Truyen gay có thật: Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) – Chap 3
Email cũ bị mất. Các bạn có truyện muốn đăng vui lòng gửi truyện về [email protected]. Nhớ ghi rõ Tên truyện, chương nào.
Chỉ muốn anh nhịp nhanh và mạnh. Ôm ghì lấy anh tôi nói với anh rằng rất sướng anh làm mạnh nên. Cơ đít tôi lúc này hoàn toàn điều khiển được nên tôi co vào lại thả ra theo nhịp nắc của anh. Hai đứa sướng mà không dám kêu hay nói nhiều. Nhịp nắc nhanh và mạnh liên hồi bỗng toàn thân anh co cứng. Cu anh nở to hơn, dướn thật sâu trong tôi cu anh giật mạnh. Cảm nhận dòng tinh tuý nóng hổi phun trào trong tôi. Môi anh hôn môi tôi say đắm rồi anh hỏi tôi. Sướng không em. Tôi gật gật rồi tiếp tục mút lấy lưỡi của anh.
Hôm nay sinh nhật tôi. Là ngày tôi biết một cảm giác mới. Cảm giác thật tuyệt vời. Lần đầu của tôi. Tôi dâng trọn cho anh. Người anh kết nghĩa.
Sáng khi cò đang say ngủ. Thấy nhột nhột mở mắt ra cái mặt chình ình ông Huy ghé vào. Nhớ lại những gì đêm qua sao thấy ngại kinh khủng. Dù chẳng lạ lẫm gì mấy chuyện cu, cặc nhưng sao tôi vẫn thấy ngại. Là lần đầu chăng? Có lẽ một chút. Lý do thật sự là bỗng nhiên tôi trở thành đàn bà con gái cho ông Huy chơi. Hồi đó có biết nhiều về vụ thông ass này đâu. Có tìm hiểu nhưng chỉ biết đồng tính thì thích con trai, thích sờ, bú cu thôi. Chơi lỗ đít khác gì là con gái cho người ta thông.
Càng ngày càng đỏ mặt, tôi đẩy Huy ra rồi vùng dậy. Nhưng đau. Nửa người dưới như bị xé toạc ra. Đi không nổi. Huy nhìn tôi cười và hỏi.
– Đau lắm hả em?
Tôi chẳng biết nói gì. Mặt càng đỏ vì ngượng. Tôi bảo anh.
– Anh về luôn được không?
Anh Huy nhìn tôi khó hiểu. Mặt anh đần ra . miệng muốn nói gì đó nhưng tôi nói làm anh càng thêm bối rối.
– Anh đi về đi. Giờ nhìn thấy anh em cảm thấy sao ấy. Về đi mình gặp lại sau.
Huy bối rối như kiểu dở đi mắc núi, dở lại mắc sông. Nhưng rồi anh cũng quyết định ra về, anh chỉ nói.
– Anh về trưa anh sang.
Huy về một lúc thì cu Tâm sang chơi. Biết nhà tôi không có ai ở nhà nên chưa thấy người nó đã oang oang.
– Sao rồi chó? Hôm qua nhận quà gì. Có thích không. Chắc sướng quá mà mất sức nên giờ chưa dậy nổi hả.
– Thằng điên. Sướng con cặc. Tao nhục…
Tâm nhìn tôi ngạc nhiên. Khi tôi cố dậy đi vệ sinh. Nhìn tôi bước đi mà nó cười ngặt nghẽo. Đã khó chịu càng thêm khó chịu. Bực mình tôi chửi nó.
– Cười con cặc. Vui lắm mà cười. Phắn mẹ mày đi. Tao đang nhục cái mặt mà còn ngồi đó cười.
Biết vấn đề không nhỏ nó không cười nữa mà tỉ tê hỏi tôi. Cuối cùng tôi cũng kể hết cho nó nghe mọi chuyện. Cả cái suy nghĩ của tôi. Nghe xong nó như không nhịn được lại cười tiếp làm tôi càng xấu hổ hơn mà chửi nó. Nó mặc kệ tôi chửi cười to hơn. Sau nó mới nói cho tôi mọi chuyện rằng hai thằng con trai thì ngoài bú mút còn làm cả việc đó nữa. Chuyện đó là bình thường. Tôi cũng không ngờ nó lại rành việc này đến vậy. Cuối cùng tôi hỏi nó.
– Sao mày biết những cái đó. Mày cũng đồng tính hả?
– Không. Tao không đồng tính. Nhưng tại mày nên tao tìm hiểu. Hôm qua ông Huy thông mày chắc do tao hướng dẫn. Không ngờ qua một đêm sáng gặp ông Huy ông nói. Em hại anh rồi. Giờ đến mày nữa. Hai người làm tao chết vì cười mất.
Ôi trời. Là một thằng đồng tính mà để thằng không đồng tính nó dạy mọi chuyện như vậy thật xấu hổ hết nói. Bỗng tôi nghĩ tới nên hỏi nó.
– Sao mày biết mà không bảo tao sớm. Hay mày làm như vậy với tao rồi giải thích cho tao biết. Mà mày lại bày cho ông Huy làm. Để tao hôm nay gặp chuyện xấu hổ như vậy?
– Ý mày bảo tao thông đít mày hả? Không tao không thể. Tao sợ cả ngại nữa. Nếu làm quen rồi tao nghiện thì toi. Haha. Nói đùa chứ thật ra tao không thích. Hay đúng hơn là tao chưa chuẩn bị cho vấn đề này.
