Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
—————–
Truyện gay: Đại học UG (University Gay) – Chap 25
Tôi thong dong tới trường thì…ĐÓNG CỬA RỒI!!!. Haizz phải leo tường mà bay vào thôi chứ biết sao bây giờ. Lại phải tưởng tượng mình mặc bộ đồ đen, dùng mp đạp lên tường rồi nhảy vô chứ giề :)) không, xưa rồi. Đột nhập trực tiếp cho gay cấn :)). Dùng lăng ba vi bộ ư? Qúa nhàm, bay vô đường đường chính chính luôn. Tôi đường đường chính đi vô nhưng bị cản lại với lí do
-Đã đến giờ đóng cửa, mai hãy đến
Cái đm (thể hiện bực tức) nói đóng sao cổng nhỏ mở toang hoác vậy, đui à
Tôi dùng đồ chơi cũ, bom khói :)) quẳng vào rồi lăng ba vi bộ đi vô. Vào trong thì thấy hắn (Minh Tuấn) đang lóng ngóng, tôi gõ nhẹ vào vai hắn nói
-Chờ ai vậy hở? Ngủ đi
-Mấy ngày qua em đi đâu
Hơ mắc cười, tui đi đâu kệ tui
-Thì em có chuyện mà
-Em có biết anh lo lắm không
Kệ người ta, ai biểu lo làm gì. Rỗi hơi(phũ nhỉ)
-Thì…thì
Hắn tiến sát lại ôm tôi
-Mấy ngày nay anh nhớ em lắm
Ơ nhớ sao không gọi điện về
-Số điện thoại của em là số mấy
À hèn gì không gọi =)) (mê trai hại não, chưa già đã lú)
-09xxxxxxxx
-Uh, anh nhớ rồi. Thôi mình đi về
-Nè sao mình gì ở đây? Lại còn anh anh em em. Rốt cuộc là cái gì?
-Anh…à không Tuấn quên(xưng tên luôn)
-Uh, khi nào tỏ tình rồi thì anh anh em em rõ chưa(lúc này đã đeo mặt nạ khi vào trường rùi)
-Uh-Hắn vẫn không quên hung tôi 1 cái chóc ngay má
-Chưa gì mà đã hôn rồi =.=
Hắn cười trừ. Tôi ước bây giờ hắn là người khác để tôi đập 1 trận chỉ dồn vào cái miệng dám hôn tôi nhưng bây giờ là hắn nên…hì hì hiểu rồi đó ^^. Tôi và hắn thân mật hơn lúuc trước, nhưng mà đấu khẩu thì…cơm bữa. Vào phòng, tôi thấy thằng khỉ con đang ngủ, thôi thì nhỏng nhẽo qua bên hắn ngủ cho hắn vui. Rửa mặt xong rồi đeo lại mặt nạ, tôi gõ cửa phòng hắn, cửa mở
-Uả Khánh chưa ngủ à?
-Qua đây ngủ chung, được không?
-Được, được, ngủ chung ngủ chung
Bước vào phòng thì 1 cảnh tượng đập vào mắt khiến tôi không thể quên đó là…hắn đang nude :)). Nhìn kĩ thì bụng hắn, chà đúng là tuyệt phẩm của nhân gian-bụng 8 múi ở dưới cái bụng là cây hàng đang cứng ngắc. Đứng tia hết 30s :)) tôi giả cach che mắt (giả nai quá cha, thấyhết rồi còn bày đặt che :)) ). Thấy tôi che mắt, hắn cười, nói
-Thấy thế nào, to không
Bự chà bá luôn, hình như 18 hay 19cm thì phải
-Như trái chuối non
-Miễn to hơn em là được
Oặc, hắn rình mình tắm à. Thua hắn có 1cm chứ mấy
-So không, ai to hơn
Hắn không nói gì, tiến lại gần tôi. Khoảng cách giữa mặt hắn và tôi chỉ còn vài cm, hắn đến bên lỗ tai tôi
-Ngủ đi
Đệch cứ tưởng…thôi ngủ thì ngủ hì ^^. Ế ngủ chung giường à, được được :)). Đặt lưng xuống giường, mà không quên lấy cái gối chia cái giường ra (chả làm giá đó mà)
-Nè em chia giường ra làm gì?
Làm giá thôi cha, có muốn đâu. Hì
-Lỡ cậu làm…chuyện đó thì sao?
