Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Về đến nhà Lộc Hàn thắng xe lại , nhảy xuống nhìn yên sau nhìn em trai mỉm cười . Cậu bế nó xuống xe , gạt chân chống xuống rồi nắm nó bước vào nhà …..
– Mẹ ơi , con đã về …. – Lộc Minh nhanh nhảu đưa tiếng gọi yếu ớt .
– Ơi …. – Bà ở dưới nhà bếp chạy lên .
Lộc Hàn nhìn em mình nhảy nhót lên người mẹ của mình , mà cảm thấy hạnh phúc . Cậu thấy ganh tị trẻ con thời bây giờ được nuông chiều là vui lắm cơ . Lộc Hàn vội xuống bếp , dọn chén , thức ăn …. lên mâm , rồi bưng lên nhà trên .
– Ăn cơm thôi cả nhà ….
– Vâng .- Lộc Minh nhanh chân bỏ cặp ngay ngắn , đi rửa tay ngồi vào vị trí của mình .
Gì chứ trẻ con rất biết nghe lời , nó luôn vâng lời anh hai vô điều kiện. Nói thật ra , nó chỉ thương có mỗi mình anh của nó . Chứ mẹ thì rất ít , bởi lẽ Lộc Minh thấy anh trai lo cho nó không thôi . Nên thương Lộc Hàn là phải rồi, nó đưa môi mỏ nhọn , chu lên trông cực đáng yêu làm sao . Nói nhẹ nhàng ngọt ngào …
– Em mời anh ăn cơm , mờ mẹ ăn cơm. Cả nhà mình cùng ăn .
– Ừ , ngoan em ăn đi – Cậu bật cười xoa đầu em trai mình nó rất ngoan.
Lộc Hàn nhìn mẹ ánh mắt yêu thương , rồi đẩy chén cơm cho bà . Gặp thức ăn bỏ vào chén của bà , Lộc Hàn cảm thấy nuốt cay đắng , vì hồi xưa kia có chút khá giả ba cậu vẫn thường hay gắp thức ăn cho mẹ như vậy . Nghĩ đến đây , Lộc Hàn cảm thấy mùi quen thuộc của ba mình . Nhìn lên bàn thờ kia , ảnh tươi cười làm sao mà cậu ăn nuốt trôi cho được . Một bà mẹ đơn thân nuôi hai con đến hết cuộc đời , hiểu cảm giác của Lộc Hàn mà thấy lòng xót xa nhiều hơn . Bà nắm bàn tay lạnh lẽo của Lộc Hàn , truyền hơi ấm sang cho con mình .
– Thôi ăn cơm đi con , có gì chiều nay con dắt em đi vòng quanh chơi nhé .
– Dạ .
Lộc Hàn gật đầu nhìn đứa em háu ăn , đến nỗi rơi cơm ra ngoài trông muốn cốc đầu hơn . Cậu lụm hạt cơm rơi ấy bỏ lại vào cơm, rồi nói với đứa em ….
– Ăn cơm xong đi ngủ rồi chiều anh dẫn đi chơi nhé .
– Dạ vâng .
Nó gật đầu vâng dạ tiếp tục hành chiến ăn cơm của mình . Tự nhiên trong lòng của Lộc Hàn dáy lên những chiều chuộng của em mình . Cả nhà ăn cơm trong bữa ăn thật đạm bạc , nhưng đâu đây dư âm , ấm cúng đến lạ thường …. Ăn cơm xong , Lộc Hàn dọn dẹp và rửa chén giết thời gian . Còn bà và Lộc Minh ngủ trưa ….
Đến xế chiều tối, hắn mở dần con mắt nặng trĩu ra vẻ mệt mỏi . Tần Phong ngồi dậy vò mái tóc nâu lãng tử bềnh bồng , đến nỗi nó thành như ổ tổ quạ của những ngày cuối mùa hè , chim nở đến khi biết ăn (văn này sến nè , mùi mẫn quá xD ) . Hắn đứng dậy bước lại gần tủ đồ , mà đầu đau nhức như búa bổ . Tần Phong mở cánh của tủ ra , lấy cho mình một bộ đồ áo sơ mi đen với quần tây mặc vào .
