà với 3 với nội với em đi. Học cái gì học quài học mãi. Đâu phải con Lê Nin mà học quài. Cô chũ nhiệm chắc chỉ muốn kiếm thêm thu nhập. Con tui có học thêm đâu cũng giỏi thây. Ui…ai cho con học thì học đi..học cho đông dô rồi ko làm tốt cũng vậy. Đây cũng cao đẵng chứ có thất học đâu mà ko dạy nỏi con
Đang đi tung tăng cái tui tình cờ gặp anh Tình. Thật ra lúc gặp tui cũng ko biết ảnh tên Tình nữa. Ổng trong xóm tui chứ đau. Nhà tui đi thẵng gâp ngã tu6 quẹo phải. Bỏ 3 cái nhà tới nhà ỡng. Tui biet71 ả làm bên đien lực là vì tui thấy ả hay chây xe ngang . Bận bộ đồ màu vàng cam nà. Có thời gian tới ghi điện nữa. Cũng có lúc đu dây điện làm xiết nữa.
Ui…tướng ổng đô lắm. Mấy lần đi đón con tui thỉnh thoảng cũng thấy ỗng nhưng mà ko có nói chuyện với nhau. Phụ huynh đi đón con đầy hết. Con ra thì lên xe đi lie72n chứ ở lại chi cho kẹt xe thêm bát nháo..có hỗm đậu gần nhau thì ỗng mối chào tui. Hỏi xã giao. Thằng tí con ỏanh nó học 1A2 kế bên lóp Thùy Dương nè. Thì mối đầu nghe quảng cáo qua loa vậy thoi6.
Con ra thì cũng chào ổng về trc chứ ko có ở laụ. Ở ĐÂY NHÀ TRƯỜNG TỔ CHỨC CŨNG NGỘ LẮM. TAN HỌC CÁI XẾP 3.4 HÀNG DÀI CHO RA TỪ TỪ LOP8 CHỨ KO CÓ ÀO 1 CÁI CHO RA HẾT. HỖM HỌP THÌ NHÀ TR CÓ NÓI LÀ TÌNH TRẠNG KET5 XE BÁT NHÁO VV.VV..NGHE ĐÂU CÓ LOP CÒN KIỂM TRA BÀN TAY COI CÓ DÍNH MỰC HAY KO MOI CHO VỀ. D9ỨA NẢO DÍNH MỰC CHO VỀ SAU
Anh tình ả hỏi tui ố là a…thùy dương có học thêm học bớt gì họng mà giỏi quá. Chả bù với thang71 tí nhà anh..tui nói..ui.học thêm hoc4 bot gi anh Tình ơi em toàn tự dạy con. Mới đầu tui cũng ko biết ổng nghĩ sao về tui. Ko biết có nghe đồn này nọ ko nữa. Nhưng ả biết thùy dương là con anh P chứ . Còn tui thì may bạn biêt rồi đó. Cá trê nhan75 nờng nộc con mình mà. Quen miệng rồi biết sao giờ
Rồi ổng nói cho gửi thằng tí qua học . Tháng ả trả 500. Nói chung tie62 bạc đối vpi71 tui ko thành ván đề. Có cũng đc mà ko có thì ăn mìn. Quan trọng là ông xã có cho hay ko thôi.
Tui nói a…trời ơi em dạy con em thì đc chứ biết dạy con anh có đc hay ko..anh Tình nói là giờ bỏ cha71m điểm cũng khó kiê54m tra bài vỡ tụi nhỏ. Gv nhận xét lang mang khó nắm bắt. 1 phần thi ảnh ko có thời gian này nọ. Vợ ả thì nghe quảng cáo là làm bên bưu điễn. Tối thỉ tụ tập chị em nhà văn hóa học yoga. Nói chung mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mội cảnh. Chồng đ lực vợ bưu điện ui ..quá trời ổn định rồi còn gì nữa. Đây chồng cọng an vợ ăn ở ko chưa quảng cáo nà
– mèo máy thông minh đáng yêu ghê..đô rế ê mon..mèo máy thông minh đáng yêu ghê..đô rế ê mon…khà khà
Tui ngồi trên cái xích đu trc nhà nắm tay thằng đạt. Làm cái bập bênh bằng chân cho nó chơi. Tui ca mà nó cười khắc khắc. Mỗi lần nhỗng chân nâng nó lên là nó cười khắc khắc…nói ko sợ ba giận chứ nhà này ba đi luôn thằng đạt cũng ko quá buồn. Nó nghỉ chơi với ba rồi. Ai kiu quính nó chi. Ăn cơm để từ từ thằng nhỏ ăn. Quính mông thằng nhỏ chi cho thằng nhỏ khóc.