-Thì tôi cưới cậu chứ sao-Hắn cười gian
Được đó :))
-Đồ điên
Nhắm mắt lại, tôi lại suy nghĩ về kế hoạch hải trư ^^. Haizz chắc là phải liều 1 phen vạch mặt thật của mình ra. Hắn vòng tay qua ôm tôi ngủ say, thôi thì cho hắn ôm đi biết đâu sau này không ôm được nữa. Toi cũng quay qua vòng tay ôm hắn ngủ 1 giấc thật ngon. Sáng hôm sau…
Tôi tỉnh lại thì thấy mình gục vào ngực hắn, đưa mặt lại gần, tôi hít lấy hít để cái mùi trên cơ thể hắn
-Thật kích thích-Tôi thầm nghĩ
Ngước lên, thấy hắn đang say giấc, tôi ngắm nhìn cái khuôn mặt anh tuấn ấy, thật là đẹp. Bất giác tôi đưa tay định sờ lên khuôn mặt đẹp trai vô cùng ấy. Chợt có 1 bàn tay chạm vào bàn tay tôi. Theo quán tính tôi rụt tay lại, nhưng bàn tay hắn nắm chặt bàn tay tôi đặt lên mặt hắn
-Em dậy rồi à?
-Uh
Hắn cúi đầu xuống
-Lại còn nhìn lén anh nữa
-Thế thì sao? Ai biểu đẹp làm chi cho tôi nhìn
-Vậy mỗi ngày qua ngủ với anh nha
Hí hí sướng quá, nhưng phải làm giá và đề phòng chơi 1 vố cực đau
-Có được không
Đột nhiên hắn đè lên người tôi, cúi mặt xuống sát mặt tôi
-Vậy em nghĩ có được không
-K…
Không cho tôi nói hết câu, hắn lại cưỡng hôn tôi. Lưỡi hắn tham lam quét hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng, cứ như thế thành 1 nụ hôn dài. Nhận thấy tôi hết hơi, hắn mới ngưng 1 chút rồi hôn tiếp. Chưa bao giờ được hôn dài như vậy. Chợt cái phòng mắc dịch của hắn không khóa, thằng khỉ con thò đầu vào
-Anh Tuấn dậy…à xin lỗi 2 anh nha, haha làm phiền rồi
Nói xong nó chạy biến mà để cửa toác hoác mà còn la to lên(chú thật là… nhưng ta thích chú rồi đấy khỉ con). Tôi phải phi xuống giường, đóng cửa và khóa trái lại (động phòng à). Tôi quay qua lại thì hắn ở phía sau lưng, trần như nhộng luôn (đã quá :)) đã thế ta cho 1 tình tiết cực feel ăn cắp của Duy Duy nè ^^). Tôi thấy hắn trần truồng thì nhăn mặt vàonhà tắm. Đang đi, đột nhiên có con gián (của ta thả đó) chạy qua chân tôi. Cộng thêm đạp trúng…cái gì đó trơn trơn (không biết à nha) nên ngã vào người hắn. Ngã vào mặt, miệng dính môi thì không nói mà dính ngay…hạ bộ (có người chửi t/g ta mất nết nè -_- ). Hắn cười đầy ẩn ý
-Uả em muốn rồi à =))
-!@#$%^&*()
1 giờ sau…
-Á, hot boy gấu trúc =))-Khỉ con
Tôi cười khuẩy, ai bảo chọc tôi làm gì cơ chứ (đúng là chằn mà)
-Rồi sao nè khỉ con-Hắn cười tươi
Ôi định mệnh hắn quyết tâm cua mình bằng mọi giá???
-Mà sao anh bị như vậy thế?
-Bị…
-2 người có lo trang trí không, không thì đi về-Tôi nhăn mặt
-Biết rồi mà, có cái lễ hlw thôi mà trang trí nữa-Khỉ con
-Lầm bầm nữa là vào nhà tắm-Tôi trợn mắt nhìn nó
-Thôi 2 anh tâm sự thì tâm sự đi. Em không muốn làm phiền 2 người trẻ tuổi
Nói xong nó chạy biến, để lại tôi và hắn (đổi thành anh luôn đê). Tôi đang lúi húi cắt gọt, gọt và cắt trái bí ngô mà nhà trường đặt mua nước ngoài (thực ra trường còn có chi nhánh ở nước ngoài đó) gọi là mua nhưng thực ra chỉ trả phí vận chuyển thôi. Haizz tối nay hóa trang thành cái gì nhỉ (chằn tinh, hóa thành chằn tinh, ai đồng ý cmt ở dưới nào hớ hớ). Đang gọt gọt, cắt cắt thì hắn nói
-Để đó đi, để anh làm
