Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Hơ…! Đừng nói với anh là em muốn mặc vấy nha…?
-Khùng hả….?
-Zậy sao đòi vào shop nữ..?
-Zậy chứ anh không phải đi mua quà ra mắt theo lời của bố hả…?
-Thì anh mua hoa rồi đó……
-Zậy zô đây làm gì ….?
-Thì đương nhiên là mua đồ cho hai đứa mình rồi……
-Chài…… sao tự nhiên sung khơi đi mua đồ zậy….?
-Thì anh đã nói là cứ làm theo lời anh đi,…… anh có dự tính hết rồi mà….
-Ù………
Vậy là anh lựa gần cả buổi mới chọn được hai cái áo thun cặp vừa mắt và vậy là anh bắt tôi phải chơi kiểu “Mì ăn liền” luôn (mặc ngay tại chổ) …….. lúc đầu thì tôi vẫn cứ nghĩ là mua áo mặc bình thường thôi nhưng khi lên xe anh mới nói là anh sẽ dùng chính cặp áo này để bảo vệ tình yêu của chúng tôi …… mới nghe thì tôi có vẻ hơi khó hiểu nhưng ngồi nghĩ một hồi thì tôi có chút nghi nghi về cái kế hoạch của anh.
Lúc gần đến nới thì anh lấy điện thoại ra gọi cho anh Đông để hỏi kỉ chi tiết về địa chỉ củng như là dấu hiệu nhận biết của con “Bánh bèo” kia. Sau một hồi lâu “nấu cháo” điện thoại thì cuối cùng anh cũng nở một nụ cười khoái chí trên môi làm cho tôi tò mò vô cùng.
Vừa đến bải đậu xe của quán café – nơi mà nàng “Bánh bèo vô dụng” đang đợi đại thiếu gia đến:
-Một chút vào trong thì em “không cần” phải nói gì nghe chưa……! Tất cả cứ để anh lo,…….. và đặt biết là phải nghe lời anh đó…
-Biết rồi mà,……. Nhưng đừng có làm gì quá đáng với người ta là được rồi,….để mắc công bố biết thì bố lại mắn em mữa…
-Yên tâm đi…! Anh tính toán kĩ càng hết rồi,…… em không cần lo đâu…..
-Vậy bây giờ vào trong luôn hả….?
-Uhm….. cứ đi theo anh đi rồi em sẽ thấy…. hôm nay có một màn kịch hay đây…!
Anh bước vào trong thì đứng nhìn xung quanh một vòng rồi anh cười cười và bắt đầu nắm chặt tay tôi mà kéo theo. Anh cởi cái áo khoát bên ngoài ra để lộ cái áo cặp mà anh đang mặt cùng tôi và cũng chính điều đó đã càng làm cho nhiều chú ý đến chúng tôi hơn…… bước qua một vài bàn thì anh đứng lại và chỉ vào một gọc cuối trong hàng hàng và nói với tôi:
-Em thấy cái nhỏ đang ngồi trong đó hok…?
-Nhỏ mặc cái vấy trắng chấm bi đỏ hả..?
-Uhm……..
-Woa…. Dể thương ghê ta… đúng là con gái của giám đốc công ty xây dựng có khác,….. vừa đẹp vừa phong cách…….!
-Ờ thì phải rồi,…… người ta dể thương hơn anh mà…..!
-Thôi…. Em nói chơi mà….. hok lẽ em lại đi thích bánh bèo …!
-Biết vậy thì tốt,…… lén phén là không xong với anh đâu đó….
-Bây giờ em đứng yên nha,….. anh có làm gì cũng không được cử động biết chưa…?
-Biết ùi….. chưa già mà đã lẩm cẩm ùi ,….. có một câu nhai đi nhai lại mấy lần làm em muốn nổ lổ tai luôn….
Tôi vừa nói dứt tiếng thì anh đã xoay người lại và hôn lên môi một cái hôn nhẹ nhàng nhưng củng đủ gây được một sự chú ý đáng kinh ngạc giữa cái chốn đông người này……. Mọi người trầm trồ nhìn thẳng vào hai đứa tôi , có người còn huýt sáo vỗ tay râm rang luôn mới ghê chứ.! Và cũng chính vì cái sự “nhộn nhịp” ấy nên đã thu hút được cái sự chú ý của “Bánh bèo chấm bi” kia nhìn về chúng tôi. Anh buông tôi ra và nói nhỏ vào tai tôi:
-Bây giờ em bước tới đó đi……. Nhỏ đó tên là Trang đó, em cứ bảo với nhỏ là hôm nay bố bảo em tới đây để gặp mặt và tìm hiểu nhau nên em cứ giới thiệu mình và cứ nói chuyện hỏi thăm nhỏ đi he,……. Nhiệm vụ của anh đến đây là hết rồi đó, còn mọi chuyện thì chỉ cần làm theo lời dặn của anh là được rồi hiểu chưa….?