Nói chuyện với cu Tâm tôi hiểu được khá nhiều. Bất chợt nảy ra ý nghĩ. Được rồi mình sẽ lợi dụng mà thông lại ông Huy. Còn mày nữa thằng chó tao sẽ tìm cách để mày địt lỗ đít tao. Sớm thôi. Nghĩ vậy rồi tôi nói với nó.
– Mày đừng nói gì với ông Huy. Để kệ tao nói với ông ấy cho đỡ xấu hổ. Mày mà nói làm tao xấu hổ thì mày biết tao như thế nào.
Nói ra tôi cũng ít có hiền nhỉ. Nhưng mà vì kế hoạch chơi lại ông Huy và cu Tâm tôi không thể không ranh ma cáo già.
Trưa anh Huy sang nhà tôi, nhìn anh có vẻ e dè điều gì đó. Tôi cũng đoán được phần nào tâm trạng anh nên trong lòng thấy vui vui. Anh ngập ngừng một lát rồi hỏi.
– Em còn đau không?
Tôi vờ giận dỗi nói. Quan tâm làm gì. Thử đi rồi biết.
– Sao hôm qua em bảo là sướng?
– Sướng? Có ai sướng mà nước mắt ướt gối không? Anh quá vô tâm. Nghe nói sao thì là vậy hả?
– Anh… Anh xin lỗi. Tại anh … Tại …
– Chẳng tại gì cả. Anh chỉ biết sướng con cặc anh. Còn em ra sao anh đâu cần biết. Em không nghĩ anh trai của em lại là người như vậy.
– Anh sai rồi. Chỉ tại anh nghe thằng Tâm xúi dại.
– Sao có thằng Tâm ở đây. Thì ra mấy người tập trung lại hại tôi. Biết hôm nay tôi không ra khỏi giường được không hả?
Biết anh là gà bị mắc bẫy tôi làm già lên. Nhìn anh ăn năn thương không thể tả, nhưng vì mục đích đã định nên không thể rút được. Anh cuống quít xin lỗi rồi ôm lấy tôi. Tôi đẩy anh ra anh càng ôm chặt hơn. Không hiểu sao nước mắt tôi lại rơi. Chính tôi cũng không biết lý do chỉ biết lúc ấy tôi khóc. Thấy tôi khóc anh tưởng tôi giận anh lắm. Anh vội nói.
– Anh phải làm gì bây giờ cho em? Đừng giận anh được không? Bây giờ em muốn gì anh cũng chịu. Kể cả việc không thể anh cũng làm. Anh là một thằng anh tồi. Anh không xứng nên từ giờ trở đi em muốn anh làm gì anh cũng sẽ làm, miễn sao em đừng giận anh. Em vẫn mãi làm em trai anh.
– Anh có chắc anh hứa vậy không. Không nuốt lời chứ?
– Chắc. Anh hứa.
Tôi cười thầm trong bụng. 80% đã thành công. Vì tôi biết anh đã hứa thì sẽ thực hiện. Tôi làm nũng với anh .
– Được rồi em không giận anh nữa. Nhưng từ nay phải chiều em mọi thứ đấy. Nhớ đã hứa gì rồi đấy. Còn nữa sao lại nhắc cu Tâm vậy? Hai người làm gì hả?
– Không. Không làm gì. Chỉ là nó bảo anh chơi ấy ấy với em. Nó đảm bảo cực sướng luôn. Nó chỉ anh từng bước cách làm với em. Công nhận có sướng thật nhưng có vẻ em không ổn. Anh sợ em làm sao anh ân hận lắm.
– Anh thử như em đi rồi biết. Từ nay cấm anh với nó gặp nhau nếu em chưa cho phép. Nếu không…
– Uhm. Anh hứa rồi mà.
Đánh phủ đầu cả hai người vậy tôi thấy yên tâm. Hai người có nhược điểm là dù như thế nào cũng rất thương và quý tôi. Đã hứa với tôi cái gì không bao giờ dám thất hứa. Bây giờ thì tạm gác lại đã. Chuẩn bị cho “bữa ăn” chiều. Tôi cầm tay anh đặt vào cu tôi. Anh biết phải làm gì nên nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của tôi ra. Cúi xuống anh nút cặc tôi nhè nhẹ. Cặc tôi lớn dần lên trong miệng anh.
Anh nói vì tôi đang bị đau nên hôm nay anh sẽ tự làm tất cả. Tôi cứ việc nằm hưởng thụ. Liếm dọc thân cặc tôi rồi anh ngậm hai trái cà của tôi mà nút. Anh liếm khắp cơ thể tôi. Tay xoa xoa hai đầu ti hồng hào của tôi miệng anh không ngừng mút, liếm cu tôi. Đầu anh gật lên gật xuống nhịp nhàng con cu tôi ra vào vào ra nơi miệng anh.
Đôi môi anh chúm lại tạo thành một vòng khít và thật bót cặc tôi. Lưỡi anh đánh đánh vào đầu khấc. Đôi khi a lia lưỡi vào lỗ sáo làm tôi phê ngất ngây . tôi sắp đạt đỉnh nên trân mình căng cứng. Cặc tôi giật mạnh rồi bắn thẳng vào miệng anh. Lần đầu tôi thấy anh nuốt hết tinh khí của tôi. Đã nhiều lần bú cặc tôi nhưng chưa thấy anh nuốt. Nếu có bắn vào thì anh cũng nhả ra . hôm nay anh tự làm tất cả. Tôi cũng ham bú cặc anh lắm nhưng phải làm “màu” mới mong được thử đúc đít anh.
