Truyen gay có thật: Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) – chương 5
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
– Ừ. Quen rồi. Tâm hơn tuổi anh.
– Anh Tâm hơn tuổi anh á?
– Ừ đúng. Sai ngạc nhiên vậy? Nó hơn anh một tuổi.
Cứ vậy. Tuyển hỏi chuyện, tôi trả lời. Rồi tôi nói nó nghe hết những kỷ niệm, những tình cảm từ thời ấu thơ, cả những cuộc làm tình…
– Em thật ngưỡng mộ tình cảm của bọn anh. Hèn gì em thấy bọn anh thân thiết như vậy. Em cứ nghĩ bọn anh yêu nhau… Ước gì em cũng được là một thành viên trong tình cảm đó.
– Tình cảm của em dành cho anh cũng đâu kém.
– Nếu đem so sánh thì những chuyện em làm cho anh khác nào muối bỏ bể.
_- Không. Anh thật may mắn có được những người bạn, người anh em như bọn em.
– …..
– …..
Cứ vậy sau một hồi tất cả tim, gan, phèo phổi của hai anh em tuôn ra hết. Bỗng Tuyển nói.
– Anh ơi… Em muốn…
– Muốn gì?… Biết là nó muốn nói gì nhưng tôi vờ không hiểu
– Muốn này này.
Vừa nói nó vừa xoa xoa vào hạ bộ của tôi. Tôi bảo
– Sảy ra những chuyện như vậy mà em vẫn muốn anh làm chuyện đó sao?
– Anh đừng có buồn nữa. Anh Tâm lo cho anh lắm đấy. Anh không bình thường lại là anh làm khổ anh ý đấy.
– Nhung mà…
– Anh cứ nằm im. Mọi chuyện để em lo.
Nói xong nhanh tay nó lột hết quần áo của tôi ra và cúi xuống. Tôi chưa kịp phản ứng thì con cu mềm èo của tôi nằm gọn trong miệng nó. Phản ứng bản năng cặc tôi lớn lên trong miệng nó. Chắc là lần đầu không có kinh nghiệm nên nó cứ cạ răng vào cặc tôi khiến có cảm giác đau. Tôi phải hướng dẫn nó làm như thế nào. Bú ra sao.
Không biết nó hiểu được bao nhiêu mà vẫn làm tôi khó chịu. Tôi đành kéo nó xoay 69 với tôi, tôi kéo con cặc nó ra và dạy trực tiếp. Vừa lý thuyết vừa thực hành. Sau khoảng 15 phút. Sự đê mê khoái cảm đạt đỉnh. Tôi và Tuyển gần như bắn cùng một lượt vào miệng nhau Tôi nuốt trọn ly “sữa tươi nguyên chất. Nó định nhả ra tôi vội bảo hãy nuốt vào đừng nhả ra. Mặt nó nhăn hơn khỉ nuốt vào bụng thứ sữa nguyên chất. Nó ọe oẹ muốn ói. Tôi vội kéo xuống hôn nó. Một nụ hôn sâu và say đắm. Làm cơn nôn ọe của nó cũng mất không còn nữa.
Chiều, hoàng hôn buông xuống hòa cùng màu vàng ruộm của mênh mông lúa đang chuẩn bị vào mùa. Chiều của đầu tháng tám. Giữa mênh mang gió, lô xô sóng lúa rập rìu trò đuổi bắt. Thấp thoáng bóng hai người con trai lúc ẩn lúc hiện giữa đồng vàng.
– Anh Huy. Mình đi nốt đoạn bờ lô này nữa thôi nhé. Cũng muộn rồi, mình nên về sớm anh ơi.
– Ừ em. Cũng được kha khá rồi. Hôm nay may thật. Anh em mình cũng phải về sớm không chiều muộn ở ngoài đồng hay gặp ma lắm.
– Anh Huy… Mình… Mình về luôn đi.
– Chưa… Từ từ đã em. Chờ chút nữa… Nghe nói cánh đồng này có con ma “sinh” lắm, để lát xem có gặp không.
Khang quăng cả giỏ cua mà xáp tới ôm chặt lấy Huy, người run cầm cập. Nhưng khi ngước lên nhìn thì lại không phải Huy mà là một người khác. Còn Huy đang thấp thoáng phía xa bỏ cậu lại với người “lạ”
– Khang… Khang. Mày sao vậy? Đừng làm tao sợ.
