Truyện gay Tôi Đã Yêu Một Con Mèo – Chap 6
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Vừa nhắm mắt lại, hình ảnh Xương trong giấc mơ lại hiện ra mồn một khiến Nguyên vội mở ra ngay. Cậu miễn cưỡng bước xuống giường và chường mặt ra ngoài hành lang. Lúc này, Xương đang đứng trước cửa phòng Nhữ với vẻ mặt vô cùng tức tối. Nó kéo vạt áo lên phẩy và thở phù phù. Đột nhiên Nguyên có cảm giác không lành khi miệng Xương kéo ra một nụ cười vô cùng…nham hiểm.
Nó hít một hơi thật sâu và đưa chân lên. Hai giây sau, một tiếng rầm chát chúa vang lên và cánh cửa phòng của Nhữ trở thành một thứ phế thải. Người gì mà… nhỏ con nhưng khoẻ khiếp. Xương xông vào bên trong, cùng lúc ấy Nguyên cũng chạy đến. Trong phòng, Nhữ vẫn say sưa giấc nồng mà không hề hay nguy hiểm đang cận kề. Xương cúi xuống, tay kéo vành tai Nhữ ra và hét vào đó.
Truyện gay Tôi Đã Yêu Một Con Mèo by Thanh Kiến Thiếu Niên. Vô ích! Nó cầm tay Nhữ và cố lôi thằng em quý hoá dậy. Phí công! Dù gì thì thằng Nhữ cũng đô gần gấp đôi nó nên chỉ năm phút sau nó phải buông cánh tay kia ra ngồi xuống mép giường mà thở. Dường như sự kiên nhẫn của nó đã đến cực hạn. Con mèo xắn ống áo, bẻ tay rôm rốp và leo lên giường. Nó chui vào bên trong, bặm môi đưa chân lên đạp mạnh vào người Nhữ.
Thân hình như cái bao tải kia rơi phịch xuống đất khiến Nguyên đứng ngoài cũng phải nhắm mắt mà quay đi. Nhưng trời đất quỷ thần ơi, tiếng ngáy vẫn vang lên đều đều. Nguyên chỉ thiếu mỗi việc quỳ xuống đất mà lạy Nhữ. Khả năng ngủ say- như- chết của anh em nhà nãy đã đủ tu thành chính quả rồi. Đầu tiên là Xương và sau đó là Nhữ khiến Nguyên đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Vô đối.
Nhưng nếu Nhữ luôn biết phải chăm sóc anh trai thế nào cho khỏi bị suy dinh dưỡng thì Xương cũng tỏ ra mình là một siêu cao thủ về việc hành hạ người khác. Nó nhìn kẻ đang nói mớ linh tinh, nước dãi chảy ròng ròng, tay sột soạt gãi lên bụng, tướng ngủ cực kỳ xấu kia mắt loé lên nguy hiểm. Chậm rãi, nó cúi xuống thì thầm vào tai Nhữ bằng giọng nói trầm bổng và nhẹ nhàng một cách khác thường:
– Nếu mày không dậy sau khi tao đếm đến ba thì tao sẽ “ba chấm”. Lúc ấy thì đừng có trách thằng anh này độc ác! Một…hai…bờ…a….
Bằng tốc độ ánh sáng, Nhữ ngồi bật dậy, hoảng hốt nhìn xung quanh:
– Em dậy, em dậy rồi đây nè! Mấy giờ rồi anh?
– Năm giờ mười lăm phút!- Nguyên liếc đồng hồ ngao ngán trả lời, tự thắc mắc xem “ba chấm” kia là gì mà có tác dụng bất ngờ đến thế.
– Dậy rồi thì mau đi làm bữa sáng đi.- Xương đưa tay che miệng và ngáp, nó đi lừ đừ ra ngoài.- Tao vào ngủ tiếp đây, dựng được mày dậy tốn calo quá.
Xương vừa đi ra, Nhữ lại đổ phịch xuống nền gạch hoa:
– Anh đúng là ác quỷ mà!
– Bằng đấy năm mà giờ mày mới nhận ra thì đã quá muộn rồi cưng!
Dưới nhà bếp, Nhữ vừa ngáp vừa tìm đôi đũa, rõ ràng hôm qua nấu xong nó đã để lên ống rồi cơ mà. Nguyên ngồi trên ghế, người bò ra mặt bàn và đôi mắt thì sưng húp vì thiếu ngủ. Nhữ bật bếp ga lên, với cái chảo bắt đầu chiên trứng. Nó nói trong cơn ngái ngủ:
– Anh mất ngủ à?
– Không, tại đêm qua anh mơ nên có cảm giác như mình không ngủ được chút nào vậy.- Nguyên trả lời, mắt trôi lơ đãng về phía chiếc ca to nằm trên bồn rửa mà tối hôm qua còn đựng đầy sinh tố.
– Em đoán giấc mơ đó có liên quan đến một con mèo!
Nguyên bật dậy:
– Sao em biết?- Hỏi xong cậu mới thấy mình hớ, mặt đỏ rần rần.
– Em luôn biết những điều cần biết!
– Mày thì biết cái gì hả?- Nguyên và Nhữ giật mình quay sang thấy Xương đang đứng đó, miệng ngồm ngoàm nhai, trên tay cầm quả táo bị cạp mất một nửa.- Tao cá một ăn mười là bổ đầu mày ra sẽ chẳng có gì ngoài đồ ăn trong đó.
– Anh!
– Sifff! Cấm cãi! Còn cậu kia- Xương liếc xéo Nguyên- Làm cái gì mà nhìn tôi ghê vậy? Muốn ăn táo à?
