Truyện gay: Đại học UG (University Gay) – Chap 30: Ngoại truyện: Trường đào tạo sát thủ
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
(Truyện không có 1 tí tình cảm hay ủy mị gì đâu. Chỉ là viết cho vui thôi. Chú ý cảnh bạo lực nhé. Hơi mạnh và có tí…hư cấu quá sức tưởng tượng ^^)
Sau khi làm xong đôi găng của mình, tôi bắt đầu lên kế hoạch cho tối nay. Tôi bắt đầu lấy rèm cửa, bện lại, cùng vài cái rèm ở các phòng khác. Bện xong, chỉ chờ đến đêm là thực hiện kế hoạch
Tôi mở cửa sổ, cột ‘sợi dây’ được bện từ cửa ấy vào tay nắm của cửa. Lúc này tôi đã mặc bộ đồ đen, và đeo găng cùng 1 số phụ kiện cần có rồi dùng 1 con dao…à nhầm, 1 bình mực đã cũ ném vào cái cửa sổ thành 1 tiếng choang. Lão tam và lão tứ chạy vào thì tôi dùng lăng ba vi bộ tẩu ra ngoài. Tôi nhanh chóng chạy chứ giờ này đón taxi thì được chắc.
Đằng sau thì…khỏi nói, cả 1 đội quân gồm…vài chục người đang đuổi theo. Chạy đến ngã tư, tôi móc trong túi 2 quả bom khói thủ sẵn và 1 làn khói mịt mù đã che dấu hành tung của tôi. Lúc này, tôi đã nhanh chóng nép mình vào 1 góc khuất và nhìn thấy được vẻ ngờ nghệch của bọn họ mà muốn phá lên cười. Tôi lại chạy đi đến phía Đông thành phố.
Đến nơi, tôi phải ngồi bệch xuống đường vì quá mệt mỏi. Tu 1 hớp nước mang theo sẵn, tôi bắt đầu tìm đường vào trong. Nhìn về phía cổng thì phòng bảo vệ đang sáng đèn, nhìn và trong thì thỉnh thoảng 1 tốp chừng 2,3 người đi qua đi lại. Tôi vòng ra đằng sau. Tình hình cũng không mấy khả quan khi mật độ người đi tuần dày đặc hơn.
Chỉ còn cách là vào ở phía trước. Tôi đánh vòng ra, bờ tường cao chất ngất(5m) thế này thì đố ai trèo vào nổi. Tôi dùng 1 cái móc, vào dây thừng rồi ném lên. Tôi ném khoảng 3,4 lần thì mới trèo lên an toàn.
Nhìn phía dưới thì có 1 lớp rơm, có ai nghĩ tôi sẽ nhảy xuống không nhỉ. Không nhé. Bên dưới lớp rơm hình như có tiếng nước chảy, quả không sai. Tôi dùng 1 con dao, cột sợi dây nhỏ hơn dây thừng rất nhiều lần vào nó rồi phóng xuống. Phóng đi rồi kéo lên, cuối cùng cũng phóng trúng khoảng bê tông. Tôi lấy hết can đảm, phóng qua cái hào sâu ấy. Nhưng đời không như truyện, 1 ánh đèn pin rọi thẳng vào mặt tôi
-Có trộm, có trộm
Tôi nhanh chóng rút ra 1 con dao, phóng ngay cổ tên đó ngay tức khắc. Tôi không sợ hắn là học viên vì mùa hè tất cả các học viên được thư giãn nhưng tuyệt đối chuyện ở trường thì nếu hé nửa lời thì toàn bộ gia đình đều chìm trong biển máu. Chắc chắc đó là sát thủ tuần vào đêm chứ không có tuyệt kĩ gì ngoài cái họng to ra. Nhờ phúc của hắn mà các sát thủ bắt đều đến. Tôi nhanh chóng ẩn mình vì tất cả đều là sát thủ tinh anh, 2 đối 1 thì còn có thể chứ 10 đối 1 thì có mà rã xương. Tôi đã ẩn mình sau chậu cây, tôi nghe loáng thoáng
-Chết tiệt, mau tìm nó đi. Không thì tan xác với hiệu trưởng
-Rõ-Đồng thanh
-Có đứa nào biết con dao này là vũ khí của ai sử dụng không-Giọng tên đó cất lên
-Hình như là…chỉ có Hắc phong khôi lỗi
-Mẹ kiếp, mau tìm nó đi. Hiệu phó treo giải ai bắt sống được nó thì được thưởng 10000$. Con mồi tự dẫn xác đến thì càng tốt. Tụi bây canh chừng cái lối ra vào, rõ chưa
-Rõ
Tôi chợt rùng mình, hiệu phó trường này mình đâu có kết thù oán gì mà truy nã. Chậc, phải nhanh chóng vào trong thôi. Ẩn mình sau hàng chậu cảnh, tôi bắt đầu bò từ chậu cây này, hạ gục tên kia. Cuối cùng thì cũng đến 3 hàng cây, nó tạo thành 2 con đường vào trong. Tôi nhanh chóng bắt lấy 1 tên gần đó, ném hắn con đường bên trái thì chỉ nnghe tiếng vụt vụt.
