Truyen gay có thật: Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) – chương 4
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Biết đâu gì hả em? Đừng nói là…
– Không anh. Đừng hiểu sai. Ý em là biết đâu một ngày nào đó xã hội sẽ nhìn nhận người đồng tính thoáng hơn. Lúc ấy những người như bọn anh sẽ không phải khó xử nữa.
– Ừ hi vọng một ngày nào đó được như vậy. Còn em, bây giờ đã biết anh như thế nào rồi. Hãy luôn đề phòng nhé.hihi
– Ôi trời. Anh khéo lo. Em giờ thấy bình thường rồi. Hôm qua xem phim miễn phí thấy rạo rực định nhào tới hội đồng, nhưng nghĩ lại thôi.
– Em thấy hứng thú? Không lẽ em cũng là…
– Không em là em. Em không có hứng thú với boy. Nhưng em nghĩ anh Tâm cũng là người bình thường mà anh ấy vẫn làm được. Có lẽ em nên học hỏi anh ấy.
– Hi. Nếu một lúc nào đó anh có không kìm được mà abc xyz thì em…
– Em cắt… Kaka.
– Hả? Cắt? Vậy thì anh muốn em cắt ngay và luôn. Nói xong tôi nhào tới nhưng Tuyển đã lùi lại và chạy. Hai anh em đuổi nhau vòng quanh tới khi mệt phờ. Nằm lăn lên giường hai đứa im lặng. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng.
Tôi thấy Tuyển sống khá thoáng không quá khó trong cách suy nghĩ. Sống với nhau một thời gian thấy nó rất tình cảm và nhiệt tình. Quay sang nhìn Tuyển . Ờ ha. Bấy lâu sống cùng một trai đẹp mà tôi bỏ lỡ. Phải, tôi luôn né tránh vì sợ mình không kìm lòng được mà làm điều không nên. Tôi quý mến Tuyển nên không muốn nó khinh ghét mình. Khuôn mặt đầy đặn, làn da không trắng lắm nhưng mịn màng. Đôi má căng mịn tạo cho khuôn mặt cân xứng. Sống mũi cao kéo lên chia đôi mày đậm nét. Mắt hai mí to đều, tròng mắt đen tuyền sáng lên vẻ thông minh được tô bởi hàng mi cong cong kéo theo chiều dài của đuôi mắt như được vẽ lên ấy. Đôi môi mọng chu chu lên quyến rũ. Vệt ria mép đen mờ của chàng trai mới lớn tôn thêm vẻ menly của nó. Khuôn ngực nở nang đang phập phồng dưới lớp áo thun đen trắng. Cặp dò tròn căng đều đặn trong chiếc quần jean xanh nhạt tôn lên sự hoàn hảo của chiều cao gần mét tám. Giữa ngã ba một khối u không lớn lắm nhưng đầy khiêu gợi.
Bất chợt Tuyển nhìn tôi cười cười nháy mắt.
– Chưa thấy zai đẹp bao giờ hả? Thèm không?
Ôi trời. Một thân hình quyến rũ chết người đã khó cưỡng mà nó còn khiêu khích vậy thì chịu sao thấu. Tay tôi như không cưỡng được lực hút nơi khối u kia mà từ từ đặt nhẹ vào đó. Khẽ bóp bóp. Một cảm xúc rần rần chạy khắp các mạch máu trong tôi. Người tôi run lên. Vật trai trẻ trong tay tôi đang từ từ chuyển biến. Tuyển gỡ tay tôi ra và nói
– Anh. Dừng lại đi. Em chưa chuẩn bị tâm lý. Nói thì là vậy nhưng em chưa sẵn sàng. Để khi khác đi hơn nữa người hôi rình này. Em đi tắm đây
Nói rồi Tuyển đi vào nhà tắm. Còn tôi, tôi tôn trọng em. Nếu em chưa muốn tôi sẽ chờ. Hy vọng đêm nay Tuyển sẽ không từ chối. Nở nụ cười trên môi tôi đi nấu cơm cho hai anh em.