Tôi giật mình tỉnh giấc thấy mình ôm cứng người Tâm trên chiếc giường trong phòng trọ. Mồ hôi ướt đầm. Tại sao hôm nay tôi lại nằm mơ về Huy, mà trong mơ Huy bỏ mặc tôi lại để đi một mình. Điều này báo hiệu gì đây? Trước giờ tôi ít ngủ mơ. Mà đã mơ là có việc gì đó tương ứng sảy ra. Tâm vỗ nhẹ lưng tôi.
– Trong mơ mày gặp chuyện gì mà có vẻ sợ thế? Ác mộng hả? Đừng nói sẽ ứng vào cuộc sống chứ. Mỗi lần mày ngủ mơ là có chuyện tương tự sảy đến.
– Mày lên bao giờ vậy?
– Uhm lên lúc tối. Có vẻ hôm nay mày mệt. Lúc lên thấy mày ngủ còn Tuyển chuẩn bị đi chơi.
– Sao không gọi tao dậy?
– Chắc mày buồn tao nhiều. Cho tao xin lỗi nhé…
– Tao không giận mày. Chưa bao giờ giận mày. Chuyện vừa qua là tại tao. Và tao giận chính tao thôi.
– Nhưng mà tao thấy…
– Ừ tao đau… Đau không phải do bọn mày. Mà là vì tao không đúng, không xứng với tình cảm của bọn mày. Không xứng với những gì bọn mày lo lắng cho tao. Điều mày và Tuyển làm không cần nói tao cũng nhận ra là vì tao. Lo cho tao, tao không nói được gì lúc đó không phải vì giận chúng mày. Mà vì tao không thể kìm được lòng trước những gì bọn mày làm cho tao. Chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa. Không bao giờ tao giận được bọn mày.
– Ừ vậy tao vui rồi. Mà vừa mày mơ gì ghê vậy. Làm tao sợ mày bị sao đó.
– À. Không biết có chuyện gì với anh Huy không mà tao mơ thấy anh Huy bỏ tao đi…
– Trời. Đúng là mỗi lần mày mơ là có ứng mà. Anh Huy sắp đi lao động ở nước ngoài. Là tin vui không phải tin buồn. Anh ấy bảo khi nào chắc chắn mới cho mày biết nên anh ấy giấu. Một vài hôm nữa anh ấy lên đây chơi với mày đấy.
– Thật hả? Ông này ác thật. Chắc lại sợ tao linh tinh đây mà. Từ hồi anh ấy lấy vợ là tao xác định rồi. Tao phải giữ cho vợ chồng anh ấy. Tao đâu vô tâm đâu.
– Ừ. Chắc ông ấy sợ mày buồn. Mà chuyện mày ấy ấy anh ấy đúng hả? Mấy lần thấy mày với anh ấy làm tao toàn thấy anh ấy nằm trên nên không biết. Hôm qua anh ấy nói tao mới giật mình, không lẽ anh ấy cũng là…
– Là gì tao không biết. Nhưng chuyện tao làm anh ấy là thật. Và tao biết mọi việc anh làm đều vì anh chiều tao, chiều một đứa em trai. Mà mày với anh ấy thân phết nhỉ, chuyện gì cũng nói cho nhau nghe. Không biết có hợp tác lại để bắt lạt tao không. Và có làm chuyện giống như tao với mày hay tao với anh ấy không?
– Thằng chó. Nghĩ linh ta linh tinh. Tao không phải gay nên không có chuyện đó được. Tao với mày làm vậy là vì tao thương mày. Không muốn mày buồn. Tính dam dê của mày tao biết. Nếu không được thỏa mãn mày sẽ bất chấp tất cả. Mà tao không muốn mày vì nhu cầu mà đánh mất mình, mất danh dự. Còn việc hợp tác với anh ấy là có, nhưng không phải để hại mày mà vì không muốn mày thấy cặc zai là táp vào không cần biết sẽ sảy ra chuyện gì.
– Tao biết. Nhưng sao mọi người tốt với tao thế, trong khi tao chẳng có điểm gì tốt cả. Hay là… Hay là mày với tao yêu nhau đi. Đời trai mày cũng cho tao rồi. Tình cảm cũng có với tao. Yêu luôn cho nó trọn vẹn.
– Yêu cái củ cặc. Thằng chó, định được đằng chân lân đằng đầu hả. Tao không phải gay hiểu không.
– Hì. Thế mày nghĩ tao yêu mày á? Mơ. Tao chỉ yêu cặc mày thôi, chứ mày không đáng để tao yêu. Chỉ đáng làm bạn tao thôi. Một người bạn mà tao coi như chính bản thân mình.
– Lẻo mép. Tao đ*t vỡ họng bây giờ. Mà ông Huy hay thật. Để mày đ*t đít mà chịu được. Giỏi thật, ông ấy thương mày hơn là tao tưởng. Mà chuyện ấy lâu chưa?