– Không, không có gì…- Nguyên quay mặt đi để giấu gò má đang đỏ bừng của mình. Nhìn thấy Xương là hình ảnh xấu hổ của giấc mơ đêm qua cứ hiện về quấy rối đầu óc cậu.
Xương thả mình xuống đối diện với Nguyên. Nó ngả người ra ghế và gác chân lên bàn. Thằng này không có tí chút khái niệm nào về phép lịch sự cả. Đôi mắt đen láy của nó tập trung chuyên môn vào việc giải quyết quả táo. Nhờ thế mà nó không hề hay biết chốc chốc Nguyên lại nhìn trộm mình. Nó ăn một cách ngon lành, miếng cuối cùng của quả táo đã bị nuốt trôi, cái lưỡi của nó liếm qua liếm lại đôi môi hồng hồng có vẻ còn thèm thuồng làm tim ai đó hẫng đi một nhịp. Không, Nguyên không có thích Xương mà, chỉ tại trông nó khi ấy đáng yêu quá thôi.
Cầm đôi đũa chọc chọc vào bát cơm, Xương đưa mắt lén nhìn em trai mình. Nhữ nhướn mày:
– Anh mới ăn đựơc có hai miếng!
– No rồi!
– Mới có hai miếng thôi!- Nhữ rít lên- Ruột anh không phải là ruột mèo.
– Nãy ăn quả táo.
Xương bỏ lên phòng mặc cho những tiếng cằn nhằn của Nhữ bám theo sau:
– Không ai ăn táo trừ cơm cả!
Nó vừa đi khuất, Nhữ quay sang Nguyên nét mặt thay đổi nhanh hơn trở bàn tay:
– E, em thấy rồi nha. Anh nhìn anh Xương từ nãy đến giờ!
Sặc! Nguyên cố nuốt miếng cơm và ho sù sụ:
– Anh đâu có!
– Vậy a. Chắc em nhìn nhầm. E hèm- Nhữ hắng giọng.- hôm nay là ngày đầu tiên anh đến trường mới nhỉ. Vậy thì phải ăn nhanh lên, ngày đầu mà đến muộn là không có hay đâu.
Nguyên cắm cúi ăn, không ngẩng lên nữa, tự nhiên cậu thấy cơm hôm nay khó ăn một cách lạ thường.
– Anh…!- Nhữ sửng sốt
Cậu vội ngẩng lên và ngay lập tức thấy quai hàm mình rớt bịch xuống đất. Xương đang đứng đó, không phải là trong bộ đồng phục như thường ngày. Nó mặc một chiếc áo trắng bằng vải lụa, hai chiếc cúc đầu tiên phanh ra để lộ khuôn ngực rám nắng, vạt áo giắt hờ trong quần. Chiếc quần nó mặc là quần da bóng loáng, ôm chặt lấy hai cẳng chân gầy tong teo( nhưng vẫn rất đẹp). Và điều đặc biệt nhất, nó đi một đôi bốt đen cao đến tận đầu gối, đế bốt dầy áng chừng cũng phải gần chục phân.
Hàm Nguyên vẫn chưa đựơc kéo trở lại. Nhữ lắp bắp:
– Anh…anh…không phải là…?
– Đúng thế đấy! Thế mày nghĩ là có lý do gì hơn để tao phải mặc cái bộ này? Thôi tao đi đây!
Truyện gay Tôi Đã Yêu Một Con Mèo by Thanh Kiến Thiếu Niên. Xương bước ra ngoài để mặc hai thân hình bị đông đá bên trong nhà. Phải hơn hai phút sau quai hàm của Nguyên mới hoạt động bình thường như cũ. Cậu quay sang Nhữ, lúc này đã trở lại với bát cơm của mình- hình như dù bất cứ chuyện gì sảy ra cũng không thể nào làm ảnh hưởng đến tâm hồn ăn uống của một nửa trong cặp sinh đôi thì phải. Nhữ giải thích cho Nguyên bằng cái giọng đều đều chán ngắt:
– Anh ấy mặc bộ đó đi chỉ có một mục đích thôi: trả lời thư tỏ tình.- Hình như có ai đó trong nhà tự nhiên thấy tim mình đau ghê gớm.- Anh khoan hãy vội hiểu lầm
Nhữ tiếp khi thấy lời nói của mình đang vô tình gây một hậu quả lớn.
– Tám mươi phần trăm thư tỏ tình đến tay của Xương là từ con trai trường khác.- tiếp tục đau tim mà không hiểu lý do.- Xương là người có sức vóc èo uột nhất mà em từng biết, anh ấy lại rất lười hoạt động tay, anh cũng thấy mà Xương luôn tìm cách thoái thác việc nhà cho em. Bởi anh ấy quan niệm đôi tay mình là thiêng liêng chỉ được dùng vào những việc cao cả như cầm bút, giở sách…
Thế nên những việc cần đến sức lực anh ấy đều dồn cho chân cả, đến cả đánh em anh ấy cũng chỉ đá mà thôi. Chân anh ấy đủ sức phá tan cánh cửa phòng em cơ mà. Đôi giầy ấy chỉ là tăng thêm tính sát thương thôi.- Nhữ chống tay lên cằm.- Em đoán chắc hôm nay bệnh viện cũng đón được vài ca cấp cứu vì bị gãy xương hoặc tương tự. Nghĩ đến là thấy rùng mình. Thế nên…- Nhữ nhìn Nguyên cười- đó cũng là một trong những lý do để em khuyên anh đừng nên tương tư Xương nếu không muốn tuổi thọ bị rút ngắn vô ích.
– Anh không có yêu Xương.- Nguyên phản đối có phần yêu ớt.
– Tạm thời cứ cho là vậy đi.
Leave a Reply