Tôi nấu cơm xong tròn lúc chờ Tuyển đi học về thì chợt nghe tiếng gọi cửa. Mở cửa thấy bạn của nó dìu nó. Hỏi ra mới biết hôm nay được nghỉ sớm, mấy thằng rủ nhau đi nhậu.
Tôi không nghĩ Tuyển say đến nỗi bạn phải đưa về. Tuyển uống đâu có vừa. Sao nay say như vậy? Hay nó muốn né tránh điều gì?
Đỡ Tuyển vào nhà. Tôi dìu nó nằm trên giường rồi đi lấy thau nước nóng để lau người cho nó.
Cởi bỏ cái áo, một cơ thể quyến rũ trước mặt. Nước da trắng vừa phải và cơ thể săn chắc. Những đường nét nam tính tôn rước nên sự khỏe khoắn của tuổi mười chín. Tôi lấy khăn ấm lau từng ngõ ngách cơ thể nó. Trong tôi các mạch máu chảy rần rần. Tôi kéo tay nó lên để lộ ra chùm lông lách đen mềm. Lau xong tôi nhìn lại mà không kìm được ham muốn, cúi xuống áp mặt vào lách nó hít hà.
Một mùi hương dễ chịu của Romano thoang thoảng. Lần đầu tiên sau mấy tháng sống cùng một căn phòng tôi ngắm nhìn nó kĩ đến vậy, gần đến vậy còn được va chạm vào làn da mát mịn làm tôi không khỏi kích thích. Nhưng tôi dừng lại, tôi phải dừng lại thôi. Tôi không thể làm vậy với nó lúc này, lúc mà nó say xỉn vô thức. Định chỉ lau phần cơ thể phía trên cho nó thôi.
Nếu tiếp phần dưới nữa tôi sợ không giữ được lý trí của mình. Phân vân giữa tiếp tục và dừng lại cứ làm tôi loay hoay. Dù sao tôi cũng muốn được nhìn ngắm toàn bộ cơ thể nó. Ừ chỉ ngắm nhìn thôi, hơn nữa nó cũng biết tôi là gay và chắc không khó xử nếu sảy ra chuyện gì. Nếu là mấy hôm trước chắc chắn tôi không làm vậy. Nhưng hôm nay giữa hai anh em ít nhiều đã có sự gần gũi về những suy nghĩ, sự thông cảm. Tôi quyết định tiếp tục, tôi sẽ kìm chế và chờ đợi khi nó săn sàng. Nghĩ vậy tôi tiếp tục cởi chiếc quần jean của nó xuống.
Bất chợt thấy người nó hơi run lên. Nó hẩy mông nhẹ cho tôi dễ kéo xuống. Là sao vậy? Sao nó lại run lên vậy? Nó lạnh sao? Không thời tiết như vậy không thể vì lạnh. Chắc chắn bị cảm rồi. Mọi ham muốn của tôi bay đâu hết. Cần lo sức khoẻ của nó hơn. Tôi nhanh chóng lau cho nó. Tôi lấy chăn mỏng kéo lên đắp cho nó. Tôi bất ngờ bị nó nắm tay tôi kéo xuống. Là sao đây.
– Em… Em đang say. Nằm nghỉ đi.
– Không. Em không say. Em uống nhưng không say. Anh biết đó em uống như thế nào mà. Em vờ say để tạo cơ hội cho anh. Nhưng anh đã không lợi dụng cơ hội. Thú thực nếu bình thường em sợ không đủ can đảm để cho anh, vì thế em phải lấy hơi men để có can đảm.
– Vậy là em không say? Em đã sẵn sàng? Mất công anh kìm nén đến khó chịu nãy giờ. Em chết với anh…
Chưa nói xong nó đã kéo tôi nằm xuống bên cạnh. Miệng nó nở nụ cười dâm dục khiêu khích.
