Truyện gay: Nắm chặt tay nhau – Chap 17: Giá như
Tác giả: Hải Anh
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Hắn được đưa vào bệnh viện ngay lập tức, Vũ nhanh chóng chạy chữa cho hắn, tuy ngoài mặt là khó chịu nhưng trong lòng Vũ và Bảo rất ưng ý hắn làm con rể… Với lại chuyện hắn tai nạn như thế này cũng vì phần hắn buồn bã, yêu cậu quá mức… 6 tiếng đồng hồ trôi qua nhưng hắn vẫn chưa tỉnh, đèn phòng cấp cứu cứ sáng, các bác sĩ bên trong cứ qua lại… Bảo cũng lo sợ hắn có chuyện gì, quay qua hỏi Vũ:
– Liệu cậu ta có bình yên ko anh?
– Em yên tâm đi, chờ chốc nữa xem…
Bảo ngồi xuống trong lòng Vũ, cái ôm thật ấm áp… Máy quạt trần cứ quay, mùi thuốc khử trùng cứ bay, những gã say tai nạn vỡ đầu chảy máu, tay chân băng bó, ngồi xe lăn được đẩy ngang qua liếc ngó làm Bảo sợ, Vũ cũng sợ theo, có vẻ nhưng không khí ngày càng căng thẳng, không biết tại sao hắn nằm trong phòng cấp cứu gần 7 tiếng rồi vẫn chưa ra? Càng hồi hộp càng gay gấn! Không biết hắn có chết không nữa… ôi lo quá…
Một lúc sau, cánh cửa vẫn chưa mở, nhưng một tốp y tá kéo vô, trên tay đầy dao kéo, ống chích… Có vẻ như sắp phải mổ… Cánh cửa đóng lại, có một bác sĩ ra ngoài trên tay một bịch gan đầy máu đỏ, Bảo mấp mớ mồm chả thốt nên lời mà ngất xỉu, Bảo sợ máu mà…
Vũ cũng không biết gan đó là của ai mà lấy ra từ trong phòng… Cánh cửa lại mở, một cô y ta bước ra, dưới tay xách một xọt rác đầy băng bông máu, và một số ống chích đã sử dụng, có một số bao cao su… là bao tay màu xanh xanh thì phải!… Cô y tá cười một cái nhìn thật man rợn, quay gót đánh một đường cong parabol tuyệt đẹp rồi sải bước trên hành lang bệnh viện, xung quanh là những người bệnh đầy thương tích…
Không khí lại càng trở nên căng thẳng, tại sao hắn vẫn chưa ra? Chắc là lâu quá không làm nên lâu ra phải không?… Cánh cửa lại mở ra lần ba, hai ông bác sĩ bước ra, nhìn Vũ và Bảo lắc đầu rồi bỏ đi, hai bao tay màu xanh đầy máu, một số vệt máu còn dính trên áo trắng bác sĩ hay mặt… Bảo lại xỉu lần nữa, trông cảnh tượng chưa bao giờ hồi hộp đến thế…
Vũ cũng lo lắm, có kêu bác sĩ lại hỏi thử nhưng ko ai trả lời… Cánh cửa phòng lại bậc mở, lần này một băng ca đẩy ra… một người bị đắp mền trắng xóa, máy điện âm tim tích tắc hết kêu, một đường thẳng chạy qua xanh lè, thế là một người nữa lại được trở về thế giới thứ ba… Vũ hết hồn, lay Bảo dậy:
– Vợ ơi, cậu ta chết… chết rồi!
Bảo giật mình tỉnh lại, nghe nói lại xỉu tiếp, Vũ lật đật đặt Bảo xuống đứng dậy lao tới chỗ bác sĩ ngay:
– Cậu ta chết rồi sao?
Bác sĩ gật đầu:
– Uk.
* NHÀ ANH NGƯỜI LẠ *
– Phong bé nhỏ ơi! Em dậy ăn sáng với anh này!- Anh người lạ gọi cậu dậy khi cậu đang ngủ say, trông cậu ngủ thật đẹp, đôi mi dài đen nhánh khép lại, đôi môi căng đỏ, đôi má búng ra sữa mà phúng phính, mái tóc bồng bềnh hơi rối thật sexy, cậu mặc một bộ đồ trắng để ngủ, kiểu đồ thung ngang đùi, bên trong cậu mặc một cái sịp đỏ tươi, ôi chao nhìn phát thèm… Anh say đắm nhìn mà không nỡ đánh thức cậu dại… Ánh sáng mặt trời chiếu vào, xuyên qua cửa kính, mấy con chim loan trên cành cây đang làm loạn, khổ thật tiếng còi xe cứ vang lên, khói bụi bắt đầu tấp nập, rất tiếc chúng cách nhà anh khá xa nên cậu vẫn có giấc ngủ yên…
Cậu vẫn chưa nghe anh gọi, anh lượn lờ quanh cậu, khẽ ngồi xuống giường, bất chợt anh đưa tay sờ mặt cậu và… “Chát!!!”, cậu tát anh một cái:
– Anh tính làm gì tôi?