Ông này mà nuôi con cái gì. Toàn la với nạt ko hà. Thấy tui ko. Vừa làm bập bênh vừa dụ nó ăn. Thằng nhỏ ăn ngon lành. An8 thì moi81 đc bập bênh. Ko ăn tui hỗng nhổng chân. Thấm thoát cũng hết chén cơm như ai. Lát đem cái chén khoe với 3 nè hen
– mèo máy thộng minh đáng yêu ghê… e7 ế ê mon
Ũa ai giờ này dô nhà tui vậy ta? Hảaaaaaaaaa cha nội tình
Ông xã tui ổng mới chở ba đi lại nhà thằng đầu công nà. Chổng tui ko có ở nhà qua chi vậy chời. Ổng tưởng ổng đi vắng rồi tui tí tỡn vối trai sao? Ổng quính mông tui rồi tui khóc giống thằng Đật nữa. Đầu công la2 gì giải thích cái đã. Là vầy. Đầu công y như là trưởng nhân công. Ví dụ mình thu hoạch 5 hecta mía. Mình cần 20 lao động.
Thay vì mình tự tìm 20 thằng thì mình chỉ tìm thằng đầu công thôi. Ví dụ chặt mía ngày 70 đi. Mình cho cái giá thằng đầu công . Nó sẽ tự kêu công. Có băng có bọn của nó hết hà. Ví dụ mình trả ngày 100. Nó trả người ta 90. 95 gì đó kệ bànó. Quan troọng là bão đảm nhân sự cho mình. Lương thì tụi nó lãnh qua thằng đau công. Đứa nào khôn thì gặp anh Phương..ừ anh P ơi em cũng mần mướn chừng nào nhổ mì chặt mía anh kêu em nha..đây là số đt của em..da hưu da nai của em là….ví dụ vậy
Đừng có thấy tui đẹp rồi qua dê tui nha. Tui hổng lấy chồng điện lực đâu. Cầu dao công tắc để trên đầu. Đêm đêm 2 đứa đang ngon giấc. Giựt mình anh hỏi cúp điện đâu.
Có gì nói chuyện với má tui đi. Má tui cũng ra tiếp rồi kìa. Má tui cũng quảng cáo lăng xê cho tui cái vụ dạy con học. Má nói có thêm 1 đứa thì thêm cái ghế thôi. Tui còn do dự là sao. Chưa có hỏi ý kiến ông xã mấy chế ơi. Ổng về rồi lu xu bu quên bà nói rồi. Mà tưởng cha nội tình nói chơi ai nhè thiệt. Ảnh chở thằng tí qua. Thằng tí nó ăn cái gì mà nó mập quá hà. Nó với ba giống nhau ỡ chổ là bự con. 6 tuổi mà thây như con voi. Ba nó thì đô. Men..còn nó thì béo như minh béo
Tui ngồi tui phụ lặt củ kiệu với má tui , trong khi 2 đứa nhỏ thì chơi với nhau ở trên thềm nhà, tui với má, mỗi người 1 cao dao cắt kiệu, Thật ra là năm nay má tui làm củ kiệu như vậy là tương đối sớm hơn mọi năm đó, lúc tui mang về má còn nói má định 23 mới làm, làm sớm nó chua cũng hổng có ngon, chốt lại 1 câu, má tui nói ” nhưng mà ko sao, ăn 3 cái tết, mùng 4, mùng 5 nó có chua thì cũng hổng sao” nói chung là má tui nói ra cũng má, nói dô cũng má, còn tui thì thoạt đầu cũng ko có ý định mua củ kiệu đâu, tự nhiên dì 5 đề cập tới cái sẵn tui lấy 1 mớ luôn vậy mà, vậy mà má tui còn trách tui là ” mai mốt gửi tiền cho Dì con chứ con, ko lấy giá bán cũng lấy giá vốn, của người ta bán lấy ko cũng ngại”,
Thật ra má tui nói vậy cũng phải, khổ nổi là Dì 5 bả ko có chịu lấy tiền, tui móc tui đưa mà bả còn chửi tui ” thằng quỷ, tao quính chết giờ”, rồi bả cứ khư khư trả lại cho tui, tui cố nhét tiền dô túi áo bà ba của bả mà bả còn móc ra dúi lại vào tay tui, vậy đó, tui kể má tui nghe như vậy, má ko nói gì cả, ngồi ở nhà chồng, tui cũng ko biết giờ này ở nhà tui , má tui đã làm củ kiệu hay chưa, thật ra tết sắp đến làm tui gợi nhớ nhiểu kỷ niệm lắm, tui nhớ lúc tui còn nhỏ, những lúc má tui trả đậu trãi nếp cùng lá chuối ra giường ngồi gói bánh tét,
