Truyện gay: Đại học UG – Bà chồng chàng dâu – Chap 34
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
-Cưới xong về nhà, còn đi lung tung. Không coi bà già này ra gì à?
-Bà à, thành phố mình rộng hay chật bà đều biết mà-Hắn nhăn mặt-Thôi, con đưa vợ con nghỉ sớm
-Đi đi-Rồi bà chỉ vào mặt tôi-Còn cô…à không cậu ngày mai chính thức làm dâu nhà chúng tôi. Liệu đó mà làm
-Vâng, con xin hết sức phục vụ bà-Tôi nở 1 nụ cười gian không thể tả
Nói xong hắn lôi tôi đi về phòng, nhăn mặt nói
-Em có làm được không mà nói như thế, lỡ không làm được thì bà anh trách thì làm sao?
-Thứ nhất, anh dẹp ngay cái kiểu xưng hô anh-em cho tôi. Thứ 2, tôi đa năng cho nên việc gì phải xoắn lên và cuối cùng là đi tìm chút gì ăn cho tôi
-Chẳng phải chúng ta kết hôn giả sao? Sao phải cuống lên như thế
-Anh đừng có làm khó tôi, tôi biết anh đang nghĩ cái gì. Đừng thấy tôi đẹp mà làm tới (đợi xíu t/g đi ói :)) )
-Thôi chả nói nữa, đến rồi
Trước mặt tôi là căn phòng rất lớn, hắn đẩy cửa bước vào. Nhìn kĩ mới thấy được là toàn bộ ngôi nhà à không cái hoàng cung này được làm hoàn toàn bằng gỗ, hành lang thì trải bằng thảm nhung màu đỏ. Tôi e dè bước vào vì sợ có người đè tôi ra và…làm gì đó (tự quá cha, cha lấy đâu mà nhiều thế. Cơ mà nhà người cũng xinh đấy lên giường nào =)) )
Căn phòng được bày trí khác hẳn so với bên ngoài, nhìn giống phòng khách của 1 ngôi nhà khá giả hơn. Hắn ngồi xuống 1 cái ghế, tôi cũng ngồi đối diện với hắn và ăn thức ăn có sẵn trên bàn. Khỏi nói thì số phận của nó là như thế nào thì mọi người đã biết rồi
-À…ừm cho tôi hỏi
-Sao?
-Nhà bằng gỗ…à ừm…-Chưa nói xong thì hắn chen ngang
-Không phải gỗ mà là 1 loại bê-tông khi khô giống gỗ (cái ở tương lai, mà trong tương lai có hay không thì ta ko biết) cho nên chẳng thể cháy được
-Ha, tôi nói nhà anh bằng gỗ thì giống trong phim TQ-Tôi cười toe toét
-Thôi nghỉ sớm. Mai anh ở nhà trông chừng em
-Hình như anh cần có nhu cầu tự tử
Tôi nói xong thì định nằm lên giường thì…
-Nè anh là công hay str8 thì phải nhường chỗ cho mỹ thụ xinh đẹp như tôi chứ (nói mà ko biết ngượng, nhà của người ta mà)
-Thì lên giường nằm đi-Hắn chợt nằm sát vào trong và vẽ 1 nụ cười rất gian trá
-Ý tôi là anh xuống dưới trải nệm, tôi ngủ trên giường
-Không-Hắn lại cười-Lên đây chúng ta động phòng =)) (hóa ra đây là mục đích chính của anh đẹp chai)
-Động cái con khỉ-Tôi bước lại cái bàn và chống tay ngủ ngồi
1 giây
2 giây
3 giây
1 phút
2 phút
3 phút
Tôi cảm nhận được có cái gì đó nhìn mình 1 cách đắm đuối. Tôi mặc kệ nó, tiếp tục ngủ
4 phút
5 phút
6 phút
Đến phút thứ 7 thì tôi không thể chịu nổi, mở mắt nhìn về “cái đó”. Tôi quát
-NÀY CÓ GIƯỜNG MÀ ANH KHÔNG NGỦ RA ĐÂY LÀM GÌ?