Bàn tay tôi bạo dạn xoa bóp từng ngõ ngách. Cơ bụng, khuôn ngực cả chùm lông lách cũng được tay tôi hỏi thăm. Tôi vừa xoa bóp cơ thể nó vừa lột bỏ những gì vướng víu trên người tôi. Chân gác lên đùi nó tôi cạ con cu đã cứng ngắc vào hông nó rồi ép chặt vào đó. Người nó lại một lần nữa run run. Tay vê vê đầu ti tôi nhìn nó. Nó cũng nhìn tôi cười cười nhưng người nó vẫn run nhẹ.
– Em thật đẹp… Tôi nhìn nó và nói.
– Trời. Em vốn đẹp sẵn rồi. Đâu cần anh khen mấy câu sến rện vậy. Nghe ghê ghê.
– Em đẹp trai thật mà. Không nói vậy thì nói sao mà bảo sến rện? Chả lẽ nói em như con ma… Mà sao run vậy? Sợ hả?
– Cũng hơi hơi. Lần đầu của em mà.
– Lần đầu? Vậy thôi. Anh không nỡ cướp đời trai của em.
– Anh hâm… Thèm muốn chảy ke còn bày vẽ cao thượng. Hihi
– Vậy được. Đừng hối hận. Mà em muốn làm như thế nào?
– Em không biết. Anh muốn làm như thế nào thì làm. Em đâu biết gì đâu. Làm giống như hôm bữa anh Tâm làm đó.
– Em muốn làm như anh Tâm? Liệu em có làm được không?
– Em làm được. Anh hướng dẫn là em làm được.
– Đừng mạnh miệng. Để làm được như Tâm em cần cân nhắc.
– Anh Tâm làm như thế nào mà em phải cân nhắc? Em có thấy gì là khó khăn đâu.
– Cực khó với em đó. Em xem phim còn nhớ lúc anh với Tâm lộn đầu đuôi không. Lúc đó anh bú Tâm, Tâm bú anh đó. -Cái này tôi nói láo để dụ nó bú cho mình. Cu Tâm có bao giờ bú cho tôi đâu. Đến sục cho tôi còn khó khăn nữa là-
– Anh… Anh Tâm bú… Bú anh á?
– Ừ. Nhắm làm được không mà nói mạnh.
– Thật… Thật anh ấy bú anh? Em không biết. … Không biết em làm được không… Em sẽ thử.
Đúng là như trẻ con ấy. Dễ dàng đưa vào tròng. Nói sao cũng tin. Qua hôm nay không biết em còn thẳng được không hay bị tôi bẻ cong. Mà dù cong dù thẳng thì cũng khó cưỡng lại những ham muốn khi đã có lần đầu. Dục vọng nó vốn là vậy. Nó sẽ chèo lái người ta theo hướng nó muốn. Tuy không phải tất cả ai cũng vậy nhưng đa số là vậy. Đặc biệt những người thân quen với nhau mà có quan hệ xác thịt một lần thì những lần sau không dễ cưỡng lại. Tôi ngồi dậy và nói.
– Chờ anh chút. Anh đi tắm và chuẩn bị. Hay em vào tắm cùng luôn đi.
– Thôi anh tắm đi. Anh vừa lau cho em rồi. Xong tắm một thể.
Tôi vào tolet vệ sinh sạch sẽ lát cho Tuyển thông ass. Tôi muốn làm lần đầu của nó thật ấn tượng.
Tôi ôm Tuyển và bắt đầu những kích thích ban đầu cho nó. Mọi chỗ mọi nơi trên cơ thể nó đều được đôi môi và cái lưỡi của tôi hỏi thăm. Tuyển cứ nằm mà trân mình hưởng thụ. Một cơ thể hoàn mỹ săn chắc được tôi nhào nắn. Kéo chiếc quần lót là vật duy nhất còn lại trên cơ thể hai chúng tôi ra khỏi người Tuyển. Một con cu hùng dũng được bật ra thoát khỏi sự bó buộc của chiếc quần lót nãy giờ. Tôi thơm nhẹ vào đầu khấc hồng tươi trinh nguyên. Cặc Tuyển không khủng nhưng đẹp và đáng yêu.
