Truyen gay có thật: Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) – chương 13
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Anh cũng yêu em… Vợ yêu của anh.
Tùng đã tỉnh giấc từ lúc nào. Lời thì thầm bên tai. Tôi ngỡ mình đang mơ. Nhưng không bàn tay Tùng đang lau đi giọt nước mắt trên khóe mi tôi. Không thể là mơ được. Phải chăng đây là tiếng nói từ con tim. Người ta nói Hai trái tim đồng cảm sẽ hòa nhịp và biết được nó cần gì. Tùng đang như hòa cùng suy nghĩ của tôi. Tùng hiểu con tim tôi muốn gì. Tùng không nói gì nhiều, tay vuốt nhẹ má tôi xuôi theo mái tóc. Những kẽ tay đan vào mái tóc. Khẽ kéo đầu tôi lại gần và đặt lên môi tôi nụ hôn cháy bỏng. Môi mút môi, lưỡi quyện lưỡi ngọt ngào và đê mê. Nụ hôn tưởng như không bao giờ rứt. Cho tới khi buồng phổi cả hai hết dưỡng khí mới rời nhau. Tùng hôn khắp khuôn mặt tôi, kéo xuống cổ rồi bờ ngực. Tôi chỉ còn biết trân mình trong khoái cảm và hạnh phúc. Phía dưới nhóc nhỏ của tôi bất chợt được bao phủ bởi cái ấm nóng ẩm ướt. Tùng nút trọn con cu nhỏ nhắn của tôi. Càng lúc càng hút mạnh như muốn nuốt trọn vào trong.
Tùng rời cu tôi rồi nằm phủ lên cơ thể tôi, hai thằng nhóc bên dưới cọ sát và chà chà lên nhau. Nụ hôn ấm nồng tiếp cho nhau sự yêu thương cháy bỏng. Thủ thỉ bên tai tôi Tùng nói.
– Em muốn thử không Khang? Anh đã vào trong em, hôm nay em hãy vào trong anh…
– Đau và khó chịu lắm đó. Em không muốn anh phải gắng gượng.
– Không sao. Anh sẵn sàng, vợ anh chịu được thì anh cũng chịu được. Mình là của nhau mà.
– Sao gọi em là vợ? Em vào trong anh thì em phải là chồng chứ. Hì hì.
– ừ. “Anh vợ” chuẩn bị đi. “Em chồng” sẵn sàng.
– Tùng ăn gian. Phải nói là chồng chuẩn bị đi, vợ sẵn sàng chứ. Ai lại anh vợ với em chồng…
– Hì. Sao cũng được…
Tôi chuẩn bị cho những gì một top cần phải làm. Bôi chơn bằng nước miếng. Ngón tay tôi xâm nhập “cửa dưới” của Tùng. Thấy Tùng nhăn mặt tôi muốn chùn bước.
– Hay thôi nhé Tùng? Khang sợ Tùng không chịu nổi.
– Cứ tiếp tục đi. Sẽ quen mà, Tùng không kém vậy đâu.
– Vậy Tùng thả lỏng ra nhé. Nếu không chịu được nói Khang dừng lại.
– Ừ. Khang làm tiếp đi.
Mọi sự lại tiếp tục. Nếu không phải vì tình yêu có lẽ ít ai có can đảm như Tùng. Trước đây Tùng đã cho tôi rất nhiều, bây giờ lại sẵn lòng cho tôi điều này nữa. Tùng như vậy chứng tỏ một tình yêu thật mãnh liệt. Chứng tỏ cho sự hòa hợp của tình yêu chứ không phải chỉ hưởng thụ… Sợ Tùng đau, tôi lấy thật nhiều nước miếng để tạo chất bôi trơn. Nhẹ nhàng từng chút một tôi tiến vào trong Tùng. Mặt Tùng hơi nhăn lại. Răng cắn vào môi chịu đựng. Một giọt nước mắt trào ra trên khoé mi. Tôi thấy thương Tùng vô cùng, định dừng lại nhưng hai tay Tùng ghị chặt lấy hông tôi không cho tôi trở ra.
Tôi để im vậy và cúi xấp xuống người Tùng. Lau giọt lệ rồi tôi hôn nhẹ lên bờ mi ấy. Một lúc sau Tùng nói nhỏ.