tui hay bu lại tự gói những cái bánh cho mình lắm, tui gói ko khéo tay nhưng mà tui thích quậy, má tui kêu tui đừng có gói, phụ lau lá cột lạc này nọ đi, hồi đó có anh P lại nhà chơi nữa, ảnh cũng còn nhỏ lắm, tui gói 1 cái bánh tét rất xấu, tui nói ” cái này tao cho mày nè Phương, tối mày phụ thức coi nồi bánh tét với tao đi”, giống như định mệnh và nhân duyên hen mấy bạn, lúc nhỏ cái gì cũng dành cho anh P, mấy cái bánh tui gói nhìn là biết liền hà, thường thường là tui vớt ra 1 cái ăn thử trước,
bánh của tui thường chín sớm vì nó rất ít nếp, thứ 2 nữa là cột lỏng lẽo, nước dô nên mau chín, nếp thì nhão nhét, nhưng mà tối thức coi củi lửa có bánh nóng mới ra lò ăn như vậy là ngon lắm rồi, tui với anh P ăn, có năm má tui hổng có gói, má tui đặt người ta, ko thì có Dì 5 gói thì má gửi 1 cặp 2, 3 cặp ăn tết vậy đó, năm đó là nhà anh P gói,
tui dô nhà ảnh ngủ, 2 đứa căng võng bên bếp lửa coi nồi bánh, ảnh ngủ tui thức, ảnh thức tui ngủ, cái võng mỗi đứa nằm 1 đầu, gác chân qua nhau, hồi đó tui đâu có biết yêu đâu, ảnh gác tui tui cũng ko có cảm giác nữa, nhưng cũng có 1 sự thích thích ko hề nhẹ, chứ bây giờ mà nằm võng kiểu đó, ko móc cu ảnh bú mới lạ, tui ngồi tui lặc củ kiệu tui nhớ lại này nọ vậy thôi, mấy năm rồi má ko gói bánh, má anh P cũng vậy, thành thử ra những kỷ niệm này ko có cơ hội đc tìm lại, cái đầu tui nói- má,
năm nay nhà mình gói bánh 1 bữa đimá tui chề môi- hôi, cực lắm con, ra chợ mua đại 5, 3 đòn về cúng iTui nói- hôi, chợ gói hông ngon, má gói đi, có gì con với anh P phụ cột dây cho má..gói đi má..gói cho vuiMá tui long mắt nhìn tui- sao tự nhiên năm nay con đòi gói bánh?Tui bép xép- bánh chợ gói mau thiu, đãi nếp ko sạch, cột lỏng lẻo,
lá chuối ko biết có lao hay ko nữa, mình gói mình ăn ngon hơnmá tui nói- ừ..để coi sao đãanh P ảnh mới tắm xuống, mặc quần xà lỏn, đầu choàng chiếc khăn xòa xòa lau tóc, ảnh cũng chen dô- má gói đi cho vợ con có chuyện làm, ko vợ con rảnh cũng lên mạng chém gió thôi hàMá tui khì cười, má tui hỏi- phi sờ bút là cái gì con,
má nghe tụi nó hay chơi phi sờ bút, ba lô tanggo gì đó, má nói tango là nhảy đầm hả..tụi con Loan trong xóm nó cười má quá chời- tango là cũng như gọi điện thoại nói chuyện mà thấy đc hình bên này, giống như camera vậy đó máanh P nói- em nói má ko hiểu đâu, bữa nào anh đi công tác em đăng ký tango em gọi cho anh cho má nói chuyện má dễ hiểu- ừ, vậy đi,
tao thấy cái này dễ kiểm soát thằng P nè, đi công tác hay đi tầm bậy tầm bạ cái biết liền- má khỏi nhắc, con đăng ký rồi, con coi mà ko phải công tác con tới liền tại trậnmá tui cười ha hả, rồi má sai anh P lấy dùm má 1 thao nước, chỉ cục phèn chua cho anh P thả dô nữa, má tui ngâm củ kiệu vậy đó, cắt xong là thẩy dô nước có cục phèn chua,
má tui ngâm 1 đêm rồi mới vớt ra lận, má tui ở nhà cũng ngâm phèn chua, nhưng mà còn có ngâm nước tro sơ sơ nữa, má anh P thì ko ngâm, năm ngoái má tui làm cũng công thức y vậy mà ăn tui cũng thấy ko kém ngon hơn ai, nói chung là ngâm sao cũng đc, tui cũng dễ ăn, mà ngâm cho có phong trào chứ nhà cũng ít ai ăn, chủ yếu là anh P với ba có cái để đãi bạn bè nhâm nhi thôi,