-Ơ tôi thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm-Hắn cười gian
-Anh…
Tôi lại lê thân đến 1 cái bàn, trước cái bàn là cái gương khá to. Tôi ngồi lên cái ghế và gục xuống bàn. Nhưng qua cái gương, có khuôn mặt đẹp chai vô cùng và chủ của nó, không ai khác đó chính là hắn-Nguyễn Minh Tuấn
-NGUYỄN MINH TUẤN, ANH CHƠI TÔI ĐẤY À. TÔI NGỦ BÊN KIA THÌ ANH DÀNH, QUA BÊN NÀY THÌ ANH CÒN KHÔNG THA. RỐT CUỘC ANH MUỐN CÁI GÌ???
-Thì lên giường ngủ đi. Anh ngủ ở dưới
Có mùi gian trá, tốt nhất cẩn thận
-Ok, anh ngủ ở dưới đi
Nói xong tôi bay lên giường và không quên nhìn hắn. Hắn ngủ say sưa ở dưới nệm. Tôi cũng yên tâm quay mặt vào trong
1 phút
2 phút
3 phút
Có cái gì đó…
4 phút
5 phút
6 phút
Có cái gì đó đang nằm cạnh tôi
7 phút
Bây giờ tôi hết chịu đựng nổi rồi, quay qua xem cái thứ đáng ghét đó là cái gì thì…lại là khuôn mặt đẹp trai làm bao mỹ thụ, cô nàng đắm đuối. Vâng chính cái bản mặt của hắn. Tôi quát
-BÂY GIỜ AH MUỐN CÁI GÌ ĐÂY?
-Ngủ-Hắn đáp nhanh gọn
Tôi thề với trời, với đất, với t/g, với độc giả rằng nếu có 1 con dao ở xung quanh thì chắc chắn tôi đã “bóc lịch” (mi thấy đó, nhiều mỹ thụ trên truyengay.mobi có thể sẽ chửi mi ngu vì có thằng công vừa đẹp, vừa giàu và có cái gì đó to to, dài dài mà lại giết nó :v =.= có lẽ t/g ta nên đi tắm trắng bộ não chỉ có 1 màu đen này)
-Anh…
-Thôi mà, cho anh ngủ trên giường chung với em đi. Anh “thèm” em lắm =))-Tất nhiên đây chỉ là lời nói trong đầu Minh Tuấn, anh ta đâu có dại mà nói ra
-Thôi mà, cho anh ngủ trên giường chung với em. Nằm ở dưới đau lưng lắm-Hắn nài nỉ
-Tùy anh
-Cám ơn em yêu-Hắn quàng tay qua ôm tôi-Mình động phòng nhé =))
-BỊCH-Tiếng ai-đó-mà-chắc-cũng-biết-là-ai đã bị tôi đạp xuống giường, bay vào và ngã xuống chân tường
Không dừng lại ở đó, tôi vớ lấy sợi dây thừng cỡ vừa và ném vào chân hắn. Sợi dây quấn chặt lấy chân hắn và lôi đến bên cạnh. Tôi quấn sợi dây quanh người hắn, và nhanh chóng dùng trái táo nhét vào miệng hắn để không cho hắn nói gì. 1 chân đạp ghế, đối diện với hắn, tôi cất cao giọng
-Anh muốn yên ổn nhưng cứ phá tôi thì buộc lòng phải làm như vậy-Tôi cười gian trá
-Ưm…ưm
-Haizz, tội nghiệp anh thiệt đó-Tôi cười nửa miệng, nhẹ giọng-Anh có muốn em thả anh không?
