Truyện gay: Đại học UG – Bà chồng chàng dâu – Chap 39
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
~~~Chuyển cảnh~~~
Chiếc xe chở tôi và hắn về nhà. Do hắn để chế độ tự động lái cho nên hắn…tự do ôm ấp và…thả dê
-Nhật Duy, anh nhớ em
-Mặc anh-Tôi quay qua hướng khác
Hắn hôn má tôi 1 cái
-Em yêu đừng giận anh mà
-Vậy sao lúc đó anh “ăn”tôi
-Thật ra…anh quá yêu em-Hắn ngập ngừng-Nên anh phải đánh dấu. Anh sợ mất em lắm, Nhật Duy à
-Mất gì chứ, không phải tôi đã về rồi sao?
-Em có yêu anh không?
-Ơ…
-Em thay đổi cách xưng hô đi có được không?
-Tại sao?-Tôi ngu ngơ hỏi
-Vì…-Hắn cầm tay tôi đặt vào ngực trái của hắn-Em làm chỗ này của anh đau
Cái tên t/g chết bầm này, có cho hắn uống lộn thuốc không vậy??? Khi không…sến kinh khủng( :3 lão nhai mê chóc nghỉ rùi, ta là nhóc straight dễ thương lên thay :v)
Chiếc xe dừng lại trước hắc ám cung đã giải thoát cho tôi khỏi hắn. Vừa bước vào thì…1 con gà bay thẳng vào mặt tôi ở phía sau là Lan, Mai đang đuổi bắt 1 con chim trĩ (tra google) còn con bay thẳng vào mặt tôi thì là 1 con trĩ cái (trĩ cái giống gà mái chỉ khác là có lông đuôi còn gà thì không). Còn Trúc và Cúc thì đuổi theo và túm đuôi con trĩ giật ngược lại(nhà bạn nào nuôi con này sẽ biết rõ cách bắt. Còn cách này thì không nên thử nhé). Rồi Mai, Cúc và Trúc ôm 2 con vào trong. Lan bước đến hỏi
-Em hết bệnh rồi hả?
-Bệnh?-Tôi ngạc nhiên
-Uh, bệnh-Lan tỉnh bơ
-Vậy em bị gì?-Tôi dùng nội lực phong tỏa bát mạch không cho cơn giận phát tác
-Thiệt tình, bệnh đó…tế nhị-Chị ta nhấn mạnh 2 chữ tế nhị
-Thì chị nói ra luôn đi
-Em muốn nghe sao? Được rồi em bị BỆNH TRĨ =))) (là loại bệnh ở hậu môn, à…ừm…tra google đi)
Tôi đã bị trọng thương vì nhịn, quay sang hắn, thấy hắn đang mím cười tôi hiểu ra là hắn giở trò. Mà không hắn lấy lí do đó thì cũng không thể giải thích được lí do tôi biến mất trong khoảng thời gian này. Nhưng lí do tôi bị trĩ thì…không được hay ho mấy =.=”
-Vậy còn 2 con trĩ kia?
-Em mới khỏi bệnh, nên dùng nó để tẩm bổ
-Bà Lan vô phụ tí coi, lo buôn chuyện không à-Tiếng nói từ trong bếp vọng ra
-Vô liền
Chắc mọi người cũng biết Minh Tuấn sẽ “được” Ngọc Khánh xử lí ra sao rồi nhỉ? Bây giờ chúng ta đến chỗ 2 nam chính Huỳnh Anh và Ngọc Minh nào 😛
Tất nhiên là bản t/g ta phải đi rình rồi =.= (thật ra Huỳnh Anh của ta là 1 tiểu thụ hồn nhiên ngây thơ, từ khi bị phụ tình thì biến thành cường thụ tức là loại thụ này rất khó cưa. Phen này Ngọc Minh sẽ bị Huỳnh Anh phũ cho thê thảm =)))
Ngọc Minh ngồi ở Yellow Star, tay cầm điện thoại. Chả là Ngọc Khánh vừa nhắn tin là hẹn nó vào lúc này. Mỗi lần Ngọc Khánh gọi cho nó là y như rằng sẽ có chuyện “rung giường rớt gối”
“Anh mày gọi, không bắt máy là đánh đòn”
Bản nhạc chuông này là do Ngọc Khánh cài vào, tất nhiên đây bản duy nhất. Nó bắt máy
-Anh à, anh nói có quà cho em mà
-5
-Sao?