ngoài ra còn có tôm khô nữa, 1 dĩa của kiệu, vài trứng hột vịt ướp thảo, 1 ít tôm khô, vài lon bia là nhâm nhi hết mùa xuân luôn, nói chung là tui cũng hơn nôn nao xuân về thôi chứ ko có xốn xang là bao, xuân cũng như hạ thu đông thôi chứ có mẹ gì đâuThíchBình luậnui copy facebook ra. Nếu có ko trình tự thì các chế tự sắp xếp trong đầu và set up não lại he
– khan mút pót sa vên rư pót sa đăm bòn Chor?- mịnh tha ph- lơi ây À Long?- EK riết , lếch đọp pi, kê tha chít vót chan ta răn sâyThật ra là căn nhà số 13, lếch đọp pây chứ ko phải le61ch dop pi đâu. Thằng A Thia nó chỉ khùng. đường Độc Lập mà người ta nói cho tui biết là gần chùa Chăn Ta răn Sây, dĩ nhiên nó là 1 địa chỉ ko thật khi viết lên đây.
Tui cũng chưa từng đến đây, chỉ mường tượng theo lời chỉ của thằng Thia mà thôi. Ở Miên, cái tên của 1 người khi gọi, nếu là ngang hàng hoặc dùng cho người thấp hơn vai vế mình là thêm từ À, À Long. A Long gì cũng là 1 cách gọi, cũng như tụi gọi thằng Thia là À Thia, để gẹo 1 người khờ khạo gà mờ thì người ta thường kêu bằng A Chây, À Chây là 1 nhân vật trong văn học tiểu học mà ai cũng biết .
Tui cũng có khác gì thằng Chây đâu, vùng này tui bở ngỡ và lạ lẫm vô cùng, nhưng tui nghĩ địa chỉ cụ thể như vậy chắc anh Chor ảnh biết, kê tha chít vót chantaransay là gần chùa chantaransay, cứ thế mà dò dẫm tìm đường, ko lý nào 1 ngôi chùa Nam Tông lớn như vậy mà lại hỏi ko ra, anh Chor thì cũng nhớ mại mại thôi, tui cũng biết là Chùa Miên đầy rẫy trên đất Campuchia,
cứ vài cây số lại có 1 cái chùa, thậm chí vài trăm mét lại có 1 cái chùa, người Campuchia theo phái phật giáo Nam Tông nên cách tu tập của họ cũng khác – A Long, sốp lan sua bua co- ma mơThật ra anh Thái là cán bộ Hải Quan Việt, nhưng ko rõ vì sao mà ảnh lại ko thạo tiếng Miên là bao, tui thấy ảnh chạy phào phào mà ko chú ý gì cả, khi tui đang ngồi kế bên mà anh Chor vỗ tui nói câu đó,
nó dịch ra là “Long, dừng xe hỏi tụi con nít coi, tui phải nhắc lại bằng tiếng Việt cho anh Thái nghe cũng là vượt qua mặt tụi nhỏ đang lảo rảo đi sát lề đường đất đỏ với hầu như ko đứa nào mang dép, thật là kinh ngạc với tụi con nít campuchia, nắng tháng 3 thê như lửa đốt, từ xa thấy đường phừng phực bốc hơn mà ko đứa nào mang lấy 1 đôi dép, anh Thái cho de xe quay lại mấy vòng mới chạm mặt tụi nhỏ ngay bên hông xe, coma là thiếu nhi, trẻ em đó, tui mở kính hông sụp xuống để hỏi-
bua ện đâng vót chantaransay nơi e na tê?1 thằng lanh lợi chỉ tay về phía trc- nú…cồn lạnh miên đầm ray pi côn ớ nưngtui đá mắt tâm đắc với thằng nhỏ, tụi nhỏ lóng ngóng nhìn 3 người tụi tui với thái độ lạ lùng, như nó biết tui ko phải người Campuchia hoặc là nhìn ” sang” hơn những người dân ở đây chăng? thấy tồi tội con nít Campuchia làm sao,