-Ưm…ưm-Hắn gật gật đầu, tôi giật lấy trái táo
-Thứ nhất mỗi ngày tôi và anh thay phiên nhau ngủ trên giường. Khoảng cách là tối thiểu 5 gang tay
-5 gang, ít nhỉ
-Nhiêu đó cũng đủ rồi
-Thế còn thứ 2
-Thứ 2, anh phải xóa hết nợ
-Em…
-Thứ 3, tôi sẽ ở đây. Sau 1 tháng tôi thích đi thì đi, thích ở thì ở-Tôi nhanh tay nhét trái táo vào miệng hắn, mặc cho hắn lắc đầu ngoai ngoái-Im lặng là đồng ý. Cứ vậy đi-Tôi xô hắn xuống nệm rồi nhảy phốc lên giường
Ở dưới, hắn phát ra tiếng
-Ưm…ưm…ứm…ứm…
Giống như…mà thôi kệ đi, không quan tâm. Tôi đánh 1 giấc thật là say, thật là đã trên chiếc giường êm ái và có mùi thoang thoảng dịu nhẹ trên cơ thể hắn. Trong giấc mơ, vẫn là cái cảnh tượng quen thuộc ấy, nhưng người thanh niên đó nắm tay 1 người khác. Ngôi mộ dường như đã biến mất. Nhưng làn sương mù mịt đó vẫn bao phủ để lại 2 bóng hình ấy đùa giỡn, ôm nhau
1 cô gái chăng? Hay là 1 chàng trai? Tôi cũng không rõ điều đó. Giấc mơ ấy không có bất kì 1 tiếng động, chỉ có 2 màu trắng và đen hòa vào nhau. Tôi lại chẳng rõ là giấc mơ đó có làn sương mù, hay chỉ có cái bóng đen ấy.
___6.00am___
Trong phòng khách, Dương lão phu nhân đang gật gù, sau lưng bên cạnh bà là bà lão quản gia già. 2 bên trái phải bà là Lan, Mai, Cúc và Trúc. Bà quát to
-Thật là không ra thể thống, đã 6.00 rồi mà còn chưa dậy
-Bà à-Lan nói với giọng nhỏ nhẹ-Cậu ta không quen thôi. Mình chờ thêm chút nữa đi
-Haizz, rồi cái nhà này sẽ ra sao (bà à, chuẩn bị có bão. Nhưng bà cứ yên tâm đê, không có sụp nhà đâu vì có con dâu chống rùi ^^). Thôi thì chờ chúng nó vậy
-Vâng-3 người còn lại mệt mỏi nói
1 lúc sau…
Nói chờ nhưng 6 người trong phòng khách đã gật gù và không hẹn mà cất tiếng ngáy. Trong phòng, lúc này hắn đã tỉnh. Tôi dụi dụi mắt và nhìn qua hắn. Hắn cũng nhìn tôi với ánh mắt van lơn, tôi ngồi xuống và “chơi” hắn.
Giật mình, Dương lão phu nhân đứng dậy quát to
-Đã 8h sáng rồi mà 2 đứa nó vẫn chưa dậy, thật chẳng ra thể thống gì. Ta phải đích thân đi kêu tụi nó dậy mới được
Nói xong, bà bước nhanh ra ngoài, theo sau là bà quản gia cùng Lan, Mai, Cúc, Trúc. Đi được 1 quãng là đến cửa phòng tôi, bà lắng tai vào theo dõi tình hình
-Ưm…ưm…ưm…ứm…ứm…ưm…ưm =)))
6 người à không 6 trái cà chua chín và mọng nước đang đứng trước cửa phòng tôi, tôi cười nham nhở rồi
-Ứ…á…ưm…ưm…aaaa-Tôi cố rên vọng ra =)))
2 vị “lão tướng quân” bắt đầu chống gậy rút lui, theo sau là “phó tướng” Lan. Nhưng vẫn còn 3 “chiến sĩ” vẫn quyết tâm kháng chiến. Thật là 1 tấm gương tốt cần phải noi theo 3 vị này (ta mới quánh 3 người đó 1 lớp phấn dày 1cm thì phải ?!?)
Tôi bê chậu nước tưới cây, quát
-Đi ra cho người ta động phòng
Dứt lời, 3 “chiến sĩ” chạy vụt đi. Nhưng tôi mở cửa nhanh hơn họ chạy và cuối cùng có 3 “đồng chí” thất trận lui về với tấm thân ướt nhẹp.