Hơn một tuần sau tôi và anh Huy không sảy ra bất cứ chuyện gì. Anh quan tâm tôi, hỏi đủ chuyện nhưng tôi không nói với anh nhiều. Chỉ ậm ừ, đôi lúc còn lảng tránh nữa. Biết anh đang rất rối và buồn nhưng kệ. Dù nhiều lúc muốn lao vào mà bú mút cu anh nhưng tôi phải kìm lại. Không kiên trì thì hư bột hư đường hết. Tôi phải tạo nhiều áp lực, nhiều lo lắng cả những khó hiểu không được giải đáp. Những rằn vặt rằng vì mình mà tôi như vậy. Anh cứ tự kỷ đi, rằng chính anh gây lên mọi lỗi. Càng nhiều càng tốt. Như vậy tôi mới dễ xử anh.
Nhiều lúc thấy anh bối rối mà thương anh cực kỳ ấy luôn. Nhưng anh chờ đi. Sắp rồi, sau khi em xử đẹp cu Tâm đã rồi tới anh.
Còn cu Tâm cũng cùng tâm trạng như Huy. Tôi lạnh nhạt với nó, vờ giận dỗi nó. Tuy không nặng nề như anh Huy nhưng đủ để nó thấy ăn năn, để nó tự nghĩ vì nó mà tôi mới vậy. Nghĩ mình cũng ác quá thể. Lợi dụng tình yêu thương hết lòng vì mình của những người anh em. Những người có thể vì tôi mà hy sinh tất cả để đạt được mục đích của mình. Vì cái dâm dục của mình. Không biết sau này khi biết mọi chuyện Tâm và Huy sẽ xử tôi như thế nào. Thôi kệ, với tình cảm của hai người đối với tôi như vậy và tính cách của họ thì họ xử thế nào tôi cũng được “lợi” hết. Nghĩ vậy mà tôi thấy vui. Sao tôi yêu hai người họ thế không biết. Tôi cười vì sự “thông minh” và “độc ác” của mình.
Hôm nay là ngày tôi thực hiện kế hoạch “tác chiến” của mình với Tâm. Bởi cả nhà tôi và nhà Tâm đều không có ai ở nhà. Hành động ở nhà đứa nào cũng được. Tôi quyết định làm tại nhà tôi. Như vậy nâng được “danh giá” của mình hơn. Vừa nghĩ xong thì Tâm tò tò đến, từ hôm tôi “lạnh nhạt” với nó ngày nào nó cũng sang làm lành cứu vãn. Tôi trùng chăn kín đầu nằm im. Thi thoảng rung lên nhè nhẹ cộng tiếng sụt sịt. Cu Tâm có vẻ hốt hoảng kéo chăn ra cuống quýt hỏi.
– Mày bị sao hả? Mày biết hơn tuần nay tao khó chịu lắm không? Có phải lỗi của tao thì mày bỏ qua cho tao. Tao thấy khó hiểu chính cả tao nữa. Nhiều lúc nghĩ cứ kệ mày. Mày không muốn làm bạn tao nữa thì thôi. Nhưng tao không thể. Bây giờ tao phải làm như thế nào mày mới nói với tao. Mày muốn tao làm gì tao cũng làm được không. Cho tao xin đi mà.
Con mồi đã mắc bẫy. Trong lòng vui cực nhưng vẫn vờ làm cao.
– Mày về đi. Tao chả sao cả. Vì tao chẳng tin ai được. Mày là thằng tao coi như chính bản thân tao. Chẳng có gì tao giấu mày. Dù chỉ là chuyện nhỏ như rụng một cọng tóc tao cũng tâm sự với mày. Nhưng điều đó tao đã sai, vì cái gì cũng nói với mày mà tao trở thành trò cười cho những người tao tin tưởng. Ừ tao gay mày thẳng. Nhưng có đáng không khi mày làm thế. Tao là kẻ bệnh hoạn đấy, cảm thấy không thích, không đủ tư cách làm bạn thì nói mẹ ra. Không chơi với nhau nữa, không có mối quan hệ gì liên quan tới nhau nữa. Rất đơn giản như vậy.
– Tao xin lỗi. Tao không nghĩ chuyện tao làm lại gây cho mày buồn đến vậy. Tao không cố ý. Đừng giân tao nữa. Bây giờ mày bảo tao làm gì tao cũng làm. Chỉ xin mày bỏ qua hết đi. Đừng như vậy nữa tao không chịu được đâu.
Tâm ôm lấy tôi, mặt buồn hết mức. Tôi cũng ôm lại nó và sụt sùi.
– Tao chán đời lắm. Tại sao tao lại thích con trai? Tại sao tao không giống mày, một người bình thường? Tao éo thiết sống nữa.
– Mày bình thường mà. Sao phải khổ vậy. Mày như vậy đâu phải lỗi tại mày. Mày đâu muốn vậy đúng không? Có tao đây. Tao hiểu mày mà. Chính vì hiểu và thương mày nên tao mới ở bên mày. Bên cạnh còn có anh Huy nữa. Mày đừng buồn nữa được không? Kể từ nay mày muốn gì ở tao tao cũng làm cho mày. Đừng nghĩ quẩn nha Khang.
– Tao không biết nữa. Nhưng tao cảm ơn mày.
Tôi và Tâm cứ vậy ôm nhau. Thi thoảng lại xoa xoa lưng tôi như an ủi. Tôi hết giả khóc nữa nói.
– Mày ôm tao lại xoa lưng làm tao nứng mẹ nó cu lên này. Bắt đền mày đấy.
