
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về truyengay2021@gmail.com. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Này lớp trưởng !!! Tớ thích cậu
Tác giả : Vũ Tuấn
Chap 1: Lời từ chối
Nó đứng đó , lặng lẽ liếc nhìn gương mặt thanh tú đang ngoảnh mặt về phía bên kia sông. Một cơn gió nhẹ thổi qua khiến nó rùng mình. Cơn gió mang cái giá lạnh của mùa đông , mùa mà nó thích nhất trong năm, giờ đây nó đứng đó , đối diện với người mà nó đơn phương 4 năm cấp hai. Người ấy vẫn không liếc nhìn nó một cái , mãi sau mới nhếch bờ môi mỏng khẽ cười. Nó cảm thấy có gì đó bất an , hai gò má đã bắt đầu ửng hồng , hơi thở trở nên gấp gáp “ Long….Long….cậu …..cậu…nói gì được không ? ”.Nó vẫn chờ đợi đối phương cất tiếng . “Xin lỗi”- Long quay người lại , hai tay xỏ vào túi , gương mặt không hề thay đổi sắc thái . Nó đứng như trời trồng , hai từ “ xin lỗi” bay từ tai phải qua tai trái , tan biến theo cơn gió . Nó biết rằng chắc chắn Long sẽ từ chối lời tỏ tình của nó nhưng nó vẫn không thể đối mặt với cơn sốc này . Nó cứ đứng đó , mặc cho Long bỏ đi . Giờ đây nó chỉ muốn đi đến một nơi thật xa , một nơi mà không ai biết nó , một nơi mà đến nó cũng không biết mình là ai .
Nó cất từng bước chân nặng nề men theo con đường làng . Mùi hoa cải lan tỏa trong từng đợt gió . Nó không muốn về nhà , cũng chẳng biết đi đâu . Liếc vào cái điện thoại cục gạch , đồng hồ chỉ điểm 12h đêm . Một đứa con trai lớp 9 thư sinh , da trắng , môi hồng như nó thì ở ngoài đường giờ này rất nguy hiểm nhưng giờ đây , nó thật sự không biết làm gì cả . Từ phía xa , ánh đèn xe máy soi rọi chiếu bóng nó in xuống đường . Nó nhìn cái bóng của chính mình rồi nở một nụ cười đau khổ . Nó tự cười nhạo chính bản thân nó . Nó thật ngu ngốc , yêu đuối . Chiếc xe máy dừng trước mặt nó , nó ngước cái nhìn ảm đạm lên . Người từ trên xe bước xuống , đi đến chỗ nó , nắm lấy bàn tay đã lạnh cóng của nó : “ Sao giờ này còn chưa về , lên xe tớ lại về , hai bác ở nhà lo lắng cho cậu lắm đấy Vũ à” . Nó vội vàng rụt tay ra khỏi bàn tay ấm áp kia , luống cuống lắc đầu . Nó xoay người định bỏ chạy thì Long đã vội chạy đến ôm trọn nó vào lòng “ Vũ à , đừng buồn mà , chúng ta vẫn có thể làm bạn , cậu đồng ý không ?”.Nó quay lại ngước cái nhìn sầu não nhìn Long , nước mắt cứ thế tuôn rơi .
Chap 2 : Nảy nở
Sáng sớm hôm sau , nó đến trường với tâm trạng có phần khá hơn . Đối với nó , hiện giờ không phải lúc để đau khổ , kì thi chuyển cấp đang đến gần , nó cần tập trung cao độ cho việc học , không được lơ là một chút nào nữa . Vừa đặt cặp xuống bàn , nó đã nghe thấy tiếng kêu thất thanh của nhỏ bạn thân “ Vũ …..vũ…..cứu tao…cứu tao…”. Nó vội vã chạy ra cửa lớp . Một làn nước trong mát lạnh ôm trọn lấy nó . Từng giọt nước lăn trên mái tóc nó , lăn dần đến cằm rồi rơi xuống nền gạch . Cái áo đồng phục trắng dính vào cơ thể nó , lộ ra từng đường cong của cơ thể . Gương mặt trắng hồng đã chuyển dần sang trắng bệch vì lạnh . Trời mùa đông lạnh buốt da buốt thịt , lại thêm làn nước lạnh vào sáng sớm thì có mười nó cũng không trụ được . Nó run cầm cập , liếc cái nhìn sắc lạnh vào thằng nhóc đang cầm cái xô trước mặt . Nó không thích gây sự , cãi nhau cũng không được giỏi nên bây giờ chỉ biết liếc cái nhìn sắc lạnh đe dọa đối phương. Thằng nhóc vội vội vàng vàng chạy lại xin lỗi “ Lớp phó à lớp phó , xin lỗi nha xin lỗi nha , tại cái Hân nó tránh nên mới dính mày , chứ tao không cố ý đâu , đáng lẽ nạn nhân là cái Hân , ai dè….”