Truyện gay Tôi Đã Yêu Một Con Mèo – Chap 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Nhữ thản nhiên đến lạ kỳ:
– Mà có khuyên cũng vô ích thôi, anh sẽ yêu Xương. Tin em đi, anh chắc chắn sẽ yêu Xương.
Giọng của Nhữ làm Nguyên có cảm giác điều nó nói hiển nhiên chẳng khác nào mặt trời luôn luôn mọc đằng đông vậy. Đôi mắt màu nâu nhìn xoáy vào Nguyên như thôi miên. Rồi nó bỏ mặc Nguyên đứng đó với hàng tá các câu hỏi. Một lát sau, Nguyên mới bừng tỉnh. Cậu lẩm bẩm:
– Không thể nào!
Đồng hồ vừa điểm chuông 12 giờ trưa, Nhữ lật đật chạy ra cổng, người vẫn mặc chiếc tạp dề và trên tay là đôi đũa. Cánh cổng vừa mở ra thì có một tiếng thét chói tai vang lên:
– Tránh ra mày!
Nhữ nhảy phắt sang một bên và sau đó một giây, Nguyên thấy một cái gì đó lao vút vào trong sân, tông vào chậu cây si. Rầm! Nhữ quay mặt đi, nhắm chặt mắt lại. Ngày nào có cũng chứng kiến cảnh này nhưng vẫn không thể nào quen được. Chiếc xe đạp nằm chỏng trơ, bánh vẫn còn quay tít. Trong khi đó, Xương ngồi bệt trên đất, mặt mày nhăn nhó:
– Ôi cái mông của con! Thằng kia- Xương quát Nhữ- Thấy anh mày ngã mà còn đứng đó được à? Mau đỡ tao dậy!
Nhữ bỏ đôi đũa vào túi tạp dề, cố nín cười và bước lại gần Xương. Nhưng nó chưa kịp đến nơi thì đã có một đôi tay vững chắc kéo Xương dậy và đỡ cho Xương khỏi ngã. Xương nhìn Nguyên với đôi mắt đầy ngạc nhiên, hai giây sau nó nở một nụ cười toe toét:
– Thanhk kìu!
Lại một lần nữa, Nguyên thấy cơ thể mình co giật như có dòng điện cao thế chạy qua. Dưới ánh nắng đầu hạ, nụ cười của Xương chói chang đến lạ kỳ. Chiếc cằm nhọn, má lúm đồng tiền, mắt nhắm tít, hai chiếc răng khểnh xinh xinh. Trong đời Nguyên chưa từng thấy nụ cười nào đẹp đến thế, nhất là khi nó lại thuộc về một thằng con trai. Nó đẹp vì sự tự nhiên và trong sáng, một nụ cười theo vô thức và phản xạ, nụ cười mà Nguyên nghĩ chỉ có ở những đưa trẻ ngây thơ chưa hiểu chuyện đời. Bắt gặp ánh mắt Xương đang nhìn mình một cách khỏ hiểu, Nguyên gượng cười cúi xuống dựng lại chiếc xe cho Xương để che đi sự ngượng ngùng trên gương mặt mình.
Xương phẩy những vết bẩn trên quần áo, miệng càu nhàu:
– Sao mình luyện bao nhiêu lần rồi mà không thể nào tiếp bãi an toàn thế nhỉ. Chung quy cũng tại mày- Xương lườm Nhữ- Tại mày mở cổng chậm nên tao mới mất đà.
– Sao lại lôi em vào?- Nhữ giãy nảy.- Em không mở cổng đúng lúc ấy thì anh sẽ hôn cái cánh cổng chứ không phải là cây si đâu. Xém chút nữa là anh tông chết em rồi.