– Thằng chó. Như vậy mà vẫn cẩng cặc được nữa. Hết thuốc, đúng là éo gặp ai dâm như mày.
– Dâm kệ mẹ tao. Giờ là lúc mày thực hiện lời hứa.
– Hứa gì nhỉ? Định lừa tao hả?
– Tao lừa mày làm éo gì. Lừa không thì mày biết. Không thích thì quên mẹ nó đi. Kệ xác tao. Nói xong tôi sụ mặt xuống.
– Tao đùa mà. Xin lỗi. Giờ muốn gì nói tao biết. Hay tao sục cho mày nhé.
– Không. Không muốn mày sục muốn mày đúc tao. Tao muốn thử mày đúc xem có cảm giác như lần trước không. Lần trước ông Huy đúc xong đến giờ tao chưa đánh giá được trong tao là gì. Mày hãy giúp tao.
– Chuyện này… Chuyện này không biết tao làm được không.
– Thì cứ thử xem đã.
– Thôi cũng được. Tao thử xem. Không được đừng trách tao nhé
Tâm đồng ý. Tôi lần cửi quần áo của nó ra. Tay cầm con cu hồng hào mịn màng của nó vuốt ve. Cúi xuống thơm nhẹ vào đầu khấc xong tôi liếm dọc thân cu nó. Há miệng ngậm cặc nó tôi nút nhip nhàng. Thấy nó nằm im tôi nói.
– Mày không kết hợp sao mình tao làm được? Mày nói mày hướng dẫn ông Huy mà. Sao giờ nằm hưởng vậy?
– Xin lỗi. Tao cứ thấy sao sao đấy.
– Thôi không làm thì thôi. Tôi lẫy nó
– Thôi thế éo nào được. Cặc cứng như củi vậy nói thôi.
– Vậy làm đi.
Tôi lại nút cặc nó. Nó kéo mông tôi ngược về phía nó. Lấy nước miếng thoa vào đít tôi nó xoa nhẹ. Đưa ngón tay vào ngoáy trong cái lỗ của tôi. Một ngón, rút kinh nghiệm tôi thả lỏng người. Hai ngón. Hơi thấy thốn. Tôi bú no mạnh hơn để tạo cảm giác. Thêm nước miếng, ba ngón. Hơi đau nhưng không quá khó chịu. Cặc nó cùng cỡ với Huy nên chắc không sao. Dù gì cũng được nong một lần rồi. Cho thêm nước miếng vào đít tôi lần nữa nó đẩy tôi nằm ngửa ra, kéo hai chân tôi gác lên vai nó đưa cặc vào miệng lỗ.
Tôi thả lỏng người chuẩn bị. Tâm từ từ nhấn cặc vào không quá khó khăn. Thốn và đau là cảm giác khi con cặc nó đẩy hết vào bên trong người tôi. Thấy tôi nhăn mặt nó để nguyên vậy một lát. Nó hỏi tôi có còn đau không. Tôi lắc đầu. Dại gì nói đau để nó rút ra à. Nó nhẹ nhẹ nhấp. Cảm giác sướng lan toả toàn thân. Tôi rên khẽ, nhịp nhấp nó nhanh dần. Đổi tư thế nó đứng xuống đất, tôi chổng mông cho nó dập. Kiểu này nó đút đẫy cặc vào sâu hơn. Nhịp dập nhanh và mạnh, tiếng rên dam dục hòa với tiếng bành bạnh, tiếng thở dồn dập sao thấy phê kinh khủng.
Những cú thúc càng lúc càng mạnh. Bỗng nó ghì chặt hông tôi ép cặc nút cán và những giọt tinh chất trai tơ bắn xối xả vào trong tôi. Cùng lúc cu tôi cũng giật mạnh và sả ra những dòng dâm dục nóng hổi.
Tôi và Tâm nằm ôm nhau nghỉ mệt. Nó nhìn tôi mỉm cười nói. Không ngờ cũng sướng thật. Biết vậy tao không cho ông Huy lấy lần đầu của mày song.
Vậy đó. Lần thứ hai bị đúc. Lần này cho tôi sự sung sương tột cùng. Và điều không thể không nói. Tôi đã lấy trọn đời trai tơ sung sức của Tâm trong mãn nguyện.
Việc xử cu Tâm đã toại nguyện, với tính cách của nó tôi không lo bị nó giận. Nó đã làm thì không hối hận. Làm một lần sẽ có những lần sau. Chỉ có điều tôi phải lựa vào khi nào để “đòi hỏi” thôi. Cái này là nghề của tôi rồi hihi.
Bây giờ tôi phải xử anh Huy đẹp trai của tôi thôi. Tâm trạng tôi rất vui nhưng mỗi khi gặp anh Huy tôi luôn thể hiện một bộ mặt sầu nhất có thể. Chính vì thế anh càng tìm cơ hội để gần tôi, xin lỗi và an ủi. Tuy anh chẳng có lỗi gì cả. Tất cả đều do tôi tạo cho anh cảm thấy mình là người có lỗi. Anh là người anh tuyệt vời. Bao dung, vị tha. Sẵn sàng làm theo ý của đứa em kết nghĩa đỏng đảnh và lắm chiêu là tôi. Giống như Tâm anh chẳng để trong đầu những quái chiêu của tôi. Cứ chiều tất cả những gì tôi muốn mà không tính toán.