Cu nó dài cỡ 15cm, ngang vừa một vòng khong tay của ngón cái và ngón trỏ. Chùm lông rậm đen được cắt tỉa gọn gàng. Không ngờ nó lại chăm sóc em bé của mình kỹ càng như vậy. Một mùi thơm nhẹ chứ không hắc hay nồng. Tôi há miệng nút lấy cả thân cặc sau khi lưỡi liếm đi giọt dục khí trong suốt nơi đầu nấm. Tuyển trân mình rên nhẹ hẩy mông thúc mạnh bạo vào tận sâu nơi cuống họng làm tôi suýt sặc. Sự sung sức của trai trẻ có lẽ sẽ chẳng giữ được lâu. Vả lại là lần đầu nữa, tôi cần kìm chế lại giúp nó.
Nhả cặc nó ra tôi trườn lên hôn vào đôi môi mọng của nó. Nó có. Vẻ muốn từ chối nụ hôn ấy. Tôi cũng không ép nó. Hơi thở nó bớt dồn dập và nhịp tim cũng không còn mạnh nữa. Tôi biết nó đã lấy lại được cân bằng. Tôi hướng dẫn nó từng bước cần thiết cho việc nó đưa nhóc nhỏ vào nơi cần phải đến. Tuy ngượng ngạo nhưng cũng không tới nổi tệ. khi từ từ đút cặc vào đít tôi. Mặt nó hiện rõ nét đê mê sung sướng. Còn tôi do cặc nó cũng không lớn lắm cùng cỡ với Tâm thôi có chút ngắn hơn.
Nên chỉ thấy hơi thốn một chút rồi cảm giác sung sướng lan toả. Thít cơ đít lại tạo sự bó chặt lấy cặc nó để nó cảm nhận được sự sung sướng tột cùng. Khi đã quen nhịp thúc mạnh bạo nhanh và dồn dập liên tục. Tiếng rên hòa quyện với nhịp thở hổn hển tạo một không gian tràn ngập trong đê mê. Dập mạnh dướn sâu sau mười phút cặc Tuyển như nở to ra và bắn. Bắn. Bắn. Bắn… Cảm nhận những dòng trai trẻ bắn đầy trong tôi. Tuyển gục xuống người tôi. Cặc vẫn để nguyên trong tôi. Thở hổn hển Tuyển nói.
– Thật tuyệt vời. Em không biết nó lại sướng đến vậy. Từ nay anh không thoát khỏi em đến khi em có người yêu.
Ôm chặt lấy cơ thể đẫm mồ hôi tôi nói.
– Ừ. Tạm thời anh là của em. Bất kể mọi lúc mọi nơi.
Tuyển nở nụ cười dâm nói.
– Em muốn nữa…
Trời tuổi 19 có khác. Cảm nhận khúc thịt đang nằm trong tôi lớn lên từ lúc nào không biết. Tôi cười gật đầu. Đúng là quá khỏe và quá dâm mà. Hai anh em lại lao vào lần thứ hai đầy sung sướng và đê mê. Tiếc là không bảo nó bú tôi trong lần đầu này. Nhưng thôi lo gì. Nó sẽ bú cặc tôi thôi với những gì tôi làm tôi tin nó sẽ chấp nhận chiều tôi trong một ngày gần đó.
Một cuộc làm tình liên khúc. Sức trẻ dẻo dai. Tuyển như mạnh bạo hơn trong lần hai. Bản năng đã dạy cho nó nhanh chóng thích nghi. Những cú thúc nhiệt tình nút cán, nhịp nhấp lúc nhanh lúc chậm làm tôi như lạc vào thiên đường tình ái. Vừa xuất xong lên lần này nó làm nhiệt tình mà lâu ra. Gần một tiếng được hòa mình với đê mê. Không còn vẻ ngượng ngạo lúc đầu, mà giờ nó đã biết thay đổi tư thế. Lúc nằm úp thìa khi đứng úp muội.