– Lâu rồi. Mày nhớ cái lần tao giả vờ giận mày với anh ấy không? Lần mày xui anh ấy chơi đít tao ấy.
– Từ hồi đó cơ à. Kinh, chắc ông ấy ngại không dám nói. Mới nói tao biết thôi. Có lẽ ông ấy sắp đi xa nên không sợ xấu hổ nữa.
Tôi nhớ lại cái cảm giác lần đó. Lần đầu tiên tôi được thông đít anh Huy. Hôm ấy tôi chơi ở nhà anh ấy. Mải chơi nên muộn quá không về nữa. Chuyện anh ngủ ở nhà tôi, tôi ngủ ở nhà anh là chuyện bình thường nên chả ai có ý kiến gì. Trời lạnh nên tôi với anh ôm nhau ngủ. Chẳng thể ngủ được khi hai con cu cưng ngắc cứ cạ vào nhau. Rồi như đã thành thói quen con cu anh Huy lần tìm tới cái lỗ sung sướng của nó trên người tôi. Sau một hồi mãnh liệt anh đã phóng tất cả vào trong tôi, trong khi tôi vẫn chưa xuất.
Anh ôm tôi định sục nhưng tôi bảo không muốn sục nữa mà muốn hơn thế. Anh tưởng tôi muốn anh bú cho tôi nên định cúi xuống. Tôi kéo anh lên, hỏi anh cảm giác như thế nào khi thông lỗ. Anh bảo rất sướng. Tôi nói muốn biết cảm giác đó như thế nào. Anh không chịu, tôi phải dùng chiêu cũ là giận dỗi. Có vẻ nhu anh rất sợ tôi giận dỗi.
Cả việc tôi nhắc lại những gì anh đã nói và hứa với tôi. Rằng anh có thể vì tôi mà làm tất cả. Rằng không tiếc tôi bất cứ cái gì. Rằng tất cả chỉ là hứa suông, nói mồm chứ không dám thực hiện. Cuối cùng anh cũng phải xiêu lòng mà chiều tôi. Sau khi khởi động và bôi chơn bằng nước miếng, tôi đưa vào anh từ từ. Anh đã từng có kinh nghiệm việc này mà cũng gần như phải hét lên khi tôi đút vào nút cán.
Cũng may anh kìm được tiếng hét mà cắn răng chịu đựng. Thương anh tôi định dừng lại nhưng cái sướng lan toả từ con cu tôi cứ rần rần chạy khắp toàn thân rồi lên tới não nên tôi không thể dừng lại. Tôi để cặc mình nằm im trong anh cho anh dịu lại cơn đau thốn. Sau khi nhận được cái lắc đầu khi tôi hỏi anh còn đau không. Từng nhịp nhấp nhẹ nhàng vào ra.
Cơn sướng lan toả cho tôi những cú thúc nhanh dần cho tới khi một dòng điện phóng thẳng lên não, tôi gồng cứng người đưa cặc mình vào sâu. Sâu nữa, tôi ước gì cặc mình dài thêm ra để đút vào sâu thêm nữa. Rồi như nổ tung, cặc tôi trút hết những gì có trong người tôi vào trong anh. Tới lúc này tôi mới nhận ra nước mắt anh ướt nhèm khuôn mặt đẹp trai của anh.
Cảm xúc đưa tôi về với cái lần đầu ấy lan tỏa khiến con cu tôi cứng ngắc. Nhận thấy cu mình đang bị một bàn tay đang bóp vào.
– Nghĩ gì mà cặc dái như sắt nguội thế hả?
– Tâm ơi tao muốn…
– Muốn? Hỳ… Vậy cởi hết quần áo ra. Giúp cởi luôn cho anh nữa. Haha
Tôi như con robot làm theo bản lập trình là cởi đồ của cả hai. Môi miệng tôi nuốt trọn con cu thân thuộc. Một cuộc truy hoan được diễn ra. Một bóng người ngồi ở cái bàn gần đó đang xem phim. Đó là Tuyển, nó đã đi chơi về và đang ngồi xem phim trực tiếp. Tay nó xoa xoa bóp bóp cái gì đó nổi một cục trong quần.
Anh Huy tới thăm tôi cũng là để báo tin việc anh chuẩn bị đi nước ngoài. Những ngày tháng bên anh thật vui và hạnh phúc. Với tôi, anh là một người mà tôi luôn kính trọng, yêu mến. Anh chẳng bao giờ trách tôi cho dù tôi có làm gì đi nữa. Nhiều lúc tôi thấy mình thật quá đáng, vòi vĩnh, nũng nịu, đành hanh… Anh cứ âm thầm mà chiều theo ý tôi không một lời phàn nàn.