Hắn quay ra nhìn vào gương chải chuốt lại tóc của mình , rồi lấy xe phóng đi chơi tiếp . Vì giờ này cả hai ông bà bận hết cả rồi , nên hắn nhảy nhót đi cua gái . Hắn huýt sáo trên đường đi , chợt nghĩ có phải là gió thoảng qua hay không ? Mà sao hắn lại nhớ đến người con trai lúc trưa ? Hắn ghé dừng chân vào một quán bánh kẹo đó , hắn mua cho mình 1 vĩ kẹo singum “thông mũi mát họng, sảng khoái dài lâu” =))))) .
– Bán vĩ kẹo này đi …
Không biết bà mập bán hàng nhìn hắn té ngửa , vì hắn đẹp trai lại còn ra vẻ ta đây con nhà giàu . Gì chứ , con đường này biết hắn ở khu này , thuộc lèo về chuyên môn của hắn . Đó là chiêu “sát gái” nhất tỉnh này , bà bán hàng hách dịch nói giọng như nạt thịt heo =)))))))
– Nè thằng ranh ôn con , 6 ngàn đưa đây..
– từ từ chứ , làm gì dữ vậy – Hắn móc bóp ra lấy 10 ngàn đưa cho bà xong rồ ga đi luôn.
Nếu mà hắn có ở lại thêm , chờ bả thối tiền thì thế nào cũng day dưa với hắn thêm . Thôi thì , Tần Phong nghĩ rằng cho luôn 4 ngàn là để biết mặt hắn =)
Hắn lại lảng vảng trên con đường gặp nhóc hồi trưa nay . Đứng ngồi mòn mỏi , nhìn dáo dát xung quanh tìm bóng dáng của bé yêu ấy . Hắn nghĩ là sẽ cưa cẩm luôn …. xD
Đúng như hắn nghĩ , người con trai có dáng bé nhỏ trông quê mùa nhếch nhác ấy dắt theo một cậu bé nhỏ . Hắn chợt khựng lại nghĩ …
Ủa , pé có con rồi hả ta ? Sao lớn hơn tuổi của mình vậy ? Mới tí đầu mà xxx rồi – Hắn ngu không thể tả nổi , do biến chất lười học của mình ( ha ha , buồn cười quá đi ) . Thử hỏi nghĩ rằng , có ai trẻ tuổi mà khuôn mặt búng ra sữa , sinh con được không ? Thế rồi hắn vẫn tiến tới chọc ghẹo Lộc Hàn .
– Bé yêu ơi , đi chơi với anh không?
Lộc Hàn nhìn hắn mặt lạnh tanh , cậu thấy phiền phức khi gặp lại hắn . Lộc Minh lay tay cậu khẽ hỏi ….
– Anh hai , ai mà vô duyên quá vậy ?
– Kệ đi em , đi tiếp .
Cậu bế em của mình lên , rồi lạnh lùng đi ngang qua hắn . Xem hắn như là thứ vô hình cho nó trong xanh . Hắn cảm thấy bị sự lạnh lùng vô cớ ấy khiến hắn khó chịu . Hắn chạy theo nắm tay khuỷnh tay cậu lại , Lộc Hàn bực quá , lòng giận phừng phừng . Tay lạnh ngắt thả đứa em xuống vung tay tát thẳng vào mặt của hắn , vì sự vô duyên dửng dưng của Tần Phong .
(Chát ….)
Cậu chẳng nói năng gì , rồi nắm tay Lộc Minh đi dạo tiếp . Khiến hắn nhăn mặt ngu độn ra ….
Nhóc được lắm , người gì đâu mà ác lại lạnh lùng . Để xem anh đây cưa bé luôn . Dù bé iu là trai hay gái gì chả được hết
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 4
Hắn bực mình lắm , lên xe tay ga rồ đến quán Bar . Gửi xe xong xuôi hắn vào trong , tiếng nhạc xập xình khiến hắn thích thú , lắc lư theo điệu . Và thế là hắn quên luôn chuyện cũ , hắn chìm trong men rượi , cùng với các cô nàng . Hắn ngồi một góc rồi bắt chéo chân, khiến không ít bao nhiêu cô gái rớt tim vì hắn . Nếu có ai trông thấy hắn lúc này , thì có lẽ các cô gái , bao nhiêu chàng trai mê đắm vì Tần Phong quá mạnh mẽ nam tính , quyến rũ một cách lạ thường . Hắn ôm một eo cô gái , đưa miệng sát ghé gần tai cô gái ấy …..