-4
-Anh muốn nói gì?
-3
-Em không có chơi với anh đâu
-2
-…
-1
-Đủ rồi
-Nhìn ra cửa đi-Ngọc Khánh nói xong thì cúp máy
Ngọc Minh nhìn ra cửa, tim ai đó bị mất 1 nhịp từ khi người có tên là Huỳnh Anh bước vào. Từ khi Ngọc Minh làm TGĐ ở Việt Nam tới nay đã tiếp xúc với không ít người. Và cũng chưa từng rung động trước ai.
Huỳnh Anh có công việc làm thêm ở bar Yellow Star, và cũng nhận được tin nhắn của Ngọc Khánh là…sẽ có 1 món quà rất lớn đang chờ cậu mở ra. Cậu cũng không hiểu gì, và bước đến “món quà”
-Anh dùng gì?
-…-Vẫn đang ngắm mỹ thụ
-Nè-Cậu lay người nó
-Hả-Nó giật mình
-Anh dùng gì?-Huỳnh Anh hỏi lại
-À…ừm…cho tôi 1 Trust (thật ra t/g là bé ngon Bác Hồ, chưa đi bar lần nào và loại thức uống này chỉ có trong truyện)
-Xin anh chờ 1 chút-Cậu quay đi
Ngọc Minh thầm nghĩ:”Có lẽ mình nên bỏ làm tổng giám đốc và đi làm thêm”
Hôm sau, Ngọc Minh vào làm thêm ở quán bar đó. Nó đã gửi đơn xin nghỉ phép lên chủ tịch với lí do là…tìm vợ :3. Từ khi vào làm, khách bắt đầu đông hơn vì người nào đó. Công việc ngày càng bận rộn hơn hẳn.
Huỳnh Anh chuẩn bị mang thức uống ra thì nhanh chóng bị Ngọc Minh giành lấy, thay vì đi bộ về trường thì đã có xe hơi của nó đón cậu (e hèm đi làm thêm bằng xe hơi). Khi ra khỏi trường thì đã có xe đón. Tất nhiên kết quả là Huỳnh Anh đi bộ, theo sau là chiếc Audi mới cóng. Huỳnh Anh quay lại quát con ruồi bự ở phía sau
-Này cậu rảnh thật, sao suốt ngày cứ tò tò theo sau tôi vậy?
-Ơ…thích
Cậu tức điên người nhưng không làm gì được, đành mặc kệ cái đuôi hình xe hơi bám theo. Hôm sau cậu xin nghỉ việc làm ai đó ôm mộng tương tư và không ít lần nhảy vào trường cốt để tìm cậu. Mọi chuyện cứ như thế xảy ra làm cho người nào đó hận Ngọc Khánh thấu xương, trái lại với người nào đó thì ai đó đang thầm cám ơn anh trai mình
Quay lại với Ngọc Khánh
Tôi đang nằm ngủ, sau lưng là hắn. Vòng tay của hắn ôm chặt lấy tôi. Tôi thừa sức thoát khỏi nhưng tôi cảm thấy thinh thích khi hắn ôm từ phía sau Hắn hôn lên má tôi
-Em yêu, em dậy rồi à? Đêm qua em ngủ có ngon không?
-Anh yêu à tối hôm qua tôi đang ngủ không biết ai đã quấy rối tình dục khiến tôi suốt đêm trông chừng
-Vợ anh lạnh lùng quá vậy-Hắn nói với ngữ điệu đau khổ khi bị vợ mình lạnh nhạt
-Chưa cưới ai cho anh gọi là vợ, hơn nữa tôi không có yêu anh
-Vậy sao?-Hắn véo mũi tôi đau điếng-Thế không yêu sao cho anh ôm chặt như thế? Hơn nữa anh với em đã cưới rồi sao?
-Cưới giả thôi mà
Hắn cốc nhẹ vào đầu tôi
-Ngốc, em xem là giả nhưng anh xem là thật
-Ngọt nhỉ, khiến tôi phát ói rồi
-Vợ yêu à-Hắn đè tôi xuống-Em ói thì uổng, hay là cho anh-Hắn cưỡng hôn tôi (anh Tuấn đẹp trai à, anh làm t/g ta thấy…ghê ghê rồi đấy)
Thế là 1 buổi sáng bắt đầu theo 1 cách ngọt hơn đường hóa học và đậm chất ghê ghê từ câu nói của hắn
~~~Chuyển cảnh~~~
Tôi đang ở trong bếp tập nấu ăn với 4 bà cô xinh đẹp ế chồng, thật ra nói là bà cô cũng đúng mà chị cũng không sai vì họ đã 35 hết rồi. Nói là ế chồng vì họ đã từng sử dụng dịch vụ mai mối của bà hắn và bị từ hôn ngay trong đám cưới những 5,6 lần cho nên 4 người họ được Dương lão phu nhân nuôi tới khi có mối mới và làm những công việc lặt vặt.