Thế là tôi chọn con đường còn lại. Tình hình cũng không được may mắn khi 1 đám sát thủ chặn đường. Không nói gì hết, tôi quẳng 1 quả bom khói rồi hạ sát từng tên. Mùi máu khá nồng và tanh bám vào người tôi, nhưng nhanh chóng bay đi. Phía trước là 1 tên sát thủ, có đôi mắt sáng màu đỏ trong đêm. Tôi đoán đó là robot có gắn camera cảm biến nhiệt độ mà trong sách nói.
Tôi lấy khẩu súng ở trong túi, nhắm vào đốm sáng nhưng không được, chợt nó bay lại tặng tôi 1 đá khiến tôi ngã lăn. Nó dùng đạp vào ngực tôi tỏ ý chiến thắng. Nhưng tôi cũng không vừa, nắm lấy bàn chân ấy. Quả không sai, là robot vì chân nó cứng ngắc, tôi kéo mạnh và đạp 1 cú cho nó ngã lăn. 2 đốm sáng ở đầu biết mất, xung quanh chỉ có bóng tối.
Tôi lại bị nó đạp 1 cú ngã lăn, tôi cố lết ra đằng sau. Bỗng lưng tôi chạm vào 1 cái thùng, 1 cái thùng bằng sắt. Tôi lại cảm nhận chuẩn bị ăn đấm nên lách mình sang 1 bên. Cánh tay của nó đấm vào cái thùng khiến nó vỡ nát. Nước, không là dầu trong thùng chảy ra. May mắn là áo của tôi thuộc loại không thấm nước cho nên rất khó giặt và đi mưa thì khỏi nói.
Vết dầu nhanh chóng bám vào quần áo tôi rồi nhanh chóng trôi đi. Nó lại tung 1 đá, nhưng tôi may mắn ngã người xuống nên né được đòn của nó. Đang tìm cách hạ gục thì tôi lại tìm thấy bật lửa, phải là bật lửa. Nhờ nó mà tôi sẽ hạ được con robot này, tôi vừa lùi, vừa tìm vết dầu. Chân tôi đã đạp trúng nó, nên tôi lùi 1 chút, lưng đã chạm vào tường, tôi mở bật lửa, tìm trong túi những thứ có thể đốt được.
Cuối cùng, trong cái túi ‘càn khôn’ mà tôi mang theo có 1 tấm vải. Tôi quấn tấm vải vào con dao, rồi đốt nó. Vì nhiệt độ cao nên nó-con robot đã tìm thấy tôi, tôi nhanh chóng ném con dao về phía được cho là có vết dầu. Gặp dầu, lửa bén lên và tôi thấy được nó. Nó mặc bộ đồ đen như sát thủ và cử động rất linh hoạt, có điều nó không thấy tôi(T/g giải thích tại sao trong bóng tối nó thấy được mà khi có ánh sáng của lửa nó lại không thấy nhé. Vì đôi mắt của nó là 1 camera cảm biến nhiệt nên nó dựa vào thân nhiệt để tìm và truy sát.