Tuyển bế tôi đặt nằm trên bàn. Mông tôi ngang tầm cu của nó. Tư thế này làm cả hai thoải mái và sung sướng. Những cú thúc nút cán vào tận sâu cùng. Nhìn cơ thể ướt bóng mồ hôi đầy mê mị. Tuyển lúc như thiên thần tình ái, lúc lại như mãnh quỷ của dục vọng. Mắt nhắm nghiền miệng hít hà rên rỉ những tiếng rên dâm đãng. Lúc nghỉ mệt nó để nguyên nhóc nhỏ ngâm trong tôi. Tuyển cúi xuống đặt lên môi tôi nụ hôn nồng nàn. Bất ngờ và tôi đón nhận đáp trả cũng không kém phần mãnh liệt. Đôi lưỡi quấn quyện lấy nhau.
Khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng. Em là thẳng hay cong bây giờ chẳng nhận ra được. Em và tôi hòa làm một đầy đam mê, nhiệt huyết. Sức trẻ dành cho nhau trọn vẹn. Là một thời gian không dài. Chỉ mới hôm qua thôi ai dám tin có được những phút giây như bây giờ. Vậy mà mọi thứ thay đổi nhanh chóng đến chính tôi còn ngỡ ngàng như trong mơ. Bao khát khao giờ đã bùng phát cho cả một niềm hoan lạc. Tuyển cho tôi trọn vẹn và tôi cho em cả một lòng dâng hiến. Tiếp tục những cú nhấp mãnh liệt vào ra trong người tôi.
Tay em sục cặc tôi nhịp nhàng theo từng cú thúc. Tôi chỉ còn biết trân mình hưởng thụ. Tuyển tăng tốc với những nhát nút cán mạnh hơn tay cũng xiết chặt hơn cặc tôi mà sục. Cả tôi và em cùng tới đỉnh một lúc. Em bắn lần thứ hai vào trong tôi. Ít hơn lần trước nhưng đê mê hơn. Tôi bắn những giọt dâm đãng thẳng lên cao, bắn cả lên mặt của Tuyển, cả ngực nó cũng vương thứ nước nhầy nhầy đó. Vài giọt không đủ lực để bay cao mà rơi xuống bụng tôi. Tuyển lấy tay quẹt hết trên mặt xuống, rồi tay xoa khắp khuôn ngực của tôi và nó. Thứ chất nhầy đó được xoa đều một lớp. Cúi xuống thì thầm vào tai tôi.
– Anh tuyệt lắm. Tại sao em không biết điều này sớm hơn. Em không cần biết em là ai nữa. Em mặc kệ từ nay em không để anh thoát khỏi em đâu. Anh là của riêng em trong trò ái ân này. Cảm ơn anh đã cho em tìm được sự sung sướng tuyệt đỉnh này.
Tuyển rút cu ra khi nhóc nhỏ đã sìu xuống. Tôi và em dìu nhau vào nhà tắm. Bây giờ tôi mới nhớ mình chưa ăn gì. Tôi với Tuyển trở ra cùng ăn cơm. Cả hai không còn khoảng cách rào cản nào nữa nên vô tư mặc độc chiếc quần lót mà ngồi ăn. Nó như quan tâm tôi hơn mọi ngày, gắp cho tôi đầy bát đồ ăn. Tôi thì lấy đũa gắp ngay cu nó, nó không phản ứng gì hết còn cười nói.
– Để im cho em nó ngủ. Anh làm nó thức dậy anh phải dỗ nó đấy.
Tôi cũng không ngờ rằng từ hôm đó Tuyển nó quan tâm tôi hơn. Nó như giữ tôi cho riêng nó vậy. Tôi biết là nó quan tâm tôi, không muốn tôi quan hệ bừa bãi. Tôi thật may mắn và hạnh phúc bên nó. Một đứa em, một người bạn và cũng là một người tình.