– Được rồi Khang. Tiếp đi…
Biết phía dưới Tùng đã quen với vật thể lạ. Tôi từ từ nhấp. Chậm nhẹ rồi nhanh dần. Nhịp nắc giờ như không bị cản trở gì nữa. Còn lại tiếng thở dồn dập và những tiếng rên hòa quyện. Phía dưới vào ra hối hả, trên môi quyện môi, lưỡi quấn lưỡi. Trong tôi như nổ tung bởi niềm hạnh phúc. Dòng sinh lực tuôn trào vào trong Tùng mạnh mẽ. Một cuộc tình như không hồi kết. Tôi và Tùng đang hòa làm một. Đê mê, khoái cảm và hạnh phúc.
Ái ân chưa thể dừng khi một trong hai chưa “hoàn thành sứ mệnh” Tùng chưa xuất tinh. Tôi cúi xuống bú mút say sưa. Tôi không nuốt những gì được tiết ra từ miệng tôi và cu của Tùng. Cố tình vậy vì muốn lấy nhiều chất bôi trơn. Tôi nhả ra thứ hỗn hợp đó, tự tay bôi vào cửa dưới. Số còn lại bôi vào đầu khấc của Tùng. Tôi ngồi lên trên, con cu của Tùng nhẹ nhàng đi sâu vào trong. Ngồi kiểu này thật khó diễn tả. Sâu tận cùng, thời gian, không gian như ngưng đọng lại. Tôi xoay tròn mông như người xay lúa. Sướng không thể tả nổi. Cu tôi thức dậy mãnh liệt lần thứ hai trong nhịp sục của Tùng.
– Khang ơi dừng lại. Tùng không chịu nổi nữa. Aaaa..aaa…sịt siiit.
Cả tôi và Tùng cùng lên đỉnh. Những đợt “không kích” xối xả Tùng bắn trong tôi. Còn tôi bắn lần hai, tuy không nhiều nhưng lại có cảm giác đỉnh cao của khoái cảm.
Cả hai chúng tôi như kiệt sức nằm ôm nhau trong sự thỏa mãn. Sau khi bớt mệt Tùng nói.
– Em giỏi thật. Của anh lớn hơn mà em chịu nổi. Lúc em đưa vào anh cảm giác như bị xé toạc thân thể ra ấy.
– Em biết. Lần đầu của em em cũng cảm thấy vậy mà. Nhưng em quen rồi… Mà em xin lỗi. Yêu anh mà lần đầu của em lại không dành cho anh…
– Em đừng nói vậy. Cũng đừng nghĩ ngợi gì. Anh yêu em không phải vì lần đầu hay lần cuối. Chuyện quá khứ của em anh chẳng quan trọng đâu. Những người đó cũng quan trọng với em mà. Anh phải cảm ơn Huy, Tâm và Tuyển ấy, vì đã mang một Khang đáng yêu cho anh.
– Khéo nịnh nhỉ. Nhưng mà em yêu anh.
– Ừ. Anh cũng yêu em. Vợ yêu của anh.
Tôi và Tùng ôm nhau trong vui sướng và hạnh phúc. Chợt nghĩ tới lần đầu của mình. Tôi mỉm cười vì viễn cảnh ngày mai Tùng đi lại sẽ rất buồn cười. Ấy chết, ngày mai sẽ chẳng giấu được anh Hùng chuyện này. Thôi thì nói cho anh ấy biết cũng chẳng sao. Dù gì anh ấy cũng là người anh tuyệt vời và đáng tin. Tôi chỉ thương cho Tùng ngày mai thôi.
Đúng như dự đoán của tôi, sáng hôm sau Tùng nhăn mặt khi bước xuống giường. Sao lúc đêm suy nghĩ thì tôi cười mà giờ nhìn Tùng tôi thấy thương và sót xa. Lẽ ra tôi không nên làm vậy. Tùng khác tôi. Bây giờ cuối kỳ của giai đoạn huấn luyện mà Tùng khó khăn vậy tôi áy náy vô cùng.
– Tùng. Có sao không? Thấy Tùng vậy Khang… À em thương lắm. Hay Tùng xin nghỉ một buổi đi. Em nói anh Tân cho.
– Không sao. Anh khó chịu chút thôi. Em đừng lo.
– Tùng vậy mà bảo em không lo được sao? Tùng đau lắm phải không?