Đất Nước mình đã nghèo, gặp nước bạn còn nghèo hơn, những trái xoài sống chắc là chúng hái trộm ở trong 1 ngôi chùa cũng nên, vì tui thấy cây xoài nào cũng xum xê trái, mà trên tay bọn chính cầm rủng rỉnh những trái xoài có cả những cuống cành thật là dài, mủ xoài như vậy đó mà cầm cạp ăn nguyên trái tỉnh bơ, sẵn còn 1 ngàn tiền lẻ và 2 tờ 500 Ria, tui chìa ra cửa , la toáng lên- Ê…oi lui pi ponTui thả luôn xuống đất vì chiếc xe đã chạy nhanh dần rồi, tụi nhỏ bát nháo chạy đến,
tui ngoáy đầu ra cửa sổ nói- oi À khau khơ mơi mú khơ mơi ơ nưngThấy đứa lanh chanh nhất lấy đc trả lại cho đúng người tui cần cho nên tui mới quay dô ghế. Thiệt tình là pó tay với mấy đứa con nít Miên, trần nắng chan chan mà nó để mình trần, những đứa con gái thì đen đúa như thân, quần áo bẩn hết chờ chổ để bẩn, có câu nói của tui nên có lẽ ko ai dành của thằng nhỏ đã lanh lợi chỉ đường, đó là thằng quần đen, nón đen, với cái mình như than
Thật ra cặp vợ chồng người Miên thiếu tiền hàng của tui làm việc tại 1 cơ sở thu mua nông sản mà chỉ cách chùa Chantaransay chừng 200 mét, ngôi chùa mà thằng bé khi nảy chỉ tui là có 2 con voi, người trong vùng thường gọi với cái tên là chùa voi, vót đầm rây , thảo nào anh Chor mới đầu nghe cái tên lại ko biết, nhưng khi nói đầm rây thì ảnh mới ồ lên ,
nêu tui nói chùa voi chắc ảnh đã ko lờ mờ đến thế, tui tới tui thấy cặp gian phu dâm phụ thiếu tiền hàng tui đứa thì đang bào mì, đứa thì đang nhặt hạt điều, ha…bất ngờ quá hen, chắc ko nghĩ nổi là tui lại lết xác qua Miên nè, tui mời vào nhà ngồi liền, khoan, 2 đàn em của tui chưa cần động tay động chân đâu, để tui xử cái đã, lúc đầu còn nói nhỏ nhẹ bòn bòn on on, lát sao là chửi phắn luôn, vỗ bàn 1 cái rầm ” ầy lơi son lui tê?” ọt son lui quánh chết mẹ, quay ngọp mai ện mọn luôn,
nó đéo sợ tui, nó chửi cà đui me, cà đo me tè le hột me rùm beng, nó nói ọt son lui thơ con cặc gì nó, tui nóng máu, nghĩ sao mà chửi tui nó nói , thơ cà đo ây ? làm con cặc gì là làm con cặc gì? bú cặc à? đụ má chửi lộn mà ngu chết mẹ, rủi tui chưa có chồng thì sao? bú cặc nhau à? nóng máu hông? trai ta ron mà chửi ngu bỏ mẹ, tui nói tui quánh chết mẹ nó cái nó cười khữa khữa ” khalak ná khanak ná”, sợ chứ sao ko sợ, đụ má, dám khè tui là ” sợ quá”, tui quánh 1 hồi má nhìn ko ra chứ ở đó ná ná, chắc tưởng tui hiền lắm á,
xin lỗi nhen, dân này sinh ra và tới lên ở nông pênh chứ ko phải nông thôn đâu nhen, giỡn mặt với bố hả Bưởi, quay ngọp tần ó hết bây giờ, chưa biết danh Long sa thum rồi đó, biết gì hông? Long Chợ Lớn, phải ko phải kêu gian hồ chợ lợn xuống chém mõi tay chứ ở đó mà xạo xạo với tui, qua Nam vang, tới chợ olympic hỏi À Long sa thum coi thằng nào ko biết tui,
tại ở VN ít nổi tiếng thôi, biết sao Long chợ lớn mà phải qua chợ olympic hỏi hơm? ngày xưa tui nằm vùng chợ lớn, trong 1 lần xin đểu nhằm đàn em của chợ oruesay, bị nó quính giằn mặt, truy đuổi ráo riết mới chốn sang chợ olympic hoạt động nà. Đại Ca Keo thấy tội nghiệp mới cho dô băng đảng của nó, tối tối bố trí ra quỳ miên ekcarek xin đểu,
