Truyện gay: Nắm chặt tay nhau – Chap 3: Lạc Lõng
Tác giả: Hải Anh

Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Thấy hắn cứ ko chịu ngồi yên, một số giáo viên phàn nàn riết đuổi hắn ra ngoài hành lang đứng, bất chợt đôi môi cậu nở nụ cười, một số thành phần trong lớp bỗng nhiên trợn mặt, máu lên não, há hốc mồm, đến nỗi ruồi có thể chuôi vào hàng tấn con!!!…Đang là tiết lí, thầy giáo khó tính đang chăm chú giảng, cậu tự dưng hắc xì một tiếng, làm ông thầy bực mình đuổi ra ngoài luôn, nhưng ko hề như ý muốn của ông thầy, cậu vẫn ngồi im, mặt lạnh như tiền, khiến ông thầy nổi điên:
-Em có nghe tôi nói gì ko?Mau ra ngoài!
-…-Là một sự im lặng.
-Có nghe ko???
-…-Nét mặt vẫn ko thay đổi.
-Em!Được lắm, lo mà mời phụ huynh lên gặp tui!!!-Thầy ta trợn mắt nảy lửa.
-…-Vẫn ko nói gì.
Lão thầy này mới vô trường, có lẽ vài buổi nữa sẽ đc tiễn đi nơi khác, dám động tới Tiểu Phong coi như toi…Ánh mắt của cậu ko hề thay đổi, thái độ vẫn lạnh lùng…Tên Thuận đứng ngoài hành lang cứ nhìn vào trong quan sát xem cậu thế nào, hắn mừng thầm khi nghe thầy đuổi cậu, nhưng lúc sau thì khác hoàn toàn, ông thầy ko làm đc gì cậu cả, hắn thầm nguyền rủa cậu:”Nhóc à!Em thiệt là khó tính vớ đi!”…
Cuối cùng cũng kết thúc một ngày làm việc trí não, cậu thì chả sao, vẫn bình thường vì cậu là thiên tài mà…Riêng tên chồn to xác kia vẫn là là theo sau cậu, bám cậu từng bước chân:
-Ê nhóc!Lên xe đi em, anh đèo về, đi bộ đen da phếch!-Hắn đạp xe đạp kè kè bên nó…Lúc này nó đang đi bộ về nhà như thường lệ.
-…-Im lặng như ko nghe thấy gì…
-Nè, em đừng im lặng với anh như thế đc ko?Em làm anh gãi đến nỗi sưng mông chù vù như thế này!Em ko chịu xin lỗi còn làm mặt lạnh với anh nữa chứ!-Hắn chu môi xụ mỏ.
-…-ko biết gì để nói nữa…
Hắn dừng xe lại, dắt xe đạp đi bộ với nó:
“[Intro:]
Only C (boy bánh bèo)
Karik (boy nhà nghèo)
[Ver 1:]
Anh này, đẹp trai này, đại gia này
Nhà giàu tiền tiêu thả ga, xây riêng hồ bơi để nuôi cá
Anh thì nghèo khó, tiền chẳng có
Nhà nghèo vì mẹ đâu có cho, xây riêng công viên để nuôi chó
Anh kia khi yêu em thì, mua cho những món đắt tiền
Luôn luôn tặng em rồi sai khiến (khiến em luôn đau đầu)
Còn anh đây khi yêu em là, trao cho em con tim chung tình
Em ơi hãy lắng nghe anh này…!
Yêu anh đi em… anh không đòi quà
Chia tay… anh không đòi lại quà
Anh yêu… anh không đòi quà
Yêu em… anh không đòi lại quà.
[Ver 2:]
Thằng kia… ra đường là đại gia
Về nhà… sung sướng làm đại ca
Quen em… tiền bạc xài thả ga
Nhưng chia tay… lại tới nhà đòi lại quà
Anh không như thế… không nhiều tiền
Đồ anh xài mua ở chợ Kim Biên
Nhưng cam kết nhà có xe đạp riêng
Lỡ chia tay anh sẽ không làm phiền
Anh biết anh không được đẹp nhưng anh không vô duyên
Tài chém gió anh có nhưng mà anh không thuộc dạng bị điên
Trừ quà cáp được tính bằng hiện kim
Còn lại anh hứa gì là anh sẽ tặng liền
Boy nhà nghèo là boy nhà nghèo
Không ai thích vì chê quà bèo
Boy nhà nghèo là boy nhà nghèo
Vì boy nghèo nên không ai theo.