Trở vào phòng, tôi thấy hắn đang cục cựa (thức lâu rồi đó má). Tôi lấy trái táo ra, cởi trói. Khi cả 2 đều xong, hắn ngả xuống giường, nói
-Tiếng khi nãy thật giống-Hắn cười nham nhở
-Giống cái con khỉ-Tôi gằn giọng
-Giống thật mà-T/g thò đầu vào
-Xéo-Tôi lấy cái gì đó quăng thẳng ra ngoài
-Giống thật mà-Lần này là cả e-kíp -_-
-Mấy anh mấy chị ra cho em diễn-Tôi hét to
-Rồi-Thế là cả e-kíp về lại chỗ nấp
-Đạo diễn, anh cắt bỏ đoạn này đê
*CỤP*
-Tiếng khi nãy thật giống-Hắn cười nham nhở
-Giống cái con khỉ
-Giống thật mà, nhất là cái khoản:”Ứ…á…ưm…ưm….aaaa” =))
-Anh không muốn sống?-Tôi nghiến răng ken két
-Em nỡ sao? Dù gì đoạn này không có trong kịch bản
-Thì cắt, diễn lại thôi-Tôi cười gian trá
-Á…anh đạo diễn, anh t/g đẹp trai với mấy em e-kíp cute cứu với T^T
-Mơ à-đạo diễn, t/g và e-kíp đồng thanh
~~~Chuyển cảnh~~~
Lúc này đã 9h, tôi đã “chui” ra khỏi kén. Và đối mặt với Dương lão phu nhân. Qua trang MinhTuan69NgocKhanh.com thì tôi được biết bà là người…à ai coi Hoàn châu cách cách biết Dung ma ma ấy. Dung mama có thể sẽ phải thua với độ độc ác của bà. Tôi chợt rùng mình, nhưng tôi buộc phải xoắn não để đối phó với bà. Hiện tại thì tôi đang đứng trước bà.
Sắc mặc bà nghiêm nghị? Không hề mà ngược lại, 2 đồng tử của bà giãn ra và miệng nở 1 nụ cười đầy sát khí. Cũng may tôi đã có miễn dịch nên không bị nụ cười đó dọa cho bỏ chạy mất dép…ơ mà thời nào rồi nhỉ, mất giày 🙂 (giày của tương lai khác nhiều so với hiện tại, nếu dùng lực quá mạnh thì cũng đi như dép)
Bà lão quản gia đem vào 1 chồng quần áo, Dương lão phu nhân nói
-Con dâu-Đổi giọng ngọt lịm-Bà già này chân yếu tay mềm, Hải Thu-tên bà quản gia thì bận trăm công nghỉn việc. Lan, Mai, Cúc, Trúc thì ra ngoài làm mai đến tối mới về, chỉ còn mỗi 1 mình con. Con giặt hộ cho bà nhé
Bà à, khi nào rảnh bà dạy con tuyệt chiêu này nhé, sau này con dùng cãi lộn :v
-Vâng-Chối không được thì nhận luôn cho khỏe =.=
-Hải Thu-Bà cất tiếng
Bà quản gia già bước vào tay bê 1 đống quần áo. Bà à, chơi cháu cũng được đó. Tí cháu quậy cho bà xem :v
Tôi ôm mớ đồ ra sân sau. Dương lão phu nhân cất tiếng
-Hải Thu, em lấy cái gì cho nó giặt thế?