-Nói 1 tiếng nữa là 1 cái sẹo ngay mặt-Tôi vẫn cắm cúi
-Vậy em làm phần của anh nha
-Để đó, à mà có ra ngoài thì mua cơm hộ tôi
-Ok em yêu
-1 tiếng nữa là con dao ngay mặt-Tôi lườm hắn
-Ok ok để anh đi nha em yêu
-Vút-Tiếng phóng dao
Con dao cắm phập vào cánh cửa gỗ, tôi vẫn còn ánh mắt viên đạn
-Á tôi đi đây-Hắn chạy biến
Lúc này tôi bật cười thành tiếng, cười khanh khách. Hóa ra hắn nhát gan thế, có con dao mà cũng sợ (sợ cha rồi đó, anh_heo đây là thiếu gia của tập đoàn Thiên Quang, còn cha tuy thuộc về tập đoàn Vạn Phong, danh tiếng nức trời và còn mang thân phận ‘chùm’ của của 1 nửa thành phố. Chùm sò thì có :)) ). Tôi cắm cúi làm tiếp. Thoáng 1 lúc thì cũng xong mấy trái bí. Giờ chờ trời tối hóa trang đi…hát hoặc nhảy là xong. Tôi và thằng khỉ con hóa thành cái gì nhỉ. Nhưng thôi, kệ đi. Mà lạ 1 cái là sao không thấy Minh, từ sáng đến giờ cậu ta đi đâu thế nhỉ (đáng ngờ, quá đáng ngờ). Thôi kệ cậu ta vậy, chắc là bận gì đó. 2 cái tên chết bầm Quang và Long chết ở xó nào rồi mà chả thấy bóng dáng gì cả. Haizz chắc lại đi bơi rồi. Tôi cắt gọt, xong thì đặt trong phòng, lôi thằng khỉ con đi luôn kẻo nó phá thì khổ. Đến nơi, quả không sai, 2 cái tên chết bầm đó đang bơi. 1 ý tưởng nghĩ ra, tôi tới gần cái van, vặn ngược lại. Nước trong hồ bơi dần rút xuống, 2 tên kia mải bơi nên không để ý. Đến chừng nước xuống tới đầu gồi thì
-Oái có ai không?-Quang
-Hú, có ai ở đây không?-Long
Tôi đi lại gần, ngồi chòm hỏm nhìn họ, nói
-2 người không lo phụ tui trang trí, giờ ở đây đi ha
-Xả nước đi mà, làm ơn-Quang
-Con heo lười biếng, công tử bột. Chẳng lẽ không biết trèo lên? Hồ sâu 1m7 thôi mà
-Biết là thế, nhưng vách hồ…trơn quá-Long
-Vậy đó hở, biết bị như thế sao không về mà phụ. Không nói nhiều, phạt 2 người ở trong này sám hối
Không kịp cho họ nói, tôi nhanh chóng bước đi. Thằng khỉ con mở lưu lượng nước nhỏ nhất, rỉ từng chút, từng chút
-Khi nào nước đầy thì 2 anh lên nhé
Nói xong nó cũng chạy theo tôi. Bỏ lại 2 cái tên kia đang nằm ngửa chờ nước chảy xuống. Nghĩ lại thấy mình ác quá đi :))
Tối hôm nay…
-Vâng, xin chào mừng mọi người đến với vũ hội hóa trang duy nhất trong đêm hlw này. Xin nhiệt liệt chào đón và xin chân thành ơn sâu sắc với bà …ông …bà …ông …ông …bà …bà …ông …đã tham gia vũ hội của chúng ta
-Bụp bụp bụp-Tiếng vỗ tay-Bộp bộp bộp-Tiếng vỗ tay
Giọng thằng MC lanh lảnh trên khấu nghe mà nổi da gà. Tôi cũng chả hóa trang, ăn mặc bình thường
-Năm nay trường chúng ta không tổ chức hát như những năm trước, mà là khiêu vũ. Nào cùng nhau ghép cặp đi
Há há tội mấy đứa uke nhà giàu, mặc cái ‘đầm’ đi xem, khổ thân kinh khủng :)). Cũng chả ai tới ghép với tôi hết, haizz, ông heo thì chắc đang nhảy với em uke nào đây này. Chậc, nhìn mà tủi. Tôi thề muốn tháo cái mặt nạ ra để đám uke bu quanh tôi. Nhưng không, chỉ có như thế này muốn biết ai thật lòng yêu, thôi thì tháo 1 đêm nay thôi, chỉ 1 đêm nay. Tôi đưa tay lột cái mặt nạ ra, đặt ở 1 góc tối nào đó trong khoảng sân. Đột nhiên có người dùng tay đặt nhẹ lên vai tôi. Tôi quay lại, là Quang
-Ơ, xin lỗi tôi nhầm-Quang
-À không sao