Tôi muốn giải tỏa tâm trạng đó cho anh sớm. Thấy anh như vậy thương anh lắm. Hôm nay trời trở mưa. Cơn mưa cuối năm không lớn. Mưa mùa đông chỉ bay bay nhưng rất lạnh. Tôi đi ngang nhà anh. Anh nhìn thấy tôi đi trong mưa lạnh vội chạy ra kéo tôi vào nhà. Hình như anh đang chuẩn bị đi đâu thì phải. Cảm thấy mình làm chuyện này không đúng lúc vì đã cản trở việc của anh. Định đi về nhưng anh giữ lại.
– Khang. Có chuyện gì em phải nói ra. Đừng hành hạ bản thân mình như vậy. Sao em không lo cho em hộ anh cái. Trời mưa và rét như vậy mà mặc phong phanh rồi thất thần đi như thế này em bệnh cho coi. Có lẽ do anh không tốt nên gây cho em những chuyện như vậy. Anh tự rằn vặt bản thân mình trong mười ngày qua. Đừng giận anh nữa được không em. Nhìn em như vậy anh thấy mình không đáng là một người anh. Em ghét anh cũng được, chỉ xin em đừng hành bản thân mình như thế. Bây giờ em muốn sao anh cũng chịu. Anh chưa thấy em như thế này bao giờ. Anh đau lòng lắm em trai. Hãy bắt anh làm gì đi để anh chuộc lỗi.
Nước mắt tôi lúc này đã đầm đìa. Tôi khóc thật sự, khóc vì tôi quá ác. Tôi đã sai rồi. Vì ham muốn ích kỷ mà tôi làm anh khổ suốt những ngày qua. Tôi mới không đáng làm em của anh. Một người anh tốt như anh mà tôi nỡ thủ đoạn để làm những điều ích kỷ. Một người hết lòng thương yêu tôi mà tôi có những ý định đen tối. Người tôi run lên vì lạnh thì ít mà vì hối hận thì nhiều. Tôi phải dừng lại. Dừng lại thôi Khang. Mày ác lắm. Ôm chặt lấy anh tôi khóc không lên lời.
– Anh Huy. Em xin lỗi. Tại em, em là thằng em ích kỷ. Vì bản thân, vì ham muốn mà em đâu biết rằng đã làm anh buồn trong những ngày qua. Em khốn nạn lắm anh ơi. Em không giận anh bởi anh không có lỗi gì. Tất cả là do em tạo dựng lên để lợi dụng tình cảm của anh, cái ý định của em là làm lại cái việc anh đã làm với em. Bao biện cho việc muốn thử cảm giác ấy như thế nào. Nhưng thực tế là muốn thỏa mãn bản thân. Tính ich kỷ của em thật đáng xấu hổ. Chỉ vì dục vọng mà em không lường cho cảm giác của người khác. Người phải xin lỗi là em. Cần được tha thứ là em chứ không phải là anh.
Anh xiết chặt tôi vào lòng mình. Còn tôi vừa khóc vừa nói hết những gì đã sảy ra với tôi, với anh với cả Tâm. Xin anh tha thứ cho cái xấu xa ích kỷ của mình. Anh không nói gì chỉ ôm tôi vỗ về. Lòng vị tha anh không những không trách tôi mà còn nhận lỗi về mình. Anh bảo chính anh mới là người có lỗi. Anh làm anh mà để dục vọng che lấp đi cái tình anh em.
Muốn nói gì thì nói anh lớn hơn mà lại làm như vậy. Không quan tâm tới em mình cần gì muốn gì. Một người em đang rất khổ tâm vì giới tính của mình. Nghe lời tầm bậy mà không suy tính trước sau. Không đặt mình vào vị trí của em mình. Anh còn bảo anh và Tâm rất ân hận về những gì đã làm. Hai người hứa với nhau phải làm tất cả những gì để bù đắp. Để cho tôi luôn vui mà không phải đau khổ vì giới tính.
Thì ra chính tôi mới là người ngu ngơ trong việc này. Hai người họ đã biết tất cả. Họ vì tôi mà hy sinh cái tôi của mình. Vì tôi mà không màng tới danh dự hay tố chất của người con trai. Sẵn sàng quan hệ đồng tính với tôi. Người ta thường coi trọng dư luận hay nói đúng hơn là giữ khoảng cách an toàn cho mình khi tiếp xúc với người đồng tính. Còn anh và Tâm thì ngược lại. Họ hy sinh cái tôi ấy chỉ để tôi không mặc cảm mình là gay. Họ không quan trọng mình là ai. Họ quan trọng là tôi có được vui không mà thôi. Hôm nay tôi mới hiểu tất cả. Những năm tháng qua là họ tự nguyện làm tất cả để chỉ cần cho tôi có được một sự vô tư vui vẻ.
– Khang. Anh sẵn sàng cho em thử cảm giác đó. Dù gì anh em mình cũng quen rồi. Chẳng có gì để phải mất, chẳng có gì phải giữ gìn. Cho em là tự nguyện của bọn anh. Không cần phải suy nghĩ nhé em. Chẳng có gì để chia rẽ tình anh em. Bọn anh sẽ bên em cả cuộc đời này. Bất cứ khi nào cần bọn anh luôn bên cạnh. Bọn anh sẽ phục vụ không công cho em.
Nói xong anh cười thật tươi trong nét cười không chút vấn vương toan tính. Lúc tới đây tôi mang ý định “xử” anh. Nhưng bây giờ tôi không làm được. Tôi sẽ cùng anh làm chuyện ấy. Tôi sẽ thử cảm giác nhưng vào lúc khác không phải lúc này. Tôi gục đầu vào lòng anh mà ngủ lúc nào không biết. Trong giấc ngủ ấm áp của cơn mưa đông lạnh giá. Mơ thấy mình được anh và Tâm dắt đi trên con đường hạnh phúc.