nói chung đón đường thì đón đường vậy đó, chứ tùy lòng hảo tâm thôi, cho thì cho ko cho thì thôi, cái thấy thằng nào đi linh tinh lang tang quắc lại ” bon bon oi on sum pi pon” anh anh cho xin 2 ngàn, cứ thêm câu ọt oi quay ngọp mai, ko cho quánh chết mẹ, ớ, vậy thôi, đơn giản, nói xà lon bon tê xà lê bon ton chi cho dài dòng, rồi tui xin nhầm đàn em của thằng chủ quán bar Casa, nó quính tui ba má nhìn ra luôn, ớ…..tai nạn nghề nghiệp, cũng hên biết tí tiếng Hoa, thằng chủ Casa nó cho dô làm đàn em,
nói nào ngay bưng bê bỏ mẹ luôn, trốn đc ra khỏi Casa mới về chợ olympic làm trùm xóm đĩ nè..khè ai dậy? tính khè tui hả? tui đâu có ngán, tui nông pênh đừng tưởng tui nông thôn…mẹ..khè aianh Chor với anh Thái mới nghe ồn ào mới dô coi tui còn sống hay là chết đặng đưa tui đi bệnh viện, thấy 2 người đàn ông là vợ chồng thằng Hua nó tắt đài luôn, anh Chor ảnh nói tiền hàng là tiền của ảnh, gây sức ép đòi, quát tháo cao cơ 1 lát thì 2 vợ chồng năn nỉ , rồi hẹn trả nợ, tui bắt làm giấy tờ luôn,
có sẵn anh Chor rành văn bản Miên nữa nà, sà thia raknak sòn cum nì dum Việt Nam Campuchia samaky liền, biết quần què gì đâu, cộng hành xả hẹ ngò thơm , cái gì mà ” sa ra thím, ko là hiếp, xấu quắc mà mồ côi gì đó, hình như là độc lập tự do hạnh phúc thì phải, xin lỗi, no speak cambodies, hình như là e cà ríp- svay phíp – sopho mồng côi,
có đọc đc quần gì đâu, mới học lớp 1 thì cô giáo bị pôn pốt giết ồi, chạy về VN chốn bỏ bà nè, nhưng mà tui biết nói hiểu hông? tui gào lên ” bà bun bà đây bua ện si nhê xà mua chố”..ớ..ghê hông, rành hông? quá rành, đe dọa bắt ký tên luôn ớ..để coi, nó hẹn là thứ chanh òn kia pút pro hó..sóc..sơi..ùm…thứ 7 nó trả, lâu quá ko nói chuyện nên cũng lộng cộng ngày tháng mợi, thứ 7 ko trả tui quay ngọp 2 vợ chồng thằng Miên này luôn, anh Chor ảnh bảo kê cho tui rồi đó, coi dám ko trả lấy đơn đi thưa siết xe hơi nó cho nó biết, tính làm bụi đời chở lợn hả bưởi
tui nói rồi “thngay sơi” mà ko “son lui” cho tui là tui quay ngóp chết mẹ hết, tui cho người siết chiếc xe hơi thử coi vợ chồng thằng Hua nó làm bụi đời chở lợn bằng phương tiện gì, giằn mặt xong sui cái tui quay snag 2 thằng đàn em , ngoắc tay nói “dơn tơi té”..chặc chặc..thiệt, tui nói tiếng miên như gió, vậy mà có đứa lại nghe đc tiếng có tiếng ko mới đau,
dơn tơi té là chúng ta đi về, đơn giản như đang giỡn mợi, ê mà tui viết linh tinh lang tang cho vui thôi nhen, ték chách lưỡi nhẹ lên, té té nó tưởng chửi nó té giếng nó oánh đừng nói sao tự nhiên đang phẻ mà sức bông gòn..má…nóng máu thiệt chứ, bạn hàng gì mà làm ăn trắc tắc đến thế là cùng, thiếu tui 4 chai Ria lận chứ đâu có ít,
4 chai Ria đổi đc 80 xị tiền Quiệt chứ ít ỏi gì, nghĩ sao ko trả cho tui? quay ngóp hết chứ ở đó mà ko trả, nó hứa rồi, thứ 7 này 2 vợ chồng nó lãnh 1 chai rửi tiền công, cộng thêm tiền lừa đảo ai đó như tui rồi trả nà, thứ 7 mà ko mang xuống cửa khẩu trả cho tui đi rồi thấy cái cảnh môi 1 nơi răng 1 nẻo, khỏi nhặt hạt điều nữa đâu, lo nhặt răng 2 vợ chồng đi là vừa, đừng có nói sao mà 3D Việt Nam hung dữ