Thực ra nấu ăn cũng khá đơn giản chỉ cần cho vài muỗng gia vị, canh lửa và 1 số bước khác. Do bà có việc quan trọng là chơi mạt chược nên không ở nhà, 4 người Lan, Mai, Trúc, Cúc thì có việc gấp. Thành thử những món mà tôi nấu là do tôi và hắn dẹp hết vào bụng.
-Em nấu thật giống Ngọc Khánh
Lần đầu tiên trái tim tôi biết đau
-Thật hả?
Hắn liền ôm chặt tôi lại
-Anh xin lỗi
-Không sao-Tôi miễn cưỡng đáp
-Anh xin lỗi, em đừng giận anh nữa
-Anh yêu em hay yêu Ngọc Khánh?
-Anh…
-Nói đi
Im lặng, không ai nói với ai 1 lời. Hắn vẫn giữ tôi trong vòng tay
~~~Sóng gió thật sự bắt đầu!~~~
Tôi đang nằm trên giường ngủ, hắn nằm cạnh tôi. Tôi cứ mặc cho hắn ôm tôi. Hắn có điện thoại, nhìn vào màn hình hắn giật mình nhìn tôi. Tôi nhắm mắt vờ ngủ. Hắn chậm rãi đi ra ngoài nghe máy bỏ lại tôi với sự tò mò.
Sáng, hắn đã đi đâu mất khiến tôi khó hiểu và buồn bã không thể tả. 12h trưa hắn về và theo sau là 1 cô gái. Tôi nhướn mày lục lọi trong trí nhớ của mình. Hóa ra cô ta là Trần Ngọc Thư con của chủ tịch tập đoàn TJ đứng thứ 3 trong bảng xếp hạng tài sản. Và có mối giao hảo khá tốt với cha tôi và là đối tác khá quan trọng của đoàn.
Nhìn Dương lão phu nhân, bà mừng ra mặt. Còn 4 người kia thì nhíu mày, bà quản gia thì nhếch mép cười khỉnh. Tôi đoán là có kịch vui để xem cho đỡ nhàn(Tình địch của ngươi đó, ở đó mà kịch với hài)
Bà đứng dậy đón ả ta mà không thèm liếc tôi 1 cái. Tôi nhớ là chưa tới mùa bơ mà???
-Ôi cháu dâu của ta, cháu về rồi đó à?
Vậy con làm osin hả bà?
-Bà…-Ả ta làm bộ e thẹn-Anh ấy cưới rồi mà-Ả hất mặt về phía tôi
-Thì cưới thêm :v
Bà à, bà đã muốn cưới ả thì có trách tại sao…không ăn trưa được nha
-Đi đường xa chắc con cũng mệt rồi, cũng tới giờ cơm hay là ở đây ăn 1 bữa vậy
-Dạ
Mặt ả thật dày :O
Thế là Dương lão phu nhân nắm tay Ngọc Thư vào trong, mọi người cùng đi theo sau. Bỏ lại tôi với rất là nhiều…bơ trái mùa. À không hẳn là 1 mình tôi, còn hắn nữa. Hắn kéo sát tôi lại, hôn vào nhẹ vào má tôi
-Anh xin lỗi, khi sáng anh có việc gấp
-Là đón cô ta? Cô ta là ai?
-Phải, cô ta là người mà bà anh ứng cử làm vợ
-Vậy anh cưới tôi là vì anh không thích cô ta
Mặt hắn áp sát vào mặt tôi
-Đồ ngốc, từ khi gặp em thì anh muốn cưới em rồi. Hiểu không-Mũi hắn cọ vào mũi tôi
Thật là…ngọt 😛
-Vợ yêu à, mình đi ăn thôi-Hắn quàng tay vào eo tôi rồi bước đi
~~~Nhà bếp~~~
Ả Ngọc Thư này thật là hay, định dành chỗ với ta? Ta đâu có phải là tiểu thụ dễ thương, tội nghiệp đâu? Ta là…bạo thụ :v (t/g ta chế) thì làm gì có chuyện nhường. Ả ta tức ói máu, nhưng không làm gì được.