Quang quay đi, rồi nói 1 mình
-Em Khánh đâu rồi nhỉ
Có ai mua thuốc an thần cho tôi không??? Tôi tức điên với tên này, dám gọi tôi là em cơ. Kiềm chế, kiềm chế,tôi vuốt ngực cho máu tức từ ức xuống bụng dần rồi thở ra. Tên này có gì với mình nhỉ. Lại 1 bàn tay nữa chạm vào vai tôi, tôi quay phắt lại
-Xin lỗi, nhầm người-Long
-À không có gì
Long lại đi về phía trước, lẩm bẩm mà tôi nghe được
-Khánh đâu rồi nhỉ, rõ ràng em ấy ở đây mà
Máu tức lại dồn lên não, cũng may thằng khỉ con cũng chạy đến vuốt ngực tôi như bảo tôi kiềm chế. Tôi quay qua nói với nó
-May mà có mày không thì tao xong rồi
-Hứ, được người ta yêu kìa, sao không đáp trả đê
-Đáp trả vào đầu mày
-Xí bye anh, em đi kiếm người nhảy đây
-Mày cũng biết à
-Không, em để mặc cho người làm. Hề hề em đi nha
Nói xong nó hòa vào đám người đông đúc đang tìm người ghép. Tôi thở dài, quay đi. Trước mặt tôi là hắn
-Nhảy với tôi chứ-Hắn nói
-Được
Tôi và hắn bước lên sân khấu, có lẽ cái sân khấu này sẽ còn dài dài cho đến cuối tháng sẽ bị dẹp đi. Nghe thánh nam nói người diễn phải đạt học lực khá, còn lớp nghệ thuật phải là loại giỏi trở lên. Nói không phải là tự sướng, tôi cũng nằm trong phần giỏi của lớp nghệ thuật. Hắn cầm tay tôi và bắt đầu nhảy, đang nhảy cao hứng, tôi bỗng mất đà. Hắn liền kéo tôi vào lòng và nhảy như chưa có gì. Đột nhiên tay hắn vòng qua eo tôi, cúi đầu sát mặt tôi. Hắn đặt lên môi tôi 1 nụ hôn. Chết tiệt cái tên này, miệng thì nói yêu, sau lưng thì hôn người khác. Đáng chết, quá đáng chết phải trả thù mới được. Lại trở về trạng thái cũ, tôi lại vòng tay qua eo hắn, tôi cũng cúi xuống, tay ngắt 1 cái rõ đau ở phần eo. Chưa hết, tôi thả hắn xuống và té cái rầm :P(20 mấy chương vừa rùi chỉ là chuyện bình thường ư??? Hô hô sau khi anh Tuấn và bé hồ ly yêu nhau thì sẽ có chuyện đó). Mọi người đều nhìn về phía chúng tôi, tôi dùng ánh mắt ngây thơ vô (số) tội nhìn hắn rồi chạy biến. 1 lúc sau vũ hội lại tiếp diễn như chưa có gì xảy ra
Vừa đi, hắn vừa vò đầu suy nghĩ. Lạ thật, ánh mắt, cử chỉ, tiếng nói lẫn hình dáng đều giống chằn tinh (N.Khánh ở trong hậu trường la vọng ra: là tui chứ ai) nhưng sao mình làm như thế nhỉ? Thực sự mình chỉ muốn trêu chọc Khánh thôi mà, mỗi lần hôn sao có 1 cảm giác thật lạ, đê mê, khoái cảm lại run như điện giật nữa. Nó lại không như những nụ hôn nhạt thếch của những đứa uke mà mình từng quen và cả người đó. Phải chăng mình yêu cậu ta rồi. Nhưng chắc có lẽ đó là cảm xúc nhất thời thôi, mình còn 1 người, đang chờ mình.
Lúc này tôi đã đến chỗ để cái mặt nạ, nhưng tìm mãi không thấy đâu. Rõ ràng là ở đó, góc đó mà lại ngay gốc cây đó cơ mà
-Nhóc con tìm cái này à
Tôi quay ra sau, thì ra là Hoàng Thiên. Anh ta cầm cái mặt nạ đưa về phía, cười mỉm
-Phải rồi đó
-Ừ, anh thấy mặt nạ cải trang này, sợ ai cải trang vô nên anh lấy đứng đây xem ai cải trang đó mà
-Uh, mà sao anh vô đây được vậy
-Anh Khánh, anh nói chuyện với ai vậy-Khỉ con
Tôi quay ra sau, nói
-À anh nói chuyện với…
Tôi quay lại, thì anh ta đã biến mất từ lúc nào rồi. Khỉ con hỏi lại
-Anh Khánh, anh nói chuyện với ai thế?