Thật ra cũng ko thể trách ba tui đc, là do ông nội đã phiên âm sai cái tên của mình từ khi du nhập vào Campuchia, theo như ba tui kể là ngày xưa nơi đất khách quê người, tiếng Miên còn hạn chế thì đừng nói chi là chữ. Trình độ dân trí lúc đó thấp lắm. Người ta chỉ gọi nội là A Su, tên của nội cũng là do 1 ai đó ko thông thạo chữ quốc ngữ (khmer) dịch ra,
ba tui nói là do tiếng Khmer ko hề có dấu, tuy là cách đánh vần ráp chữ khá là giống tiếng Việt, nhưng mà ông ngày đó làm gì biết đc tiếng Việt nó ra làm sao, tên Miên của ông đc đánh vần là so đặt sò u Su, tên lót ko thể phiên âm đc, nhưng phải viết là sho đặt chò i shi, tui đang nói đến các phụ âm và nguyên âm chữ Miên nhé,
vì ko rõ lý do gì mà người ta ko dùng 1 từ đồng nghĩa để thay thế cho cái tên, ví dụ tên “Sơn” tức là Núi, tại sao người ta ko dịch ra là Phnom, ghép từ phụ âm Pho, no đặc lòn ôm nôm, viết là pho-nôm, mà phải phiên âm ra là sho đặt sho an shan, nếu là phnom như vậy khi phiên âm ra tiếng Việt có phải dễ hơn ko? vì lúc đó ai cũng có thể đổi ngược ra lại là Sơn, dịch từ cái từ “núi” trong tiếng Miên là Phnom, cũng ko thể trách ông nội đc, thời loạn tìm miếng cơm manh áo, bao nhiêu biến cố thăng trầm,
gửi thân nơi đất khách còn gì mà to toang cho cái tên đúng hay sai, nói đi cũng phải nói lại, Shi là cái gì trong tiếng Hoa? mà nếu dịch ra tiếng Việt là cái gì? cra vót tà cak à, hình như văn là chữ thì phải , cravot sacak aso phnom ? là Sử Văn Sơn sao? vậy cũng ko đc , Shi quẽn shan, trong âm Khmer có chữ Sờ, Sh cũng là sờ, mà uốn lưỡi ém hơi lại,
tui nghĩ là chắc mọi người đã nhầm lận khi phiên âm ra tiếng Khmer để nhập quốc tịch cho ông Nội thời Lam Nol, thật ra bao nhiêu năm rồi tui cũng ko chú ý lắm, chỉ biết mình là Sú vậy thôi, lúc trc tui có kể là ba tui dạo gần đây lạ lùng lắm, ko muốn tui hiểu rằng mình là Su mà là Shi, vì ba nhớ rất rõ chữ Hoa ngày xưa ông nội đã viết tên của mình, lý giải cho việc này là ba nói vì ngày xưa ba bỏ Phom penh, ba theo cách mạng chống lại Khmer Đỏ mà lúc đó khi Hunsen chưa lên làm Thủ Tướng,
ba ủng hộ chính sách thân Việt Nam, ủng hộ quân chí nguyện Việt Nam giải phóng đất nước Campuchia năm 1979, ba cố tình lấy họ Sú chứ ko phải ba ko biết , dạo này ba tui lạ lắm, làm như ba canh cánh chuyện gì với ông Nội đó, ba viết lại tên đúng cho tui mấy lần và trùng khớp với họ của ông Nội bằng tiếng Hoa , ba còn sợ tui quên ba viết lại mấy lần,
ba tui hay tự trách mình nữa..chuyện xưa dong dài lắm mấy bạn, chỉ có người sống trong hoàn cảnh loạn lạc tha hương mới hiểu hết thôi, những gì tui hiểu sơ sơ là vầy, hồi đó là thời triều đình Nhà Thanh lật đổ nhà Minh, nghe nói là ông cố gì đó từ Tiều Châu lũ lượt theo dòng người rời bỏ quê hương vì sợ nhà Thanh đàn áp, trong đó có người Khách Gia, Triều Châu, Phúc Kiến nè…
di dân nhiều lắm, di dân về phương Nam ko hà, ông cố tui thì đi về Vân Nam, đâu sống đc chừng vài nốt nhạc gì đó cái từ Vân Nam đi lang thang tới Lào Cay, rồi đi lay rai về Lào, rồi lào nghèo quá đi, cái gì xấu là đổ thừa lào hết, dép lào, hắc lào, gió lào này nọ, nóng bệnh tùm lum, rồi từ Lào cái ông Nội đi nữa, đi tới Luông Pa bang rồi đi lang bang xuống Campuchia, nói chung là tránh võ dưa gặp vỏ dừa thôi, bộ tưởng Campuchia là thiên đường ngày đó à? giống như địa ngục trần gian thôi,