– Em kiếm cho anh mấy thằng nhóc lại đây đi .
Hắn nói như rót mật vào tai , giọng ngọt ngào như thanh kẹo chocolat . Khiến cô gái ấy ngạc nhiên nhìn hắn , mà răm rắp làm theo lời hắn . Điều mà cô gái ấy ngạc nhiên là do hắn, một chút tò mò về hắn . Vì xưa nay , có bao giờ hắn sai mấy chuyện vớ vẩn như thế này . Vốn dĩ , quán Bar này rất biết rõ về hắn . Thậm chí các cô gái ở đây , đều phục vụ chỉ có mỗi thiếu gia cũng biết tất hết . Nên chuyện cô gái ấy ngạc nhiên là phải rồi …..
Hắn cầm chai rượi đổ ra ly , vẻ mặt bất cần chán nản . Hắn hôn đại phớt lờ vào má một cô gái ….
– Đây , có một thằng nhóc nè anh ….
– Được lắm , lại đây ngồi ….
Hắn vỗ vỗ ghế bên cạnh mình , mà thằng nhóc đó nó e dè , rụt rè nhút nhát . Bước lại gần hắn mà thằng nhóc tay cứ run run miết thôi . Một phần vì quá sợ hắn , ai ai cũng biết hắn là thiếu gia . Nếu đụng đến hắn , thì nhà đó kẻo không đường mà còn sống . Hắn nhìn kĩ mặt thằng nhóc ấy mà thất vọng , bởi lẽ hắn thấy hao người khác nhau . Vẻ đẹp của Lộc Hàn khiến hắn thích thú, mê mẩn khao khát được sở hữu .
– Bé kia đẹp hơn bé này nhiều , nhóc ơi em ở đâu cho anh làm quen với nào ….
Hắn say sưa lẩm bẩm hát ca kéo dài gọi người con trai ấy , khiến thằng bé này nó giật mình dữ lắm . Còn các cô thì nhìn nhau, mắt mở to ra hết cỡ … Hắn quơ tay xua đuổi ….
– Thôi đi đi , đi hết đi …
– Anh à , không chơi với em nữa sao ?
– Có nhưng mà anh mệt quá , đi đi ….
Hắn nằm gục lên bàn , ánh mắt lờ mờ như nhận ra khuôn mặt của Lộc Hàn . Hắn chờ mấy cô và nhóc đi hẳn , rồi hát mấy điệp khúc cũ mèm ….
– Người yêu ơi , em ở nơi đâu … ực … hức … anh muốn gặp nhóc lắm lắm … hức …
Hắn ca đến khản giọng , khiến trong quán Bar quay lại nhìn hắn thì thầm. Hắn vẫn nghe lọt tai …
– Trời thằng kia bị điên rồi kìa …
– Thằng đấy là thiếu gia họ Lâm mà , sao thằng quỷ đẹp trai vậy mà Gay …
– Thì đó , người ta mới nói là “Trai càng đẹp càng Gay” mà
– Tội nghiệp thằng nhỏ thất tình , nãy giờ cứ hát khúc đó quài ….
Hắn ngóc đầu dậy nhìn mọi người ngơ ngác , trong đầu hắn xuất hiện thứ đâu đâu . Gì chứ hắn biết rất rõ trong chuyện này ….
Gay ? Ha ha tao bị gay rồi sao ? Cũng phải mà , thích bé yêu đó rồi
Hắn tưng tưng như con gà xới bới tìm thức ăn , nhìn hắn trông bây giờ chẳng khác nào nhếch nhác , thân tàn ma dại vì suy nghĩ thoáng qua của hắn . Mặt hắn nóng đỏ bừng vì say rượi , hắn đứng dậy bước ra khỏi quán . Lấy xe phóng máy trên đường về căn biệt thự của mình ….