-Đi rồi
-Ò, vậy em đi nha
-Ừ
Thằng khỉ con lại hòa vào đám đông. Tôi lại nghĩ về anh ta. Anh ta sao lại biến mất nhanh như thế vậy nhỉ? Chắc anh ta ngại nên chạy biến thôi. Chắc là không có gì đâu. Tuy là thế nhưng tôi vẫn nghi hoặc về người này. Tôi vội đeo mặt nạ và về phòng
11.00 pm…
Dạo face 1 vòng, tám chuyện với nick ‘Thánh nam’ và nick ‘Bé yêu’. Nick bé yêu của thằng Duy chứ ai, haizz nhìn avt của nó của nó mà khiến ai nhìn cũng ghen tị. Thoát face, tôi nhanh chóng khoác tấm vải màu trắng và cầm cây sáo ngọc của mình. Tôi cũng lấy cái găng tay màu trắng mà cha nuôi tôi tặng tôi, nó cũng chỉ là cái găng tay bình thường như bao cái khác. Nhưng khi đeo vào, tôi cảm thấy hơi nặng như có sắt ở bên trong. Thật vậy, tôi đẩy cái gì đó nổi cộm ở cuối cái găng, có 1 lưỡi dao trồi ra. Tôi tự cười 1 mình, cha nuôi tôi lúc nào cũng vậy, luôn luôn tặng tôi những thứ có thể tự phòng vệ. Kéo cục áy xuống, tôi bắt đầu rời khỏi mà lên trên
11.56 pm…
Sân thượng, nó rất là lạnh. Những cơn gió mùa hè dần dịu đi mà thay vào đó là những cơn gió mùa đông rét mướt. Ở bên dưới, tôi cũng có nghe tiếng động, nó rất là to. Đã 12.00 tôi bắt đầu thổi khúc sáo, tuy tâm trạng tôi không giống với khúc sáo thê lương ấy nhưng tôi cũng tỏ ra đồng cảm với nó. Tôi đã nép mình vào 1 góc khuất, cái đám kia đang ngồi trên ghé đá lắng nghe cái khúc sáo của tôi. Thổi xong, tôi bước từ chỗ nấp bước chậm rãi đi ra, khỏi phải nói, cả đám kia chạy biến hết. Chợt có tiếng thở, lúc này tôi cảm thấy cực kì hoảng sợ, gạt cục cộm ở cả 2 găng tay xuống, hình như tiếng ấy ngày càng nhiều. Chết rồi, bị phục kích. Tôi cố trấn tĩnh rút 1 con dao nhỏ về phía 1 tiếng thở nào đó
-Á-1 tiếng la
Thôi chết rồi, xui quá, lúc tới đây mình không biết. Tôi chỉ dựa vào đôi găng tay thôi, vì những mũi dao nó gắn chặt vào bộ đồ đen của tôi rồi. Lúc này cả đám xông ra. Chạy ư? Quá hèn nhát, mà tôi cũng không đủ sức. Đành phải ‘huyết chiến’
Tôi nhanh chóng lấy lại thế chủ động của mình, dùng tay đấm vào bụng 1 tên, rồi xoay ngược bàn tay rồi đá nó về phía mấy tên kia. Cứ như vậy tôi xử từng tên, từng tên 1. Chợt lưng tôi có 1 cảm giác đau rát, đúng tôi bị 1 kẻ nhân lúc không chú ý của tôi đã dùng mã tấu chém 1 đường ngang lưng
-Đm-Tôi thốt lên tiếng chửi thề
Rồi dùng nắm đấm, đấm vào bụng nó rồi xoay ngược lại. Rồi đá nó thẳng xuống cầu thang. Tôi nhanh chóng uống viên thuốc để tạm cầm máu
-Khánh, Khánh em có sao không?
Đây là giọng nói của Tuấn, cậu ta quả thật đã nhìn thấy hết rồi
-Không, không sao. Chở tôi vào bệnh viện đi-Tôi nói với giọng mệt mỏi
Tôi cũng kéo 2 cục ấy lên, tháo găng tay và cho vào túi. Trên đường đi tôi cảm thấy choáng váng, rồi tôi lịm trên vai cậu ta
6.00 am…
Tỉnh lại tôi thấy mình trong bệnh viện, xung quanh là 1 khoảng màu trắng xóa. Bên cạnh tôi là Tuấn, cậu ta đang ngủ say. Nhìn lại mình, tôi thấy khó chịu vì lưng tôi bị băng bó. Tấm vải mà tôi khoác đã biến đâu mất, có lẽ nó bay đi trong lúc tôi hôn mê. Lấy trong túi đôi găng tay, giờ màu trắng tinh túy của nó đã hóa thành màu đỏ của máu. Tôi lắc đầu ngán ngẩm. Tôi đã từng thề là không bao giờ làm ai bị thương, vậy mà tôi lại phá hủy lời thề đó. Về tới trường, hắn cõng tôi về kí túc xá, căn phòng trống trơn, chẳng có ai hết. Tôi tự đi về phòng, hắn cũng đi theo. Hắn cởi áo, lấy khăn lau xung quanh tôi, đến chỗ ở dưới thì
-Để tôi tự lau
-Không cần, chăm sóc thì phải tới cùng. Hehe
-Vậy cậu muốn chết hay sống
-Ờ thì…
-Yên tâm, tôi chỉ giết ai khi ai hại tôi. Kể cả cậu
-Ok, vậy anh lau cho em, free hoàn toàn
-Tùy
Hắn cởi quần lót của tôi ra, dùng khăn lau qua, lau lại. Tôi gằn giọng
-Lau 1 lần là được
-Lau nhiều lần mới sạch
-Cậu xem nó dài ra rồi kìa
-Tại em suy nghĩ lug tung
Tôi cứng họng, hắn nói quá đúng. Thấy vẻ mặt tôi, hắn cười gian rồi mặc đồ cho tôi