– Khang. Mày hết thuốc chữa rồi… Mày thèm trai đến vậy sao? Xung quanh mày đâu phải không có người sẵn sàng hy sinh cả bản chất của một người đàn ông để cho mày tiêu khiển. Tao éo nghĩ mày bỏ cả danh dự chỉ vì ham trai lạ. Tao, Huy và giờ cả Tuyển nữa không đáp ứng đủ nhu cầu của mày à? Tao éo chấp nhận được. Nghĩ lại thấy những gì bọn tao dành cho mày đều vô nghĩa… Bọn tao chỉ đơn thuần nghĩ cần bảo vệ và giữ cho mày khỏi cái thị phi ở đời nên mới chấp nhận làm chuyện đồng tính với mày. Mày dừng lại đi khi còn chưa muộn. Mày không nghe đừng trách tao…
– Tao sao? Mày biết đó. Nhu cầu và bản chất của tao là vậy đấy. Mày . không bọn mày rất tốt với tao. Tao biết và tao luôn trân trọng. Nhưng với tao như vậy chưa đủ. Cho và nhận, phục vụ và được phục vụ nó phải song song. Còn tao. Tao chỉ cho và phục vụ còn nhận và được phục vụ là không có. Mày phải hiểu cho tao. Tao không dám đòi hỏi những người tao yêu quý phục vụ tao. Mày, Huy và Tuyển chỉ cho tao được một nửa và tao không nỡ để bọn mày cho tao nốt nửa còn lại. Vì tao biết như vậy với bọn mày là một khó khăn cực lớn. Bọn mày nghĩ thoáng cho tao đi…
– Tao éo biết. Chỉ muốn mày dừng lại. Nếu không mày sẽ mất tất cả…
– Tao không dừng lại thì sao…?
Bốp Tâm đấm thẳng vào mặt tôi khiến tôi xây sẩm. Tuyển lao vào ôm lấy Tâm và đẩy tôi ra. Tôi ôm mặt tức tưởi, Tâm gạt Tuyển ra và ôm lấy tôi.
– Tao xin lỗi… Tại tao không kìm chế được. Khi nghe tin mày kết thân với thằng đó. Mà thằng đó không đáng tin tưởng. Tại tao lo cho mày quá thôi. Tao xin lỗi…
Thì ra khi biết tôi có kết bạn với người học cùng trường với mình mà Tuyển nó biết người đó. Nó đã từng khuyên tôi vài lần rằng người đó chơi không đẹp và rất sở khanh. Học trên Tuyển hai khóa lại cùng trường nên nó biết rõ người đó ra sao. Khuyên tôi không được nên nó đã cầu cứu Tâm. Chẳng biết nó nói gì với Tâm. Nói khi nào mà Tâm phải về tận đây với tôi.
Những người bạn có thể làm tất cả vì người họ yêu quý là đây. Tôi chẳng nói được nửa lời, chỉ biết ôm mặt khóc. Tôi thấy Tuyển đi ra ngoài và chốt cửa lại. Còn tôi và Tâm trong phòng, Tâm kéo tôi lên giường. Miệng luôn nói xin lỗi tôi. Tôi thì im lặng không nói gì. Bởi tôi không biết nói gì với nó lúc này. Tại sao . tôi một người chẳng có gì nổi trội.
Nếu mang ra cân đong đo đếm thì tôi là người rất tầm thường. Chẳng có gì ngoài sự chân thành với bạn bè. Vậy mà những người quanh tôi lại hết lòng vì tôi. Có lẽ họ không là gay nên chẳng quan tâm ngoại hình của tôi mà chỉ quan tâm tới cách sống với bạn bè như thế nào mà thôi. Tôi cứ im lặng mà khóc, càng vậy Tâm càng nghĩ tôi giận nó. Không biết làm cách nào cuối cùng nó đè tôi ra lột hết đồ của tôi. Tôi chống cự chẳng lại nó đàng buông xuôi kệ nó “hiếp dâm” tôi. Nó bảo tôi đừng giao du với thằng kia nữa. Bất cứ khi nào muốn ba người chúng nó sẽ “phục vụ” tôi.