Anh đơ người vội xin lỗi cậu:
– Anh… anh không cố ý, anh thật sự xin lỗi em! Anh chỉ muốn gọi em xuống ăn sáng thôi…- Anh xụ mặt trông thật tội.
– Uk…- Cậu ậm ừ cho qua.
Đứng dậy, cậu mò mẫm tìm đường đi xuống nhà, anh chỉ biết nhẹ nhàng theo sau để đỡ cậu, cậu hay khó chịu vì anh dìu cậu, cậu không muốn như vậy bởi vì cậu không thích người ta xem mình như tàn phế… Cậu luôn suy nghĩ: “Giá như hai năm trước cậu đừng gặp hắn, đừng yêu hắn, đừng chờ hắn, đừng khóc vì hắn, đừng tin vào những gì hắn nói thì bây giờ đã khác, có lẽ cậu thật sự ngu ngốc để một thằng đểu như hắn lừa gạt…”
Bao nhiêu nỗi buồn cứ vây quanh cậu, anh luôn làm cậu vui, an ủi động viên cậu, khác hẳn với Khanh, Khanh thích làm gì đó nổi trội để tán tỉnh cậu, lúc nào cũng đeo bám cậu… Mấy tuần nay ở với anh cậu cảm thấy thiếu thiếu gì đó, chắc có lẽ là hơi Khanh và hai ba của cậu, cậu nhớ hai ba lắm chứ, nhưng cậu không muốn về, về chỉ thêm khổ cho hai ba cậu thôi… Cậu chấp nhận mình tự làm thì tự chịu… Mãi mãi sẽ không tha thứ cho hắn.
– Em ngồi đi này!
Anh đỡ cậu ngồi xuống.
– Cảm ơn anh… Ủa anh cắm hoa hồng vàng trên bàn sao?
Cậu ngửi thấy mùi hoa hồng trên bàn, cậu quay qua hỏi anh ngay.
– Hihi, em giỏi quá! Đúng rồi đấy, em thích hoa hồng vàng mà!
– Anh nấu món gì cho buổi sáng vậy?
– À ốp la trứng con nhộng, tương, bánh mì, sữa nu- tri- fuck, canh bò hầm, gà dầm mắm và chả cắm chân dê hihi!!!- Anh cười toe toét.
– Anh nấu nhiều thế sao?… Thôi anh để dành mình ăn đi!
– Ăn đi mà!- Anh lại xụ mặt, nhõng nhẽo lại đòi cậu ăn.
– Có thấy đường đâu, ngửi được mùi thôi, anh đút em ăn đi.. hihi!- Cậu cười làm tim ai kia lõi một nhịp… Nụ cười thật quyến rũ.
– Anh quên, xin lỗi em hihi! Mâm mâm…ùm nà!
Anh nhanh nhảu gắp thức ăn cho cậu, anh vừa đút cho cậu vừa hát cho cậu nghe, anh hát hay lắm, hát như cha thánh đọc kinh vậy… cậu cười không ngớt, nhưng khuôn mặt vẫn lạnh tanh…
Ăn xong anh đưa cậu ra vườn chơi xích đu, cậu được anh đưa qua đưa lại, những ngày bên anh thật vui vẻ, ấm áp, trái tim cậu có chút rung động nhưng cậu không thể quên hắn được… Có lẽ cậu gặp anh là cái duyên chứ không phải là cái nợ… Liệu anh có thể lấp đầy trái tim cậu…
* NHÀ PHONG *
– Có ai ở nhà không?- có hai người đàn ông rất đẹp đứng ngoài bấm chuông cửa, bà người ở trong nhà chạy ra:
– Dạ chào hai cậu là ai vậy?
– Chào dì, chúng cháu là bạn của Bảo và Vũ!
– Ô, bạn của hai ông chủ sao?
– Vâng!
– Thế hai cậu tên chi?
– Dạ con tên Huy, đây là chồng con tên Long ạ!- Huy nói.
– Nhưng hai ông chủ vào bệnh viện rồi!
– Ủa Bảo với ck vô viện chi vậy dì?- Long ngạc nhiên.
– À… có cậu kia trẻ đẹp lắm, hình như là người yêu cậu Phong thì phải! Tới đây không biết sao mà cậu Bảo lớn tiếng cái cậu kia thẩn thờ ra đường cái xe hốt liền á!
Huy quay qua nhìn Long:
– Anh à… Phong là?
– Cậu Phong là cậu chủ nhỏ, con trai lớn của cậu Bảo, còn cậu Lộc thì…- bà ở vẻ buồn không nói tiếp…
– Lộc sao ạ?- Huy tò mò.
– Cậu Lộc chết ba năm trước rồi…- bà có vẻ sụt sùi.
– Hả? Sao lại chết?
