Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Rồi… dậy nhanh đi….. đi tắm rửa thay đồ đi rồi mình xuống dưới ăn sáng….. chắc chị Phương cũng chuẩn bị rồi đó..!
Tôi lòm còm ngồi dậy một cách mệt mỏi trở về phòng của tôi vệ sinh cá nhân để chuẩn bị xuống ăn sáng và đi làm….
Xong xui hết mọi thứ, tôi và anh xuống dưới nhà ăn sáng rồi bắt đầu đi đến công ty. Điều tuyệt nhất hôm nay là tôi và anh sẽ đi làm trên chiếc xe của anh tặng tôi tối hôm qua……. Anh thì chở tôi còn tôi thì ngồi sau lưng ôm anh…..(nói ôm chứ cũng để tay nang hong anh thôi… chứ tôi mà làm quá chắc có nước bố tống cổ tôi ra khỏi nhà sớm ) ….. Mà công nhận là đi làm bằng xe Máy thích hơn xe hơi nhiều…… Vừa được ôm anh, vừa được hưởng thụ gió trời mát mẽ chứ không như cái mùi máy lạnh chết tiệc trong xe hơi…….
Đi được một lúc thì anh hỏi tôi:
-Muốn tập lái xe hok …..?
-Thôi hok muốn đâu…..
-Sao zạ…?
-Tại vì có anh chở em rồi tập làm gì cho mệt ….
-Lở mai mốt không có anh thì ai chở…..
-Thì nghĩ đi….
-Hơ…!!! Anh bó tay với em luôn….
-Nói chơi thôi … hôm nay rảnh anh tập cho em chạy đi…. Em cũng muốn chạy xe lắm chứ…. Tại bố không cho thôi…!
-Vậy chiều nay đi…..
-Cũng được…… chiều nay em cũng trống lịch nè……
-Ok…! Quyết định vậy đi…!
Cứ nghĩ tới việc chiều nay tôi sẽ được anh tập cho chạy xe thì tôi càng cảm thấy khoái chí rồi…. .. Hơn 20 tuổi đầu mà xe gì cũng không biết chạy đúng là có hơi bị “Dỡ hơi” thiệt …. ….
Vậy là một ngày làm việc cũng trôi qua nhanh chóng…… tôi tí ta tí tởn thu dọn hết tài liệu với laptop chuẩn bị chạy qua phòng anh thì bố gọi tôi qua phòng bố…… Mới vừa đến thang máy và định bước vào thì tôi nghe được tiếng của Hoàng ngay sau lưng tôi……
-Phong nè…!
-Chào Hoàng…..!
-Tối nay Phong rãnh không….?
-Tối nay hã…..? chắc Phong cũng rãnh , mà có chi không ..?
-Tối nay Hoàng muốn hẹn Phong ra một quán café nào đó để tán chuyện chơi thôi….
-Cái đó thì…..
-Phong yên tâm đi, chỉ là nói chuyện chơi thôi không có gì đâu…….
Tôi do dự mãi không dám chấp nhận lời mời của Hoàng vì tôi cũng không biết phải nói sao với anh nữa….
-Nếu tối nay đi được thì Phong sẽ gọi cho Hoàng còn không được thì cho Phong xin lỗi trước nha tại Phong không biết tối nay mẹ có gọi về không nữa….!
-Uhm…. Nếu đi được thì đi. Còn không thì cũng không sao, có gì sau này nói cũng được….
-Vậy tạm biệt Hoàng nha…. Phong lên gặp bố Phong có chuyện chút…..
-Vậy Bye Phong……!
Tôi tạm biệt Hoàng rồi thì tôi vào thang máy lên Phòng của bố….. . tưởng bố gọi lên có chuyện gì quan trọng lắm thì ra là chuyện ngày hôm qua mẹ rất thích bộ nữ trang ấy nên bố cũng rất vui và muốn trả thù lao xứng đáng cho tôi…. Trong nhất thời thì tôi chưa kịp suy nghĩ ra mình muốn gì nên tôi cho bố khất nợ để sau này lúc cần còn có để ứng phó….