Nhân vật chính đốt lửa, ném vào vũng dầu khiến cho lửa bốc cháy, điều này khiến nhiệt độ xung quanh tăng lên nhiều lần và điều này khiến nó bị ‘mù’). Tôi nhanh chóng gạt đôi găng tay, để lộ những móng vuốt sắc cùng lưỡi dao. Lúc này, lửa cháy 2 bên tạo thành 1 con đường. Và nó cũng ở trên con đường ấy. Tôi chậm rãi tiến lại gần nó, dùng liên hoàn cào xé rách bộ đồ. Để lộ phía sau lưng nó là 1 kí hiệu(nghĩa của nó là năng lượng). Tôi thu móng vuốt cùng lưỡi dao lại, nó thì đang quay liên tục cái đầu để tìm tôi.
Lửa gần tắt, tôi đấm 1 cú vào biểu tượng đó, khiến nó ngã lăn kềnh ra đất. Cuối cùng lửa đã tắt, xung quanh lại 1 lần nữa chìm vào bóng tối. Nó đã bị hư bộ phận năng lượng và nằm dài ở đó. Tôi nhanh chóng bước vào trong. Trước mặt tôi là 1 cái cổng, lại cổng, chắc trường này được bảo mật rất kĩ đây. Có tiếng bước chân, tôi lại ẩn mình vào sau 1 chậu cảnh. Không phải 1 mà là 10 người đang đi tuần. Lúc nãy giằng co với con robot kia đã mệt nên tôi ngồi nghỉ ngơi lấy sức và thăm dò.
Giống như 1 quy luật vậy, cứ 2 phút thì 1 tốp 10 người đi qua. Nhìn lên trên thì có đèn soi từng ngóc ngách khi tốp 10 người kia đi qua. Khoảng thời gian đèn đi qua và tốp người đó là chỉ có 10s nơi đó ở trong bóng tối. Cách duy nhất là ngắt nguồn điện hoặc phá hủy đèn. Tôi đang ngồi quan sát thì 1 bàn tay chạm vào vai tôi. Theo phản xạ, tôi đưa tay định bóp cổ
-Là em
-Làm tao hết hồn. Mày đi đâu đây
-Đi chơi. Ngoài ra còn có lão nhị, lão tam với lão tứ
-Đem theo làm gì?-Tôi cốc đầu nó
-Thì…theo anh đi quậy
-Mày nên nhớ, đi rồi là chết. Hiểu không. Giờ quay ra còn kịp
-Hư, xem nè
Nói rồi, nó phóng dao vào cây đèn, ngay lập tức cả đám sát thủ tập trung lại. Chuông báo động kêu inh ỏi. Nó lại phóng ra vài quả pháo khiến chúng chạy đi hơn phân nửa. Tôi nhanh chóng chạy đến, giải quyết hết rồi cùng 4 người kia nhanh chóng chạy vào. Chúng tôi chia ra làm 2 hướng để chạy. Tất nhiên là tôi với nó và 3người kia với nhau. Trên đường đi thì khá dễ dàng, khi ngang qua 1 căn phòng, tôi nghe loáng thoáng
-Cuối cùng kế hoạch của ông chủ đã thành công. Chỉ tiếc là ông ta phải hy sinh-1 giọng rất quen cất lên
-Đại ca, cuối cùng cũng giết được lão già Minh Anh. Minh Tuấn thì nằm trong viện, còn thằng khốn Ngọc Khánh thì chuẩn bị chết
-Hừm, thằng đấy chỉ là 1 quân cờ của tao. Sau khi nó chết thì tao chiếm đoạt được gia sản nhà lão
Tôi quay qua nhìn nó, ánh mắt nó như xin lỗi. Tôi gật đầu ý chuẩn bị xông vào. Tôiđã gạt sẵn những móng vuốt, lưỡi dao. Nó thì siết chặt tay lại. Tôi đạp cửa xông vào, giọng khinh khỉnh
-Giỏi lắm, dám lợi dụng tao
-Ồ sư phụ đây sao-H.Ngọc Minh trừng mắt
-Đệ tử giỏi, lừa gạt sư phụ. Hư, chết đi-Tôi phóng 1 dao vào hắn
Hắn né mũi dao, cười khinh khỉnh
-Hóa ra tài của sư phụ chỉ có thế
-Khỉ con, mày xử 2 thằng đầu chó kia được không?