Đôi khi cái yêu cầu đó chính tôi cũng thấy quá đáng. Tôi một thằng khó ưa, anh một người giỏi chịu đựng. Tôi lợi dụng vào tình yêu thương của anh mà làm tới. Nếu như anh là một người khác, chắc có lẽ chẳng bao giờ chịu đựng được lấy một ngày chứ chẳng phải như anh chiều chuộng tôi bao năm như vậy. Để tìm được những lời ca ngợi tình thương của anh dành cho tôi thì có lẽ không từ nào sánh ví được. Nó bao la cao cả nhung cũng thật bình dị thân thương. Anh dành cho tôi một tình thương mà tôi nhận thấy rằng tình ruột thịt chưa chắc đã có được như thế.
Sự thật về việc xa anh không còn là mơ hồ nữa. Vừa vui lại vừa buồn. Vui vì anh có cuộc sống mới, một tương lai mở rộng. Buồn vì phải xa anh. Xa người anh trai hết lòng vì tôi. Tôi xa một điểm tựa tinh thần, xa một tình thương. Xa cả những tháng năm anh dành cho tôi trọn vẹn. Sự trọn vẹn cả nghĩa đen và nghĩa bóng đều đúng. Tôi cứ ngồi nhìn anh không nói.
Muốn ôm trọn bóng hình anh vào tâm trí, bởi ngày mai này sẽ rất lâu mới có dịp gặp lại. Anh cũng nhìn tôi vẻ ngập ngừng bối rối. Có lẽ anh lại đang nhận lỗi về mình đây mà. Anh là vậy, cứ mỗi lần tôi im lặng là anh lại cuống lên cho rằng anh đã sai để tôi phải vậy. Dù anh chẳng mấy khi có lỗi. Cả những lỗi do tôi thì anh cũng nhận về phần mình. Đôi lúc tôi tự hứa với lòng mình rằng sẽ không nhu vậy nữa, không để anh phải lo lắng nữa. Nhưng tôi chưa bao giờ làm được, bởi cái tính ích kỷ, nhõng nhẽo đành hanh của tôi.
Nó cứ vô thức tạo lên gây cho anh sự bối rối, rằn vặt. Khi tôi hiểu chuyện và nhận thấy đôi khi hai người yêu nhau cũng không chắc có được một tình cảm như vậy. Có những lúc tôi ngộ nhận rằng anh yêu tôi, nhưng hoàn toàn không phải. Anh nói rằng vì anh không có anh em nên từ nhỏ đã ước mong có được một đứa em để anh bảo vệ chăm lo. Tôi là người thật may mắn vì anh đã chọn tôi làm em trai của anh. Có ngồi cả đời để cảm nhận cũng không hết cái tình anh dành cho tôi. Sự im lặng cứ kéo dài mãi nếu anh không là người phá vỡ nó.trước giờ anh luôn là người lên tiếng trước, chỉ một điều này thôi cũng đủ biết anh bao dung tới cỡ nào.
– Anh xin lỗi…
– Tại sao anh cứ xin lỗi em vậy? Anh có lỗi gì à…?
– Thì việc anh đi xa làm em buồn.
– Anh sao vậy? Chuyện có vậy mà anh cũng nghĩ là mình gây lên lỗi lầm sao? Viejc anh đi là vì cuộc sống và tương lai sau này. Em phải chúc anh thành công và động viên anh chứ. Cái gì anh cũng cho rằng anh là người có lỗi. Điều này anh có biết càng ngày anh càng làm hư em không?
– Ừ. Vì anh dấu em việc anh chuẩn bị đi làm ăn ở nước ngoài…
– Anh dấu em là có lý do của anh. Em biết anh sợ em buồn. Nhưng anh đừng lo, em không sao đâu. Anh đừng như vậy nữa nếu không em sẽ chẳng bao giờ lớn lên nổi, chẳng bao giờ em trưởng thành được.
– Nhưng mà hiện em đang rất buồn đó thôi. Cứ im lặng vậy anh không chịu nổi. Anh thấy đau lòng lắm. Nhận em làm em trai mà anh chẳng lo được gì cho em cả.
– Anh sai rồi. Anh đã cho em rất nhiều. Cho em cả cuộc đời anh. Cho em tất cả những gì anh có. Em im lặng không phải vì em buồn, mà vì em muốn lưu giữ anh vào tâm trí, mai này anh đi rồi em còn có cái để nhớ. Nhớ rằng em có một người anh trai luôn hi sinh cho em.