Bố bảo tôi là tối về nhà ăn cơm với mẹ để mẹ vui nên tôi và anh cũng cùng nhau về nhà bố mẹ….. Dùng bữa xong thì tôi, bố và anh cùng nhau ngồi bàn một số chuyện trong công ty vì lúc này việc làm ăn của công ty có nhiều biến đổi thất thường quá….. Bàn được một lúc thì mẹ bảo thôi không cho bàn nữa vì mẹ muốn lúc ở nhà ai cũng thoải mái chứ đừng để vướn bận công việc …….
Đến hơn 8h30 thì mẹ bảo tôi với anh nên về sớm chứ đừng để khuya quá về không tiện….. Nghe lời của mẹ nên tôi hôn mẹ một cái rồi cùng anh chào bố mẹ ra về….. … Tôi và anh nói về chứ cũng không chịu về nhà liền mà chúng tôi chạy vòng vòng hóng mát cho thoải mái rồi mới về ngủ………
————————–
Phần 42 – Truyện gay Chàng quản gia của tôi
Đối với tôi cái khoảng thời gian được bên anh là khoảng thời gian có thể được xem là hạnh phúc nhất …… tất cả mọi thứ đối với tôi đều trở nên màu hồng……. Tuy lúc bình thường thì hai đứa vẫn tỏ ra xa lạ hoặc có tiếp cận nhau thì cũng chỉ như anh em thôi …. Và cũng có nhiều lúc trong công việc hai đứa tôi lại cải nhau âm ỉ cả lên đến nỗi có mấy lần suýt nữa “Bụp” nhau luôn……. Nhưng mà tất cả cũng trở về với quỉ đạo của nó thôi …… Tôi không bao giờ giận anh được quá 2 ngày bởi lúc nào anh cũng là người xin lỗi tôi, năn nĩ tôi trước hết…..!
Có nhiều người đã từng nói tình yêu và hôn nhân là hai lĩnh vực hoàn toàn khác biệt với nhau vì lúc yêu nhau người ta chỉ thấy được ưu điểm, những mặt tốt của nhau thôi…… còn khi đã kết hôn với nhau thì tất cả tật xấu sẽ dần dần được bộc lộ ra hết và từ đó hai người sẽ dần cả thấy chán nhau rồi hậu quả sẽ là việc “Ông ăn chả, bà ăn nem” ….. Nhưng đối với tôi thì hình như việc đó chả đúng tí nào… vì tôi với anh có bao giờ có thời gian hẹn hò riêng tư như bao cặp tình nhân khác đâu…. hai đứa từng là kẻ thù không đội trời chung của nhau, rồi từ từ nãy sinh tình cảm, rồi yêu nhau và đến thời gian hai đứa hạnh phúc với nhau thì hai đứa đã phải sống chung với nhau trong cùng một mái nhà rồi…… bởi vậy tôi cũng chưa từng biết cái cảm giác của nhắn tin với nhau thâu đêm với người mình yêu là như thế nào, cảm giác nhớ nhung khi mà 1 , 2 ngày gì đó không được gặp người yêu là nhớ như thế nào…. … ôi nói chung tình yêu của tôi cũng lạ lắm,…. Chính tôi còn không hiểu nổi nó nữa mà…….. nhưng mà nhờ vậy mà hai đứa tôi cũng đã biết rõ khuyết điểm của nhau , biết những gì cần phải chấp nhận hoặc sữa đỗi vì nhau…….