– Uk… cậu về đọc lại phần III : “Osin bé nhỏ lên giường với anh nào!” đi cậu sẽ hiểu, tui thương cậu Lộc lắm, tiếc cái cậu ấy còn trẻ mà đã ra đi sớm… hic…
Huy và Long cũng rung động không kém, không ngờ mấy chục năm không gặp mà gia đình Bảo bạn thân lại xảy ra chuyện khủng khiếp đến vậy… Lúc trước khi vk ck Bảo trở về từ quá khứ thì Huy và Long lại về quê, Long theo mẹ là bà Hương ra Đà Nẵng để sống, dắt theo con dâu là An Huy… Còn chuyện nhà Huy thế nào thì chờ phần VI mới có… Long ôm vk bảo:
– Thôi chắc mình thuê khách sạn ngủ đỡ chờ vk ck Bảo về nha mình?
– Tùy anh à, có dì ở đây mà ôm em, ngại ghê hihi…- Huy đỏ mặt.
– Hai cậu xứng đôi thật đấy, vô nhà chơi chứ hai cậu đi tui biết ăn nói sao cho phải với hai ông chủ lớn đây?
– Vâng cảm ơn dì, thế thì hai vk ck con xin phép!
Thế là vk ck Long vào nhà cùng dì Mai, uống trà nước ngủ nghỉ, chờ vk ck Bảo từ bệnh viện về…..( Hết chap 17, căng thẳng quá, liệu nhân vật nam chính phần IV có chết?… Chàng trai lạ mặt kia là ai?… Phong có sáng mắt lại hay mù luôn?… Zin hông biết nữa, hồi hộp vớ, vk ck Huy, Long không biết ngoài việc lên đây chơi còn điều gì khác nữa không?… Haizz, lót dép hóng!!!)
Thuộc truyện: Nắm chặt tay nhau – FULL – by Hải Anh
- Nắm chặt tay nhau - Chap 2: Vòng đời đưa đẩy
- Nắm chặt tay nhau - Chap 3: Lạc Lõng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 4: Tiểu Phong chết rồi sao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 5: Em của ngày hôm qua
- Nắm chặt tay nhau - Chap 6: Chịch xã giao
- Nắm chặt tay nhau - Chap 7: Sốc
- Nắm chặt tay nhau - Chap 8: Ngăn cản
- Nắm chặt tay nhau - Chap 9: Tạm biệt
- Nắm chặ tay nhau - Chap 10: Rơi nước mắt
- Nắm chặt tay nhau - Chap 11: Khanh lì lợm
- Nắm chặt tay nhau - Chap 12: Điệp khúc buồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 13: Mù Quáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 14: Valentine Máu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 15: Tựa như tình yêu
- Nắm chặt tay nhau - Chap 16: Cái xác không hồn
- Nắm chặt tay nhau - Chap 17: Giá như
- Nắm chặt tay nhau - Chap 18: Đừng sợ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 19: Như một giấc mơ
- Nắm chặt tay nhau - Chap 20: Anh là ai
- Nắm chặt tay nhau - Chap 21: Bước tới
- Nắm chặt tay nhau - Chap 22: Ánh sáng
- Nắm chặt tay nhau - Chap 23: Khanh em xin lỗi
- Nắm chặt tay nhau - Chap 24: Gặp lại
Byn says
Tiếp tiếp đi tg?
Duy Ngok says
zin dung la ac chua lun
khanh says
hay lắm? tiếp đi ạ
khanh says
tiếp đi tiếp đi
Tít Axit Clohidric says
đừng để thuận chết mà, buồn qá, xin tgiả đó :'( :'(
Em là hủ says
Zin cho mừn hỏi 2 câu nha
1. Sữa nu-tri-fuck là sữa gì dzợ, biết bán đâu hok hôm nào mua về uống
2. Cười mà mặt lạnh tanh là ntn dzợ ? Mô tả lại mặt của pé Phong đê
hai trieu says
hay wá ik tg oj..ủg hộ tg lắm ó..!
Hào says
Zin đúq là ác mà lúc nào cũq mún hàh hạ nv chín hết ák…
Thấy cũq tội mà thôu cũq kệ ^_^
Vậy ms kịnh tính
Típ đy zin hơi
Hoang minh says
Tg oi truyen hay lam……..mun doc nua……nhan ik…..tg co truyen nao nua k co the cho xin fie dc k…….de lam 1tap truyen chi co tg thoy…..hihi
tamxinh says
tại sao lại như z chứ. sao Hắn lại chết.lúc đầu nói k sao mà..huhu
An says
Hóng mãi Thanh với Quốc này Zin ơi :)))
Minh Tuấn says
Truyện hay nhưng mà tg ghét Vân Vy hay sao á , cứ hành hạ nó thế cũng tội nghiệp nó mà 🙁
An Tuấn says
Zin ra các chap mới nhanh nhé 🙂 . Truyện hay lắm ạ :v
khánh says
hay wa zin viet nhanh len nha hong lam roi?