Nhiều lúc tự nhận mình là ranh ma, cáo già. Nhưng chỉ là ngộ nhận, bởi qua những gì đã sảy ra những người quanh tôi mới đáng nói. Họ luon biết được những gì tôi làm, nhưng vì tình yêu thương của họ đối với tôi nên họ âm thầm làm theo. Giả như kế hoạch của tôi là hoàn hảo, điều đó vô tình làm tôi luôn tự cao rằng mình thông minh. Không nói anh Huy, chỉ Tâm thôi cũng đã thấy.
Nó hơn tôi một tuổi nhưng nó chín chắn hơn tôi rất nhiều. Từ nhỏ tôi với nó là trung tâm của những trò quậy phá. Tại sao tôi không nghĩ ra điều này chứ? Thật sự tôi thấy xấu hổ với anh Huy và Tâm. Hàng ngày gặp họ tôi luôn thấy ngại, mặt cứ đỏ rần. Họ biết và chính họ động viên tôi đừng nghĩ nhiều về những chuyện đó. Họ bảo khi làm theo sắp đặt của tôi như người chưa biết là họ đang gửi gắm sự yêu thương, muốn được che trở tôi.
Họ chấp nhận thì tôi không nên xấu hổ vì đã lừa họ. Cuộc đời của thằng gay khi nhận được sự cảm thông đã là hạnh phúc. Còn tôi, không những được cảm thông mà còn nhận được sự hi sinh to lớn của những người anh em, bạn bè. Tôi biết tôi cần phải nâng niu, trân trọng họ. Họ là vô giá, họ là tất cả đối với tôi.
Ngày tháng cứ trôi, tôi được sự quan tâm, sẻ chia của anh và Tâm. Tôi không dám lợi dụng vào tình cảm của họ mà đòi hỏi dục vọng nữa. Hết đông qua xuân rồi tới mùa hè năm ấy. Trân trọng họ tôi không muốn vì dục vọng làm hoen ố tình anh em. Nhưng con người tôi, từ nhỏ đã bị ngấm bởi tình dục, tất nhiên tôi phải tìm sự thỏa mãn cho mình. Chỉ có điều tôi tâm sự hết với anh và Tâm. Anh và Tâm phản đối kịch liệt. Nói tôi còn nhỏ hãy tập trung vào học. Còn nhu cầu nếu muốn hãy giải quyết chuyện đó với anh và Tâm. Anh và Tâm sẵn sàng “phục vu” nhu cầu như lúc trước. Bởi họ lo và tránh cho tôi những cám dỗ mà đánh mất mình, họ không muốn tôi gặp trắc trở khi chưa trưởng thành. Không muốn người khác khinh khi tôi. Họ bảo cuộc sống đầy những cạm bẫy…
Mùa hè ấy là lúc tôi gặp chuyện buồn trong gia đình. Tâm luôn bên tôi, lúc này anh Huy đã đi làm anh chỉ về vào mỗi cuối tuần. Tôi và Tâm luôn gần gũi nhau nên chuyện tình dục được tiếp tục như lúc trước. Tâm không cho phép tôi quan hệ tình dục với ai, vì thế nó hiểu và luôn chủ động làm chuyện đó với tôi. Nhiều lúc tôi tự hỏi hay mình đã làm lây nhiễm đồng tính sang nó.
Cả anh Huy cũng vậy. Giống Tâm anh không cho tôi quan hệ tình dục với ai ngoài Tâm. Anh bảo mỗi cuối tuần anh về tôi là chỗ để anh “xả” những tích tụ của một tuần. Rồi anh cười. Tôi biết anh nói đùa nhưng sự việc là thật. Ba người chúng tôi , đúng hơn là Tâm và Huy thay nhau đáp ứng tôi. Có lần tôi đòi làm ba nhưng hai người họ cương quyết từ chối. Huy thì chỉ cười lắc đầu còn Tâm thì nói rằng sẽ không bao giờ có chuyện đó. Tất cả nó có thể chiều tôi nhưng chuyện này thì không. Dù bất cứ giá nào cũng không. Đôi khi cao hứng thì Tâm ngồi xem tôi với Huy. Hoặc Huy ngồi xem tôi với Tâm. Chỉ vậy thôi, chúng tôi quá hiểu nhau nên cũng không còn có cảm giác ngại ngùng khi người thứ ba chứng kiến.
Hôm nay hơi buồn khi nhớ lại chuyện buồn năm xưa nên tâm trạng không tốt lắm. Vì vậy phần này viết hơi lủng củng. Mn đừng buồn gml nhé.
Câu chuyện thứ tư – Tuyển
Anh Huy lấy vợ. Tâm thì lên nhà chú nó làm. Nhà chú nó ở tỉnh bên. 20tuổi ở nhà mãi cũng chán. Huy mới lấy vợ nên tôi muốn anh dành tất cả cho vợ anh thời gian này. Tâm thì ít gặp, tôi quyết định lên thành phố đi làm. Ở trọ cùng tôi là Tuyển. Sinh viên năm đầu. Hai chúng tôi mới sống ở thành phố nên cũng còn bỡ ngỡ. Có nhiều điểm tương đồng nên chúng tôi nhanh chóng thân thiết với nhau, vả lại cả hai chúng tôi luôn tôn trọng nhau. Giúp đỡ nhau, khi về nhà chúng tôi không bao giờ ỷ lại công việc. Từ quần áo, quét dọn đến giặt giũ.