Có lẽ cách cảm nhận về tình yêu của mỗi người là khác nhau, là riêng biệt nhau nhưng tôi nghĩ tất cả có một điểm chung là bất cứ ai khi đã yêu thật lòng rồi thì sẽ luôn sẵn sàng hy sinh cho đối phương tất cả những gì mình có, kể cả sinh mạng…. và hình như tôi cũng đã từng cảm nhận rất rõ cái tình yêu chân thật đó từ anh…… đúng…! Đó chính là lần anh đã cứu tôi khi tôi suýt bị tai nạn lúc hai đứa ở Đà Nẵng……. Nhiều lúc tôi thấy mình vô dụng lắm,…. Tôi chẵn làm gì được cho anh cả vậy mà anh lúc nào cũng tốt với tôi, chăm sóc tôi, lo cho tôi tất cả mọi thứ…. …
Cũng có nhiều khi tôi hỏi anh là anh yêu tôi ở điểm nào thì anh chỉ trả lời một câu rất ngắn gọn : “Yêu nhau thì làm gì có điều kiện hả cái đồ Hăm hăm kia !” Ờ mà cũng đúng he…. Nếu yêu nhau vì vật chất thì đó làm sao mà gọi là tình yêu được chứ…. Đó chẳng khác nào là dùng tiền để mua được dục vọng…… Nhưng mà tình yêu ở thế giới thứ 3 này cũng có nhiều cái khổ lắm chứ….. Yêu nhau mà không dám cho ai biết hết, yêu nhau mà cứ giấu mãi, rồi có buồn có vui gì cũng chỉ có hai đứa biết thôi…. Nhiều lúc muốn “Thể hiện” tình yêu lắm chứ nhưng có điều đứng trước đám đông thì hai đứa chỉ biết nhìn nhau cười cười thôi chứ làm gì dám ôm nhau rồi trao đổi enzym giữa đám đông chứ, hoặc cùng lắm cũng chỉ là những cái nắm tay vô tình theo thói quen thôi….. Mà nghĩ lại thấy cũng khùng thiệt…! cái đất nước Việt nam này công nhận là nhiều chuyện kinh khủng luôn chứ…! Cứ hể là hai đứa không cần biết trai với gái, gái với gái hay trai với trai,… miễn sao mà đi chung thì thiên hạ bắt đầu bàn tán nói này nói nọ liền à…! Bởi thế nên lúc nào tôi cũng phải cẩn trọng, biết cân nhấc mình đúng lúc để không “Lộ” ra bản chất của một đứa thuộc TGT3 ….. nhất là những lúc đi cùng với anh….. Nhưng có ai lý giải dùm tôi chổ này không ta…. ? : Tôi cũng không hiểu nỗi sao mà lúc trước khi chưa gặp anh thì tôi luôn luôn là một thằng đúng chuẩn men 100% và cũng chính vì vậy nên tôi đã làm biết bao đứa con gái khi nhìn thấy cũng phải đứng hình bởi cái vẽ men đấy.…. Ấy vậy mà từ khi có anh rồi thì bản chất càng ngày càng lộ rõ hơn… luôn thích nhõng nhẽo, làm nũng với anh….. còn cái vụ ưa rớt nước mắt như con gái nữa mới ghê chứ…! …. (cái đó thì chỉ có lúc ở bên anh thôi nhá, chứ bình thường thì Shu ta vẫn Chuẩn men đấy…!)
Ôi …! Phải công nhận là công việc làm càng ngày càng vất vả ghê chứ…! Lúc trước mới đi làm thì còn có ít thời gian được nghĩ ngơi, giải trí,… ấy vậy mà càng làm lên cao thì công việc càng dồn dập, càng nhiều, làm mà không có thời gian ngủ luôn mới ác chứ..! oà dường như là số củ tôi xui hay sao ấy…! mới được lên chức chưa được nữa tháng thì công ty đã xãy ra biết bao nhiêu là chuyện, nào là công ty kí phải những hợp đồng bất dụng làm cho phòng kinh doanh của tôi phải huy động hết toàn thể lực lượng mới giải quyết được liên tiếp số “Compo” hợp đồng bất khả dụng ấy…..