Cậu dắt Lộc Minh chơi đã chán chê khi trời đã tối sẫm , thì em trai cậu mắt sáng khi thấy quán kem bên kia đường . Nó khẽ lay tay cậu nũng nịu …..
-Anh hai ơi , mua em cây kem đi .
– Không được đâu em à , ăn kem giờ này sâu răng lắm đó .
– Đi mà , em thích ăn lắm – Lộc Minh đưa hàm răng nhìn anh nó.
Cậu nhìn quán kem ấy rồi lại nhìn em của mình , Lộc Hàn móc túi xem tiền của mình còn bao nhiêu . Nhưng cậu lại thấy thiếu , chẳng còn bao nhiêu tiền . Lộc Hàn đành dắt em mình qua coi thử để mua kem , nhưng cậu thấy có mỗi cây nhỏ nhất là đủ mua . Cậu lấy cây kem này tính tiền thì Lộc Minh không chịu , đòi lấy cây to hơn . Cậu bối rối không biết phải làm sao ? Nhìn em mình nói nhỏ nhẹ , khuyên bảo .
-Thôi em lấy cây này đi được không ? Mai anh có tiền anh mua cho em cây to hơn – Lộc Hàn xoa đầu em của mình .
Nó mếu máo nhìn anh nó như muốn khóc , chỉ vì cây kem đó có hình ảnh minh họa ước mơ thần tiên . Nên nó mới bảo mua bằng được , để khi ăn xong rồi nó tính ước cho anh của mình .
Đúng lúc ấy , người mua kem bên cạnh đã nhìn thấy . Thì ngọn gió nào , khiến hắn phóng xe ngang qua nghe giọng cậu liền dừng lại . Người con trai mua kem bên cạnh , liền lấy cây kem mà Lộc Minh thích tặng nó…..
– Nè anh cho em này …. – Người đó cười tươi nhìn nó .
– Dạ em cảm ơn anh , anh tốt bụng quá ạ – Nó khoanh tay lễ phép rồi cầm cây kem
Lộc Hàn đứng dậy gãi đầu lúng túng , cảm ơn người tặng kem ấy . Đúng ngay giây phút ấy , cơn nóng giận trong hắn bùng phát . Thấy người kia đã đi khuất , hắn gác chống chân xe xuống , loạng choạng bước lại gần cậu . Nắm tay cậu nói giọng ngà ngà say ….
– Sao bé phũ với anh quá vậy ? Sao không nhờ anh ..
Lộc Hàn im lặng nhìn hắn , ngay cả Lộc Minh cũng khó chịu nhìn Tần Phong bằng nửa con mắt . Cậu thở dài , cảm thấy càng ngày ghét cay hắn nhiều hơn . Lần nào cũng gặp hắn là sao không biết ?
– Anh kia , sao đeo bám đuôi anh của em như sam dợ ?
– Nhóc con …. tinh ranh ….
Cậu nghe hắn nói với em mình như vậy càng tức giận thêm , cậu thẳng tay tát tiếp vào mặt hắn trước mặt nhiều người và cả chủ quán . Ấy vậy mà hắn vẫn chưa tỉnh ra , mặt nhìn ngu ngu =)) , để rồi vuột mất Lộc Hàn tay trong tay Lộc Minh đi về . Mà Lộc Hàn cũng chẳng nói năng gì với hắn câu nào ….
– Trời ơi …. sao số anh khổ vậy thế bé =))))) , chẳng lẽ anh không được thích em , gần em hay sao ?
Chủ quán và nhiều người đi ngang qua nhìn hắn , nghe hắn nói vậy thì bịt miệng cười điên dại. Khiến hắn lấy làm xâu hổ , dựng xe nổ máy phóng đi lẩm bẩm ..