– Em cứ bình thường được không. Em làm vậy anh thấy mình thật yếu đuối.
– Em không biết. Kệ anh, Tùng trong em không yếu đuối. Hôm nay Tùng phải nghỉ thôi. Em không cho Tùng đi học đâu.
– Em cứ vậy anh giận đấy. Hơn nữa em đi học còn anh ở nhà buồn lắm.
– Vậy em nghỉ ở nhà với Tùng…
– Em nghỉ được không? Em không nhớ hôm nay anh Tân đi tập huấn à? Học thì có trợ lý tiểu đoàn. Còn em phải thay anh Tân quản lý đơn vị đấy.
Tùng nói tôi mới nhớ. Anh Tân đi tập huấn hai ngày. Đồng nghĩa hai ngày tôi không thể nghỉ. Tùng nói cũng có lý, ở nhà sẽ rất buồn. Tôi không thể ép Tùng ở nhà được. Thôi để Tùng đi học có gì tôi cũng đỡ lo hơn. Ra thao trường rồi tính. Anh em trong trung đội cũng thương yêu nhau nên tôi nói mọi người là Tùng mệt thì mọi người sẽ giúp đỡ.
Tôi không cho Tùng ra thể dục buổi sáng mà bắt Tùng ở trong phòng. Lúc đi xuống đánh răng rửa mặt thấy Tùng cố gắng những bước đi thật bình thường anh Hùng vỗ vai tôi.
– Khang. “Chồng” em nay sao vậy. Thấy nó đi gượng sao đấy.
– Tùng mệt anh ạ. Hôm qua Tùng làm vơ…-tôi chưa nói xong chữ vợ thì Tùng quay lại.
– Khang!
– hỳ… Không sao anh ạ. Hôm qua Tùng làm với em nên chắc mệt.-tôi chữa khéo.
– Hai đứa không biết giữ sức. Còn nửa tháng nữa là diễn tập rồi. Làm quá sức như thế rồi tập luyện ngoài thao trường sẽ quỵ đấy.
– Vợ em nói linh tinh đấy anh đừng nghe.
– Nhìn chú mày vậy anh thừa biết hôm qua chúng mày làm gì. Anh mày có tới hai thằng em là đồng tính nên anh biết đừng có dấu. Chú mày giỏi lắm. Thế hai đứa thì đứa nào làm vợ?
– Cả hai… -như chuẩn bị sẵn cả tôi và Tùng đồng thanh làm anh Hùng ngạc nhiên.
– Cả hai? Anh không hiểu?
– Vâng. Thôi em nói sau. Tới chỗ đông người rồi.
Ba anh em vào vệ sinh cá nhân. Chắc anh Hùng đang khó hiểu lắm đấy. Anh Hùng đoán biết được mọi chuyện cũng là do tôi tâm sự tất cả với anh. Chuyện là tế nhị nhưng tôi vẫn nói với anh người đồng tính sẽ làm như thế nào trong việc quan hệ. Không phải tôi nhiều chuyện, mà bởi vì anh là anh trai của một người đồng tính. Tôi muốn anh biết để sau này anh hiểu em trai của anh hơn.
Chiều đó sau khi cơm nước xong ba anh em đi dạo quanh đơn vị. Cũng là vì anh Hùng đang tò mò chuyện hồi sáng.
– Sao? Vậy hai đứa, đứa nào là vợ. Khang thì nó nói anh biết rồi. Còn chú em nữa, sao cũng là vợ?
– Anh ơi. Nói thì là vậy. Nhưng cả hai là con trai sẽ không có khái niệm như người bình thường. Khi yêu nhau chẳng căn cứ ai trên ai dưới. Mà là dành cho nhau những gì mình có. Việc quan hệ tình dục cũng vậy. Nếu cứ dập khuôn chỉ một người nằm trên một người nằm dưới thì sẽ nhàm chán. Gọi nhau vợ chồng chỉ là cho vui chứ không phải như vậy. Nếu hai người thật sự yêu nhau thì trong tình dục đều có “trách nhiệm” làm cho người mình yêu được thỏa mãn và hạnh phúc. Cũng có người chỉ thích làm một “nhiệm vụ” thì khác, họ sẽ thực hiện “bổn phận” của mình theo đúng bản chất. -tôi giải thích cho anh Hùng hiểu.