-Ok anh iu,……. Em biết anh muốn làm gì rồi đó…
-Zậy thì tốt……. chúc em thành công,…… anh ra ngoài chờ tin tốt của em đó……
Tôi nhẹ nhàng nâng bó hoa anh đưa đến ngay bàn của nhỏ Trang rồi tôi lịch sự giả vờ hỏi thăm xem có đúng “địa chỉ” hay không…
-Chào bạn,…… có phải bạn tên Trang không vậy…?
Thấy tôi bước lại gần mà trên tay lại còn cầm một đóa hoa thật to nên nhỏ có vẻ hơi bất ngờ và há hốc trước câu hỏi của tôi.
-Ờz… đúng rồi,….. có chi không bạn..?
-Hì….. mình xin tự giớ thiệu, mình là Đình Phong- con trai của chủ tịch tập đoàn Đình Thiên. Hôm nay mình theo lời bố mình đến đây để gặp bạn nè…!
-À….. thì ra….. –mặt của nhỏ có vẻ hơi “Sượng sượng” khi biết rỏ về thân thế của tôi.
-Cho mình xin gửi tặng bạn đóa hoa này xem như là món quà ra mắt nha….
-Ờ….cám ơn bạn,… nhiều nha….!
-Hì… không có gì,…….. mà bạn chờ mình lâu chưa vậy…?
-Mình cũng mới tới à…..
-Mình xin lỗi vì phải bắt con gái như bạn chờ con trai như mình nha……(úi giờ ơi… nói mà nhột chết đi được…….)
-Không sao đâu mà,…. Ai chờ ai cũng vậy thôi……
-Vậy bạn uống gì để mình gọi bồi bàn luôn,….
-Cho mình ly cam vắt đi…..
-Rồi ok…!
Tôi ngoắt tay gọi một bồi bàn trong quán và gọi 1 ly cam vắt cho nhỏ còn tôi thì gọi 1 ly sinh tố dâu (lở chơi rồi thì chơi cho tới bến luôn,…. Uống dâu cho nhỏ hiểu luôn).
-Hiện giờ Trang đang học ngành gì ..?
-Trang hả..? Trang thì đang học quản trị kinh doanh năm 3,…. Còn Phong ?
-Phong thì cũng mới ra trường được hơn nữa năm và hiện giờ thì Phong đã về làm cho công ty của bố Phong.
-Woa…… ngưỡng mộ Phong thiệt…!
-Có gì đâu,….. chắc sau này Trang cũng về làm cho công ty của Bố Trang đúng không….?
-Cái đó thì chưa biết. nhưng có điều ba của Trang cũng muốn Trang về làm cho ông.
-À đúng rồi,…… Phong nghe nói Bố của Phong với bố của Trang đang định cho tụi mình cơ hội tìm hiểu nhau đúng không…..?
-Cái đó………. Cái đó thì…….. Phong cho Trang xin để sau nha… tại bây giờ Trang cũng chưa muốn vì Trang vẫn còn đi học mà…… Trang thấy ba làm vậy có lẽ hơi sớm rồi đó…..
-Oh không…! Mình chỉ làm quen và tìm hiểu nhau thôi mà…..
-Vậy………
-Bây giờ Trang cho Phong xin số điện Thoại của Trang đi nha,…. Có gì mình liên lạc nhắn tin với nhau để tiện tìm hiểu nhau hơn …!!
-Thôi….. có gì để sau này Trang liên lạc với Phong nha …bây giờ Trang có chuyện gấp phải đi trước rồi …cho Trang xin lỗi nha….. Bye Phong…….!
Vừa nghe tôi xin số điện thoại thì nhỏ càng hốt hoảng mà chạy muốn không kịp làm tôi ngồi đó mà muốn cười nhưng không dám vì sợ làm người khác chú ý nữa…. Chưa đầy 30 giây kể từ lúc nhỏ chạy ra ngoài thì anh Tuấn đả lếch vào tới chổ của tôi. Anh và tôi nhìn nhau mà cười hoán hở vì cái kế hoạch này đúng là thành công ngoài sức tưởng tượng.
-Em nói gì mà nhanh vậy…? anh cứ nghĩ em phải nói chuyện gần nửa giờ cơ đấy..!
-Hì…… cái đó phải trách “Bánh bèo” kia nhát quá,…… mới gặp gay mà hoảng cả lên rồi.
-Đương nhiên,….. tụi công chúa thường sợ gay vậy đấy,….. hể gặp là muốn chạy mất dép liền à…!
-Không ngờ anh lại nghĩ ra những kế “độc” như vậy đấy,…… bố mà biết thì thế nào cũng chết cả tây lẩn ta luôn cho mà xem……..
-Bởi vậy ngay từ đầu anh đã hỏi em dám mạo hiểm không mà…!
-Nhưng thôi,…. Dù sao cũng lở rồi,….. thế nào cũng có ngày phải đối mặt với sự thật thôi,…..
-Uhm…… anh sẽ gáng để thời gian mình bên nhau càng dài càng tốt mà….
-Thôi,…! Mình về ăn mừng đi không thôi không có nhiều cơ hội vui như vầy đâu………..
-Tuân lệnh zk iu….!