Tao đúng là đồ ngốc mà , giờ người ta thấy hết rồi làm sao đây ? Ngu quá , ngu quá trời ạ …
Truyen gay: Thiếu Gia Sát Gái gặp Cậu Nhóc Lạnh Lùng – Chap 5
Hắn về đến nhà rồi mở cổng chạy xe vào sân , hắn bước lên phòng cởi bỏ hết bộ đồ đang mặc , chỉ chừa lại có mỗi quần chip rồi ngã người ra giường nệm nằm . Hắn nhắm nghiền mắt đếm 1 2 3 , thì hình ảnh của Lộc Hàn hiện lên . Hắn lại nhớ rõ đúng khuôn của cậu , mà trong lòng thì rạo rực vô bờ . Hắn nói mớ trong cơn say , cơn đau đầu như búa bổ …..
– Người yêu hỡi , tại vì sao em lại lạnh lùng đến thế ….
Hắn quờ quạng , nằm lăn lộn úp người rồi lại ngửa ra ( bị điên rồi đấy anh Phong ) . Hắn ngồi bật dậy vò đầu khó chịu , hắn chạy vào nhà tắm xả một hơi nước lên người . Xong trở ra , hắn không một mảnh vải che thân , cứ thế mà leo lên giường đắp chăn đi ngủ .
Lộc Hàn ru đứa em ngủ đêm khuya , vỗ vỗ lên lưng Lộc Minh nhẹ nhàng . Cậu cố nhớ lại khoảng khắc , khi mà người đàn ông đó cho Lộc Minh cây kem . Cậu suy nghĩ , hình như đã gặp ở đâu đó rồi thì phải . Nhưng lại , không nhớ ra là ai ? Người đàn ông trẻ đẹp trai tốt bụng đó , khiến cậu tơ tưởng mông lung . Cậu xua đi những hình ấy , rồi ôm đứa em chìm dần vào giấc ngủ yên lành …..
Sáng hôm sau , nắng khẽ chói rọi vào khung cửa sổ nơi hắn nằm ngủ . Khẽ cựa mình tỉnh giấc , mở mắt . Tìm điện thoại đang reo liên hồi , hắn đưa máy lên tai nghe mà khôg cần nhìn số ….
– A lô ?
– Đi học mày , tao chờ ở dưới nè .
– Mày đi trước đi , tao đi sau à – Hắn ngả giọng ngái ngủ .
Hắn tắt máy rồi lại kéo chắn ngủ tiếp , đúng là một con mèo lười bắt chuột ngủ chăn ấm xù lông suốt năm . Như chính bản thân muốn được sống an nhàn , rãnh rỗi mà không cần lo toan tính gì cả ….
Lộc Hàn sắp xếp hồ sơ bỏ vào cặp, hôm nay cậu chính thức được gia nhập học . Dắt xe đạp ra chờ em trai ra , cậu ngồi yên vị trên xe sẵn . Lộc Minh cúi chào bà , rồi khoanh tay lễ phép ….
– Thưa mẹ con đi học …
– Ừ , ngoan quá để mẹ hun con cái nào . Chụt . Ở trường phải nghe lời cô giáo nghe .
– Dạ .
Nó gật đầu rồi chạy lại xe của anh mình, leo lên xe nó ôm anh thật chặt . Lộc Hàn dùng sức đạp đi , để lại một người mẹ già , lo phần còn lại trong nhà . Thì bỗng có tiếng giọng của một chàng trai trẻ ……
– Bác ba , có phải cô đúng không ?
– Ủa , cậu là mà sao biết tên tôi ?
– Cháu là Trương Vĩnh Thiên, con của Trương Hồng Phước ạ .
– Con … cháu của bác Hai …
…..
Nói đến đây , bà nghẹn ngào ôm chầm sau bao năm xa cách đứa cháu của mình ……
Lộc Hàn đưa em trai vào học xong , rồi lại đạp đến trung học . Gửi xe vào nhà giữ xe , cậu lôi sấp hồ sơ cầm trên tay . Rồi tìm phòng hiệu trường , tình cờ hay định mệnh như thế nào mà Lộc Hàn lại gặp hắn . Cậu thấy hắn đang bỏ tay vào túi huýt sáo vào trường muộn như thế này , mà cậu càng thấy ghét hắn nhiều bấy nhiêu . Lộc Hàn lúng túng vì trường nàu nhiều dãy , lại càng tìm ra phòng hiểu trưởng khó hơn .
Leave a Reply