Ai về nhà trước là sẽ làm chứ không phân biệt. Chính vì thế cuộc sống rất dễ chịu không bị gò bó hay có gì bức xúc. Tôi cũng không nghĩ tới việc khám phá Tuyển bởi tôi với nó chưa quen nhau lâu. Cũng không có gì đảm bảo nếu việc đó sảy ra nó có hiểu hay như thế nào. Tôi sợ sự kỳ thị của nó. Bởi tôi rất quý nó và nó cũng có vẻ rất mến tôi. Tôi cũng không nghĩ Tuyển nó tinh ý và nhạy cảm trong mọi chuyện đến vậy. Chuyện là hôm cu Tâm đến thăm tôi. Khi nó đến tôi gần như quên sự có mặt của Tuyển. Tôi nhảy bổ tới ôm Tâm và hôn chùn chụt lên má nó làm nó ngượng ngùng mà đẩy tôi ra rồi chửi.
– Thằng chó. Mày vẫn như vậy, giống một thằng trẻ con xa bố mẹ lâu mới gặp lại. Ôm với hôn thấy ghê.
– Thằng chó. Mày nói gì muốn tao đập nát dái mày không ? Ở đấy mà bố với mẹ.
Tôi chửi lại nó khi nhớ ra sự có mặt của Tuyển. Nhìn Tuyển đang hết sức ngạc nhiên với hành động của tôi. Tôi và Tâm chửi qua chửi lại giống lúc trước nên sự ngạc nhiên của Tuyển cũng như sự ngượng ngùng của tôi và Tâm dịu xuống. Sau khi giới thiệu xong chúng tôi nói chuyện vui vẻ với nhau. Tôi xin nghỉ làm ở nhà với Tâm. Tuyển thì đi học.
Khi Tuyển đi học tôi lao vào Tâm mà vật nó ra xử. Mặc Tâm muốn cự tuyệt.
– Chó. Tao nhớ mày khinh khủng. Lâu rồi không được nên nhớ và thèm éo chịu được
– Nhớ gì tao. Nhớ con cặc tao chứ tao chắc không có phước được hưởng sự nhớ nhung của mày.
– Ừ nhớ gì cũng được. Bây giờ tao muốn được bú thằng nhỏ yêu quý của tao.
Như nắng hạn gặp mưa rào. Sau bao ngày xa nhớ, tôi như quên hết mọi thứ, mặc kệ xung quanh có gì và có ai. Thế giới bây giờ chỉ có tôi và Tâm. Một cuộc làm tình có lẽ xung nhất từ trước tới nay. Tôi hùng hục bú mút con cặc thân quen. Tâm nhiệt tình đáp trả. Những cú thúc mạnh bạo của Tâm tới tận cuống họng tôi. Khi nuốt trọn tinh chất của Tâm chúng tôi đi chơi phố rồi đi chợ về nấu cơm. Muốn đãi Tuyển một bữa nhân ngày Tâm lên chơi. Khi ngồi chờ Tuyển về toi bảo Tâm.
– Tâm. Mày còn sức cho đêm nay không? Tao muốn nữa.
– Trời. Đâu phải có mình tao với mày. Tao chịu thôi. Mày nên nhớ…
– Khỏi lo mày. Bữa nay chuốc nó say mèm rồi quất.
– Mày… Mày định…
– Không. Tao với mày thôi. Không phải nó.
– Tao tưởng… Mà thôi. Mới xong chắc gì tao đã làm nổi.
– Trai gì yếu rề vậy? Mặc kệ mày. Đêm nay không được từ chối. Mấy tháng nay tao thèm không chịu được.
– Thôi để tối tính.
– Ừ.
Tuyển đi học về. Kế hoạch chuốc nó uống thật say được thực hiện.
Hai đứa tôi cố ép Tuyển uống. Tìm đủ lý do nhưng Tuyển có tửu lượng quá đỉnh. Tôi bất ngờ khi Tuyển vờ say để lừa chúng tôi. Khi Tuyển loạng choạng đi vệ sinh tôi tưởng nó say thật nên đỡ nó đi. Ai ngờ khi vào nhà vệ sinh no bảo.
– Anh đừng cố chuốc cho em. Không kết quả đâu. Em biết lý do của anh muốn em say để làm gì.
– Vậy em nghĩ anh làm gì?
– Một là anh muốn em say để em không biết chuyện gì sẽ sảy ra trong đêm. Anh và anh Tâm sẽ… Hai là có thể em say bọn anh sẽ xử em. Nói cho anh biết, em rất quý mến anh nhưng nếu điều thứ hai sảy ra em không thể tha thứ.
– Em… Em biết … Mà sao em biết?
– Sao em biết hả? Đơn giản thôi anh. Em có quan sát anh. Cũng nghi nghi lâu rồi. Em rất sợ anh dê em nhưng mấy tháng qua em không thấy gì sảy ra cả. Điều này cho em thấy khó xác định anh có là gay không. Nhưng hôm nay em đã xác định được chính xác rồi. Những ngày tháng qua anh không làm gì em chứng tỏ cho em thấy anh là một người tốt. Điều đó càng làm em quý trọng anh hơn. Anh và anh Tâm làm gì cứ làm. Yên tâm là em không làm ảnh hưởng niềm vui của các anh đâu. Em vờ say để bọn anh khỏi tốn công nữa. Anh em mình sẽ nói chuyện sau đi. Giờ ra cho anh Tâm khỏi nghi.