Anh ôm tôi vào lòng mình. Vòng tay anh cứ xiết chặt lấy tấm thân đàn run lên vì cảm xúc trào dâng.
– Anh đi rồi em phải sống tốt nhé. Không có anh em phải biết nên làm gì nghe không. Xã hội nhiều cạm bẫy lắm. Hãy giữ mình đừng để cám dỗ nó điều khiển mình. Anh đi rồi em ở nhà nghe lời Tâm nhé. Tâm cũng lo cho em lắm đó. Nhiều lúc nó tâm sự với anh rằng rất lo cho em. Tính em hay bất chấp hậu quả mà hành động theo cảm tính. Mà hôm nọ em đừng giận nó nữa nhé.
Nó về nhà buồn lắm đấy. Cũng vì nó lo cho em mà nóng nảy đã đánh em. Nó ân hận lắm đó. Nó bảo rằng nó đánh em cũng như nó đánh chính mình vậy, nó không tốt nên mới hành động như vậy. Nó thường nói vẻ ngoài em mạnh mẽ vậy thôi chứ bên trong em là người yếu đuối cần được che trở. Người lo cho em nhiều nhất có lẽ không phải là anh mà là nó. Cũng chính do nó nên anh mới hiểu và thương em nhiều như bây giờ. Em giận nó, nó sẽ buồn và đau lòng lắm đó.
– Em có giận nó đâu. Em giận chính bản thân mình thôi anh à. Mà chuyện qua rồi, bọn em vẫn vui vẻ như trước mà. Anh đừng lo, em sẽ sống tốt. Anh đi phải chú ý tới bản thân nhé. Nơi đất khách sẽ gặp nhiều khó khăn đó. Anh còn trách nhiệm với chị và gia đình, và cả với em nữa đó.
– Ừ anh biết rồi. Hứa với anh là em luôn vui và sống tốt thì anh mới an tâm.
– Em hứa.
– Được rồi. Giờ cho anh ăn gì đây? Đói quá rồi.
– Ý chết. Quên mất. Không biết còn gì ăn không hay chỉ còn sữa. Haha.
– Chỉ được cái thế là hay. Anh không muốn uống sữa trước khi ăn. Giờ nấu cho anh ăn đi. Sữa thì để tối.
– Tối phòng có người. Sợ anh không quen…
– Tuyển chứ gì. Anh quen nó qua thằng Tâm rồi. Kệ nó, cần thiết xử luôn nó.
– Ai muốn xử tôi vậy? – cu Tuyển bất chợt lên tiếng làm cả hai anh em giật mình nhìn ra cửa.
– Anh… Anh Huy phải không?
– Ừ! Em là…?
– Tuyển. Em là Tuyển.
Nét ngạc nhiên và tò mò hiện trên khuôn mặt Huy.
– Sao em biết anh là Huy? Anh em mình đã gặp nhau bao giờ đâu. Vừa nhìn thấy đã biết anh là Huy?
– à. Nghe anh Tâm và anh Khang nói nhiều về anh. Hơn nữa vừa bước vào cửa em nghe thấy hai người nói về chuyện mà ít người được biết. Nên em nghĩ ngay tới anh.
– Em tài thật. Thông minh nữa.
– Có đâu anh. Tại để ý một chút, logic một chút là nhận ra thôi mà. Mà anh Huy khác với tưởng tượng của em. Anh đẹp và phong độ hơn nhiều.
– Em khéo lấy cảm tình của người khác quá. Anh thích em rồi đấy.
– Hỳ. Cảm ơn anh. Em sống với anh Khang nên học được nhiều điều.
– Khang của anh giỏi thật.
– Ôi trời. Khen em có khen cả ngày, bây giờ anh mới biết hả?
– Nổ quá vậy. Cẩn thận không tan xác. – Tuyển nói chen vào.
– Thôi em xin. Giờ hai người có muốn ăn không hay đứng đó mà khen nhau.
– Vâng. Mải chuyện mà quên mất. Anh Khang đi chợ chưa?
————-
Thuộc truyện: [FULL] Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – by giomualanh
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 2
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 3
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 4
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 5
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 6
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 7
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 8
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 9
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 10
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 11
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 12
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 13
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 14
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 15
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 16
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 17
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 18
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 19
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 20 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 21 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 22 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 23
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 24 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 25 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 26
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap: TÂM TRẠNG HIỆN THỜI
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 27
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 28
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 29
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Cuối
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Ngoại truyện
nam says
wa hay,pkai noi la cuc ki hay lun yk,cho 1 trieu like lun
Bi says
01285066660 e muon noi chuyen voi a