-Cần gì thì la lên 1 tí nhé
-Uh, cám ơn
Hắn yêu tôi đến thế sao??? Chắc là không, hạng người sở khanh, lăng nhăng như hắn thì biết bao người. Lấy cái điện thoại, tôi lên face, tôi giật mình khi thấy tin: Hơn 10 người tử vong ở sân thượng trường ĐH UG. Tôi ngán ngẩm lắc đầu, nghĩ tới đôi găng tay dính đầy máu, tôi rùng mình. Có lẽ tôi nên ẩn cư, chờ mọi sự tạm lắng rồi tái xuất. Tôi nạy 1 viên gạch lên, ở dưới có 1 khoảng trống, tôi bỏ đôi găng tay, cùng bộ đồ đen ở trong balo mà tôi lết tới để lấy nó. Xong xuôi, tôi lắp lại như cũ. Buổi trưa hôm đó tôi đi chậm rãi ra (đúng hơn lết), hôm nay ngày 1.8.2078(hô hô lúc này gay chúng ta đã được vn công nhận và không bị kì thị. Chỉ là tưởng tượng thôi ~~) tức là ngày thi hát để biểu diễn trên sân khấu. Tôi bước đến cái bảng gỗ, nó ghi
-“Hôm nay 1.8.2078 để kỉ niệm 1 tháng thành lập trường (WTF, trường này làm trong vòng 1 tháng???) cho nên chiều nay 16h30 các sinh viên của các lớp E1 đến E16 đều phải đến phòng thu
E16 đều phải đến phòng thu
Ơ đệch, biết thế khỏi học lớp E cho rồi
-Phần thưởng kì này là 1 chuyến du lịch Canada-Pháp trong vòng 6 tháng từ mùa đông sang xuân dành cho 2 người có số lượng phiếu cao nhất
(Hiện tại bạn Khánh, nhân vật chính của chúng ta đang rỏ dãi đầy sân đấy ạ :v)
Ngon à, quả là không sai lầm, phải tham gia mới được à nha. Hô hô lâu rồi không có dịp đi chơi. Nói thật tôi hát cũng không tệ lắm, chỉ cần đạt top2 là được. Hề hề tôi đăng kí ghi danh với 2 thân phận, 1 thật và 1 giả. Đương nhiên mọi người là người thông minh cũng biết 2 thân phận đó là gì rồi nhỉ(chửi xéo đó, ka ka ka).Nhìn xuống phần thể lệ, nó cũng khá dễ. Sau khi thi tuyển, điểm số sẽ được 8 vị giám khảo thảo luận sẽ được chấm theo 4 mức: Tệ(dưới 30đ) Khá(30-60) Giỏi(60-80)và Xuất chúng(80-100).
Top 20 người điểm cao của phần thi tuyển sẽ được biểu diễn trên sân khấu và được các khán giả bỏ phiếu. Mỗi phiếu giá 10k, không giới hạn số lượng phiếu của bản thân. Top1 và 2 sau khi biết số phiếu sẽ được nhà trường chi phân nửa số tiền tổng số phiếu có được(tức là mua 10k/phiếu thì trường lấy 5k, còn 5k vào túi mình) để tiêu xài khi ở Canada. Ngoài ra top10 sẽ được nhà trường cho free 50 phiếu gọi là hỗ trợ. Còn top20 thì được 25 phiếu. Chung quy ai ở top10 là được 75 phiếu.
Nhà trường cũng kinh nhỉ, 1 phiếu 10k cả trường có 1,5k học sinh và đương nhiên trong 3 tuần nhà trường sẽ thu về bộn bạc, mặc dù không ảnh hưởng gì tới họ mấy. Cái này gọi là:’Thả con tép, bắt con tôm’. Chiều nay 16h30, tôi bước vào trong, hát qua cái micro ở trong, vì đây là phòng thu nên được cách âm hoàn toàn với bên ngoài nên có gào, có rống cũng không ai nghe thấy(thực ra là có ta-t/g là nghe thôi =.=). Đeo tai nghe vào, chỉnh bài Đít y mi =)) (This is me) và tôi bắt đầu hát vào cái micro (nói đúng hơn là rống).
Hát xong tôi bước ra và đến lượt người khác bước vào. Vì đăng kí với 2 danh phận ,cho nên tôi chạy thật nhanh về và thay 1 bộ đồ khác. Tôi lại bước vào phòng với tên Hoàng Thiên Phong. Tôi chỉnh bài Riu li đông cây :v (Really don’t care). Hát xong thì gặp hắn. Hắn ta bắt chuyện trước, đúng là tên lăng nhăng. Nhưng đây thực sự là kế hoạch của tôi. Tôi và hắn cùng tới gốc cây cổ thụ, nói chuyện cũng khá nhiều
Ngày hôm sau…
Hôm nay là 2.8.2078 tức là đêm bắt đầu ‘lai xô’ âm nhạc, không biết 1 tuần còn lại thì làm gì nhỉ, thôi kệ, chả rỗi hơi mà quan tâm. Tôi nhận được tin khá buồn từ Quang và Long là Minh sẽ không học nữa để về giải quyết chuyện gia đình, tôi thở dài vì buồn khi mất đi tên đệ tử ấy. Đi từ từ xuống, tôi nhanh chóng lột mặt đang đeo trên khuôn mặt. Tôi chen chúc mãi nhưng không được, đành đứng chờ người đi hết và tôi đang ở thân phận Hoàng Thiên Phong. Hắn thấy tôi thì đến bắt chuyện vui vẻ
-Ê
-Hả
-Làm gì mà ngồi buồn hiu vậy?