– Sifff! Cấm cãi!- Xương hất mặt một cái rồi tập tễnh đi vào nhà. Nhữ bước ngay theo sau. Khi nó lướt qua Nguyên, cậu lại nghe thấy tiếng thì thầm như gió thoảng:
– Anh chắc chắn sẽ yêu Xương…
….nhưng đừng bao giờ yêu…
Xương ngồi lên trên mặt bàn, mặt nó vẫn còn đỏ bừng vì đi nắng. Hai chiếc quạt máy chiã thẳng vào mặt nó quay vù vù, thổi tung mái tóc và lau khô dần những giọt mồ hôi trên gương mặt. Thế nhưng cái miệng nó vẫn cứ chu ra, léo nhéo, hai tay cầm hai chiếc quạt giấy phẩy như điên:
– Nóng quá! Nóng quá! Nóng quá! Nhữ ơi xong chưa?
– Anh im miệng đi một chút được không? Sắp xong rồi!
– Đợi được cốc nước của mày chắc tao chết khát quá!
– Đây này- Nhữ dộng ly sinh tố lên bàn.- Em có phải ngừơi hầu của anh đâu.
Xương chộp lấy chiếc ly, ngẩng cổ tu một hơi. Nó khà ra:
– Đã quá. Mày không phải người hầu của tao nhưng là em trai kiêm ôsin không công!
– Anh..
– Sifff! Cấm cãi!
Truyện gay Tôi Đã Yêu Một Con Mèo by Thanh Kiến Thiếu Niên. Nguyên nãy giờ ngồi nhìn hai anh em sinh đôi cãi nhau, miệng tủm tỉm cười. Thật là thú vị, Nguyên là con một nên không hề biết là có anh em lại vui như thế này. Xương liếc xéo Nguyên:
– Mắc mớ gì mà cười?
– Thấy anh em cậu cãi nhau vui quá!
– Cãi nhau mà vui hả? Vô duyên!- Xương bĩu môi, trông nhìn nó lúc này đáng yêu không thể tả.
– Lần đầu tiên có người chê tôi vô duyên đó.
– Cám ơn vì lời khen ngợi. Ê cậu kia- Xương gắt lên khi thấy Nguyên cúi xuống ôm bụng cười rũ rượi.
– Anh hai.- Nhữ đưa tay xoa đầu, xem chừng có vẻ rất mệt mỏi.- Anh phải gọi anh ấy là anh, không được nói là cậu kia như thế?
– Tại sao?- Xương ngây thơ.- Vì cậu ta cao hơn tao một cái đầu rưỡi à?
– Vì tôi hơn cậu một tuổi.- Nguyên lấy lại vẻ nghiêm chỉnh của mình.
– Thì sao chứ? Hơn tôi một tuổi nhưng tôi lại học bằng lớp với cậu. Thời đại này con người ta ăn nhau ở cái đầu, còn những cái khác không là gì cả.- Xương vênh mặt lên.
– Nói vậy nếu tôi thông minh hơn cậu, cậu sẽ gọi tôi bằng anh?
– Có lẽ! Thôi- Xương tuột xuống dưới đất.- Mười hai rưỡi rồi, Nhữ, tao đi ngủ đây.
Nhữ đang dọn cơm ra bàn, nhìn thấy Xương bước lên lầu thì gọi với theo:
– Còn bữa trưa thì sao?
– Sáng tao ăn vẫn còn no!
– Nhưng sáng anh đã kịp ăn cái gì đâu.
Nhữ nhìn đống thức ăn trên bàn, thở dài cái thượt:
– Ôi, sao cái số tôi lại khổ thế này!
Nhữ bới cơm vào một bát tô to, chan canh và gắp thức ăn vào đó. Nó nhìn Nguyên:
– Anh ăn đi, muộn rồi đó!
– Còn Xương?
– Anh cứ ăn đi, không phải lo đâu. Anh thấy Xương thế nào?
– Rất trẻ con và dễ thương.- Nguyên cười.- Trông thấy cậu ấy , không hiểu sao anh lại thấy rất thoải mái.
– Chỉ có vậy thôi sao?
Leave a Reply