-Được
-Tốt, để tao xử thằng chó chết này
Nói rồi tôi xông tới, và hắn né. Cứ như thế, tôi không đánh trúng 1 cú nào. Bất ngờ hắn đá 1 cú khiến tôi ngã vào tường. Chợt 1 tiếng súng vang lên thật chói tai. Hắn ngã xuống. Còn về nó, nó dư sức hạ Gia Vĩnh, còn 1 mình tên Hoàng Phong. Hắn đang cố sức đánh với nó. Biết sức nó đã kiệt nên tôi đẩy nó ra, rồi dùng tay đánh hắn. Hắn bị đâm 1 nhát xuyên tim, rồi ngã lăn ra đất chết tươi. Tôi quay ra cửa, thấy lão tứ cùng lão nhị. Lão tam đâu?
-Lão tam…-Tôi
-Lão ta hả, đang đi wc-Lão tứ
-Cứ tưởng. Cám ơn hai người
-Không có gì, việc bảo vệ lão đại là chuyện nên làm-Lão nhị
-Đoạn đối thoại lúc nãy, em đã ghi âm lại-Nó
-Tốt, nhớ giữ thật kĩ
Tôi đi ra ngoài, mục tiêu tiếp theo là ktx của sát thủ tinh nhuệ. Đêm nay phải làm cho chúng 1 đêm không ngủ. Tôi nhanh chóng rời khỏi phòng hiệu phó, phía trước là 1 đám sát thủ, đằng sau cũng thế. 5 chúng tôi chỉ còn cách duy nhất là chạy lên phía cầu thang mà chống trả. Tôi dùng tay cào liên tiếp nhưng tình thế vẫn không suy chuyển.
Mấy chốc đã đến sân thượng. Tôi lại lục tìm bảo bối trong túi càn khôn. Cuối cùng thì…vật cứu tinh đã xuất hiện. Đó là 1 quả lựu đạn mà tôi chôm được ở căn phòng lúc nãy. Tôi kéo cái chốt ra, nhưng nó cứngngắc khiến tôi không thể kéo được. Chỉ còn mỗi khẩu súng và 3 viên đạn, tôi lại nghĩ ra 1 cách, tôi bảo 4 người kia núp sau chậu cảnh, 1 mình tôi đối chiến với chúng
-Ha ha bỏ trái lựu đạn đó đi là vừa. Chốt của nó đã hư và không thể kéo được. Mau chịu tội với Đệ Thập đi
Đệ Thập? Người này là ai nhỉ, nhưng không quan tâm. Tôi nói
-Thật sao? E rằng người chết là tụi bây đó
Nói xong tôi ném quả lựu đạn vào bọn chúng. Tôi nhanh tay rút súng ra, bắn vào quả lựu đạn, thế là 1 tiếng nổ to rền trời. Quả lựu đạn đã nổ(ngoài đời nổ hay không thì không biết nhé, nhưng trong truyện thì sẽ nổ:) )
Lúc đó tôi dùng vạt ở cánh tay áo che lại nên không sao. Xong xuôi, tôi chạy ra vì đã quá đủ. Nhưng có 1 người phụ nữ trung niên, mặc bộ kimono đi lên. Tay cầm thanh kiếm nhật, ánh mắt bà ta sắc lạnh đến mức nhìn vào mà tưởng chừng như là ở Nam Cực. Tóc búi lên theo kiểu truyền thống Nhật Bản. Tôi không khỏi rùng mình trước bà
-Giỏi lắm, Hắc phong khôi lỗi. Ta e là ngươi sẽ không thể ra khỏi đây đâu-Bà ta chỉ thẳng vào mặt tôi
-Bà là…
-Đệ Thập Samukia, gia tộc sát thủ
-Hóa ra là bà. Biết bà đã lâu rồi
-Hư, ngươi đã giết Đệ Thập Nhất, con trai ta. Hôm nay ngươi phải chết-Bà ta trừng mắt, cầm thanh kiếm
Mũi kiếm bị kéo lê trên phần bê tông của sân thượng và tóe ra những tia lửa. Bà ta cách tôi khoảng chừng 5m, tôi nói
-Con trai bà là…
-Huỳnh Ngọc Minh
Nói xong bà ta cầm kiếm xông thẳng đến. Tôi cũng nhanh chóng dùng lưỡi dao dài ở găng tay đỡ những đường kiếm của bà ta. Về kiếm Nhật tôi không hiểu rõ bằng TQ :))) (xem phim chưởng nhiều, tích lũy kinh nghiệm :v) cho nên tôi chỉ né và né. Bà ta dường như không mệt mỏi, cứ tấn công liên tục. Bà ta lùi người lại, rồi nhảy lên. Chém 1 đường từ trên cao chém xuống.