-Ngồi chơi thôi mà.hì
-Mà nhóc biết anh nhiu điểm không
-Nhiêu
-99 điểm, hạng nhất
-Chà cao thế, ngoài ra top 10 là ai zị
-Hm…cũng không rõ nữa, để ý là đồng hạng 2 là Hoàng Thiên Phong và Hồ Ngọc Khánh
Tôi giật mình, hỏi lại
-Thật không-Tôi trố mắt
-Thật
Ôi tôi thi 2 lần, mỗi lần đều đồng điểm. Hề hề có lẽ tôi tài thật ^^
-Mà tối nhóc rảnh không, hát xong đi ăn nha
-Uh
Tôi lại thoáng buồn, có lẽ hắn đã yêu cái thân phận thật này của tôi. Tôi muốn buông xuôi, nhưng không, làm gì cũng phải làm tới cùng. Rồi tôi và hắn lại 1 số chuyện, mãi 1 lúc thì tôi nói có việc bận nên đi trước. Tôi lại đi 1 hướng khác, hắn đi về ktx. Cũng may là có đem theo phấn nếu không là nhờ thằng khỉ con dụ hắn ra rồi
Vừa đi, hắn vừa nghĩ. Hoàng Thiên Phong ư? Cái tên lạ nhỉ, cơ mà mình cũng vui khi biết tên của nhóc đó. Nhóc không cười gian, mà ấmáp như chằn tinh, không có ánh mắt ấm áp như chằn tinh mà thay vào đó là ánh mắt lạnh nhạt, hững hờ. Nhưng cả 2 đều có 1 mùi hương lạ, nhưng mình chẳng nhớ đó là mùi gì. Mặc dù nó rất quen
Tối nay là đêm đầu tiên của ‘lai xô’, nghe nói hết ‘lai xô’ thì sẽ triển lãm tranh gì đó, hay là nhảy nhót, vân vân và mây mây nhưng tôi không quan tâm và tôi chỉ quan tâm là giải thưởng, hố hố. Hình như 2 thân phận thật và giả của tôi cách nhau 1 khoảng 5,6 người thì phải. Thân phận giả thi trước, thật thi sau. Hắn là người thi đầu tiên, hắn bước tự tin đi ra.
Hắn hát với giọng mạnh mẽ, lôi cuốn. Nhìn ra khán giả, thì…loại cuồng rồi ~~. Hát xong, hắn thu được 3789 phiếu (1 phiếu 10k nhé, tự tính đi), sặc quá nhiều luôn. Đến tôi, tôi bước đi từ từ, phần vì hơi…sợ và phần vì vết thương ở lưng. Nếu có 1 ai vỗ lưng tôi thì tôi thề xé xác người đó ra hàng vạn mảnh. Bước ra, tôi cúi đầu chào BGK, rồi nhạc lên. Tôi hát. Tôi hát loại nhạc Âu Mĩ, bài gì nhỉ, à bài Fire Strarter. Hề hề tác giả cuồng Demi Lavato đó nha, nên bài nào cũng có bả hết ^^. Kết thúc bài hát, tôi nhận được 145 phiếu. Haizz cái tài năng bị sắc đẹp đạp xuống. Tôi lủi thủi bước vô
-Thí sinh Hổ Ngọc Khánh, khoan vào trong
WTF ai tôi thế, tôi quay ra. Thì ra là BGK, tôi quay ra
-Có gì không ạ
-Cậu hát rất hay, nhưng phiếu bầu rất ít. Tôi muốn cậu được giải thưởng cho nên tôi ủng hộ cậu 3000 phiếu
Nhân vật chính của chúng ta đang trên mây
Lại 1 vị giám khảo khác đứng lên
-Cô Tuyết à, cô giàu nhỉ, 4000 phiếu là của cậu đấy
Đang ở tầng 1 của mây
-2 người này, cứ thích hơn thua nhau, tôi ủng hộ cậu 4001 phiếu
Sặc, vị giám khảo này vui tính quá
-3 người này, hơn thua không tốt đâu. Ủng hộ cậu 6000 phiếu
-4 người hơn thua mãi không hay đâu, 7000 phiếu
-5 người này, khoe của hoài, 7500 phiếu
-6 người kia, hơn thua đủ chưa, tôi cho cậu 8500 phiếu
-Im lặng hết, 20000 phiếu dành cho cậu
Tác giả ơi!!! Tui muốn về trái đất, tôi đang ngồi trên mặt trăng này :O
-Cám ơn 8 vị giám khảo-Tôi cúi đầu-Nhưng xin nhận 3000 phiếu thôi ạ
7 người kia chỉ thằng vào mặt tôi, nói
-Cậu đừng có từ chối, không là cậu rớt luôn đấy
-Vậy…
-Nhận đi-Vị giám khảo tên Tuyết nói
Vị giám khảo tên Tuyết bước lên sân khấu, nói nhỏ vào tai tôi
-Cậu nhận đi, 7 người đó thích ta nên cứ hơn thua như thế. Cậu cứ nhận đi. Họ là tỷ phú không đấy
Tôi quay qua nói nhỏ
-Thật…chứ
-Đương nhiên, nhận cho họ nghèo-Cô ta cười khuẩy
Tôi cũng mím cười
-Dạ
Rồi cô ta bước xuống, tôi nói
-Vậy xin nhận hết ạ
-Tốt-7 người kia
Thế là tôi có được 60146 phiếu, 1 con số khổng lồ chưa từng có trong lịch sử ‘lai xô’ của trường. Hề hề cảm ơn giám khảo Tuyết, vì có cổ nên mấy lão già đại gia kia mới chịu chi. 60146 là số tiền được quy ra thành số tiền 601,460,000. Tôi rối rít cám ơn, ròi cúi đầu đi vào trong hậu trường. Dù vết thương nhức nhưng tôi cũng phải chạy để kịp thay đổi thành Hoàng Thiên Phong để kịp cho phần dự thi.