Tôi không nói được gì nữa. Chỉ nhìn Tuyển với ánh mắt thán phục. Tôi nói với Tuyển một câu thôi. Rằng em yên tâm kế hoạch vạch ra để bọn anh làm điều thứ nhất. Không phải điều thứ hai đâu. Tuyển nhìn tôi gật đầu mỉm cười rồi lại vờ loạng choạng để tôi đỡ ra. Dìu nó lên giường rồi làm giống như đang chăm sóc với một người say cho cu Tâm tưởng Tuyển say thật mà an tâm đêm đó. Tôi biết nếu Tâm biết có người thứ ba ngoài Huy ra nó dù chết cũng không làm với tôi. Đêm đó tôi và Tâm làm thật xung.
Tâm thoải mái vì nghĩ Tuyển không biết gì, còn tôi biết có người thứ ba xem phim nhưng qua những gì Tuyển nói tôi không ngại ngùng gì nữa cả. Tâm của tôi thật tuyệt. Đúng là xa nhau lâu ngày khi gặp lại sẽ có những bất ngờ mới. Tâm không cần tôi năn nỉ như khi trước mà nhiệt tình làm tình với tôi. Sau khi bắn hết sức trai vào trong tôi Tâm tự sục cho tôi không cần tôi bảo. Tôi biết Tuyển đã xem toàn tập cuốn phim sex giữa hai chúng tôi. Điều gì sẽ sảy ra? Ngày mai tôi sẽ nói chuyện với Tuyển sau khi Tâm đi.
– Anh Tâm cũng là gay hả anh?
– Không. Nó không phải gay. Nhưng người khác nhìn vào chuyện giữa anh và nó thì mọi người sẽ cho rằng nó cũng là một thằng gay như anh. Chuyện dài lắm, anh sẽ kể cho em nghe.
– Vâng. Em nghe anh này.
Tôi kể hết mọi chuyện của tôi cho Tuyển nghe. Tất cả những gì giữa tôi, Tâm và Huy. Những kỷ niệm như đang trở lại trước mặt tôi. Những tình cảm tôi nhận được từ những người anh em của tôi. Tuyển lắng nghe tôi kể. Với tôi Tuyển lúc này như một người tri kỷ. Sau này Tuyển đối với tôi ra sao tôi cũng sẽ chấp nhận. Tuy nói rằng không muốn làm gì với nó nhưng thật sự là một thằng như tôi không khỏi có những lúc cũng phát sinh lòng ham muốn. Nhưng tôi vẫn kìm nén được ham muốn ấy để không bị ảnh hưởng tới những gì giữa tôi và Tuyển. Tuyển lắng nghe câu chuyện của tôi rồi nói.
– Trước giờ em không kỳ thị người đồng tính. Nhưng cũng không ủng hộ. Hôm nay nghe chuyện của anh em thấy người đồng tính cũng khổ thật đó. Cũng phải thôi. Xã hội khó chấp nhận người đồng tính vì họ cho rằng đó là bệnh hoạn là một cái gì đó ghê tởm. Nhưng bên cạnh cũng vẫn còn những người quá tốt. Họ chấp nhận hy sinh để bảo vệ bạn mình tránh khỏi những cái nhìn khắt khe của người đời. Như anh Tâm nghe anh kể em thấy kính phục anh ấy. Anh ấy chấp nhận làm điều không tưởng. Trước giờ em cứ nghĩ là bạn bè tốt của nhau là giúp nhau những buồn vui, chia sẻ những khó khăn. Nhưng giờ em biết còn có cả sự hy sinh. Là sự che trở những lúc yếu lòng. Em cũng nhận ra không phải cứ gay thấy trai là bất chấp tất cả. Sống với anh khá lâu mà không thấy vấn đề gì sảy ra. Hay em không đủ hấp dẫn anh hả.
Nói xong nó cười nắc nẻ. Phải chăng nó đang bật đèn xanh cho tôi?
– Đừng nói vậy. Thật ra nhiều lúc cũng muốn lao vào xử em lắm. Nhưng anh không làm vậy vì anh không muốn anh em mình bị hoen ố chỉ vì điều đó. Anh rất qúy mến em. Anh sợ em khinh anh.
– Em không khinh ghét đồng tính. Giờ hiểu anh hơn em càng không ghét anh được. Hì hì. Biết đâu…
Bạn không bỏ lỡ. Mà vì gml chưa kể chi tiết thôi bạn ah.
Nhưng bạn đừng lo. Gml sẽ kể về việc đó. Chuyện thông anh Huy cho mình cảm xúc nhất không phải là lúc làm với anh ấy mà nó là lúc chia tay tiễn anh đi nước ngoài.
Thuộc truyện: [FULL] Những cuộc khám phá straight và bẻ straight – by giomualanh
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 2
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chương 3
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 4
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 5
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 6
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 7
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 8
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 9
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 10
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 11
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 12
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 13
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 14
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 15
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 16
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 17
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight (trai thẳng) - chương 18
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 19
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 20 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 21 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - chương 22 - Câu chuyện về những ngày gió ở Lục Nam- Bắc Giang (tt)
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 23
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 24 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những ngày Gió ở Lục Nam - Bắc Giang; Chap 25 - Những cuộc khám phá straight và bẻ straight
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 26
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap: TÂM TRẠNG HIỆN THỜI
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 27
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 28
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap 29
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Cuối
- Những cuộc khám phá straight và bẻ straight - Chap Ngoại truyện
Anonymous says
Sao k viet tiep ban oi. Hay wa ak. Toi thich. Ban co xu Tuyen k
harry lãm nguyễn says
viết hay quá. Tối nay làm cú luyện cho xong mơí dc