————————–
Phần 37 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
Sau cái chuyện con “Bánh bèo chấm bi” từ chối tôi một cách thẳng thừng thì bố tôi dường như cũng không muốn ép buộc tôi nữa,….. cái ý định bắt tôi “Gã đi” đối với ông cũng đã với đi bớt vì có mấy lần mẹ của tôi báo với tôi là : “Mẹ cho con cái quyền con lựa chọn kết hôn với người mà con thích, và mẹ sẽ đảm bảo với con là bố con sẽ không bao giờ bắt ép con đâu” . Tôi yêu mẹ nhất là vì cái lý do đấy đấy, mẹ luôn là người thương yêu tôi, hiểu tôi và cho tôi mọi thứ tôi cần không bao giờ có bất cứ ý định bảo thủ nào với tôi. Còn bố thì hoàn toàn ngược lại với mẹ – ông luôn muốn tôi làm theo những gì ông muốn, những gì ông sắp đặt cũng vì cái lý do giả tạo làm muốn “Tốt” cho tôi. Nhưng mà cũng may, bố tôi có bảo thủ đến đâu đi chăng nữa thì ông vẫn là người tôn trọng mẹ nhất, nếu chuyện gì mà mẹ tôi không đồng ý thì ông sẽ không bao giờ làm trái ý mẹ chỉ vì một điều đơn giản là Bố rất yêu mẹ.
-Haizz…….! Đúng là mệt thật chứ…….. lâu lâu được một ngày chủ nhật nghỉ xã hơi cũng không được yên ổn nữa……. sao bình thường không chịu hợp đi ? cứ đợi chủ nhật hợp không hà….! –tôi càu nhàu với anh.
-Ráng đi…! Biết sao giờ…! Anh cũng đâu muốn đâu….. bên phòng kế hoạch qui định hợp hội đồng ngày nào thì anh biết thông báo vậy thôi…!
-Cái này chắc em phải ý kiến lên bố quá….. em làm nguyên một tuần củng chỉ chờ có ngày chủ nhật để ngủ nướng thôi ….. Zật mà cũng không yên ….đúng là càng ngày càng chán mà…!
-Anh cũng mấy lần ý kiến rồi nhưng có được đâu…!
-Mệt quá ….. chắc em nghỉ đi làm ở nhà cho anh nuôi quá…!
-Ủa…! có vụ đó nữa hả…?
-Chứ sao..!
-Mơ đi cưng…. Không chịu đi làm thì cứ ở nhà mà treo mỏ đi he….. Bố đã nói rồi, kể từ lúc em ra trường thì phải tự lo lấy đấy…! bởi vậy liệu hồn đi,…. Không thôi là……
-Là sao hả….? anh nở đối xử với vợ anh vậy sao….?
-Sao lại không chứ….! Đứa nào đi làm đứa đó no mà,…… trừ khi…
-Trừ khi sao hả…?
-Trừ khi em sinh cho anh một thằng cu đi rồi anh sẽ chu cấp cho em từ A tới Z…
-Anh…..! anh đi mà tìm con bánh bèo nào sinh cho anh đi…… rồi anh biến khỏi mắt em mãi mãi luôn dùm cái….! –tôi hậm hực trừng mắt mà quát thẳng vào tai anh.
-Thôi mà…….. anh nói đùa mà,……có cần nổi giận zậy không…?
-Anh đùa cái kiểu đó mà coi được hả…?
-Cho anh xin lỗi đi mà….!!!! Năn nĩ zk iu đó…!
-Tránh ra chổ khác đi,……
-Mệt……. bây giờ đến công ty không không là ở đó mà “nhai” quài…
-Rồi…… rồi,……. Đi liền, đi liền….. mà đừng giận anh nữa nha…..
-No…… mơ đi,……..
-Sao mà …
-Mà gì…..? –tôi hiếp hai mắt lại mà lườm anh..
-Mà dễ thương quá à…!
Thật lòng thì tôi cũng muốn giận anh một lần cho bỏ cái tật ưa chọc phá kiếm chuyện với tôi, nhưng mà sao tôi không bao giờ giận anh được quá 10’ bởi cái tính trẻ con và cái miệng ưa cà rởn của anh,….. cứ thích chọc cho người khát tức lên rồi lại chọc cho người người cười,….. ….. nhiều lúc tôi cũng không biết là tôi yêu anh ở cái điểm nào nữa,…. Có lẽ là do cái tính trẻ con thích nghịch thích đùa của anh chăng…?- chắc là không đâu nhỉ, vì nếu tình yêu của anh dành cho tôi mà cứ như một trò đùa thì chẳng khác nào đó lại là một trùa đùa nguy hiểm đến tính mạng……..
Lúc trên xe..:
-Em biết tại sao anh lại không muốn cho em ở nhà không….?
-Không bét…..!
-Vì nếu em ở nhà thì anh sẽ không còn được bên cạnh em thường xuyên nữa……… với lại anh tin một điều là em sẽ không thể xa anh quá 2 giờ đồng hồ…….
Leave a Reply