Vào một hôm lúc cả công ty vừa mới họp hội đồng xong cho cái vụ điều chỉnh chiến lượt lại cho công ty thì tôi phải ở lại cuối cùng để thu dọn tàn cuộc của bài thuyết trình của tôi,… và đang lúc tôi gom lại những vật dụng của mình thì có một bàn tay nhẹ đặt lên vai của tôi, tôi giật mình và quay lại xem thì thấy đó là Hoàng.
-Phong nè…!
-Ôi trời…! tự nhiên ở đâu xuất hiện đột xuất vậy…? Làm Phong giật hết cả mình à…!
-Xin lỗi nha…..! tại Hoàng có chuyện này muốn nói với phong…!
-Rồi…! Phong nghe nè, có chuyện gì thì Hoàng cứ nói đí…!
-Tối nay Phong có thể ra ngoài uống nước cùng với Hoàng được không…? Hoàng có chuyện muốn nói với Phong…!
Nghe Hoàng mời vậy chứ tôi biết thế nào tôi cũng tìm cách né tránh nên tôi thửng thừng trả lời :
-Cái này thì Phong không biết trước được rồi…… !
-Phong yên tâm đi…! Chiều nay Minh Tuấn có một cuộc giám sát ở Vũng Tàu rồi nên chắc cũng đến 2 -3 ngày gì mới về… -Hoàng nói với tôi trong có vẽ rất chắc chắn.
-Sao Hoàng biết…?
-Phong đừng quên là Hoàng nằm bên phòng kế hoạch….! Do đó mọi dự định của công ty đều do Hoàng nắm mà…!
-Ờ. Vậy để Phong xem sao…. Nếu đi được thì Phong nhất định sẽ đi với Hoàng…!
-Uhm…. Hoàng cũng mong là Phong có thể đến…. vì chuyện này cũng khá là quan trọng với Phong đấy…!
-Quan trọng với Phong…? –tôi hỏi với vẽ ngạc nhiên.
-uhm…..! vô cùng quan trọng nữa là đằng khác…!
-Vậy tại sao Hoàng không nói lúc này luôn mà phải đợi đến tối…?
-Tạ bây giờ chưa phải lúc….! Do đó nếu phong muốn biết thì Phong cứ đến đúng hẹn…! Hoàng đảm bảo chuyện này là Hoàng chỉ muốn tốt cho Phong thôi đấy…!
-Tốt cho Phong…?
-Đúng…! … mà thôi bây giờ Hoàng có chuyện gấp rồi…! hẹn Phong tối nay nhé…!
Nói xong thì Hoàng vỗ vai tôi một cái nữa rồi thì Hoàng cũng khuất xa dần để tôi đứng lại đấy với bộ mặt “Đơ như cây cơ”. …….
Lúc vừa trở về phòng làm việc của tôi thì tôi thấy anh Tuấn đã đứng trước đấy đợi tôi,….. Do muốn xác minh lại cái thông tin mà Hoàng vừa nói lúc nãy nên tôi mới mới quyết định là hỏi lại anh xem có chính xác hay không.. :
-Làm gì đứng đây đây….?
-Chờ em chứ làm gì…..!
-Có chuyện gì hả…?
-Uhm….. có chuyện…….
-Ê..! khoan…. Để em đoán nha…!….. Chiều nay anh có công tác đột xuất phải hok…? –tôi cắt ngang lời anh.
-Trời…! sao em biết….!!!
-Zậy là đúng đó hả….?
-Uk thì đúng……. Mà em bị sao zậy….?
-Không….. chỉ là ….
-Thôi….. nhanh nhanh thu dọn đi rồi mình về….. bố bảo anh đưa em về nhà có tý chuyện kìa…!
-Rồi…! em biết rồi,…. Em chuẩn bị xong ra ngay… anh xuống nhà xe trước đi….!