Thay đồ, tẩy trang vì mặt nạ đã cạn kiệt, chỉ còn chừng 5,6 cái cho nên tôi dùng phấn mà làm trực tiếp lên mặt. Rồi mang theo hộp phấn mà đi. Chạy thật nhanh đến hậu trường, cũng may là còn 1 người nữa tôi mới lên dự thi. Đến lượt tôi, tôi lại bước lên sân khấu, phía khán giả thì vỗ tay rầm rầm @@~. Ngó sang vị giám khảo Tuyết, cô ta gật đầu nhẹ, như kêu tôi trình diễn. Tôi hát bài I Miss You của Darren Hayes (lưu ý, các bài hát nhạc Âu Mĩ này là lời hoàn toàn là Tiếng Anh nhé)
. Hát xong, tôi thu được 5987 phiếu, tôi lại bước vào trong hậu trường và gặp hắn
-Hey
-Mới tới hồi nãy thôi. Lúc nãy ngủ nên…-Tôi làm bộ gãi đầu
-Không sao, dù sao tới kịp buổi diễn mà. Đi thôi
-Đi đâu-Tôi giả nai :v
-Đi ăn
Hắn không nói gì, bước ra cửa. Tôi đi theo hắn đến nhà xe. Hắn dắt xe ra, tôi leo lên. Hắn chạy với độ cao, muốn tôi ôm ư? Đừng hòng
-Ôm eo đi nhóc
Tôi chỉ để bàn tay và eo hắn, để thôi chứ không có ôm. Mấy chốc đã đến 1 quán phở, hắn tấp vào, tôi đi xuống. Chờ hắn khóa xe xong, tôi kéo ghế cho hắn rồi kéo cho tôi. Cả 2 ngồi đối diện nhau. Tôi kêu
-Cô ơi, cho cháu 2 tô phở
-Rồi
Thuộc truyện: Đại học UG (University Gay)
- Đại học UG (University Gay) - Chap 2
- Đại học UG (University Gay) - Chap 3
- Đại học UG (University Gay) - Chap 4
- Đại học UG (University Gay) - Chap 5
- Đại học UG (University Gay) - Chap 7
- Đại học UG (University Gay) - Chap 8
- Đại học UG (University Gay) - Chap 9
- Đại học UG (University Gay) - Chap 10
- Đại học UG (University Gay) - Chap 6
- Đại học UG (University Gay) - Chap 11
- Đại học UG (University Gay) - Chap 12 - Siêu quậy - Ngoại truyện
- Đại học UG (University Gay) - Chap 15
- Đại học UG (University Gay) - Chap 14
- Đại học UG - Chap 13
- Đại học UG (University Gay) - Chap 16
- Đại học UG (University Gay) - Chap 17
- Đại học UG (University Gay) - Chap 18
- Đại học UG (University Gay) - Chap 19
- Đại học UG (University Gay) - Chap 20
- Đại học UG (University Gay) - Chap 21
- Đại học UG (University Gay) - Chap 22
- Đại học UG (University Gay) - Chap 23
- Đại học UG (University Gay) - Chap 24
- Đại học UG (University Gay) - Chap 25
- Đại học UG (University Gay) - Chap 26
- Đại học UG (University Gay) - Chap 27
- Đại học UG (University Gay) - Chap 28
- Đại học UG (University Gay) - Chap 29
- Đại học UG (University Gay) - Chap 30: Ngoại truyện: Trường đào tạo sát thủ
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 31
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 32
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 33
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 34
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 35
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 36
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 37
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 38
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 39
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 40
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap 41
- Đại học UG - Bà chồng chàng dâu - Chap Cuối
Quốc Hưng says
gjàu nhỉ :v chúng ta chia tài sản đi :v
DũngHero says
chương này hay và haizz nè..toàn đại gia. .hố hố..chằn tinh giỏi ghê :))