Truyện gay: Nắm chặt tay nhau – Chap 19: Như một giấc mơ
Tác giả: Hải Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
* Bệnh viện *
Bảo và Vũ vẫn ngồi đấy, chiếc băng ca vẫn được đẩy đi, khuất dần khuất dần, nhưng đáng tiếc người trên băng ca không phải là hắn… Vài tiếng trước khi hắn được đưa vào, phòng cấp cứu đang mổ cho một nạn nhân bị té từ lầu 8 xuống, nhưng ca mổ không thành công cậu thanh niên kia đã ra đi… Vũ đã nắm đầu bác sĩ lại hỏi cho rõ trước câu trả lời “Uk”… bác sĩ tái mặt để cho Vũ lại băng ca lật chiếc chăn trắng ra, người đó không phải hắn nên Vũ ra vẻ vui mừng, còn hy vọng…
Bảo cũng bớt căng thẳng hơn, ngồi ôm Vũ mà chờ kết quả của hắn… Phòng cấp cứu vẫn cứ sáng, mùi thuốc sát trùng vẫn cứ bay, thật là hồi hộp, không khí quá căng thẳng khi màn đêm sắp buông xuống mà hắn vẫn chưa ra khỏi phòng cấp cứu, các cô y tác cứ ra ra vào vào, có lẽ hắn bị thương quá nặng chăng?… Bay những 10m rồi tiếp đất mà… Lúc sau cánh cửa bật mở, một bác sĩ bước ra:
– Sao rồi? Cậu ấy ổn chứ?- Vũ chụp đầu hỏi tới tấp.
– Vâng, cậu ấy đã qua cơn nguy kịch, nhưng có khả năng cậu ấy sẽ liệt trở thành người thực vật!!!
– Cái gì cơ? Tôi nghe không rõ?
– Cậu… cậu ấy có khả năng trở thành người thực vật?- Bác sĩ sợ sệt khi Vũ quá hung dữ, ánh mắt trợn đỏ ngầu.
Bảo lúc này mới hoảng lên:
– Bác sĩ hãy cứu cậu ta bằng mọi cách, không thể để cậu ấy như thế được!
– Bằng mọi cách phải chữa được cho cậu ấy rõ chưa?- Vũ nắm áo bác sĩ nhấc lên, làm ông ta tái mặt.
– Được được, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nếu không được thì chỉ còn cách chờ điều vi diệu xảy ra…
– Nói cái gì?- Vũ gằng giọng.
– À không, không có gì…
Bác sĩ được thả về chuồng, à không được trả sự tự do, Bảo lo lắng đòi vào phòng cấp cứu và được đồng ý, trên giường người hắn băng bó toàn thân, chân cẳng còn ứa máu, nhìn thấy tội nghiệp ghê gớm, đôi mắt hắn nhắm nghiền, trông hắn vẫn còn đẹp trai trong tư cảnh băng bó tùm lum… Haizz… Bảo nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh:
– Bác sĩ lỗi con nhiều…
– Thôi em đừng thế nữa, chúng ta hãy giúp cậu ấy đến gần với Phong Phong nhà mình hơn em ha?
– Ừ… Không biết thằng nhóc giờ này nó ở đâu nữa, mù lòa như thế… em lo quá à!
– Thôi thôi, để anh đưa em về nha?
– Nhưng cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại mà anh!
– Không sao có các y tá ở đây rồi mà, em mệt rồi để anh đưa em về nghỉ ngơi…
– Thôi cũng được, nghe anh vậy…
Thế là Vũ đưa Bảo về nhà…
Hắn được đưa sang phòng Vip để điều trị, một giờ sau hắn tỉnh, hắn lờ mờ mở mắt, xung quanh vẫn lạnh ngắt trong tiếng quạt sành sạch, thật êm tai… Ngoài kia bầu trên đen mịt, hắn cảm thấy cô đơn vô tận, hắn nhớ cậu lắm, hắn biết mình đã xảy ra chuyện gì…
trong giấc hôn mê, hắn mơ thấy cậu, một cậu nhóc lạnh lùng làm hắn yêu thương hết mực, một cậu nhóc làm hắn gãi mông ngày nào, cậu nhóc làm hắn phải điêu đứng theo đuổi từng chút một, cậu nhóc mà hắn làm tổn thương bấy lâu… có phải hắn hứa rồi lại thất hứa không?…
Hắn cũng không biết mình đúng hay sai nữa, hắn chỉ biết hắn yêu cậu mà thôi… Yêu cậu có phải là một giấc mơ chăng? Một giấc mơ rất dài đối với hắn, một giấc mơ xảy ra bao nhiêu chuyện khủng khiếp, chủ yếu không phải do bé Zin gây ra…
Hắn đã nghe bác sĩ nói chuyện với Vũ và Bảo, hắn biết hắn sắp không thể trở lại làm người bình thường, hắn mong chờ lắm, mong chờ điều kì diệu nào đó sẽ xảy ra với hắn, đem cậu về bên hắn… Nước mắt hắn rơi…
* Sân bay *
Vy đã hạ cánh cùng chú chó con hai chân, Vy đã đặt tên cho chú chó là chum chum, chú chó đực dễ thương… Kéo vali đi ra trước sân bay, gần bến xe, Vy lấy vài trăm nghìn mà Vân cho để đón xe về nhà, mang theo chú chó kì lạ làm bao ánh nhìn khó hiểu… Không biết Vy về đây tiếp tục quậy phá hay làm một cô gái dịu dàng nữa… Chiếc taxi lăn bánh đưa Vy về với căn nhà quê hương thân yêu của mình.