Vậy là tôi với anh phải về sớm để ghé sang nhà bố để bố bàn giao công việc cho anh…. …. Nhưng cứ mỗi lần tôi nghĩ lại những lời nói của Hoàng thì tôi lại cảm thấy có gì đó rất bất an,…….. nó luôn ám ảnh tôi, tạo ra cho tôi một cảm giác vô cùng khó chịu…… và chuyện mà tôi cần phải suy nghĩ thật kĩ là tôi có nên đi gặp Hoàng hay không….!….
Do dự một khoảng thời gian khá lâu trong suốt chặn đường về thì tôi mới đưa ra được một quyết định là tôi sẽ phải gặp Hoàng một lần để xem mọi chuyện Hoàng nói rốt cuộc là gì mà Hoàng lại tỏ ra nghiêm trọng như vậy….
-Nè…! Em làm gì mà ngẩn người ra zậy…? –tôi đang suy nghĩ thì anh gọi tôi.
-Không…! Không có gì….. chỉ tại đang suy nghĩ một số chuyện linh tinh thôi à…!
-Có lẽ công tác kì này đến 2 hoặc 3 ngày gì anh mới về được quá…!
-Uhm….. nhớ làm xong sớm thì về sớm nha…! Đừng bỏ em ở nhà một mình á…!
-Biết rồi mà…! Anh đi công tác ở vũng tàu thôi chứ có đi sang mỹ đâu mà em cứ làm như là…
-Là gì…! Bộ muốn đi luôn hay sao mà nói zậy…?
-Ôi trời…! oan ức quá,…. Toàn đổ tội cho anh không hà,…! Làm như anh đi anh hok nhớ ưm zậy á…!
-Nói vậy thôi chứ…. Có thể ngày mai em sẽ ra đó với anh đó…! Tại bố nói với em là ngày mai bố cũng sẽ ra đó…. Bởi zậy có gì thì em xin bố cho em đi theo nè..!!
-Uhm…. Vậy em cố xin bố đi nha….. sẵn tiện mình đi du lịch biển luôn…!
-Ok….. vậy có gì tối nay em gọi cho anh….
-Vậy anh đi nha…!!
-Nhớ là không được lén phén nghe……. Hok thôi là chết với tui á..!
-Dạ biết rồi thưa zk iu đại nhân…..
Cuối cùng thì anh cũng đã lên đường đi công tác để lại tôi ở nhà một mình….! Đến gần 6h tối thì tôi lại nhận được một cuộc gọi từ Hoàng…. Lúc đầu thì tôi cũng định từ chối rồi, nhưng nghĩ di nghĩ lại thì chuyện đó cũng không nên, do đó tôi mới bắt máy của Hoàng :
-Phong nghe đây…!
-Hoàng đang đứng trước cửa nhà Phong nè…! Phong ra đi ….
-Rồi ..! Phong ra liền đây………
Tôi sốt sắn chạy ra mở cửa thì thấy Hoàng đã đứng sẵn đấy chờ tôi…..
-Bây giờ mình đi luôn hay sao…? -Hoàng hỏi tôi.
-Uhm…. Đi luôn cũng được……. nhưng mà nhớ đưa Phong về sớm chút nha..! tại tối còn bài báo cáo của tháng chưa hoàn thành nữa..!
-Vậy Khoảng 8h mình về…!
Thế là Hoàng đưa tôi đến Lotteria rồi hai đứa tôi cùng ăn bởi tôi với Hoàng chưa có ai có chút gì vào bụng hết … Thấy tôi ngồi một hồi lâu những vẫn không nói lời nào nên Hoàng mới bắt chuyện trước với tôi
-Ăn có ngon không….?
-Cũng tàm tạm….!
-Chỉ tạm thôi hả chài…!
-Uhm…. Tại Phong không thích ăn mấy món rán lắm……
-Vậy sao không nói sớm để Hoàng đưa Phong đi ăn lẫu..
-Thôi… vầy cũng được rồi……. mà Hoàng nói là có chuyện muốn nói với Phong đúng không…?
Leave a Reply