.Nó chưa kịp nghe hết lời giải thích của thằng nhóc đã lăn đùng ra sàn . Nhìn nó thế chứ nó hay mắc bệnh , vào viện như cơm bữa . Đúng lúc đấy Long từ dưới cầu thang đi lên , thấy nó nằm dưới sàn , xung quanh mấy đứa bạn đang lúng túng hò hét , lo lắng . Long vội lao đến bế nó chạy một mạch xuống phòng y tế . Đầu nó áp sát vào bộ ngực săn chắc của Long , người không ngừng run rẩy. Đặt nó xuống giường , Long vội vàng đi lấy cái khăn lau nước trên người nó , rồi cậu tự tay tháo từng cái cúc áo của nó , lau người cho nó . Nhân viên y tế vội chạy đi tìm bộ quần áo khô cho nó thay . Sau khi thay xong đồ cho nó , Long ngồi xuống ngắm nhìn gương mặt trắng bệch đang dần hồng lên , cậu nở một nụ cười đầy yêu thương . Ngoài cửa phòng , Hân và Quang-cậu nhóc cầm xô- đang lén lút thập thò . Nửa muốn vào thăm nó nửa sợ bị Long trách mắng . Cuối cùng cô nhân viên y tá thấy hai đứa thập thò ngoài cửa liền gọi vào. Hai đứa nhìn nhau rồi đáp lại lời gọi của cô nhân viên y tá bằng nụ cười gượng .Quay sang Long , cậu đã quay lại gương mặt lạnh thường ngày , khiến ai nhìn vào cũng khiếp sợ . Quang vội chạy lại nhìn nó , thấy nó đã không sao liền quay sang giải thích với Long “ Lớp trưởng à, vụ này là vô ý , không phải cố ý đâu , đừng trách phạt….dừng trách phạt”. Hân đẩy Quang ra một chỗ , kéo cái ghế ngồi xuống cạnh giường . Cô nàng đưa bàn tay ngọc ngà của mình sờ lên trán nó , thở phào , rồi quay sang Quang có ý trách móc “ Ông đấy , mới sáng ra đã muốn kiếm chuyện rồi , rảnh quá à mà tự dưng cầm xô nước đi đuổi người ta , bộ không thấy mệt hả ?”. Quang lắc đầu nguầy nguậy, trưng ra bộ mặt ngây thơ vô số tội . Tiếng trống vang lên , nó vẫn chưa tỉnh . Long kiên quyết ở lại một mực đòi chăm sóc nó , lấy lí do là quan tâm đến thành viên trong lớp là nghĩa vụ của lớp trưởng , rồi vội đuổi Hân và Quang về lớp . Không dám cãi lại lớp trưởng , Hân và Quang đành hậm hực về lớp . Còn một mình ở lại , Long ngắm nhìn gương mặt của nó. Đôi môi hồng mấp máy khiến tim cậu rung động . Đôi mắt đen láy giờ đang nhắm nghiền lại, hơi thở nó đều đều . Long bất giác nhớ lại đêm hôm đó , cái đêm cậu đã vô tình từ chối tình cảm của người đã khiến tim cậu rung động . Đó là một đêm mùa đông trời không có sao , trên bãi cỏ non cạnh bờ sông , nó nói thích cậu , bất giác trong cậu có thứ gì đó khó diễn tả , cậu không phân biệt được tình cảm mà bản thân dành cho nó là gì , tình anh em hay tình yêu , cậu hoàn toàn bất lực . Cuối cùng từ mà cậu thốt ra lại là “ Xin lỗi” . Sau khi quay người bỏ đi , cậu mới thấy lời nói của mình thật ngu ngốc , cậu phát hiện ra mình thích nó , thích sự ngây thơ nơi con người nó. Cậu tự trách mình tại sao lại không nhận ra sớm hơn , liệu cậu có quá ngốc chăng ??? Chính cậu cũng không thể hiểu nổi bản thân mình. Cho đến bây giờ , ngồi nhìn nó một cách say đắm , cậu lại chẳng nghĩ được gì . Bất giác cậu nhổm người lên tiến lại gần gương mặt nó . Nhẹ nhàng cậu đặt nụ hôn lên bờ môi nó . Hơi thở nhè nhẹ của nó khiến cậu ngại ngùng , vội vàng chấm dứt nụ hôn vụng dại ấy . Có lẽ sắp tới sẽ nảy nở một mối tình gọi là ngang trái . Biết đâu !
Leave a Reply