Tôi không bao giờ quên được những người bạn này. Họ vì danh dự và tương lai của tôi mà làm tất cả không hề tính toán. Cũng không ngờ vì chuyện này mà Tuyển tự nguyện bú cho tôi mà không cần tôi đòi hỏi.
Tôi cứ trân mình mặc kệ Tâm làm gì làm. Nước mắt luôn rơi ra trong suốt quá trình Tâm làm. Nó cũng không quá vô tâm khi phản ứng của tôi như vậy, mắt nó đỏ hoe nét mặt hiện rõ một nỗi đau. Một nỗi đau của hối hận. Ừ Tâm có lỗi gì đâu. Tất cả là do tôi. Nhưng tại sao Tâm lại cứ nhận lỗi về mình như vậy. Nhiều lần nó như vậy rồi.
Nó cứ luôn tự trách mình không hết lòng chăm lo cho tôi, hoặc trách mình đã làm tôi buồn. Phải chăng tôi đã thành kẻ ích kỷ, ỷ lại với những yêu thương, che trở của nó và những người thương yêu tôi. Nhìn những giọt nước mắt của nó, tôi thấy quặn lên trong cõi tâm can. Nó ôm xiết tôi vào lòng như sợ rằng buong tay là tôi tan biến mất vậy.
Tôi không thể nói lên lời ngoài những nấc nghẹn. Phải chi nó là người cùng giới với tôi, hoặc là người yêu của tôi thì chuyện như vậy nó đơn giản và dễ hiểu. Đằng này lại là điều ngược lại hoàn toàn. Tôi chỉ biết làm đau người khác. Một kẻ đã không biết tôn trọng chính mình mà còn làm tổn thương những người vì mình mà một chút sỹ diện cũng từ bỏ để toàn tâm toàn ý lo cho tôi.
Tâm cứ ngồi vậy mà ôm tôi. Mặc kệ thời gian, không gian. Tôi ngủ gục trong lòng nó từ lúc nào không hay. Đã là lần thứ n tôi an yên trong vòng tay ấm tình thương yêu của nó. Nó và Huy. Hai người hai tình thương dành cho tôi. Với Huy tôi là đứa nhõng nhẽo lắm chiêu nhiều trò. Chiều tôi như chiều một đứa con nít. Đáp ứng bất kể điều gì tôi muốn, cho tôi bất cứ điều gì tôi cần… Còn Tâm, tôi là một đứa yếu đuối, mong manh dễ vỡ cần được che trở, bảo vệ. Tôi vẫn vờ như đang ngủ khi Tâm nhẹ đặt tôi nằm xuống giường. Cả tôi và Tâm vẫn còn trong cảnh không mảnh vải che thân. Kéo tấm chăn đắp cho tôi Tâm mặc quần áo và dặn dò Tuyển.
– Em hãy chú ý nó giúp anh. Đây có lẽ là cú sốc lớn với nó. Lần đầu tiên anh đánh nó. Chắc nó đau lắm. Không phải vì bị đánh đâu mà nó đau trong lòng ấy. Lần đầu tiên từ khi biết nó, chơi với nó hôm nay anh mới thấy nó như vậy. Chưa bao giờ nó như hôm nay. Đến khóc nó cũng không lên lời mà chỉ nấc nghẹn mà thôi. Anh là một thằng bạn tồi tệ đã làm nó đau lòng đến vậy. Anh muốn ở đây với nó, nhưng nhà anh có việc anh phải về xem sao đã. Hãy ở bên nó giúp anh. Đừng để nó một mình. Anh về xong việc anh sẽ lên ngay.
Tôi đúng là không đáng mà. Nó lo cho tôi còn hơn cả bản thân nó như vậy cơ mà. Tại sao nó luôn coi tôi là tất cả như vậy trong khi tôi không đáng được như thế. Đến nhà có chuyện mà nó còn lo cho tôi trước. Tôi chưa từng làm được điều gì cho nó ngoài những phiền hà, sự lo nghĩ và đau lòng. Lại một lần nữa tôi nuốt nước mắt vào trong mà thổn thức trong tâm.