Vài tiếng sau cũng tới nhà, Vy hí hửng mở cở, căn nhà vẫn thế, đám hoa hồng vàng vẫn xanh tốt… Nhưng chủ nhân nhỏ của căn nhà sao không thấy?… Là hắn, hắn không ở nhà… Chỉ có mình Vy, Vy bất chợt lo lắng:
– Thuận à… con có chuyện gì nữa sao? Con chưa về nước…
Bần thần với suy nghĩ của mình Vy bắt đầu tìm kiếm, sang nhà hàng xóm thì bà hàng xóm bảo mấy hôm trước thấy Thuận về rồi đi ngay, mà không biết đi đâu… Vy liền vọt ngay đến nhà Bảo để hỏi, vì Vy biết chỉ có Phong mới là người làm con trai nhỏ phải lên bờ xuống ruộng như vậy….
__________________NHÀ PHONG________________________
– Mở cửa cho tao!!! Nhanh lên!- Vy đứng đập cửa nhà Bảo, tay nhấn chuông liên hồi…
Trong nhà, Bảo đang tiếp chuyện với Huy và Long, Bảo vui lắm khi vk ck Long Huy đến thăm mình, nhưng mới dùng bữa trưa xong thì có ai đó phá đám ngoài cổng, Bảo liền cho bà Mai ra mở cửa xem đó là ai…
Bà ở chạy ra mở cửa, nhìn cô đàn bà điên đang đập phanh cửa rầm rầm mà cáu:
– Này! Cô là ai mà tính phá nhà chúng tôi thế hả?
– Không tới lượt bà, né ra!
Vy đẩy bà Mai qua một bên, chân bước tiến bước xông thẳng vào nhà để gặp Bảo, mới tới cửa:
– Thằng kia con trai tao đâu?
Bảo và Vũ đứng hình, Long và Huy cũng vậy… Bảo mấp mớ:
– Mày là nhỏ Vy hả?
Vy trợn mắt:
– Là tao đó thì sao? Thằng Thuận con tao đâu?
Một lần nữa cả đám lại há họng cho ruồi bay vào, Thuận là con của nhỏ Vy? đó là câu hỏi mà ai cũng cần phải giải đáp ngay lập tức, Bảo lại hỏi:
– Cậu ấy là con mày hả?
– Đúng, không nói nhiều! Nó đâu rồi?
– Cậu ta đang nằm bệnh viện!- Long nói.
– Hả? Tụi bây làm gì con tao?
– Bớt nóng đi cô em! Bao nhiêu năm vẫn thế là sao?- Huy lè lưỡi trêu nhỏ.
– Mau dẫn tao vào với con tao đi!
– Địa chỉ đây, lấy mà vào chăm sóc cậu ấy!- Vũ nói.
– Được, chuyện với tui bây tao sẽ đòi sau…
Vy cầm địa chỉ vào viện ngày, vẻ mặt mỗi lúc một lo lắng, cả bốn chàng ngồi lắc đầu ngao ngán, Bảo nói với Huy:
– Con nhỏ đó mà cũng có chồng hả you?
– Yeah, chó mới lấy nó, không chừng chửa hoang đấy hihi!- Huy cười toe toét.
– ” Chụt!”, Long hôn vào má Huy cái làm cu cậu đỏ mặt trước hai đứa bạn, tay hịch nhẹ vào người Long:
– Hư đốn, lợi dụng em hả?
– Hihi, anh nào dám, tại em khêu khích anh chớ bộ!- Long chu mỏ tính hôn vợ một cái nữa.
– Xê em ra, Bảo cứu mình với!
– Thui, vk ck nhà cậu tự xử đi, mình lên lầu ngủ thôi anh yêu!- Bảo nháy mắt với Vũ rồi đi lên lầu, theo sau mà Vũ với vẻ mặt dâm dê hết sức… Dưới nhà vẫn có hai con mèo đang vớn nhau, đáng yêu dễ sợ…(Hết chap 19…)
————-
Thuộc truyện: Nắm chặt tay nhau – FULL – by Hải Anh
- Nắm chặt tay nhau - Chap 2: Vòng đời đưa đẩy
- Nắm chặt tay nhau - Chap 3: Lạc Lõng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 4: Tiểu Phong chết rồi sao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 5: Em của ngày hôm qua
- Nắm chặt tay nhau - Chap 6: Chịch xã giao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 7: Sốc
- Nắm chặt tay nhau - Chap 8: Ngăn cản
- Nắm chặt tay nhau - Chap 9: Tạm biệt
- Nắm chặ tay nhau - Chap 10: Rơi nước mắt
- Nắm chặt tay nhau - Chap 11: Khanh lì lợm
- Nắm chặt tay nhau - Chap 12: Điệp khúc buồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 13: Mù Quáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 14: Valentine Máu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 15: Tựa như tình yêu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 16: Cái xác không hồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 17: Giá như
- Nắm chặt tay nhau - Chap 18: Đừng sợ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 19: Như một giấc mơ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 20: Anh là ai
- Nắm chặt tay nhau - Chap 21: Bước tới
- Nắm chặt tay nhau - Chap 22: Ánh sáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 23: Khanh em xin lỗi
- Nắm chặt tay nhau - Chap 24: Gặp lại
Leave a Reply