Trong bữa ăn, hắn gắp 1 cái đùi gà. Theo phản xạ, Dương lão phu nhân nâng chén. Và cái đùi gà nằm trong tô của tôi :v. Bà chưng hửng trong khi ai nấy đều mím cười. Hắn thật biết chọc tôi cười. Được 1 lúc, Ngọc Thư gắp 1 miếng cá đã lừa xương thật kĩ bỏ vào tô hắn. Hắn đứng dậy, trút toàn bộ vào thùng rác. Tôi ngạc nhiên, mọi người ngạc nhiên, ả ta cũng ngạc nhiên không thốt nên lời
-Ai cho cô tự ý bỏ đồ ăn mà đũa chạm vào bát cơm của tôi?
-Em…em không cố ý, em xin lỗi-Cô ta cúi mặt
Bây giờ tôi rất muốn cười, bỗng Dương lão phu nhân lên tiếng đỡ
-Em nó không biết tính con nên làm thế-Rồi quay sang tôi-Còn cháu dâu yêu dấu, chê đồ nhà này sao?
-Đồ ăn do đích thân con nấu thì làm sao mà con chê được, với lại bà chưa ăn sao kẻ dưới như cháu dám động đũa
=))) bữa cơm đã kết thúc, không ai dám động đũa, Tiểu Bạch phải nhập viện vì bội thực
Hắn đang chuẩn bị rời đi thì Ngọc Thư nhanh chóng ngã vào lưng hắn nhưng tôi đã nhanh chóng nắm tay hắn đi và kết quả là bộ ngực căng tròn của ả hạ cánh xuống sàn gỗ.
Dương lão phu nhân hốt hoảng vội đỡ ả đứng dậy
-Ngày mai con xin cha con chuyển về đây ở với ta,ta không tin nó không mềm lòng
-Nhưng anh ấy đã có vợ rồi, cháu sợ…
-Biết đâu là giả thì sao?
~~~Ngày hôm sau~~~
Tôi đang ngủ trong vòng tay của hắn, mặt tôi áp vào khuôn ngực rắn chắc và đầy mùi nam tính ấy trong tình trạng không ai mặc quần áo. Chả là hôm qua tôi bị hắn dùng mưu phải lột sạch đồ mà ôm hắn ngủ, hắn đúng thật là biến thái -__-
Hắn hôn nhẹ lên tóc tôi
-Dậy được rồi, vợ yêu
-Cho em ngủ-Tôi dụi vào ngực hắn theo đúng kịch bản
-Dậy nào, anh và em cùng đi làm
-Đi làm? Chẳng phải em làm vợ anh sao?
-Việc ở công ty-Hắn à không anh nói rồi hôn vào môi tôi
-Haizz, chẳng phải em làm hết bản thảo khi ở nhà sao?
Hắn trở mình, người hắn đè lên người tôi
-Nhưng anh muốn em đi chung với anh-Hắn nói như ra lệnh
-Buông ra, nặng-Tôi nhăn mặt
-Nặng?-Anh nhấp người lên xuống, cái gì đó cạ vào cái gì đó khiến tôi đỏ mặt, anh cười khoái chí-Một là em ở nhà, mỗi ngày em sẽ được anh ăn. Hai là đi làm với anh
Nếu tôi ở nhà thì chắc chắn bị ăn thịt, hơn nữa phải ăn hành của Dương lão phu nhân đến…hôi nách =.=., nên đi có lẽ sẽ tốt hơn.