– Anh cứ an tâm về lo công chuyện đi. Em sẽ lo cho anh ấy. Tuyển nói và vỗ vai an ủi Tâm.
Tâm vội vã bước đi. Tôi như muốn vùng dậy mà ôm chân giữ nó lại. Nhưng nhà nó có việc, tôi phải để nó về nhà nó. Tuyển tiến về phía tôi đưa tay lau đi dòng nước mắt của tôi và nói.
– Em xin lỗi. Tất cả là do em nhiều chuyện. Tại em tất cả, anh đừng buồn nữa. Đừng nghĩ ngợi nhiều anh nhé. Anh đừng giận anh Tâm nữa. Anh ấy cũng tội nghiệp lắm đó. Giờ dậy tắm đi rồi anh em mình ăn cơm.
Nhìn Tuyển tôi cũng không nói lên được lời nào. Tâm, Tuyển đều muốn tốt cho tôi mà thôi. Trong khi đó tôi lại là kẻ quá ích kỷ.
Tôi dù không muốn cũng cố trở dậy vào nhà vệ sinh. Tôi không thể để Thêm Tuyển lo lắng cho tôi nữa. Tôi cố gắng ngồi ăn cơm cùng Tuyển mặc dù bát cơm đắng nghẹn nơi cổ họng. Tôi chẳng nói lời nào trong khi Tuyển huyên thuyên đủ thứ để xóa đi sự im ắng tẻ nhạt. Tôi chẳng có được cái nhếch môi khi Tuyển pha trò, binh thường chắc tôi võ bụng vì những câu nó nói.
Giờ trong đầu tôi không có gì ngoài những chuyện của quá khứ. Tất cả cứ lần lượt hiện lên như một cuốn phim. Tâm, Huy, Tuyển và tất cả cứ vậy quay mòng mòng trong đầu. Tôi đã sai, lẽ ra tôi không đáng được hưởng những điều ấy. Thời gian cứ chạy theo quy luật của nó. Đã đến giờ Tuyển đi học mà nó cứ luẩn quẩn bên tôi. Cuối cùng tôi phải giục.
– Em đi học đi. Anh không sao, dù thế nào cũng đừng có bỏ học vậy.
– Hôm nay em được nghỉ.
– Đừng như vậy. Anh biết em đang nghĩ gì. Đi học đi.
– Không sao đâu anh. Nghỉ một buổi không sao cả. Em muốn ở bên anh lúc này. Để anh ở nhà một mình lúc này em không thể.
Tôi cũng chẳng thèm nói gì nữa. Tôi lên giường nằm, Tuyển cũng lên nằm cạnh tôi. Nó ôm tôi thủ thỉ.
– Anh yêu anh Tâm à?
– …
– Trả lời em đi. Anh yêu anh Tâm lắm phải không?
– Không.
– Thật không? Em thấy như vậy mà.
– Em sai rồi. Anh không yêu nó được. Mặc dù cũng muốn điều đó sảy ra. Nhưng anh không thể nào yêu được nó. Trong anh không phát sinh ra được thứ tình cảm ấy, mà nó chỉ có duy nhất một tình anh em. Nếu bảo anh chết vì nó anh cũng sẵn sàng. Nếu nói anh yêu nó, ừ anh yêu nó như một người anh trai.
– Anh trai…?… Em thấy anh và anh ấy cứ mày tao…
————-
Thuộc truyện: [FULL] Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – by giomualanh
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 2
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 3
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 4
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 5
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 6
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 7
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 8
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 9
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 10
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 11
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 12
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 13
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 14
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 15
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 16
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 17
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 18
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 19
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 20 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 21 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 22 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 23
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 24 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 25 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 26
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap: TÂM TRẠNG HIỆN THỜI
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 27
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 28
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 29
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Cuối
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Ngoại truyện
Leave a Reply