– Ừ. Vậy anh hiểu rồi. Hôm qua Tùng đã là người nằm dưới. Anh không biết có sung sướng gì không mà một ngày hôm nay thấy Tùng đi lại khổ quá. Chắc đau lắm hả chú mày?
– Sướng hay đau anh thử đi rồi biết.
– chú mày điên hả? Anh mày không hứng thú.
– Thế còn đi sâu vào làm gì?
– Ơ… Sao khùng lên với anh vậy? Anh xúc phạm chú mày hả?
– Thôi hai anh cho em xin. Tùng. Anh đừng vậy, anh Hùng cũng chỉ đùa thôi mà và chắc anh tò mò nữa. Còn anh Hùng. Anh biết vậy được rồi. Có lẽ anh Tùng ngại. Thôi nói chuyện khác đi…
– Anh/em xin lỗi… Cả Tùng và Hùng cùng nói.
– Hợp nhau vậy mà tẹo nữa thì có chiến tranh… Mà anh Hùng sau đợt này được ra quân rồi. Về nhà anh sẽ làm gì?
– Ừ. Còn hơn một tháng nữa thôi. Anh cũng chưa biết sẽ làm gì. Chắc anh làm việc cũ. Hoặc anh đi học lái xe.
– Vâng. Chắc lúc ấy bọn em buồn lắm, anh là anh cả của bọn em mà.
– Anh cũng buồn và nhớ bọn mày lắm. Mà bọn mày ở lại nhớ giúp nhau đấy. Nhất là Tùng phải chú ý chăm sóc cho Khang. Đừng để ai bắt nạt nó.
– Anh khỏi phải lo, Khang là vợ em mà. Còn lâu mới ra quân sao anh trăn chối sớm thế.
– Anh đập cho chú mày mấy phát giờ. Anh mày lo cho chúng mày chứ lo cho ai? Liệu đấy, để nó buồn anh hỏi tội chú mày. Nhớ là quê của anh gần bọn mày đấy. Khi nào có dịp thì về nhà anh.
– Rồi biết rồi “ông cả”. Không biết Khang vợ em hay vợ anh nữa.
– Thằng điên…
*****
Mới đó mà ngày anh Hùng chia tay đã đến.
Mai anh xuất ngũ rồi. Vậy là anh chia tay với những tháng năm làm người lính. Có những người vào và ra quân cũng chỉ bình thường không có nhiều lưu luyến. Nhưng có những người thì để lại rất nhiều kỷ niệm cho người về người ở.
Anh Hùng là người như thế. Anh là người anh cả của trung đội tôi. Mọi người đặt cho anh cái danh “đầu gấu” cho uy lực thôi, chứ anh thì chả đầu gấu tí nào. Đồng ý trong lính có những quy luật của lính. Nhưng anh Hùng thì đối với chúng tôi khác hẳn những người lính cũ khác. Lính cũ mà. Đôi khi lính đi sau không sợ chỉ huy bằng lính cũ. Chỉ huy thì chỉ có kỷ luật thép thôi chứ lính cũ thì ngoài kỷ luật ra còn bị “đánh úp” không bò dậy nổi.
Anh Hùng cũng áp dụng luật lính cũ, mới nhưng với anh em cùng trung đội thì nhẹ như không ấy. Anh cũng đương nhiên là người bảo vệ chúng tôi.
Ngày mai có đợt ra quân nên lệnh cấm trại được đưa xuống đơn vị. Cái lệnh này là vì thủ trưởng lo và tránh những trường hợp “thanh toán” lẫn nhau. Mọi ân oán sẽ được giải quyết nếu lúc trước có xích mích với nhau. Trong đơn vị thì không dám làm gì nhưng ra ngoài thì khỏi nói. Đã từng có trường hợp lính đánh nhau để giải quyết ân oán gây chết người.
————-
Thuộc truyện: [FULL] Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – by giomualanh
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 2
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 3
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 4
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 5
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 6
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 7
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 8
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 9
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 10
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 11
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 12
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 13
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 14
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 15
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 16
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 17
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 18
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 19
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 20 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 21 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 22 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 23
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 24 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 25 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 26
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap: TÂM TRẠNG HIỆN THỜI
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 27
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 28
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 29
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Cuối
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Ngoại truyện
Leave a Reply