-Vợ yêu à, em suy nghĩ kĩ chưa?-Anh cười đểu
-Được rồi, được rồi. Đi thì đi
-Vậy thì dậy thay đồ nào, em yêu
Tên dâm tặc, đã đi rồi mà còn…ráng luồn tay xuống dưới sờ cái gì đó của tôi nữa. Đúng là…hắn có họ hàng với cái lão đang viết mà(Ê ê không có chọc ghẹo à nha)
~~~Một thời gian sau~~~
Đã 11h, tôi ngồi trong phòng và xem xét tin nhắn
From: Ngoc Minh
“Chúc anh hai vui vẻ, hạnh phúc bên anh rể cho em nghỉ 1 tháng”
-Nói xóc thì có
From: Huỳnh Anh
“Khốn kiếp, dám tặng ta 1 con ruồi bự suốt ngày đeo bám phiền chết đi được. Ta nguyền rủa ngươi cả năm hạnh phúc. Hừ”
Form: Tác giả
“Chúc ngươi 1 năm dồi dào sức khỏe để hứng chịu những cơn bão mà ta ban tặng. Ra ngoài cửa đi, trong hộp thư có 1 hộp bờ cờ sờ ta cho ngươi =)))”
-Biến thái
Và tôi tiếp tục đọc những tin nhắn còn lại
~~~Đại học UG~~~
Ngọc Minh lẻn vào trong trường như 1 thói quen từ khi say nắng Huỳnh Anh. Khỏi phải nói Huỳnh Anh tức điên khi mỗi tối có 1 con ruồi bự tới thăm. Nhưng cậu không nỡ gọi bảo vệ ắt hẳn có 1 lí do riêng nào đó
Như thường lệ, Ngọc Minh ngồi trước cửa phòng Huỳnh Anh. Tiếng bước chân vang lên, Ngọc Minh đứng dậy và chạy đến như ruồi gặp mật
-Này có thôi ngay việc ngồi trước cửa phòng tôi không?
-Ơ thì…
-Hửm
-Thì em cấm không cho anh đến làm phiền em thôi-Thở dài
-Tôi bằng tuổi anh cậu, nhớ kĩ
-Tình yêu không quan trọng tuổi tác, hy vọng em chấp nhận
Nói xong Ngọc Minh quay đi, mà không quên tặng cho Huỳnh Anh 1 nụ hôn nhẹ ở má. Miễn tưởng Huỳnh Anh sẽ la ó lên nhưng không. Cậu cảm thấy nụ hôn ấy thật giống với 1 người, từng dòng kí ức đang ùa về
Thuộc truyện: Đại học UG (University Gay)
- Đại học UG (University Gay) - Chap 2
- Đại học UG (University Gay) - Chap 3
- Đại học UG (University Gay) - Chap 4
- Đại học UG (University Gay) - Chap 5
- Đại học UG (University Gay) - Chap 7
- Đại học UG (University Gay) - Chap 8
- Đại học UG (University Gay) - Chap 9
- Đại học UG (University Gay) - Chap 10
- Đại học UG (University Gay) - Chap 6
- Đại học UG (University Gay) - Chap 11
- Đại học UG (University Gay) - Chap 12 - Siêu quậy - Ngoại truyện
- Đại học UG (University Gay) - Chap 15
- Đại học UG (University Gay) - Chap 14
- Đại học UG - Chap 13
- Đại học UG (University Gay) - Chap 16
- Đại học UG (University Gay) - Chap 17
- Đại học UG (University Gay) - Chap 18
- Đại học UG (University Gay) - Chap 19
- Đại học UG (University Gay) - Chap 20
- Đại học UG (University Gay) - Chap 21
- Đại học UG (University Gay) - Chap 22
- Đại học UG (University Gay) - Chap 23
- Đại học UG (University Gay) - Chap 24
- Đại học UG (University Gay) - Chap 25
- Đại học UG (University Gay) - Chap 26
- Đại học UG (University Gay) - Chap 27
- Đại học UG (University Gay) - Chap 28
- Đại học UG (University Gay) - Chap 29
- Đại học UG (University Gay) - Chap 30: Ngoại truyện: Trường đào tạo sát thủ
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 31
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 32
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 33
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 34
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 35
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 36
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 37
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 38
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 39
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 40
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 41
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap Cuối
cry cry says
trời cái giề mà 15-9 full chap.đúng là gat người ngồi hóng mòn đôi dép tổ ong lông mọc tới zú mà có 2 chap thâttj là bùn quá đê.:”)(-\
truyen-gay says
Hii bạn đừng trách tác giả – Tác giả đúng hẹn nhưng do mình edit muộn nên đăng muộn. Truyện đã Full rồi đó bạn; bạn xóa cache trình duyệt đi rồi load lại nhé.
Nhóc mê trai says
:v yêu adm rồi :v :v
truyen-gay says
Mún yêu thật cơ.
Nhóc mê trai says
:v :v :v
Bin says
Đọc chap 37-38 cảm động quá. Có thể ns là chap gây cảm xúc nhất đấy tác giả à