Chiếc mặt nạ vỡ ra, tôi nhanh chóng chiếm thế thượng phong, dùng móng vuốt xé áo bà ta :)) đương nhiên là trả thù cho cái mặt nạ chứ hoàn toàn không có hứng thú với phụ nữ. Nhân cơ hội đó, tôi đâm 1 nhát chí mạng vào lưng bà ta. Bà ta giật thót mình quay lại thì tôi lại đâm 1 nhát vào bụng. Bà ta ngã xuống. Tôi quay lưng bước đi. 4 người kia thì đi sau lưng tôi. Không ai nói với với ai 1 lời. Từ đó tôi đã bị quản thúc rất chặt ~~
Thuộc truyện: Đại học UG (University Gay)
- Đại học UG (University Gay) - Chap 2
- Đại học UG (University Gay) - Chap 3
- Đại học UG (University Gay) - Chap 4
- Đại học UG (University Gay) - Chap 5
- Đại học UG (University Gay) - Chap 7
- Đại học UG (University Gay) - Chap 8
- Đại học UG (University Gay) - Chap 9
- Đại học UG (University Gay) - Chap 10
- Đại học UG (University Gay) - Chap 6
- Đại học UG (University Gay) - Chap 11
- Đại học UG (University Gay) - Chap 12 - Siêu quậy - Ngoại truyện
- Đại học UG (University Gay) - Chap 15
- Đại học UG (University Gay) - Chap 14
- Đại học UG - Chap 13
- Đại học UG (University Gay) - Chap 16
- Đại học UG (University Gay) - Chap 17
- Đại học UG (University Gay) - Chap 18
- Đại học UG (University Gay) - Chap 19
- Đại học UG (University Gay) - Chap 20
- Đại học UG (University Gay) - Chap 21
- Đại học UG (University Gay) - Chap 22
- Đại học UG (University Gay) - Chap 23
- Đại học UG (University Gay) - Chap 24
- Đại học UG (University Gay) - Chap 25
- Đại học UG (University Gay) - Chap 26
- Đại học UG (University Gay) - Chap 27
- Đại học UG (University Gay) - Chap 28
- Đại học UG (University Gay) - Chap 29
- Đại học UG (University Gay) - Chap 30: Ngoại truyện: Trường đào tạo sát thủ
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 31
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 32
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 33
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 34
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 35
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 36
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 37
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 38
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 39
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 40
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 41
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap Cuối
DũngHero says
hot :))
kenjir says
Co the noi chuan khong can chinh….mak chinh thi ko con chuan…*moi hoc dc…xai lun…hehe*
Thụ Khểnh says
Đọc xong gòi… Ra chap mới nhanh đê…
AA says
ôi giời, mạng người như cỏ rác ấy nhỉ
Nhóc mê trai says
:3 truyện ở mức độ hư cấu không thể tưởng tượng. đừng xem đó là tình tiết có thật