Yêu anh đi em… anh không đòi quà
Chia tay… anh không đòi lại quà
Anh yêu… anh không đòi quà
Yêu em… anh không đòi lại quà.
[Hook:]
Khi yêu nhau anh quan trọng lời nói
Đã nói lúc trước khi yêu ai
Sẽ không 2 lời, dối trá (oh babe babe)
Bao năm trôi qua
Và tình yêu anh trao cho em không phôi pha
Em hãy lắng nghe anh mà!
Yêu anh đi em… anh không đòi quà
Chia tay… anh không đòi lại quà
Anh yêu… anh không đòi quà
Yêu em… anh không đòi lại quà.
Yêu anh đi em… anh không đòi quà (Anh không, không đòi lại đâu)
Chia tay… anh không đòi lại quà (Anh tặng quà anh không đòi lại đâu)
Anh yêu… anh không đòi quà (Anh hứa là anh không đòi lại đâu)
Yêu em… anh không đòi lại quà. (Khi anh giàu anh sẽ đòi lại sau)
Cho hẳn 2 triệu tiền hoa quả!!!”-Hắn vừa đi vừa hát làm cậu phát điên, giọng hát hắn dở tệ, như tra tấn cậu vậy, trưa nắng chang chang mà giọng hát của hắn làm cho chó mèo kêu sủa vang một vùng, cậu cố chịu đựng để thoát khỏi hắn…
-Bé êu à!Anh hát có hay hông nè?
-…
-Bé êu em nói một tiếng thôi, anh sẽ về ko đeo bám em nữa!-Hắn cười, nãy giờ hắn vừa hát vừa say mê ngắm làn da trắng hồng mịn màng của nó dưới ánh nắng trưa cháy bỏng.
-…-Vẫn như bình thường.
-Trời ơi là trời!Năn nỉ đó, sắp tới nhà em chưa, ko nói anh mách ba mẹ em đấy!-Hắn đe dọa.
Cậu chợt nhớ ra còn ko xa nữa sẽ về tới nhà, cậu thì theo phương châm:”Đi đường vòng xa hơn đường tắt, đi đường lớn ngắn hơn nhưng ko an toàn, thôi thì đi đường lớn cho chắc á!”…Cậu bỗng quay lại cười rồ rộ với hắn, vì cậu sợ hắn biết nhà lại quấy rầy hai ba thân yêu của cậu, từ nhỏ cậu cũng đc hai ba dạy võ, tên đeo bám này chỉ cần một đòn là tiêu đời dưới tay cậu thui, nhưng cậu ko muốn làm vậy:
-Hihi…bạn có thể về được rồi đấy bạn Thuận!