-Áo gấm của nội chị
-Thôi chết, áo gấm vua ban của ta-Nói xong bà quăng gậy và chạy ra ngoài
Ở sân sau, tôi đang…dùng tay vò
-Bản thiếu gia ta mà phải giặt đồ, thật tức chết đi được-Tôi đập mạnh vào bộ đồ xuống chậu giặt-Ráng nhịn vậy, quá đáng thì lão tử ta quậy nát nơi này. Chết, mình không biết giặt loại này. Aizz ~~. Thôi thì liều
Tôi chuẩn bị giặt thì bà chạy đến
-Thôi khỏi khỏi giặt
-Sao ạ?-Tôi giả ngu :3
-Không cần giặt nữa-Bà nói to
-Ấy đâu có được, cháu dâu ở đây thì phải hầu hạ, phục vụ cho nhà chồng chứ-Tôi vớ lấy cái áo, định cho vào nữa
-Bây giờ cháu không cần giặt nữa. Để đó cho Lan đi
Tôi bỏ cái áo xuống, nở 1 nụ cười tươi rói
-Nhưng bây giờ là chẻ củi cho ta (dùng để hầm xương,vv)
-CÁI GÌ
-Ta nói là đi chẻ củi-Bà nhếch môi cười đểu
-Không, con đau tay lắm-Tôi buộc miệng nói
-Làm
-Không làm
-Làm
-Không làm
-Làm
-Không…
Hắn từ đâu chạy đến chen ngang
-2 người có thôi đi không-Hắn quay sang bà-Bà, đây là vợ con. Bà đừng có ép em ấy-Rồi quay sang tôi-Em à, đây bà anh, bà của anh đó. Đừng có cải lời bà-Hắn quay đi, ngoái đầu lại-2 người nhường nhịn 1 tí đi-Rồi bước đi
-Cháu dâu yêu quý à, nhường bà đi-Thanh giọng lảnh lót O_O
-Bà chồng dấu yêu à, nhường cháu đi-Tôi cũng không vừa 😛
-Không bao giờ-Cả hai đồng thanh
~~~Chuyển cảnh~~~
Đã là buổi tối, tôi bị hành xác bằng cách nấu ăn. Hừ, xem như là nể mặt hắn, nguyên ngày hôm nay không quậy tan cái chỗ này. Để ngày mai quậy nát bếp cho vui 😛
Mà làm như thế nào thì tôi cũng chẳng biết, tôi lôi điện ra, gọi cho nó-Ngọc Minh
-Y da, hôm nay được anh trai yêu quý gọi. Không biết có chuyện gì không?
-Dẹp cái giọng mỉa đó đi
-Ế TGĐ phu nhân tới ngày hay sao mà nóng thế-Vẫn không ngừng cái giọng điệu đùa cợt
-Để tôi đem hòm tới gặp cậu
-Ếy ếy anh đẹp trai đừng giận, đừng giận mà. Có chuyện gì không?
-Lúc nào tao gọi mày cũng nói là chuyện gì hết vậy
-Anh trai của em không có dư thời gian mà gọi cho thằng em này mà nói chuyện phiếm
-Guốc, chỉ tao nấu ăn. Nhanh
-À quên mất hôm nay bên đối tác mời em đi ăn. Bye anh
-Mày…
————-
Thuộc truyện: Đại học UG (University Gay)
- Đại học UG (University Gay) - Chap 2
- Đại học UG (University Gay) - Chap 3
- Đại học UG (University Gay) - Chap 4
- Đại học UG (University Gay) - Chap 5
- Đại học UG (University Gay) - Chap 7
- Đại học UG (University Gay) - Chap 8
- Đại học UG (University Gay) - Chap 9
- Đại học UG (University Gay) - Chap 10
- Đại học UG (University Gay) - Chap 6
- Đại học UG (University Gay) - Chap 11
- Đại học UG (University Gay) - Chap 12 - Siêu quậy - Ngoại truyện
- Đại học UG (University Gay) - Chap 15
- Đại học UG (University Gay) - Chap 14
- Đại học UG - Chap 13
- Đại học UG (University Gay) - Chap 16
- Đại học UG (University Gay) - Chap 17
- Đại học UG (University Gay) - Chap 18
- Đại học UG (University Gay) - Chap 19
- Đại học UG (University Gay) - Chap 20
- Đại học UG (University Gay) - Chap 21
- Đại học UG (University Gay) - Chap 22
- Đại học UG (University Gay) - Chap 23
- Đại học UG (University Gay) - Chap 24
- Đại học UG (University Gay) - Chap 25
- Đại học UG (University Gay) - Chap 26
- Đại học UG (University Gay) - Chap 27
- Đại học UG (University Gay) - Chap 28
- Đại học UG (University Gay) - Chap 29
- Đại học UG (University Gay) - Chap 30: Ngoại truyện: Trường đào tạo sát thủ
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 31
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 32
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 33
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 34
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 35
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 36
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 37
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 38
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 39
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 40
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 41
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap Cuối
Leave a Reply