rồi ông nội tui mới giữa đc liên lạc với anh em bạn bè và cộng đồng người Hoa bên Q5, cũng đôi lần muốn sang VN lắm, nhưng ở đâu cũng vậy thôi hà, chiến tranh binh biến, qua đc 7 nốt nhạc chơi rồi cũng về, ông nội tui là Hoa rặc luôn, sinh con đẻ cái ra là dạy tiếng Hoa và nói tiếng Hoa từ nhỏ, nói chung biết nói chuyện là nói đc tiếng Hoa,
ba tui kể là nội chỉ muốn con cái kết hôn là kết hôn với người Hoa, giữ truyền thống văn hóa Trung Hoa, mà hình như ba tui đã lãng quên tâm tư của nội, mâu thuẫn lớn nhất giữa ba tui và ông nội chính là việc tui ra đời, đừng nói chi là mỗi người 1 ý thức hệmá tui kể là dạo gần đây ổng đỗ bệnh và hay mê sản lắm, tui thấy lo lắm,
biết ba ko đc an thần nên tui cũng ghé thường xuyên dò hỏi, nhưng mà ba ko có nói ra, ổng chỉ tâm sự và nhắc lại cho tui nghe về nội thôi, tờ giấy ổng viết tui đưa y xì nét chữ của ổng chuyển qua mail cho thằng Tèo ở SG, tui hiểu phần nào về tâm tư của ổng, ba tui kêu là kêu thằng Tèo qua Chùa Ngọc Hoàng ở đường Mai Thị Lựu Đa Kao ớ,
cầu siêu cho 2 người với 2 cái tên mà ổng ghi, mà tui ko rõ tại soa ổng phải ghi ra nữa, trong Chùa là chùa người Hoa, lẽ nào đọc ra cái tên mà người ta ko biết ghi cho mình, với lại cả chục năm hơn rồi mà lẽ nào còn phải cầu siêu, tui chuyển qua cho thằng Tèo, tui nói “mày down cái file đó về mày đưa cho người ta xem luôn đi, còn tên tao với mày thì mày ghi ra tờ giấy khác nhen..
cái cầu an cái cầu siêu nhe mảy”..mấy bạn coi đó, thằng bệnh Tèo nó cầu siêu hết cho nguyên 1 tờ giấy rồi, dặn nó như nước đỗ đầu Vịt, mail tui ghi rõ ràng, tên tao với tên mày thì mày ghi riêng ra 1 tờ giấy khác nhen……” nó dô nó cầu siêu hết, đĩ bà nó, đụ má…ko biết thì điện hỏi, đui thì cũng thấy mờ mờ chứ, nó nói nó tưởng tên ai,
hỗm ghi thấy chữ khác, nay thấy chữ khác..mẹ…tên nó mà nó cũng ko nhận ra luôn, nó nói nó ghi 2 cái tên Việt Nam tui với nó ra riêng, còn 4 người kia là dô 1 tờ cầu siêu hết, 4 người đó có tui với nó nữa ớ, nó nói chữ shi là hỗm nó thấy có bộ khẩu, dấu dứng gạch móc, dấu nặng dài ko phải chữ này, với chữ Hoàng , trong này cái chữ Hoành, ko phải chữ Hoàng..tui muốn lại nó luôn, sao phát hiện ra mà ko điện liền dùm cái để tui có cơ hội cất nghĩa cho nó hiểu, nó cúng tui mất tiêu rồi, nó cúng luôn nó luôn, trời ơi là trời, ngó xuống mà coi thằng Tèo nè, nó cầu siêu cho người đang sống má ơi
—————-
Danh sách các chương:
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 2
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 3
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 4
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 5
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 6
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 7
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 8
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 9
- Thật Sự Chú Rất Yêu Ba - Phần 2 - Chap 10
Leave a Reply