Hắn đơ người trước nụ cười tỏa nắng, bất giác hắn nở nụ cười theo, rồi lại ngậm miệng mấp ma mấp máy nói:
-Em…em…hihi…cười đẹp quá!-Hắn cười tít mắt…Nhưng oh no…vừa mở mắt ra hắn ko còn thấy cậu đâu cả…Cậu đã biến mất trong tích tắt, hắn chỉ biết cắn lưỡi trợn mắt trước người đẹp chuồn nhanh như sóc…
Hắn quyết tâm ngày mai phải rình để biết nhà cậu ở đâu…
***NHÀ CẬU****
Chớp thời cơ tên sói già háo sắc, cậu nhanh chóng dùng lăng xe di bộ để thoát thân về nhà, cậu chạy việt dã với vận tốc một cái nháy mắt trên giờ để về tới nhà, miệng thở hồng hộc, ko kịp húp ngụm nước:”Tên háo sắc đáng ghét…”, cậu khá là ko ưa hắn…Cậu kể hết cho ba Bảo nghe, bé Bảo xưa nay vẫn hồn nhiên ngây thơ bên ngoài nhưng bên trong đã được chàng Vũ đào tạo một bộ não đầy nếp nhăn và đen tối…Bảo vui mừng khi con trai mình đang chìm vào tình yêu ko có điểm nhấn nào của hai bên cả, Bảo gật gù khi nghe Tiểu Phong nói là ghét hắn, Bảo khuyên con mình nên cứ để theo tự nhiên sẽ có được tình yêu đẹp giống như hai ba…
****HÔM SAU****
Mặt trời lại ló dạng sau ngọn núi tà tà cao cao…Hắn đang ngáp ngủ trên giường, và bên ngoài cửa phòng hắn là đội giúp việc trên tay là một đống chổi chà…Số là mẹ hắn vô cùng khó tính, bà thuê osin đông để dạy dỗ quý tử của mình, đám osin này chỉ nghe lệnh của bà chứ ko hề nghe hắn sai khiến, mỗi khi hắn ngủ nướng quá một phút là lập tức bên ngoài xuất hiện khá đông bà con giúp việc,
tay cầm chổi lông gà kèm theo chổi chà đập mông hắn…Hắn thừa biết điều đó, ráng ngủ thêm chút nữa vì hắn đã khóa cửa trong, ngủ thêm chút nào hay chút nấy, mặc kệ bọn giúp việc tìm cách mở khóa, kêu gào bảo hắn đi học…Hắn trên người ko mảnh vải, cậu nhỏ hiên ngang dựng lên, trước mắt hắn là hình ảnh tưởng tượng cậu ko mặc đồ, trắng nõn nà như người mẫu,
thật quyến rũ, thật sexy, hắn cứ thế mà mơ mơ ảo ảo giữa ban ngày, cậu nhỏ ko ngừng co giật chảy nước nhờn…Bỗng cánh cửa mở ra, đám osin đã tìm được chìa khóa thích hợp mà hắn giấu dưới bàn thờ đem lên mở cửa phòng, nhưng cả đám ko làm đc gì cả, toàn là phụ nữ chân yếu tay mềm xèo, thấy hàng trai là đỏ mặt, bịt mắt, hơn nữa hàng này ko phải xìu nhỏ mà là khủng bố I-rắc(Chắt I-ran, I-rắc là nước Ba Tư cũ, thủ đô Kabul đẹp lém…)…Hắn cười ha ha ha hả…ngồi dậy thong thả mặt đồ duổi từng chị em một biến khỏi phòng, tuốt lại vẻ đẹp trai, hắn lại cắp sách tới trường…
Phần cậu thì đã đến trường tự bao giờ, bàn cuối vẫn có một bóng người cô đơn ngồi đó, cậu định trưa nay sẽ ra thăm mộ Tiểu Lộc…(Hết chap 3)…
————-
Thuộc truyện: Nắm chặt tay nhau – FULL – by Hải Anh
- Nắm chặt tay nhau - Chap 2: Vòng đời đưa đẩy
- Nắm chặt tay nhau - Chap 3: Lạc Lõng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 4: Tiểu Phong chết rồi sao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 5: Em của ngày hôm qua
- Nắm chặt tay nhau - Chap 6: Chịch xã giao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 7: Sốc
- Nắm chặt tay nhau - Chap 8: Ngăn cản
- Nắm chặt tay nhau - Chap 9: Tạm biệt
- Nắm chặ tay nhau - Chap 10: Rơi nước mắt
- Nắm chặt tay nhau - Chap 11: Khanh lì lợm
- Nắm chặt tay nhau - Chap 12: Điệp khúc buồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 13: Mù Quáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 14: Valentine Máu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 15: Tựa như tình yêu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 16: Cái xác không hồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 17: Giá như
- Nắm chặt tay nhau - Chap 18: Đừng sợ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 19: Như một giấc mơ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 20: Anh là ai
- Nắm chặt tay nhau - Chap 21: Bước tới
- Nắm chặt tay nhau - Chap 22: Ánh sáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 23: Khanh em xin lỗi
- Nắm chặt tay nhau - Chap 24: Gặp lại
Leave a Reply